Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 04:28:59 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Hồi ký Winston Spencer Churchill  (Đọc 53178 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #240 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:53:23 pm »


        Trận Crete là một mẫu trong những thành quả quyết định có thể được biết đến do cuộc chiến đấu gian khổ được giữ vững. Chúng tôi không biết bọn Đức có bao nhiêu sư đoàn nhảy dù. Nhưng trên thực tế, Goering chỉ có mỗi một sư đoàn không vận thứ 7 mà thôi. Sư đoàn này bị tiêu diệt trong trận Crete. Hơn 5.000 trong số binh sĩ dũng cảm nhất của y bị giết và toàn bộ cơ cấu của tổ chức này bị đập tan không còn có thể cứu vãn được. Nó không bao giờ xuất hiện lại dưới bất kỳ hình dạng thực tế nào. Binh lính Tân Tây Lan và các binh lính khác của Vương quốc, của Anh và Hy Lạp chiến đấu trong một cuộc vật lộn rối mù, đôi lúc nản lòng, cho đảo Crete, nhưng đã khiến họ cảm thấy là họ đã đóng một vai trò rõ ràng trong một sự kiện đã đem lại cho chúng tôi một sự trợ giúp có ảnh hưởng sâu rộng vào một thời điểm mấu chốt.

        Sự tổn thất những chiến binh quý giá nhất của Đức đã xóa bỏ một thứ vũ khí không quân dù ghê gớm ra khỏi tất cả mọi nhiệm vụ trong các sự kiện trước mắt ở Trung Đông. Goering chỉ dành được một chiến thắng phải trả giá đắt ở đảo Crete. Vì những lực lượng mà y sử dụng hết mức ở đó, có thể dễ dàng đem lại cho y đảo Cyparisus, Irak, Syria và thậm chí có thể cả Ba Tư. Những quân sĩ này thực sự cần thiết để tràn vào những vùng rộng lớn mà ở đó không phải đương đầu với một sức đề kháng mạnh mẽ nào. Ý ngu ngốc vứt bỏ những cơ hội gần như vô tận, vứt bỏ những lực lượng không thể thay thế được, trong một cuộc chiến đấu một mất một còn, thường là đánh giáp lá cà với những chiến sĩ của Vương quốc Anh.

        Bây giờ chúng tôi có được báo cáo về trận đánh này của tập đoàn không quân thứ 11 mà sư đoàn không vận thứ 7 là một bộ phận. Khi chúng tôi nhớ lại việc phê bình và tự phê bình nghiêm khắc mà các kế hoạch của chúng tôi phải lệ thuộc vào thì thật là thú vị khi biết được một khía cạnh khác. Bọn Đức nói: "Lục quân của Anh trên đảo Crete là khoảng gấp ba lần số quân được nói tới. Khu vực hành quân trên đảo được chuẩn bị cho việc phòng thủ hết sức cẩn thận và bằng mọi phương tiện có thể có trong tay... Tất cả các công trình đều được ngụy trang rất khéo léo. Việc không đánh giá đúng tình hình địch do thiếu thông tin, đã gây nguy hiểm cho cuộc tấn công của tập đoàn không quân thứ 11, dẫn đến những tổn thất đặc biệt dữ dội và đẫm máu".

        Vị trí hải quân ở Địa Trung Hải, ít nhất là trên giấy tờ, bị ảnh hưởng nghiêm trọng do những tổn thất trong trận đánh này và do việc rút khỏi đảo Crete. Trong thời gian này, trận Matapan ngày 28 tháng ba đã đánh đuổi hạm đội Ý vào các cảng của họ. Nhưng lúc này Hải quân chúng tôi cũng chịu nhiều tổn thất mới nặng nề. Vào ngay hôm sau trận Crete, Đô đốc Cunningham chỉ con có hai tàu chiến, ba tuần dương hạm và mười bảy khu trục hạm sẵn sàng phục vụ. Chín tuần dương hạm và khu trục hạm khác đang được sửa chữa ở Ai Cập nhưng những tàu chiến Warspite và Barham và chiếc hàng không mẫu hạm duy nhất của ông, tàu Formidable, ngoài ra nhiều tàu lớn khác sẽ phải rời Alexandria đi sửa chữa ở nơi khác. Chúng tôi mất ba tuần dương hạm và sáu khu trục hạm. Phải có lực lượng tăng viện không chậm trễ để khôi phục cán cân. Nhưng như sẽ được ghi lại ngay sau đó, những trường hợp bất hạnh thêm nữa sắp xảy ra. Lúc này chúng tôi phải đương đầu với một thời kỳ đã trao cho quân thù cơ may tốt nhất để thách thức quyền kiểm soát Địa Trung Hải và Trung Đông, với tất cả những gì điều này đòi hỏi. Chúng tôi không thể nói rằng họ sẽ không nắm lấy dịp may này.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #241 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:54:32 pm »

   
21

CỐ GẮNG CUỐI CÙNG CỦA TƯỚNG WAVELL

        Trong khi cuộc chiến đấu ở Crete và ở sa mạc phía tây đang tiến tới đỉnh điểm và chiếc Bismark bị săn đuổi và triệt hạ trên Đại Tây Dương, thì những nguy hiểm bớt đổ máu hơn tuy không nghiêm trọng hơn, đe dọa chúng tôi ở Sirya và Irắc. Trong nội dung Hiệp ước ký năm 1930 với Irắc có điều khoản quy định là trong thời bình, nước Anh được duy trì các căn cứ quân sự gần Basra và tại Habbaniya, và có quyền quá cảnh đối với các lực lượng quân sự và cung cấp tiếp tế vào mọi thời điểm. Cũng theo hiệp ước này, chúng tôi được sử dụng mọi phương tiện có thể bao gồm việc sử dụng đường sắt, sông, cảng, sân bay để chuyển quân. Khi chiến tranh xảy ra, Irắc cắt đứt quan hệ ngoại giao với Đức, nhưng không tuyên bố chiến tranh. Khi Ý đến, Irắc thậm chí cũng không cắt đứt quan hệ ngoại giao và sứ quán Ý tại Baghdad trở thanh trung tâm tuyên truyền chính của phe trục (Đức - Ý - Nhật) và để kích động tình cảm chống Anh. Trong việc này họ có sự giúp đỡ của giáo trưởng Jerusalem, người đã sớm trốn khỏi Jerusalem sau khi chiến tranh nổ ra và sau đó được cư trú chính trị tại Baghdad. Cùng với sự sụp đổ của Pháp, uy tín của Anh tụt xuống rất thấp và tình hình làm chúng tôi rất lo lắng. Nhưng không thể hành động quân sự và chúng tôi phải tiếp tục ứng xử cách tốt nhất mà chúng tôi có thể làm được.

        Tháng 3/1941, tình hình trở nên tồi tệ, Rashid Ali, người cộng tác với Đức trở thành Thủ tướng, và người nhiếp chính thân Anh là Emir Abdul Ilah phải bỏ trốn, vấn đề nắm được Basra, một cảng của Irắc trên Vịnh Ba Tư, trở thành quan trọng, và một cụm đại đoàn do Tướng Auchinleck, Tổng tư lệnh tại Ấn Độ phái tới đã đổ bộ xuống ngày 18/4 mà không gặp sự chống đối. Rashid Ali, người đã trông cậy vào sự hỗ trợ của máy bay Đức và thậm chí cả quân nhảy dù Đức, buộc phải giao chiến ngay sau đó.

        Hành động thứ nhất của ông này nhằm vào Habbaniya là căn cứ huấn luyện không lục của chúng tôi trên sa mạc Irắc. Doanh trại ở đây chỉ có trên 2.200 binh sĩ, không ít hơn 9.000 người dân, và trường huấn luyện bay trở thành một điểm rất quan trọng. Smart, Trung tướng không quân chỉ huy trường căn cứ đã có những biện pháp đề phòng kịp thời và táo bạo. Trước đây nhà trường dùng các phi cơ kiểu cổ hoặc bị loại để huấn luyện, nhưng có một ít kiểu Gladiator từ Ai Cập tới và 82 phi cơ các loại được biên chê thành 4 biên đội theo cách ứng biến. Một tiếu đoàn Anh chớ bằng máy bay từ Ấn Độ đã tới ngày 29. Công sự phòng ngự dưới mặt đất trên một chu vi 7 dặm là một hàng rào dây thép, thực sự là ít ỏi. Ngày 30, bộ đội Irắc từ Baghdad đã xuất hiện cách chưa đến 1 dặm trên một cao nguyên nhìn xuống sân bay và doanh trại. Họ sớm được tăng cường cho tới khi đạt được 9.000 người và 50 khẩu pháo. Hai ngày tiếp theo diễn ra các cuộc đàm phán không có kết quả, và sáng sớm ngày 2/5 chiến sự bắt đầu.

        Ở Syria sự đe dọa không kém phần nguy kịch và lực lượng dự trữ coi như đã cạn kiệt. Syria là một trong nhiều lãnh thổ hải ngoại của đế quốc Pháp tự coi mình bị ràng buộc bởi sự đầu hàng của Pháp và các nhà chúc trách Vichy đã làm hết sức để ngăn chặn không cho bất cứ ai thuộc quân đội Pháp ở Đông Địa Trung Hải chạy sang Jerusalem về với chúng tôi. Tháng 8/1940 một ủy ban đình chiến Ý xuất hiện và những người hoạt động cho Đức bị bắt giam khi chiến tranh nổ ra, giờ được thả ra và trở lại hoạt động. Vào lúc kết thúc chiến tranh, có thêm nhiều người Đức tới và với ngân quỹ lớn bắt đầu vào việc khơi gọi tình cảm chống Anh và chống Do Thái trong nhân dân Đông Địa Trung Hải. Cùng thời gian này khi Rashid Ali lên nắm quyền ở Irắc thì Syria làm cho chúng tôi phải quan tâm. Từ các căn cứ ở Dodecanese, không quân Đức đã bắn phá kênh Suez và rõ ràng là nếu họ muốn, họ có thể dùng quân nhảy dù để chống Syria. Nếu một khi người Đức nắm được quyền kiểm soát, thì Ai Cập, cùng kênh Suez và các nhà máy lọc dầu tại Abadan sẽ nằm dưới sự đe dọa trục tiếp của việc đánh phá liên tục bằng không quân. Phương tiện thông tin liên lạc trên bộ của chúng tôi giữa Palestine và Irắc sẽ lâm nguy. Rất có thể có những hậu quả về chính trị tại Ai Cập, và uy tín của chúng tôi tại Thổ Nhĩ Kỳ và trên khắp Trung đông sẽ bị ảnh hưởng.

        Chẳng bao lâu sau khi Rashid Ali kêu gọi Hitler ủng hộ về mặt quân sự để chống lại chúng tôi tại Irắc, Đô đốc Darlan đàm phán một Hiệp định sơ bộ về Syria với người Đức. Ba phần tư dụng cụ chiến tranh tập hợp lại dưới sự kiểm soát của Ủy ban đình chiến Ý sẽ được chuyển cho Irắc và không quân Đức được hưởng các tiện nghi. Tướng Dentz Cao ủy và Tổng tư lệnh của chính phủ Vichy được lệnh phải tuân thủ và đến cuối tháng 5, khoảng 100 phi cơ Đức và Ý đã hạ cánh xuống các sân bay của Syria.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #242 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:55:13 pm »


*

        Khi các nguy cơ mới này bắt đầu xuất hiện, tướng Wavell tỏ ra không muốn nhận thêm các gánh nặng. Ở Syria tất cả những gì ông có thể điều hành được là một cụm lữ đoàn duy nhất. Ông nói ông sẽ chuẩn bị và điều gì có thể làm được là tạo ra cảm giác một lực lượng lớn đang chuẩn bị để chiến đấu xuất phát từ Palestine, việc này có thể có tác động nào đó đối với chính phủ Irắc, nhưng bất cứ thứ gì ông có thể phái đến sẽ là không đầy đủ và quá chậm. Nó sẽ làm cho Palestine yếu đi một cách rất nguy hiểm và việc xúi giục nổi loạn đã diễn ra. Ông ta điện đi là "Tôi không ngừng cảnh báo là trong tình hình hiện nay Palestine không thể giúp gì cho Irắc được, tôi lúc nào cũng khuyến nghị là phải tránh một sự cam kết với Irắc... Khắp nơi lực lượng của tôi đã căng ra hết mức, và đơn giản là tôi không thể hi sinh một phần lực lượng cho việc gì nếu nó không có tác dụng nào hết". Mặt khác, tướng Auchinleck tiếp tục tăng cường cho Irắc tới 5 lữ đoàn bộ binh và các đơn vị phụ trợ nếu có phương tiện chuyên chở. Chúng tôi hài lòng về thái độ sốt sắng này. Tướng Wavell chỉ tuân lệnh một cách miễn cường. Ngày 5/5, ông phát đi bức điện như sau: "Tôi cảm thấy tôi có nhiệm vụ cảnh báo với lời lẽ nghiêm khắc nhất là tôi coi việc kéo dài chiến đấu tại Irắc sẽ tác động nghiêm trọng đến việc phòng thủ Palestine và Ai Cập. Hậu quả về mặt chính trị sẽ không thể tính được và có thể dẫn đến điều mà tôi đã bỏ ra gần hai năm tìm cách tránh, cụ thể là rối loạn nghiêm trọng nội bộ trong các căn cứ của chúng ta. Vì vậy, tôi lại phải cực lực yêu cầu cần phải có sự dàn xếp càng sớm càng tốt".

        Tôi không hài lòng với bức điện này, và với sự đồng ý của các Tham mưu trưởng, tôi đưa vấn đề ra trước Ủy ban quốc phòng trong phiên họp trưa ngày hôm sau. Mọi người có một tâm trạng kiên quyết. Mệnh lệnh sau đây đã được gửi tới tướng Wavell:

        "... Giải quyết bằng thương lượng chỉ có thể được xem xét một cách thoái mái và sẵn sàng trên cơ sở Irắc phải xuống thang với sự bảo vệ an toàn chống lại các ý đồ sau này của phe Trục đối với Irắc. Thực tế của tình hình là Rashid Ali đã từ lâu ăn cánh với các cường quốc phe Trục và đang chờ tới khi phe này ủng hộ mình trước khi lộ bộ mặt thật. Việc chúng ta tới Basra buộc hắn phái vội vã ra đi trước khi phe Trục ớ tư thế sẵn sàng. Như vậy, sẽ có cơ hội rất tốt để lập lại tình thế bằng một hành động táo bạo nếu không bị làm chậm lại".   

        "Vì thế các Tham mưu trướng khuyến cáo ủy ban Quốc phòng là họ sẵn sàng nhận trách nhiệm để phái một lực lượng như mô tả trong bức điện của ông vào thời điểm sớm nhất có thể được. Ủy ban Quốc phòng chỉ thị là Trung tướng không quân Smart phải được thông báo là ông sẽ được hỗ trợ và trong khi chờ đợi, ông có nghĩa vụ bảo vệ Habbaniya đến người cuối cùng. Với điều kiện là an ninh của Ai Cập được duy trì, không quân phải hỗ trợ đến mức tối đa có thể được các cuộc tác chiến tại Irắc".


        Trong thời gian này các phi đội của Trường huân luyện không quân Habbaniya cùng với các phóng pháo cơ Wellington từ Shaita, tại mũi đất vịnh Ba Tư đã tiến đánh quân đội Irắc trên cao nguyên. Phía Irắc đánh trả bằng việc pháo kích doanh trại và phi cơ của họ cũng ném bom và bắn phá chúng tôi. Ngày đầu số thương vong của chúng tôi là trên 40 người và 22 phi cơ bị phá hủy hoặc hư hỏng. Bất chấp các nguy cơ của việc cất cánh gần hỏa lực của pháo binh, các phi công của chúng tôi vẫn kiên trì. Địch không tấn công bằng bộ binh và pháo của họ dần dần bị chế ngự. Người ta phát hiện pháo thủ địch không ở bên cạnh pháo khi bị phi cơ tấn công, thậm chí kể cả khi thấy máy bay xuất hiện trên đầu mình. Sự hoảng hốt của họ đã được triệt để khai thác và sau ngày thứ hai chúng tôi đã có thể chuyển một phần cố gắng về không quân của mình vào việc đánh không quân Irắc và các căn cứ của họ. Trong các đêm ngày 3 và 4 tháng 5 các đội tuần tiễu xuất kích đánh phá các tuyến của địch và sang mồng 5, sau 4 ngày bị không quân Hoang gia tấn công, địch đã thấm đòn. Đêm đó, họ rút khỏi cao nguyên. Họ bị truy kích và một trận đánh rất thành công đã bắt và thu được 400 tù binh, một tá đại bác, 60 súng máy và 10 xe bọc thép. Một binh đoàn tăng cường bị phi cơ chúng tôi phát hiện trên đường đi và bị tiêu diệt. Đến ngày 7/5 thì việc vây hãm kết thúc và ngày 18, thi tiền quân của lực lượng thay thế từ Palestine kéo đến.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #243 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:56:09 pm »


        Đến lúc này, người Irắc không phải là kẻ thù duy nhất. Chiếc máy bay Đức đầu tiên đến đậu tại sân bay Mosul ngày 13/5 và từ đó trở đi, nhiệm vụ chính của Không quân Hoàng gia là tấn công chúng và  cản    trở đường tiếp tế của chúng bằng đường sắt từ Syria. Sau một ít ngày, chúng tôi đã  thành    công trong việc đè bẹp họ. Về sau, một phi đội chiến đấu cơ của Ý xuất hiện nhưng không làm nên trò chống gì. Người sĩ quan Đức mà nhiệm vụ là phối hợp hành động các phi đội thuộc lực lượng  phe Trục, và là con trai của Thống chế Blomberg, hạ cánh xuống Baghdad với một viên đạn trong đầu do các đồng minh của hắn bắn nhầm. Người kế nghiệp hắn tuy may mắn hơn khi hạ cánh nhưng cũng chẳng làm được gì và tất cả cơ may can thiệp hữu ích của phe Trục đã trôi qua.

        Tiền quân của chúng tôi tới ngoại ô Baghdad ngày 30/5. Tuy yếu về mặt số lượng và Irắc còn có 1 sư đoàn trong thành phố , nhưng sự có mặt của chúng tôi là quá nhiều đối với Rashid Ali và bạn bè của ông ta. Rashid và các người này bỏ chạy sang Ba Tư cùng với các Tham tán công sứ Đức, Ý và nguyên nhiếp chính Jerusalem. Ngày hôm sau, đình chiến được ký kết, nhiếp chính được lập lại, một chính phủ mới nắm công việc và ít lâu sau chúng tôi chiếm đóng tất cả các điểm quan trọng trên đất Irắc.

        Như vậy kế hoạch của Đức nhằm tạo ra sự nổi loạn tại Irắc và chi phối một cách rẻ tiền khu vực rộng lớn này đã bị thất bại phần nào. Đương nhiên họ con có sẵn một lực lượng quân nhảy dù lúc này có thể giành cho họ Syria, Irắc và Ba Tư với những mỏ dầu quí báu. Cánh tay của Hitler có thể với rất xa tận Ấn Độ và vẫy gọi Nhật Bản. Tuy vậy y đã chọn việc sử dụng và sử dụng triệt để bộ máy không quân ưu việt của mình trên một hướng khác. Chắc chắc y đã vứt bỏ cơ hội đạt được một chiến lợi phẩm to lớn với giá rẻ ở Trung Đông.

        Nhu cầu khó chấp nhận là phải chặn trước người Đức tại Syria buộc chúng tôi phải dồn ép tướng Wavell. Ông này nói ông sẽ không chịu gánh nặng của một chiến dịch tại Syria trừ phi chiến dịch đó là tuyệt đối cần thiết. Các Tham mưu trưởng trả lời là không có sự lựa chọn nào cả ngoài việc phải ứng biến đưa ra một lực lượng lớn nhất mà không làm hại đến sự an ninh của sa mạc phía tây, và ngày 21/5 khi người Đức tấn công Crete, Wavell chỉ thị Tướng Maitland Wilson chuẩn bị tiến quân.

        Vói sự hỗ trợ của quân Pháp Tự do, ngày 8/6 cuộc tiến quân bắt đầu và ban đầu ít gặp sự chống cự. Không ai có thể nói chính phủ Vichy sẽ chiến đấu ra sao. Tuy chúng tôi khó thực hiện được sự bất ngờ, một số người cho là quân địch chỉ biểu thị một sự kháng cự. Nhưng tới khi họ biết được chúng tôi yếu như thế nào thì họ trở nên hăng hái, tin tưởng hơn và phản ứng lại mạnh mẽ, nếu chỉ vì thanh danh của các quân chủng của họ. Sau một tuần chiến đấu, Wavell rõ ràng nhận ra được sự cần thiết phải có tăng viện. Ông ta có khả năng vét thêm nhiều quân đội kể cả một phần của lực lượng đã chiếm được Baghdad. Baghdad rơi vào tay người Úc ngày 21 sau 3 ngày chiến đấu ác liệt. Họ    tiến được là nhừ có cuộc đột kích táo bạo và phải trả giá đắt của đội biệt động số 11 từ bể đổ bộ vào sau lưng phòng tuyến địch. Tướng Dentz nhận ra giới hạn của ông ta đã kiệt rồi. Ông ta vẫn còn 24.000 quân nhưng không có hi vọng là chống cự được. Không lực của ông chỉ còn lại chưa được 1/5. Đến 8 giờ sáng ngày 12/7 các phái viên của Chính phủ Vichy tới chính thức yêu cầu đình chiến. Điều này được giải quyết, một bản qui ước được ký kết và Syria được chuyển sang phần chiếm đóng của phe đồng minh. Tổn thất của chúng tôi là trên 4.000 vừa bị chết vừa bị thương, thương vong về phía địch khoảng 6.500 người. Một sự kiện khó chịu xảy ra. Tù binh Anh bị bắt trong chiến đấu được vội vã đưa về nước Pháp của Vichy và từ đó chắc chắn sẽ được chuyển qua sự giam giữ của Đức. Khi việc này được phát hiện, tướng Dentz và các sĩ quan cao cấp khác bị giữ làm con tin. Việc làm này đạt hiệu quả mong muốn và người của chúng tôi được gửi trả lại.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #244 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:56:34 pm »


*

        Các chiến dịch thành công ở Syria và Irắc cải thiện lớn vị trí chiến lược của chúng tôi ở Trung Đông, cụ thể là bất cứ việc địch tìm cách thâm nhập thêm nào từ Địa Trung Hải theo hướng đông đều bị chặn lại, tuyến phòng thủ kênh Suez được đưa xa thêm 250 dặm về phía bắc, giải tỏa được mối lo của Thổ Nhĩ Kỳ về biên giới phía nam của mình. Giờ đây, nước này được một cường quốc hữu nghị đảm bảo hỗ trợ nếu bị tấn công. Cuộc chiến đấu tại đảo Crete mà chúng tôi phải trả giá đắt đã tiêu hủy lực lượng xung kích của đội quân nhảy dù Đức. Cuối cùng thì cuộc nổi loạn của Irắc đã bị đè bẹp, và với các lực lượng nhỏ bé một cách thảm hại được tổ chức theo cách ứng biến, chúng tôi đã lấy lại được quyền làm chủ các vùng rộng lớn có liên quan. Việc chiếm đóng và chinh phục Syria được thực hiện nhằm đáp úng một nhu cầu tối cần thiết đã chấm dứt vĩnh viễn, như nó đã chúng tỏ, việc Đức tiến sang vịnh Ba Tư và Ấn Độ. Nếu quá thận trọng, Nội các chiến tranh và các Tham mưu trưởng đã không biến mỗi cột mốc thanh cột về đích và buộc những người chỉ huy phải tuân theo ý chí của mình, thì chúng tôi đã phải gánh chịu các tổn thất trên đảo Crete mà không đạt được phần thưởng nào từ cuộc chiến đấu gian khổ và vinh quang ở hòn đảo này. Nếu tướng Wavell tuy đã kiệt sức, mà gục đổ vì bị quá căng thẳng do các sự kiện và các mệnh lệnh của chúng tôi, thì toàn bộ tương lai của cuộc chiến tranh và của Thổ Nhĩ Kỳ có thể đã bị thay đổi lớn. Lúc nào cũng có nhiều điều phải nói về việc người ta không tìm cách làm được nhiều hơn mức của mình và biến việc mình ráng làm thành một điều chắc chắn. Nhưng nguyên tắc này, giống như những nguyên tắc khác trong đời sống và trong chiến tranh, có những ngoại lệ của nó.

        Phải nhớ là việc nổi loạn ở Irắc và việc thọc vào Syria chỉ là một phần nhỏ của tình hình khẩn cấp bao la ở Trung Đông vây chặt tướng Wavell trên mọi phía cùng một lúc. Tương tự như vậy, toàn bộ cảnh Địa Trung Hải, theo cách nhìn của Luân Đôn, chỉ đứng thứ hai trong các vấn đề thế giới của chúng tôi, trong đó sự đe dọa xâm lược, chiến tranh tàu ngầm, và thái độ của Nhật là những nét bao trùm. Chỉ có sức mạnh và sự đoàn kết của Nội các Chiến tranh, mối quan hệ trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau, thống nhất về quan điểm giữa các thủ tướng chính trị và quân sự hoạt động suôn sẻ của bộ máy chiến tranh đã giúp chúng tôi vượt qua được các thử thách và hiểm họa, tuy bị tổn thương nặng nề. Con phải mô tả thêm một cuộc hành quân nữa, trận chiến sa mạc phía Tây, được xếp hạng loại 1, đối với tôi và các Tham mưu trưởng. Và trận này tuy không thanh công, nhưng cũng chặn đứng được Rommel trong gần 5 tháng trời.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #245 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:57:04 pm »


*

        Vào lúc này, chúng tôi có một điệp viên tiếp cận chặt chẽ với tổng hành dinh của Rommel cung cấp cho chúng tôi một thông tin chính xác về vị thế quyết đoán nhưng chênh vênh của viên tướng này. Chúng tôi biết cái giới hạn tối đa mà ông ta hy vọng dựa vào để tự khẳng định mình là hạn hẹp vô cùng, và ngoài ra những mệnh lệnh chặt chẽ và cứng rắn của Bộ chỉ huy tối cao Đức không cho phép ông vứt bỏ những chiến thắng của mình bằng cách đòi hỏi quá nhiều vận may.

        Nắm được tất cả những thông tin của chúng tôi, Wavell ngay cả trong khi sự kiện Crete xảy ra đến nơi, đã chủ động bám chặt Rommel trước khi sư đoàn 15 Con Báo khủng khiếp từ Tripoli vượt một chặng đường dài kéo tới với đội hình đầy đủ và trước khi Benghazi thực sự được mở ra như một đường tắt cho việc tiếp tế của địch. Ông ta muốn tấn công xe tăng thậm chí ngay trước khi các xe tăng - "Hướng đạo sinh sói con" như cách gọi của Wavell và tôi trong các cuộc trao đổi thư tín với nhau, được cuộc hành quân "Con Hổ" đưa vào hoạt động. Một lực lượng nhỏ của Tướng Gott cũng tìm cách làm như vậy, nhưng không thành công, và vào ngày 20/5 cơ hội đánh bại Rommel trước khi ông ta được tăng viện đã trôi qua.

        Tuy đã có chuẩn bị trước, những sự chậm trễ trong dỡ hàng, sửa chữa lại và làm cho các chú Sói con hoạt động được trên địa hình sa mạc đã tỏ ra rất tai hại. Khi được đưa đến nơi; tình trạng của xe tăng về mặt cơ khí được phát hiện là kém. Sự cố sớm xảy ra nhanh như đổ dốc. Rommel triển khai một bộ phận lớn của sư đoàn tăng Con Báo và tập trung vào biên giới giữa Capuzzo và Sidi Omar. Ông ta trông chờ một cuộc tấn công mạnh để giải tỏa cho Tobruk, và quyết tâm lấy lại và giữ Halfaya để làm cho cuộc tấn công đó khó khăn thêm. Cái đèo nổi tiếng này do Tiểu đoàn 3 Coldstream Guards, một trung đoàn dã pháo và 2 đại đội xe tăng chấn giữ. Ngày 26/5 địch tiến đánh và chiều tối hôm đó chiếm được một điểm đặc biệt ở hướng bắc mà ở đó có thể quan sát rõ ràng toàn bộ vị trí do Coldstream giữ, sáng hôm sau sau khi pháo kích dử dội, chúng tôi lâm vào tình thế rất khó khăn trước sự phối hợp tấn công ác liệt của ít nhất 2 tiểu đoàn và 60 xe tăng. Lực lượng dự bị ở quá xa không thể can thiệp được, và cách duy nhất còn lại là giải thoát lực lượng mà không chần chừ gì nữa. Điều này chúng tôi thực hiện được nhưng tổn thất thì nặng nề, chỉ còn có 2 xe tăng hoạt động được. Rommel đã đạt được mục tiêu của mình và đi vào củng cố thế đúng của mình ở Halfaya. Như ông ta hi vọng, việc ông chiếm giữ vị trí này là một sự cản trở đáng kể đối với chúng tôi ba tuần lễ sau.

        Công việc chuẩn bị cho cuộc phản công chính của chúng tôi dưới cái tên mật mã "Cái rìu của trận đánh" được tiến hành tích cực, nhưng có một mặt đen tối hơn. Ngày 31/5 Wavell báo cáo việc ông gặp những khó khăn về kỹ thuật trong việc cải tổ lại sư đoàn 7 thiết giáp. Thời hạn sớm nhất mà ông có thể tung ra "Cái rìu của trận đánh" là 15/6. Trong khi nhận ra những hiểm họa của việc hoãn đánh là địch có thể củng cố không quân và mở một trận đánh lớn vào Tobruk, ông cảm thấy trận đánh sắp tới chủ yếu là quần nhau bằng xe tăng nên ông phải giành mọi cơ hội cho sư đoàn thiết giáp, và những ngay kéo dài thêm do chờ đợi sẽ "tăng gấp đôi khả năng thành công". Giờ đây, tôi thiết tha hi vọng và cũng rất lo sợ chờ đợi cuộc tấn công của chúng tôi trên sa mạc, có thể sẽ làm thay đổi toàn bộ diễn biến của chiến dịch có lợi cho chúng tôi. Tương phản một cách đáng lo ngại với thành tích sớm hơn trong năm của chúng tôi, người Đức đã nhanh chóng đưa Benghazi vào sử dụng và chắc chắn quân chủ lực của họ đã được duy trì phần lớn thông qua cảng này. Giờ đây, chúng tôi biết người Đức đã thành công trong việc tập trung ở phía trước phần lớn quân thiết giáp của họ mà chúng tôi không nắm được gì hết. Thực sự họ đã điều trên 200 xe tăng chiến đấu chống lại 180 chiếc của chúng tôi. "Cái rìu của trận đánh" bắt đầu lúc sáng sớm ngày 15/6. Thoạt tiên sự việc diễn biến khá tốt, nhưng vào ngày thứ ba, 17/6, mọi việc đều hỏng và rõ ràng là cú đánh của chúng tôi đã thất bại. Việc rút lui toàn bộ lực lượng được tiến hành trong trật tự có sự yểm trợ của khu trục cơ. Địch không truy kích đến cùng, một phần chắc chắn là xe tăng của họ bị máy bay chúng tôi bắn phá. Như bây giờ chúng ta biết, lệnh của Rommel là hành động chỉ để phòng ngự và xây dựng lực lượng cho các trận đánh vào mùa thu. Dính vào việc truy kích mãnh liệt qua biên giới để rồi bị tổn thương sẽ là trái với mệnh lệnh một cách trực tiếp.

        Tuy hành động này có thể có vẻ nhỏ bé so với quy mô của cuộc chiến tranh tại Địa Trung Hải, trong tất cả các chiến dịch có liên quan, sự thất bại của nó là 1 cú sốc chua chát đối với tôi. Thắng lợi ở sa mạc có nghĩa là sự tiêu diệt lực lượng táo bạo của Rommel. Tobruk có thể được giải vây và sự rút lui của địch rất có thể đưa Rommel ngược trở lại Benghagi nhanh như khi ông ta đến vậy. Chính vì mục tiêu tối thượng này theo như cách nhìn của tôi mà tôi dám chấp nhận mọi hiểm nguy từ phía chiên dịch "Con Hổ". Tôi không được tin gì về các sự kiện ngày 17 và biết rằng tin tức sẽ đến sớm, tôi đi xuống Chartwell mà tất cả các nhà đều đóng của, với hi vọng muốn được tự do một mình. Ở đây tôi nhận được tin về điều gì đã xẩy ra. Tôi đi lang thang trong thung lũng, lòng dạ buồn phiền.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #246 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:57:34 pm »


*

        Bạn đọc theo dõi chuyện kể, giờ đây chuẩn bị tư tưởng trước quyết định mà tôi đề ra trong 10 ngày cuối tháng 6/1941. Ở trong nước, chúng tôi có cảm nghĩ Wavell là một người mệt mỏi rồi. Rất có thể nói được là chúng tôi đã đưa một người vui vẻ sẵn sàng nhận mọi công việc đến chỗ đình trệ. Việc hội tụ bất thường của 5 hay 6 chiến trường với những thăng và trầm, đặc biệt là trầm, tác động vào 1 Tổng Tư lệnh, tạo ra một sự căng thẳng mà ít có quân nhân nào phải chịu dưng. Tôi không hài lòng với việc dự phòng cho việc phòng thủ đảo Crete của Wavell, đặc biệt là ông đã không cung cấp thêm một số ít xe tăng. Các Tham mưu trưởng đã bác bỏ ý kiến của ông và thay vào đó là 1 quyết định táo bạo thực hiện một cú lao qui mô nhỏ nhưng may mắn vào Irắc dẫn đến việc giải tỏa Habbaniya và một sự thành công hoàn toàn có tính chất địa phương. Sau hết là cuộc hành quân "Cái rìu của trận đánh" mà Wavell đã trung thành thực hiện với những rủi ro mà tôi đã gắng chịu để đạt thắng lợi trong việc mở cuộc hành quân "Con Hổ" chuyển xe tăng "Hướng đạo sinh Sói con" sang Ai Cập. Tôi không hài lòng với những sự sắp xếp bố trí của Ban Tham mưu hành dinh Trung Đông để tiếp nhận các xe tăng "Hướng đạo sinh Sói con" được tiếp viện cho Wavell qua con đường Địa Trung Hải chết người với bao hiểm họa và cần biết bao may mắn. Tôi kính phục tinh thần của ông ta trong trận đánh nhỏ có thể rất quan trọng này cũng như việc ông ta cực lực coi thường những nguy hiểm cho cá nhân mình khi bay đi bay lại trên một chiến trường rộng lớn, rối rắm. Nhưng cuộc hành quân có vẻ như không được phối hợp  tốt, nhất là trong sự thất bại không phá vây để mở được một lối ra khỏi cảng Tobruk, như la một biện pháp sơ bộ, một biện pháp đặc trưng cần thiết.

        Trên tất cả tình hình này, là sự kiện Rommel đánh phá nhiều lần vào sườn sa mạc làm tất cả các dự án Hi Lạp mà chúng tôi đã bắt tay vào thực hiện bị sói mòn và sụp đổ với tất cả những mối hiểm họa buồn thảm trong cái mà chúng tôi cho là phạm vi quan trọng nhất của chiến tranh vùng Balkan. Người ta nhắc lại là tôi đã bình luận: "Rommel đã giật những vòng nguyệt quê từ trên trán Wavell và vứt chúng xuống bãi cát". Đây không phải là một ý nghĩ đích thực mà chỉ là một cảm giác thoáng qua. Chỉ có thể đánh giá tất cả sự kiện này bằng cách dựa trên mối liên quan với các tài liệu xác thực được viết ra vào lúc bấy giờ, và chắc chắn cũng như nhiều chúng cớ có giá trị khác mà trong tương lai sẽ được vạch ra. Sự thật vẫn là sau "Cái rìu của trận đánh" tôi đi đến kết luận là phải có một sự thay đổi.

        Giờ đây Tướng Auchinleck là Tổng Tư lệnh tại Ấn Độ. Tôi hoàn toàn không thích thái độ của ông ta trong chiến dịch Na Uy  tại Narvik. Ông ta có vẻ có chiều hướng nhấn mạnh quá nhiều về an toàn và chắc chắn mà cái này hoặc cái kia không bao giờ có trong chiến tranh cả, và bằng lòng đặt lên trên hết việc thỏa mãn những gì ông cho là những yêu cầu tối thiểu. Tuy vậy, tôi có ấn tượng mạnh về những phẩm chất của ông,

        sự có mặt và chí khí cùng nghị lực của ông. Sau Narvik ông ta phụ trách Bộ Tư lệnh miền Nam, tôi nhận được từ nhiều giới, công cũng như tư, lời chúng nhân về sức mạnh và cấu trúc mà ông ta đã tạo ra cho vùng quan trọng này. Việc bổ nhiệm ông làm Tổng Tư lệnh tại Ấn Độ nói chung là được hoan nghênh. Chúng tôi đã thấy ông sẵn sàng như thế nào trong việc gửi các đơn vị Ấn Độ sang Basra và sự nhiệt tình mà ông đã dành cho việc dập tắt cuộc nổi loạn tại Irắc. Tôi tin tưởng chắc chắn ở con người Auchinleck, tôi sẽ đưa ra một diện mạo mới, tươi tắn, để chịu đựng những thử thách nhiều loại ở Trung Đông và mặt khác Wavell sẽ tìm được thời gian ở sự chỉ huy xuất sắc của ông này, để lấy lại sức của mình trước khi xuất hiện những thử thách và cơ hội mới đã kề bên rồi. Tôi thấy những quan điểm này của tôi không hề gặp sự chống đối nào trong các giới quân sự và cấp bộ tại Luân Đôn. Độc giả không nên quên là tôi không bao giờ chuyên quyền độc đoán và luôn luôn phải nhìn thấy rõ và cùng đi với dư luận về chính trị và nghiệp vụ. Ngày 21/6 tôi đã điện đi quyết định về nhân sự nói trên. Wavell nhận bức điện một cách bình tĩnh và đàng hoàng. Thời gian này ông ta sắp sửa thực hiện một chuyến bay cực kỳ nguy hiểm sang Abyssinia. Người viết tiểu sử của ông ta ghi lại là khi đọc bức điện của tôi ông ta nói: "Thủ tướng hoàn toàn đúng. Phải có một con mắt nhìn mới, một bàn tay mới cho chiến trường này".
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #247 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:58:36 pm »


*

        Trong nhiều tháng qua, tôi cực kỳ phiền não vì nhược điểm lộ rõ của Bộ Tham mưu ở Cairo và mỗi lúc càng nhận ra biết bao nhiêu gánh nặng quá mức đè lên vai Tổng Tư lệnh của chúng tôi đang vật lộn với công việc. Bản thân Wavell cùng với các Tư lệnh khác ngay từ ngày 18/4 đã yêu cầu được giảm bớt gánh nặng và được hỗ trợ phần nào. Quan điểm của ông ta được sự đồng tình của 2 người đồng nghiệp với ông. Các Tư lệnh cảm thấy sự thuận lợi và có quan chức chính trị cấp cao ngay bên mình trong chuyến thăm của ông Eden. Họ ý thức được khoảng trống sau khi ông Eden ra về.

        Randolph, con trai tôi cùng đi với đội biệt kích, lúc này được phân tán trên một mức nào đó, có mặt ở sa mạc vào thời gian này. Hắn là nghị sĩ Quốc hội và có quan hệ rộng rãi. Tôi không được tin nhiều hoặc luôn luôn về hắn, nhưng vào ngày 7/6, qua Bộ ngoại giao, tôi nhận được bức điện sau đây hắn gửi từ Cairo được ngài Miles Lampson Đại sứ Anh biết và khuyến khích:

        "Không biết làm thế nào chúng ta có thể bắt đầu chiến thắng ở đây được cho tới khi chúng ta có tại chỗ một quan chức dân sự có thẩm quyền để hàng ngày chỉ đạo về chính trị và chiến lược. Tại sao lại không phái tới dây một thành viên của Nội các Chiến tranh để chủ trì toàn bộ nỗ lực chiến tranh! Ngoài một bộ phận nhỏ giúp việc cho cá nhân, ông ta cần hai người xuất sắc để phối hợp tiếp tế và chỉ dạo kiểm duyệt, tình báo và tuyên truyền. Đại bộ phận những người có tâm huyết ở đây đều ý thức được việc cần thiết này. Việc thuyên chuyển nhân sự đơn thuần là không đủ và thời điểm hiện nay có vẻ đặc biệt chín mùi và thuận lợi cho một sự thay đổi về hệ thống. Xin lỗi vì đã làm phiền ba, nhưng đề nghị xem tình hình nay là rất xấu và hành động khấn cấp là cực kỳ quan trọng đối với bất cứ các triển vọng thành công nào".

        Điều này đã in hằn sâu các vấn đề vào trong đầu óc tôi. Nửa tháng sau tôi trả lời cho hắn là "Ba đã và đang nghĩ nhiều trong một thời gian nhất định về những nét trong bức điện có ích và được thảo ra rất tốt của con". Ngay sau đó tôi bắt tay vào việc ra quyết định.

        Năm 1940 tôi đưa Đại tá hải quân Oliver Lyttelton vào trong chính phủ giữ chức Bộ trưởng Thương mại. Tôi biết ông ta khi ông còn ở thời kỳ thơ ấu. Ông đã phục vụ trong Trung đoàn Vệ binh Hoàng gia Anh trong suốt thời gian chiến đấu ác liệt của Thế chiến I, bị thương và nhiều lần được khen thưởng. Sau khi xuất ngũ ông tham gia kinh doanh và trở thành giám đốc xí nghiệp kim khí lớn. Biết được những phẩm chất cá nhân rất tốt của ông, tôi không ngần ngại đưa ông ta vào Quốc hội và ở các cơ quan cấp cao. Việc quản lý của ông đã được tất cả các đảng phái trong chính phủ kính nể. Tôi không thích các đề nghị năm 1941 của ông về vấn đề tem phiếu quần áo, nhưng tôi thấy Nội các và Hạ viện lại tán thành và không có gì để hoài nghi về tính chất cần thiết của các đề nghị ây vào thời điểm lúc đó. Ông là một người của hành động có tài năng và giờ đây tôi cảm thấy là về mọi mặt ông ta thích hợp với nhiệm vụ mới trước đây chưa có là công sứ của Nội các Chiến tranh tại Trung Đông. Việc này sẽ bớt một phần nhỏ gánh nặng trên vai các Thủ trưởng quân sự. Tôi thấy ý kiến này được các đồng sự của tôi ở tất cả các đảng phải sẵn sàng chấp nhận. Do đó ông ta được chỉ định với nhiệm vụ chính là "giải phóng Bộ chỉ huy tối cao khỏi tất cả các gánh nặng từ bên ngoài đưa tới và nhanh chóng giải quyết tại chỗ theo đúng chính sách của chính phủ Hoàng gia, nhiều vấn đề có liên quan đến nhiều bộ hoặc quan chúc mà từ trước đến nay cần phải có ý kiến ở trong nước".

        Tất cả các sắp xếp bố trí mới này cùng với những hệ quả trên mặt hành chính của chúng, ăn khớp và thích hợp với sự thay đổi trong sự chỉ huy ở Trung Đông.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #248 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:59:46 pm »


22
       
NỮ THẦN NEMESIS TRỪNG PHẠT LIÊN XÔ

        Nemesis là "Nữ thần của sự trừng phạt, vị nữ thần này giảm bớt mọi vận may thái quá, kiềm chế sự kiêu ngạo gắn với vận may... và là người trừng phạt các tội ác khác thường"1.

                Giờ đây chúng ta phải vạch trần sự sai lầm và kiêu ngạo trong việc tính toán một cách tàn nhẫn của chính phủ Xô Viết và bộ máy đồ sộ của Cộng sản và sự không hiểu biết đáng kinh ngạc của họ đối với chính vị thế của họ. Họ đã hoàn toan làm ngơ trước số phận của các cường quốc phương Tây tuy rằng điều đó có nghĩa là sự phá hoại "Mặt trận thứ hai" mà họ sẽ sớm kêu gào mở. Có vẻ như họ không có ý niệm gì về việc Hitler đã có lần quyết tâm tiêu diệt họ. Nếu tình báo của họ đã báo họ biết việc Đức triển khai quân rộng lớn hướng về phía Đông và mỗi ngày một tăng thêm, thì họ đã bỏ qua nhiều bước đi cần thiết để đối phó với tình hình nay. Như vậy họ đã để Đức đè bẹp toàn bộ vùng Balkan. Họ căm thù và coi khinh các nền dân chủ phương Tây, nhưng với sự hỗ trợ tích cực của Anh, chính phủ Xô Viết có thể kéo 4 nước Thổ Nhĩ Kỳ, Rumani, Bulgari và Nam Tư có tầm quan trọng sống còn với họ, với sự an toàn của chính họ, để thành lập một mặt trận Balkan chống Hitler. Họ đã để các nước này sa vào rối loạn, và trừ Thổ Nhĩ Kỳ, đều bị quét gọn từng bước một: Chiến tranh chủ yếu là một danh sách các sai lầm ngớ ngẩn, nhưng người ta có thể hoài nghi là liệu trong lịch sử có sai lầm nào bằng sai lầm mà Staline và các nhà lãnh đạo Cộng sản mắc phải khi họ vứt bỏ mọi khả năng ở Balkan và nằm chịu chết trông chờ, hoặc bất lực không nhận ra được cuộc tấn công kinh khủng sắp đến với nước Nga. Cho tới nay, chúng tôi đánh giá họ là những nhà tính toán ích kỷ. Trong giai đoạn này họ cũng là những người kém hiểu biết. Sức mạnh quần chứng, sự dũng cảm và chịu đựng của "Mẹ Nga" còn phải đưa lên bàn cân. Nhưng trong chừng mực chiến lược, chính sách, sự nhìn xa trông rộng, khả năng, là những trọng tài, thì Staline và các ủy viên của ông đã tỏ ra lúc này là những người cẩu thả hoàn toàn bị đánh bại nhất của Thế chiến 2.

*

        Chỉ thị ngày 18 tháng 12 năm 1940 của Hitler với cái tên gọi là "Barbarossa" đề ra việc sắp xếp đội hình tổng thể và những nhiệm vụ chính của các lực lượng được tập trung chống lại Nga. Vào thời điểm đó, tổng số lực lượng trên mặt trận phía Đông là 34 sư đoàn. Nhân con số này lớn trên 3 lần là một quá trình bao la về lập kế hoạch và chuẩn bị chiếm hết thời gian của các tháng đầu năm 1941. Tháng giêng và tháng 2, cuộc phiêu lưu vào vùng Balkan mà Hitler tự cho phép mình tham gia đã buộc phải rút 5 sư đoàn trong đó có 3 sư đoàn thiết giáp từ phía Đông để điều sang phía Nam. Tháng 5, Đức triển khai quân sang phía Đông lên tới 87 sư đoàn và đã có không ít hơn 25 sư đoàn bị hút vào Balkan. Xét về mặt tầm vóc và rủi ro của việc xâm lăng nước Nga thì làm xáo trộn việc tập trung vào hướng đông bằng một sự đảo hướng nghiêm trọng như vậy là thiếu nhìn xa trông rộng. Người ta sẽ phải thấy việc đề kháng của Anh trong vừng Balkan và đặc biệt là cuộc cách mạng Nam Tư đã buộc cuộc hành quân quan trọng nhất phải chậm mất 5 tuần lễ như thế nào. Không ai có thể lường được chính xác những hậu quả của việc này trước khi mùa đông tới, đối với số phận của chiến dịch Đức - Nga. Có thể nói một cách hợp lý là cái việc đó đã cứu thoát Matxcova. Trong tháng 5 và đầu tháng 6, nhiều sư đoàn Đức được huân luyện tốt nhất và toàn bộ xe thiết giáp, đã được điều từ Balkan sang mặt trận phía Đông, và bước vào tấn công, Đức đã huy động 12 sư đoàn đã hoặc đang được tập hợp để đến đầu tháng 7, Bộ chỉ huy tối cao Đức có thể dựa vào ít nhất 150 sư đoàn với sự yểm trợ của lực lượng xung kích chính của không quân khoảng 2.700 máy bay.

--------------------
        1. Trích dẫn từ Từ điển Oxford tiếng Anh.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #249 vào lúc: 21 Tháng Giêng, 2019, 12:00:51 am »


*

        Cho đến tận cuối tháng 3, tôi không thực sự tin là Hitler đã quyết tâm làm chiến tranh với Nga cũng như bao lâu nữa chiến tranh sẽ xảy ra.

        Tin tức tình báo của chúng tôi đã phát hiện chi tiết về việc 3 tháng đầu năm 1941 đã được đánh dấu bằng những cuộc điều quân tập trung vào hướng Balkan và trong lòng khu vực Balkan. Điệp viên của chúng tôi có thể đi lại khá tự do trong các nước hầu như trung lập này và có khả năng nắm được chính xác việc Đức tập trung các lực lượng hạng nặng bằng đường sắt và đường bộ về hướng Đông Nam. Nhưng không có lực lượng nao nhất thiết nói lên sự tấn công vào nước Nga, và tất cả đều có thể hiểu với góc độ đó là quyền lợi của Đức, đó là chính sách của Đức đối với Rumani và Bungari, là những ý đồ của họ đối với Crete và những thu xếp của họ với Nam Tư và Hungari. Có được tin tức về việc động binh lớn diễn ra xuyên qua nước Đức tới mặt trận Nga, kéo từ Rumani tới biển Baltic, là một việc còn khó khăn hơn nhiều. Đối với tôi, ở giai đoạn này và trước khi dọn sạch vùng Balkan, việc nước Đức phải mở một cuộc chiến tranh lớn khác với Nga có vẻ là quá tốt để trở thành sự thực.

        Không có tín hiệu gì về việc Đức giảm lục lượng đối diện với chúng tôi ở phía bên kia biển Manche. Các cuộc không kích của Đức hướng vào Anh vẫn duy trì cường độ bắn phá. Việc chính phủ Xô Viết coi thường và hình như chấp nhận cách Đức tập trung quân ở Rumani và Bungari, những bằng chứng mà chúng tôi có được về số lượng lớn và vô giá của các vật phẩm tiếp tế đang được Nga gửi sang Đức, việc rõ ràng có cùng chung quyền lợi giữa hai nước trong việc đè bẹp và chia cắt Đế quốc Anh ở phía Đông, tất cả những điều này có vẻ làm chắc chắn thêm việc Hitler và Staline sẽ vớ bở trên lung chúng tôi hơn là làm chiến tranh với nhau. Bây giờ chúng tôi biết là món bở đó nằm trong khuôn khổ những tham vọng to lớn của Staline.

        Nhũng cảm giác này được ủy ban Tình báo Liên hiệp của chúng tôi cùng chia sẻ. Ngày 7 tháng 4, úy ban này nói có một báo cáo lưu hành ở Âu Châu về một kế hoạch của Đức tấn công Nga. Theo báo cáo này thì tuy Đức có những lực lượng đáng kể ở phía Đông và hy vọng sẽ tấn công Nga lúc này hay lúc khác, nhưng không chắc họ sẽ chọn để mở một mặt trận lớn nữa. Mục tiêu chính năm 1941 của họ, và theo ý họ, vẫn là sự bại trận của Liên hiệp Vương quốc Anh. Cho mãi đến ngày 23 tháng 5, Ủy ban nay của 3 quân chủng báo cáo là tin đồn về một cuộc tấn công gần kề vào Nga đã tắt ngấm, và có tin là hai nước sắp ký một thỏa thuận mới.

        Các tham mưu trưởng của chúng tôi đã đi trước cố vấn của họ và dứt khoát hơn. Ngày 31 tháng 5, họ cảnh báo Bộ Chỉ huy Trung Đông là "Chúng tôi có những dấu hiệu chắc chắn là người Đức lúc này đang tập trung lực lượng lớn gồm lục quân và không quân chống lại Nga. Với sự đe dọa này, chắc họ sẽ yêu cầu những nhượng bộ rất nhục nhã đối với chúng tôi. Nếu người Nga từ chối, họ sẽ tiến quân".

        Không phải cho tới ngày 5 tháng 6 ủy ban Tình báo Liên hợp mới báo cáo quy mô chuẩn bị quân sự của Đức ở Đông Âu có vẻ như chỉ ra rằng một vấn đề quan trọng hơn cả một hiệp định kinh tế đang lâm nguy. Có thể người Đức muốn sự đe dọa tiềm tàng của các lực lượng Xô Viết càng ngày càng hùng mạnh bị gạt ra khỏi biên giới phía Đông của họ. Họ cho là cho tới lúc này không thể nói có chiến tranh hay có thỏa hiệp.

        Tôi không bằng lòng với kiểu khôn ngoan tập thể này và muốn chính mình xem những nguyên bản. Bởi vậy từ mùa hè năm 1940, tôi đã sắp xếp để thiếu tá Desmond Mocton soạn những mẩu tin hay hàng ngày mà tôi bao giờ cũng đọc để tự mình có một nhận định của riêng mình, đôi khi ở những thời điểm sớm hơn nhiều.
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM