Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Năm, 2024, 09:40:13 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chiến trường K - Hướng Sư đoàn 7 Bộ Binh (Mũi chính diện... PP - Phần 4)  (Đọc 388024 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
VietPo`Lut´
Thành viên
*
Bài viết: 397


Bé bé bồng bông


« Trả lời #410 vào lúc: 15 Tháng Bảy, 2010, 08:29:17 pm »

hehe bác Haanh, cái năng khiếu Bi-A của Đại trưởng em thì em biết rồi.Cụ mà chọc thì ác liệt lắm, đảm bảo trăm phát không trật 1, lỗ 10 (nếp)  lỗ góc (tẻ) đủ cả. Chả bù cho em toàn bắn vào lỗ góc nên chỉ có mỗi tẻ mà không nếp hic hic. Đấy cũng là do cụ phát huy sở trường bắn tỉa học được của chú An hồi ở Nam Chóp đấy. Sang đến bên K vẫn còn tỉa được 1 thằng nhờ tia nắng qua kẽ lá.Về đến VN thì đã nâng cao thành kỹ năng rồi heheh. Thế nên là em kinh cái khoản bắn phát 1 của cụ lắm, em là em cứ chơi cả băng thôi cho chắc hehehe
Logged

Hoàng Sa, Trường Sa mãi mãi thuộc về Viêt Nam                  Paracel Island and Spratly Island is belong to Viet Nam                 Paracel Inseln und Spratly Inseln gehoeren zu Viet Nam
Hai Ruộng
Thành viên
*
Bài viết: 1275


« Trả lời #411 vào lúc: 15 Tháng Bảy, 2010, 09:58:03 pm »

 Mấy thủ trưởng khôn lắm . Ở hậu phương , ở quân trường thì chọn liên lạc đẹp trai , dễ sai vặt . Còn khi ra mặt trận là thủ trưởng thay liên lạc liền thôi . Ở đây hai đặc tính đó không còn giá trị nữa , mà phải lựa anh nào có cái mạng lớn , thì đi trước thủ trưởng mới an tâm , hoặc là ở đâu nghe nổ súng là liên lạc phải chạy tới đó nắm tình hình liền , dể ăn đạn từ hai phía lắm nhất là nổ súng ban đêm , đi khom khom thì dễ bị anh em ta tưởng lầm là địch , còn xổng lưng mà chạy , rủi gặp địch thì liên lạc tiêu đời  .
 
 Ủa Vietpo`lut chỉ tỉa có một bên không hay sao mà chỉ có nếp mà không có tẻ . Hay là chỉ có nheo được một mắt thôi , có cụ bắn nằm hay bắn đứng gì cũng đều rụng cả tẻ và nếp .
« Sửa lần cuối: 15 Tháng Bảy, 2010, 10:08:11 pm gửi bởi Hai Ruộng » Logged
VietPo`Lut´
Thành viên
*
Bài viết: 397


Bé bé bồng bông


« Trả lời #412 vào lúc: 15 Tháng Bảy, 2010, 11:20:08 pm »

hehe chú Hai Ruộng, cháu đúng là thuận bên trái thật nên bên phải coi như bỏ. Cái gì cũng trái hết nên không nheo được mắt phải chú ạ. Nhưng mà cháu khâm phục chú 2 vô cùng, về cái khoản đứng bắn , nằm bắn ý. Sau khi trinh sát điều nghiên mục tiêu xong là bắn kiểu gì cũng nếp tẻ đủ cả, đúng là người có kinh qua trận mạc khác hẳn với người chưa cầm súng bao giờ. 1 viên đạn là 1 quân thù. Thôi cháu tạm dừng đây, liếc thấy TL đang nheo nheo ngắm bắn cháu rồi nên phải lách luật phát. Đại trưởng ơi hành quân tiếp đi Đại trưởng ơi, Đại trưởng kể xem tình hình đơn vị lúc thay chỉ huy thì như thế  nào? Chú Phượng có máu lửa không ạ ?
Logged

Hoàng Sa, Trường Sa mãi mãi thuộc về Viêt Nam                  Paracel Island and Spratly Island is belong to Viet Nam                 Paracel Inseln und Spratly Inseln gehoeren zu Viet Nam
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #413 vào lúc: 16 Tháng Bảy, 2010, 01:12:36 pm »

 Chúng tôi lại tiếp tục hành quân thêm vài ngày nữa thì ra đến khu vực mấy kho thóc mà cách đây cả tháng chúng tôi đã đốt trên đỉnh đồi cao giữa rừng gỗ dầu ấy , cũng tầm chiều chiều rồi mới ra đến nơi , 4 5 dãy nhà gỗ đã cháy thành than chỉ còn lại một đống than đen với khói đen len lét âm ỷ cháy , tôi thắc mắc sao cháy lâu thế không biết rồi nhẩm tính thời gian từ ngày vào đây đến ngày chúng tôi ra đến nơi cũng trên 1 tháng rồi sao lửa cháy vẫn chưa hết , ai đó có vẻ am hiểu chuyện này giải thích , thóc không cháy lên lửa ngọn chỉ âm ỷ thế thôi nhưng cách xuống dưới 1m thóc đã không ăn được nữa rồi , khét mùi lắm mặc dù hạt thóc chưa cháy đến vẫn còn vàng tươi . Ra vậy mình có phải con nhà nông đâu mà biết chuyện này nếu không nghe ai đó có kinh nghiệm nói lại , thóc ẩm thóc mốc thì chúng tôi đã từng lấy về giã ra sàng sảy lấy gạo , hạt gạo mông mốc đen đen nấu lên hạt cơm đen như xôi đỗ đen thì chúng tôi đã từng ăn còn thóc cháy thì chưa ăn bao giờ .
 Cũng từ đây chúng tôi theo đường cũ đã đi qua mà đi ra thêm 2 ngày nữa rồi đi theo đường mới cắt rừng từng đoạn và cũng có khi đi theo đường đất mà đi , nhiệm vụ là gì đi về đâu cũng không rõ chỉ biết đi , khi nào có lệnh cho nghỉ là nghỉ , anh Hồng trên tiểu đoàn mỗi lần gặp nhau thì thấy anh luôn cắp bên sườn cái bản đồ cùng bộ phận tác chiến , trinh sát , truyền đạt và liên lạc D , từ ngày lên nắm chức vụ D phó quyền D trưởng thấy anh Hồng oai hơn giữa đám lính chúng tôi , còn chúng tôi thì như một đám thổ phỉ với nhau cả , ăn mặc tả tơi tóc tai bớm xờm mặt mũi hốc hác và những ông nào râu ria rậm rạp một chút thì thôi rồi . Không thể ngửi nổi với một đội quân mà nội vụ bầy hầy đến thế là cùng .
 Cũng phải đi thêm cả tuần nữa chúng tôi về đến thị xã Kam pong spu trong buổi chiều tối hôm đó , mây đen trên trời vần vũ báo hiệu mùa mưa đang đến gần , những bước chân đầu tiên của người lính tiểu đoàn 7 vào thị xã từ hướng trong rừng đi ra , nơi đây nghe nói mới được giải phóng vài tháng nay , một thị xã nhỏ với vài nóc nhà xây cũ nằm bên cái ngã 3 còn lại dọc theo đường từ hướng chúng tôi đi ra phần lớn là nhà tạm lợp lá thốt nốt hay nhà sàn mái ngói cũ kiểu dân Campuchia vẫn thường gặp , chỉ có điều toàn nhà cũ chắc lâu năm rồi còn sót lại từ thời xa xưa , vài người dân thập thò sau cánh cửa nhìn đoàn quân chúng tôi , vài người dân K bạo dạn mở hẳn cửa ra ngoài đường đứng nhìn chúng tôi đi trên đường chẳng ai nói với nhau câu nào , ai biết tiếng K mà nói và nói cái gì đây ?
 Anh Phượng sau một thời gian về nắm giữ chức vụ C trưởng C2 đã quen dần anh em trong C , biết dần tên từng người , tính cách ai đó mà anh chưa rõ thì anh hỏi tôi , chúng tôi cũng dần quen nhau hiểu nhau hơn , từ ngày anh Phượng về C2 chưa từng đánh nhau trận nào bởi vậy anh em C2 thật sự chưa nể chưa phục , vài lời xì xào quanh chuyện anh Phượng không hay quá nhưng cũng chẳng dở đến tai tôi , mấy ông cán bộ B thường hay tầm phào với nhau lính tráng nghe được , họ đều có nhận xét chung rằng anh Phương cũng bình thường thôi không có gì đặc sắc , lên đến cấp cán bộ C cũng bởi may mắn nhiều hơn rồi về C2 khi ở đây hết cán bộ , cũng bởi bên C3 cán bộ chết và bị thương hết rồi còn đâu mà những thằng như nó không lên cán bộ C , chuyện C3 có thời anh lính Thái bình 1977 cấp bậc binh nhất làm đại đội trưởng C3 sau này thấy chối quá nên cho đi học trường SQLQ2 ...vv . Nói chung là chuyện lính sau lưng nhau nói sao thì nói xong tôi vẫn tin một điều cấp trên không mù đến nỗi giao 1 đại đội lính chiến lỳ lợm như thế vào tay một người bất tài vô dụng được , cái gì cũng thế muốn xác định 1 cán bộ chỉ huy thật chính xác phải qua những thực tế giữa sống và chết xem anh ta xử lý thế nào lúc đó đánh giá cũng chưa muộn . Thực tế có rồi nhiều ông miệng hùm hàm én râu ria như Trương Phi khi tác chiến là tìm đường chạy rồi , còn cái thằng tướng tá chẳng ra gì nhòm nhỏm nhòm nhom mặt dơi tai chuột trông bú lùm không thể tả nổi thì lại là thằng đánh nhau lỳ lợm chưa từng có , chẳng biết sợ là gì . Đời là như vậy đấy chẳng biết trước nói trước được điều gì , mình văn dốt võ dát cứ cái thực tế mắt thấy tay sờ mà nhìn nhận hay đánh giá bất kể điều gì và muốn có được nhận xét đúng đắn nhất thì cần phải có thời gian , thời gian sẽ trả lời tất cả những câu hỏi phức tạp nhất với những dẫn chứng cụ thể nhất .
 Chúng tôi hành quân ra tới ngã 3 đường nhựa QL4 thì theo đường đó đi ngược về hướng Phnom Penh , bên phải đường là những dãy nhà kiên cố với vài lính công binh của mình đang chui vào mấy cái kho đạn trong dãy nhà sập đổ moi móc đạn trong đó ra , họ khiêng vác từng thùng đạn cối , pháo ra chất lên xe đỗ sát vệ đường , ai đó có hỏi vọng sang các anh đơn vị nào đấy ? Lính QK nào đó thì phải và nơi đây trước là kho đạn của địch bị không quân VN ném bom hay pháo binh mình bắn trúng kho đạn này , hôm nay công binh tới tận thu đạn dược phục vụ cho chiến trường lúc đó . Chịu , nghe vậy biết vậy thôi mình thằng lính nhỏ bé chiến trường thì rộng lớn biết thế nào hết được , nhưng một điều chắc chắn biết rõ là thị xã Kam pong spu mới được giải phóng khoảng trên 2 tháng trước đây .
 Đi qua thị xã khoảng 2km thì có xe của sư đoàn đón chúng tôi sẵn tại đấy , lính lên xe khi trời đang sầm sập tối , mỗi đại đội vẻn vẹn 1 xe còn rộng chán quân số hao đi quá nửa so với ngày đầu lúc ở Phnom Penh đi theo chiến dịch , hy sinh ngay trên trận địa thì đã rõ , số bị thương đi viện rồi cũng chẳng thấy quay về đơn vị nữa có vài người sau này quay về đội hình của C2 xong con số này có thể đếm trên đầu ngón tay .
 Xe chạy nhanh trên đường nhựa QL4 bé tý teo , nhiều đoạn vết đạn pháo cày sới khó đi xe nhảy sóc tưng tưng trên đường , lính đứng quanh thùng xe ngả nghiêng theo chiều xe và tận hưởng làn gió mát phần phật vào mặt , lâu lắm rồi mới thấy được mát thế này , 2 bên đường cây cối khô cằn đồng ruộng nứt nẻ chỉ có tre gai và cây dại là um tùm , thật lạ thời tiết khí hậu khắc nghiệt thế này cây cho hoa màu thì chịu chết không lên nổi thế mà mấy cây chẳng ra gì nó cứ mọc tốt um lên , vài hạt mưa man mát bay bay đập vào mặt những thằng lính đứng quanh thùng xe , ai cũng cố dướn cái cổ cao lên tận hưởng cái không khí mát mẻ cùng những hạt mưa bay này . Lâu lắm rồi lính chúng tôi không biết hạt nước mưa với không khí mát mẻ là gì , quên hết rồi mùa đông miền Bắc với từng cơn gió đông bắc lạnh thấu xương và những tấm chăn đắp chỉ là thứ bỏ đi đối với lính miền tây nam Campuchia này .
 Xe chạy tới đường 51 cắt ngang QL4 thì rẽ trái sang hướng Udong , núi Novea bên trái đường nằm sâu bên trong , nơi đây hơn 3 tháng trước chúng tôi đã quần nhau với lính Pốt nhiều trận tơi tả tại đây , chúng tôi từng lặng lẽ bỏ vị trí này rút đi theo chiến dịch và nay lại quay về đây , ai đó nhìn nhau như muốn hỏi : Lại chiến tiếp ở đây nữa à ?
 Giọng thằng Chuyển nghe khá cùi đời :
- Chiến thì chiến chứ sợ đếch gì mấy thằng lính Pốt , lính thì chỉ có chiến chứ còn việc gì nữa mà phải hỏi ?
 Thằng Thanh ụ mối và thằng Bích phụ họa theo "
- Ừ ! Chiến thì chiến chứ đã làm sao ?
 Hay ! Mấy thằng này được , ăn nói hơi bỗ bã cục súc kiểu lính nhưng nó thể hiện được cái lính từ trong tâm của nó , chấp nhận tất cả , vui vẻ với tất cả và kể cả chiến luôn bây giờ nó cũng chẳng có gì để phàn nàn hết , với lính đôi khi những lời nói đó lại là những lời động viên nhau thiết thực nhất trước khi vào trận đánh .
 Xe chạy vào đến núi Tù chính trị , ngọn núi có tới 3 400 bộ xương người mà lính Pốt vứt lại trên đó , họ là những người thuộc phe chống đối lại Pôn Pốt bị đầy lên đó và để cho chết đói , nghe nói có cả hoàng thân quốc thích gì đó với Sihanux và tướng tá cũ của Non Nol cũng nằm trong số những xác chết tại đó , ngọn núi này 4 tháng trước E165 của F7 chúng tôi cũng đánh khá vất vả mới lấy được cho pháo của E210 nằm đó bắn chi viện cho toàn tuyến khu vực này và chúng tôi cũng được pháo 210 bắn chi viện khá đắc lực cũng từ đây , hôm nay nó thanh bình quá và chuyến xe tải đang leo dốc lên núi E210 đi dưới đường 51 nhìn lên thấy rõ .
 Đi qua khỏi núi Tù chính trị thì xe rẽ trái đi thêm khoảng 2km nữa thì dừng lại , nơi đây những dãy nhà sàn mái ngói dọc đường đi , phía cuối là những dãy nhà lá 2 bên đường , cạnh đó 1 ngọn đồi nhỏ thấp thoáng mái chùa lẩn sau những lùm cây rậm , lác đác ít bóng dân trong những bộ đồ đen khăn cà ma quấn trên đầu thập thò đâu đó mấy dãy nhà quanh đây . Tiểu đoàn bộ và C5 xuống xe , các C bộ binh sẽ đi tiếp đó là lệnh của anh Hồng , các C trưởng xuống xe họp gấp ngay trên vệ đường , C2 được chấm vị trí cái hồ chứa nước trước mặt tiểu đoàn bộ cách đó 2,5km , C1 cũng cách tiểu đoàn bộ 2km nằm hướng bên phải còn C3 nằm bên phải của tiểu đoàn cũng cách gần 2km , tiểu đoàn bộ sẽ đóng quân tại đây ngay trong cái nhà gạch xây dưới chân đồi , chắc nơi đây là nơi dừng chân của tăng ni Phật tử dùng làm nơi sắp lễ vật chuẩn bị dâng lên chùa , chung quanh tường vẽ hình Phật với những diễn tả Phật to Phật nhỏ , các A B trực thuộc tiểu đoàn đóng quanh đó , một số dân ở gần doanh trại phải di rời đi nơi khác nhường chỗ cho bộ đội VN ở , dân vội vã thu dọn đồ đi ngay , họ sợ bộ đội VN là 1 chuyện và họ cũng chẳng dám ở gần bộ đội VN lúc này , nhỡ đánh nhau nữa thì họ nằm giữa 2 làn đạn của cả 2 bên . C5 hỏa lực của anh Ngát đóng quân dọc theo con đường cho đến ngã 3 rẽ về C1 C3 , 2 dãy nhà lá bên đường một kiểu phum mới thẳng tắp với những cây me tây mát rượi , ông Ngát nhận vị trí xong là cười hềnh hệch , trúng ý ông ấy lính tráng C5 không phải dựng doanh trại , sẵn nhà đó , lùa dân ra rồi vào mà ở , cả 2 dãy nhà bên đường như vậy ở không hết còn có chỗ làm kho làm bếp thoải mái .
 Lính C2 lên xe chạy về hướng hồ nước trên con đường trước mặt , càng vào sâu càng gần núi Novea trước đây , nhiều thằng đã ngờ ngợ nhận ra khu vực này nhất là ai đã từng đi bảo vệ đường bảo vệ xe mỗi khi đi mở đường ngày chúng tôi còn nằm bên trái núi Novea này , tôi cũng nhận thấy rằng từ đây về cái chốt cũ của chúng tôi chẳng còn bao xa , bằng mắt để xác định từ dãy núi đến linh cảm người lính đã mách bảo việc này .
 Hồ nước cách đường khoảng 50m đây rồi xe đỗ lại , chung quanh vài nhà dân ngay bên phải đường thấp thoáng ánh đèn dầu im lìm dưới những bụi tre to , chúng tôi đi về bên kia hồ nước , cái hồ nhỏ thôi nhưng nước trong veo và phía dưới sen hồng với những lá to dày đặc , thoang thoảng mùi sen thơm thơm mát mát , quanh hồ thốt nốt to cao và nhiều , một cây soài to tướng cho bóng mát rộng ngay gần mép hồ và một cái nhà lá thốt nốt khung gỗ với những hàng cột gỗ to đùng nền xi măng sừng sững phía trước ba bề bốn bên trống hơ trống hoác  , cạnh bên cái sân khá bằng phẳng với đống rơm to đã được đốt thành tro , vài ụ mối to quanh đây với những cây gỗ dầu lớn khô cằn với vỏ cây xù xì trắng mốc , một con mương khô cạn cuối cái nhà to này một đầu chạy thẳng tới cánh đồng phía sau lưng và một đầu đi đến đâu thì chẳng ai buồn để ý . C bộ và anh nuôi quản lý nằm lại cái nhà to này , 2 A hỏa lực bên phải C bộ qua bên kia con mương , B1 bên trái C bộ , B2 thẳng hướng B1 lên 100m nữa , B3 thẳng hướng 2A hỏa lực lên ngang bằng B1 , C bộ gác chỗ cây soài quay mặt về hướng cái hồ nước .
 Đội hình C2 dừng lại tại đây , dân có vài gia đình đang ở trong cái nhà to trống hơ trống hoác đó thấy bộ đội đến vội bỏ đi ngay , chúng tôi cũng chẳng thiết tha gì ở gần dân , thời buổi lộm nhộm chẳng biết ta địch ra sao tránh xa nhau càng tốt , dân cũng chẳng muốn gần chúng tôi và chúng tôi thì luôn cảnh giác , không có gì là không thể trong hoàn cảnh này nhất là ở đây chúng tôi cũng chẳng lạ gì bọn Pốt , chúng cũng lỳ lợm và chiến cũng ra trò lắm chứ .
 Chính nơi đây là nơi chúng tôi đã xây dựng doanh trại đơn vị nằm tại đây khá lâu , nhiều lần đi đi về về cũng từ đây , nhiều lần có lệnh chuyển hắn cứ đơn vị vào sâu trong rừng nhưng sau này lại về chỗ cũ một thời gian ngắn rồi lại đi .
 Nơi đây có rất nhiều kỷ niệm buồn vui của C2 chúng tôi hôm nay và những ngày tháng sau này . 
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
GiangNH
Thành viên
*
Bài viết: 1146


« Trả lời #414 vào lúc: 17 Tháng Bảy, 2010, 10:07:21 pm »

 Em thấy mấy cựu  E209 nói(hình như bác BY chưa nói): Sau giải phóng NP, mỗi tiểu đoàn gom ra 1 số lính khỏe mạnh, quay lại khai quật xác liệt sĩ mang về VN.
 Ngày ấy, các sư đoàn đều làm như vậy, đúng không các bác cựu?
Logged
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #415 vào lúc: 17 Tháng Bảy, 2010, 10:40:18 pm »

 Bên E209 của F7 có chuyện cử người về ngã 3 Chóp Svay rieng tìm lại tử sỹ mình sau những trận đánh mà bị mất xác tử sỹ , trong chiến đấu để mất xác đồng đội là chuyện không thể đừng được mới đành chấp nhận tạm thời để lại chờ thời cơ có thể sẽ quay lại lấy sau .
 Sau ngày 7.1.1979 bên C2 D7 E209 có cử 1 người tên là Lầu Dịp Chăn người Việt gốc Hoa tại Quảng ninh lính 1974 thì phải quay lại ngã 3 Chóp tìm kiếm tử sỹ còn sót lại trận địa sau trận 12.12.1978 , chuyện này BY biết chắc chắn , anh ấy đi từ Phnom Penh và sau đó ra quân theo chính sách sau ngày 17.2.1979 , ngay đại đội phó C2 anh Hòa đen cũng là người Việt gốc Hoa cũng ra quân dịp đó .
 Lần 2 thì mới được nghe gần đây . Lính trinh sát C21 hy sinh tại ngã tư đường tàu , ngay hôm sau tổ chức lấy lại được 7 8 tử sỹ ( con số không chính xác vì mỗi người nói một con số khác nhau ) Số còn lại khoảng tháng 6 7 .1979 E209 cử người về tìm nốt ngay lúc đó và số tử sỹ ta trận đó đủ số không mất ai .
 Nói chung công tác thương binh tử sỹ của E209 khá tốt , hiện nay theo BY biết chưa thấy có trường hợp gia đình LS nào kêu ca chuyện này .
 Người làm công tác tử sỹ phải là người có cái tâm thật tốt đối với đồng đội đã hy sinh thì mới đủ dũng khí để làm việc này . Thật may bên D7 của BY lúc đó có anh lính Thái bình ( BY quên tên anh ấy rồi ) là người rất tốt và có tâm chuyện này , giai thoại về chuyện anh ấy đi lấy xác đồng đội còn nhiều chuyện đáng trân trọng và hình như bài viết về những trận đánh bên hướng cánh trái núi Novea BY có nói sơ qua về anh lính vận tải này . Khoảng cuối 1980 anh này lên B trưởng vận tải của D7 .
 Giang K17 tìm đọc lại .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
utquangD42
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #416 vào lúc: 18 Tháng Bảy, 2010, 01:02:02 am »

  Bài hát có câu "giờ này anh ở đâu.." là nhạc Việt bác ạ,nhạc Vàng có từ trước giải phóng,thuộc "dòng " nhạc phản chiến bác em ạ,em kém gúc gồ bác nào tìm được Link pot lên dùm anh em cái !
  Taxek9@ ,có phải bác Đính này ở cục hâu cần Quân đoàn 4 không bác ?
  http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Gio-Nay-Anh-O-Dau-Thanh-Thuy.IWZABZOC.html
Logged
bschung
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 870


"Mùa sang khấp khểnh tôi về...! "


« Trả lời #417 vào lúc: 18 Tháng Bảy, 2010, 11:31:58 am »

Cảm ơn bác utquangd42 nhiều lắm,nghe tên d42 quen quen,có phải bác là lính d42 ,f9,Qd 4 không ?
Logged

Nhân sinh bất như ý sự thường bát-cửu
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #418 vào lúc: 18 Tháng Bảy, 2010, 04:36:54 pm »

Chúng tôi được nghỉ mấy ngày trong thời gian đó tranh thủ học chính trị nhiệm vụ và công tác trước mắt của đơn vị , cũng cứ tưởng chuẩn bị chiến tiếp ở khu vực nào đó không ngờ đơn vị về đây xây dựng căn cứ ở lại lâu dài , cứ cũ của chúng tôi nằm trước cổng sân bay Puchentong có rồi cơ mà sao không về đó mà về đây làm gì ? Ai cũng thắc mắc như vậy .
 Ở đây chúng tôi mới được biết một từ mới đó là Quân tình nguyện Việt nam , chiến sỹ Quốc tế , được hiểu thêm về chính bản thân mình với những nhiệm vụ của người lính tình nguyện cầm súng chiến đấu vì cái gì , nhiệm vụ trước mắt nhiệm vụ lâu dài của người lính tình nguyện trên đất Campuchia .
 Còn hiện tại phải xây dựng căn cứ , nơi ăn chốn ở cái đã mọi chuyện tính sau .
 Trước đây mấy tháng vùng này địch tập trung khá đông , nhiều đơn vị chủ lực của chúng co cụm về đây chúng cũng từng giao tranh nhiều trận với chúng tôi tại đây , địch khá mạnh nếu như không muốn nói có phần trên cơ về số lượng quân số , ngay trên đoạn đường ngắn khoảng 7 8 km trên đường 51 có 3 xe tăng T54 của ta bị địch bắn cháy trên đường cùng nhiều xe cơ giới khác thì đủ biết địch ở đây không phải loại xoàng , nay sau trận đánh vào căn cứ Amleeng thì ở đây thanh bình quá , không 1 tên địch không 1 tiếng súng nổ và không có chiến tranh . Người dân hiền lành luôn len lét nhìn bộ đội trong dãy nhà của công xã chỉ có trẻ con và người già mới dám lại gần chúng tôi , cả C2 không ai biết tiếng K dù chỉ 1 từ ngoại giao vớ vẩn nhất ngoài từ " mon " , dân cũng ít chỉ vài ba nóc nhà tồi tàn bên ngoài với vài con bò gày nhom và cặp trâu của nhà chênh chếch hướng nhà đại đội ra khoảng 150m , anh Thành dân vận trên tiểu đoàn bộ xuống dạy cho lính C2 1 buổi tiếng K cấp tốc , cũng không gì nhiều chỉ vài từ cơ bản cần thiết khi giao tiếp .
 Chiều hôm đó một chuyện cười ra nước mắt với chuyện bất đồng ngôn ngữ và tiếng K của lính , 1 cụ già người K hớt ha hớt hải chạy vào C bộ nói gì đó chỉ nghe được từ Pôn Pốt , thế là báo động đơn vị , báo hại thằng liên lạc tôi chạy loạn lên khắp đội hình đại đội báo các B chuẩn bị chiến đấu , ông già người K kia xăm xăm dắt chúng tôi lên cách đơn vị khoảng 300m thì chỉ cho chúng tôi một con bò đang lạc đàn ở đâu đó chạy ngang qua đây , trên cổ nó đeo 1 cái mõ to liên tục kêu lốp cốp mỗi lúc nó lồng lên chạy đi tìm đàn , thế rồi nói qua nói về lính cũng hiểu ra con bò kia là con bò của Pôn Pốt của công xã , của chung vì trên cổ nó đeo cái mõ to , còn những con bò cổ đeo mõ nhỏ là của dân là bò có chủ là thứ kéo cày kéo xe dùng cho sức kéo sản xuất nông nghiệp .
 Rồi ! Biết rồi , bò Pôn Pốt thì bòm thôi , gì chứ chuyện này lính ai chẳng khoái , lâu nay toàn cá khô với đồ hộp rồi hôm nay lại được ăn thịt bò thoải mái thì lính không nỡ lòng nào từ chối lòng tốt của Pôn Pốt cả , thế là lính bắn chết tươi con bò nằm quay đơ ra đó , ông già kia hăng hái về mang xe bò tới chở con bò kia về sân doanh trại , anh nuôi tay dao thay thớt xung trận , dân K và ông già kia cũng chạy qua lấy phần của mình , dân với lính đoàn kết nhất trí hoàn toàn trên mọi phương diện và đương nhiên là không có chuyện cãi nhau ở đây rồi . Ông già kia cũng rất vui vẻ ở lại giúp lính và dân giải quyết chuyện hậu con bò và tay xách về thêm cái mõ bị vứt lăn lóc gần bụi cây với mấy gốc thốt nốt .
 Sang chuyện xây dựng doanh trại , dựng nhà ở tạm , theo sự phân công các B của hôm đầu về đây cứ thế mà dựng nhà , hầm hố chiến đấu đào trước giao thông hào nối liền các hố chiến đấu đào sau và giữa các B với nhau tạo thành thế liên hoàn thì phải mãi sau này mới làm được , một đống công việc cho nhiều thằng lính có cuộc sống , chiến đấu trên một khu đất gần như chẳng có gì cũng cần có nhiều thời gian , việc đầu tiên là dựng nhà , gỗ dầu quanh đây nhiều cứ chặt mang về thôi , dao rựa thiếu trầm trọng vì mỗi B chỉ có con mác của Mỹ và dao găm chứ có dao rựa loại to dùng để ngả cây lớn đâu , cưa gỗ được phát trong chiến dịch dùng làm hầm hố thì vứt hết rồi còn đâu , ra dân , mượn dân là có hết , lúc này dân mới chạy loạn về nên nhà cửa hay công việc khác họ cũng cần dao rựa lắm nhưng lính vào hỏi mượn thì họ không thể từ chối , lính cũng chẳng muốn làm phiền dân đâu nhưng chuyện này thì không thể không nhờ đến , tre thì mấy bụi to gần doanh trại ra đó mà chặt tự do khỏi cần hỏi ai mà cũng có ai đâu mà hỏi . Các B anh em hăng hái lao vào dựng nhà , người ít thì thay nhau dựng nhà cho từng B , nhà cũng không to lắm vẫn cách dựng nhà khá phổ biến thời đó tại miền Bắc vì lính đơn vị toàn lính Bắc cả , 3 gian 7,5m và sâu 3m thước thợ bằng gang tay và khi dựng lên nó lệch lạc méo mó đến buồn cười , anh nuôi , quản lý làm thêm cái nhà cuối căn nhà của công xã làm bếp của C , lấy đất dưới mép hồ về đắp cái lò nấu ăn tập thể , C bộ chúng tôi chặt tre về chẻ ra đan thành phên quây góc đầu hồi vế bên kia tạo thành nhà C bộ , cũng phòng họp giao ban và phòng cán bộ quân sự và CTV riêng biệt , còn lính tráng bọn tôi thì cần gì chuyện đó , ra ngoài khu vực làm hội trường kia mắc cái võng chỗ mấy cái cột là xong thiết tha gì giường với chẳng chiếu .
 Nói chung công tác xây dựng doanh trại đang dần vào ổn định , một điều đáng lo ngại là mái nhà lợp bằng cái gì ? được tin của D xuống cứ dựng khung xương nhà và quây chung quanh đi mái sẽ có tôn của E F chuyển xuống , thế là yên tâm rồi , lính lo chuyện đắp nền nhà và dựng khung xương cùng vách , nhiều người có ý tưởng dùng tường đất và rơm (tocxi) xong khó thực hiện vì ở đây đất pha cát vàng ngay anh nuôi đắp cái lò cũng còn khó không có đất nên ý tưởng này tạm thời bỏ lại , cứ tre nứa lá dựng nhanh cái đã còn lại tính sau .
 Sáng hôm đó một nhóm lính bác bác Hênh vào đơn vị , nhìn quân trang thì biết , có vài ông quân áo đen như lính Pốt đầu đội khăn cà ma khoác súng vào doanh trại , nếu mấy ông này đi riêng lẻ không có mấy ông mặc đồ
lính bác Hênh đi cùng chắc chúng tôi cho ăn no đạn , họ vào đơn vị giới thiệu sơ qua về họ , may có anh lính bác Hênh bập bẹ vài câu tiếng Việt nên chúng tôi có thể hiểu nhau nếu không đành chịu chết , họ nói họ là lính bác Hênh và đây là du kích xã , đây xã trưởng , đây trưởng thôn này , anh này tự giới thiệu tên là Tọc người to cao khoảng 35 tuổi , họ nói chính quyền xã ở đây đã được thành lập đại diện cho dân K ở đây nếu bộ đội VN cần giúp đỡ điều gì cứ liên hệ với họ để được giúp đỡ , họ rất vui khi có bộ đội VN về đóng quân trên địa bàn xã ...vv . Anh Phượng hẹn họ chiều quay lại làm việc để về D bộ báo cáo xin phiên dịch xuống làm việc cho rõ ràng chứ câu được câu chăng thế này khó có thể hiểu hết nhau , thế rồi tôi 1 mình 1 súng chạy bộ về D báo cáo trên tiểu đoàn chuyện chính quyền K muốn làm việc với bộ đội VN và anh Phượng đã hẹn họ chiều quay lại , đề nghị tiểu đoàn cho anh Thành xuống làm việc , chiều hôm đó sau màn chào hỏi giới thiệu xong là quen nhau ngay , tinh thần bàn bạc thống nhất chỉ có vậy bắt tay nhau vui vẻ đồng chí đồng đội nhận nhau tưng bừng cả , ông chủ tịch xã kiêm xã đội trưởng có vợ con ở phum Peng Novea trước mặt cách doanh trại 1km trịnh trọng tuyên bố biếu bộ đội VN 2 con xa ke và chỉ khoảng nửa tiếng sau thấy mấy thanh niên K khiêng đến 2 con chó bị trói giật cánh khỉu . Buổi làm việc với dân K cùng chính quyền mới thành công rực rỡ ngoài mong đợi của những người lính Tình nguyện chúng tôi . Từ nay những người đại diện chính quyền K thoải mái ra vào doanh trại liên hệ công tác , trưởng thôn Tọc đề nghị đơn vị cho du kích thôn mượn 1 khẩu AK dùng cho việc giữ gìn an ninh thôn khi tuần tra canh gác , anh Phượng nói phải xin ý kiến cấp trên đã và sau này được sự đồng ý của cấp trên không có gì trở ngại cả .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #419 vào lúc: 18 Tháng Bảy, 2010, 04:38:14 pm »

 Ngay chiều hôm đó 3 xe tải chở đồ xuống C2 , 2 xe chở tôn lợp mái nhà và 1 xe chở ba lô của lính từ căn cứ cũ chuyển về , thằng Tuấn anh nuôi trông cứ ba lô sau mấy tháng ở tuyến sau về béo trắng ra , đơn vị lo tác chiến tối mặt tối mày còn nó thì ăn rồi nằm cứ ba lô ngủ no nê , lính mừng quá , có đồ dùng rồi , ai cũng mong như mong mẹ về chợ , bao nhiều đồ bòn nhặt trong Phnom Penh nằm hết ở đấy chứ trên vai thằng lính những ngày tác chiến có cái gì đâu , vứt hết rồi quân trang đang rách như tổ đỉa cả lũ với nhau đây , trên xe hạ xuống những chiếc ba lô lép kẹp chẳng còn gì nữa , ngày trở ba lô từ C2 lên tiểu đoàn bộ ở Puchentong bàn giao cho thằng Tuấn anh em tôi vất vả chuyện đẩy xe bò vì ba lô nặng không tả nổi , cái nào cũng căng phềnh , căng đến mức không thể căng hơn được nữa chẳng hiểu chúng nó nhét của nợ của tiều gì trong đó mà lắm thế không biết , sao hôm nay cái ba lô nào cũng lép kẹp cả thế kia ? Anh em hỏi thằng Tuấn lý do , nó lúng búng trong miệng nói chẳng ra đầu mà chẳng ra cuối là : Sau khi chúng tôi đi tác chiến thì E F có lệnh kiểm tra ba lô của lính ở cứ , cái gì vi phạm chính sách dân vận đã bị thu lại hết rồi , ngay đến cuốn sổ tôi lấy được ở kho pháo dùng để viết linh tinh cũng bị chúng nó xé bớt lấy giấy hút thuốc rê , thằng lính nào cũng nhìn thằng Tuấn hằm hằm muốn nện cho nó 1 trận vì chuyện trông cứ chẳng biết giữ đồ cho anh em xong không ai dám làm vậy , có người nghi ngờ thằng Tuấn lục đồ của anh em rồi thủ tiêu đồ làm của riêng xong tôi không nghĩ vậy nó không đến nỗi tệ như thế , tôi phải chửi bới đùa nó chuyện nó xé sổ sách của tôi hút thuốc rê làm chuyện hòa hoãn cho vui , nó bị nghi ngờ oan chuyện kiểm tra ba lô của lính khi vắng mặt ở Phnom Penh là có thật , cấp trên thu lại thật thế là của thiên trả địa tay trắng lại trở về trắng tay , chẳng còn gì ngoài mấy thứ lặt vặt vớ vẩn với vài ba bộ quần áo cũ , tác phong nội vụ của chúng tôi vẫn không hơn 1 lũ cái bang nhiều thằng kêu mất quần áo quân trang ỏm tỏi cả thì thằng Tuấn giải thích anh em bị thương đi viện về lấy đồ mang đi nó chẳng biết của ai cái gì nên ai muốn lấy gì thì lấy nó không giữ được . Thôi đành chịu với nhau vậy chứ biết nói ai bây giờ , anh em mình với nhau cả anh em mình dùng thì mình nhịn chứ sao kêu làm gì cho mang tiếng tiếc cả với mấy thằng thương binh đi viện .
 2 xe tôn được ném xuống , thôi thì các loại tôn các kiểu múi nát be nát bét lỗ chỗ thủng cũ dích nhiều tấm rỉ đỏ mục hết cả , lính tranh nhau lấy tôn về lợp mái nhà cãi nhau ỏm tỏi , anh Phượng phát cáu ra mắng cho một trận :
- Chúng mày sống với nhau chẳng ra làm sao cả , sống chết bom đạn còn chia được cho nhau cùng chịu nay mấy tấm tôn mà cũng cãi nhau cho có chuyện . Để hết tôn đấy mai chia chỗ nào lợp được bằng tôn thì lợp chỗ nào không lợp được mái thì làm vách nếu thiếu lợp bằng tranh càng mát . Có thế mà cũng tranh nhau .
 Ừ nhỉ , lính thật tệ có thế mà cũng cãi nhau làm gì cho mất tình mất nghĩa , cái đáng quý nhất thì lại chẳng thấy chỉ thấy mấy tấm tôn thủng cũ nát này , cái " Tôi " hay " Chúng tôi " bắt đầu len lỏi trong tiềm thức thằng lính khi vừa im tiếng súng .
 Hôm sau anh Phượng đứng ra chia tôn cho các B , cũng khá hợp lý , anh cho xếp đống phân loại tôn ra loại múi nào riêng biệt , nghe nói tôn này chở từ căn cứ Lai khê qua chứ không phải tận thu trên chiến trường , anh em sau vụ bị mắng đã hiểu ra vấn đề nên không cãi vã chuyện tôn nữa , tấm tôn nào nát thì làm vách , thủng nhiều quá thì lấy đất sét mà trát vào cho đỡ dột chứ sao nữa mà phải cãi nhau . Thế rồi doanh trại cũng được dựng lên khá khang trang dưới con mắt của lính , chẳng có gì ngoài mấy tấm tôn , đến sợi dây thép buộc cái đinh cũng chẳng có và nếu có đinh cũng chẳng có búa mà đóng , không lẽ vác báng súng ra mà gõ thay búa , anh em làm giá bát giá ba lô , sạp nằm ở từng B thêm cái bàn tre ngồi uống nước hay lấy chỗ họp cấp trung đội , cũng thêm cái trái bếp cấp B khi có cái cải thiện và cả sào phơi mấy bộ quần áo rách của mấy thằng cái bang , thế rồi cũng khâu khâu vá vá sao cho tươm tất nhất lúc có thể . Ai đó còn sót lại cái kéo khá sắc thế là anh Phượng bảo tôi :
- Mày biết cắt tóc không cắt cho bọn nó , tóc tai thế kia nhìn khiếp quá cứ như thổ phỉ với nhau một đám cả .
 Tôi đâu có biết cắt tóc nên từ chối nhưng anh Phượng cứ bảo kệ cứ cắt tóc cho bọn nó đi , phải làm nó mới quen mới biết , cứ cắt cho ngắn là được cần gì xấu với chẳng đẹp , ai nó thèm nhìn mà lo xấu , thế là tôi đè đầu tất cả lính C2 từ ông to đến ông nhỏ của đơn vị cắt tóc hết lượt , lúc đầu không biết cắt như cóc gặm đầu như ruộng bậc thang nhưng sau có kinh nghiệm dần cũng đẹp ra phết , sau này có tiếng là thằng có mắt thẩm mỹ biết cắt tóc cho anh em và sau này nhiều lần tôi đè cả đầu bố Xuyến bọ tiểu đoàn trưởng D7 ra mà cắt , bắt nghiêng góc nào là phải nghiêng theo góc đó cấm cựa quậy , bố Xuyến có dám cãi tôi đâu .
 Phải công nhận lính hay thật , đánh nhau đã đành rồi còn cái gì cũng biết làm , to nhỏ lớn bé làm bằng hết không có cái gì là không biết làm cả , cái gì chưa biết thì anh em bảo nhau cùng làm là xong bằng hết , chẳng thấy có cái gì mà lính nói rằng chịu không làm được cả . Tài thật .
 Rồi bãi đất gần sân chỗ đống tro kia được dùng làm vườn tăng gia của đơn vị , hạt rau muống được cấp trên đưa xuống thế là cuốc cuốc xới xới với nhau , mỗi B mỗi luống to thi nhau tăng gia trồng rau xanh , sáng chiều thay nhau tưới tắm cho rau , thùng gánh không có lại buộc nylon đi mưa vào mà cáng nước từ dưới hồ lên mà tưới , những ngày ông Trời tưới rau hộ rồi thì thôi và chẳng biết thế nào mà anh nuôi trồng một luống hành rõ to , giống bằng củ hành khô mang từ VN qua , ai đó thật thông minh cấp hành khô cho lính trong khi chẳng có cái gì ăn mà dùng được với hành cả , đất và nước là nhân tố cơ bản cho món rau mọc lên thêm chút tro sẵn đó dải phía dưới gốc thế mà cây lên tốt xanh um sau ít ngày chăm bón tưới tắm của lính nhưng chưa ăn được vì cây còn bé lắm .
 Quân trang bổ sung cho lính được cấp phát , mỗi người mỗi bộ thêm cái áo may ô 3 lỗ của TQ để trong túi nylon trắng tinh rất đẹp , quân trang may đúng kiểu của lính VN nhưng màu thì xanh đen bằng vải gabadin thô thiển chứ không đẹp như vải gabadin TQ mà anh em ính cũ còn sót lại ít bộ từ thời xa xưa , phải mỗi tội sao nó to thế không biết , ngay người như tôi cũng chui 2 thằng vào mặc chung 1 bộ vẫn vừa , buồn cười nhất là thằng Tuấn tréc nó nhảy vào cái quần kéo lên đến ngực thì đũng quần mới vừa còn dưới chân nó thêm một đống vải ống quần nữa , cái áo khoác vào thì dài như mặc măng tô , vai áo xuống tận khỉu tay , trông cứ như cháu mặc quần áo của ông vậy , chối không thể tả hết được chuyện bổ sung quân trang đợt này . Hình như đây là quân trang của lính Pốt mà F7 thu được trong kho ở Phnom Penh mình mang ra phát cho lính , sau này chúng tôi nghe nói địch mặc loại quân trang này từng đánh sang VN vào thời điểm 1978 ở hướng Long an Châu đốc gì đó , chắc chúng mặc giả lính VN mình đánh qua để gây tiếng xấu cho lính VN mình cũng nên , còn đó chắc chắn không phải đồ ra VN may , đồ lính QK7 may đẹp lắm ai mặc cũng vừa với khổ người chứ không phải loại thừa vải như những bộ quần áo này , vừa to rộng đường may cẩu thả chất vải thì xấu màu sắc nhanh bạc , vải sẫm đen như vậy mà sau 2 lần giặt là trắng dần ra rồi . Lính lại cắt cắt gọt gọt với nhau , khâu vá dồn vào mặc cho vừa người , tôi biết tý chút về máy khâu vì ở nhà có nên cắt sửa rồi mang ra dân máy nhờ , thì ra vợ ông chủ tịch xã nhà có cái máy khâu cổ lỗ sĩ cọc cạch may vá cho dân phum Peeng Novea , chị ta không có chỉ may mà chúng tôi thì thằng nào cũng có vài cuộn , cả C2 chẳng thằng nào biết may chỉ có tôi và anh Lâm là biết sơ sơ vậy thôi , thế là mang ra dân may nhờ từ bộ quần áo của mình rồi may hộ anh em khác , thấy thằng Tuấn tréc mặc bộ quần áo thảm thương quá tôi bảo nó cởi ra tao may lại cho chứ mặc vậy khó coi lắm , nó cười cười ngại sợ phiền tôi nhưng tôi tình nguyện giúp nó , tôi cứ nhận của anh em vài bộ cắt trước rồi mang ra máy 1 buổi chiều là xong mang về trả rồi mới nhận của người khác , anh em trên D bộ biết tiếng tôi sửa quần áo nên cũng mang xuống nhờ thằng liên lạc C2 sửa giúp quần áo , trên C5 cũng có ai đó biết làm nhưng anh em không tín nhiệm bằng tôi nên toàn mang xuống C2 nhờ , các anh ấy cũng kiếm được cho tôi cái thước dây với vài cục phấn trắng để làm việc này . Điều khiến tôi lo ngại nhất không phải là chuyện may vá mà là ở cái phum Peeng Novea kia , nhỡ 1 mình lúi húi may có thằng Pốt nào nó mò vào rí súng tận mặt thì hết đường chạy với nó nên thường phải có 2 người đi cùng tôi mới đi may quần áo , mỗi lần tôi đến phum oai ra phết có 2 lính gác đờ co đi theo , dân không biết cứ tưởng tôi là Lục thum , thấy chúng tôi vào phum là chào Lục thum hết lượt từ người già đến trẻ con .
 Cái phum Peeng Novea này chính là cái phum cách đây mấy tháng khi chúng tôi rời bỏ vị trí này theo chiến dịch vào giải phóng Âmleeng trên đường hành quân đã gặp lúc nửa đêm với tiếng chó rủa từ trong phum ra , con đường to với 2 dãy nhà lá bên đường với tiếng nói của những người phụ nữ từ trong nhà nói vọng ra , vậy thì sẽ còn cái phum trước mặt và cái hồ nước nữa nếu đi thêm 2 3km nữa .
 Cảnh giác vẫn hơn , chiến trường đâu phải chỗ vui chơi không nói trước được điều gì và không gì bằng cảnh giác .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM