Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 16 Tháng Tư, 2024, 07:45:33 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Những mảnh rời ký ức... ( Phần 2)  (Đọc 277335 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
dongadoan
Administrator
*
Bài viết: 7256


Cái thời hoa gạo cháy...


WWW
« Trả lời #180 vào lúc: 19 Tháng Tám, 2009, 06:33:07 pm »

Hì, biên tập cuốn sách của bác lixeta cũng lính chống Mỹ đấy ạ! Nhưng lý do ở đây có lẽ là giá sách và việc đưa sách sang TVQĐ. Grin
Logged

Duyên ấy kiếp sau tình chưa nhạt, thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng!
anhkhoi
Thành viên
*
Bài viết: 311


« Trả lời #181 vào lúc: 19 Tháng Tám, 2009, 10:57:33 pm »

- Ngày 05.10.1968- d177 đóng ở Vĩnh Linh bắn rơi 1 chiếc F100. Mời đọc "Gặp lại người trót bắn"- http://www.quansuvn.net/index.php?topic=2712.70

Bác Lixeta ơi, em hơi thắc mắc là khẩu 12 ly 7 trên xe tăng nặng bao nhiêu kg ạ? Em thấy mấy cậu tự vệ mỗi lần tập là 2 cậu vác súng và 2 cậu vác chân, 1 cậu vác thùng đạn chạy lặc lè. Vừa nặng vừa cồng kềnh thế mà bác "trót bắn" này một mình vác lên đồi nhanh còn hơn máy bay?  Grin
Logged
Majin Buu
Thành viên
*
Bài viết: 26


Faithful and Hope


« Trả lời #182 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2009, 12:16:46 am »

9- Đạn nhọn bắn vào xe có tác dụng như thế nào thì còn phải tùy loại xe. Nếu là T54, T59 thì kể cả 12,7 mm có bắn cả ngày vào phía trước, phía sau, bên sườn hay xích... cũng không sao cả. Trừ trường hợp đạn trrúng kính quan sát sẽ gây vỡ lăng kính. Tuy nhiên, trong xe cũng có một số lăng kính dự trữ. Còn đối với xe TG thì dính 12, 7 mm ở khoảng cách gần sẽ bị đạn xuyên qua vỏ.

Em đọc trong "Hành trình đến Dinh Độc Lập" của bác thì thấy ngay cả đạn 20 ly và cối 40 ly bắn từ AC130 cũng không làm gì được xe T-59. Em muốn hỏi là thường thì cỡ đạn từ bao nhiêu trở lên là có thể bắt đầu gây nguy hiểm cho T54, T59 ạ?
Logged

Đâu hay mùa thu gió,
Đêm qua mặc thêm áo,
Tay em lạnh mùa đông ngoài phố.
Đêm xin bình yên nhé,
Con đường vàng ánh trăng,
Đèn dầu khuya quán quen chờ sáng ...
Trongc6
Thành viên
*
Bài viết: 495


« Trả lời #183 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2009, 05:22:56 pm »

          Thời chống Mỹ, phát hiện vết bánh xe tăng là cả vùng rừng ăn B52 ngay. Nhẹ thì L19 nó quần đảo tìm chỗ nghi rồi gọi T28 hoặc thậm chí F5E choang bom cả giờ luôn.

         Còn bọn "canh trời" AC 130 thì không bao giờ bắn xe tăng. Nó bay đêm, canh trời và rình xe tải chở hàng. Thậm chí trên đó còn có đại bác 105ly. Lính xế Trường Sơn gọi máy bay này là thằng "xuyên thùng". Khi đánh cứ điểm lớn mà đánh cầm canh, ban đêm nó bắn 12 ly7 đạn lửa trông như giăng đèn sân khấu.
Logged

napoleon
Thành viên
*
Bài viết: 521


Không có gì là không thể


« Trả lời #184 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2009, 09:46:10 pm »

9- Đạn nhọn bắn vào xe có tác dụng như thế nào thì còn phải tùy loại xe. Nếu là T54, T59 thì kể cả 12,7 mm có bắn cả ngày vào phía trước, phía sau, bên sườn hay xích... cũng không sao cả. Trừ trường hợp đạn trrúng kính quan sát sẽ gây vỡ lăng kính. Tuy nhiên, trong xe cũng có một số lăng kính dự trữ. Còn đối với xe TG thì dính 12, 7 mm ở khoảng cách gần sẽ bị đạn xuyên qua vỏ.

