ducthao
Cựu chiến binh
Bài viết: 915
|
|
« Trả lời #95 vào lúc: 14 Tháng Tám, 2012, 09:28:42 pm » |
|
Cái di tích đồng Nọc Nạng thật ra đã tạo ấn tượng cho hai anh em chúng tôi từ lúc mới đi qua. Do lúc đó bận điều khiển xe nên duc thao chỉ để ý đến tên cầu. Cho đến lúc quay trở về dừng lại bên cây cầu mang tên Nọc Nạng chụp hình mới thấy rõ tấm biển đề di tích phía trong xuất hiện. Thấy theo chỉ dẩn từ chân cầu vào khoảng cách có 700m, hai anh em liền vòng xe xuống đậu ngay bảng chỉ dẩn chụp hình rồi mới chạy vào sau. Vậy mà có một anh bảo vệ trạm điện của điện lực Giá Ray thấy vậy đi xăm xăm tới để coi chúng tôi chụp hình cái gì, chắc ảnh nghĩ hai nhà báo nầy định chụp trạm điện của ảnh rồi đưa lên báo đài tố cáo chuyện tiêu cực gì hay sao ấy ?
Mặc kệ chuyện của ảnh, duc thao và anh H3 Hùng cứ tà tà chụp hình xong ung dung chạy theo trục đường nhựa dẩn vào khu di tích. Trục đường khá nhỏ nhưng cũng dể đi, cứ chạy cặp theo bờ sông qua một số nhà dân thì tới. Cách tầm 200m tới khu di tích bổng nhiên con đường bị tẻ làm 2, nhưng rồi lại nhập vào khi đến khu di tích, phía trước một khoảng đất trống. Mới đầu không để ý lắm, nhưng sao đó mới ngộ ra tại sao ở đây họ làm như vậy. Té ra là do bề mặt đường hơi hẹp, chỉ có phương tiện hai bánh là ra vào thoải mái, còn các phương tiện vận chuyển hành khách khác vào tham quan sẻ khó trở đầu. Trước đây có khi đầu tư xây dựng khu di tích người ta không tính điều nầy, nên sau nầy phải mở thêm con đường cho các đoàn xe chở khách dể quay ra.
Lúc nầy mặt trời cũng đã lên cao, ánh nắng bắt đầu gay gắt, hai anh em đứng ngập ngừng nơi cửa vào một chút mà không thấy người. Thế là cứ phóng xe vào đại, cũng lại không thấy ai hỏi han gì. Nhìn vào nhà ban quản lý thấy có hai đôi dép để phía trước, nhưng tuyệt nhiên không thấy ai. Thây kệ, khi nào có ai hỏi thì mình trình bày. Kiếm chổ dựng xe xong, hai anh em vội vả lấy máy ra, vừa chụp hình vừa tham quan luôn thể.
Cả khu di tích nầy nằm trên một chiều dài dọc sông tầm 300m, chiều ngang gần 100m, có bố cục cũng khá giản đơn. Đầu tiên là cổng vào, nhìn như cổng một khu nghĩa trang nào đó khá hẹp. Phần cổng lớn đang đóng kín, còn đường phụ kề bên chỉ vừa lọt một chiếc hon đa. Nói chung nếu không được giới thiệu từ ngoài, vào đây không ai nghĩ là một khu di tích cả. Toàn bộ phần bên trái là đều tiếp giáp với bờ sông, nên bắt đầu qua cổng bên phải là nhà văn phòng ban quản lý di tích. Một vài chậu kiểng khá to được đặt trên một khuôn viên trống tiếp theo, tiếp nữa ta nhìn sâu hơn một chút về hướng trước mặt là biểu tượng cuộc đấu tranh của người dân đồng Nọc Nạng thời thuộc Pháp. Biểu tượng nầy được lấy khung cảnh theo một bộ phim nói về đất phương nam thì phải. Bên tay trái là hình ảnh của những người nông dân cầm các phương tiện làm nông thô sơ đang tiến về hướng bọn cướp lúa. Bên phải là biểu trưng của bọn cường hào, ác bá thời mở đất, theo chân bọn cướp nước đàn áp nông dân. Hình ảnh được tạo nên thật sống động, tiểu tiết được chú ý nhất có lẻ là một người nông dân cầm giáo đâm thủng ngực tên quan Pháp.
Nhưng kề bên một chút, phía bên nầy con đường nội bộ khu di tích, lại là cảnh người nông dân đang điều khiển trâu cày, trông thật thanh bình và thư thái. Dường như người ta bố cục hơi vội vã hay sao đó mà nhìn hai nhóm biểu tượng nầy gần gũi quá khiến không được hài hòa. Lên trên một chút nữa con đường lại được tách đôi ra. Về bên trái là một ngôi nhà cất theo kiểu thủy tạ. Cửa kính đóng, nhìn vào bên trong thấy người ta trưng bày một số dụng cụ làm nông, một số phương tiện săn bắt, tự vệ của người nông dân thời mở đất. Về bên trái là một nhà mồ lớn có mái che với một số ngôi mộ cổ. Qua các tấm bia mộ trên các ngôi mộ nầy, thể hiện tên tuổi,năm sanh có lẻ đây là mộ của lớp người đầu tiên đến mở đất ở vùng nầy, nay được quy tập lại để minh chứng về một thời kỳ, một sự kiện lồng trong những cuộc đời người đã mất. Chấm hết... còn lại là những công trình còn bỏ dở. Chắc có lẻ không hiệu quả lắm với hình thái đầu tư nầy, người ta không mặn mà với việc xây dựng mở rộng khu di tích nữa. Lúc hai anh em ghé vào tầm cũng đã bắt đầu nắng gắt, nhưng không biết thường ngày, vào các buổi khác có nhiều khách vào đây tham quan không ? Nếu có người, chắc chỉ có dân địa phương vào hóng mát, thư giản là nhiều. Còn khách tham quan như duc thao và anh H3 Hùng vào chỉ là tò mò chứ không có gì để giữ chân cả. Làm du lịch ở miền nầy như một số vùng miền khác vậy, người ta chỉ đầu tư lấy có ở một địa danh có tiếng nào đó, rồi vội vả tạm dừng để thu tiền khách tham quan thôi. Bởi vậy du khách chỉ đến một lần cho biết rồi ít khi trở lại, vì hạ tầng thu hút mấy ai chịu đầu tư. Hai anh em vào thế nào thì ra cũng vậy, không thấy một bóng người nào. Chạy lớt phớt qua một số nhà dân, với vài quán nước tự phát không có khách, gần tới đường duc thao còn kịp nhìn thấy một căn nhà trọ tềnh toàng, treo biển báo giá 20 ngàn cho một phòng một đêm nghĩ.
|