Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 27 Tháng Năm, 2024, 01:48:50 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Lính Tây nguyên  (Đọc 275771 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
HaHoi
Thành viên
*
Bài viết: 513


« Trả lời #570 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 01:44:48 pm »

Em chào các bác,
Các bác đã giao tiếp nhiệm vụ mà theo em hiểu là tiếp tục tập hợp những bài thơ sau này của anh Luân và minh họa tiếp -  việc gì chứ việc đó em xin sẵn sàng !   Ngay tối nay em sẽ bắt đầu tiếp, có gì chúng ta cứ tiếp tục đẽo thơ giữa Quân sử như dạo trước. Anh Luân cứ yên tâm về phần việc của em.
HaHoi
Bổ xung: Công nhận là phần in đen trắng của bác TLT thiết kế lại rất đơn giản và  cô đọng. Về mặt mỹ thuật mà nói thì không khác gì bản màu. Về mặc biểu cảm cảm xúc minh họa thì vẫn là ảnh của phần in mầu và đã lược bỏ bớt những ảnh phụ. Thế nên về mặt biểu cảm cho thơ cũng như ở bản in màu.


Anh Luân à, thơ của anh thì thôi, em không có ý kiến gì thêm đâu nha, không thì mang tiếng anh em mình cứ khen lẫn nhau. Nhưng nói thật là cái văn kể chuyện của anh nó độc thật,  nó chả có súng đạn gì nhiều mà đọc sao mà sướng ở những nhân vật, những tình huống trong đó. Chuyện F320 đuổi giặc đến tận biển Tuy Hòa rồi lại quay lên cao nguyên xuôi xuống miền Đông Nam bộ hình thành thế trận hướng tây bắc của chiến dịch HCM lịch sử. Trên đường hành quân vào chiến dịch HCM có cả bài Bé bé bằng bông, Bà còng đi chợ... các anh biết không, đó là những bài hát của tuổi thơ anh em mình, được các anh đưa vào chiến dịch lịch sử, cảm xúc tuyệt vời không để đâu cho hết !
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Tư, 2012, 02:08:14 pm gửi bởi HaHoi » Logged
nguyentrongluan
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1246


« Trả lời #571 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 04:09:26 pm »

  

                        Kí ức Tháng Tư ( tiếp theo)


   Hôm nay là ngày 10/4 . Đã nửa đêm rồi mà chưa thấy ai gọi cho mình là thế nào nhỉ ?
    ...
       Nửa đêm ngày 10/4 năm ấy chúng tôi hành quân tới Đức Lập , một huyện lị phía nam Đak Lak . Xe dừng ở một bãi gỗ . Đèn xe , đèn nhà dân , hàng quán đỏ quạch như một nhà ga thời chiến ngoài Bắc . Tôi tìm được một của hàng tạp hoá hỏi mua một ít rượu trắng . Đưa một ngàn , ông chủ hỏi : Mua cả à ? Mua cả ! Đựng vào đâu ? Làm ơn kiếm dùm tôi cái gì đó ...Cô con gái đưa ra một cái can loại mười lít. Trời ơi ! Ai uống hết ngần này rượu lúc hành quân ? Cả chủ và khách đều cười ồ . Đêm ấy cả xe say ngất ngư
   Mười hai tháng tư , xe tới một cánh rừng bằng phẳng toàn cây cổ thụ . Những vạt rừng xanh ngắt như đốm vằn trên lưng hổ cao nguyên . Trời nắng to . Đoàn xe ẩn mình dưới tán lá cao vút . Ve kêu râm ran . Có tới hàng ngàn con ve sầu từ trên cao buông những âm thanh như có dây có dợ quấn vào nhau rối mù trong nắng gió . Lũ ve hễ kêu là đái . Nằm ngửa trên võng lấm tấm hạt mưa giữa trưa nắng vàng , thứ mưa của sự bài tiết tí xíu của loài ve . Nằm đó mà không ngủ được , đầu óc cứ ong ong , nghĩ mông lung về chiến dịch xắp tới . Sẽ là những trận đánh nhớ đời , nhất định rồi , nhưng đã phải là những trận đánh cuối cùng chưa thì chưa ai dám chắc ?
   Chiều tối hôm đó chúng tôi dừng chân ở Bù Đốp . Đây còn gọi là thủ đô của vùng giải phóng . các cơ quan làm việc trong rừng nhưng chế độ giống như ngoài Bắc . Dân ở đây hầu hết là người dân tộc . Cũng có trường cấp 1,2 mà giáo viên toàn là thầy cô giáo dậy giỏi đưa từ ngoài Bắc vào . Thật không thể tưởng tượng , sống ở đó có một đêm mà quên mất mình đang trên đường chiến đấu . Tôi và Ngô Thịnh vào một lớp học , hai đứa thay nhau đứa làm trò đứa làm thầy ngồi trước bảng đen cho đỡ nhớ trường lớp sau bốn năm xa cách . Trưa hôm sau xe tới ngã ba Lộc Tấn . Một cánh rừng cao su rộng mênh mông chứa tới cả ngàn xe ô tô , pháo lớn , xe tăng tụ hội . Đây mới thật là thần thái của câu thơ “ đường ra trận vui như trẩy hội “ , của nhà thơ nào nhỉ ? Không nhớ nữa , hoặc giả chẳng phải là một câu thơ cũng nên !
   Mười giờ trưa có lệnh gọi tôi quay về C7 để làm lễ kết nạp đảng viên . Hôm ấy có bốn đứa được vào đảng . Cờ đảng bé tí xíu được cài vào thân cây cao su . Mọi người ngồi dưới cỏ , bí thư chi bộ và những người được tuyên bố kết nạp thì đứng . Lễ kết nạp chỉ diễn ra chừng hai mươi phút rồi ai lại vào việc nấy . Giờ phút thiêng liêng của đời người chiến sĩ Cộng sản chỉ có thế thôi sao ? Đang trên đường vào trận , vẽ vời mà làm gì  ? Khi đứng trước Đảng kỳ , nhìn những người bạn cùng vào sinh ra tử đang sánh vai cùng mình , lại nghĩ về những đứa đã nằm lại đâu đó trên cao nguyên mà Đảng chưa kịp ghi tên họ vào đội ngũ , mặc dù họ rất xứng đáng là những đảng viên , tôi biết từ nay mình sẽ phải sống xứng đáng hơn với họ ...
   Hôm ấy nhằm ngày 14/4/1975. Một ngày tháng tư đẹp nhất cuộc đời của mình , quên làm sao được ? Tôi lật tờ lịch trên bàn làm việc , không thấy có cuộc hẹn nào với bạn bè . Chúng nó không thèm nhớ gì tới cái ngày tháng tư đẹp nhất của đời mình hay sao ? Thế thì tệ thật . Đã vậy thì ...đến lượt mình phải nhắc . Tôi nghĩ vậy và vội vàng cầm máy bấm liền hơn chục số điện thoại để tổ chức một buổi gặp mặt . Thời đại thông tin , cũng hay thật . Muốn gặp nhau chỉ cần bấm máy rồi tìm một kẽ hở thời gian ...
   
         Mờ sáng 15/4 /1975 xe dừng trong một khu rừng rậm nhưng cây cối chỉ bốn ,  năm mét . Lệnh hành quân bộ khẩn cấp để xe ô tô quay lại trước khi trời sáng rõ . Bộ đội hành quân không kịp dàn đội hình , cứ bám nhau đi như ma đuổi . Tôi chạy vượt lên đầu để cùng tham mưu trưởng dẫn đường . Lúc 7 giờ sáng gặp một đơn vị pháo binh 130 mới từ Bắc vào trông khí thế lắm , nhưng mất trật tự kinh khủng . Xe pháo chềnh ềnh giữa đường không thèm nguỵ trang. Lính tráng thì nằm ngồi ngổn ngang , lại còn lừng phừng đàn ghi ta nữa mới bỏ mẹ . Tôi túm lấy một tay trông có vẻ cán bộ nói : “ ông nguỵ trang cho pháo đi , và cho lính tản ra , L19 nó đang soi trên đầu kia kìa “ . Tay cán bộ khinh khỉnh . Kinh nghiệm cho hay phải tránh xa cái tụi lính ngố này ngay . Tôi vội bàn với anh Tuần ra lệnh : Tiểu đoàn 8 vận động ! Thế là cả tiểu đoàn chạy thục mạng . Mới được hơn cây số đã nghe tiếng sèo sèo bụp , chết bỏ mẹ rồi - đạn khói . Bộ đội dạt vào rừng , chỉ năm pút sau pháo địch cấp tập giót ngay vào khu rừng mới đi qua ... cánh pháo binh ăn đủ rồi . Đúng lúc ấy gặp thằng Viên và thằng Tiến Us đi trước ra đón . Ba thằng quăng ba lô lao vào rừng , chúi mặt trên đất . Đại bác nổ inh tai . Cành cây rơi đè lên người . Nằm không ngóc đầu lên được . Thằng nào cũng tưởng chết đến nơi . Nửa tiếng sau , chúng nó mới ngớt bắn .
   Từ trong đám cây đổ nát đặc quánh khói đạn chui ra , cả khu rừng lúc trước xanh um bây giờ trơ trụi . Cây cối như bị cầm cưa mà cắt ngang lưng . Một vài chiếc xe kéo pháo cháy nghi ngút ... Cánh lính pháo binh bị thương khá nhiều . Tôi móc được ba lô xách súng nhằm phía rừng còn xanh mà chạy . Ra đến đoạn suối rộng thấy ngót một tiểu đội khoả thân chạy như bị trâu càn . Hoá ra tụi công binh 17 đến từ đêm , đào hầm cho Ebộ xong ra suối tắm thì gặp pháo kích . Không chú nào còn quần áo cứ thật thà mà chạy về đơn vị . May mắn nhất là anh chàng Hộ ( người Lâm Thao ) còn kịp nhặt cái xoong quân dụng úp vào bộ hạ chạy về tới kiềng vẫn líu cả lưỡi.
   Ai bảo đường ra trận vui như trẩy hội nữa đi ? Coi thường địch bao nhiêu cũng phải trả giá thôi !
          Nơi đóng quân hôm nay là kiềng cũ của sư đoàn 9 chủ lực miền . Khi chiến dịch Tây nguyên nổ ra họ cũng đã lật cánhđâu về mạn miền Đông  . Chắc họ bám trụ ở đây cũng lâu , vườn rau vẫn còn tươi tốt lắm . Cà ớt rau dền nhiều vô kể . Hầm hố còn kiên cố và sạch sẽ , nhưng nước nôi thì khan hiếm . Ở đây họ dùng nước giếng . Có những cái giếng sâu tới 4, 5 mét đào theo kiểu miền bắc , kéo bằng cần vọt . Tối đến pháo lại bắn dữ dội ngoài trảng rừng lúc sáng . Kệ mẹ nó , bây giờ thì tha hồ cho mày bắn . Họp tiểu đội xong mắc võng đánh một giấc , nhưng tôi trằn trọc mãi không ngủ được . Tụi nó tán phét tới khuya thì mưa to . Đúng lúc ấy có lệnh đi lấy gạo . đường thì tối om lại không thuộc  địa hình ngã lên ngã xuống tới gần sáng mới về , ướt như chuột lụt . Líh tây ngyên dù lâu nay không còn bị đói nữa nhưng thấy gạo mắt cứ sáng lấp lánh quên cả mệt . Lạ thay đêm đó tôi chỉ nằm mơ toàn thấy gạo là gạo ...
                                                             *
                                                          *      *

      Ngày 16/4 . Không những có điện thoại mà buổi chiều lại còn cả một cuộc nhậu nữa . Có một thằng nào đó vừa được nhận tiền truy lĩnh thương tật ( đến tận bây giờ mới chịu đi làm thẻ thương binh thì vĩ đại thật )nên mấy thằng trong nhóm thông tin trinh sát tiểu đoàn hẹn gặp nhau ở quán bia , chưa kịp đổ cốc nào vào họng bọn nó đã bắt đầu tranh nhau “ hồi kí “ về những ngày cuối cùng của tháng tư lịch sử ấy...

...Hôm đó trời nắng như lửa . nắng lổ đổ những đốm sáng trong rừng . May mà lá rừng dầy đặc nên cũng đỡ . Lúc 2 giờ chiều tôi mò ra ngoài xa gặp một bãi cà pháo , đang mê mải hái cà thì OV10 lượn vè vè trên đầu . Vơ vội cành lá úp lên đầu bò về . Lát sau 4 chiếc T28 tới ném bom . Hoá ra tụi nó ném bom vào chỗ lấy gạo đêm qua . Nhưng gạo thì lính đã khuân hết rồi . Thật uổng công , chúng chỉ đốt được mấy cái nhà kho trống rỗng . Thảo nào đêm qua tôi mơ thấy toàn gạo . Nhặt được trong hầm cũ một đôi giầy cao cổ Trung quốc mới tinh . Chỉ có lính mới từ Bắc vào mới có hành động “ bất kính “ như thế này với giầy dép . Tôi lập tức quyết định thanh lí đôi giầy cũ nát của mình và cho phép đôi giầy mới này được hưởng vinh dự tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh và được nện gót trên đường phố Sài gòn trong những ngày mới giải phóng .
    (còn tiếp )
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Tư, 2012, 07:19:33 pm gửi bởi nguyentrongluan » Logged
nguyentrongluan
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1246


« Trả lời #572 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 04:24:19 pm »

   
                                       Kí ức Tháng Tư ( tiếp theo )

    Nhưng chuyện lạ của ngày hôm nay lại chưa phải là đôi giầy mà là chuyện tôi bỗng nhận được một lá thư . Không thể hiểu vì sao cánh quân bưu lại vẫn nghĩ tới chuyện đưa những lá thư thế này đuổi theo bọn lính ra trận ? Dĩ nhiên là lá thư cũng đến khá chậm . Đó là lá thư của một cô bạn từ miền Bắc . Bạn thôi , không phải người yêu người iếc gì . Cô ấy kể về nỗi vất vả của những ngày đi thực tập kĩ sư . Bạn bè cùng lớp họ đã ra trường và đi nhận công việc . Bất giác tôi thấy tủi thân . Bao giờ thì được về , liệu có sống sót mà về hay không , nếu có về thì học hành ra sao ...Đang miên man nghĩ ngợi thì chúng nó gọi sang giảng bản đồ địa hình cho mấy thằng lính mới . Tiểu đội trinh sát vừa được bổ xung hai chú lính Lào cai và cũng chia tay hai thằng “ Hoà chọi “ , “ Nết răng vàng “ xuống bộ binh làm cán bộ trung đội tăng cường cho mũi chủ công c7 . Ngày 19/4 có lệnh nhận bản đồ mới . Mấy thằng tranh nhau tìm đường ngắn nhất vào Sài gòn . Sao có vẻ ngon lành quá vậy ? Nhưng dẫu sao thì cũng chuẩn bị vào trận rồi . Lần này thì Sài gòn sẽ là hướng chính diện . Tối hành quân . Mang khá nặng vì mới được phát thêm bộ quần áo mới . Ai thiếu dép nhận dép , ai thiếu khăn nhận khăn . Thậm chí lại còn cả mũ cối mới bổ xung cho cán bộ . Súng đạn , vũ khí nhiều , có vẻ còn thừa thãi chẳng bù cho các chiến dịch trước đây ? Hôm ấy trăng sáng lắm . Hành quân chừng 4 tiếng thì tới sông sài gòn . Đội hình ùn lại tới 3 giờ sáng mới sang sông . Thuỷ triều đã rút ra xa , cầu phao tụt ra ngoài mép nước khiến bộ đội phải ì ạch lội bùn một đoạn khá dài mới có cầu . Người mệt lử , áo đẫm sương và mồ hôi . Mải miết đi tới sáng thì tới Củ Chi . Lúc sang sông chúng tôi thấy nhiều đơn vị ngủ la liệt ven đường . Họ ngủ ngay trên bùn ướt , thế mà cứ ngáy như sấm , hay thật . Trời sáng dần . Một vùng đồi hoang sỏi đá lau sậy cằn cỗi . Củ Chi đây ư ? Nhìn xuống dưới chân chỉ toàn là mảnh đạn và cát tút . Khắp vùng là hố bom và xác xe tăng hoen rỉ . Tịnh không một bóng người , không một tiếng chim . Chao ôi ! vùng đất đất này không còn gì để gọi là làng mạc được nữa mà là tử địa . Ngày còn ở ngoài Bắc , tôi đã đọc nhiều bài viết về đất thép Củ Chi , được nghe nhiều bài hát ca ngợi con người nơi đây và cả những bài báo người nước ngoài viết về vùng tam giác sắt . Nhưng hôm nay , một sáng tháng tư đẹp trời , đứng trên đất Hố Bò Nhuận Đức tôi mới hiểu thế nào là mảnh đất sắt gang của những con người thép . Họ đã giữ mảnh đất đầu cầu này để cho những sư đoàn chủ lực đứng chân chuẩn bị cho trận quyết chiến cuối cùng . Cái giá trị của hàng ngàn ngày bám trụ mảnh đất này chính là ở chỗ đó .
   Mười giờ sáng cả sư đoàn phải ổn định xong chỗ trú quân . Ở đây không có rừng , chỉ còn những chòm cao su xót lại . Đồi đất trọc lúp xúp những vạt cỏ lau . Đơn vị nằm dọc sông Sài gòn . Khoét hầm vào những bờ cỏ ven sông . Những vạt rừng thưa thớt đông nghịt người , ngồn ngộn vũ khí . Nhiều trung đội chui vào trong cỏ , dẹp ra từng cái ổ nằm xuống mà sinh hoạt họp hành . Quân đông như kiến , xen lẫn chủ lực là những đơn vị biệt động . Tưởng biệt động thành ra sao hoá ra toàn các cô cậu học sinh trẻ măng , mười tám đôi mươi. Họ hăm hở và nhiệt tình đến khó tin . Trong số ấy nhiều người từ bỏ cuộc sống vật chất sung sướng nơi phồn hoa đô thị mà dấn thân vào kháng chiến .
   Trong lúc nằm lại khu vực Hố Bò , họp hành , đợi chờ giờ nổ súng thì các đơn vị pháo binh lại nhiều việc . Đào hầm pháo , tải đạn , trinh sát và bắn thăm dò . Từ ngày 24/4 pháo binh bắt đầu bắn cầm chừng vào Đồng Dù , Hóc Môn và Tân Sơn Nhất . Cứ sau mỗi loạt đạn của ta chừng 5 phút sau thì địch lại phản pháo . Suốt ngày đêm đại bác rít qua đầu buốt óc , thỉnh thoảng có loạt rơi gần chỗ trú quân mảnh văng sèo sèo trên đầu . Nhưng mệnh lệnh là tuyệt đối bí mật . Cấm khói lửa , nổ súng , đi lại và bơi ra sông . Dù lệnh trên là như vậy , nhưng 4 năm không được đằm nước bây giờ nằm ngay bờ sông Sài gòn , mấy thằng trinh sát đội lục bình trên đầu bơi ra sông tắm .
   Trời ở đây thật kì lạ . Ngày nắng và nhiều gió nhưng chập tối là đổ mưa . Mưa ngắn mà to . Những cơn mưa không thèm doạ dẫm sấm chớp cũng chẳng cần dây dưa lâu la . Ngạc nhiên nhiều nhất khi thấy phụ nữ không thèm trú mưa . Kệ cho ướt , áo bà ba bó chặt thân người cong ỏng . ướt rồi lại khô , thật đơn giản . Gái Củ Chi cô nào cô nấy chắc như củ khoai sọ . Nước da nâu thật là duyên , tóc gọn gàng bằng cặp ba lá . Hỏi các cô có cần gì không thì các cô nói chỉ thích lựu đạn và dép đúc Trung Quốc . Cô nào cũng khoái dép đúc của chủ lực , vì dép của du kích thường bằng vỏ ô tô đi đau chân lắm . Còn lựu đạn dùng làm gì thì mấy anh rành quá rồi còn gì ?
   Sáng 27/4 có lệnh : Tất cả cán bộ chiến sĩ đều phải khâu một miếng vải trắng trên ngực ghi vào đó phiên hiệu đơn vị . Mỗi chú một mảnh vải đỏ đeo vào tay áo như băng đội trưởng trong đấu bóng đá . Có một yêu cầu khá thú vị đặt ra : trận này tất cả phải mặc quần áo mới , phải quán triệt thái độ đối xử với đồng bào trong thành phố giải phóng . Chiều ấy trong cái nóng nực Củ Chi chúng tôi từng người đăng kí danh hiệu “ Dũng sĩ thành đô trên đất thành đồng “. Trong phương án tác chiến mà trung đoàn phổ biến thì hướng của đơn vị tôi sẽ nhằm tới tận bộ chỉ huy đầu não của nguỵ quyền Sài Gòn . Cán bộ từ trung đội trở lên phải chuẩn bị cờ đỏ sao vàng để sẵn sàng cắm lên các cơ quan đầu não các công sở nguỵ quyền . Cả sáng hôm ấy chộn rộn , hối hả , tôi có cảm giác cứ ngứa râm ran cả người . Trưa , tôi quyết định xuống thăm lại đại đội 7 . Đại đội cũ của tôi nay quá nửa là lính mới . Số lính cũ sứt mẻ sau hơn một tháng trời chiến đấu nhiều quá . Thằng Luật B trưởng lên C trưởng thay Kế lên làm tiểu đoàn trưởng . Thằng Chấn lên chính trị viên phó , chiến sĩ cũ hầu hết trở thành cán bộ cả . Trung đội của tôi nằm quanh mấy bụi tre cụt . Chúng nó đang cắt tóc cho nhau . Thấy tôi đến chúng nó reo lên : nhờ anh Luân giải quyết mấy cái đầu của bọn Cao bằng đi . Thì ra khi vào Chơn Thành có đợt tân binh Cao bằng bổ xung về trung đoàn . Tiểu đội trinh sát cũng có hai chú đó thôi . Cả hai đều là người dân tộc , rất ngoan , dễ thương , nhưng chậm lắm . Tôi rất lo khi vào trận mấy chú này sẽ lớ ngớ hỏng việc hoặc lại phơi ngực hứng đạn thì khổ . Linh cảm ấy có phần đúng . Ba đứa người Cao Bằng được tôi cắt tóc cho hôm ấy chẳng có đứa nào trở về trong trận đánh hôm sau .
    Chiều xuống , tôi và Sỹ kêu anh Thuỷ chụp ảnh . Tuy không dám nói ra nhưng trong bụng đứa nào cũng nghĩ thầm : Nói dại nếu có chết ngày mai thì còn cái ảnh mà thờ .
   Tôi chợt nhìn lên tường . Bức ảnh tôi chụp chung với Sỹ hôm đó thì vẫn còn , hiện hai đứa đều đem đi mông má , rồi treo lên tường như một thứ “hàng truyền thống “ của gia đình . Nhưng , tôi không dám nhìn lên những bức ảnh chụp chung với bạn bè chiều hôm ấy . Vì , trong số đó có nhiều đứa không về . Nụ cười trên môi họ còn nguyên vẹn đến hôm nay  
 
   
   ...Đêm qua và cả sáng nay pháo binh ta bắn dữ dội . Hầu như các đơn vị pháo đều đã vượt sang phía nam sông sài gòn , để sẵn sàng cơ động vào sâu hơn . Kể từ ngày váo chiến trường , đây là lần đầu tiên chúng tôi thấy pháo ta có vẻ dư dả đạn . Từng loạt đại bác rít soàn soạt qua đầu bộ binh , tiếng nổ trái phá ầm ầm từ phía Đồng Dù vọng lại . Pháo địch cũng bắn trả nhưng không mấy hiệu quả . Trung đoàn đã lệnh bộ binh gói buộc ba lô đợi giờ xuất kích . Suốt ngày 27/4 chú nào cũng chỉ chừa cái võng bên ngoài , còn thì nai nịt gọn gàng . Đêm 27/4 qua đi nặng nề  . Vẫn chưa hành quân ...
Ngày 28/4 , qua làn sóng đài BBC thấy quân ta đã chọc thủng Xuân Lộc đang tiến đánh Biên Hoà , Nước Trong . Cả trung đoàn bồn chồn sôi sục . 5 giờ chiều , vào đúng lúc trung đoàn được lệnh lên đường thì phía Đồng Dù nổ dữ dội . Khói đen bốc lên ngùn ngụt , rồi những tiếng nổ liên hoàn kéo theo . Cách xa 12 cây số mà vẫn thấy ngọn lửa vàng rực một góc trời . Sau này mới biết kho xăng Đồng Dù bị pháo ta thiêu cháy . Bốn năm qua những cuộc hành quân xuất kích đối với chúng tôi không còn mới mẻ gì . Nhưng chiều nay bước chân bồi hồi đến lạ . Đội hình đi xít lại nhau , mặt đứa đi sau gối vào ba lô đứa đi trước .
   
      Bám sát vào nhau , hàng ngàn chiến sĩ lầm lũi tiến về phía Sài Gòn , nơi quầng sáng lung linh một góc trời . Trong lồng ngực có cái gì nghèn nghẹn . Cái cảm giác không giống bất kì một trận đánh nào mà tôi đã trải qua . Mũi tiểu đoàn 8 do tiểu đội tôi dẫn đường vòng phía đông quận lị Củ Chi , vượt qua đường 15 rồi men theo tỉnh lộ 8 vào chiếm lĩnh trận địa Tân Phú Trung . Nhiệm vụ được giao rất nặng nề . Phải đột kích tiêu diệt một tiểu đoàn ở ấp Chợ Tân phú Trung và Cầu Bông ( Bây giờ gọi là cầu An Hạ ) . Lô cốt ấp Chợ cách cầu Bông gần km . Cây cầu dài ba chục mét có 2 đại đội cảnh sát và lính dù chiếm giữ . Điều cốt tử là đánh tan địch nhưng lại phải giữ được cầu , không cho địch nổ khối bộc phá 200kg để huỷ cầu . Nếu cầu Bông bị phá huỷ thì hướng tấn công tây bắc vào Sài gòn coi như thất bại . Đi cùng tiểu đội trinh sát chúng tôi là một cô biệt động còn rất trẻ , có cái tên khá đẹp - Mỹ Hạnh . Sở dĩ cô này được đi với chúng tôi vì cô ta quê Tân Phú Trung . Hạnh chừng 20 tuổi . Vóc người đậm , rắn chắc , da ngăm đen . Nghe gới thiệu cô ta rất giỏi võ . Võ thì chưa biết nhưng bơi lội thì tài . Lúc 9 giờ đêm khi đơn vị lội qua một con mương rộng chừng 15 mét nước quá đầu . Mấy chú tân binh vùng cao không biết bơi nhưng lại không dám kêu vì sợ lộ nên cứ giã gạo giữa dòng . Một mình Mỹ hạnh lôi hai chú vào bờ lại còn mắng cho một trận làm bộ đội Bắc Việt vừa ngượng vừa khoái . Trung đoàn đã đi vượt qua căn cứ Đồng Dù rồi tiến sâu về phía Sài Gòn . Cả trung đoàn lội trên cánh đồng lúa đang kì trổ đòng . Bờ ruộng rất nhỏ . Lính ta ngã ì ụp , vì vậy tốt hơn cả là cứ giữa ruộng mà lội . Mỹ Hạnh luôn mồm than thở thương ruộng lúa nát nhừ vì hàng ngàn bàn chân dẫm đạp . Đêm ấy , những làng mạc vùng ven này không giống như mọi đêm khác . Tiếng lao xao í ới , tiếng chó sủa , tiếng động cơ xe máy xe ô tô chộn rộn . Mọi người đang hồi hộp chờ đợi một điều gì thật lớn lao xảy ra .
          
       Vào lúc 2 giờ sáng , trăng bỗng sáng hẳn lên . Chúng tôi dẫn bộ binh tới giữa cánh đồng cách chợ Tân phú Trung chừng 2 cây số . Bộ đội nằm lại ngoài đồng chờ trinh sát lên bám địch lại lần nữa ... Trời đã bàng bạc đằng đông , đúng lúc ấy, phía Đồng Dù tấn công thì đồng loạt DKZ, cối 82 , cối 120 ở đồng Tân Phú phát hoả . Ngay loạt DK đầu tiên , 8 khẩu cùng bắn , đồn cảnh sát cầu Bông sập hoàn toàn . Bộ binh D9 và đặc công 198 vận động dưới tầm pháo xông lên đánh cầu . Cho tới bẩy giờ sáng thì cầu Bông đã về tay quân giải phóng . Phía ấp Chợ các lô cốt kiên cố bắn trả dữ dội . Quân ta không tiến lên được . Bộ binh nằm trên đồng trống bị thương vong hơn hai mươi người . Tình hình trở nên căng thẳng . Tiểu đoàn lệnh trinh sát và thông tin xuất kích .Từ phía chợ thằng Thuận ( người Đông Lao ,Hoài Đức ) bị đạn thẳng vào cổ đang bò ra cánh đồng . Tôi châm điếu thuốc Rubi cài vào mồm cho nó rồi bò ra trận địa .Đạn từ ba lô cốt táng dữ dội vào trận địa 12,7 của C16 . Mấy thằng C16 dạt ra . Thằng Khuất Duy Hoan C7 chồm lên , ôm 12, 7 li vừa bắn vừa chửi . Được củng cố tinh thần , thằng Hoà người Cao Bang thị xã phú thọ bật dậy bắn liền 2 phát B41 rồi ôm khẩu trung liên từ tay một liệt sĩ bắn xối xả . Đúng lúc ấy nó trúng đạn , gục xuống bên khẩu trung liên còn nóng bỏng . Đại dội 7 xung phong ra phía chợ , chui vào ngóc ngách nhà dân ném lựu đạn ra đường . Trận đánh giằng dai tới 11 giờ trưa thì có tiếng xe tăng chạy ầm ầm từ phía Củ Chi về Sài Gòn . Bộ binh quay ra bắn xe tăng , ba chiếc bốc cháy đâm sầm vào trường tiểu học Tân Phú . Đúng lúc ấy xe tăng quân ta đuổi tới nơi . Bộ binh ta thấy xe tăng cờ đỏ sướng quá rối rít chỉ lô cốt cho họ bắn . Thế là hàng chục thằng Nguỵ cố thủ trong ba lô cốt trở thành đống thịt nướng . Ngót trăm thằng từ trận địa bên kia đường bấy giờ mới kéo ra hàng . Lúc ấy là 12 giờ trưa ngày 29/4.
        Không còn đường nào chạy thoát , tàn quân địch chừng ba chục xe tăng thiết giáp không dám lên cầu Bông , bổ nhào xuống đồng lúa Tân phú Trung ngay phía sở chỉ huy tiểu đoàn tôi . Lập tức tiểu đoàn cho c9 đánh thẳng vào cụm xe tăng địch ( c9 hôm ấy đi phối thuộc với D8 ). Trên đường số 1 , pháo ta hạ nòng bắn thẳng . Cả đồng lúa biến thành biển lửa . Sau này vào năm 1988 tôi có quay trở lại đi trên bờ ruộng lúa năm xưa lòng bồi hồi nhớ về vùng lửa khói ngày ấy , cái ngưỡng cửa bình minh của những người sống sót như tôi . Cứ điểm án ngữ cuối cùng của thành phố đã mở thông . Xe tăng , pháo binh , bộ binh của cả sư đoàn 10 , E593, E232, E234 và rất nhiều đơn vị ào ào xông vào thành phố  . Trời oi nồng vì nắng , vì bom , vì lửa . Tiểu đoàn phải để lại hơn ba chục tử sĩ và năm chục thương binh . Các mẹ các chị trong làng đổ ra lo khâm liệm và chôn cất những người hi sinh ngay phía trong chợ Tân Phú Trung . Cho tới đầu những năm 90 họ đã được quy tập về An Nhơn Tây . Trong số những người hi sinh có một người trúng đạn vào phút cuối cùng của trận đánh là trợ lí tham mưu tên Măng người Thái bình . Măng chết lúc đang giương khẩu chống tăng của địch để bắn xe tăng địch .Cũng ở trận địa này , trong Mậu Thân 1968 sư đoàn 9 đã hi sinh hàng chục người mà hồi đó người dân Củ chi đã lập miếu thờ ven đường . Trong miếu thờ đó , ba chiến sĩ C6 của chúng tôi hôm nay cũng nằm lại .
   Mười hai giờ khuya chúng tôi tạt vào làng Tân sơn nhì ngủ lại . Năm giờ sáng đang nấu cơm chưa kịp ăn thì có lệnh : Tất cả mọi đơn vị , bằng mọi giá , bằng mọi phương tiện , xốc thẳng vào Dinh Độc lập . Thế là lao ra đường , chặn xe của dân, huy động cả máy cầy , xe lam,xe đò mạnh đại đội nào đại đội nấy tìm đường đánh vào dinh.
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Tư, 2012, 07:26:19 pm gửi bởi nguyentrongluan » Logged
nguyentrongluan
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1246


« Trả lời #573 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 04:31:54 pm »

                       Kí ức Tháng Tư ( tiếp theo và hết )


         Vào giờ phút ấy , khắp các ngả đường làng mạc quanh sài gòn đâu cũng thấy quân giải phóng . Gương mặt người lính đi đánh trận mà dãn ra tươi như đi hội . Quân phục đã được thay mới , cờ giải phóng , phù hiệu giải phóng , băng tay xanh đỏ trùng trùng điệp điệp . Con đường vào thành phố đầy dẫy lô cốt ụ súng bằng bao cát , thùng phuy cửa kẽm gai ngăn ra từng đoạn . Tiểu dội tôi 5 thằng leo lên một cái xe lam . Tôi giở bản đồ nhè đường tắt mà chạy . Xe nhỏ luồn lách tốt nên vượt xa đội hình tiểu đoàn . Tới Bẩy Hiền , trong khói đạn đơn vị bạn đang thu thập tử sĩ , chúng tôi rẽ ra Lăng Cha cả . Ở đây một trận đánh dữ dội đang diễn ra . Lữ đoàn xe tăng của ta cháy mất 4 chiếc . Chúng tôi len lỏi trong xe cháy xe hỏng vượt cầu Trương Minh Giảng tiến tới dường Phan Đình Phùng thì bị chặn lại bằng hàng loạt đạn đại liên từ trên tháp nước bắn xuống . Cả tiểu đội lăn ào xuống đường dùng Ak bắn tới tấp về cái tháp nước có khẩu đại liên ( chỗ đó bây giờ là khách sạn Võ Văn Tần ) . Mười giờ trưa tiểu đoàn dải quân dọc Bộ Dân vận Chiêu hồi . Bộ đội hạ cối 82 ngay trên đường phố bắn về phía có vườn cây Dinh Độc lập . Một chiếc xe dép kính vỡ toe toét chạy lên . Nhìn ra thì là anh Thuỷ . Cậu liên lạc từ trên xe hét lên rối rít : “ ĐỪng bắn nữa , đấm đít D9 rồi “ quãng hơn 11 giờ  nghe qua radio tướng Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng , cả khung trời vỡ oà tiếng reo hò . Hàng chục ngàn người nhẩy lên , ôm nhau trong nước mắt . Đường phố Sài Gòn dồn nén bao lâu bỗng nhiên ùa ra toàn những cờ đỏ sao vàng . Bỗng chốc thành phố là một bức tranh xanh đỏ . Những hàng phượng vĩ trổ hoa đầu mùa đỏ thắm , cờ đỏ thắm , dưới nền trời quân phục xanh . Một biển người mừng đến ngơ ngác . Bỗng chốc con người lơ mơ hụt hẫng giữa không gian mới lạ , mới lạ ngay cả với người đã sống ở đây từ bao năm . Vào giờ phút ấy , lính nguỵ trong thành phố còn đông hơn cả dân ngoài đường . Họ trút bỏ hết quần áo lính mặc quần cụt ngồi la liệt vỉa hè,  vườn hoa,  bến cảng . Những cặp mắt thất thần nhìn quân giải phóng chiến thắng . Chẳng ai để ý đến họ , đội quân đã hết sức chiến đấu , không còn phiên hiệu tơi tả khắp đô thành . Đường phố ngổn ngang quân trang quân dụng mang nhãn hiệu Mỹ , xe pháo của Mỹ đứng bất động , chỉ có quân giải phóng là hân hoan , mắt nói miệng nói . Tự nhiên người tôi rũ ra mệt nhoài , không muốn cầm súng nữa .
   

      Thời gian như ngừng trôi và không gian trở nên chật hẹp . Tôi có cảm giác mình đang sống trong mơ , một giấc mơ huy hoàng và kì vĩ . Bao ngày chiến đấu trên rừng núi cao nguyên , trong tâm trí chưa bao giờ dám nghĩ rằng có ngày mình nhìn thấy sài Gòn . Vậy mà hôm nay tôi đã đứng giữa thành phố với tư thế của một người chiến thắng , thật cám ơn số phận ...

   Chiều 30 tháng tư năm 2002
   Thế là tôi lỡ một cuộc hẹn lớn với anh em đồng ngũ trung đoàn 64. Mà để làm gì cơ  chứ ? để đi kí kết một cái hợp đồng bán ngót trăm tấn sắt gì đó . Nhưng biết làm sao được . “ thương trường là chiến trường “ phải lấy chữ tín làm đầu , không thể để lỡ hẹn với thượng đế của mình được . Rất mong anh em đồng đội lượng thứ . Nhưng buôn gì thì buôn , bán gì thì bán , tôi sẽ không bao giờ quên được những kỉ niệm một đời mới có của những ngày tháng tư năm ấy .


....Buổi chiều , dân Sài Gòn kéo ra đường , vây kín khu vực Dinh Độc Lập . Họ đi xem quân giải phóng , họ đi tìm chồng , tìm con ở cả hai phía . Cái sự tìm người thân ấy còn kéo dài cho tới vài chục năm sau , nhưng nó bắt đầu từ chiều  hôm nay . Tôi cũng không hiểu nổi làm sao dân Sài Gòn chuẩn bị cờ đỏ sao vàng nhanh và nhiều đến thế . Cờ ở trên ban công , trên cánh cửa , nơi công sở và cả trên tay trai gái trên đường . Đêm đầu tiên giải phóng Sài Gòn điện vẫn lung linh sáng và người ta vẫn đi dạo phía vườn hoa .
   
      Mười một giờ đêm , tôi đứng trên sân thượng nhà cố vấn Mỹ góc đường Phan Đình Phùng nhìn ra phía cảng . Tiếng còi tàu tu tu . Bình yên quá . Trời đầy sao , gió từ cửa sông thổi vào mát rượi , thành phố tinh khôi trong màn đêm lung linh như chưa hề có chiến tranh . Trong tôi kí ức về ngày hôm qua còn nóng hổi , nhưng bàn chân thì vẫn râm ran ngứa vì những vết nứt nẻ hành quân . Chúng tôi về thành phố để lại sau lưng bao đồng đội đang lạnh lẽo nơi rừng sâu , nơi đồng vắng . Để lại hàng ngàn ngày đói cơm thiếu thuốc trên cao nguyên . Bỏ lại những cơn sốt rừng tê tái gặm nhấm đời trẻ trai. Để lại những cánh rừng nương rẫy mình đã chai tay vun trồng nên khoai nên sắn . Phút giây huy hoàng này có ai nhớ không những bản làng xa xăm chốn Sa Thầy Pô Cô có những già làng đóng khố nhịn cơm đưa đường năm trước . Ai còn nhớ tới lời hò hẹn quay về nơi đã cưu mang mình, đã vực dậy trong lòng chiến sĩ niềm tin ?
   
       Ngày mai , một ngày mới của tháng 5 năm 1975 . Và dĩ nhiên đêm nay lại thêm một trong hàng ngàn đêm chúng tôi không ngủ . Nhưng là một đêm không ngủ hạnh phúc nhất trong cuộc đời .



THáng 4- 2002. N.T.L

 

   


« Sửa lần cuối: 01 Tháng Tư, 2012, 04:39:07 pm gửi bởi nguyentrongluan » Logged
lexuantuong1972
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1885


TÂT CẢ VÌ ĐỒNG ĐỘI


« Trả lời #574 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 04:41:20 pm »

DANH SÁCH ĐĂNG KÝ TẬP THƠ MÂY TRÊN TRỜI QUẢNG TRỊ
(tính đến chiều chủ nhật 01/4/2012)

1/ HAN_DCT                                           5 cuốn       Hà Nội
2/ NTL                                                    5    -              -
3/ Nguyenhuuluanc17                            1    -              -
4/ sudoan5                                             1    -              -
5/ lexuantuong1972                               2    -              -
6/ Tichtuongnhule                                   1    -              -
7/ BeHienQuanyvien7c                            1    -        TP HCM
8/ Đậu Thanh Sơn                                   3    -              -
9/ HaHoi                                                  1    -          Hà Nội
10/ NhuThin                                             1    -              -
11/ Tân vịt                                               1    -              -
12/ chienc3                                              3    -              -
13/ Tomb3                                                2     -           Hải Phòng                       0913.576147
14/Thanhh63                                           1     -          
15/ Phas                                                  3     -           Hà Nội
16/ CCBTT                                                1     -
17/ Binhyen1960                                      2     -          Hà Nội
18/ Thino1978                                          3     -
19/Trongc6                                                1     -          Hà Nội
20/Khang                                                  1     -              -
21/ Sapa                                                   3     -
                                                        __________

Cộng:                                              42   cuốn
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Tư, 2012, 06:21:06 pm gửi bởi lexuantuong1972 » Logged

Ký ức một thời hoa lửa: (P1)(P2)(P3)(P4)
khanhhuyen
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1957

Cao điểm 1100/85 E2 F3 SV


« Trả lời #575 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 04:44:34 pm »

Tôi lập tức quyết định thanh kí đôi giầy cũ nát của mìnhvà cho phép đôi giầy mới này được hưởng vinh dự tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh và được nện gót trên đường phố Sài gòn trong những ngày mới giải phóng .
Hợp lý ghê  Grin có bị móc túi cũng thấy hãnh diện,hân hoan.. Grin
Logged

TA LÀ CON CỦA BỐ TA,MẸ TA. - H3/85 - CÁC BẠN ĐANG THẢO LUẬN CÙNG KHANHHUYEN,XIN CẢM ƠN.!
NGƯỜI ....CHIẾN SỸ ẤY... AI ĐÃ GẶP ANH... KHÔNG.. THỂ NÀO QUÊN .KHÔNG.. THỂ NÀO....QUÊN...
Tomqb3
Thành viên
*
Bài viết: 302


« Trả lời #576 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 06:28:18 pm »

  "Bộ đội hạ cối 82 ngay trên đường phố bắn về phía có vườn cây Dinh Độc lập"
Bác Bob ,SGG,Vitính ,nguyenquocTrung và các bác ccb trên trang ! đến hôm nay khi đọc truyện của NTL viết về ngày 30/4 lúc đơn vị NTL vào dinh thì hai phát đạn cối bắn vào dinh trưa 30/4 là của đơn vị Luân ! tí nữa thì làm đại tá Nguyễn Công Trang chính ủy QĐ2 toi mạng !   
Logged
SaigonGuider
Thành viên
*
Bài viết: 540


Kẻ thù buộc ta ôm cây súng...


« Trả lời #577 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 09:16:42 pm »

   
                                       Kí ức Tháng Tư ( tiếp theo )

    ... Cả sáng hôm ấy chộn rộn , hối hả , tôi có cảm giác cứ ngứa râm ran cả người . Trưa , tôi quyết định xuống thăm lại đại đội 7 . Đại đội cũ của tôi nay quá nửa là lính mới . Số lính cũ sứt mẻ sau hơn một tháng trời chiến đấu nhiều quá ...
... Tôi rất lo khi vào trận mấy chú này sẽ lớ ngớ hỏng việc hoặc lại phơi ngực hứng đạn thì khổ . Linh cảm ấy có phần đúng . Ba đứa người Cao Bằng được tôi cắt tóc cho hôm ấy chẳng có đứa nào trở về trong trận đánh hôm sau .
    Chiều xuống , tôi và Sỹ kêu anh Thuỷ chụp ảnh . Tuy không dám nói ra nhưng trong bụng đứa nào cũng nghĩ thầm : Nói dại nếu có chết ngày mai thì còn cái ảnh mà thờ .
   Tôi chợt nhìn lên tường . Bức ảnh tôi chụp chung với Sỹ hôm đó thì vẫn còn , hiện hai đứa đều đem đi mông má , rồi treo lên tường như một thứ “hàng truyền thống “ của gia đình . Nhưng , tôi không dám nhìn lên những bức ảnh chụp chung với bạn bè chiều hôm ấy . Vì , trong số đó có nhiều đứa không về . Nụ cười trên môi họ còn nguyên vẹn đến hôm nay   ...

Đau lòng lắm khi nhìn những con số



Trong sổ ghi, rất rõ: "ngày cuối cùng"




Xót xa hơn... "không có gì ghi" hết!




Ba mươi hôm nữa, tròn ba bảy năm rồi



@tomqb3: hức, phải chi "thủ phạm" lòi ra trình diện Bác An từ trước nhỉ (anh em miềng lại nghi oan cho cánh miền tây QK9 kéo về)
Logged

CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Một đời chinh chiến, đôi khi chỉ vì... một nụ hôn...!

Tôi có một niềm tin: Các ANH rồi sẽ về, dù có... muộn!
nguyentrongluan
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1246


« Trả lời #578 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 09:31:59 pm »

@tom,saigonguider:
Tôi vết bài này từ năm 2002 đấy chứ và đã in trên VNQD 4/2003 . Tôi đâu dám dấu . Sau này tôi đọc hồi kí của bác An có biết trợ lí Công binh bị thương mất một mắt . Chiến tranh mà , anh em tôi cũng chỉ là do ấu trĩ mà thôi , không biết là quân ta đã vào .
Logged
nguyentrongluan
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1246


« Trả lời #579 vào lúc: 01 Tháng Tư, 2012, 09:46:59 pm »

Chú Guider ơi , nhìn những tấm ảnh chú được lên chạnh lòng quá , cách nay mấy ngày , nhớ về tháng ba đánh tây nguyên viết bài thơ Đêm Nhớ -rõ thật buồn đưa lên dùng ảnh của chú minh họa vậy nha


Đêm nhớ


Xắp đi hết một vòng đời
Chân chim rạch mặt da mồi dày thêm
Tóc đã bạc gối đã chùn
Đưa tay vuốt những nỗi buồn rơi theo
Mà sao trời bỗng trong veo
Để cho ta nhớ những chiều hành quân
Nhớ bạn xa nhớ bạn gần
Bạn và ta với căn hầm mùa mưa
Trời trong xanh thế ? bây giờ
Để ta nhớ những mịt mờ khói bom
Bữa ăn rượu thịt , ấm đèn
Sao ta nhớ những đêm luồn rào gai
Cháu con giận dỗi ỉ ôi
 hồn trinh bạn vẫn lẻ loi giữa rừng
Bạn  tôi nằm ở nghĩa trang
Khói hương vội đến  , vội vàng về thôi  
Bao nhiêu cho đủ hỡi người
Chiến công không lấp nỗi đời biệt xa
Quê càng đổi thịt thay da
Mộ bạn tôi lại phôi pha lòng người

Chỉ còn lay lắt chúng tôi
Lớp người xưa với bạn tôi Chiến trường



Lại nhớ tháng ba  



 
« Sửa lần cuối: 02 Tháng Tư, 2012, 08:49:26 am gửi bởi nguyentrongluan » Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM