Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 06:52:59 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Hồi ký Winston Spencer Churchill  (Đọc 53191 lần)
0 Thành viên và 3 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #230 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2019, 11:04:46 pm »


*

        Cuộc rút lui đến Thermopylae là một cuộc vận động khó khăn, nhưng những trận giao chiến ngoan cường, tài tình giữa đạo quân hậu tập với quân địch đã kiềm chế bước tiến mãnh liệt của quân Đức về mọi mặt và giáng cho chúng những tổn thất nghiêm trọng. Khoảng ngày 20 tháng 4 thì hoàn thành việc chiếm lĩnh vị trí Thermopylae, về phía trước mặt thì vững nhưng quân chúng tôi phải hoạt động rất căng thẳng. Quân Đức tiến chậm, vị trí này chua hề bị thử thách nặng nề. Cũng vào ngày này, các đạo quân Hy Lạp ở mặt trận Albania đã đầu hàng. Vào ngày 21, Nhà vua nói với tướng Wavell rằng lúc này khiến cho bất kỳ lực lượng hữu hiệu nào của Hy Lạp cũng không thể viện trợ cho sườn trái của quân Anh, trước khi quân địch có thể tấn công. Wavell đáp lại rằng trong trường hợp đó thì bổn phận của ông là thi hành biện pháp tức thời cho lên tàu lại phần quân đội mà ông có thể tách ra của mình. Nhà vua tán thành hoàn toàn, có vẻ như đã từng mong đợi điều này. Nhà vua nói lấy làm hối tiếc sâu sắc đã phải đặt quân đội Anh vào một tình thế như vậy. Nhưng tất cả đều vô ích. Cuối cùng trước sức mạnh áp đảo của quân Đức, ngày 24 tháng 4 Hy Lạp đã đầu hàng.

        Chúng tôi lúc này phải đương đầu với một cuộc rút lui nữa bằng đường biển như chúng tôi đã trải qua năm 1940. Việc rút lui có tổ chức của trên năm vạn người khỏi Hy Lạp trong hoàn cảnh thông thường có thể là tốt, nhưng giờ đây lại là một nhiệm vụ gần như vô vọng. Ở Dunkirk xét toàn bộ chúng tôi làm chủ trên không. Tại Hy Lạp, quân Đức hoàn toàn làm chủ trên không, không bị thách thúc và có thể gần như liên tục tấn công vào các cảng và vào đoàn quân đang rút lui. Rõ ràng việc cho lên tàu chỉ có thể diễn ra ban đêm, vả lại ban ngày, quân đội phải tránh bị phát hiện gần bờ biển. Đây lại là trường hợp như Na Uy nữa, nhưng với quy mô gấp mười lần.

        Đô đốc Cunningham tung ra gần như toàn bộ lực lượng ít ỏi của ông kể cả 6 tuần dương hạm và 19 khu trục hạm vào nhiệm vụ này. Hoạt động từ những cảng nhỏ và bờ biển ở miền nam Hy Lạp, cùng với các tàu vận chuyển quân dụng, tàu xung kích và nhiều tàu nhỏ hơn, công việc cứu nguy bắt đầu vào đêm 24 tháng 4.

        Công việc này tiếp tục trong năm đêm liền. Ngày 26 quân địch nhảy dù đánh chiếm cây cầu quan trọng trên kênh Corinth, sau đó quân Đức tràn vào bán đảo Pelopomnese, quấy rối, quân chúng tôi bị lâm vào cảnh khó khăn khi cố gắng đi đến bờ biển phía Nam. Ở Nauplion xảy ra tai họa. Tàu vận chuyển quân dụng Slamat trong một cố gắng dũng cảm nhưng dại dột để cho lên tàu tối đa, đã ở lại quá lâu ở chỗ thả neo. Sau khi sáng tinh mơ một chút, khi đang rời đất liền thì tàu này bị máy bay ném bom bổ nhào tấn công, đánh chìm. Chỉ có năm mươi người của tất cả ba chiếc tàu còn sống sót.

        Ngày 28 và 29 hai tuần dương hạm và sáu khu trục hạm cố gắng cứu 8.000 quân và 1.400 người lánh nạn Nam Tư từ bờ biển gần Kalamata. Một khu trục hạm tiến lên phía trước để chuẩn bị cho việc cho lên tàu, thấy thành phố đang bị quân địch chiếm giữ và nhiều đám cháy lớn, thế là phải hủy bỏ hoạt động cấp cứu quan trọng nhất này. Mặc dù một cuộc phản công đã đuổi quân Đức ra khỏi thành phố nhưng bốn khu trục hạm sử dụng thuyền riêng của họ chỉ cứu được khoảng 450 người từ bờ biển về phía đông. Các sự kiện trên đánh dấu sự kết thúc cuộc rút lui quan trọng nhất này. Trong hai ngày tiếp theo, còn nhặt được nhiều toán nhỏ riêng rẽ trên nhiều đảo khác hoặc trên tàu nhỏ ngoài khơi, và 1400 sĩ quan và binh lính được người Hy Lạp giúp đỡ trong con nguy hiểm ghê gớm thì mấy tháng sau, phần ai nấy lo đã trở lại Ai Cập.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #231 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2019, 11:05:26 pm »


        Cả thảy chúng tôi mất trên mười một nghìn quân, còn 50.662 người được tìm ra một cách an toàn bao gồm cả người của không quân Hoàng gia và vài ba nghìn người Síp, Palestine, Ai Cập và Nam Tư. Con số này tương ứng với khoảng tám chục phần trăm số quân chúng ta gửi đến Hy Lạp lúc đầu. Những kết quả này là do chỉ có quyết tâm và kỹ năng của thủy thủ trong Hải quân Hoàng gia, của các đội thương thuyền liên họp Hoàng gia, không bao giờ nao núng trước những cố gắng tàn bạo nhất của quân thù nhằm ngăn chặn công việc của họ. Từ ngày 21 tháng 4 cho đến khi kết thúc cuộc rút lui, chúng tôi mất hai mươi sáu tàu do máy bay tấn công. Cùng với một phi đội của hải quân, lực lượng không quân Hoàng gia hoạt động hết khả năng để yểm trợ, nhưng họ bị số đông địch áp đảo. Tuy nhiên từ 11 trở đi, một số phi đội của chúng tôi chiến đấu rất giỏi. Họ giáng cho địch những tổn thất được xác nhận là 231 máy bay và đã ném 500 tấn bom. Họ bị tổn thất nghiêm trọng 209 máy bay, trong đó có 72 chiếc trong chiến đấu, thành tích của họ là mẫu mục.

        Lúc này Hải quân Hy Lạp nhỏ bé nhưng có năng lực được chuyển qua dưới quyền chỉ huy của Anh. Một tuần dương hạm, sáu khu trục hạm hiện đại và bốn tàu ngầm trốn thoát đến

        Alexandria, vào ngày 25 tháng 4. Sau đó hải quân Hy Lạp tỏ ra xuất sắc trong nhiều chiến dịch của chúng tôi ở Địa Trung Hải.

        Khi đề cập đến tấn bi kịch nay, có thể sẽ gây ra ấn tượng là lực lượng quân đội Hoàng gia không được sự giúp đỡ về quân sự của những người đồng minh Hy Lạp. Nhưng cần nhớ rằng ba tuần lễ chiến đấu trong tháng tư này, trong hoàn cảnh chênh lệch cực kỳ nghiêm trọng, đối với người Hy Lạp là cực điểm của năm tháng chiến đấu gay go gian khổ chống Ý, trong cuộc chiến đấu nay họ sử dụng gần như cạn kiệt toàn bộ sức sống của xứ sở. Bị tấn công tháng 10 năm 1940, lần đầu họ đánh lui bọn xâm lược và sau đó đã phản công đẩy lùi chúng vào lãnh thổ Albania bốn mươi dặm. Suốt mùa đông rét buốt này, họ đã đánh giáp lá cà trong rừng núi với một kẻ thù nhiều hơn, được trang bị tốt hơn. Đạo quân Hy Lạp ở phía tây bắc không có phương tiện vận chuyển cũng không có đường sá để di chuyển nhanh, đương đầu vào phút chót với cuộc tấn công áp đảo của quân Đức chen ngang đằng sau sườn và hậu quân của họ. Số quân hiện có của họ được huân luyện hầu như chỉ giới hạn trong một cuộc bảo vệ quê hương lâu dài và dũng cảm.

        Không có bất đồng gì giữa chúng tôi. Người Hy Lạp, trước sau như một, tỏ ra thân thiết với lực lượng của chúng tôi, là những người đã giúp đỡ họ một cách hào hiệp như vậy. Nhân dân thành Athens và các điểm rút lui khác dường như quan tâm đến sự an toàn của những người cứu nguy họ hơn là đối với số phận của chính họ. Danh tiếng thượng võ của người Hy Lạp mãi mãi không lu mờ.

        Trong một buổi phát thanh, tôi cố gắng không những bày tỏ sự xúc động của thế giới nói tiếng Anh mà con để nói rõ những sự thật nổi bật nhất có liên quan đến số phận chúng tôi.

        Dĩ nhiên trong lúc chúng tôi đau buồn lo lắng suy nghĩ về nhiều việc đang xảy ra ở châu Âu và châu Phi và cũng có thể xảy ra ở châu Á, chúng tôi không được để mất ý thúc về sự cân đối, và như vậy sẽ nản lòng hoặc hốt hoảng. Vói cái nhìn bình tĩnh khi chúng tôi đương đầu với những khó khán trước mắt, chúng tôi có thể tìm thấy lòng tự tin mới từ chỗ nhớ lại những khó khăn mà chúng tôi đã vượt qua. Lúc này không có gì xảy ra có thể so sánh về tầm quan trọng với những hiểm nguy mà năm trước chúng tôi đã trải qua. Không có điều gì có thể xảy ra ở phương Đông có thể so sánh với điều gì đang xảy ra ở phương Tây.

        Đêm nay, tôi có mấy câu thơ có vẻ thích hợp với vận may của chúng tôi, và tôi tin rằng ở bất cứ nơi nào nói tiếng Anh, hoặc bất cứ nơi nào có ngọn cờ tự do phấp phới tung bay, chúng cũng được đánh giá như vậy:

        Trong khi ở dây các đợt sóng mệt mỏi dường như không tiến thêm một tấc khó khăn nào, thì ở tít xa phía sau, nơi tạo ra các lạch, các vịnh, đại dương cứ lặng lẽ tràn vào.

        Và không phải chỉ qua các cửa sổ phía Đông mà ánh sáng tràn vào khi mặt trời mọc; trước mặt vừng thái dương nhô lên từ từ và rất chậm! Nhưng này, ngó sang phía Tây mà xem, mặt đất đã sáng trưng.

Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #232 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2019, 11:06:22 pm »


19

SƯỜN SA MẠC: ROMMEL, TOBRUK

        Tất cả mọi cố gắng của chúng tôi nhằm hình thành một mặt trận trong vùng Balkan là dựa vào việc duy trì chắc chắn sườn sa mạc ở Bắc Phi. Điều này có thể đã được quyết định ở Tobruk, nhưng cuộc tiến quân nhanh chóng của Wavell về hướng Tây và việc giành được Benghazi đã đem lại cho chúng tôi toàn bộ vùng Cyrenaica. Đối với vùng này thì góc biển ở Agheila là cửa ngõ. Đây là vùng đất chung giữa các nhà đương cục Luân Đôn và Cairo, phải được giữ vững bằng mọi giá và chiếm vị trí ưu tiên trên tất cả mọi công việc nguy hiểm khác. Sự tàn phá triệt để của quân Ý ở Cyrenaica và những quãng đường dài phải vượt qua trước khi kẻ thù có thể tập hợp một đạo quân mới, làm cho Wavell tin rằng trong một thời gian sắp tới nao đó, ông có thể có đủ khả năng giữ vững sườn phía Tây quan trọng này với lực lượng vừa phải và sẽ dần dần thay vào đó số quân được huấn luyện thuần thực hơn. Sườn sa mạc là cái chót mà mọi thứ gì khác đều bám vào, cho nên vì lợi ích của Hy Lạp hoặc bất kỳ nước nào trong vùng Balkan, không ai có ý định để mất hay đánh liều nó trong giây phút.

        Nhưng giờ đây một nhân vật mới nhảy lên vũ đài thế giới, một chiến binh Đức, người sẽ giữ vững vị trí của mình trong cuôn sổ biên niên quân sự của Đức. Đó là Erwin Rommel, sinh ở thành phố Heidenhein, xứ Wurttemberg tháng 11 năm 1891. Trong chiến tranh thế giới lần thứ nhất, ông chiến đấu ở Argonne, ở Rumania và ở Italy, hai lần bị thương, được thưởng huân chương Chữ thập sắt và huân chương Quân công đều là hạng cao nhất. Khi chiến tranh thế giới thứ hai bùng nổ ông được bổ nhiệm làm tư lệnh tổng hành dinh đã chiến của Hitler trong chiến dịch Ba Lan và sau đó được giao chỉ huy sư đoàn Panzer (Con Báo) thứ 7 của tập đoàn quân thứ 15. Sư đoàn này có tên riêng là "The Phantoms" (Những con ma) làm thành tổ xung kích chọc thủng của Đức mở đường qua sông Meuse. Ông ta suýt bị bắt khi Anh phản công ở Arras ngày 21 tháng 5 năm 1940. Đơn vị của ông cũng là tổ xung kích vượt sông Somme tiến về sông Seine, về hướng Rouen, bao vây cánh trái quân Pháp, và bắt giữ rất nhiều quân Pháp và Anh ở gần St. Valery. Sư đoàn ông ta tiến vào Cherbourg đúng sau cuộc rút lui cuối cùng của quân chúng tôi, ở đây Rommel nhận sự đầu hàng của cảng này và ba vạn tù binh.

        Nhiều việc làm và dấu hiệu đặc biệt nay đã đưa đến việc bổ nhiệm ông ta vào vị trí chỉ huy quân đội Đức được đưa tới Lybia. Lúc này hy vọng của Ý bị hạn chế vào việc giữ vũng Tripolitania, nên Rommel nhận trách nhiệm về đạo quân Đức đang tăng lên dưới sự chỉ huy của Ý. Lập tức ông ra sức thúc ép mở một chiến dịch tấn công. Đầu tháng 4, khi viên Tổng tư lệnh quân Ý cố thuyết phục ông rằng nếu không có phép của hắn thì tập đoàn quân châu Phi của Đức không được tiến quân, Rommel phản đối rằng "là một tướng Đức, ông phải ban bố mệnh lệnh phù hợp với đòi hỏi của tình thế".

        Suốt chiến dịch châu Phi, Rommel tự cho mình là người chỉ huy trong việc điều khiển các đội hình cơ động, đặc biệt là trong việc nhanh chóng tập hợp lại sau một cuộc hành quân, và triển khai thắng lợi.

        Ông là một nhà quân sự mạo hiểm tuyệt vời, chi phối các vấn đề cung cấp và đầy khinh bỉ đối phương. Lúc đầu Bộ Tư lệnh tối cao Đức để cho ông tự do, lấy làm kinh ngạc về những thắng lợi của ông, nên có khuynh hướng muốn kiềm chế ông. Nhuệ khí và tính táo bạo của ông đã tạo cho chúng tôi những tai họa nghiêm trọng, nhưng ông xứng đáng lời chào mừng của tôi đối với ông - và không phải là không có vài lời trách móc của công chúng tại Hạ nghị viện hồi tháng Giêng năm 1942, khi tôi nói về ông "Chúng ta có một địch thủ rất dũng cảm và tài năng chống lại chúng ta, và, cho phép tôi nói qua sự tàn phá của chiến tranh - là một tướng lĩnh phi thường". Ông ta cũng xứng đáng được chúng tôi kính trọng, bởi vì, dù là một người lính Đức trung thành, ông ta cũng đi tới chỗ chán ghét Hitler và tham dự vào âm mưu năm 1944 nhằm cứu nguy nước Đức bằng việc hất cẳng con ngươi điên cuồng, một tên bạo chúa. Do việc này, ông đã phải đền tội.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #233 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2019, 11:06:48 pm »


*

        Hẻm núi Agheila là phần chủ yếu của địa thế. Nếu quân địch chọc thủng tới tận Agedabia, thì Benghazi và mọi thứ ở phía Tây Tobruk đều lâm nguy. Họ có thể lựa chọn giữa việc theo con đường bờ biển an toàn đến Benghazi và vượt xa hơn hoặc sử dụng những con đường hẻm dẫn thẳng tới Mechili và Tobruk, thành phố cảng này cắt đứt chỗ sa mạc phình ra dài hai trăm dặm rộng chừng một trăm dặm. Trong tháng hai, đi theo tuyến đường sau cùng này chúng tôi bao vây và bắt làm tù binh hàng nghìn quân Ý rút lui qua Benghazi. Lẽ ra chẳng phải là chuyện ngạc nhiên đối với chúng tôi, nếu Rommel cũng đi theo tuyến đường sa mạc để tấn công chúng tôi. Tuy nhiên miễn là chúng tôi giữ vững của ngõ ở Agheila thì quân địch không có cơ hội làm cho chúng tôi bối rối theo cách này.

        Tất cả việc này tùy thuộc vào sự hiểu biết không những về địa hình mà còn về những điều kiện hoàn cảnh tiến hành chiến tranh ở vùng sa mạc. Một sự hơn hẳn về các loại xe bọc sắt, và về mặt chất lượng hơn là số lượng, và một sự ngang bằng vừa phải về không quân, có thể cho phép một lực lượng khỏe hơn, năng nổ hơn chiến thắng trong một cuộc loạn đả ở sa mạc, ngay cả nếu mất của ngõ này. Không một hoàn cảnh nào trong các hoàn cảnh này được đặt ra trong quá trình chuẩn bị. Chúng tôi kém hơn về không quân, còn các loại xe bọc sắt của chúng tôi, vì những lý do sẽ xuất hiện sau này, là hoàn toàn không đủ, việc huấn luyện và trang bị cho lực lượng phía Tây Tobruk cũng vậy.

        Ngày 31 tháng 3, Rommel bắt đầu tấn công vào Agheila. Sư đoàn thiết giáp của chúng tôi thực tế chỉ có một lữ đoàn thiết giáp và đội dự bị của nó, dần dần rút lui trong hai ngày sau. Về không quân thì địch tỏ ra nhiều hơn. Không quân Ý vẫn còn ít tác dụng, nhưng lại có khoảng một trăm máy bay khu trục Đức và một trăm máy bay oanh tạc và máy bay ném bom kiểu bổ nhào. Dưới cuộc tấn công của Đức, lực lượng thiết giáp của ta rối loạn và tổn thất nghiêm trọng. Chỉ do có một trận đánh và trong gần một ngày, mà sườn sa mạc, chỗ dựa của mọi quyết định của chúng tôi, đã sụp đổ.

        Lệnh rút khỏi Benghazi được đưa ra là vào đêm 6 tháng 4, việc rút lui được xúc tiến triệt để. Tobruk được tăng viện và được giữ vững, nhưng sở chỉ huy của sư đoàn thiếp giáp thứ hai và hai trung đoàn cơ giới hóa Ấn Độ bị bao vây. Một số chiến sĩ đánh mở đường ra, bắt được một trăm tù binh Đức, nhưng đại bộ phận buộc phải đầu hàng. Quân địch đi tiếp rất nhanh về phía Bardia và Sollum bằng xe thiết giáp hạng nặng và bộ binh cơ giới hóa. Những đơn vị khác thì tấn công các tuyến phòng thủ của Tobruk. Đon vị đồn trú đánh lui hai cuộc đột kích, tiêu diệt một số xe tăng địch, trong một thời gian, vị trí ở đó và trên biên giới Ai Cập được ổn định.

*

        Sự thất bại ở sườn sa mạc của chúng tôi trong lúc chúng tôi phải hoàn toàn tản ra trong sự việc bất ngờ ở Hy Lạp, là một tai họa có tầm quan trọng bậc nhất. Đôi lúc tôi hoàn toàn hoang mang về nguyên nhân của nó và ngay khi có thời gian yên tĩnh chốc lát, tôi buộc lòng phải yêu cầu tướng Wavell giải thích điều gì đã xảy ra. Điều rất đặc trưng là ông ta nhận lấy trách nhiệm về mình. Tai họa này đã tước đoạt gần như hoàn toàn đức tính bảo vệ khó thâm nhập của ông.

        Ngày chủ nhật 20 tháng 4, tôi đang nghỉ cuối tuần ở Ditchley và đang làm vườn thì nhận được hai bức điện của tướng Wavell gửi Tổng tham mưu trưởng Hoàng gia cho biết cảnh ngộ cực kỳ nghiêm trọng của ông ta. Ông mô tả chi tiết tình thế xe tăng của ông. Lời lẽ nghe có vẻ đen tối. Ông ta nói "sẽ chỉ có hai trung đoàn xe tăng tuần tiễu dành cho Ai Cập vào cuối tháng năm, và không có quân dự phòng để thay thế cho số thương vong, trong khi lúc này ở Ai Cập có một lực lượng nhân viên xuất sắc đã được đào tạo cho sáu trung đoàn xe tăng. Tôi cho rằng việc cung cấp số xe tăng của bộ binh thiếu tính mau lẹ và tầm mức hoạt động nhỏ hẹp đối với các cuộc hành quân ở sa mạc. Thưa Ngài Tổng tham mưu trưởng Hoàng gia, yêu cầu ngài dành cho sự giúp đỡ trực tiếp của ngài".

        Đọc các bức điện báo nguy này, tôi quyết định không chờ có ý kiến của Bộ Hải quân lâu hơn chút nào nữa, mà phái một đoàn tàu có hộ tống đi qua Địa Trung Hải thẳng tới Alexandria chở  theo tất cả số xe tăng cần thiết cho tướng Wavell. Chúng tôi ra lệnh cho một đoàn tàu chứa được lực lượng tăng viện thiết giáp lớn lập tức khỏi hành đi vòng quanh mũi Hảo Vọng. Tôi quyết định những tàu chắc chắn chở tăng trong đoàn này đến Gibraltar phải rẽ hướng khác và theo lối đi tắt, như vậy tiết kiệm được gần bốn mươi ngày. Tướng Ismay đang ở bên cạnh, vào giữa trưa tạt lại thăm tôi. Tôi chuẩn bị cho ông một giác thư riêng gửi cho các tham mưu trưởng. Tôi yêu cầu ông mang giác thư đi Luân Đôn ngay và làm rõ giác thư là tôi coi việc thực hiện biện pháp này là quan trọng nhất.

        Các tham mưu trưởng tập hợp lại khi Ismay đến Luân Đôn, họ thảo luận giác thư của tôi mãi tới tận khuya. Phản ứng đầu tiên của họ đối với kế hoạch đề xuất là không tán thành. Cơ may để chuyển tàu vận tải gắn máy qua trung tâm Địa Trung Hải vô sự là không được đánh giá quá cao, vì ban ngày trước khi đi vào eo biển Narrows, và buổi sáng sau khi đi ngang qua mặt Malta chúng có thể phải chịu sự tấn công của máy bay ném bom bổ nhào ngoài tầm đạn của máy bay khu trục của chúng tôi có căn cứ ở bờ biển. Cũng có ý kiến cho rằng ở trong nước, chúng tôi đang kém về xe tăng một cách nguy hiểm, nếu bây giờ chúng tôi chịu tổn thất nặng về xe tăng ở nước ngoài, thì tất phải có sự thay thế chúng và do đó lại phải thêm một trò nghi binh xe tăng nữa từ các lực lượng trong nước.

        Tuy vậy, hôm sau khi ủy ban phòng thủ họp, tôi rất lấy làm mừng là đô đốc Pould ủng hộ tôi, tán thành đưa đoàn tàu có hộ tống kia chạy xuyên qua Địa Trung Hải. Tham mưu trưởng không quân, nguyên soái không quân Portal tuyên bố ông sẽ cố gắng chuẩn bị cho phi đội Beaufighter yểm trợ thêm từ Malta. Lúc đó tôi yêu cầu ủy ban cân nhắc gửi thêm một trăm xe tăng tuần tiễu theo đoàn tàu này. Tướng Dill phản đối việc gửi số xe tăng thêm này vì xét thấy thiếu hụt do sự phòng thủ quốc gia. Suy nghĩ về điều ông đã thỏa thuận mười tháng trước đây, khi chúng tôi gửi nửa số xe tăng ít ỏi của chúng tôi vòng quanh mũi Hảo Vọng đến Trung Đông hồi tháng 7 năm 1940, tôi không thể cảm thấy rằng lúc ấy lý do nay là có cơ sở vững chắc. Như bạn đọc đã biết, hồi tháng 4 năm 1941 tôi không xem sự xâm lược như là một mối hiểm nguy nghiêm trọng, bởi vì những việc chuẩn bị thích hợp đã được tiến hành để phòng chống xâm lược. Giờ đây chúng tôi nhận ra rằng quan điểm này là đúng. Thế là đã thỏa thuận rằng cuộc hành quân nay mà tôi gọi là "cuộc hành quân Con Hổ" phải bắt đầu.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #234 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2019, 11:07:15 pm »


*

        Trong khi mọi việc này tiến triển thì tình hình Tobruk làm cho tâm trí chúng tôi nặng nề khó chịu. Ở Hy Lạp tất cả máy bay Hurricane đều mất, và nhiều máy bay loại này ở Tobruk bị phá hủy hoặc hư hại. Nguyên soái không quân Longmore cho rằng bất cứ cố gắng nào thêm nữa để duy trì một phi đội chiến đấu bên trong Tobruk chỉ sẽ đưa đến tổn thất nặng nề chẳng có kết quả gì. Như vậy quân địch có thể hoàn thành thế hơn hẳn về không quân trên bầu trời Tobruk trước khi có thể xây dựng một lực lượng máy bay khu trục mới. Tuy vậy đơn vị đồn trú vừa mới đánh lui một cuộc tấn công, gây cho địch nhiều thương vong và bắt 150 tù binh.

        Chẳng mấy chốc, tướng Wavell gửi cho chúng tôi tin tức đáng lo ngại về quân tăng viện của Rommel đang đến gần. Hầu như chắc chắn, việc đổ bộ của sư đoàn thiết giáp Đức thứ 15 có thể hoàn thành vào ngày 21 tháng 4. Có nhiều dấu hiệu cho thấy Benghagi đã được sử dụng thật sự, và mặc dù ít nhất phải mất mười lăm ngày để thu nhập đồ tiếp tế, dường như có khả năng sư đoàn thiết giáp, sư đoàn cơ giới hóa nhẹ thứ 5 và các sư đoàn Ariete và Trento sẽ có thể di chuyển về phía trước sau ngày 15 tháng 6. Ở trong nước dường như mọi người không hài lòng rằng Benghazi mà chúng tôi không xây dựng được thành một căn cứ có ích, thì nay đã đóng góp một vai trò quan trọng đến mức bọn Đức phải chiếm lấy nó.

*

        Trong hai tuần lễ tiếp theo, sự chú ý và lo lắng tha thiết của tôi tập trung vào vận mệnh của cuộc hành quân "Con Hổ". Tôi không đánh giá thấp những rủi ro mà chủ tịch Hội đồng Đô đốc sẵn sang chấp nhận, và tôi biết có nhiều mối nghi hoặc trong Bộ Hải quân. Đoàn tàu gồm có năm tàu lớn loại 15 hải lý do lực lượng H của Đô đốc Somerville hộ tống (Renown, Malaya, Ark Royal và Sheffield) đi ngang qua Gibraltar ngày 6 tháng 5. Cùng với đoàn này con có tàu Queen Elizabeth và hai tuần dương hạm Naiad và Fiji tăng viện cho hạm đội Địa Trung Hải. Ngày 8 tháng 5 họ đánh lui nhiều cuộc không kích mà không bị thiệt hại gì. Tuy vậy trong đêm này, khi đến gần eo biển Narrows, hai tàu trong đoàn va phải mìn. Một chiếc bắt lửa, nổ tung rồi chìm, còn chiếc khác thì có thể tiếp tục cuộc hành trình với đoàn tàu. Khi tới lối vào eo biển Skerki, Đô đốc Somerville chia tay và trở lại Gibraltar.

        Chiều ngày 9, Đô đốc Cunningham nắm được cơ hội đưa một đoàn tàu có hộ tống đi vào Malta, gặp đoàn "Hành quân Con Hổ" cùng với hạm đội, năm mươi dặm về hướng Nam đảo Malta. Lúc ấy tất cả lực lượng của ông định hướng đi đến Alexandria, và họ đã đến nơi mà không bị tổn thất hoặc hư hại gì thêm.

        Trong lúc việc này ở vào tình trạng nhùng nhằng thì tâm trí tôi hướng về đảo Crete mà lúc này chúng tôi tin chắc một cuộc tấn công dữ dội từ trên không đang đe dọa. Theo tôi dường như nếu quân Đức có thể chiếm giữ và sử dụng các sân bay trên đảo thì họ sẽ có khả năng tăng viện hầu như không giới hạn và thậm chí một tá xe tăng bộ binh có thể đóng vai trò quyết định trong việc ngăn ngừa họ hành động như vậy. Vì thế tôi yêu cầu các tham mưu trưởng cân nhắc việc cho rẽ ngang một tàu trong đoàn tàu hành quân "Con Hổ" để đưa một ít trong số xe tăng đang trên đường đi, xuống đảo Crete. Các đồng sự chuyên gia của tôi, trong khi tán thành rằng số xe tăng này sẽ có giá trị đặc biệt cho mục đích tôi đang suy nghĩ, lại cho rằng không nên gây nguy hiểm cho phần hàng hóa quý giá còn lại trên tàu bằng một sự việc đánh lạc hướng như vậy. Vì lý do đó, ngày 9 tháng 5 tôi đề xuất với họ là nếu "nghĩ rằng đưa chiếc tàu Clan Lamont đi vào Suda là quá nguy hiểm thì tàu nay hoặc một tàu nào khác nên đem theo mười hai xe tăng, ngay sau khi đã dỡ hàng xuống Alexandria". Mệnh lệnh được đưa ra sao cho phù hợp. Ngày 10 tháng 5, Wavell báo cho tôi biết "Ông ta đã chuẩn bị gửi sáu xe tăng bộ binh và mười lăm xe tăng hạng nhẹ đến Crete" và số tăng này "phải đến nơi trong mấy ngày sau nếu mọi việc trôi chảy". Nhưng chúng tôi hưởng rất ít thời gian dành cho mình.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #235 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2019, 11:09:30 pm »

       
20

ĐẢO CRÈTE1

        Ý nghĩa chiến lược quan trọng của đảo Crete trong tất cả các công việc của chúng tôi ở Địa Trung Hải đã được giải thích bằng lý thuyết và bằng sự kiện. Tàu chiến Anh dựa vào vịnh Suda, hoặc có thể tiếp nhiên liệu ở đây, hoặc có thể đem lại một sự bảo vệ hết sức quan trọng cho đảo Malta. Nếu căn cứ của chúng tôi tại đảo Crete được phòng thủ vững chắc chống lại mọi cuộc không kích, thì toàn bộ công trình của sức mạnh hải quân cao hơn sẽ bắt đầu có hiệu lục và sẽ ngăn chặn được bất cứ cuộc viễn chinh nào bằng đường biển. Nhưng chỉ cách một trăm dặm là pháo đài Rhodes của Ý với những sân bay rộng rãi và các căn cứ đã có từ lâu, còn ở Crete mọi việc tiếp diễn một cách khập khiễng theo tính chất địa phương. Tôi đã nhiều lần ra lệnh phải phòng thủ vững chắc vịnh Suda. Thậm chí tôi đã dùng thành ngữ "một Scapa thứ hai". Chúng tôi chiếm giữ hòn đảo nay đã gần sáu tháng, nhưng chỉ có thể trang bị cho cảng một đơn vị súng phòng không hùng mạnh trong khi phải hy sinh những nhu cầu khác còn cấp bách hơn; và phân đội Trung Đông cũng không thể tìm ra nhân công ở địa phương hay bằng cách nào khác, để mở rộng các sân bay. Không thể đưa một đơn vị đồn trú lớn đến Crete hoặc bố trí những lực lượng  không quân mạnh ở các sân bay trong khi Hy Lạp còn trong tay Đồng minh. Nhưng tất cả lẽ ra phải sẵn sàng tiếp nhận quân tăng viện nếu quân tăng viện đã sẵn sàng và nếu là cần thiết. Cairo và chính phủ Anh phải cùng chịu trách nhiệm về việc nghiên cứu những thiếu sót của vấn đề này và về việc thiếu thực hiện các chỉ thị đã đưa ra. Chỉ sau khi xảy ra tai họa ở Cyrenaica, ở Crete, và ở sa mạc, tôi mới hiểu ra tổ chức của tướng Wavell quá tải và kém súc chống đỡ biết bao. Wavell đã hết súc cố gắng; nhưng bộ máy chỉ huy do ông sử dụng quá yếu không cho phép ông đương đầu với một khối lượng rất lớn công việc mà bốn hay năm chiến dịch cùng một lúc buộc ông phải gánh vác.

*

        Trong chiến tranh không có lúc nào mà cơ quan tình báo của chúng tôi nắm được tình hình đúng sự thực và chính xác như vậy. Trong không khí hỗn loạn và sụ đắc chí do họ chiếm đóng Athens, nhân viên và cán bộ Đức đã không còn giữ gìn tính kín đáo thông thường của họ, do đó nhân viên mật vụ của chúng tôi ở Hy Lạp hoạt động tích cực và táo bạo. Trong tuần cuối tháng tư, từ những nguồn đáng tin cậy, chúng tôi nhận được tin chắc chắn về trận đánh kế tiếp của Đức. Nhũng động thái và niềm hân hoan của tập đoàn không quân thứ 11 của Đức và cả việc thu gom điên cuồng thuyền con của các cảng Hy Lạp không thể lọt qua những tai mắt đang chăm chú theo dõi. Không có chiến dịch nào khiến tôi bỏ công sức riêng nhiều hơn để nghiên cứu và cân nhắc hoặc để nắm chắc rằng các vị Tổng tư lệnh đều thấy rõ tầm quan trọng của cuộc tấn công này đã được truyền đạt lại cho mọi người cùng biết.

        Tôi đã đề nghị với Tổng tham mưu trưởng Hoàng gia nên cử tướng Freyberg nắm quyền chỉ huy ở Crete, khi ông ta đưa việc này ra với Wavell thì ông này đồng ý ngay. Họ đã là bạn với nhau trong nhiều năm. Huân chướng Victoria và Huân chương Công lao xuất sắc với hai vạch, đánh dấu sụ phục vụ không ai trội hơn của ông và giống như người ngang hàng duy nhất của ông, Carton de Wiart, ông xứng đáng danh hiệu "con rồng lửa" mà tôi tôn vinh.

        Cả hai đều trưởng thành trong lửa đạn, và đúng là họ bị tấn công tơi bời mà không bị tổn thương gì về thể chất hay tinh thần. Khi bắt đầu chiến tranh, không có người nào thích hợp  hơn để chỉ huy sư đoàn Tân Tây Lan, thì người ta đã chọn ông. Tháng 9 năm 1940 tôi đã nghĩ là nên đem cho ông một cơ hội lớn hơn nhiều. Cuối cùng thì quyền chỉ huy dành riêng dứt khoát này đã đến với ông.

-------------------
       1. Crete: một hòn dảo của Hy Lạp trong Địa Trung Hải.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #236 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2019, 11:10:31 pm »


        Freyberg và Wavell không có ảo tưởng. Địa thế đảo Crete làm cho việc phòng thủ khó khăn. Chỉ có một con đường độc đạo chạy dọc theo bờ biển phía bắc, trên đó tất cả những điểm yếu của đảo đều dàn ra. Mỗi điểm như thế phải tự lực lấy. Một khi con đường này bị quân địch chia cắt và kiên quyết chiếm giữ thì không thể có quân dự bị trung ương nào tự do di chuyển đến một điểm nào bị uy hiếp được. Chỉ có những con đường mòn không thích hợp với phương tiện vận chuyển gắn máy chạy từ bờ biển phía nam đến phía bắc. Khi mối hiểm nguy sắp xảy tới bắt đầu chi phối những đầu óc chỉ huy thì mới có những cố gắng mạnh nhằm đưa đến đảo nay quận tăng viện và vũ khí đặc biệt là pháo, nhưng lúc đó đã quá muộn. Trong tuần lễ thứ hai của tháng năm không quân Đức ở Hy Lạp và ở Aegean thiết lập một cuộc phong tỏa thực sự, gây thiệt hại hoàn toan cho giao thông, đặc biệt về phía sườn phía bắc, nơi đây là những cảng nằm trơ trọi. Trong số 27.000 tấn đạn dược tối cần thiết được gửi đi trong ba tuần đầu của tháng năm, thì chỉ có thể đưa vào bờ biển dưới 3.000 tấn, số còn lại phải đem về. Mặt mạnh của chúng tôi về vũ khí phòng không là năm chục súng và hai mươi bốn đen pha rọi. Chỉ có hai mươi lăm xe tăng hạng nhẹ hoặc đã cũ mòn một phần. Lực lượng phong thủ của chúng tôi được phân phối chủ yếu để bảo vệ các bãi hạ cánh, và tổng số phân đội Hoàng gia tham gia cuộc phòng thủ này lên đến khoảng 28.600 người. Nhưng dĩ nhiên là do sự yếu kém về không quân của chúng tôi, Đức mới có thể tấn công được. Trong thời gian đầu tháng năm, số máy bay của không quân Hoàng gia là ba mươi sáu chiếc, trong đó chỉ có thể dùng được một nửa. Các máy bay này được phân phối vừa cho Retimo, vừa cho Maleme, vừa cho Heraklion và chỉ là một chút ít so với lực lượng không quân áp đảo khắp chung quanh sắp sửa lao vào đảo. Mọi người có liên quan đều hoàn toàn hiểu rõ sự thua kém của chúng tôi về không quân, do đó ngay 19 tháng 5, một ngày trước cuộc tấn công, tất cả số máy bay còn lại đều được sơ tán đến Ai Cập. Nội các chiến tranh, các Tham mưu trưởng, các Tổng tư lệnh ở Trung Đông đều biết rằng giữa việc chiến đấu trong thế bất lợi khủng khiếp hay là vội vàng rút khỏi đảo, khi sức lực còn cho phép trong những ngày đầu tháng năm, thì chỉ có một sự lụa chọn mà thôi. Nhưng không có bất đồng ý kiến nào giữa bất cứ ai trong chúng tôi về việc đối phó với cuộc tấn công này; và mặc dù với tất cả những khiếm khuyết đó, nhưng dưới ánh sáng và niềm tin về tương lai, khi chúng tôi nhìn thấy chúng tôi gần chiến thắng biết bao nhiêu và những lợi thế thậm chí do sự thất bại trước đây của chúng tôi, có ảnh hưởng sâu rộng biết bao nhiêu thì chúng tôi phải lấy làm mãn nguyện nhiều với những rủi ro nguy hiểm mà chúng tôi đã trải qua và cái giá mà chúng tôi phải trả.

        Trận đánh bắt đầu sáng ngày 20 tháng 5, chưa bao giờ bọn Đức mở một cuộc tấn công liều lĩnh hơn, tàn bạo hơn như vậy. về nhiều mặt, trận tấn công khi ấy là có một không hai. Trước đây không bao giờ thấy có một cuộc tấn công như vậy. Trong sử biên niên chiến tranh, thì đây là trận tấn công không vận đầu tiên quy mô lớn. Tập đoàn không quân này của Đức tiêu biểu cho phong trào thanh niên mãnh liệt của Hitler và là hiện thân nồng cháy của tinh thần báo thù cuộc bại trận năm 1918 của dân tộc Đức. Tinh hoa nhân cách của người Đức thể hiện ở những người lính nhảy dù Quốc xã dũng cảm được rèn luyện kỹ và hoàn toàn tận tụy này. Hy sinh tính mệnh cho nước Đức vinh quang và trở thành cường quốc thế giới là quyết tâm tha thiết của họ. Số phận đã định là họ phải chạm trán với những người lính kiêu hãnh, nhiều người trong bọn họ, suốt chặng đường từ một phía khác của thế giới, với tư cách là những người tình nguyện, đi chiến đấu cho Tổ quốc và cho điều mà họ tưởng rằng đó là sự nghiệp của chính nghĩa và tự do.

        Bọn Đức sử dụng toàn bộ số quân họ có thể có sẵn. Đây sẽ là thành tích phi thường về không quân của Goering. Lẽ ra số quân này có thể được tung vào Anh năm 1940 nếu sức mạnh không quân của Anh bị đập tan. Nhưng sự mong đợi này không được đáp ứng. Lẽ ra nó cũng đã có thể tấn công Malta, nhưng trận đánh này đã không xảy ra. Tập đoàn không quân Đức này đã chờ đợi trong hơn bảy tháng để giáng xuống một đồn và để chúng tỏ nhuệ khí của họ. Cuối cùng giờ đây Goering đã có thể đem lại cho họ hiệu lệnh chờ đợi từ lâu. Khi trận đánh bắt đầu, chúng tôi không biết được toàn bộ tiềm lực của Đức về bộ đội nhảy dù là cái gì. Tập đoàn không quân thứ 11 này có thể chỉ là một của nửa tá đơn vị loại đó. Không phải cho đến nhiều tháng sau chúng tôi mới chắc rằng nó chỉ là một đơn vị duy nhất. Thật ra nó là mũi nhọn cây trường thương của Đức. Và sau đây là câu chuyện nó đã chiến thắng và đã bị đập tan như thế nào.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #237 vào lúc: 19 Tháng Giêng, 2019, 11:25:36 pm »


        Tại Maleme, thực tế khối lượng pháo binh phong không của ta bị loại ra khỏi vòng chiến đấu. Trước khi cuộc ném bom chấm dứt, máy bay lượn bắt đầu hạ cánh xuống phía tây của sân bay. Bất kỳ ở đâu, quân đội chúng tôi cũng được báo trước là họ phải chịu những cuộc ném bom khủng khiếp. Ban ngày không thể phản công. Máy bay lượn, tàu chở quân, thường xuyên hạ cánh hay ầm ầm đổ xuống các bãi biển, bụi cây hoặc đổ xuống sân bay đầy khói lửa này. Tổng cộng, ngày đầu, chung quanh và giữa Maleme và Canea trên 5.000 quân Đức đã đổ bộ. Họ phải chịu tổn thất rất nặng nề do hỏa lực và do quân Tân Tây Lan đánh giáp lá cà dữ dội. Đến cuối ngày chúng tôi vẫn làm chủ sân bay, nhưng tối hôm đó thì một số ít theo đội dự bị rời khỏi tiểu đoàn.

        Retimo và Heraklion, cả hai được máy bay địch thết đãi một trận ném bom dữ dội vào buổi sáng, tiếp theo đó là quân nhảy dù được thả xuống vào buổi trưa. Đánh nhau dữ dội ngay sau đó, nhưng đến xẩm tối chúng tôi vẫn giữ vững cả hai sân bay. Kết quả ngày chiến đấu đầu tiên coi như khá tốt đẹp, trừ ở Maleme, nhưng ở mọi quân khu, các toán binh lính trang bị đầy đủ lúc bấy giờ vẫn không bị hao hụt gì. Cường độ cuộc tấn công vượt xa dự tính của Bộ Tư lệnh Anh và sức đề kháng mãnh hệt của chúng tôi làm cho kẻ thù kinh ngạc.

        Cuộc tiến công dữ dội tiếp tục ngày thứ hai khi máy bay chở quân đổ bộ lại xuất hiện. Mặc dù sân bay Maleme vẫn đặt dưới sự bảo vệ của hỏa lực pháo binh và súng cối rất hạn chế của chúng tôi, máy bay chở quân tiếp tục hạ cánh xuống sân bay, trên bãi đất gồ ghề về phía tây. Dường như Bộ Chỉ huy tối cao Đức không quan tâm đến tổn thất, và ít nhất có một trăm máy bay bị tan vỡ do hạ cánh khẩn cấp xuống khu vực này. Tuy nhiên họ tiếp tục tăng cường lực lượng. Tối hôm ấy quân chúng tôi phản công đến tận rìa sân bay, nhưng đến sáng, không quân Đức lại xuất hiện và chúng tôi lại phải lùi xa.

