**************88
Loại 3 con số mà bạn Ledvu hỏi chính là 111 ,( tuơng đuơng 85 nòng dài Gold City ) - loại thuốc bình dân , dưới cơ Samit , không mấy phổ biến .
Trên Samit là Krongtheap , mắc gần gấp đôi Samit . Nhưng cũng không sẵn hàng cho lắm !
Samit thì cũng chỉ chủ yếu là Samit xanh .
" Samit nói ít hiểu nhiều " giá trị của 1 thời " điếu thuốc làm đầu câu chuyện ... nhờ vả , làm ơn ... "
Chưa có " Văn hóa phong bì " như sau này .
"Samit nói ít hiểu nhiều", câu nói của một thời và của vạn thời! Những ngày bên K, đơn vị hễ có tết nhất thì nhất định phải có 1 gói để "hút cho thơm râu", các bác CCB có nhớ không?
Còn câu này nữa, "Samit xanh nói hoài anh không hiểu, Samit đỏ nói nhỏ anh cũng nghe" !!! Samit xanh là loại không có đầu lọc, hút nặng nên nói không hiểu, còn loại đỏ đầu lọc, vô góc nói nhỏ nhỏ thôi đủ hiểu rồi, mà có loại Samit đỏ xuất khẩu thì khỏi nói cũng hiểu hết, hí hí ...
Đây là một trong những gói Krong Thip đầu lọc của Thái mà bác Svailo nói đây:
Thuốc lá ba số (111) hình như của Mỹ (có phải loại này không, hay loại hộp cứng, yta262 chưa từng thấy ở bên K nên không dám khẳng định):
Còn đây là của cây nhà lá vườn ta:
Mai nội địa (tiêu chuẩn chiến sĩ QK7):
Đà Lạt xanh (tiêu chuẩn hạ sỹ quan QK7):
Đà Lạt đỏ (tiêu chuẩn hạ sỹ quan QK7):
Điện Biên xanh (tiêu chuẩn sỹ quan):
Điện Biên đỏ (tiêu chuẩn sỹ quan):
Sapa (tiêu chuẩn sỹ quan):
Tam Đảo (tiêu chuẩn sỹ quan):
Sông Cầu đầu lọc (tiêu chuẩn cán bộ trung cao):
Khoảng 198x các bác đi lính bên K bắt đầu về quê, đi xin việc làm tại các cơ quan, em nhớ khá rõ các bác ấy "ngâm thơ":
-Sapa đi ra ngoài cửa.
-Sông cầu mở đầu câu chuyện(loại bao bọc giấy bạc).
-"Tu dít" nói ít hiểu nhiều(TOURISM loại đỏ)
-Ba số nhí nhố cũng xong(loại này còn gọi là "sáp" 555)
Rồi có lẽ càng về sau, càng khó xin việc nên:"Sông cầu còn lâu mới hiểu". Trong khi đó Tourism và 555 vẫn còn nguyên...giá trị?
Ôi cái thời toàn quốc dặt dẹo, có 2 ông sĩ quan bự QK5 và F7 về quê thăm vợ, 2 bà vợ tấp tong quần ống thấp ống cao chạy bươn bả từ ngoài ruộng về. Chắc chắn hôm ấy nhà họ không phải ăn cơm độn khoai, sắn, bo bo...Cũng chắc chắn rằng ông Tý bán thịt lợn trên chợ "Xổm" cười tít mắt vì vớ được 2 ông "Khách sộp từ Hà lội về", oai vệ bước trên con U oát xuống: "Ông" cho "cụ" dăm lạng loại "bạc nhạc"(không phải là thịt nạc, cũng không phải là thịt mỡ, cũng không phải là nửa nạc nửa mỡ. Xưng hô kiểu ông-cụ là do các ông ấy là bạn của nhau từ thời kháng chiến 9 năm). Trẻ con thì bu quanh mấy anh tài xế, cận vệ của các ông để xin "quà Hà lội", mấy anh cao hứng:
-Bọn anh vào "Nông phênh" vớ được cục kim cương to như cái...nắm tay. Bên ấy bọn anh toàn xài bằng vàng, vàng đeo đầy tay, đầy cả cổ chân, đồng hồ đeo tới tận nách?
-Oánh bọn nó chạy gần tới....Băng cốc? Có trận nó chết như ngả rạ, chết hàng nghìn tên, số còn lại chạy đen kịt cả 1 cánh đồng, súng thu về hàng mấy ô tô, vàng thu được của bọn lính bị chết hàng mấy bao tải? Bọn anh thường xuyên phải...đái ra để uống vì đi cả ngày không gặp con suối, ao, hồ nào?
...
Xế chiều, 2 con U oát lại vào nội thành, kèm theo hàng cơ số khoai lang, khoai tây, su hào, chục ký gạo quê...
Xin lỗi các bác, em hồi tưởng nhiều quá. Ấy, các bác, sao ngày ấy đã có dòng chữ "Hút thuốc lá..." ghi trên vỏ bao thuốc lá của VN nhỉ?