Nhật ký quân ngũ
B vận tải thỉnh thoảng lại phải lên kho trung đoàn lấy hàng . Thôi thì đủ cả : đường , sữa , đồ ăn ... Rồi cả ... lợn . Nghĩ cũng buồn cười , cứ 2 thằng cầm que chăn 1 con lợn từ trung đoàn về , toàn con nặng hàng tạ nên con nào khỏe thì không sao , con nào yếu không đi được , lính phải khiêng . Lắm lúc có con khỏe quá , thế là chạy , lính vừa đuổi vừa chửi ... Những lần đi lấy hàng này tuy vất vả ( từ D đến E khoảng 5 km ) nhưng "ấm" , bởi thể nào chẳng kiếm được tí chút .... Tối về có quyền chén chú ,chén anh , vui như tết . Thôi thì đủ kiểu , đủ thủ thuật ... Đường thì bán đi vài cân , lúc về đến D , tạt qua A đổ nước vào "làm hàng" , hay đi đường Ba Phiêng ( phải lội qua suối ) trượt chân ... Lắm lúc quá tay , nhận 15kg mà nộp thì 16,17kg .Thịt hộp mà còn có cách ( nhất là loại gà của Hung , 1 kg 1 hộp , mà ngon nhất là nước ) , đục lỗ hút hết nước ra , cho nước suối vào và gắn lại , thế là xong . Sau này A nào được chia phải hộp ấy thì phải chịu ... Thối thôi rồi .... Lúc ấy lại chửi : " Đ....mẹ thằng nào .....làm bậy thế ".
Lợn nhận về nếu không chết thì D sẽ giao cho mấy thằng bếp nuôi (dĩ nhiên lấy rau cho lợn do các B thay phiên nhau làm). Lợn nhận về nặng khoảng 1 tạ thì sau mấy tháng chăm sóc "mát tay" của mấy thằng bếp , thể nào cũng phải được 70, 80kg ... Và gày dơ xương . Và cũng chính vì vậy 1 nhiệm vụ "thiêng liêng" được đặt cho những thằng đi nhận lợn , đó là : "Ám sát lợn" . Về tới gần D là hành động ... Gọi là "ám sát" bởi lợn chết không được để lại dấu vết . Thôi thì đủ kiểu ... Cuối cùng chỉ có cách đè nghiến ra , lót cái áo bông vào cổ , sau đó dùng quai súng mà thít , cách này có vẻ an toàn nhất , không để lại dấu vết ... Rồi có 1 lần bọn ĐK đang "ám sát" lợn thì tình cờ ông D trưởng nhìn thấy ... Sau đó thì con lợn được làm thịt và chia tất cho bọn ĐK , dĩ nhiên là sẽ trừ vào tiêu chuẩn của những lần sau . Sau lần ấy cứ D thịt lợn , các B rượu vào lời ra vui như tết , thằng chân đồi chúc thằng đỉnh đồi ...Còn mấy thằng ĐK lên giường đắp chăn đi ngủ sớm ... Và cũng từ đấy , không cần biết với lí do gì ... A nào nhận lợn mà chết thì sẽ phải ăn hết con lợn ấy . Cách này tỏ ra rất hữu hiệu vì từ đấy không có con lợn nào nhận về bị chết nữa , lính thì nhẹ nhàng , nâng niu dắt lợn về D như rước ... dâu về nhà chồng . Đúng là nước sông công lính , E có xe , xăng thì tự khai thác được , giao thông thuận tiện , xe có thể vào tận chân đồi D . Vậy mà tất cả đều được đặt lên vai thằng lính ...
Hôm nào xông xênh , có tiền thì 2 anh em xuống bản , vào nhà ông Ký hoặc A Nháy uống rượu hoặc uống trà , nghe đài . Nhà ông Ký thì lính xuống đông hơn vì nhà này có 2 cô con gái đang tuổi "phổng phao " nên lính có cái để mà nhìn , để mà "thèm" . Cứ khoảng 4 giờ chiều là lính D bộ tập trung rất đông ở 2 nhà này để nghe đài .Câu đầu tiên của chương trình này , sau hơn 20 năm mà tôi cũng vẫn còn nhớ như in trong đầu : "Đây là đài phát thanh Trung Hoa tự do , phát đi từ Đài Bắc , Đài Loan Trung Hoa dân quốc ..." và sau đó là 1 bài hát nhạc vàng , nhưng có 1 bài mà hay được phát nhất , tôi không nhớ tên , chỉ nhớ đoạn đầu là " tôi lại gặp anh , mgười trai nơi khói lửa . Tuổi 30 mà ngỡ như trẻ thơ ... " . Nghĩ lại , thấy lính mình ngày xưa khổ thật , cả D không có lấy 1 cái đài , báo thì vài tờ nên chả bao giờ tới được tay lính .
Mà cũng lạ thật , dân bản ở đây toàn người Tày , Nùng . Vậy mà có ngày lễ hội , cưới hỏi gì toàn hát những bài hát của bộ đội . Đêm đầu tiên ở ĐV mới , nghe thấy tiếng hát dưới bản vọng lên toàn bài của bộ đội , tôi còn tưởng ở dưới đồi cũng có bộ đội đóng quân . Ngày thường thì không đủ ăn , toàn ăn chúc bư ( Ngô xay nấu nửa cơm , nửa cháo ) , vậy mà ma chay , cưới hỏi thì ăn uống linh đình , kéo dài hàng tuần .
Nhiều lần cũng định xin với Tiểu đoàn để xuống C , nhưng lại không muốn xa A Thìn nên tôi cũng chưa xin . Sau khi biết ý định của tôi , A Thìn bảo : "nếu mày thích đánh nhau thì lúc đánh nhau hãy xin đi , bây giờ thì ở D bộ vẫn nhàn hơn dưới C , dưới C vất vả hơn ở đây nhiều , sức mày chắc không chịu nổi đâu " . Thấy A ấy nói có lý nên vì vậy mà tôi chưa xin đi .
Khanhhuyen@ hình như cái giọng ở trên không phải của cán bộ quân sự !!! Có mùi của CTV