        Qua ngày thứ ba, Maleme trở thành một phi trường hành quân có hiệu quả của địch. Máy bay chở quân tiếp tục đến với nhịp độ hơn hai chục chiếc một giờ. Thậm chí họ còn có thể bay trở về lấy thêm quân tăng viện khiến sự việc có tính chất quyết định hơn. Nhìn chung ước tính trong những ngày này và những ngày tiếp theo, hơn sáu trăm máy bay chở quân hạ cánh có kết quả xuống sân bay. Dưới sức ép ngày càng tăng, Lữ đoàn Tân Tây Lan dần dần bị đánh bật cho đến khi còn cách Maleme gần mười dặm. Tại Canea và Suda không có gì thay đổi, con ở Rétimo quân địch hạ cánh xuống phía đông sân bay, thế là ở đây bắt đầu mọc lên một công sự thật sự của quân địch.

        Đêm hôm sau, khi quân chúng tôi đã hoàn toàn mệt, thì thấy ở phía bắc có đoàn tàu với những chóp sáng của đạn lửa, thì biết rằng đó là Hải quân Hoàng Gia đang hoạt động. Đoàn tàu có hộ tống đầu tiên bằng đường biển bắt đầu nhiệm vụ liều mạng của họ. Tàu Anh săn lùng con mồi trong hai giờ rưỡi, đánh chìm không ít hơn một tá thuyền con và ba tàu chạy bằng hơi nước, tất cả đều chở đầy quân địch, ước tính đêm ấy khoảng bốn nghìn lính địch bị dìm chết. Trong lúc đó, chuẩn đô đốc Kinh với bốn tàu tuần dương hạm và ba khu trục hạm đã tuần tra trong đêm 21 ngoài khơi Heraklion và rạng sáng ngày 22, bắt đầu chạy về phía Bắc. Chỉ có một tàu nhỏ chở đầy quân bị phá hủy, và vào lúc 10 giờ thì đội tàu tới gần đảo Melos. Mấy phút sau, một khu trục hạm địch với năm thuyền con bị phát hiện ở hướng Bắc và họ lập tức giao chiến. Lúc đó, một khu trục hạm khác đang tung ra một màn khói, và sau màn khói là một số lớn thuyền nhỏ. Thật ra chúng tôi đã chặn đứng một đoàn tàu quan trọng khác chất đầy lính. Trinh sát không quân của chúng tôi đã báo sự việc này với Đô đốc Cunningham nhưng phải hơn một giờ, các tin tức này mới được xác nhận đối với Đô đốc Kinh. Từ rạng đông các tàu của ông không ngừng bị không kích, mặc dù cho đến bấy giờ họ không bị thiệt hại nhưng tất cả đang thiếu đạn dược phòng không. Vị chuẩn Đô đốc này không hoàn toàn nhận thức rõ cái giá gần như trong phạm vi hiểu biết của mình, cảm thấy rằng đi xa hơn về phía bắc sẽ hủy hoại toàn bộ lực lượng, nên ra lệnh rút lui về phía tây. Ngay khi biết được lệnh này, Tổng Tư lệnh đã gửi lệnh sau đây: "Phải kiên trì đến cùng. Hãy giữ liên lạc bằng tín hiệu thấy được. Không được bỏ rơi quân đội ở Crete. Nhất thiết không để quân địch đổ bộ vào Crete bằng đường biển".
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #238 vào lúc: 19 Tháng Giêng, 2019, 11:27:02 pm »


        Khi gặp hải quân chúng tôi, đoàn tàu địch chạy tán loạn mọi hướng giữa rất nhiều đảo. Như vậy chỉ có khoảng năm nghìn lính Đức thoát khỏi số phận bi thảm của những chiến hữu của họ. Sự táo bạo của các nhà cầm quyền Đức trong việc ra lệnh cho những đoàn tàu chở quân hầu như không có khả nàng tự vệ này qua các vùng biển, mà họ không có quyền chỉ huy về hải quân cũng như về không quân là một mẫu của điều đáng lẽ có thể đã diễn ra trên một quy mô rất lớn ở Bắc Hải và ở biển Manche thuộc Anh hồi tháng chín năm 1940. Điều đó chứng tỏ Đức thiếu hiểu biết về cường quốc hải quân chống xâm lược và cái giá có thể bắt phải trả về sinh mạng con người như là một hình phạt cho loại ngu dốt này.

        Quyết tâm không lay chuyển tiêu diệt tất cả bọn xâm lược bằng đường biển, với bất cứ giá nào, Đô đốc Cunningham ném mọi thứ vào đĩa cân. Rõ ràng suốt các chiến dịch này, nhằm mục đích đó, ông không do dự mạo hiểm không chỉ với những tàu bè quý giá nhất của mình mà còn đối với toàn bộ quyền chỉ huy hải quân ở phía đông Địa Trung Hải.

        Về vấn đề này, Bộ Hải quân rất tán thành cách chỉ đạo của ông. Trong trận đánh khốc liệt này, không phải chỉ một mình Bộ chỉ huy Đức đánh cược cao nhất. Những sự kiện trong bốn mươi tám giờ đánh nhau trên biển đã thuyết phục kẻ thù và cho tới khi số phận đảo Crete được quyết định thì không có những cố gắng đổ bộ bằng đường biển nào thêm nữa.

        Nhưng ngay 22 và 23 tháng 5 là những ngày tai hại cho Hải Quân. Hai tuần dương hạm và ba khu trục hạm bị đánh chìm, một tàu chiến, chiếc Warspite, bị loại khỏi vòng chiến đấu một thời gian dài, còn chiếc Valiant và nhiều tàu lớn khác bị hư hại lớn. Tuy nhiên đội quân gác biển bảo vệ Crete vẫn được duy trì. Hải quân không thất bại. Cho đến khi trận đánh bảo vệ đảo kết thúc, không có một tên Đức nào từ ngoài biển lên được bờ vào Crete.

        Ngày 26 tháng 5 là ngày quyết định. Trong sáu ngày, bộ đội ta phải chịu sức ép ngày càng tăng. Cuối cùng họ không thể chịu đựng hơn nữa. Khuya đêm đó, quyết định rút khỏi Crete được thực hiện, và chúng tôi phải thêm một lần nữa đương đầu với một nhiệm vụ cay đắng và buồn thảm mà chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề. Hải quân bị quấy rối, phải hoạt động quá sức mà phải đảm trách việc cho lên tàu khoảng hai mươi hai nghìn binh sĩ, chủ yếu từ bãi biển lộ thiên ở Sphakia vượt qua ba trăm năm mươi dặm biển do không quân địch khống chế. Bộ đội phải ẩn nấp gần bờ cho đến khi được gọi lên tàu. ít nhất có mười lăm nghìn binh sĩ được che giấu nằm trong khu đất mấp mô gần Sphakia còn đạo quân hậu tập của Freyberg thì cứ tiếp tục giao chiến.

        Một bi kịch đang chờ đội viễn chinh đồng thời của Đô đốc Rawlings đi đến để cứu nguy cho đơn vị đồn trú ở Heraklion. Đi đến trước nửa đêm, các khu trục hạm dùng phà chở binh lính đến các tuần dương hạm đang chờ ở bên ngoài, đến 3 giờ 20 sáng thì xong. Bốn nghìn binh sĩ lên tàu trở về. Đã bố trí máy bay khu trục hộ tống nhưng một phần do thay đổi thời gian, máy bay không tìm thấy tàu. Máy bay địch bắt đầu oanh tạc một cách dễ sợ lúc 6 giờ sáng và tiếp tục cho đến 3 giờ chiều, khi đội tàu con cách Alexandria không quá một trăm dặm. Khu trục hạm Hereward bị nạn đầu tiên. Lúc 6 giờ 25 sáng nó. bị một quả bom và không thể theo kịp đoàn tàu nữa. Đô đốc quyết định một cách đúng đắn là phải bỏ mặc con tàu mắc nạn cho số phận của nó. Cuối cùng người ta thấy nó đến gần bờ biển đảo Crete. Đa số binh sĩ trên tàu sống sót, tuy bị bắt làm tù binh. Tình thế xấu hơn lại xảy ra. Trong bốn giờ tiếp theo, hai tuần dương hạm Dido và Orion và khu trục hạm Decoy đều bị đánh. Tốc độ đoàn tàu xuống thấp tới 21 hải lý nhưng tất cả vẫn cứ cùng nhau đi về hướng Nam. Tình hình trên chiếc Orion thật là khủng khiếp. Ngoài thủy thủ đoàn, còn có 1.100 binh sĩ trên tàu. Trên boong bẩn thỉu chật ních có khoảng 260 người chết và 280 người bị thương do một quả bom lọt vào đài chỉ huy. Sĩ quan chỉ huy, Đại tá hải quân G.R.B. Back cũng bị giết, con tàu này bị thiệt hại nặng và bốc cháy. Đến trưa hai chiếc Fulmars thuộc binh chủng không quân của Hải quân Anh xuất hiện và sau đó tìm cách cứu viện. Máy bay khu trục của không lực Hoàng Gia mặc dù hết sức cố gắng, cũng không thể tìm thấy đoàn tàu bị nạn, mặc dù họ tham gia nhiều trận giao tranh và tiêu diệt ít nhất được hai máy bay địch. 8 giờ sáng ngày 29, khi đoàn tàu đến cảng Alexandria thì thấy rằng một phần năm đơn vị đồn trú được cứu thoát từ Heraklion đã bị giết, bị thương hoặc bị bắt.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #239 vào lúc: 20 Tháng Giêng, 2019, 11:52:45 pm »


*

        Sau khi trải qua những sự kiện như vậy, tướng Wavell và các bạn đồng nghiệp của ông phải đưa ra những quyết định dứt khoát để cứu số quân của chúng tôi ra khỏi đảo Crete. Lục quân thì đang trong hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm, khả năng hoạt động của không quân không nhiều, nên nhiệm vụ này lại rơi vào tay Hải quân tuy đã mệt mỏi và bị bom tiến công dữ dội. Theo Đô đốc Cunningham, bỏ rơi lục quân trong một cuộc khủng hoảng như vậy là trái với mọi truyền thống. Ông tuyên bố: "Hải quân phải cần ba năm để đóng một tàu mới, nhưng phải ba trăm năm mới xây dựng nên được một truyền thống mới. Việc di tản phải được xúc tiến (có nghĩa là sự cứu nguy)". Sáng ngày 29, gần 5.000 binh sĩ được cứu thoát, nhưng một số rất lớn còn lại không đầu hàng, ẩn nấp trên các con đường dẫn tới Sphakia, ban ngày mỗi khi xuất hiện là bị oanh tạc. Quyết định chấp nhận khả năng tổn thất hải quân thêm nữa, không giới hạn, được chứng minh là đúng, không chỉ trong tình thế thôi thúc mà còn do những thắng lợi sau này.

        Tối 28, Đô đốc Kinh xuống tàu đi Sphakia. Đêm sau khoảng 6.000 binh sĩ được đưa lên tàu mà không bị trở ngại, và mặc dù trong ngày 30, ba lần bị tấn công, vẫn đến Alexandria an toàn. Vận may này là nhờ các máy bay khu trục của không lục Hoàng Gia, dù ít, đã đập tan hơn một cuộc tấn công, trước khi họ đánh trúng đích. Sáng ngày 30, một lần nữa Đại tá Arliss xuống tàu đi Sphakia với bốn khu trục hạm. Hai khu trục hạm phải quay về, nhưng ông tiếp tục cuộc hành trình cùng với hai chiếc khác và đã đưa lên tàu có kết quả trên 1.500 binh lính, cả hai tàu này trên con đường về, bị hư hại do bom ném gần trúng, nhưng rồi cũng đến được Alexandria an toàn. Sau nhiều phen hiểm nguy, vua Hy Lạp cũng được cứu thoát cùng với viên Công sứ Anh trước đó mấy ngày. Đêm đó cả tướng Freyberg cũng được máy bay chuyển đi khỏi mặt trận theo lệnh của các Tổng tư lệnh.

        Ngày 30 tháng 5, lệnh cho một cố gắng cuối cùng đưa số binh lính còn lại ra khỏi đảo. Người ta tưởng rằng số quân ở Sphakia lúc này không quá 3000 người, nhưng tin tức sau này cho thấy số này là hơn gấp đôi. Đô đốc Kinh lại xuống tàu sáng ngày 31. Không thể hy vọng đem đi được tất cả, nhưng Đô đốc Cunningham ra lệnh cho các tàu phải chất chứa cho hết mức. Cùng lúc đó báo cho Bộ Hải quân biết rằng đây có thể là đêm cuối cùng của cuộc di tản. Việc cho lên tàu được suôn sẻ và ngày 1 tháng 6, hồi 3 giờ sáng, các tàu lại nhổ neo chở theo gần 4000 quân an toàn về tới Alexandria.

        Hơn năm nghìn quân Anh và Vương quốc bị bỏ lại đâu đó trên đảo Crete, được tướng Wavell cho phép đầu hàng. Tuy nhiên nhiều người phân tán trên hơn đảo có nhiều núi non, và có một chiều dài là 160 dặm. Dân làng và bà con nông thôn đã cứu trợ họ và binh sĩ Hy Lạp, và bất cứ lúc nào bị phát hiện là những kẻ cứu giúp này đều bị trừng phạt tàn nhẫn. Dân quê vô tội hoặc dũng cảm bị trả thù man rợ, họ bị bắn hàng loạt hai chục người, ba chục người. Chính vì lẽ này, ba năm sau, vào năm 1944, tôi đã đề nghị với Hội đồng Chiến tranh tối cao là những tội ác ở địa phương phải do địa phương xét xử, và phải gửi trả lại những kẻ bị tố cáo cho tòa án xét xử tại chỗ. Nguyên tắc này đã được chấp nhận, và một số món nợ chưa trả đã được thanh toán.

        Mười sáu nghìn năm trăm người trở lại Ai Cập an toàn. Hầu hết họ là binh lính của Anh và của Vương quốc. Nhiều hoạt động táo bạo khác nhau của biệt bích đã giúp gần một nghìn người nữa trốn thoát sau này. Tổn thất của chúng tôi là vào khoảng 1300 người bị giết, bị thương và bị bắt làm tù binh. Thêm vào số này, gần 2000 thương vong ở hải quân. Từ khi chiến tranh, bọn Đức đã để lại hơn 4000 nấm mộ gần Maleme và vịnh Suda và 1000 nấm mộ khác ở Retimo và Heraklion. Ngoài số này ra, còn một số rất lớn, chua ai biết, chết đuối ngoài biển, và số sau này chết vì vết thương ở Hy Lạp. Tổng cộng số thương vong của quân địch bị giết và bị thương là hơn 15.000 người. Khoảng 170 tàu chở quân bị mất hoặc hư hỏng nặng. Nhưng cái giá họ trả cho chiến thắng của họ, không thể đem so với việc tàn sát của họ.
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM