Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 10:20:13 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Anh hùng tiêu sơn - Quyển 4  (Đọc 70099 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
daibangden
Moderator
*
Bài viết: 14469


Чёрный Орёл


« Trả lời #220 vào lúc: 06 Tháng Sáu, 2009, 12:53:50 am »

 Trí-Nhật lấy thuốc phát cho đồng bọn. Chúng bỏ thuốc vào miệng, rồi vận khí nuốt đi. Lát sau, bao nhiêu cái đau đớn từ từ biến mất.

 Trí-Nhật truyền giải ba chú cháu An-Bình đi theo.

 Đợi bọn Trí-Nhật đi xa, Đỗ Lệ-Thanh nói:

- Công-chúa, thế-tử. Chúng ta mau đuổi theo.

 Mỹ-Linh phất tay ra hiệu:

- Không cần thiết. Đây là phủ thủ của cơ quan trấn thủ nam Đại-Việt. Đến con chó, con mèo chạy đâu mình cũng kiểm soát được, huống hồ bọn này.

 Về đến dinh Khai-quốc vương, Mỹ-Linh thuật mọi truyện cho Thanh-Mai nghe, rồi xin quyết định. Thanh-Mai biết Mỹ-Linh đã coi mình là vợ Khai-quốc vương, làm vai trên, nên hỏi ý kiến nàng. Nàng hỏi Đỗ Lệ-Thanh:

- Đỗ phu nhân. Bây giờ phu nhân định hành động như thế nào ?

 Đỗ Lệ-Thanh suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Theo ý tiểu nhân, bên Trung-quốc bang Nhật-hồ đã phát triển lớn. Hồi tiểu tỳ ra đi, chưa chế ra Chu-sa hòan. Muốn thắng ai, phải dùng chưởng. Bây giờ không cần thiết luyện chưởng, mà chỉ cần phóng thuốc vào người cũng đủ. Dường như bang Nhật-hồ đã khống chế được nhiều quan chức triều Tống, trong đó có thái hậu. Tuy vậy bang chỉ có thuốc trị giảm đau trong một thời gian ngắn, mà không có thuốc giải. Đơn chế thuốc giải không phải mình tiểu tỳ biết, mà trong họ Đỗ có nhiều người biết. Chắc trong khi tranh dành chức chưởng môn, nhóm họ Đỗ đã bị diệt họăc giả tách ra không còn ở trong bang. Vì vậy, họ phái người đi tìm tiểu tỳ.

 Mỹ-Linh gật đầu:

- Đúng thế. Vậy trước đây phu nhân có dạy Nguyên-Hạnh chế thuốc này không ? Y có biết Hồng-thiết tâm pháp không?

- Không. Từ ngày sang Đại-Việt, vì dấu tung tích, nên Nguyên-Hạnh bắt tiểu tỳ không được luyện chưởng này nữa. Vì luyện để làm gì ? Nếu đem ra xử dụng đánh ai, tông tích bị lộ ngay. Vì vậy thuốc giải không cần đến. Cho nên y không đòi học chế. Nào ngờ...nào ngờ y vẫn bí mật luyện tập. Vì vậy hôm trước y dùng để hại công chúa.

 Mụ ngừng lại cầm chung trà uống một hơi cạn, rồi tiếp:

- Công chúa thử đoán xem, tại sao y không giết tiểu-tỳ, mà lại giam cầm làm chi ?

 Mỹ-Linh đáp ngay:

- Chắc y muốn phu nhân dạy cách chế thuốc giải Chu-sa độc chưởng.

- Gần như thế . Y thường tra vấn tiểu nhân hai vấn đề. Một là phương thuốc luyện Hồng-thiết thần công và phương thuốc giải. Tiểu tỳ nhất định không khai. Vì nếu khai ra, y sẽ giết tiểu tỳ ngay.

 Bản tính Thiệu-Thái nhân từ. Chàng nói với Đỗ Lệ-Thanh:

- Phu nhân còn nhớ phương thuốc giải, nên chế ra ít ngàn viên, để cứu đời. Cứu một mạng người bằng xây bẩy ngôi chùa.

 Đỗ Lệ-Thanh lạy thụp xuống đất:

- Thế tử thực là người nhân đức. Theo tiểu tỳ, chúng ta nên chế thuốc giải, vì thuốc giải chỉ có hiệu lực một năm. Hàng năm đến tiết Đông-chí mà không có thuốc giải, sẽ lên cơn đau đớn sống không nổi, chết không xong. Nào bây giờ chúng ta bí mật cứu ba người họ Chu ra...

 Thanh-Mai vỗ tay:

- Mưu kế tuyệt diệu.

 Thiệu-Thái ngơ ngác:

- Thế nghĩa là...

 Mỹ-Linh cười:

- Chúng ta cứu ba người họ Chu. Tất nhiên giữa ba người này với bọn Nguyên-Hạnh còn xẩy ra nhiều trận đấu. Còn nhiều người bị trúng độc. Trong khi đó chúng ta ở giữa, làm ngư ông hưởng lợi, cứ tìm đám thiếu niên Hồng-hương cho họ thuốc giải, bắt tuyên thệ phải báo cáo mọi họat động của Nguyên-Hạnh cho Khu-mật-viện. Nếu người nào không trung thành, cuối năm ta không cho thuốc giải.

 Thiệu-Thái mừng rỡ:

- Chúng ta cứ thế mà làm.

 Đỗ Lệ-Thanh lắc đầu:

- Khi phóng thuốc giải vào người bệnh, cần nhất người đó phải dùng Chu-sa thần công. Mà tiểu tỳ bị giam bao năm, công lực cạn. Bây giờ thế tử luyện thần công Chu-sa, mới cứu họ được.

 Thiệu-Thái ngơ ngác:

- Tôi làm sao mà luyện được thần công này ?

 Đỗ Lệ-Thanh cầm con dao nhỏ để trên bàn, mụ cởi cái áo da trên người ra, rồi cầm dao rạch lằn chỉ. Phút chốc lớp lụa bên trong với lớp da tách đôi. Mụ để cái áo da lên bàn. Chỉ vào cái áo:

- Bí quyết chế thuốc giải, cũng như thần công Chu-sa, tiểu tỳ chép vào đây lâu rồi. Nguyên-Hạnh đã vạch từng ly, từng tý ra xét, mà không tìm thấy.

 Mỹ-Linh nhìn tấm áo da, không có chữ, cũng chẳng có hình vẽ. Nàng hỏi:

- Bí quyết ở trong này ?

 Đỗ Lệ-Thanh cầm con dao cắt đôi quả chanh, rồi vắt nước lên lớp da trong áo. Mụ dùng tay chà cho nước chanh ướt hết vạt trước. Lập tức trên lớp da hiện ra những hàng chữ li ty. Mụ nói:

- Muốn luyện thành công Chu-sa chưởng, ít nhất phải mất 10 năm. Nhưng trong người thế tử hiện có một trăm năm Thiền-công, thì luyện rất mau.

 Thiệu-Thái, ghé mắt đọc:

 Thần công Chu-sa chưởng, bí lục.

 Phần dưới chép:

 Chu-sa thần công thuộc loại âm nhu. Nó còn có tên khác như Mai-hoa công hoặc Hồng-sa công. Phương pháp luyện có hai phần. Phần thứ nhất luyện công khi nào nội lực thực mạnh, dùng thuốc tẩm vào bàn tay.

 Chàng đọc xuống dưới:

 Võ-lâm cứ nghĩ Chu-sa thần công chỉ để đánh người thực sai lầm. Chu-sa thần-công có hai thực nghiệm. Một là dùng chưởng lực đẩy chất độc đánh đối thủ. Hai là dùng thần công hút bất cứ loại độc nào để cứu người.

 Thiệu-Thái mừng thầm:

- Như vậy thực tốt quá. Ta học thần công này, để cứu người chẳng tốt sao ?

 Chàng đọc xuống dưới:

 Cho cát khô vào trong một thùng. Hàng ngày dùng tay đâm. Không cần biết bao nhiêu lần, khi nào mệt thì nghỉ. Cứ như vậy luyện hàng ngày. Trong vòng 5 tới 10 năm, tay cách xa thùng cát hơn thước xỉa mạnh khiến cho cát bay lên. Như vậy là được một thành.

 Bên dưới ghi:

 Trong khi luyện, khí trầm đơn điền , rồi vận khí ra Thủ tam âm kinh đâm xuống. Khi rút tay ra, dẫn khí ngược trở lên.Thiệu-Thái vận khí thử, thấy không khó gì cho lắm, chàng tiếp tục đọc xuống dưới, luyện thử, cũng chỉ mấy khắc là xong. Chàng dọc tiếp:

 Đến đây công lực đã được ba thành. Bắt đầu luyện với thuốc. Người nào bẩm tính thông minh luyện trong 10 năm sẽ thành.

 Đỗ Lệ-Thanh chắp tay:

- Mừng cho thế tử đã luyện xong hai phần khó nhất. Bây giờ phải luyện với thuốc.
Logged
daibangden
Moderator
*
Bài viết: 14469


Чёрный Орёл


« Trả lời #221 vào lúc: 06 Tháng Sáu, 2009, 12:55:05 am »

 Mụ cầm bút viết phương thuốc:

 Hoa thủy trùng 1 lượng.
 Hắc chi ma 2 tiền.
 Qui vĩ 2 tiền.
 Xuyên liên 8 phân.
 Hòang bách 1 tiền.
 Kinh giới 3 tền.
 Trắc bách 1 lượng.
 Dương khởi thạch 2 tiền.
 Thiết sa 4 tiền.
 Phòng phong 3 tiền.
 Ban thích trùng 5 lượng.
 Ngân hoa 2 tiền.
 Bạch tật lê 3 tiền.
 Thạch ? ? ? 8 lượng.
 Bạch truật 2 tiền.
 Bạch tín 1 tiền.
 Hồng nương tử 5 tiền.
 Ngô công 2 con.
 Can khương 1 lượng.
 Não sa 5 tiền.
 Hồng hoa 1 tiền.
 Nguyên sâm 5 phân.
 Bắc tế tân 3 tiền.
 Bạch tân bì 3 tiền.
 Đinh thí trùng. 5 tiền.
 Tiểu nha qui 2 tiền.
 Chỉ thiên tiêu. 8 lượng.
 Tổng cộng 28 vị.
 
 Mụ nói với Mỹ-Linh:

- Xin công chúa ban chỉ truyền y sĩ soạn cho hai lần phương thuốc này.

 Trong dinh Khai-quốc vương có nhiều y sĩ dùng trong quân. Mỹ-Linh sai tỳ nữ đi lấy thuốc. Phút chốc đã mang về. Mụ kiễm điểm lại, bỏ vào nồi, cho vào ba chục bát nước đun. Mụ dặn dầu bếp:

- Để chính tôi đun mới được. Vì độc chất này ghê gớm lắm. Người ngửi phải e nguy lắm thay.

 Mụ thân vào bếp đun thuốc. Một lát mang thuốc ra. Hơi thuốc bốc lên ngào ngạt. Mụ nói:

- Xin thế tử ngâm hai tay vào thuốc rồi tiếp tục vận khí luyện như trước.

 Thiệu-Thái ngâm hai tay vào thuốc, vận khí. Chàng cảm thấy chất thuốc ngấm vào trong người thực mau. Bỗng mấy con thạch-sùng trên trần nhà rơi xuống đất lộp bộp. Chúng dãy mấy cái rồi nằm im.

 Mỹ-Linh kinh hãi:

- Cái gì vậy ?

 Đỗ Lệ-Thanh đáp:

- Thưa công chúa, những con rắn mối này ngửi phải hơi độc, tạng phủ chúng nát ra mà chết.

 Thiệu-Thái luyện một lúc, chậu nước thuốc trở thành trong veo. Đỗ Lệ-Thanh giải thích:

- Bao nhiêu chất độc, thế tử hút vào hai ban tay cả rồi.

 (Xin đọc tiếp bộ Thuận Thiên Di Sử)

 HẾT QUYỂN 4.

Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM