Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 20 Tháng Năm, 2024, 03:07:04 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: "Tản Mạn ngã ba con Voi" phần 5  (Đọc 282669 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
quyenkh
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1581


« Trả lời #170 vào lúc: 02 Tháng Mười Một, 2010, 04:45:38 pm »

Một câu chuyện của Ducthao kể về đơn vị A5 đáng buồn thật !  Undecided , Một sự kiện xãy ra trong thực tế chiến trường được kể ra và đặt ra một vấn đề cho chúng ta chiêm nghiệm là " không thể " và " có thể " . Chiến trường không cho phép sự chủ quan cao ngạo tồn tại trong tư tưởng của cả quan và lính  Angry . Rút kinh nghiệm ư !?  Huh Xót xa cho những người lính nằm xuống  Cry

 Đúng là trên chiến trường thì không điều gì là không thể xảy ra bác HungD25F5 nhỉ ?
 Chỉ duy nhất một điều là chúng ta không thể để xảy ra đó là  : Mất cảnh giác .
 A5 lính đặc công của Bộ được điều về phối thuộc cùng F5 trên địa hình phức tạp như vậy ít nhiều tham mưu tác chiến trinh sát của A5 cũng phải đi chuẩn bị trước rồi về lên kế hoạch thông báo cho anh em trong đơn vị nắm rõ tình hình địch cũng như nhiệm vụ sắp tới đâu vào đó rồi mới chuyển quân lên địa bàn mới , sau đó cán bộ cấp dưới phải thường xuyên đôn đốc quản lý quân số sát sao chứ ai lại để lính đi lại tùm lum vô kỷ luật tới mức như vậy nhỉ ? Họ đã quá mất cảnh giác .
 Một lần vào năm 1982 E209 của BY nhận lệnh đánh vào căn cứ của Xom Xan nằm giữa BG K -Thái lan hướng Tà Sanh , trước khi đi tham mưu tác chiến trinh sát đã đi trước rồi chuẩn bị rất đầy đủ nắm bắt tình hình địch ở đó . Sau đó quay ra phổ biến nhiệm vụ xuống từng C bộ binh , quán triệt rõ ràng từ mìn của địch đến sự bố phòng trong căn cứ của địch , từ pháo binh đến pháo cao xạ E F cũng được kéo sát vào trận địa để chuẩn bị cho một trận đánh lớn .
 Không ngần ngại tham mưu E F tuyên bố :
- Lần này 209 đi tác chiến hướng Tà Sanh sẽ có nhiều mất mát hy sinh nhưng nhiệm vụ phải hoàn thành , nếu Thái lan cũng chõ mũi vào thì quất luôn . Đánh thắng và 1/3 quân số trở về thôi cũng đã là hoàn thành nhiệm vụ .
 Khi vào trận chỉ sau mấy loạt đạn lẹt đẹt ta làm chủ chiến trường , Xom Xan đã bỏ chạy khỏi đó 24h đồng hồ trước khi quân ta vào đánh , chúng để lại một cái căn cứ tới hàng ngàn nóc nhà và vô số đồ cổ . Hình như ta cũng bị lộ kế hoạch tác chiến khi chuyển quân nên khi nghe tiếng lính F7 đang vào Tà Sanh Xom Xan bỏ chạy trước , Thái lan im de không dám lên tiếng .

 Đúng là BY nhầm A5 của Bộ xin sửa lại vì chỉ nhìn phiên hiệu đơn vị đó trên cái tiêu đề của ducthao đã viết .
Hé hé năm ấy E 209 F7 hành quân vô Tà Sanh thì đài BBC đã ra rả báo tin : có một đơn vị của VN đang triển khai vào hướng Sam Lốp , bầu trời Tà Sanh - Sam Lốp máy bay Thái bay vè vè trên đầu may cho các bác đấy vì lúc ấy địch đang tập trung vô hướng F5 trung đoàn 174 lão Brest ấy bị một trận te tua .
Logged
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #171 vào lúc: 02 Tháng Mười Một, 2010, 06:42:24 pm »

Hé hé năm ấy E 209 F7 hành quân vô Tà Sanh thì đài BBC đã ra rả báo tin : có một đơn vị của VN đang triển khai vào hướng Sam Lốp , bầu trời Tà Sanh - Sam Lốp máy bay Thái bay vè vè trên đầu may cho các bác đấy vì lúc ấy địch đang tập trung vô hướng F5 trung đoàn 174 lão Brest ấy bị một trận te tua .

Vậy thì điều đó càng chứng tỏ địch cũng chưa đủ mạnh để tiếp đón cả 2 F bộ binh của ta một lúc trong thời điểm đó . Grin
 Trong khi đó chúng ta có dư sức tiếp đón " nồng nhiệt " một lúc 20 sư đoàn lính Pốt  Cheesy
 Chẳng hiểu tại sao khi gặp F7 cả Pốt và Thái lại cư xử khá ôn hòa nhường nhịn chứ không dám gấu biển rắn mặt như thời còn nằm ở BGTN  , trong khi đó chúng cứ đè mấy bác F5 mà quấy nhiễu .
 Trong suốt thời gian ở K đơn vị BY chưa từng gặp hay phối thuộc cùng với lính đặc công nên không rõ lắm về tổ chức của họ . Nhưng một điều chắc chắn đơn vị mạnh với nhiều thành tích chiến đấu phải là đơn vị có tính kỷ luật chiến đấu cao và đương nhiên lính đặc công thì luôn là " Lai vô ảnh , khứ vô hình " rồi , không bao giờ để lộ mình là ai , bí mật luôn mang lại kết quả chắc thắng tới nhiều % .
 F7 mới vào đến gần Bat Dambang mà BBC đã ra rả rồi , dân thì túm lấy ngã giá 1 ba lô đất từ trong Pailin ra sẽ được trả bao nhiêu tiền , cứ thấy chỗ đất nào phát ra ánh sáng long lanh lẫn trong đất là xúc mà mang ra sẽ có tiền hậu hĩnh tiêu thoải mái không hết . May lần đó F7 không vào Pailin mà đi Tà Sanh nên không thấy thằng nào cõng ba lô đất ra .
 Trong khi lính đặc công của Bộ mà 1 quả xoài có 3 ria thì rẻ quá . Vậy mà lính ta vẫn bị chúng lừa và chắc chắn chúng biết A5 là ai nên mới kéo khoảng 1 D vào đánh trước dằn mặt .
 Nói chung công tác bí mật chuyển quân của ta lúc đó kém luôn để lộ bí mật không bảo đảm cho đòi hỏi nhiệm vụ trên chiến trường .
Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
bschung
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 870


"Mùa sang khấp khểnh tôi về...! "


« Trả lời #172 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 12:51:54 pm »

  Đặc công 80 tay súng,hơn 20 trái DH,claymo, hỏa lực mang vác, trận địa phục kích chờ sẵn,chủ động nổ súng mà cuối cùng là thương vong hơn một nửa quân số !!! phải công nhận lính polpot dũng cảm và thiện chiến ,phản kích nhanh và hiệu quả ,thật là tức chết !
   Bên ta có 6 tay súng trinh sát bộ binh ,3 trái claymo ,B40,AK,RPD...vài quả M67 : hơn 200 tên pol bị loại khỏi vòng chiến ! các bác này đáng được phong anh hùng hết lượt !
   Từ so sánh "khập khiễng" như trên em chợt nẩy ra tối kiến : giá như trên rút kinh nghiệm sau vài trận ĐC bị thương vong như vậy,sao không điều 1 bác cán bộ cấp phó của bộ binh có kinh nghiêm chiến đấu (Lại am hiểu địa bàn,hiểu tình hình địch tại chỗ như bác ducthao chẳng hạn)sang làm phó quân sự cho mỗi đại đội ,chuyên phụ trách tác chiến theo hình thức phòng thủ khi chốt giữ ,truy quét,phục kích hoặc tấn công diện địa theo kiểu BB,đặc công chỉ chuyên tập kích bí mật,luồn sâu đánh hiểm thôi...
  Đổi lại các bác A5 san sẻ bớt quần áo trang bị cho E2 của bác ducthao để anh em đở mặc rách,ướt lanh là được rồi ! quả là danh tiếng với...bộ quần áo chả nói lên điều gì !
Logged

Nhân sinh bất như ý sự thường bát-cửu
ducthao
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 915


« Trả lời #173 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 02:17:24 pm »

GỞI b/s CHUNG.
Kể từ sau những lần hổ trợ công tác với nhau,ae D2 của duc thao đả được ae A5 san sẻ cũng khá nhiều quân trang và trang bị.Nhưng thực ra thiết nghỉ yếu tố chuẩn bị cho con người mới là quan trọng.Làm nhiệm vụ tác chiến trên một địa bàn phải tác chiến trong một tư tưởng lơ là,coi như là nhiệm vụ của người khác thật sự là rất nguy hiểm.Ví như một địa bàn mới đến mà thấy đ/v ở đó quân số khá ít ỏi mà vẩn điềm nhiên,rồi lại nghỉ đ/v mình đông hơn gấp mấy lần thì làm gì địch có cửa chạm đến,dẩn đến chủ quan thì là điều hết sức sai lầm.Còn nhớ lúc nào câu cửa miệng thường xuyên của các cấp chỉ huy thường là:"Hết sức cảnh giác...".Và khi người lính nghe câu nầy thì lẳng lặng lau súng cho sạch,nạo vét chiến hào cho thông,gác sách cho đảm bảo...thì dù cho tình huống nào xảy ra,phần thắng lợi cũng nghiêng về đ/v đó nhiều nhất.
Sự lặp đi ,lặp lại câu nói nầy không gây sự nhàm chán mà trở thành 1 ý thức dần dần trở nên tự giác,có khi phải trả bằng rất nhiều máu và nước mắt mới có được.Giờ nhắc lại những chuyện nầy,tâm tư cũng nổi lên nhiều điều thương cảm,nhưng sự thật đả xảy ra,làm sao có thể thay đổi được.
Cũng như nghe câu chuyện về 6 đ/c trinh sát tiêu diệt địch hiệu quả với chỉ 3 quả mìn,đó là sự tương phản thực tế xảy ra trong chiến tranh,và cũng đồng ý với b/s hình thức khen thưởng đối với những đ/c nầy,hoàn thành quá xuất sắc nhiệm vụ được giao.Cũng ngay trong thời điểm 1985 đó,duc thao được biết về câu chuyện 1 đ/c trinh sát QK khi cùng đ/v làm nhiệm vụ trinh sát cứ điểm Cao mê lai,chuẩn bị cho ta tiến đánh.Quá trình hành quân bị địch phát hiện vây đánh,nên chạy lạc đ/v.Một tuần sau mới cắt về đến cầu 20(lúc nầy do bộ đội bạn chốt giử).Ngoài súng đạn vẩn mang theo người,trong túi áo còn một xác rắn ăn dở,mấy con ốc để dành ăn giử sức.Vậy đó, với 1 kỷ năng sống được huấn luyện tốt,những đ/c chuyên làm những nhiệm vụ đặc biệt có 1 bản lỉnh khiến lính tráng với nhau mà còn thấy vô cùng ngưỡng mộ nửa là...Bởi vậy khi ở trong sự thực nầy,ae trong đ/v duc thao cứ hỏi nhau tại sao là vì vậy.
Chiến trường đa dạng,nhiệm vụ mổi nơi mổi khác ,anh làm nhiệm vụ nầy,tôi làm nhiệm vụ khác,mục đích là cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ quân đội giao cho.Duc thao không dám nghỉ đến những gợi ý của b/s đâu,vì chuyện đó không hợp với khả năng của mình lắm.Chỉ mừng là dù có 1 vài chuyện không hay,nhưng đa số các đ/v chúng ta vẩn vững mạnh,hoàn thành nhiệm vụ giúp bạn mà tổ quốc đả giao phó.
Logged
H3 Hùng
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 4438


