thai60
Cựu chiến binh

Bài viết: 833
|
 |
« Trả lời #344 vào lúc: 24 Tháng Ba, 2015, 09:17:36 am » |
|
Trích dẫn từ Phaphai :
" ...Còn thông tin, trong E (881) thì D em vào tăng cường đầu tiên. Sau này ngay các anh tác chiến của E vẫn nói lại trận đầu tiên nguyên nhân D em tham gia làm thê đội dự bị cho 1 D từ Hải Phòng đánh 400 không được là do lính tụi em đào ngũ hết. Em phải chứng minh, ngay sau trân ấy khi rút ra 812. Cả D được ông DT tập trung xếp hàng ngay cái con đường mặt gương bên mấy cái hầm bắn thẳng chỗ 812 hầu như không thiếu 1 người. Trận ấy tụi em nhận nhiệm vụ thê đội dự bị tấn công, nhưng bị bắt mang cơ số phòng ngự cho 7 ngày với đầy đủ gạo, xẻng, cuốc chim, trinh sát dẫn đường bị lạc,... nên khi bộc phá nổ thì lính rải từ hang làng Lò lên tận sát sau đơn vị bạn. Lính từ hà Giang vào làng Ping đi đêm, rồi hành quân luôn lên 812 và vào thẳng hang. Ông nào đào ngũ chắc đi sang phía tầu chứ chẳng biết đường mà vòng lại! Cả thời gian ấy, em là người hàng tuần mang báo cáo ra Phương thiện cho E (nhưng có thách đố em cũng chẳng dám đọc trong đó viết gì)! Nhưng chắc do không hoàn thành nhiệm vụ (do ai thì em không biết) nên tụi em được gán cho cái tội đào ngũ! (nói thực với các bác cái đêm sau trận đầu tiên không thành ấy, ngồi trên cái con đường phản gương là để tụi em nghe ông DT phổ biến kế hoạch ông ấy đã gửi lên quân khu nhận làm thê đội chính để phục thù. Nhưng trận đó không diễn ra-Trước đó em đã phải lóc cóc theo ông ấy "đi thị sát"-mà em chẳng biết đi những đâu-chỉ có 1 điếm nhớ mang máng chắc là đỉnh Cóc Nghè. Hôm ấy khốn khổ cậu liên lạc, cứ thấy chớp đạn là cắm đầu xuống, ông ấy túm tóc kéo lên: "ông đi với tôi phải bước thẳng người!") [/quote] ------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chào các bác và anh em .
Mấy ngày qua , tốc độ hành quân trên HG rất chậm , có nhiều nguyên nhân . Theo cảm nhận của em , một trong những nguyên nhân đó chính là do câu chuyện tâm tình , ký ức của các bác đã gợi lên trong lòng người đọc nhiều điều phải suy ngẫm . Ở góc độ người lính , lính VT 60 cũng đã suy ngẫm khá sâu , xin mạnh dạn trình bầy cùng các bác :
Chào bác Pha phai . Qua câu chuyện của bác , em xin khẳng định luôn là D bác đã quá may mắn khi " không hoàn thành nhiệm vụ " .
Thử hình dung , với tình trạng lính tráng thì không biết địa hình địa vật , không thông thổ đường đi lối lại , tình hình địch ta , " Lính từ hà Giang vào làng Ping đi đêm, rồi hành quân luôn lên 812 và vào thẳng hang " , "rải từ hang làng Lò lên tận sát sau đơn vị bạn " , thì kể cả khi các bác không bị " trinh sát dẫn đường bị lạc " , có tiếp quản được trận địa từ D bạn đi nữa , thì cả cái D " hầu như không thiếu 1 người " của các bác chắc chắn sẽ khó có thể còn nguyên vẹn . Và có khi cái " cơ số phòng ngự cho 7 ngày với đầy đủ gạo, xẻng, cuốc chim..." chưa được dùng tới thì người cõng nó lên chốt đã tiêu tùng rồi .
Thêm một lần may mắn nữa cho các bác , ấy là khi ông D tr " đã gửi lên quân khu nhận làm thê đội chính để phục thù. Nhưng trận đó không diễn ra " .
Lại thử hình dung , một D lính BB , dưới sự chỉ huy của một ông D tr , ông này chưa nắm chắc về địa hình địa vật , thực trạng chiến trường ( bằng chứng là khi đơn vị mình bị lính TS dẫn đi lạc đường mà cũng không biết ) , mà ông ấy lại rất dũng cảm , không sợ chết , ngay cả khi thằng lính liên lạc thấy chớp đạn thì có phản xạ là " cắm đầu xuống " , ông ấy còn túm tóc kéo lên , nói : "ông đi với tôi phải bước thẳng người!" ... thì lính tráng các bác sẽ " được " ông ấy cho " đứng " thẳng thoải mái trên 400 luôn .
Lạy hồn . Trên cái chiến trường Vị xuyên đất hẹp đạn dầy như vậy , lính tráng mà không được tập cái kỹ năng tự bảo vệ mình , thì chắc là khó được sống để làm nhiệm vụ lắm .
Ở đây , ta ghi nhận ông D tr là một người từng trải , dạn dày trận mạc , dũng cảm , quyết tâm chiến đấu . Nhưng , trong một hoàn cảnh chiến trường khốc liệt như thế , tình trạng lính tráng , cán bộ như thế , mà ông ấy lại quyết chí đưa quân đi đánh trận phục thù thì mạo hiểm quá . Có cái gì đó ở đây giống như một sự cay cú , liều lĩnh , sỹ diện , vừa duy ý chí vừa cảm tính . May mà cấp trên không đồng ý với " quyết tâm " của ông ấy , chứ không thì cả cái D của bác cứ gọi là như con thiêu thân lao đầu vào lửa luôn .
Nói thật , trên mặt trận Vị xuyên , một đơn vị mà cán bộ cấp E thì quan liêu lơ mơ ( bằng chứng là các ông ấy đã tỏ ra rất ngạc nhiên khi thấy bác Phaphai có thể đi ra đi vào giữa Làng pinh - hang Nàng Lò , rồi khi lính tráng bị TS dẫn đi lạc đường thì cũng không biết , lại tưởng là họ đào ngũ hết ... ) cấp D cũng không kém , mà lại máu chiến , thì việc lính tráng phải đổ máu xương vô ích oan uổng là không thể tránh khỏi . Để rồi khi thắng thì là công lao , tài cán của cán bộ , còn khi thua , thì là " tại lính tráng chúng nó đảo ngũ hết " ...
Thực tế trên chiến trường Vị xuyên ngày ấy , có nhiều đơn vị ( cả đến cấp F ) đã bị rơi vào tình trạng như thế .
Rất may mắn cho anh em đơn vị bác Phaphai ngày ấy .
Tư tưởng chủ quan khinh địch , bệnh hiếu thắng thành tích mù quáng duy ý chí v.v... chính là một nhược điểm hay gặp ở nhiều cán bộ chỉ huy ( kế cả cấp cao ) trên mặt trận Vị xuyên . Ở chiến dịch MB 84 , điều đó đã bộc lộ rõ ràng . Kết quả của trận đánh tấn công ngày 12/7/1984 trong chiến dịch đó là minh chứng cho nhận định trên .
Có nhiều vị chỉ huy ( dù đã trưởng thành từ thời chống Pháp , chống Mỹ ) đã mang cái hiểu biết , nhận thức về quân TQ xâm lược của tháng 2/1979 để đưa quân vào trận , mà không tin ( hoặc không biết ) rằng cũng đội quân ấy , nhưng ở những năm 1984 -...đã khác hẳn . Ấy là chưa nói đến mức độ tập trung về nhân lực , khí tài , vũ khí ...của kẻ thù vào mảnh đất Vị xuyên nhỏ hẹp , cuộc chiến Vị xuyên là cuộc đọ sức giữa một đơn vị cấp Quân khu của quân ta với nhiều Đại khu đã được huấn luyện và chuẩn bị chu đáo của kẻ thù .
Mặc dù ngay sau tháng 7/1984 , lãnh đạo quân khu 2 đã tổng kết , rút kinh nghiệm và quán triệt , nhưng những căn bệnh duy ý chí vẫn âm ỉ tàn hại đâu đó trong những thời gian sau này .
Chiến trường Vị xuyên Hà giang , với những diễn biến của nó , vẫn luôn là đề tài để chúng ta , trong đó có anh em CCB Hà giang , tiếp tục suy ngẫm , trao đổi và chiêm nghiệm .
Chính vì thế , ngày xưa khi còn là lính , nghe cấp trên bảo gì thì ta làm thế , tuân lệnh , vì ở cương vị lính , ta biết quái gì nhiều đâu , tầm nhìn được mấy chục mét , kiến thức quân sự được mấy nả , hiểu biết tình hình chiến trường được mấy tý ..., còn bây giờ , khi chiến tranh đã kết thúc từ hơn 20 năm , khi ta không còn là lính , nghe cấp trên ngày xưa kể gì , nói gì , thì ta ... biết thế , đôi lúc là nghe để cho thêm vui , và nhiều khi là nghe để cho ... thêm buồn , để có thêm cảm hứng đa chiều mà tiếp tục ôn cố tri tân ... các bác nhể ... Khà khà khà ...
Điều quan trọng nhất , ấy là trong hoàn cảnh cả hai đầu đất nước đều đang có chiến tranh khốc liệt , nhưng trong cuộc chiến đấu để bảo vệ mảnh đất biên cương của Tổ quốc ấy , chúng ta đã chiến thắng .
Xác định như thế , vì ta là CCB thực sự , có phải không các bác .
|