Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 02:19:30 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Thung lũng Cô Tan  (Đọc 17206 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Trung tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #90 vào lúc: 05 Tháng Tư, 2020, 10:33:11 am »


        Trong khi nghe chính ủy nói, Kha hơi cúi mặt xuống, còn Quang thì cắn môi suy nghĩ, mắt đăm đăm nhìn vào chiếc kim giây hình vệ tinh màu xanh đang quay tròn trên mặt số chiếc đồng hồ báo thức để cạnh chỗ ngồi của thủ trưởng Đức. Riêng Quế, lúc đâu cô nhấp nhổm định đứng lên, nhưng khi nghe ra câu chuyện, cô im lặng ngồi tựa vào vách hang, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Kha và Quang. Chỉ thoáng trông cũng biết cả ba đang mải miết theo đuổi những suy nghĩ riêng của mình.

        Xưa nay sự thật thường đơn giản và dễ hiểu. Nhưng sở dĩ người ta cứ phải căng đầu ra suy nghĩ để tìm sự thật là vì, trong nhiều trường hợp, chính là do trong đầu óc người la có những quanh co...

        Thời gian đi nhanh quá.

        Năm phút. Rồi mười phút trôi qua.

        Chính ủy sốt ruột định lên tiếng giục thì thấy Kha ngẩng lên. Anh liếc nhanh qua chỗ Quế ngồi, rồi nhìn chính ủy, nói:

        — Có lẽ tôi phải xin lỗi vì đã để mọi người chờ đợi lâu. Báo cáo chính ủy, sự thật là vì tôi đã chót hứa với Phương Thảo sẽ giữ kín chuyện này theo yêu cầu của Phương Thảo. Nhưng bây giờ tình hình chung không cho phép tôi giữ lời hứa đó được nữa. Kế hoạch nghi binh đó... là... do Phương Thảo nói với tôi. Sau khi nói, Phương Thảo nói với tôi phải hứa không được nói gì đến Phương Thảo trong việc này. Sự thật chỉ có thế.

        Kha nói một mạch không nghỉ. Trời lạnh mà anh vã mồ hôi đầm đìa. Nhưng nói được những điều đó ra, anh cảm thấy trong người thoải mái, nhẹ nhõm. Kha vừa dứt lời, cả chính ủy Sơn lẫn thủ trưởng Đức xô lại bắt tay anh. Riêng chính ủy Sơn nắm tay Kha rất lâu, cuối cùng, hình như không kìm được nỗi xúc động trong lòng, anh ôm chầm lấy Kha:

        — Sức mạnh của chúng ta chính là ở chỗ ấy đấy!

        Rồi chính ủy vừa cười, vừa quay sang Quế hỏi:

        — Thế nào? Ý kiến của đồng chỉ Quế ra sao?

        Tử nãy, Quế vẫn ngồi im, nét mặt vui buồn không rõ rệt. Thấy chinh ủy hỏi, cô lễ phép ngẩng lên, đáp khe khẽ:

        — Báo cáo chính ủy, cháu cùng thấy như thế ạ!

        Rồi cô lại ngòi im. Nhưng ngay sau đó, không hiểu sao, tự nhiên cô đứng vụt dậy, liếc nhanh về phía Quang một cái, rồi nói:

        — Báo cáo chính ủy, cháu muốn nói rõ thêm một chút nữa về việc này. Thưa chú, những điều anh Kha vừa nói đúng là sự thật, nhưng chưa phải là tất cả sự thật đâu ạ.

        — Cháu biết chuyện này từ khi nó bắt đầu xảy ra, trong bữa cơm ngồi chung một bàn với anh Quang và chị Thảo. Chị Thảo đúng là người đầu tiên gợi ra cái kế nghi binh vì chị ấy đã làm việc này mấy lần rồi, nhưng những lần đó làm với quy mô rất nhỏ. Người làm cho cái ý nghĩ mỏng manh đó trở thành một sự suy nghĩ có sức mạnh khoa học chính là anh Quang. Nhưng cái sự thật cháu muốn nói thêm không phải là ở chỗ ấy mà lại là việc anh Quang yêu cầu chị Thảo mang cái kế đó đến nói với anh Kha trong lúc anh Kha đang gặp phải những chuyện không hay trong cuộc họp và... lại vừa xích mích với cháu xong. Thưa chú, theo ý cháu, anh Quang đã chủ định dùng cái kế hoạch đó để vừa đánh bại kẻ dịch, lại vừa dìu đỡ bạn bè đứng dậy cùng chiến đấu với mình. Thưa chú... cháu... anh Quang... Ba ơi!

        Tự nhiên Quế òa lên khóc, quay ngoắt đi, chạy vụt ra ngoài.
Logged

Giangtvx
Trung tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #91 vào lúc: 06 Tháng Tư, 2020, 08:50:51 am »


*

        Cái méo mó nghề nghiệp của những tên tướng giặc là như thế : hắn bị người ta bắt sống, điều đi hỏi cung, thực chất là một thằng tù, nhưng hắn vẫn ráng sức lên gân trâng tráo nhìn mọi người như thể để tỏ ra rằng: giặc thì giặc chứ ta cũng là tướng! Trông tạng hắn cùng không đến nỗi như bọn giặc lái. Nhưng đôi mắt hắn thì, quả thực, trông đểu hơn nhiều. Nó nheo nheo, nháy nháy, lơ láo nhòm ngó, trông vừa thộn, lại vừa có vẻ hợm hĩnh khinh khi. Hắn ăn mặc nhà binh nhưng không có quân hiệu, cấp hiệu gì cả. Tuy vậy, chỉ thoáng trông cũng có thể đoán được hắn là một thằng chỉ huy quan trọng, nhưng không phải ở cái về oai phong sừng sộ của hắn, mà là cái chất tanh lạnh của hắn.   

        Hắn đó !

        Và bây giờ thì hắn đã ngồi vào cái ghế phạm nhân bị bắt quả tang rồi. Ghế của hắn là chiếc ghế phi công tháo ở một chiếc máy bay B52 bị bắn rơi trong trận. Cô-Tan. Hình như hắn cũng hiểu điều đó nên trong khi ngồi cứ thấy hắn nhấp nhổm không yên. Hắn mới bị bắt lúc chiều. Chiếc máy bay của hắn đã bị rơi vì một loạt đạn của súng bộ binh, mà về nguyên tắc cấu tạo, không có gì khác với những súng bộ binh cuối thế kỷ thứ 19. Khi thấy tên phi công lái máy bay cho hắn cuống cuồng chống đỡ với những sự phản phúc bất ngờ của các nguyên lý khí động học, hắn cay cú lắm. Nhưng rồi chính tay hắn đã giật chốt an toàn cho buồng lái tung dù xuống đất. Hắn đã bị bắt sau khi «hạ cánh » độ dăm phút. Và hắn đã bị hỏi cung. Sợ chết, hắn vội vã khai luôn hẳn là một nhân vật quan trọng hơn tất cả số tướng lĩnh ở chiến trường Đông Dương cộng lại. Hắn được tổng thống Mỹ cử đi điều tra tại chỗ những nguyên nhân thất bại của trận oanh kích khu vụ: Cô-Tan.

        Thấy cán bộ của ta chấp hành đúng đắn chính sách đối xử nhân đạo với tù binh, tưởng ta «ngốt» cái chức vị mà hẳn đã khai nên cái máu «tướng» của hắn lại nổi lên. Hắn đề nghị cho hắn được gặp « vị tướng» nào của ta đã trực tiếp «hạ» hẳn trong trận Cô-Tan này. Sau đó, hắn xin khai chi tiết. Về phía ta không phải ta ngại hắn sẽ không khai đầy đủ nếu không cho hắn gặp « người » đã đánh bại hắn, bởi vì chỉ qua những lời khai hấp tấp khi bắt đầu hỏi cung, ta cũng thừa hiểu sự «tiết tháo» của hắn ra sao rồi. Nhưng ta vẫn chủ trương cho hắn được nhìn tận mắt những người đã đánh bại hắn, để một mặt cho hắn được tiếp xúc với chân lý của sức mạnh chiến tranh nhân dân, của tinh thần yêu nước Việt Nam, mặt khác cũng là để cho hẳn có điều kiện tự khám phá ra nguyên nhân thất bại của hắn, giúp hắn tìm lấy một lối thoát thích hợp nhất trong hoàn cảnh mà hắn đang sống.

        Cho nên hắn mới dược ngồi ở đây.

        Và hắn đã lần lượt được nhìn tận mắt từng người đã góp phần quan trọng vào việc đánh bại hắn. Hắu hết sức ngạc nhiên khi được biết những tay súng đã bắn rơi chiếc máy bay cực kỳ hiện đại của hắn lại là ba anh con trai Hà Nội trẻ măng, áo quần còn nguyên những dấu vết của chiến hào. đang nhìn hắn bằng cái nhìn mà « kỷ nguyên Mỹ» chưa hề gặp ở đây, kể từ khi nước Mỹ bắc bậc làm sang với các hàng cha chú đã già nua trên địa lục. Hắn càng tỏ ra kinh ngạc hơn đến mức gần như không thể hiểu nổi, khi hắn nhìn những người thanh niên bình thường, giản dị mà dấu vết của cuộc chiến đấu gian khổ đã khắc những nét không sao lẫn lộn được trên khuôn mặt xanh gầy của họ, lại là nhưng tác giả của cái kế hoạch đã đánh tan cái kế hoạch « Pax Amêricana » nổi tiếng của hắn. Hắn ngắm nghía những người này rất lâu, rất lâu...

        Rồi hắn khai.

        Lời khai của hắn khá lung lung, nhưng không phải sự lung tung cố ý của một tên gián điệp nhà nghè, mà là sự lúng túng của một nếp suy nghĩ đã bị vò nhàu bởi nhiêu ấn tượng ngược chiều, cục mạnh, vượt ra ngoài giới hạn thần kinh của hẳn.

        Lòi khai của hắn càng về sau càng tỏ ra hoảng loạn. Hình như có một trận động đất lớn đang diễn ra trong đầu hắn, buộc người nghe phải tự sắp xếp lấy những chi tiết để tổng hợp lại thành các vấn đề. Sau này khi cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân dân các nước Đông Dương đã hoàn toàn thắng lợi, chắc rằng chúng ta sẽ có dịp được đọc toàn bộ những lời khai của hắn. Còn bây giờ, khi mà cuộc chiến tranh vẫn đang tiếp diễn, tôi chỉ được phép tóm lược một cách vắn lắt lời khai của hắn trong chừng mực đủ để cho chúng ta hiểu được cái âm mưu của chúng ở Cô-Tan, đồng thời, cũng để chúng ta biết qua tên giặc Mỹ này, một tên vốn có nhiều mối liên hệ «bên trong» với số phận của người đứng đầu Nhà trắng Mỹ.
Logged

Giangtvx
Trung tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #92 vào lúc: 07 Tháng Tư, 2020, 08:07:02 pm »

   
        Sau đây là đoạn tóm tắt đó:

        «... Cục diện chiến trường đã liên tiếp gây nên những trợ lực cho việc đeo đuổi cuộc chiến tranh ở Việt Nam của Mỹ và phát sinh nhiều hiểm họa đối với nhiệm kỳ tổng thổng của Giôn-xơn. Đồng thời, cục diện chiến tranh ở Việt Nam cũng gây nên những đảo lộn dữ dội đối với chiến lược toàn cầu của Mỹ, phả một luồng khí độc vào thời tiết chính trị của Hoa Kỳ, đang được duy trì bằng mọi giá trên lãnh thổ của nhân loại.

        Để thủ tiêu điều nguy hiểm đó, Bộ Quốc phòng và Bộ Ngoại giao Mỹ đã cho thi hành nhiều biện pháp tích cực nhưng không có kết quả rõ rệt và càng ngày bị dư luận phản ứng nhiều. Trước tình hình như vậy, tập đoàn cố vấn của tổng thống Mỹ đã lập ra một kế hoạch, được tổng thống Mỹ Giôn-xơn đích thân đặt cho cái tên là kế hoạch « Pax Amêricana», nhằm dùng một biện pháp chiến tranh rất thông thường, là đánh phá giao thông vận tải, để thực hiện một ý đồ chiến lược lớn là làm cho cục diện trên chiến trường Việt Nam chuyển sang hướng có lợi nhiều mặt cho tổng thống Mỹ. Về thực chất, đây là một ngón đòn hiểm, khó nhận. Nó vừa sử dụng được sức mạnh quân sự cực lớn của nước Mỹ, lại vừa có vẻ như không hề có biển động gì đáng kể về cường độ chiến tranh. Nghĩa là, nó thể hiện rất trung thực và sinh động chính sách « cái gậy và củ cà rốt» của tổng thống Mỹ Giôn-xơn.

        ...Về phương diện khoa học, có thể nói kể hoạch Pax Amêrieana là một trong những kế hoạch tinh vi và ưu việt nhất của trí tuệ con người được sự hỗ trợ đến mức cao nhất của những thành tựu khoa học hiện đại, kể cả khoa học tự nhiên và khoa học xã hội...

        Mục tiêu cụ thể của nó là, bằng một áp lực cực lớn của sức mạnh Hoa Kỳ, tiến hành giải phóng một thế năng tiềm tàng của hai đường đứt gãy sâu PC (sông Pa-Nưa và sông Cô-Tan) còn âm ỷ hoạt động, cố tạo nên biến chất động lực trong các đá cứng có tuổi trước Ladini và gây hàng loạt biến dạng về thế nằm trong các đá mềm Ladini của hố sụp Sầm-Nưa.

        Những thế năng đó, một khi đã được giải phóng bằng áp lực cực mạnh, sẽ gây nên những biến đổi cả về mặt cấu tượng lẫn kiến trúc tinh thể của các loại đất đá phù du và biến nó thành một loại đá triết học, mà, trên đó, con đường mòn Hồ Chí Minh không thể đi qua được.

        Cuối cùng, mọi hiệu quả của kế hoạch Pax Amêricana, về phương diện khoa học, sẽ là sự sụp đổ của dải Trường Sơn, hay nói một cách khác, là sự sắp xếp lại địa hình Đông Nam Á.

        Đến đây, có thể tạm coi kế hoạch Pax Americans đã hoàn thành sứ mạng lịch sử của nó, nghĩa là, như một thày phù thủy cao tay, trong nháy mắt, nó đã biến khoa học tự nhiên thành khoa học xã hội, biến những sự thay đổi của địa làng thành những sự thay đổi về thể chế xã hội, biến những mảnh bom tanh tưởi máu người thành những lá phiếu « thơm lừng » mùi «tự do dân chủ » trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ sắp tói... ».

        Có lẽ, trong lịch sử hiếm có cái âm mưu nào đạt tới trình độ điên rồ như vậy và lại cũng sụp đổ một cáeh thú vị như vậy.

        Đó là kế hoạch Pax Americana.

        Còn hắn, hắn là ai ?

        Điều này có lẽ không cần phải trình bày dài dòng. Ta cứ đọc mấy chữ ghi ngoài bìa tập hồ sơ tù binh của hắn là đủ:

« A-len Giôn Đao
Tư lệnh tập đoàn cố vấn đặc biệt
Phủ tổng thống Hoa Kỳ»

        Về bản kế hoạch Pax Amẻricana, có lẽ như thế cũng tạm đủ.

        Về số phận của tác giả bản kế hoạch đó. A-len Giôn Đao, có lẽ như thế cũng tạm đủ.

        Con câu chuyện về những người của chúng ta ?

        Có thể có một số bạn đọc sẽ hỏi, sau chiến dịch''' Cô-Tan các nhân vật trong truyện sẽ đi đâu, làm gì, và mối quan hệ giữa họ với nhau diễn ra như thế nào.

        Tất nhiên, trên con đường chống Mỹ, cứu nước, và xây dựng thành công chủ nghĩa xă hội, câu chuyện của các bạn đó còn dài, còn nhiều diễn biến, cũng như những diễn biến trong cuộc đời của mỗi chúng ta, bởi vì, các bạn đó đều còn rất trẻ, trong đường đời mọi việc đều chỉ mới ở giai đoạn đầu. Cho nên. nếu kết thúc câu chuyện ở đây là vô lý. Nhưng, quả thực, cũng không còn lý do gì để viết tiếp những trang sau.

        Vì, cũng như một nhánh sông ngầm, câu chuyện đến đây đã tự mở cho nó một dòng chảy ẩn kín trong lòng đất.

        Trong lòng đất, nhưng dòng sông vẫn chảy.

        Và, nó vẫn liếp tục thầm thì không bao giờ dứt về những điều trong, đục, của dòng sông...

1968-1971                  
Thăng Long-Chính Bắc Môn        

HẾT
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM