Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Tư, 2024, 03:05:25 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trường Sa - Tập văn thơ  (Đọc 33084 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
phonglan
Thành viên
*
Bài viết: 500


Nụ hoa và cây súng


« Trả lời #70 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2010, 02:34:47 pm »


Vương Trọng

NHỮNG VẾT SON TRÊN MÁ
( Trích trường ca Đảo chìm )


Những cô gái đầu tiên tìm đến đảo chìm
Áo phao trắng ngập ngừng rìa bãi cạn *
Bàn chân mỏng, đá san hô sắc nhọn
Ống quần chùng, mực nước thì sâu


Chú thích: Áo phao: áo bảo hiểm khi đi biển


Chủ nhà - những lính đảo - giục nhau
Ra đón khách lội ào ào như tắm
Mặt đảo dồn thêm từng đợt sóng
Khách văn công túm tụm, níu vào nhau.

- Vịn vào tôi, đồng chí, có sao đâu
- Này, xòe bàn tay ra tôi dắt!
Anh đến đối diện em, nhìn tận mặt
Em nhìn anh, nhìn đảo, lặng không lời.

Anh dắt tay em đi giữa biển trời
Chuyện thật đấy nghe như huyền thoại
Cổ tay em lẳn tròn, nóng hổi
Bàn tay anh chai quá, có sao không?

Hòn đá nghiêng, hòn đá dựng, đá  trơn
Chân thôi vấp thì bàn chân lại trượt
Đến đảo chìm chẳng làm sao khỏi ướt
Sóng tìm người sóng đẩy, sóng xô

Anh dắt em như ngày ấy sau mưa
Chỗ lội đầu làng con nước cuốn
Em phân vân lo giờ học muộn
Để anh dắt sang, mặc bè bạn trên đùa

Trong lòng anh thức dậy trận mưa xưa
Thức dậy bài ca vẫn hát
Giận mà thương - Làm sao mà giận được
Người thương người, trời với biển thương nhau!

Áo phao cở ra chất đống trắng bậc thềm
Những cô văn công lại thướt tha đi quang thăm ngôi nhà của những người giữ đảo
Qua năm tháng
nắng mưa
gió bão
Khối bê tông gan góc, lầm lì

Như con tàu cố định nhiều tầng cửa sổ
Cửa sổ sinh ra đón gió
Mở lòng với trùng khơi
Mở đều đặn tầm nhìn tám hướng
Vẫy bàn tay thân thiện mọi chân trời
Nhưng có thể, vâng bạn ơi, có thể
Cửa sổ này sẽ hóa lỗ châu mai!

Thủy triều lê, đêm đã buông rồi
Tung bọt trắng chân tường sóng ập
“Em phải về thôi, phải xa anh thôi”
Lòng từ giã mượn lời câu hát
Ca nô đón đoàn ghé sát
Bãi cạn lúc này chẳng cạn nữa đâu!

Em phải về thôi, phải trở lại con tàu
Trường Sa đâu chỉ một đảo chìm,
phía trước cuộc hành trình còn biết bao đảo chìm, đảo nổi

Sợ lời nói bạt đi trong gió thổi
Em sát gần anh, đối diện, ngửa mặt nhìn
Đôi mắt tròn bộc bạch yêu tin 
Đôi môi mọng hồng lên trong ráng đỏ
Không cưỡng nổi vòng tay anh ôm ghì đôi vai nhỏ

Và đôi môi tìm đến với đôi môi!

“Em phải về thôi, phải xa anh thôi”
Em thì thầm sau chiếc hôn nóng bỏng
Ca nô đợi chờ bập bềnh mép sóng
Bạn bè em lần lượt đã lên ngồi
Anh gọi tên em thâm một làn thảng thốt
Biết chẳng có cách gì níu được
Vòng tay anh hụt hẫng, chơi vơi
Biển còn lại những người lính đảo
Đứng lặng yên như hóa đá lâu rồi!

Con tàu aassy mang đi niềm vui
Ba trăm sáu mươi độ cung tròn chỉ còn đơn điệu sóng
Các em đến chỉ là trong mộng
Nếu trên má những chàng trai không gửi lại những dấu son

Dấu son hình trái tim
E ấp hai nửa lá non
Dịu dàng làn môi cười mỉm
Đấy, những dấu son chứng nhận
Lính đảo đã được các em hôn.
Logged

Những loài hoa nở ban ngày thường có màu sắc rực rỡ, những loài hoa nở ban đêm lại có hương thơm ngào ngạt
phonglan
Thành viên
*
Bài viết: 500


Nụ hoa và cây súng


« Trả lời #71 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2010, 02:35:34 pm »


Lê Văn Vọng

RA ĐẢO


Không dễ đâu em ơi
khi vượt qua hàng sóng
dù hôm nay trời lặng
không dễ đâu, em ơi.

Nước xanh và gió nhẹ
Mà biển chẳng yên nào
Sông hất thuyền trở lại
Sông tung tàu lên cao.

Áo chiến sĩ ướt đẫm
Nước phả vào mắt cay
Nôn nao cả lồng ngực
Bầu trời quay, quay, quay.

Bầu trời nghiêng, nghiêng ngả
Đảo vẫn xa, xa mờ
Gửi tình yêu lại bờ
Ngày sẽ dài, đêm rộng

Phải thuộc từng tiếng sóng
Phải hiểu từng cánh chim
Ngọn sóng giữ bình yên
Trái tim neo lòng bạn.

Vượt lên bao năm tháng
Gương mặt em dịu hiền
Bão bể rồi mưa rừng
Vẫn cuộc đời chiến sĩ.

Đảo xanh là đảo trẻ
Cho tới tận bao giờ
Mà lòng người giữ đảo
Mãi không nguôi nhớ bờ.

Khi vượt qua hàng sóng
Không dễ đâu, em ơi!
Logged

Những loài hoa nở ban ngày thường có màu sắc rực rỡ, những loài hoa nở ban đêm lại có hương thơm ngào ngạt
phonglan
Thành viên
*
Bài viết: 500


Nụ hoa và cây súng


« Trả lời #72 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2010, 02:37:09 pm »


Trần Đăng Khoa

ĐỢI MƯA TRÊN ĐẢO SINH TỒN


Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn
Bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy
Mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy
Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi
Ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời ...

Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu mây sẽ  thôi không héo quắt
Đá san hô sẽ nảy cở xanh lên
Đảo xa khơi sẽ hóa đất liền
Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ Rối khao nhau.

Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
Ôi ước gì được  thấy mưa rơi ...
Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển
Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời ...

Ôi, ước gì được  thấy mưa rơi
Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy choi choi trên cát
Giãy giụa tơi bời trên cát
Như con cá rô rạch nước đón mưa rào
Úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào
Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo
Mưa đi! Mưa đi! Mưa cho táo bạo
Mưa như chưa bao giờ mưa, sấm sét đùng đùng
Nhưng làm sao mưa cứ ngại ngùng
Chập chờn bay phía xa khơi ...

Chúng tôi ôm súng đợi mưa rơi
Lòng thắc thỏm niềm vui không nói hết
Mưa đi! Mưa đi! Mưa cho mãnh liệt
Mưa lèm nhèm chúng tôi chẳng thích đâu
Nhưng không có mưa rào thì cứ mưa ngâu
Hay mưa bụi .... mưa li ti ... cũng được
Mặt chúng tôi ngửa lên hứng nước
Một hạt nhỏ thôi cát cũng dịu đi nhiều ...

Ôi đảo Sinh Tồn, hòn đảo thân yêu
Dẫu chẳng có mưa, chúng tôi vẫn sinh tồn trên mặt đảo
Đảo vẫn sinh tồn trên đại dương gió bão
Chúng tôi như hòn đá ngàn năm trong đạp trái tim người
Như đá vững bền, như đá tốt tươi ...

Mưa vẫn dăng màn lộng lẫy phía xa khơi
Mưa yểu điệu như một nàng công chúa
Dù mưa chẳng bao giờ đến nữa
Thì xin cứ hiện lên thăm thẳm cuối chân trời

Để bao giờ cánh lính chúng
Cũng có một niềm vui
                đón đợi ...


1982
Logged

Những loài hoa nở ban ngày thường có màu sắc rực rỡ, những loài hoa nở ban đêm lại có hương thơm ngào ngạt
phonglan
Thành viên
*
Bài viết: 500


Nụ hoa và cây súng


« Trả lời #73 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2010, 02:37:42 pm »


LÍNH ĐẢO HÁT TÌNH CA TRÊN ĐẢO


Đá san hô kê lên thành sân khấu
Vài tấm tôn chôn mấy cánh gà
Em đừng trách chúng anh tạm bợ
Chẳng phông màn nào chịu gió Trường Sa

Gió rát mặt, đảo luôn thây hình dáng
Sỏi cát bay như lũ chim hoang
Cứ mặc nó. Nào hỡi các chiến hữu
Ta bắt đầu thôi. Mây nước đã mở màn

San khấu lô nhô mấy chàng đầu trọc
Người xem ngổn ngang cũng rặt lính trọc đầu
Nước ngọt hiếm không lẽ dành gội tóc
Lính trẻ lính già đều trọc tếu như nhau.

Những lúc vui cứ gọi đùa sư cụ
Là bà con xa với bụt ốc đây mà
Thôi lặng yên nghe có gì đang sóng sánh
Hóa ra sư cụ hát tình ca

Cái giai điệu ngang tàng như gió biển
Nhưng lời ca toàn nhớ với thương thôi
Đêm buông xuống nhìn nhau không rõ nữa
Cứ ngỡ như vỏ ốc cất thành lời

Rằng có đêm trăng dắt em đi dạo
Gương mặt em dịu dàng hàng cây cũng xinh tươi
Mở mắt chung chiêng lưng trời sóng vỗ
Và tay mình lại nắm lấy tay mình

Người yêu chúng anh ơi, các em ở phương nào
Tóc em ngắn hay dài có trời mà biết được
Những bóng dáng nào sẽ đến với chúng anh
Trông bốn phía chỉ âm u mây nước

Nào hát lên cho mây nước biết
Rằng chúng ta là những cơn người
Yêu em thủy chung hơn muối mặn
Dù thư tình chưa biết gửi cho ai

Nào hát lên cho đêm tối biết
Rằng tình yêu sáng trong ngực ta đây
Ta đứng vững trên đảo xa sóng gió
Tổ quốc Việt Nam bắt đầu ở nơi này

Điệu tình ca cứ ngân lên chót vót
Bỗng bàng hoàng nhìn lại phía sau
Ngoài mép biển người đâu lên đông thế
Ồ, hóa ra toàn những đá trọc đầu ...


1982
Logged

Những loài hoa nở ban ngày thường có màu sắc rực rỡ, những loài hoa nở ban đêm lại có hương thơm ngào ngạt
phonglan
Thành viên
*
Bài viết: 500


Nụ hoa và cây súng


« Trả lời #74 vào lúc: 14 Tháng Giêng, 2010, 02:38:35 pm »


THƠ TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN


Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên ...

Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên ...

Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trời nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên ...

Đất nước gian nan chưa bao giờ bình yên
Bão táp chưa ngưng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên ...

Vòm trời kia có thể sẽ khôngem
Không biển nữa. Chỉ mình anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên ...



HẾT
Logged

Những loài hoa nở ban ngày thường có màu sắc rực rỡ, những loài hoa nở ban đêm lại có hương thơm ngào ngạt
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM