chiangshan
Thành viên
Bài viết: 3405
No sacrifice, no victory
|
|
« Trả lời #77 vào lúc: 19 Tháng Tư, 2008, 08:48:49 am » |
|
Thực ra 1509 đầu tiên là do 313 giữ, sau bị Tầu tấn công lấy mất (được giải thích là do lính 313 ở lâu quá không chịu được bỏ đi hết-lúc bọn tớ lên có cậu lính pháo 76 ly 2 đã ở lính đến 7 năm rồi - lên nhớ nghĩa vụ có 3 năm thôi), sau đó đầu năm 85 chỉ có mỗi trung đoàn 86 tấn công lấy lại được, giao lại cho 313 và họ vòng một mạch qua đất Tầu để về, nhưng về đến HG thì cũng đã thấy lính 313 ở đấy rồi. Bọn tớ (tiểu đoàn) đầu tiên lên tăng cường cho 313, sau đó cả trung, sư đoàn cũng lên và chính thức nhận tiếp quản của 313. Nhưng từ đó chỉ đánh nhau xung quanh bình độ 400, 685... không lên lại 1509. Phiên hiệu đơn vị hồi đấy thay đổi hết, bây giờ cũng không nhớ lắm, chỉ nhớ phiên hiệu chính thôi, các đơn vị bổ xung thưòng dưới hình thức đơn vị tăng cường của sư đoàn chính-có nghĩa là thường xuyên chỉ có 1 sư đoàn trong khu vực Vị Xuyên-Thanh Thủy (nếu là quân trực tiếp chỉ có 1 E thiếu thôi, 1/3 trên các hầm, 2/3 là vận tải nước, cơm, vũ khi cho các hầm của đơn vị-như tớ đã nói L. P. là kho hậu cần của E, chứ không phải F), F chỉ cùng QK hỗ trợ đằng sau (chắc là phòng ngự đề phòng Tầu tấn công xuống thị xã và hỗ trợ pháo). Vì vậy ở trên ấy ít khi có thể tập trung quân lớn được, kể cả những lúc ta (thường gọi là MK-lấy tên mùa khô ở Căm-Pu-Chia), hay Tầu mở chiến dịch, cho nên 1 trận mà chết nhiều thì không có đâu. Chỉ có nhiều pháo thôi. Các quả núi không bao giờ cỏ có thể mọc được do đạn pháo (tưởng tượng mùa mưa cỏ dễ mọc như vậy mà cũng phải chịu). Đỉnh 685 là núi đá, tụi lính bọn tớ bảo nhau có khi chỉ còn 645 do pháo Tầu bắn thường xuyên không để 1 hòn đá to nào còn lại để lính mình dựa vào đó làm hầm (trong thung lũng trừ các ngày lễ, tết không lúc nào ngớt tiếng đạn nổ). Còn chính tớ cũng đã nằm 1 tuần trong hang phẫu để thống kê thương binh, tử sỹ. Chỉ rất buồn là ở trên ấy, ngay cả vết thương ở phần mềm nhiều khi vẫn phải cưa cụt chân, tay! Lính mình đánh nhau cũng lỳ lắm, phía Tầu cũng phải bắn truyền đơn sang công nhận. Đoạn đường mà Dongadoan nói đến tụi này gọi là đoạn mặt gương, 12 ly 8 hay DK-37 từ 1250 đều không bắng được đến đấy, từ trên đi xuống phía bên trái là mấy hầm pháo bắn thẳng của mình. Ngày xưa là 76 ly 2 sau đó mình thay bằng thằng "giơ cao đấm khẽ" 82 mm (tiếng đề pa rất to nhưng bên kia chỉ nghe bụp một cái thôi). Còn đối diện (vì thế gọi là mặt gương) cũng là các lỗ pháo bắn thẳng của Tầu (trông chỉ là các chấm đen đen thôi). Trên đấy ở các phía khác chắc cũng có dùng súng bắn tỉa, nhưng ở phía này mà thấy được miệng hầm thì pháo bắn thẳng nó nói chuyện trước (chạy ở đoạn mặt gưong ấy thỉnh thoảng cũng có 1 cái hầm ếch nhưng không ai dám chui vào vì 82 bên kia cũng được sử dụng để bắn tỉa-đã 1 lần đưa công văn mình đã phải chạy như vậy vì bắt đầu xuống nó đang bắn đạn khoan, nhưng được một lúc thấy khói đùm trên mặt đường chỉ còn cách vừa chạy vừa nằm như qua cánh đồng Hang Giơi. bữa đó hội sỹ quan trung đoàn bộ chạy ra đón họ chỉ trách tại sao liều vậy). Đoạn đường mà Dongadoan nói đến tụi này gọi là đoạn mặt gương, 12 ly 8 hay DK-37 từ 1250 đều không bắn được đến đấy, từ trên đi xuống phía bên trái là mấy hầm pháo bắn thẳng của mình. Ngày xưa là 76 ly 2 sau đó mình thay bằng thằng "giơ cao đấm khẽ" 82 mm (tiếng đề pa rất to nhưng bên kia chỉ nghe bụp một cái thôi). Còn đối diện (vì thế gọi là mặt gương) cũng là các lỗ pháo bắng thẳng của Tầu (trông chỉ là các chấm đen đen thôi). Trên đấy ở các phía khác chắc cũng có dùng súng bắn tỉa, nhưng ở phía này mà thấy được miệng hầm thì pháo bắng thẳng nó nói chuyện trước (chạy ở đoạn mặt gưong ấy thỉnh thoảng cũng có 1 cái hầm ếch nhưng không ai dám chui vào vì 82 bên kia cũng được sử dụng để bắn tỉa-đã 1 lần đưa công văn mình đã phải chạy như vậy vì bắt đầu xuống nó đang bắn đạn khoan, nhưng được một lúc thấy khói đùm trên mặt đường chỉ còn cách vừa chạy vừa nằm như qua cánh đồng Hang Giơi. bữa đó hội sỹ quan trung đoàn bộ chạy ra đón họ chỉ trách tại sao liều vậy). Về vũ khí trên Vi Xuyên hình như tâ có BKĐ (hình như 1 ngựa chỉ chở được 1 quả), pháo 122 (qua đầu bọn tớ nổ thêm 1 cái trước khi chui xuống đất), BM13 (quay đít lại hướng biên giới, xe nào bắng xong chạy ngay để hậu quả cho tụi lính xung quanh-tiêng kêu như hồi 1972 B52 ở Hà Nội). Mỗi MK (chiến dịch), nếu không phải tham gia trực tiếp tụi này chuẩn bị đón xem vì còn đẹp hơn cả pháo hoa ở Hà Nội bây giờ! nhưng chỉ sau gần 1 giờ là chui vào hầm cho nhanh để tránh phản pháo từ phía Tầu! Quên mất, về vũ khí hồi đó ta cũng có thử AT1 hay AT2 gì đó (tên lửa dòng dây định để phá các trận địa bắn thẳng của pháo tầu), nhưng tụi điều khiển chúng hèn quá, vừa bắn đã lủi ngay vào hầm tên lửa mất điều khiển không thể bắn trúng được,sau thôi không sử dụng nữa! Tớ không phải là pháo binh nên không thạo lắm, thấy nói là BM 13, giàn phóng là các thanh sắt như trong ảnh đặt trên xe GRAD, nhưng quả đạn dài gần hết giàn phóng chứ không ngắn như vậy đâu. Xe đỗ thành hàng ở con đường song song với đường HG-Thanh Thủy, quay đít lại phía mặt trận, xe nào bắn xong đi ngay. Các xe giàn phóng đi được một lúc pháo Tầu mới bắn trả lại. Tớ cũng không biết Tầu hồi ấy có rada hay không, nhưng hình như các trận địa 130 và 122 ở dọc đưòng đi (các trận địa 82 ở gần hơn) không bao giờ bị hỏng pháo cả. Cũng giống như hồi đánh Mỹ, một trận địa chính, có kèm theo mấy trận địa giả. Khi ta bắn pháo thấy lửa chớp ở mọi nơi. Còn xe chở đạn và thực phẩm vào L. P. chạy ngày không nói, chạy đêm đều bật đèn pha (tớ thỉnh thoảng vẫn phải theo xe ra và về từ TX HG). Thỉnh thoảng cũng có lính ở trên xe bị chết hoặc bị thương do mảnh đạn pháo nhưng cả thời gian tớ ở trên ấy không có xe nào bị bắn hỏng cả. Về sau mấy cậu ra quân sau nói có 1 xe chở thịt hộp, chắc lái xe mới, bị pháo bắn đuổi, chui xuống gầm cầu trốn, xe mới bị bắn hỏng! Dọc đường từ cây số 3 đến tận gần L. P. chỉ có mấy cây gạo và cây sữa là còn sống, những cũng hầu như công còn một cành lá nào. Ở khu vực ấy cũng không có 1 cái nhà dân nào vì đã bị bắn cháy hết. Nhưng hồi năm ngoái xem trên TV thấy ca ngợi xã ấy (hình như tên là Quyết Tiến, hay cái gì Tiến ấy) được khen ngợi là làm kinh tế giỏi! Tớ có thể mô tả cái giàn phóng đó vì trước khi lên chốt, đơn vị nằm chờ ở Xã Tân Tiến (nằm cạnh HG), trưóc khi bắn các xe pháo đỗ ở trong thôn, chập tối mới bò ra con đường ấy, bắn xong đi ngay. Bọn tớ hay ra đấy hái rau dớn, thấy xe tên lửa ra là phải chạy về ngay để chui vào hầm vì ngay sau đó là Tầu phản pháo. Còn BKĐ (không biết tên thật của nó là gì) thì quả đạn rất to, lúc bay lên như một cái thuyền lửa, nổ phía bên kia rất to. Cối 160, quả đạn nặng gần 50 kg, hố to như hố bom B52. Bọn tớ trên đỉnh núi đá đạn rơi sát bên nghe tiếng đuôi nó lắc hút-hút và nổ dưới chân núi như bom. Trên ấy, pháo mình bắt sát hầm mình, Tầu chỉ dám bắn xa vị trí lính Tầu thôi, còn gần chúng chỉ dám dùng cối. Nhưng thỉnh thoảng tụi lính pháo binh cũng bị phạt, phải lên vác bê tông xây dựng hầm pháo bắn thẳng vì bảo quản vũ khí tồi, liều phóng ẩm pháo hụt tầm rơi cả vào hầm mình (miệng hầm mình hưóng về phía HG.) Hồi ở trên đó cũng có biết mấy lần về các trận đánh của đặc công (bọn Tầu rất ghét mầu áo rằn), có 1 trận họ luồn sâu vào đất Tầu, đánh xong luồn đường khác trở về, nhưng không biết giết được bọn nào mà chỉ nói trước các hầm đều phơi áo may ô, chắc là bọn sỹ quan cấp to. Còn trận sau là lúc tớ vừa ra quân, còn ở ngoài TX HG. Ngay hôm quân 33 vừa lên tiếp quản thay bọn tớ (đã kể về lúc dẫn trinh sát họ đi -có mời họ lên húp mật ong trên 685), đã bị Tầu tấn công lấy mất 1 hầm, đặc công phải lên lấy lại nhưng bàn giao cho 33 xong họ lại bỏ mất, đặc công phải phòng ngự giữ hầm và vì không thạo phòng ngự bằng lính bộ binh nên đã mất 1 đại đội trưỏng - chắc là cái vụ này đấy! Có 2 loại hầm trên ấy: ví dụ như vị trí 4 hầm (BĐ 400)-> đó là các hầm núi đất, đào sâu vào trong núi (cả hầm pháo bắn thẳng 83 hay 76,2 cũng như vậy) chống bằng cột bê tông. Các hầm này miệng hướng về phía Hà Giang (tất nhiên là hầm TQ thì hướng về phía TQ rồi), rất bị đe dọa bởi pháo ta hụt tầm (đơn vị tớ có 1 đại đội pháo 120 có hôm bị thương mất hơn chục người do 1 quả pháo nổ trong hầm, mà lúc đó chỉ có pháo ta đang bắn). Còn ở các khu vực núi đá như 685 thì mỗi hầm chỉ có 1 hoặc 2 người dựng bằng các khúc gỗ ngắn dựa 1 bên vào khe đá lát bằng bao cát nhỏ và ngụy trang phía ngoài bằng đá (AK trong trường hợp này mang lên chỉ để chống hầm). Ở trong những hầm như vậy cả ngày chỉ cúi khom khom, đêm mới bò ra lập những cho bao cát hở ra do pháo bắn. Những hầm này thì đối mặt trực tiếp với pháo bắn thẳng của TQ, đặc biệt là DK. Những hầm do pháo bắn rung đã lở mất lộ bao cát (rất tiếc là hồi đó vỏ bao cát lại mầu xanh rêu thẫm) sẽ bị DK nó bắn vỡ. Những ngày trời mưa, cơm nắn đưa lên chỉ được ăn ở giữa, vì bùn trộn với phân và nước tiểu mà cầm tay ăn phải sẽ bị kiết ngay.
Còn chuyện vũ khí thì thực ra RPD cũng không nhiều, chủ yếu là lựu đạn (buộc dây chỉ ném ra còn để có ánh lửa quan sát nữa), M79, cối 61, B41 và M72... Lính ở đơn vị loại súng nào cũng dùng được (trong đơn vị có khoảng gần 20 đại học và cao đẳng!). Ngoài các chiến dịch lớn đạn bắn đẹp hơn pháo hoa bây giờ, còn lại nếu nói tấn công cấp trung đội chắc cả hai phía công lại chưa được 20 người nhưng pháo sẽ bắn hàng giờ (cũng cả 2 phía)! Hồi đó có thấy cả xe chuyên gia Nga lên tận đỉnh 812 (phía trên L. P.).
Cuối 83, đầu 84 Tâu nó chiếm mất 1509, ta có lấy lại nhưng sau đó không ai giũ lại bị nó lấy mất. Tại Thanh Thuỷ, nó lấn sâu vào nước ta hơn 1 km và xây dựng các loại hầm cố thủ tại những chỗ chiếm được. Phía ta cũng làm các hầm cố thủ. Hầm Tầu miệng quay về phía Tầu và hầm ta quay về phía ta. Sau thời gian đó chiếm thêm 1 hầm của nhau rất khó. Khi vận chuyển nuớc lên các hầm chốt của đơn vị bằng can nhựa (kiểu ba lô), nước phải đổ đầy, nếu không bọn tầu nghe thấy gọi pháo bắn, hoặc ném lựu đạn sang. Do vị trí miện hầm pháo từ phía sau có thể bắn lọt vào trong hầm được.
Đơn vị cũng mấy lần tham gia chiếm dịch để lấy lại vị trí 4 hầm ở 400 nhưng không được. Trước khi ra quân, đơn vị rút sang Yên Minh, Sư 31 lên tiếp quản làm ta bị mất mất 1 hầm và 1 đại trưởng đặc công! (đơn vị trước khi rút sang Yên Minh còn bị 1 trận mưa lớn làm sập hầm nữa-nhưng hầm này là hầm lớn, đào sâu trong núi đất chứ không phải loại hầm cá nhân ở núi đá 685) Nói chung đánh nhau hồi ấy nó cũng gần giống như bây giờ rồi, trên chốt thì chiến đấu, dưới này thì không thiếu cái gì cả, từ cà phê nhạc đến các kiểu tiêu cực (các thanh bê tông lính phải vác vai lên tận đỉnh núi làm hầm chốt bị rút hết xi măng, hầm vừa làm xong đã sụp-mà đất đào hầm phải vận chuyển tận sang bên kia triền núi để khỏi lộ). Còn lúc đánh Bình độ 400 đơn vị tớ cũng làm thê đội dự bị, vào tấn công lão tiểu đoàn trưởng bắt lính mang cơ số phòng ngự, kể cả gạo ăn cho lên lúc nổ bộc phá, lính còn rải tới tận thung lũng Hang Giơi chưa vào xong. Nhưng mà bảo ta thiệt hại nhiều thì cũng chẳng có người mà chết đâu. Trận ấy cũng chẳng tấn công được, Mìn Claymor do công binh 313 chuẩn bị và bị lắp ngược, không quét đưọc hàng rào và mìn của Tầu mà lại quét lính ta đang chuẩn bị xung phong ở phía sau.
