thai60
Cựu chiến binh
Bài viết: 833
|
|
« Trả lời #497 vào lúc: 28 Tháng Sáu, 2014, 07:18:06 pm » |
|
Chào các bác và anh em.
Thời gian vừa rồi ,chắc là các bác CCB bị phân tâm vì nhiều sự kiện quá,nên HG vắng vẻ đìu hiu,. Nhiều lúc,Thai60 cũng muốn viết gì đó để giữ lửa,nhưng viết xong rồi cũng lại bỏ ,vì ngại.Và chán. Hôm nay thấy một số bác đã lại trở về,HG lại có tiếng lính,vui quá,60 em xin chia sẻ cảm xúc cùng các bác. Nhân câu chuyện hấp dẫn của bác Vixuyen bức ảnh rất gợi của bác Laoshan,lời tâm tình của bác Nguyenquangtri,và đặc biệt là lời động viên chia sẻ của bác Tranphu,60 em xin trích lại một đoạn trong 1 bài viết trước đây,hình như ở HG phần 11 hoặc 12 gì đó (Vì bài viết ấy cũng ra đời do cảm xúc từ câu hỏi của bác Tranphu hôm đó,và cũng gần với câu chuyện của bác Vixuyen hôm nay):
........ Được sự quan tâm của bác tranphu,dù chẳng biết có phải bác đang 'thử " hay không,thai60 vẫn xin tiếp tục góp chuyện với các bác bằng những gì ít ỏi (và chắc gì đã hoàn toàn chính xác )về pháo "phản lực " trên mặt trận Vị xuyên ngày đó... Để nói về sức công phá của hỏa tiễn H12 (chắc là của cả ta và Trung quốc đều giống nhau ),em xin kể hầu các bác một câu chuyện nhỏ. Hồi đầu tháng 5/1984,khu vực sườn đồi trước khu Nà cáy,cả 2 bên đường quốc lộ phía bờ sông và phía hắt lên đồi,còn um tùm lau lách,cỏ tranh xen lẫn cây cối râm rạp.Đường oto rẽ nhánh lên còn như chui dưới đám cành cây che phủ đến tận bãi đá để xác tử sĩ,cách cửa hang vài chục mét. Ở đoạn đường quốc lộ số 2, cách chỗ rẽ khoảng 200m,có một cái cầu nhỏ,lòng cầu tương đối cao,phải tới hơn một met.Những ngày ấy,vào lúc ban ngày rảnh,không phải đi đâu,thai60 có mấy lần ra đó ...chơi.Em nói thật đấy.Dưới gầm cầu đó có 1 cái phản kê trên mấy tảng đá hộc.Trên cái phản đó thường xuyên là lù lù ,lờ đờ một bác lính già chậm chạp.Đấy chính là bác Sóng quê Hà đông,cùng nhập ngũ với em,nguyên kỹ sư nông nghiệp,lúc đó đang làm trợ lý quân lực của D 9/e 14.Ban CH tiểu đoàn bố trí bác ấy nằm đó để khi có thương vong từ Thanh thủy đưa ra thì lập danh sách ,tử sĩ thì cho chuyển lên xe ngay từ ngoài đường cái,chứ không đưa vào Nà cáy. Có một hôm,vào lúc đầu giờ chiều,trời đang nắng to,em với bác ấy đang nằm khểnh trong lòng cống gầm cầu thì nghe rất nhiều tiếng đề pa,rồi sau đó là tiếng rú rít như có một đàn ong khổng lồ bay đến,rồi tiếng nổ ầm ầm toang toác đanh tai vang lên khắp nơi. Hết đợt này sang đợt khác ,mỗi đợt là một chùm mấy chục tiếng nổ trùng vào nhau...Trận H12 ấy kéo dài khoảng 20 phút.Tai chúng em ù đặc,mũi nghẹt lại vì mùi khói thuốc đạn.Có những quả nổ ngay của cống,nhưng mảnh không văng vào trong,chỉ có sức ép thì quăng quật chúng em như quả bóng từ đầu nọ sang đầu kia. Khi hết trận pháo ,không gian lại yên tĩnh như chưa hề có gì,nhưng không khí thì sặc sụa mùi thuốc đạn,mùi rễ cây,lá cây bị vò nát,không khí nóng hầm hập như bị nung nóng. Lúc em chui ra khỏi cống,leo lên mặt đất thì ...ngạc nhiên chưa...Cả một khu vực rộng lớn trước đó mấy chục phút còn um tùm,rậm rạp như thế,vậy mà giờ thì trống hoác,đất đá sới nhào đỏ loét ,nâu thẫm ,trắng phếch...còn cây cối,cỏ dại thì chẳng thấy dấu vết đâu nữa ...Nghĩa là cây to thì bị phạt ngã ,cỏ dưới đất thì bị móc lên,tất cả bị thổi bay đi gần hết ,số cành còn lại thì héo rũ như vừa bị đốt cháy... Thế là chỉ có một trận pháo,cả một khu đất lồi lõm,gập ghềnh mộ̃t chiều đến hơn 500 m,một chiều khoảng hơn 300m...đã được "dọn "sạch sẽ...như thể người ta đã chặt cây,đánh gốc,rẫy cỏ,cuốc sới làm tơi cả đám đất ấy để chuẩn bị gieo hạt trồng rau vậy... Cũng may là trận đó chẳng có ai ở đó để mà thương vong,chỉ có 2 thằng dở hơi bọn em bị hành cho một trận suýt thành ngớ ngẩn. Lúc ấy bọn em còn rất ngạc nhiên,nhưng sau này dính nhiều rồi mới biết sở dĩ cây cỏ bị chặt đứt phạt sạch,quăng đi,đất đá bị xới nhào... như thế là do mảnh đạn như con dao phát và hơi nổ thì cũng như cơn bão cuốn sạch,vặt sạch các thứ..Còn cành cây,lá cây bị cháy sạch,héo úa như thế là do nhiệt nổ tỏa ra. Kinh nhất là toàn bộ mặt đất,trừ những chỗ có vật che,đều bị chúng thăm hỏi hết. Giả sử nếu trên mặt đất lúc ấy có lính đang nằm thì em chắc cũng chẳng còn mấy ai qua được. Vậy mà...trên những sườn đồi,điểm cao tranh chấp ,ngoài các loại pháo ,cối khác lại còn thêm cả loại H12 này nữa thì mới hiểu vì sao trên chiến trường có nhiều thương vong cho cả 2 bên thế. Thiết nghĩ,với câu chuyện nhỏ của thai60 qua chính những gì mình đã trải qua,các bác nào chưa được "nếm " thử loại H12 này sẽ có thể hình dung về nó,để có thể yêu nó vô cùng khi ta bắn nó đi ...và ghét nó rất vô cùng khi nghe tiếng nó lao đến chỗ mình ,dù là đã ẩn nấp kỹ.
..........
Mời các bác tiếp tục câu chuyện ký ức của mình để HG sớm trở lại bầu không khí râm ran vui vẻ như ngày nào.Chúc các bác và anh em vui khỏe.
|