Hẹn ngày trở lại Preav


WWW
« Trả lời #174 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 02:43:19 pm »

Từ so sánh "khập khiễng" như trên em chợt nẩy ra tối kiến : giá như trên rút kinh nghiệm sau vài trận ĐC bị thương vong như vậy,sao không điều 1 bác cán bộ cấp phó của bộ binh có kinh nghiêm chiến đấu (Lại am hiểu địa bàn,hiểu tình hình địch tại chỗ như bác ducthao chẳng hạn)sang làm phó quân sự cho mỗi đại đội ,chuyên phụ trách tác chiến theo hình thức phòng thủ khi chốt giữ ,truy quét,phục kích hoặc tấn công diện địa theo kiểu BB...

Lính d2 e2 đánh nhau giỏi nhờ thông thạo địa hình chiến trường, trên bảo duới nghe và thường xuyên tập dượt trong thực tế chiến đấu như phòng ngự trận địa một cách tích cực, vận động tấn công theo các tình huống đã được xác định .v.v... nên tiến thoái nhịp nhàng. Những điều đó có được do quá trình chiến đấu, rèn luyện cộng với tính kỷ luật mà ra. Không thể lấy râu ông này cắm cằm bà kia được.

Giả sử ta có đưa một sĩ quan tài ba ra cầm đầu một đội quân không phải của mình, vị sĩ quan đó cũng không tài nào xoay chuyển được tình thế đâu. Vì mệnh lệnh của người chỉ huy ban ra lính nó không hiểu hoặc không muốn hiểu. Muốn cho trên dưới hiểu nhau, tất cả đều phải kinh qua một quá trình tác chiến lâu dài, cùng nhau lên công về thủ trên chiến trường, cùng nhau rút kinh nghiệm xương máu sau những lần đi nhặt xác tử sĩ...

Nói tóm lại một đơn vị thiện chiến thì phải thiện chiến toàn bộ từ quan tới quân. Quân chiến tốt và quan tồi thì bại trận chết lính. Quan tốt mà lính kém thì khi đánh nhau quan xung phong tả xung hữu đột, còn lính nó rút ụ mối thì cũng chẳng ra chi. Undecided
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Mười Một, 2010, 03:02:11 pm gửi bởi H3 Hùng » Logged
bschung
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 870


"Mùa sang khấp khểnh tôi về...! "


« Trả lời #175 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 06:15:10 pm »

   A5 sau khi rút về chốt tại Takongkrao lại bị bật chốt và thương vong năng nề,có thể nói gần như xóa sổ..! một đơn vị dẫu là huấn luyện sơ sài và yếu đi chăng nữa,nhưng với hơn 500 tay súng (trừ hao số thương vong,đi viện,công tác trước đó chưa kịp bổ sung ) phòng thủ thì bên tấn công theo lý thông thường phải mạnh và đông gấp 3 về quân số ,mà pot lúc đó 1 f chưa chắc quân số = a5 ,nếu vậy chúng phải tập trung nhiều phiên hiệu đơn vị và chuẩn bị công phu,trinh sát cẩn thận mới dám tấn công ! vậy mà ta không phát hiện được dấu hiệu,ý đồ của địch ?
Hoặc chúng dùng lực lượng nhỏ hơn nhiều nhưng tinh nhuệ bí mật tiếp cận áp sát đội hình (là sở trường ĐC) và nổ súng bất ngờ,xung phong áp đảo làm ta mất tinh thần vỡ trận bỏ chạy,không tổ chức phản kích được !
  Trận mohon của d2e2 11 ngày đêm thật kiên cường của bộ đội ta ! pot ôm đầu máu bỏ chạy ! vậy không biết hồi đó CAVT đã được huấn luyện như thế nào hả bác đưcthao ? có huấn luyện chuyên sâu với đặc điểm nhiệm vụ của CAVT khác với BB nhiều không !? em nghĩ trách nhiệm lớn thưộc về các cấp chỉ huy chiến trường ở cấp cao hơn nhiều khi điều chuyển ,giao nhiệm vụ cụ thể cho từng đơn vị,từng hướng và đối tượng tác chiến cụ thể ở đây !
  Nhắc nhiều đến thất bại hy sinh mất mát của anh em mình là điều đau sót,chuyện cũng qua lâu rồi,nhưng em nghĩ cũng vẫn là bài học rất cần thiết,dẫu chiến tranh đã qua mấy chục năm,su hướng chung bây giờ là hợp tác ,và con chim HB cũng già rồi,nhưng biết thế nào được,đất nước mình thời đại nào chả có chiến tranh,và chúng ta vẫn không thể không "hết sức cảnh giác".
Logged

Nhân sinh bất như ý sự thường bát-cửu
trungdoangiadinh
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 373


« Trả lời #176 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 06:24:59 pm »

GỞI b/s CHUNG.
 " Bên ta có 6 tay súng trinh sát bộ binh ,3 trái claymo ,B40,AK,RPD...vài quả M67 : hơn 200 tên pol bị loại khỏi vòng chiến ! các bác này đáng được phong anh hùng hết lượt ! "
  Thành tích của các đ/c trinh sát bộ binh không có gì bàn cãi...nhưng thông thường chỉ thấy bông băng và ít xác địch, khó có thể khẳng định là bao nhiêu quân đã bị thương tử vì tin tức, từ kỷ thuật hoặc mặt trận báo về luôn luôn là rất cao..Mình không nói đại đâu vì dạo đó E của mình khi chạm địch cũng rất ít khi gặp xác địch, chỉ luôn thấy bông băng và máu..rồi sau đó là nghe tin từ mặt trận báo về, thường tin địch thương vong rất cao..và chỉ biết thế thôi..!!!
 Trận ở Tuacoron ( Kongpongthom gần giáp ranh với pretvayhia ) khi vào giải vây D3 cũng thế, chạm trán từ xa, địch thấy có tăng viện vào nên rút chạy, ta chủ yếu bắn hỏa lực như DK82, cối 82 chặn đầu, bộ binh nông ra ngoài cách vị trí bao vây của chúng chừng 1km, gặp võng, bông băng máu đầy nhưng không xác , sau đó mặt trận báo về bọn chúng thương tử hơn 100 tên!!! Là người trong cuộc, bọn mình chỉ nghĩ là tới...phân nữa số đó là nhiều lắm rồi...
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Mười Một, 2010, 06:31:09 pm gửi bởi trungdoangiadinh » Logged
bschung
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 870


"Mùa sang khấp khểnh tôi về...! "


« Trả lời #177 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 06:51:26 pm »

  Em nghĩ bọn chúng để nâng cao tinh thần chiến đấu của quân lính, ngoài kỷ luật khắt khe thì về tâm linh chúng cũng cố gắng làm công tác tử sỹ để lính yên tâm,sẵn sàng lao vào chỗ chết ( có khi chúng duy tâm hơn ta..hoặc cũng cùng vào sinh ra tử với nhau lâu năm nên chúng cũng có tình...phụ tử chi binh chăng !),mặc dù có khi chúng chỉ kéo xác ra xa chỗ khác rồi bỏ lại như trận 11 ngày đêm bên mohon của D2 bác ducthao,thế nên nếu không bị vây đánh dát đến không còn đường chạy thì chúng thay ta "thu dọn chiến trường" ,mang theo thương tử các bác càng đở mất công,lại mất vệ sinh môi trường  Grin ,mà ta thì thường sau khi có tăng cường chi viện mới trở lại trận địa kiểm tra thì còn đâu đồ cổ,nên chỉ thấy bông băng,võng rách thôi !
  Mấy cái tin kỹ thuật ta thu được của địch về thương vong thì là việc của bên...tuyên huấn các bác ấy lo mà  Grin
Logged

Nhân sinh bất như ý sự thường bát-cửu
ducthao
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 915


« Trả lời #178 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 10:14:56 pm »

Lính D2 E2 F5 chúng tôi thực ra đơn thuần cũng huấn luyện và chiến đấu như bộ binh thôi các ae ạ.Thời kỳ đầu trang bị chỉ nhỉnh hơn chút ít như có nhiều lựu đạn mi ni,MK3,hoặc đạn M79.Trong tác chiến hình thức chiến thuật cũng như vậy,nhưng chúng tôi thiên về thủ đoạn nhiều hơn nguyên tắc.Cứ nghiên cứu quy luật của địch mà tìm cách đánh thích hợp để đối phó lại với chúng,bằng tất cả những trang bị sẳn có và những cách thức có thể nghỉ ra được.
Đặc biệt là sự đoàn kết gắn bó từ trên xuống dưới,lúc nào cũng như một gia đình.Cán bộ không ai o ép chiến sỉ thuộc quyền,rất dân chủ trong phân công nhiệm vụ.Những nhiệm vụ quan trọng thường lấy ý kiến và để ae thoải mái bàn bạc,khi đả kết luận triển khai rồi ae cứ theo đó mà thực hiện và do ai cũng thông suốt nên sự hợp đồng rất nhuần nhuyễn,tự giác không so đo.Đ/v chúng tôi từng có 1 đội cảm tử 17 đ/c(D chọn chỉ 15 nhưng xung phong nhiều quá nên phải lấy đến 17 đ/c),đây là những ae tự nguyện,bình thường công tác ở các C,nhưng khi có lệnh thì D sẻ tập trung lại để làm nhiệm vụ.
Ở đ/v của duc thao,sự gắn kết cũng dẩn đến sức cơ động rất là nhanh,khi có tình huống,theo từng tuyến ae cứ cơ động từng chặng để chi viện,bộ phận nầy lắp vào bộ phận kia,đ/c nào cũng tự giác vận động,không e ngại,nên địch rất sợ,dù có khi lợi thế hơn ,nhưng nổ súng chỉ 1 chặp là phải rút,dù cự ly vận động có lúc lên đến cả 4 km đường rừng.
Đúng như anh H3 Hùng đả nhận xét:"Nhũng điều đó có được do quá trình chiến đấu,rèn luyện cộng với tính kỷ luật mà ra".Ví như người lính bộ binh hoạt động ở chiến trường trong khu vực của mình,phải biết như những chổ có nhiều ụ mối ,bụi rậm và gốc cây to,là nơi địch hay lợi dụng tiếp cận ra gài mìn hay phục kích thì cảnh giác đi chậm lại tăng cường quan sát.Còn những nơi trống trải,trảng tranh,tầm quan sát xa,thì thường chúng ít dám mò ra thì tăng tốc,nếu không đến bao giờ mới tới đích.Kinh nghiệm có lúc ta cũng chưa hề trải qua,nhưng lại được những lớp đàn anh từng trải dạy dổ lại.Một đ/v có kinh nghiệm,có sức mạnh là do lớp đàn anh nhiệt tình dìu dắt,và lớp đàn em nghiêm túc học tập noi theo.
Thực ra đ/v A5 không phải dể dàng mất chốt như vậy,mà nó có 1 quá trình diển tiến khá dài,phải hơn cả tháng.Ban đầu là địch dùng hỏa lực từ xa bắn thăm dò,sau đó nó cho bộ binh tiếp cận dần tập kích khiêu khích để xem phản ứng của ta ra sao,vì nó biết rất rỏ A5,với quân số và phiên hiệu lúc đó không dể dàng gì mà có thể đánh chiếm cứ Ta kông k'rao.Nhưng rất tiếc giai đoạn nầy A5 thụ động quá,nên địch đả bắt đầu khống chế hết các khu vực xung quanh.Đến khi ta bắt đầu tổ chức các chốt tiền tiêu đề phòng địch áp sát,thì cứ bung ra thì đều chạm địch phải quay vô,cuối cùng thì rút vào căn cứ chịu trận trong thụ động.
Tình hình địch hướng sư 5 như duc thao đả viết trong các bài trước và bản đồ phân bố các căn cứ các ae đả từng nghiên cứu.Do đây là địa bàn hết sức chiến lược và thuận lợi đường tiếp tế từ hướng Thái lan nên đa phần binh lực chúng tập trung về hướng nầy rất dầy.Để đạt được các ý đồ chiến lược,chúng bắt buộc phải đánh chiếm từ địa bàn nầy để nong ra xung quanh, từng bước phát triển ra hướng khác,tiến đến chiếm lại toàn bộ đất nước.Vì lẻ đó những đ/v chốt chặn ở khu vực nầy như những cái gai trong mắt chúng,phải dùng mọi cách nhổ bỏ cho bằng được.
Giửa lúc đó,sự xuất hiện 1 đ/v đặc biệt của ta như một miếng mồi ngon mà chúng phải tìm cách vớ lấy,vì dù có đánh bức nhiều đ/v thông thường,chúng cũng khó có tiếng vang bằng tiêu diệt được lực lượng nầy.
Suốt thời gian phòng ngự và tác chiến liên tục với địch ở hướng nầy,thú thực duc thao không nhớ là mình chạm với đ/v mang phiên hiệu gì của pot,quân số nó khoảng bao nhiêu,nhưng rất nhiều lần nhìn thấy chúng hành quân hàng trăm tên có lẻ.Có lần ae giật mìn xong,bị chúng phản kích dí chạy, vừa cỏng thương binh,tử sỉ,vừa bảo vệ nhau chạy tháo lui về tới tiểu đoàn.
Tin quân báo báo về địch đang hành quân về hướng A5 do đ/v duc thao nhận được vì Poi pet lúc đó có máy 15Wat cũng không có tác dụng gì,chỉ là lệnh toàn D trực chiến vì khoảng cách khá xa và cũng không có lệnh chi viện cho A5,do ta cũng đang tập trung mở chiến dịch.
Nhớ lại buổi sáng hôm đó có nhiều tiếng hỏa lực nổ xa xa ở phía sau ,nghe không rỏ lắm.Ae cũng không chú ý lắm vì đó là chuyện thường ở khu vực nầy.Chừng vài tiếng sau có 1 đ/c chạy thẳng từ Ta kông k'rao xuyên qua đội hình tiểu đoàn lên tới Poi pet(đ/c nầy có 1 anh kết nghĩa của c5 d2 từ hồi ở Kôp),khi lính gác cổng báo lại tình hình A5 mất chốt duc thao còn không tin.Đến khi xác nhận được sự việc,cả đ/v ai cũng rúng động.
Đ/c ở A5 kể lại rằng khi địch bắt đầu nổ súng tiến công đ/v rất lúng túng.Chúng vây lấn từ từ,rồi bắt đầu nổ súng tấn công tổng lực,ngay loạt đạn dồn dập đầu tiên ,kho đạn của A5 đả bị bắn trúng.Bên ngoài bộ binh của chúng tràn lên như vủ bảo và rất đông,như quan thầy chúng đánh ta ở phía bắc.Đ/c A5 giử đại liên nổ súng chống trả đến khi chúng đạp lên đầu,thì bỏ súng luồn theo chiến hào bỏ chạy.Riêng đ/c phụ trách thì cùng với 1 số đ/c chạy thoát ra ngoài lại bị phục kích,mới chạy thoát được.
Sau nầy được tham gia mấy lần rút kinh nghiệm toàn khu vực được biết địch sử dụng 1 lực lượng rất là đông và trang bị rất mạnh gấp mấy lần để tiến công A5,sau khi chiếm cứ chúng thu sạch đến cả kem đánh răng đánh dở chúng cũng lấy.Chúng còn mở 1 con đường dả chiến đưa cơ giới từ biên giới Thái xuyên rừng chuyển quân vào và chở chiến lợi phẩm về cứ nửa.
Trách A5 chiến đấu kém 1 phần cũng không đúng.Đó là do ta đánh giá khả năng của địch chưa đúng lắm,chứ dể gì pot có thể đánh ta dể dàng đến như vậy.
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Mười Một, 2010, 10:29:06 pm gửi bởi ducthao » Logged
binhyen1960
Trung tá
*
Bài viết: 3862


HOT nhất forum năm 2009


« Trả lời #179 vào lúc: 03 Tháng Mười Một, 2010, 10:42:06 pm »


Giả sử ta có đưa một sĩ quan tài ba ra cầm đầu một đội quân không phải của mình, vị sĩ quan đó cũng không tài nào xoay chuyển được tình thế đâu. Vì mệnh lệnh của người chỉ huy ban ra lính nó không hiểu hoặc không muốn hiểu. Muốn cho trên dưới hiểu nhau, tất cả đều phải kinh qua một quá trình tác chiến lâu dài, cùng nhau lên công về thủ trên chiến trường, cùng nhau rút kinh nghiệm xương máu sau những lần đi nhặt xác tử sĩ...

Nói tóm lại một đơn vị thiện chiến thì phải thiện chiến toàn bộ từ quan tới quân. Quân chiến tốt và quan tồi thì bại trận chết lính. Quan tốt mà lính kém thì khi đánh nhau quan xung phong tả xung hữu đột, còn lính nó rút ụ mối thì cũng chẳng ra chi. Undecided

Hoan hô ! Câu nói của H3 Hùng hay nhất năm 2010 .  Grin

 Đọc chuyện của ducthao phần cuối tôi có cảm giác bọn lính Pốt ở đây không biết sợ chết là gì .
 ( Bên ngoài bộ binh của chúng tràn lên như vũ bão và rất đông , như quan thầy chúng đánh ta ở phía Bắc . Đ/C A5 giữ đại liên nổ súng chống trả đến khi chúng đạp lên đầu , thì bỏ súng luồn theo chiến hào bỏ chạy ).
 Bộ binh địch trước họng đại liên mà dám xông lên đến mức lính bắn đại liên phải bỏ chạy thì quả thật là lính Pốt dũng cảm hơn lính ta cả 100 lần . Những năm tháng ở K BY chưa từng thấy đơn vị nào của ta dũng cảm bằng 1/10 lính Pốt ở đây , nếu nằm dưới họng đại liên của địch ở cự ly từ 100 đến 150m thì tất cả đều nằm lại chờ pháo binh hoặc cối 82 60 hoặc DKZ75ly chi viện bắn phá mục tiêu xong mới dám lên .
 Trận lấy tử sỹ C21 , C2 của BY cách khẩu đại liên của địch khoảng 5 60m và khi nó bắn thì thôi rồi .
 Ngày còn chốt bên BGTN Svay Riêng F7 bộ binh đối mặt với một F Anh hùng của lính Pốt với đầy đủ pháo binh xe TTG nhưng chúng không ghê ghớm liều lĩnh và rắn mặt bằng bọn này .
« Sửa lần cuối: 03 Tháng Mười Một, 2010, 11:53:36 pm gửi bởi binhyen1960 » Logged

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, đình tiền tạc dạ nhất chi mai
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM