Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 24 Tháng Năm, 2024, 01:04:41 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Vẫn nhớ mãi !  (Đọc 306792 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
svailo
Thành viên
*
Bài viết: 1129



« Trả lời #290 vào lúc: 15 Tháng Hai, 2010, 05:17:44 pm »

Gần chục cái tết ở K đơn vị mình hoàn toàn không có bắn súng !
Vì vừa quán triệt nghiêm túc vừa tạo điều kiện cho anh em có nhiều cái để nghịch thay súng đạn . Một trong những thứ đó là làm pháo thăng thiên
 Các bác thừa biết : liều phóng B40, B41 cắt từ ống nhựa ra lắp vào đạn, chỉ qua 1 mùa mưa chui rừng mà không bắn thì bị ẩm phải thay mới.
 Thứ này mang làm pháo thăng thiên thì miễn chê
 Liều B41 gồm nhiều sợi trắng đục như sợi bánh phở (hủ tiếu) khô, châm lửa đốt từng sợi thì chỉ cháy xì xì rất chậm
 Liều B40 thì thuốc hạt đen đen, cháy nhanh hơn
Vậy là trước tết anh em lấy giấy báo, cắt thành từng băng rộng 10cm, dài 40cm, cuộn lại thành 1 cái ống rỗng 1cm, rồi gắn vào 1 thanh tre mảnh, dày = 3 chiếc lạt , dài 70cm làm đuôi pháo. Bịt chặt đầu trên của ống giấy,rồi nhét vào ống giấy 1-2 sợi liều B41, dài 12cm thò ra ngoài làm ngòi pháo, cho thêm 1 ít thuốc đen B40 vào chèn chặt lại Vậy là xong
 Dựng đứng pháo lên trời,Châm que huơng vào sợi B41, nó cháy bên ngoài thì rất chậm, nhưng vào tới trong ống giấy thì rất nhanh. Xuỵt... 1 cái trái pháo bay vụt lên trời Càng nhiều thuốc thì bay càng cao,nhưng nếu nhiều, không hợp lý  thì pháo sẽ bùng cháy khi chỉ vừa bay được 15-20m và rơi .
 Làm toàn = liều B41 thì bay mạnh hơn liều B40 nhiều
 Sau , anh em cho thêm thuốc của viên đạn lửa vào : đẹp hơn
 Cầu kỳ nữa, kiếm Sulphat đồng( Cu2SO4), Tinh thể thuốc tím(KMnO4) hoặc Borat tinh thể...(xin Quân y) trộn chung vào, khi bị cháy các chất này phát màu đỏ, xanh, vàng... phụt ra như pháo hoa Rất hoành tráng
 Các bộ phận bí mật, đua nhau phát huy sáng kiến trong khả năng ở rừng để làm pháo thi (bay cao nhất,đẹp nhất- ban đêm. Ban ngày thì thi Bắn pháo chuẩn xác nhất- bắn chui qua vòng tròn 2m ,buộc trên 1 ngọn cây cao 20m, xa 50m- khó xơi lắm, nhưng có bộ phận đã làm được)
Rất khí thế . Dân K nể há mồm luôn, khen lính ta Puke , Ch_lat (tài giỏi, thông minh) hết lời . Tết chiến trường,xa nhà, thiếu thốn đủ tứ bề,vậy mà vẫn cười tuơi trẻ vang rừng .Giờ có muốn cũng chả cười đuợc vậy nữa đâu .
 
Logged
votmuoi
Thành viên
*
Bài viết: 221


« Trả lời #291 vào lúc: 21 Tháng Hai, 2010, 02:11:39 am »

Mùng hai tết năm 79. chúng tôi lại giá súng lên zin 130 . Miếng bánh trưng chúng tôi tự gói, luộc ngày 30 đã cứng, lại gạo rồi,,cái góc bánh kênh lên mép chảo, nên không được chín. Dù sao cái tết đầu tiên ở lính, có tổ chức gói bánh, là nỗ lực rất lớn của mấy anh hậu cần rồi,và cái chính là đúng dịp đơn vị dừng hành tiến mấy hôm.Nhìn những quận lá dong đã héo teo tóp,những nắm lạt,nhớ nhà ,nhớ mẹ đến ngơ ngác
    Xe lao theo một đoàn dài,tốc độ rất nhanh,thi thoảng dừng lại chút ít,một vài nhịp bắn phía trước. Mấy cậu ngồi phanh ngực trên nóc xe,gió lùa những mái đầu bờm xờm,bơm phồng căng chiếc áo lính,ngạo nghễ.
    Trong một lần dừng xe,có tiếng gọi y tá,lếch thếch bên vệ đường một cậu của K1.Chưa bao giờ tôi thấy một hình thể cực kỳ lạ lùng như thế,dưới bộ mặt tái mét, nhăn nhó, là một bên vai của cậu ấy như chảy xệ tới thắt lưng.Cả bọn nhao nhao hỏi? nó bị làm sao mà lạ thế? Ôi trời ! ông mãnh ngồi trên nóc xe , qua lùm cây, chủ quan ,chúng ngay khúc cây to, nó quật cho gẫy xương đòn .Ôi! lần đầu thấy người gãy xương đòn,như hệt như ngôi nhà bị gẫy đòn nóc ấy,xập vẹo đi một nửa.
Tất cả đươc lệnh cấm ngồi trên nóc xe luôn!
    Chát chúa những tiếng nổ,đoàn xe dừng bánh,phía trước là một cái phum ven đường,thốt nốt ken um tùm có vẻ một phum trù phú lắm,Ruộng hai bên như vừa được gặt xong, khô ráo. Tôi thấy những chiếc xe phía trước nhẩy xuống ruộng,chạy vòng như muốn quây cái phum lại.Xe tôi vẫn tiến tới khoảng bãi rộng ,có lẽ trước là bến xe hay bãi chợ của cái phum này vậy. Một chiếc zin130 dúi đầu xuông bờ ruộng thấp,ca bin tan hoang,kính vụn và máu vương vãi,trên thùng xe ba lô còn lăn lóc.Tôi loay hoay quay súng chẳng biết nên bắn vào đâu?cánh các C đã nhẩy hết xuống xe,tôi bắn nhịp ba, nhịp năm,luồng đạn quật căng vào những chiếc dầm sàn gỗ bằng bắp đùi gẫy tan,ông lái xe nhẩy ra kêu oai oái,khe thoát lửa nằm ngay nóc ca bin tiếng nổ của 12,7 bọn tôi bên ngoài bắn mà còn có cảm giác tức ngực nữa là.Chúng tôi khẩn trương dỡ súng xuống.
    Một thằng miên có vẻ trung niên, đứng cạnh cái cối giã gạo, với cái chầy cao hơn đầu .
-thằng này chắc đứng đây ra hiệu cho bọn nó bắn!
    Mà sao nó cứ nhẩy như choi choi vậy?khẩu RBD ngưng bắn nó mới đổ xụm xuống.
Một chận mưa đạn nhọn cả ba hướng xả vào cái phum,chúng tôi chọn một đầu hồi ngôi nhà sàn to giá súng nhưng không bắn,các tổ bắt đầu lò dò vào sâu phía trong phum,tiếng súng rộn rã một hồi.
    Không có lệnh gì cho chúng tôi.
    Họ dẫn ra tất cả bẩy thằng,trói mỗi thằng vào một góc cột nhà sàn.Thằng nào cũng trông có vẻ sang sủa,không giống như những thằng tôi đã từng gập lúc chúng nó còn sống.Bọn này,Thằng nào cũng mặc sơ mi trứng sáo mới bên trong và mặc áo đen bên ngoài,đặc biệt thái độ không có gì là sợ sệt cả.Họ giao bọn này cho khẩu chúng tôi.
    Bọn chúng bị trói giật cánh khủy mỗi thằng một cột,tôi đi xem lại các dây trói có chặt không,bọn chúng mặt nhâng nhâng “hiên ngang” lắm.
   Ngang qua một thằng,nó nhìn tôi rồi bất chợt nhổ toẹt một bãi nước bọt.Sững người,tôi điên tiết thẳng chân đá  vào bụng nó,nấc lên một tiếng đầu nó ngọe sang bên.Một lúc lâu sau tôi quay ra xem nó thế nào vẫn thấy nó chưa tỉnh hẳn,không còn thấy hiên ngang nữa,đôi mắt dáo dác nhìn đã mất thần.Tự nhiên thấy mình thế nào đấy!dù sao nó cũng đang bị trói!!!.(đến lúc đấy và mãi về sau này tôi chưa được nghe những vụ bọn chúng thảm sát dân mình dọc biên giới dã man như thế nào,nếu chúng tôi đã được đọc rồi vào lúc đó không hiểu tâm trạng mình sẽ thế nào? Bây giờ hiểu tại sao lãnh đạo không cho chúng tôi biết rõ vào thời điểm ấy,dù sao cũng có những người dân vô tội giữa hai làn đạn)
    Chiều tối ,chúng tôi đang nấu ăn,B40 ngoài ruộng nã vào phum,lửa vàng khé bùng lên khắp nơi,nổ đùng đùng,tiếng AK oang oác,nó hô: chô chô ,khắp ba bốn bề nhưng chẳng thấy thằng nào thấp thoáng cả,gần như cả trong phum chúng tôi nằm im,không bắn trả.
    Lửa bắt đầu cháy len lén khắp phum,sang rực lên,không còn nhìn thấy tàn lửa ở đuôi B40 cháy loe xoe  nữa,nhưng bọn này sao lắm đạn thế!?Chúng nó có vẻ đông,nhưng chúng cũng biết lợi thế địa hình nên cũng chẳng dám xông vào,vả lại một vài ngôi nhà sàn bằng gỗ tốt bắt đầu cháy rực lên soi sáng cả một vùng.
    Mấy thằng miên bị bắt, nháo nhác nói gì đó, có vẻ hoảng loạn lắm,mà cũng lạ chẳng thằng nào dính đạn cả.
    Tiếng lửa giật phừng phừng đã tắt từ lâu,bọn miên hình như  đã rút  lâu rồi,
    Có ai đó nói:
-Hôm nay, mùng hai tết đấy!
   
   
   




Logged
Trongc6
Thành viên
*
Bài viết: 495


« Trả lời #292 vào lúc: 21 Tháng Hai, 2010, 08:11:52 am »

Bác Votmuoi viết hay lắm.
Đọc nghe phảng phất như "Xung Kích" của Nguyến Đình Thi.
Cái trường PĐP sản sinh ra những cây viết như TS1, như Votmuoi, vinh dự thật.
Logged

thinhe677f346
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 573


Thịnh e677/f346 cùng phu nhân.


« Trả lời #293 vào lúc: 21 Tháng Hai, 2010, 10:25:40 am »

_Bác VotMuoi ơi! Viết nữa đi Bác viết hay quá. Chúng ta phải viết thật nhiều về một thời hào hùng của ta. Để cho lớp con chắu chúng ta nó đọc và biết được ! còn sử sách bây giờ nói đến ít lắm.Mà chúng nó cũng không chịu học sử đâu. Có kể lại thì chúng nó cũng không nghe,chúng nó cãi lại bảo Bố cứ lôi chuyện ngày xưa ! Khổ tâm lắm Bác ạ !  Lips sealed
Logged

Biên cương có giặc ta quyết giữ
Hậu phương yên bình gắng dựng xây.!
votmuoi
Thành viên
*
Bài viết: 221


« Trả lời #294 vào lúc: 21 Tháng Hai, 2010, 12:03:43 pm »

Eo ơi ! ngượng quá! bác c6 khen thế em Hổng dám đâu! cảm ơn các bác đã động viên.
Một thủa chiến tranh qua đi , anh em mình nhắc lại cũng là để mong đừng bao giờ có chiến tranh cho con cháu chúng ta,dù rằng nếu số phận dân tộc chúng ta tiếp tục phải đương đầu thì chúng ta và con cháu chúng ta cũng không ngán phải không các bác.
Logged
minhtrang91
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 692


"


« Trả lời #295 vào lúc: 22 Tháng Hai, 2010, 06:04:58 pm »

Eo ơi ! ngượng quá! bác c6 khen thế em Hổng dám đâu! cảm ơn các bác đã động viên.
Một thủa chiến tranh qua đi , anh em mình nhắc lại cũng là để mong đừng bao giờ có chiến tranh cho con cháu chúng ta,dù rằng nếu số phận dân tộc chúng ta tiếp tục phải đương đầu thì chúng ta và con cháu chúng ta cũng không ngán phải không các bác.
Bác vothimuoi quả là có tài viết văn .Đúng như bác trong c6 nhận xét  văn của bác phảng phất như của Nguyễn Đình Thi .Em đã đọc nhiều ở Topik này nhưng không dám ý kiến vì bác vothimuoi viết thì em muốn tịt ngòi luôn -Hơi ganh tỵ một chút mà !!!
 Bác vothimuoi viết nữa đi ,viết để thế hệ 8x,9x hiểu được cha anh chúng thời trước đã sống như thế nào và cảm nhận được cái quý giá khi được sống trong một đất nước thanh bình ,đang đổi mới từng ngày ,không cho phép chúng nó nghe lời bọn xấu.
Logged

[IMG]
...Ta đi qua những năm tháng không ngờ ...
haanh
Thượng tá
*
Bài viết: 5795


HOT nhất forum


« Trả lời #296 vào lúc: 22 Tháng Hai, 2010, 07:46:26 pm »

hehe , bác vớt muối này có thời gian theo điếu đóm cho các nhà văn nổi tiếng nên không viết hay mới là chuyện lạ  Grin
Logged

NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ .
votmuoi
Thành viên
*
Bài viết: 221


« Trả lời #297 vào lúc: 26 Tháng Hai, 2010, 01:16:00 am »

     Sớm tinh mơ,mùi ngai ngái của khói bếp anh nuôi chảng bảng lẫn hơi sương bò lan đến đầu võng. Uể oải,co người trên võng,gé mắt nhìn,các võng vẫn im lìm thiêm thiếp,lắng nghe tiếng khua lách cách xếp xoong của HÙNG “dê”,tiếng củi cháy lách tách,tôi biết cơm đã nấu xong giờ đang đun nước uống.
   Với tay tháo màn,tôi quấn vào người,khua tay lên “tăng” cho những lớp sương thành giọt lăn xuống,cẩn thận vứt đôi sợi giây võng xuống đất(đã có lần nó quấn vào màn,đêm nằm đang ngủ say bỗng dưng rơi huỵch xuống hố cá nhân bên dưới võng,( mắc võng,phía dưới đào cái hố nhỏ lọt người,có động chỉ giật cái giây võng là xuống hố rồi) lành lạnh se vai,lười nhác,tôi lấy đầu ruồi súng khều một chiếc giầy rơi xuống hố.
      Rừng sạch,có nhiều cây thông rất to cỡ hai người ôm, vạt vào thân cây độ vốc tay,để vào đấy một cái bấc là có ngọn đèn cháy mãi.Xung quanh khu vực rừng này nhiều ngày đường, chẳng có dấu vết con người,chúng tôi chẳng gác sách gì cả.
      Thèm thuốc lá vật vã cả lũ,nào cật nứa ,nào lá tầu bay sấy khô,nào gạo rang,tóm lại cái gì ra khói đều thử,chẳng ra làm sao cả,ho khé cổ.
     Nhớ có đợt trong vùng quanh poipet , miên một bên ,mình một bên,hai con mương nhỏ,ở giữa có mảnh ruộng thuốc lá bằng vài manh chiếu,có cái bờ chừng hai gang tay,thằng TRỌNG bò ngửa ra vặt lá,được một ôm trước ngực thì nó bắn , đạn lia gẫy bay những cây thuốc lá,có những cây bị đứt ngọt như người ta dùng kéo xén, bên quân ta nhao nhao “yểm trợ”,chỉ sợ nó dùng kịp cối hay nó có M79 thì xong.Lăn tròn xuống mương cạn,thằng TRỌNG ôm khư khư trước ngực một ôm lá thuốc lá  tươi,chia nhau xong tự bảo quản phơi sấy ngay. Thấy C tr hét:
-cái gì đấy?(hồi đấy là ông THINH)
-Ơ Ơ bọn em không biết ạ!tự dưng nó bắn ạ!
     Ngày hôm nay tổ tôi nhận một Ô cách chỗ chúng tôi đang nằm có bốn ô bản đồ thôi (loai ô khoảng 2 km một ô),chắc chiều về sớm.Hai băng lộn ngược,một vốc cỡ năm sáu chục viên vào bao xe,một nắm cơm bằng quả bưởi,bột canh,bi đông nước đầy,cài thêm quả US.Tôi ,thằng PHÚ”toét” thằng HIỂN “con” lặng lẽ đi vào khe núi hẹp.
    Đường quá khó đi,hết khe núi là dốc ngược,nền rừng đệm một lớp lá mục lùng bùng,thảm nào ai cũng tạt chéo theo triền núi,nên chúng tôi được dặn kỹ là phải cắt đường rất thẳng tới nơi đó.Vắt nhiều vô cùng,đi tới đâu nó dựng lên như một lớp thảm trên nền lá rừng mục và ẩm ướt.Chướng khí lẩn khuất ,nửa như sương mù nửa như mưa bụi,ánh sáng âm u rưới các tầng tán cây.Tịch không có tiếng côn trùng hay chim thú.
     Rồi cũng mò tới cái vùng cần chúng tôi kiểm tra.Triền đá thoai thoải ,cây bụi và cỏ tranh mọc ngang đầu gối khắp các khe đá ,bầu trời sáng sủa,gió nhè nhẹ hắt đều đều từ rưới khe sâu lên,thật dễ chịu,đâu đó tiếng lích chích của loài chim sâu.
     Bỗng đâu xao xác vụt lên, đàn chim khách kêu lảnh lót.Thận trọng ,chúng tôi men theo dải cây thấp tới gờ dải đá,hẫng xuống dưới độ năm bẩy mét là một dải rừng,xa hơn chút có cái trảng “voi ăn”,bám theo thân một cây đổ vào vách đá,vỏ cây đã mục hết trơ ra cái lõi mầu nâu đen như làm bằng nhựa(sau mới biết là cây gỗ nghiến)xuống tới chân rừng phía rưới,có một khe suối nhỏ,nước chẩy âm thầm trong vắt,được đan kín các vòm cây.
Sii..ui  sii..ui ! tiếng thằng HIỂN “con”huýt sáo khe khẽ,đang rưới suối tôi ngẩng lên,thấy nó chân co chân duỗi nép vào một gốc cây trên bờ bên kia,kẹp súng tư thế bắn.
    Tôi ,thằng PHÚ”toét” men lên bờ, thót người.Một con đường mòn ngay dưới mũi chúng tôi,như ngửi được mùi những bước chân người.Cẩn thận dờ dẫm xem xét,rõ ràng mật độ đi qua con đường này là rất nhiều và mới đây thôi.Sau khi loay hoay một hồi,thấy con đường chạy chéo góc gần 45 độ hướng trái,ngược về phía chỗ chúng tôi đóng ,ba thằng quyết định đi về hướng đó rồi có gì bẻ quặt lại đơn vị cho gần.
    HIỂN”con” đi đầu ,sau tôi thằng PHÚ”toét”,mỗi thằng cách nhau khoảng năm bẩy mét,con đường thật rễ đi,nhiều đoạn lá mục đã nát hết trơ đất nhẵn lỳ.
    -Ê ê…. lớt đay lơn!
Đoàng đoàng…tiếng súng vang dội giữa rừng.Đoành đoàng…đoành đoàng
Nhẩy dúi vào đống cành mục ven đường, tôi ngẩng nhìn thấy HIỂN “con” vẫn tư thế quỳ nhưng thôi bắn,đang nghển cổ nhìn,thấp thoáng có bọn miên đang bỏ chạy,nhổm bật sang một gốc cây thoát khỏi đám cành mục hôi rình rình,tôi quay lại nhìn thằng PHU”toét”nó cũng đã chọn được gốc cây rồi.
    Nắm tay làm hiệu bọn tôi chờ một lúc lâu,yên ắng,mùi khói súng đã tan,bỗng đâu thoang thoảng một cái mùi vừa quen vừa lạ dần dần càng sực nức
    .Mùi nước hoa Trung Quốc!
Ngày bé , mỗi khi tết về ,mẹ hay lấy cái lọ nước hoa mầu xanh xanh của trung quốc, chấm chấm vào áo cho mấy anh em.Cái mùi của bánh trưng mới bóc,mùi hương quện với mấy chén rượi trên bàn thờ,mùi khói pháo và mùi nước hoa này, tất cả là mùi của tết !
    Tìm quanh quất, cách độ hai chục mét,một thằng miên to con nằm xấp,lỗ đạn từ đằng lưng trổ ra trước ,làm vỡ toang lọ nước hoa nó để ở túi ngực,nó đeo khẩu súng ngắn mà chưa bao giờ tôi thấy,khẩu CONBASS to khinh khủng với tôi,đạn lung lủng như ngón tay cái,cỡ 12li và cái sacoot bằng da,trong có mấy thứ linh tinh và gấy tờ vừa in vừa viết tay bằng chữ run.Rải rác những cái gùi bẩn thỉu khét mù, có cái đựng sắn khô, đã mốc xanh đen,mấy khẩu K63 báng đỏ au,có một khẩu vừa bắn.Bọn tôi tháo đạn,ổ khóa nòng vứt xuống suối.Thằng PHÚ’toét”nói:
     -Ai bảo chúng mày bắn trước!
    Chừng đã khoảng hai giờ chiều,lấy cái sacoot giấy tờ và khẩu CONBASS loay hoay định hướng. Chúng tôi tìm đường về “NHÀ”.

     

   

Logged
GiangNH
Thành viên
*
Bài viết: 1146


« Trả lời #298 vào lúc: 26 Tháng Hai, 2010, 02:06:13 am »

-Trungsi1, Vọtmuoi giọng cứ "bôm bốp" sướng cái lỗ tai.
-binhyen1960 giọng "rủ rỉ, rù rì" đặc sệt kiểu lão nông.
 Kể ra em cũng gần nhà các bác, khi nào rỗi rãi , nhờ các bác tập huấn cho em về "các bài văn hay trong QSVN", để em "chấp bút" hầu mấy CCB BGTN xóm em. Lại có thêm 4 anh của C9-D1-E18-F320-QK9 , lính 1977 nhưng chẳng biết người ta yêu quý thế nào ấy, tận 1989 mới về tới quê Mẹ.
 Họ là những nhân chứng sống của lịch sử. Câu chuyện mà sơ sài, thiếu cái hồn văn thì cũng là có tội với...QSVN ấy, các bác  nhỉ?
« Sửa lần cuối: 26 Tháng Hai, 2010, 02:18:36 am gửi bởi Giang.K17 » Logged
hp10/76
Thành viên
*
Bài viết: 135

Bị treo nick vì thô tục!


« Trả lời #299 vào lúc: 26 Tháng Hai, 2010, 04:02:23 am »

-Trungsi1, Vọtmuoi giọng cứ "bôm bốp" sướng cái lỗ tai.
-binhyen1960 giọng "rủ rỉ, rù rì" đặc sệt kiểu lão nông.
 Kể ra em cũng gần nhà các bác, khi nào rỗi rãi , nhờ các bác tập huấn cho em về "các bài văn hay trong QSVN", để em "chấp bút" hầu mấy CCB BGTN xóm em. Lại có thêm 4 anh của C9-D1-E18-F320-QK9 , lính 1977 nhưng chẳng biết người ta yêu quý thế nào ấy, tận 1989 mới về tới quê Mẹ.
 Họ là những nhân chứng sống của lịch sử. Câu chuyện mà sơ sài, thiếu cái hồn văn thì cũng là có tội với...QSVN ấy, các bác  nhỉ?
- Vậy thế thì tớ giới thiệu cho Giang-k17 1 bác cựu trinh sát Campuchia đang làm ở quán Karaoke số 164 Hòang Quốc Việt . Cổ Nhuế . Từ Liêm . Là cựu trinh sát bên Căm . Mới ở Kharcov bên U mới về Việt ,Tên là Tôm hay là Tuyến cũng được , nếu Giang khéo truyện sẽ tiếp súc được với bác ấy đấy . Vì bác ấy có 1 người bạn bị Pốt nó bắt được và nó mổ bụng moi gan trước con mắt của bác ấy . Nhưng vì phải bảo vệ bí mật nên bác ấy cắn răn mà nhìn và o dám bắn . bạn bác ấy kêu gào thảm thiết và chửi bác ấy là :  đit mẹ chúng mày hèn nhát thế , để chúng nó giết tao mà không dám bắn . Đố Giang đến và moi được chuyện của bác ấy đấy .
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM