Bác chủ topic mấy ngày nay đâu rồi mà bỏ hoang nhà cửa khiến cho khách vào ra phải tự đun nước pha trà thế này?
Chuyện Tây mắt xanh mũi lõ tóc vàng rồi giờ sang chuyện Á châu da vàng vùng Bắc Á và cả thâm thâm Nam Á nhé.
Năm 1996, qua một người quen chúng tôi tiếp cận được một công ty xây dựng vốn nước ngoài đang có công trình lớn vào loại số 1 HN lúc đó, Tháp HN với 2 khối nhà cao tầng, một bên là nhà ở khách sạn và một bên là khối văn phòng nằm tọa lạc ngay Khách sạn Hilton HN cũ, vốn đầu tư của chú Sam mũi lõ và đứng thầu xây dựng lại là anh cu "Sam" châu Á Korean. Hình như người Mỹ vẫn còn "cay cú" cái nơi từng giam giữ người của họ trong chiến tranh ném bom miền Bắc VN nên quyết phá sạch di tích để lại, vì vậy họ dùng sức mạnh của thời mở cửa để để xóa đi những ký ức không muốn nhớ, giờ đây chỉ còn lại một khoảng nhỏ với di tích để lại cơ bản là lên án tội ác của thực dân Pháp.
Nhìn cái bảng giá hợp đồng với hơn 2450 bộ cửa gỗ lắp đặt là tôi đã thấy ngán ngẩm rồi, 7,2 usd/bộ bất kể to nhỏ lớn bé từ 1 cánh đến 4 cánh to đùng cũng bằng nhau cả, từ công tác giao nhận đến vận chuyển bốc xếp và quản lý kho tàng, vật tư gồm cửa gỗ và khung được sản xuất ở Singapore đóng containe gửi qua và giao cho bên B tại chân công trình, một công việc nhiều khó khăn và với giá rẻ mạt bằng 50% giá làm cho chính người VN. Tôi muốn chào thân ái vì không thiếu việc làm nhưng ông anh thì bảo: 3 năm nay ngồi chơi xơi nước rồi nên rẻ cũng làm hy vọng ở mối quan hệ lâu dài chờ kiếm từ đó công việc khác giá cả hời hơn, vạn sự khởi đầu nan, thấy nan mà bỏ thì lấy đâu ra "ngọt bùi". Kinh nghiệm lâu năm nên tôi biết "thua" là cái chắc nhưng ông anh bảo thủ không nghe và mình can không được nên đành chịu anh chết thì em đành chìm theo.
Hợp đồng ký kết và bên A cho 1 kỹ sư xây dựng tên Lee luôn kết hợp cùng theo dõi giám sát thi công, Tổng công trình sư Pak hứa tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất và mỗi bên đều có phiên dịch tiếng Anh, Việt riêng đi cùng để khỏi bất đồng ngôn ngữ trong công việc liên quan. Quy định của công trình rất khắt khe trong thi công, từ trang phục mũ nón bảo hiểm lao động đến cả giày dép cùng máy móc thiết bị quy chuẩn rõ ràng, đừng nói chuyện thi công theo kiểu VN gặp chăng hay chớ, cái gì cũng theo tiêu chuẩn kỹ thuật cùng bản vẽ kỹ thuật rõ ràng đừng nói chuyện lơ mơ, sai đâu phạt đó, chỉ cần công nhân của mình lấy cắp của họ 1 mẩu sắt 10cm cũng bị phát 1 triệu đồng trừ thẳng vào hợp đồng nghiệm thu, ngay người lao động và đồ nghề của mình mang vào ra cũng phải xuất trình giấy tờ, thẻ ra vào đàng hoàng, xe cộ phương tiện đi lại gửi ngoài đường mất mát không liên quan. Nguyên tắc làm việc tại công trình có 2 nguồn điện chính, nguồn thắp sáng là nguồn điện lưới thành phố, tuyệt đối cấm dùng điện hệ thống này vào thi công, ai hay bên nào vi phạm bằng bất cứ lý do nào đều phạt 5 triệu đồng/ lần, nguồn thi công được lấy từ máy phát điện thi công cung cấp đến từng tầng, còn từ đó kéo đến nơi sử dụng là việc của bên B. Chúng tôi tuyệt đối tuân thủ và phổ biến cho anh em nắm rõ kỷ luật lao động, giữa thợ thuyền và kỹ sư theo dõi thi công Lee từng có to tiếng, một phần do bất đồng ngôn ngữ và cũng một phần do tay Lee này có tư tưởng sô vanh coi khinh người VN ngay trên lãnh thổ nước CHXHCNVN. Lee không ưa thợ ta và thợ ta cũng chỉ muốn cho nó cái búa vào đầu.
Hôm đó là ngày đầu tiên lắp khóa cửa gỗ, Pak yêu cầu các sếp VN và bên A phải có mặt để cùng nhau làm mẫu 1 cái trước cho bên A kiểm tra, sau đó sẽ rút kinh nghiệm và đi đến thống nhất cùng làm, thật là một chuyện vớ vẩn trong nghề xây dựng, chẳng khác gì dạy nghệ sỹ tuồng vẽ mặt, nhưng thôi bên A yêu cầu thì cứ làm một lần lấy thống nhất chung, văn bản ký xong cứ thế mà làm, ai sai người đó chịu, càng dễ cho mình. Gom đủ ban bệ khá là mệt vì ai cũng rất bận, bắt đầu làm mẫu thì điện thi công mất, máy nổ dừng hoạt động do trục trặc kỹ thuật. Tất cả tạm dừng chờ có điện làm tiếp, tay Lee có vẻ bực bội loanh quanh sốt ruột điều gì đó, luôn cau có cáu gắt vô lý mặt mũi hằm hằm như muốn cà khịa với ai đó, sau này tôi mới biết tay Lee sẽ bay chuyến 8 9h tối về cố quốc nghỉ ít ngày và bây giờ chưa chuẩn bị gì cả, muốn xong việc nhanh còn về chuẩn bị hành lý về nước. Thế rồi hắn yêu cầu chúng tôi phá quy định của công trình đề ra trích lấy nguồn điện lưới thắp sáng để đưa vào thi công, phiên dịch, dịch lại đề nghị đó thì tôi không đồng ý và đề nghị Lee nếu muốn thì tự trích nguồn điện xuống và chúng tôi sẽ làm theo yêu cầu, nếu không thì thôi, buộc phải chờ cho đến khi có nguồn điện thi công.
Thế là tay Lee này nổi khùng lên với tôi, hắn fax bung bét luôn mồm với thái độ xấc xược đầy miệt thị, tôi biết hắn đang chửi tôi rất bậy bạ, thằng em phiên dịch đứng ngoài mặt tái mét vì sợ, nó hiểu đầy đủ tay Lee này đang nói gì còn tôi chỉ biết là hắn đang chửi bậy và nhằm vào tôi để chửi, anh em thợ thuyền xúm chung quanh rất bức xúc về thái độ của tay Lee này, họ nhìn tôi thăm dò thái độ và chỉ chờ cái lệnh của tôi phát ra là đủ cho tay Lee này no đòn. Cáu lên tôi nó thằng phiên dịch: Mày phiên dịch lại nguyên văn lời tao nói, tao yêu cầu mày dịch lại đúng 100% lời tao, cấm dịch sai. Chúng tao làm việc theo quy định và an toàn lao động của công trường, mày chửi ai? Mày mà fax bậy bạ nữa tao hô lên 1 câu sẽ có 20 thằng VN xúm vào ném mày từ tầng 25 xuống đất đấy, mày đừng có láo, mày có biết đây là Tổ quốc VN của chúng tao không? Nếu mày muốn đánh nhau với tao thì xin mời mày và tao cùng bắt đầu để tao dạy cho mày biết người VN chúng tao chiến đấu như thế nào. Thằng em phiên dịch lại nguyên văn lời tôi nói cho tay Lee nghe, mặt mũi nó từ đỏ gay gắt vì tức giận chuyển dần sang màu xanh tái, nó lùi dần ra cửa tránh xa những khoảng trống gần cửa sổ chưa lắp kính rồi lặng lẽ lùi ra cửa và biến luôn. Khoảng 2 tuần sau mới thấy Lee quay lại công trình và thay vào đó một cu Hàn Quốc trẻ hơn cũng tên Lee xong cu này kinh nghiệm nghề nghiệp kém hơn nhiều, hình như công việc nó đang làm không phải nghề của hắn, song được cái nó lễ phép và vui vẻ niềm nở với tôi hoặc anh em công nhân VN hơn, vài lần thấy nó khoác vai khoác cổ trêu trọc, đùa giỡn với công nhân trẻ VN như những người bạn, gặp tôi bao giờ nó cũng chào trước với thái độ tôn trọng, chúng tôi vui vẻ làm việc với nhau cho đến khi công việc kết thúc, thanh lý hợp đồng thanh quyết toán dứt điểm. Tay Lee trước bị chuyển công việc khác nhưng vẫn chung công trình Tháp HN nhưng không liên quan với chúng tôi, thỉnh thoảng nó vẫn gặp tôi lúc họp hành hay đi lại trong công trình, nhưng thái độ hay hành động có vẻ ngượng ngập khi gặp tôi, nó thường né tránh cho đến một ngày nó dũng cảm đến trước mặt tôi và nói một câu tiếng Việt lơ lớ mà chắc nó từng mất công học rất kỹ: Xin lỗi anh vì tất cả. Công việc kết thúc cũng đúng lúc khủng khoảng kinh tế châu Á năm 1997, ban chỉ huy công trình vội vã về nước trong đó có cả tay Pak Tổng công trình sư, khoản 10% giữ lại 2 năm theo hợp đồng bảo hành cũng theo đó mà mất hút không hẹn ngày thanh toán và giờ đây cũng chẳng biết cái công ty xây dựng Hàn Quốc này nó ở đâu mà đòi, khoảng trên 3500 usd của chúng tôi cũng bị họ lờ đi không thanh toán trả, họ có hiểu rằng số tiền đó mà họ xù của chúng tôi từng là bao nhiêu mồ hôi của người công nhân VN không? Số tiền đó không nhiều nhưng cũng để đánh giá rằng họ không phải ai cũng là người tử tế khi đến VN chúng ta làm việc.