Em đọc trong "Hành trình đến Dinh Độc Lập" của bác thì thấy ngay cả đạn 20 ly và cối 40 ly bắn từ AC130 cũng không làm gì được xe T-59. Em muốn hỏi là thường thì cỡ đạn từ bao nhiêu trở lên là có thể bắt đầu gây nguy hiểm cho T54, T59 ạ?
Theo mình biết đạn tầm từ 76mm trở lên (không tính M72, TOW, B40, B41)  bắn từ khoảng cách cỡ 700- 800 m, phải là đạn xuyên thì mới gây nguy hiểm cho T54, T59 Grin
« Sửa lần cuối: 20 Tháng Tám, 2009, 10:05:04 pm gửi bởi napoleon » Logged

Tôi có thể thất bại một trận đánh, nhưng tôi sẽ chiến thắng cả cuộc chiến tranh. Trí thông minh của con người được tính từ trán tới trời.
lixeta
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1531


« Trả lời #185 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2009, 09:55:44 pm »

- Ngày 05.10.1968- d177 đóng ở Vĩnh Linh bắn rơi 1 chiếc F100. Mời đọc "Gặp lại người trót bắn"- http://www.quansuvn.net/index.php?topic=2712.70

Bác Lixeta ơi, em hơi thắc mắc là khẩu 12 ly 7 trên xe tăng nặng bao nhiêu kg ạ? Em thấy mấy cậu tự vệ mỗi lần tập là 2 cậu vác súng và 2 cậu vác chân, 1 cậu vác thùng đạn chạy lặc lè. Vừa nặng vừa cồng kềnh thế mà bác "trót bắn" này một mình vác lên đồi nhanh còn hơn máy bay?  Grin

Chào quê!
Thắc mắc của quê cũng đúng thôi vì nếu tính cả khẩu 12,7 mm đồng bộ thì khá nặng thật, đúng như quê tả đấy: 5 người mới mang hết. Tuy nhiên trong trường hợp này thì hơi khác. Quê chú ý chi tiết: tại trận địa cũ có cả giá ba chân và bệ đỡ. Như vậy bác Hường nhà này chỉ phải mang mỗi "thân súng" và hòm đạn lên gá vào đó thôi. Mà nếu chỉ có thế thì mang được vì:
- Thân súng 12, 7 mm- loại của LX, có các rãnh tản nhiệt ở nòng là 34 kg. Nếu là của TQ thì nhẹ hơn một chút.
- 01 hòm đạn 50 viên có trọng lượng xấp xỉ 5 kg.
Như vậy, tổng trọng lượng mà bác Hường phải mang là 39 kg. Một bên vai vác thân súng 34 kg, một tay xách hòm đạn 5 kg đối với một pháo thủ xe tăng có lẽ cũng không phải là quá sức. Quê thấy thế có đúng không  Roll Eyes
Bác Hường hiện nay đang sống tại HN. Mặc dù đã khá cao tuổi nhưng trông vẫn tráng kiện lắm Grin
Logged
lixeta
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1531


« Trả lời #186 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2009, 10:02:11 pm »

9- Đạn nhọn bắn vào xe có tác dụng như thế nào thì còn phải tùy loại xe. Nếu là T54, T59 thì kể cả 12,7 mm có bắn cả ngày vào phía trước, phía sau, bên sườn hay xích... cũng không sao cả. Trừ trường hợp đạn trrúng kính quan sát sẽ gây vỡ lăng kính. Tuy nhiên, trong xe cũng có một số lăng kính dự trữ. Còn đối với xe TG thì dính 12, 7 mm ở khoảng cách gần sẽ bị đạn xuyên qua vỏ.

Em đọc trong "Hành trình đến Dinh Độc Lập" của bác thì thấy ngay cả đạn 20 ly và cối 40 ly bắn từ AC130 cũng không làm gì được xe T-59. Em muốn hỏi là thường thì cỡ đạn từ bao nhiêu trở lên là có thể bắt đầu gây nguy hiểm cho T54, T59 ạ?

Cái này phụ thuộc vào loại đạn Grin. Nếu là đạn nổ phá sát thương thì đến 155, 175 mm mà bắn vào phía trước tháp pháo hoặc mũi xe cũng không phá được giáp. Còn nếu là đạn xuyên giáp thì lại phụ thuộc vào cả cỡ đạn, khoảng cách bắn và góc chạm nữa. Như đạn B41 nhỏ vậy thôi, sơ tốc cũng nhỏ nhưng vì nó là đạn xuyên lõm nên nó xơi được cả T54, M48... Đối với các loại pháo chống tăng thì hiện nay thường từ cỡ 76 mm trở lên mới có khả năng diệt được các loại tăng chủ lực Grin
« Sửa lần cuối: 20 Tháng Tám, 2009, 10:16:19 pm gửi bởi lixeta » Logged
lixeta
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1531


« Trả lời #187 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2009, 10:06:53 pm »

          Thời chống Mỹ, phát hiện vết bánh xe tăng là cả vùng rừng ăn B52 ngay. Nhẹ thì L19 nó quần đảo tìm chỗ nghi rồi gọi T28 hoặc thậm chí F5E choang bom cả giờ luôn.

         Còn bọn "canh trời" AC 130 thì không bao giờ bắn xe tăng. Nó bay đêm, canh trời và rình xe tải chở hàng. Thậm chí trên đó còn có đại bác 105ly. Lính xế Trường Sơn gọi máy bay này là thằng "xuyên thùng". Khi đánh cứ điểm lớn mà đánh cầm canh, ban đêm nó bắn 12 ly7 đạn lửa trông như giăng đèn sân khấu.

Chào quê!
AC130 gặp xe tăng nó cũng bắn chứ. Bọn tôi đã bị bọn nó săn cho vài lần rồi. Tuy nhiên, mấy thằng hay "tuần đường" trên đường 559 chỉ có 20 ly và cối 40 ly "xuyên thùng" thôi- (20 ly chứ không phải 12,7 ly quê ạ, khi nó bắn hình thành một dây lửa nối từ máy bay xuống mục tiêu). Với hai loại vũ khí đó nó bắn chán không thấy tác dụng gì thì bỏ đi thôi Grin
Logged
napoleon
Thành viên
*
Bài viết: 521


Không có gì là không thể


« Trả lời #188 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2009, 10:12:18 pm »

- Ngày 05.10.1968- d177 đóng ở Vĩnh Linh bắn rơi 1 chiếc F100. Mời đọc "Gặp lại người trót bắn"- http://www.quansuvn.net/index.php?topic=2712.70

Bác Lixeta ơi, em hơi thắc mắc là khẩu 12 ly 7 trên xe tăng nặng bao nhiêu kg ạ? Em thấy mấy cậu tự vệ mỗi lần tập là 2 cậu vác súng và 2 cậu vác chân, 1 cậu vác thùng đạn chạy lặc lè. Vừa nặng vừa cồng kềnh thế mà bác "trót bắn" này một mình vác lên đồi nhanh còn hơn máy bay?  Grin

Trong chiến đấu thì vác 1 khẩu 12,7mm (chỉ có thân súng và hòm đạn) chưa là gì so với chị Tuyển đâu (vác gấp hơn 2 lần trọng lượng cơ thể) Grin

Chị Ngô Thị Tuyển, sinh năm 1946 tại Nam Ngạn, Hàm Rồng, Thanh Hóa. Chị là nữ dân quân mưu trí, dũng cảm. Ngày 4-4-1965, nữ dân quân Ngô Thị Tuyển mới mười chín tuổi, chỉ nặng có 42kg đã vác cùng lúc hai hòm đạn tổng cộng 98kg, vượt qua mưa bom bão đạn đến tiếp tế cho bộ đội bảo vệ cầu Hàm Rồng, Thanh Hóa.
Chính lòng yêu nước và ý chí căm thù giặc sâu sắc đã tạo nên sức mạnh vô thường ấy ở người con gái bé nhỏ này. Và chỉ vài tháng sau, để khẳng định niềm tin đó, chị đã không ngần ngại gánh 105kg lương thực (ở sân Giao tế của Tỉnh ủy Thanh Hóa) trước sự chứng kiến của đông đảo phóng viên Liên Xô (trước đây), Đức…
« Sửa lần cuối: 20 Tháng Tám, 2009, 10:25:35 pm gửi bởi napoleon » Logged

Tôi có thể thất bại một trận đánh, nhưng tôi sẽ chiến thắng cả cuộc chiến tranh. Trí thông minh của con người được tính từ trán tới trời.
lixeta
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1531


« Trả lời #189 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2009, 09:40:35 am »

Híc...!
Có người bảo tô- píc này đã trở thành chuyên mục "kiến thức quốc phòng" chuyên sâu về xe tăng, thiết giáp. Nhưng không sao cả, các quê có cần gì cứ hỏi, biết đến đâu mình sẽ trả lời đến đấy Grin
Tuy nhiên, cũng không được quên "Những mảnh rời ký ức" phải không?

CHẠM NGÕ CHIẾN TRƯỜNG
[/color][/color]

   Tầm 2 giờ chiều ngày 02.4.1972 chúng tôi được lệnh xuất kích. Vì là xe phẫu nên chúng tôi đi cuối đội hình. Đoàn xe đi ban ngày nhưng vẫn đảm bảo được bí mật bởi chủ yếu là đi trong “đường ống”. Nghe nói đó là những con đường kéo pháo của bộ đội, du kích Vĩnh Linh ra bờ biển bắn tàu địch. Nhiều đoạn được đào sâu xuống chừng gần 1 mét, hai bên trồng tre. Những lũy tre hai bên mép đường giao ngọn với nhau tạo thành một giàn ngụy trang tự nhiên rất kín đáo. Đường khá hẹp, xích xe chờm cả ra hai bên mép đường, cào vào hai bờ đường vốn xám bạc vì mưa nắng nay lại đỏ tươi màu đất đỏ ba dan. Tuy nhiên, do đi theo các con đường đó nên tốc độ hơi chậm, mãi gần tối chúng tôi mới đến được bờ sông Bến Hải- đoạn Cửa Tùng.
   Xe dừng lại, cánh lái xe chúng tôi được gọi lên để trinh sát bến xuống và bến lên. Tôi đứng lặng người nhìn cảnh hoàng hôn cháy đỏ trên con sông giới tuyến mà lòng ngập tràn một cảm xúc khó tả. Đã đọc bao trang sách, đã được nghe nói đến nó bao nhiêu lần,… thế mà hôm nay tôi đã được tận thấy. Ôi! Con sông của đau khổ, chia lìa đã hơn hai chục năm chia đôi đất nước. Hôm nay, tôi không chỉ được đến đây mà sẽ vượt qua nó để thực hiện khát vọng của muôn đời- thống nhất. Câu hát “Bên ven bờ Hiền Lương…” bất chợt ùa về trong tâm tưởng. Tôi lội hẳn xuống mép nước, nước sông đoạn này đục lờ lờ như màu nước hến- chắc đó là vùng cửa biển . Tôi nhấp thử một ít nước. Vị nước lờ lợ không giống như hôm ở Đèo Ngang.
   Theo kế hoạch chúng tôi sẽ bơi vượt sông BH ở đoạn Cửa Tùng này, sau đó sẽ cơ động dọc mép biển đến gần Cửa Việt (hiện vẫn trong tay địch) thì quặt về hướng tây đến Ngã tư Sòng để hiệp đồng với BB tiến công Đông Hà. Sở dĩ không đi theo đường 1 được vì con đường này đã bị bom pháo phá nát, để cơ động được TTG sẽ mất rất nhiều công bảo đảm. Còn bờ cát dọc mép biển lại có một đặc tính là rất chắc, xe tăng chạy vô tư. Tuy nhiên, cái khó khăn là lúc vượt qua động cát vào sâu trong nội đồng cơ. Tôi ngỡ ngàng hỏi mấy anh cán bộ: “Bên kia vẫn là địch thì vượt sông thế nào được?”. Các anh ấy trả lời thì mới biết: CZ Quảng Trị đã bắt đầu từ 30.3 và đã giải phóng được phần đất bờ nam sông Bến Hải. Ngày hôm qua d66 đã vượt sông sang trước. Tuy nhiên mới chỉ có 13 xe sang sông, riêng hai chiếc xe phá rào FR cồng kềnh bị sóng đánh tràn nước vào xe đã bị chìm ở gần bờ bên kia, giờ chỉ còn thấy nhô lên hai cái chuồng cu. Đây là loại xe do ta cải tiến từ xe K63-85, bỏ tháp pháo đi và lắp lên đó hai bộ tên lửa phá rào. Vì nó ngất ngưởng như vậy nên đêm qua khi bơi qua sông bị sóng đánh mạnh, nước tràn vào xe gây chìm xe. Hôm nay chỉ còn một bộ phận của 66 và SCH tiền phương e (đi trên xe chỉ huy). Xe phẫu của bọn tôi chính ra là phải đi hôm trước cùng 66 cơ, nhưng vì hỏng xe đến muộn nên mới đi với đoàn này. Với tôi, chẳng cần biết đi với đoàn nào. Chỉ cần biết được đưa con chiến mã thân yêu này vượt con sông giới tuyến là thấy sướng rồi.
   Chiều xuống thật nhanh. Mới đó mà đã gần tối. Chúng tôi được lệnh vượt sông. Trong ánh hoàng hôn tím thẫm nơi cửa biển từng chiếc xe lao xuống sông trông thật hùng dũng. Sông BH ở đoạn này mở ra khá rộng, có dễ đến 700 mét. Những con sóng lớn từ ngoài khơi cứ dồn đuổi nhau vào làm sông như rộng hơn ra.  Đến lượt xe mình tôi vừa cho xe xuống vừa gài số bơi hỗn hợp. Xe lao mạnh xuống nước, nước tràn cả lên mũi xe và ập cả vào cửa lái xe. Đến lúc đó mới nhớ ra là chưa nâng tấm chắn sóng lên. Càng bơi ra xa sóng càng lớn. Sóng táp vào sườn xe oàm oạp làm xe lắc lư nhiều, sóng còn té nước lên cánh y tá ngồi trên xe làm chúng nó cứ kêu ré lên đầy thích thú. Ánh lân tinh trên đầu sóng lấp loáng. Từ phía sau nhìn hai luồng nước từ ống phản lực của xe trước cuồn cuộn phụt ra càng đẹp. Hình như lúc đó nước đang lên nên xe hơi dạt về phía tay phải. Tuy nhiên việc điều chỉnh lại hướng xe cũng không mấy khó khăn. Chừng 15 phút sau xích xe tôi đã chạm bờ cát phía Nam. Tôi về số cạn rồi từ từ đưa xe lên bờ. Trong cảnh tranh tối tranh sáng mảnh đất miền Nam đầu tiên tôi đặt chân lên trông thật hoang tàn và bí ẩn.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM