http://www.quansuvn.net/index.php?topic=3290.msg77282#msg77282Ở đây, bạn SSX lại nhận định đúng rồi. Wiki chỉ là một công cụ để nhồi sọ liệt não mà thôi, đáng tiếc là số này khá đông.
Ta thử xem, một chiếc radat to tướng trên máy bay mẹ có tầm kịch trần 180km (theo họ quảng cáo), thế nhưng một radar bé tẹo trên đầu đạn cũng có tầm đó (theo họ quảng cáo) ?? Điều vô lý này thì chỉ có liệt não là tin được vào cái wiki thối đó. Nếu radar đạn con không có tầm đó thì sao đạn con bắn và quyên được trong tầm đó ?? Chắc nó dẫn đường bằng niềm tin wiki.
sự thật là thế nào ?? chẳng cần phải là chuyên gia về vũ khí cũng biết được điểm đó.
Ban đầu, người ta sử dụng bám radar bán chủ động. Tức là, máy bay mẹ chiếu chùm vào mục tiêu, chùm phản xạ lại, con thu được và hướng đến mục tiêu. Vì đầu thu và máy tính của con bé tí tẹo, nên khoảng cách thu được của con chỉ bằng một phần mẹ. Thông thường con bằng một phần ba, một phần tư mẹ đúng theo tỷ số đường kính antena. Như vậy, tầm tối đa của con là bao nhiêu khi (theo họ quảng cáo), tầm radar mẹ là 180km ??
Ở đây còn một nhược điểm nữa, máy bay mẹ khó mà quan sát được nhiều mục tiêu, vì lúc đó dùng chảo cơ, cái chảo cơ khó mà lắc đảo liên tục được. Trong khi đó, chỉ mất tín hiệu dẫn đường vài giây là con chết. Mà theo các ảnh chụp, radar của F đều có kích thước nhỏ, chùm quét nhỏ và phải bù bằng lắc cơ rất lớn. Như vậy, các tham số dẫn đường được bao nhiêu nhiều nhiều đạn cùng lúc, lại cùng lúc với việc nào đó nữa cần xem lại. Có lẽ đúng như thế thì chiếc F-15 phải rung bần bật vì radar lắc giật mấy phát trong một giây.
Tiếp theo, người ta dùng liên lạc và hệ thống dẫn đường quán tính. Máy bay mẹ không cần chiếu radar liên tục vào mục tiêu, mà thỉnh thoảng quan sát với tần suất thưa hơn. Con tự định vị mình bằng quán tính và tự tính đường đi theo thông tin của mẹ. Quan trọng nhất là con không phụ thuộc vào cái đầu thu bé tị bé tẹo nữa ở tầm xa. Điều này chỉ có sau này rất nhiều ở phương Tây, như bạn SSX đã dẫn. Cũng thật buồn cười, khá đông người tin vào những điểm quá ngớ ngẩn đến trẻ con cũng nhận ra được.
Tuy nhiên, việc giảm tần suất quan tâm đến mục tiêu không thay đổi được bao nhiêu. Đặc biệt, sau khi bắn, máy bay mẹ vẫn phải bay về hướng mục tiêu vì góc quan sát của radar phương tây rất hẹp. Và nguyên tắc là, một đạn bắn và quên được có tầm bằng mẹ khi và chỉ khi nó có radar to như radar mẹ.
Thêm một nhược điểm rất lớn nữa của các AIM là nó được thiết kế để đánh máy bay của gà chứ không phải diều hâu vô địch không chiến. Đó là ở tầm kịch trần mẹ, thì máy bay mẹ không thể quan sát được con, vì tầm máy bay mẹ được tính là tầm quan sát được mục tiêu to. Đạn con chỉ có diện tích phản xạ bằng một phần mấy chục mục tiêu, tầm quan sát được cũng như thế. Ở tầm này, dẫn đường quán tính không còn đủ chính xác để định vị con nữa. Chính vị vậy, mẹ không thể hiệu chỉnh cho con và con dễ mất mục tiêu khi gặp tác chiến điện tử.
Kết quả: Iraq 2003, không một đạn tầm xa nào bắn trúng. Đây là kết quả cực kỳ đáng sợ nhưng là sự thật. Điều này dẫn đến việc Mỹ tập trận định kỳ với Su và sau đó là chuyến thăm lịch sử Su sang Mỹ.
Lợi thế của các Su và MiG là dùng antena mảng pha lớn, góc quét điện tử không phải lắc cơ lớn, nên họ không cần dùng cơ chiều vào mục tiêu mà sử dụng phương pháp của các hệ thống đối không trên mặt đất: "track from scan". Điểm này kết hợp với vận động tốt cho phép SU chiếm vị trí bắn lợi thế ở tầm gần nếu loạt đạn tầm xa đầu tiên trượt.
---------------------
----------------------
Trước khi nhận định về quá trình phát triển của Su-27, chúng ta xem lại một cái sai lầm chết người của bò cũ. Bò cũ cho rằng chỉ đến Su-30 mới có khả năng đối đất. Đến những máy bay chuyên nghiệp kông chién như MiG-17, MiG-21 cũng có khả năng đối đất nữa là Su-27.
Vậy khả năng đối đất cần đến những gì
Su-27 được thiết kế ban đầu là may bay đa nhiệm, đương nhiên ngay từ các mấu thử ban đầu chúng có khả năng đối đất.
Khả năng đối đất thể hiện ở tầm bay lớn, 2000-4000 km không mang thùng dầu phụ, đến 5000km có thùng dầu phụ, có tiếp dầu thì nó dễ dàng đạt tầm bay trên 10000km.
Một đặc tính nữa hỗ trợ tính đối đất mạnh, đó là khả năng mang đến 8000kg vũ khí (
thank ThangLong69).
Khả năng thứ 3 đảm bảo ưu thế khi đối đất là máy bay có khả năng bay rất chậm, phiên bản Su-27 ban đầu vận tốc tối thiểu khi bay ngang là 200km/h, bay góc 26 độ là 160km/h, sau này bay ngang là 180km/h.
Su-27 cũng là máy bay có khả năng điều khiển đường bay phức tạp và chính xác, điều này đến nay được chứng minh là đứng đầu thế giới, rất cần cho việc bay sát mặt đất, ném bom chính xác.
Như vậy, cấu hình cơ học Su-27 đảm bảo những tính năng đối đất như ném bom chính xác, tuần tiễu thám sát mặt đất. Thêm nữa, khác với các máy bay đối đất cho đến lúc đó-đầu 1970, Su-27 có khả năng không chiến tốt để đảm bảo ưu thế trên không-một yêu cầu cao trong đối đất. Tổng hợp các mặt, về phần cơ học, Su-27 đối đất tốt hơn Su-22, mang nhiều bom hơn Su-25 MiG-27, bay xa hơn chúng.
Tuy vậy, Su-27 ban đầu thiếu những phương tiện đối đất chính xác như TV, Laser, radar quét mặt đất như những máy bay chuyên nghiệp đối đất hoặc tính đối đất cao như MiG-23, Su-24, Su-22, MiG-27. Nó chỉ thực hiện được một số nhiệm vụ đối đất như đánh tầu biển, bắn đạn tự hành nếu như trang bị các khí tài đeo thêm ở móc treo. Giải pháp này lúc đó được khá nhiều máy bay khác thực hiện ở phương Tây. Một phần là do các khí tài này lúc đó thay đổi chóng mặt, không nên gắn cố định. Một phần so Su vẫn phải đảm bảo khả năng không chiến.
Radar quét mặt đất chỉ có thể thực hiện trên máy bay chiến đấu một cách rộng rãi vào 199x, khi máy tính đã phát triển mạnh.
-----------------
Một điểm sai nữa của bò mà mình đã chỉ rõ ở đây
http://www.quansuvn.net/index.php?action=post;quote=76683;topic=3290.60;num_replies=80;sesc=1ac445a5262ae02802e54a9eac140db5Đồng chí này kể lể hàng loạt những nhà máy sản xuất Su-27, mà quên mất nhà máy chính là KnAAPO (Liên hợp sản xuất máy bay Komsomolsk-na-Amure). Mặc dù mình đã dẫn chứng nguồn tin chính thức cấp nhà nước, những đồng chí vẫn cố cãi. Điều này thì hơi hài, nhưng cái mà đồng chĩ cố cái sai to là Liên hợp Sản xuất máy bay Irkutsk là nơi sản xuất Su-30 và xuất khẩu.