Trận ở Yên Minh tớ đã ra quân, chỉ nghe bọn về sau kể lại cũng chẳng có gì đặc biệt lăm, trân ấy đơn vị có 1 anh hùng, nhưng chúng chỉ bảo khi sang Yên Minh không còn ác liệt như ở Vị Xuyên vì pháo Tầu thưa hơn hẳn!
Đánh nhau hồi đó cũng buồn cười lắm, tuần nào cũng về Thị xã nộp báo cáo, muốn biết tuần tới đơn vị làm gì chỉ cần vào gặp bà bán nước, khai rõ tên đơn vị là các bà ấy đọc vanh vách tấn công ở đâu, chuẩn bị phải vác bao nhiêu đạn....
Bắt bộ đàm gặp mấy em Việt "gốc mít" vừa hô "thấu xẻng, chiêu thâu..." các em đã đọc vanh vách phiên hiệu đơn vị mình, còn phía mình chỉ được QK thông báo đang đánh nhau với quân đoàn nào thôi.
Nhưng lính mình thì phía Tầu cũng phải công nhận gan lì và đánh giỏi và xin các cậu đừng bao giờ tin những thông tin trên các trang của Tầu: lính mình hồi đó ở trên ấy không đông lắm đâu để mà chết như vậy. Cấp tiểu đoàn cũng chỉ biên chế hơn trăm 1 ít thôi! Bọn tớ có thể đọc trích ngang từn anh trong đơn vị (dù đơn vị cũng được bổ sung 1 đợt khoảng tháng 8-9/1985). Hà Giang những năm 83-85 (đến 86 ít dần và hình như đến cuối 86 thì chấm dứt hẳn) không thể nói là chiến tranh (mặc dù cũng rất ác liệt). Phía Tầu nói là cứa để VN chảy máu!. Bọn tớ cứ theo rõi tình hình biên giới phía Tây Nam (thực chất là ở Căm Pu Chia), nếu mình mở chiến dịch truy quét tàn quân Polpot ở CPC thì trên ấy Tầu cũng bắt đầu đánh. Nếu tớ có biết được một ít thông tin chỉ vì là thống kê của 1 đơn vị, ngoài công việc 1 lính trơn của 1 đơn vi đang tham gia tác chiến dưới dạng tăng cường (lúc đầu là D tăng cường, sau đó E tăng cường) và khu vực phụ trách của F chính là phía trên (Yên Minh - Quảng Bạ, khi F31 vào thay thì đơn vị cũng rút hết sang hướng của F)-như tải đạn, cơm, thương binh, tử sỹ, tham gia trong thê đội dự bị tấn công, còn thường xuyên phải đi khắp các vị trí của D, thường xuyên phải về dưới thị xã nộp các loại báo cáo. Lúc ra quân chỉ mang quân hàm hạ sỹ !
Nhưng thực ra cũng chưa ngắm bắn trực tiếp vào một anh lính Tầu nào (hình như trong đơn vị cũng có rất ít người có cái may mắn này, mà chủ yếu là bắn gián tiếp-tớ đã nói là AK chỉ để cho sỹ quan thôi).
Lính trong đơn vị, số lên trực tiếp từ Bắc Quang, sử dụng vũ khí rất thành thạo do được tập rất kỹ, nếu phát cho 1 băng AK đầy thì hầu như lính ai cũng bắn đủ 16 nhịp, không 1 viên tắc cú (tuy vậy trận đầu tiên ở C6 vẫn có 1 khẩu cối 61 bị bỏ đạn ngược đầu vào-chiến tranh mà), chỉ có sỹ quan thì tớ đã chứng kiến buổi bắn tập K54 của 5 sỹ quan, sau 3 lần, bia số 8, 25 mét mà không một phát rách áo!.
Mấy ông sỹ quan đã tham gia ở Quảng Trị, lúc huấn luyện nói phét như thần, lên đó dúm dó lại.
|