Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 27 Tháng Tư, 2024, 01:38:14 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Ngã 3 Chóp - Biên giới Tây nam hướng sư đoàn 7 bộ binh. Phần 2  (Đọc 330581 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
MUCTAU
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 534


« Trả lời #580 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 01:36:14 am »

 Bác QUYENKH. Bản đồ quân sự cũng như một số bđ chuyên ngành khác.Thường ở góc trái phía trên bđ ( phía trên bên phải người đọc ) có hình ngôi sao 4 cánh hoặc 8 cánh. Thứ tự chỉ hướng B-T-N-Đ, B-TB-T-TN-N-ĐN-Đ-ĐB. Ở sơ đồ đơn giản chỉ có hình mũi tên hướng chính Bắc với chữ ''B'' hoặc hình thoi tượng trưng cho kim la bàn.Phần trên tô đen là chỉ hướng B, phần dưới để trắng chỉ hướng N. Bên cạnh đó có nét vẽ mảnh 3 mũi tên chiều dài khác nhau. Gốc các mũi tên hôi tụ tại 1 điểm tạo thành 2 góc nhọn kề nhau. Đầu các mũi tên có chữ  '' B thật''  là hướng B của trục trái đất (kết quả giả định ). B từ chính là hướng từ sức của trái đất trùng với hướng B kim la bàn của bác. '' B thiên văn'' là hướng Bắc nhìn về sao Bắc đẩu. các hình  này cũng có khi in ở phần chú thích. Tùy từng bđ mà phần chú thích mằm trong mảnh bđ hoặc nằm ngoài, phía dưới bđ.
Logged
VietPo`Lut´
Thành viên
*
Bài viết: 397


Bé bé bồng bông


« Trả lời #581 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 02:27:44 am »

@ Bác haanh và các bác CCB : Bác cho em thắc mắc chút. Qua đọc bài của các bác CCB trên này , em thấy các bác có vẻ sợ hoặc à ngại đạn cuối tầm. Đạn cuối tầm nó hết lực đẩy rồi còn đâu mà xuyên được nữa. Vậy thì tại sao mọi người lại ngại nó
Logged

Hoàng Sa, Trường Sa mãi mãi thuộc về Viêt Nam                  Paracel Island and Spratly Island is belong to Viet Nam                 Paracel Inseln und Spratly Inseln gehoeren zu Viet Nam
Majin Buu
Thành viên
*
Bài viết: 26


Faithful and Hope


« Trả lời #582 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 02:48:06 am »

@ Bác haanh và các bác CCB : Bác cho em thắc mắc chút. Qua đọc bài của các bác CCB trên này , em thấy các bác có vẻ sợ hoặc à ngại đạn cuối tầm. Đạn cuối tầm nó hết lực đẩy rồi còn đâu mà xuyên được nữa. Vậy thì tại sao mọi người lại ngại nó

Bạn có thể xem trong các trang 55, 56, 57 của topic "Biên giới Tây Nam - Phần 2"
http://www.quansuvn.net/index.php?topic=1601.540

Các bác ý có bàn về đạn cuối tầm.
Logged

Đâu hay mùa thu gió,
Đêm qua mặc thêm áo,
Tay em lạnh mùa đông ngoài phố.
Đêm xin bình yên nhé,
Con đường vàng ánh trăng,
Đèn dầu khuya quán quen chờ sáng ...
MUCTAU
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 534


« Trả lời #583 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 02:51:10 am »

Trời ơi ! cơm trắng tinh cùng miếng thịt lợn kho và miếng cá rán to như miệng bát con dày tới 3 cm . Đó là xuất ăn của lính Pốt và anh nuôi của chúng mang lên chốt gặp chúng tôi chúng quên luôn cả đồng đội mà quăng luôn cả gánh cơm mà chạy . Quá tuyệt , bụng đang đói tôi cầm ngay miếng cá rán lên ăn , thằng bên cạnh ngăn lại nói :
- Cẩn thận đừng ăn chúng bỏ thuốc độc thì sao ?
- Mới nhìn thấy thoáng bóng mình chúng chạy đứt cả quai dép thời gian đâu mà bỏ thuốc độc ?
 Thằng khác nói đế vào rồi mỗi thằng mỗi giỏ cơm của lính Pốt mà nhận , nhiều thằng không dám lấy nhưng cũng chẳng có nhiều vèo một cái mấy gánh cơm gần hết sạch rồi , lúc này lính các C trong D7 đi lại chẳng theo đội hình của C mình , các cán bộ chỉ huy thì cố gắng lùa lính qua bên kia mương thật nhanh , lính thì mải cơm với nước lên bị chửi ầm lên , tiếng anh Hồng oang oác rít lên :
- Chúng mày muốn chết hả ? Ông cho nó bắn pháo chết hết cả nút bây giờ . Thằng kia .
 Mồm quát anh chạy lại nhặt ngay những cái gánh cơm đó ném ùm xuống mương . Sau này ngẫm nghĩ lại thấy lính mình khi đó trẻ người non dạ dại thật , đánh nhau như thế , sống chết như thế chẳng biết sợ gì cả , nếu chiến đấu mà hy sinh thì cũng là chuyện thường nhưng chết vì nhặt cơm của Pốt xúm 5 xúm 7 lại đúng lúc pháo nó giã thì đúng là ngu dốt hết sức , may được cái anh Hồng là người từng trải kinh nghiệm chiến trường có thừa nên đám em nhỏ chúng tôi được nhờ , sau này anh em ngồi lại với nhau vui mồm nhắc lại chuyện cũ anh Hồng đều nói :
- Đánh nhau thời này với Pốt thế thôi , thời tao đánh Mỹ với VNCH thì hôm đó chúng mày chết hết với chúng nó rồi , đánh vào chiếm được chốt hay đồn địch chỉ trong 2 3 phút là phải rút ra hay chiếm hầm hố mà tránh pháo của nó phản lại , như chúng mày bây giờ thì đi hết cả đám rồi
=================================================================
 Anh Hồng nói rất đúng. Đánh Mỹ-VNCH, làm chủ trận địa, là phải giải quyết chiến trường nhanh và di chuyển ngay. Năm 1969. có 1 đv đánh được một đồn thuộc huyện Dương Minh Châu ( Em ko nhớ xã) tỉnh Tây ninh. Không hiểu sao lại chốt lại . Địch dùng pháo và bom ác quá hi sinh rất nhiều. Lúc bb địch chiếm lại đồn . Chúng đào hố lót li lông xếp LS làm 2 lớp chồng lên nhau rồi cho xe ủi lấp lại.
 Cơm trắng, thịt kho, cá rán( Hậu cần của Pot khá đấy chứ. Đánh nhau mấy ngày liền như vậy mà lính vẫn được ăn ngon . Bảo sao nó khỏe ) . Ha! Ha !Phải em thì :''Chết ông cũng xơi''.
 Lại nói sợ ăn phải thuốc độc. Ngày còn chíp hôi em đọc trộm một tài liệu của một ông do tổng cục hậu cần in. Trong đó nói cách nhận biết đồ hộp, hoa quả, thuốc lá, bánh kẹo có độc . Cả cách nhận biết đạn tự huỷ, mìn, lựu đạn tức thì của Mỹ-VNCH. Chưa thấy cụ CCB nào nói về cái này ngoài đạn cối, đạn B.
« Sửa lần cuối: 15 Tháng Mười Một, 2009, 03:33:58 am gửi bởi MUCTAU » Logged
MUCTAU
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 534


« Trả lời #584 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 03:15:51 am »

Đạn B41 khi bắn không nhìn thấy được , chỉ có thể nhìn thấy vệt khói nó để lại và nếu chỉ cần chạm vào lá cây hoặc cọng cỏ là nổ hoặc tự nổ sau vài chục giây khi không chạm mục tiêu . Do B41 đỏng đảnh khó tính nên khi tác chiến rừng núi B41 ít được sử dụng mà được thay thế bằng B40 .Bác BY là người cực kỳ may mắn mới thấy được đạn B41 cuối tầm và bị lép .
=========================================
@ Bác haanh và các bác CCB : Bác cho em thắc mắc chút. Qua đọc bài của các bác CCB trên này , em thấy các bác có vẻ sợ hoặc à ngại đạn cuối tầm. Đạn cuối tầm nó hết lực đẩy rồi còn đâu mà xuyên được nữa. Vậy thì tại sao mọi người lại ngại nó
=============================================================
 Cái cơ cấu nổ của B41 nó khác một chút với B40. Ngoài chạm nổ nó còn tự nổ khi hết tầm nên khó nhì thấy viên đạn mà chỉ nhìn thấy khói như bác HAANH nói. Năm 199x , bắn B40. Liều phóng kém. Ra khỏi nòng một quãng đạn đã ''hạ cánh'' nhảy tưng tưng như chuột cống đánh nhau chẳng nổ gì cả. Thế là phải bỏ. Chưa thèm sợ nên ít ngày sau có vụ cối trên QS này có nói tới.
 Đạn nhọn cuối tầm đừng nói là không xuyên được. Năm 198x, bà mẹ thằng bạn bán nước cổng trường đh thương mại bị đạn lạc xuyên qua đầu. Cách đây vài năm trên Sơn Tây, có chú sq đang ngủ bị đạn tập của trường pk đưa vào giấc ngủ ngàn thu. Trong chiến tranh chuyện này không ít.
Logged
sunflower
Thành viên
*
Bài viết: 17


« Trả lời #585 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 03:19:46 am »

   Thực lòng là do tụi cháu nôn nóng đọc bài của Bác quá, nên mới viết vậy. Hic, đọc mà cứ sợ hết chữ Bác Bình Yên ơi. Thôi thì tụi cháu kính xin Bác Bình Yên cứ từ từ từng câu chữ sao cho đám hậu sinh dốt kiến thức quân sử tụi cháu dễ hiểu, dễ....ghiền như vừa rồi là được rồi ạ.
   Cám ơn bạn Viet pờ lút  đã nhắc nhở mình.Bạn nói chí lý lắm,phải từ từ, mỗi ngày "nhâm nhi", thưởng thức một tí mới thích nhỉ. Chẳng qua, tại hôm rày đói chữ bác Bình Yên quá, hôm nay mới được đọc nên viết thế thôi.
Logged
yta262
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1694


y tá e262, f302, MT479


« Trả lời #586 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 05:46:32 am »

Đạn B41 khi bắn không nhìn thấy được , chỉ có thể nhìn thấy vệt khói nó để lại và nếu chỉ cần chạm vào lá cây hoặc cọng cỏ là nổ hoặc tự nổ sau vài chục giây khi không chạm mục tiêu . Do B41 đỏng đảnh khó tính nên khi tác chiến rừng núi B41 ít được sử dụng mà được thay thế bằng B40 .Bác BY là người cực kỳ may mắn mới thấy được đạn B41 cuối tầm và bị lép .
=========================================
@ Bác haanh và các bác CCB : Bác cho em thắc mắc chút. Qua đọc bài của các bác CCB trên này , em thấy các bác có vẻ sợ hoặc à ngại đạn cuối tầm. Đạn cuối tầm nó hết lực đẩy rồi còn đâu mà xuyên được nữa. Vậy thì tại sao mọi người lại ngại nó
=============================================================
 Cái cơ cấu nổ của B41 nó khác một chút với B40. Ngoài chạm nổ nó còn tự nổ khi hết tầm nên khó nhì thấy viên đạn mà chỉ nhìn thấy khói như bác HAANH nói. Năm 199x , bắn B40. Liều phóng kém. Ra khỏi nòng một quãng đạn đã ''hạ cánh'' nhảy tưng tưng như chuột cống đánh nhau chẳng nổ gì cả. Thế là phải bỏ. Chưa thèm sợ nên ít ngày sau có vụ cối trên QS này có nói tới.
 Đạn nhọn cuối tầm đừng nói là không xuyên được. Năm 198x, bà mẹ thằng bạn bán nước cổng trường đh thương mại bị đạn lạc xuyên qua đầu. Cách đây vài năm trên Sơn Tây, có chú sq đang ngủ bị đạn tập của trường pk đưa vào giấc ngủ ngàn thu. Trong chiến tranh chuyện này không ít.
Theo yta nhớ thì nguyên lý hoạt động của B40 B41 không phải là chạm nổ như lựu đạn da láng hay mini của Mỹ, mà nó dùng lực quán tính. Khi viên đạn bắn ra khỏi nòng, búa đập trong viên đạn B40 bị phản lực tống ra đàng sau, tới chừng nào viên đạn chạm phải vật cản cứng (như cây, xe, tường, người ...) thì búa đập vì bị cản nên theo xung lực quán tính giật mạnh về phái trước, búa va vào hạt nổ. Bác binhyen kể chuyện như vậy rất hợp lý, viên đạn B41 vì không gặp vật cản mạnh, nó chạm nhẹ lá hay bùn đất thì cũng không đủ lực cản để kích nổ trái đạn.
Logged

Đạn bom ơi ... lòng tham ơi ... khí giới nào diệt nổi dân ta ...
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #587 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 08:07:09 am »

 Vâng thế nhé bác Quyenkh , tháng 5 sang năm bác cảm thấy lúc nào có thể đi được là chúng ta lên đường thôi , có thêm Vaxiliep nữa thì chúng ta có bộ tam , quá tuyệt cho một cuộc hành quân dài ngày tìm lại khí thế hào hùng năm xưa như anh em khác đã làm .
 Còn anh em nào sắp xếp được thời gian tham gia cùng điểm danh nào ?
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
taydoc711
Thành viên
*
Bài viết: 503

Bị giang hồ trục xuất vĩnh viễn!


« Trả lời #588 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 08:10:15 am »

Cho em ké với,hôm qua lão DKSG nói : Chú không đi là phí?
Cho em đi coi phí cái gì đàn anh BY nhé  Wink
Logged

Hai mươi mốt năm nay chưa bao giờ ta bỏ nhậu

 Bởi thế cho nên :

         Chán chả muốn chết nữa ! ! !
quyenkh
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1581


« Trả lời #589 vào lúc: 15 Tháng Mười Một, 2009, 08:22:31 am »

Mình không sử dụng súng b41&40 , nhưng thấy b41 thì có đầu nổ phía trước trái đạn , khi bắn phải rút chốt an toàn như đạn cối của Mỹ , còn B40 thì dùng kíp kích thích , khi nhận đạn thì kíp và liều phóng đều rời , muốn cho kíp vô xoay phần chong chóng ra khỏi trái đạn cho kíp xong xoay lại , khi bắn trước tiên phải lấy ngón cái ngặt kim hỏa xuống mới xoay cho trái đạn đúng khớp được , xạ thủ b phải thuận tay mặt nhắm bằng mắt phải , anh nào thuận tay trái lỗ trích khí nằm ngang khẩu súng phụt ra mù mắt phỏng mặt , không bắn phải xoay lệch trái đạn đi rồi hạ kim hỏa .
Kíp kích nổ B40 bằng ngón chân cái bằng nhôm trắng tinh , nhưng dể nổ rớt tầm cao cao là xong liền , chỗ cho kíp trên trái đạn thuốc nổ TNT vàng láng mịn , nhớ cho kíp phần to lên trên phần nhỏ hơn chút nằm phần đuôi chong chóng .
Lính ta thích mang B40 vì nhẹ và ngắn , b41 to dài nặng hơn nhất là của LX còn nặng ác , còn đạn B bắn cuối tầm nhìn rất rõ , ngày đơn vị bị phục kích mình xách súng chạy lên , bọn Pốt bắn B dọc đường nó bay hết tầm chầm chậm kêu xoành xoạch cảm như nắm được luôn , mình chưa thấy trái nào lép cả nó nổ to áp đảo tinh thần đối phương rất cao , nhất là lính mới đụng trận chưa gì thấy b nổ tán loạn nhiều lúc tè cả ra quần .
Bọn Pốt sau này rất thiện chiến chúng bắn B rất mau và chính xác lắm cái gì riết cũng quen , ngày mình phục được địch thu đạn b nhiều quá , lấy bắn phứa luôn cho nhẹ , mấy ông ở nhà cứ tưởng địch phản công lại phát hoảng .
Tụi Pốt cũng ngu lắm trong rừng cứ theo một đường đi mòn nhẵn thín , nhưng chúng to con và đen trùi trũi không ốm yếu như lính ta ngày ấy .
« Sửa lần cuối: 15 Tháng Mười Một, 2009, 09:13:25 am gửi bởi quyenkh » Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM