Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 05:22:28 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chiến dịch 12 ngày đêm (Linebacker II), tháng 12/72  (Đọc 419281 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #370 vào lúc: 29 Tháng Mười Một, 2012, 10:13:03 pm »

Chuyện ấy thì chắc phải chịu thôi bác Giangtvx ạ. Ngày Đức tấn công Liên Xô được nhiều nguồn báo cho Stalin lắm, không phải chỉ một mình R.Zorghe. Nhưng Stalin xử lý thông tin đó ra sao thì mọi người cũng biết rồi đấy. Lịch sử luôn luôn có những bí ẩn khó giải mã được, ngay cả trận Pearl Harbor nổi tiếng, mà cũng có thể chẳng có bí ẩn gì chỉ đơn giản là ta đánh giá tình hình chưa hoàn toàn chính xác vì có nhiều nguồn tin mâu thuẫn nhau chẳng hạn.

À mà bác altus hay nói đúng lắm. Grin
« Sửa lần cuối: 29 Tháng Mười Một, 2012, 10:18:59 pm gửi bởi qtdc » Logged
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #371 vào lúc: 01 Tháng Mười Hai, 2012, 05:31:00 am »

Vâng, em thấy các bác phân tích cũng có lý lắm ạ! À mà nhờ bác qtdc hỏi hộ bác altus xem để chống trộm thì nên ngồi trong nhà canh hay ra ngoài cánh đồng để đón lõng chúng?   Grin  
« Sửa lần cuối: 01 Tháng Mười Hai, 2012, 05:56:19 am gửi bởi Giangtvx » Logged

qtdc
Thượng tá
*
Bài viết: 3299


« Trả lời #372 vào lúc: 01 Tháng Mười Hai, 2012, 06:19:17 am »

Vâng, em thấy các bác phân tích cũng có lý lắm ạ! À mà nhờ bác qtdc hỏi hộ bác altus xem để chống trộm thì nên ngồi trong nhà canh hay ra ngoài cánh đồng để đón lõng chúng?   Grin  

Thực ra cũng chỉ là suy luận của người đi sau trên cơ sở những dữ liệu mà họ có thôi bác ạ. Mà suy luận thì tùy nhận định của từng người và cũng chưa chắc đã phải. Có thể nói chỉ có người trong cuộc thời bấy giờ ở cương vị nhất định mới hiểu được cặn kẽ tại sao và như thế nào. Thực tế là câu trả lời đúng đắn nhất. Còn về phần cá nhân bác, bác nhận định chuyện đó ra sao?
Logged
altus
Moderator
*
Bài viết: 1782



« Trả lời #373 vào lúc: 01 Tháng Mười Hai, 2012, 08:51:18 am »

Vâng, em thấy các bác phân tích cũng có lý lắm ạ! À mà nhờ bác qtdc hỏi hộ bác altus xem để chống trộm thì nên ngồi trong nhà canh hay ra ngoài cánh đồng để đón lõng chúng?   Grin  

Cái này chắc các bác như bác Buff hay bác huyphongssi mới có câu trả lời chính xác. Tôi thì tôi đoán bừa là các cụ nhìn bản đồ xem trộm nhà ở chỗ nào, các cụ lấy ngón tay kéo một vạch thẳng ra Hà Nội Hải Phòng thì thấy có khi đón lõng ở khu 4 thì hay mọi nhẽ, nhất là ta từng bắn rơi B-52 ở trong ấy (ta khen thưởng mừng công tưng bừng tới mấy chiếc lận), có khi các cụ nghĩ trong ấy địa lợi địa hình địa vật phù hợp với bắn B-52 hơn là ở ngoài xứ Thần Kinh chăng?
Logged
chiangshan
Thành viên
*
Bài viết: 3405


No sacrifice, no victory


WWW
« Trả lời #374 vào lúc: 01 Tháng Mười Hai, 2012, 09:36:02 am »

Em theo chủ nghĩa xét lại Grin nên em cho rằng lúc ấy các cụ nhận định là việc ký xong hiệp định Paris chỉ là ngày 1 ngày 2. Như vậy B52 có đánh cũng sẽ là đánh cố 1 đợt cuối cùng trước khi hiệp định buộc quân Mỹ phải ngừng tham chiến ở VN. Mà đánh thì tất nhiên trong trường hợp này sẽ là khu 4, đầu mối hậu cần của miền Nam.
Logged

Dân ta phải biết sử ta
Cái gì không biết cần tra Gúc gồ
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #375 vào lúc: 01 Tháng Mười Hai, 2012, 12:04:42 pm »

Bác Hồ đã nói:"Đế quốc Mỹ nhất định thua. Nhưng nó chỉ nhận thua sau khi bị thua trên bầu trời Hà Nội". Khu 4 nào ở đây chứ.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #376 vào lúc: 03 Tháng Mười Hai, 2012, 07:30:56 am »

Bác TL và bác OldBuff có ý kiến gì về việc điều chuyển các đơn vị SAM cuối năm 1972 không?
Logged

baoleo
Moderator
*
Bài viết: 1500


« Trả lời #377 vào lúc: 03 Tháng Mười Hai, 2012, 10:31:09 am »

Ông Văn Giang, là chính ủy sư phòng không Đỏ trong đợt 12 ngày-đêm (sau này ổng về làm Chính ủy Hải quân, thời tôi, có nhiều chuyện hài về ổng mà tôi chứng kiến-sẽ kể sau), có kể trong hồi ký, việc điều tên lửa đi, là do suy nghĩ như chú Sơn đã phán (bố tướng nhỉ  Grin)
Logged
lexuantuong1972
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1885


TÂT CẢ VÌ ĐỒNG ĐỘI


« Trả lời #378 vào lúc: 03 Tháng Mười Hai, 2012, 11:04:24 am »

CHẶN ĐỨNG "PHÁO ĐÀI BAY"

‘Tỷ lệ B.52 bị bắn rơi mức độ nào thì Nhà Trắng rung chuyển, mức độ nào thì Mỹ không chịu nổi, phải thua?’ - Đại tướng Võ Nguyên Giáp từng đặt câu hỏi.


Nỗi ám ảnh SAM 2 ở Hà Nội


Ngày 8/1/1973, báo Tuần tin tức (News Week) của chua chát với chính quyền Nixon bằng câu bình luận về chiến dịch Linebacker 2: "Nếu B.52 ra Bắc Việt Nam và chịu đựng thiệt hại như mức độ vừa qua thì chẳng cần phải là một thiên tài toán học cũng thấy được rằng cuối cùng Mỹ sẽ hết nhẵn B.52".

Trong khi đó, từ ngày 28/12/1972, Thượng nghị sỹ Mỹ McGovern đã tuyên bố thẳng thừng: "Việc ném bom Bắc Việt Nam cần phải ngừng vì lý do thuần túy quân sự là số thiệt hại về máy bay quá lớn.

... Sẽ không thể có hòa bình và tù binh Mỹ không được về nước chừng nào việc ném bom chưa chấm dứt. Ném bom không mang lại hòa bình, nó chỉ làm cho chiến tranh lan rộng hơn và đẫm máu hơn. Không quân Mỹ chỉ có 400 máy bay B.52, thế mà trong 2 tuần qua đã mất 11 chiếc ở Bắc Việt Nam (11 chiếc là con số mà Mỹ thừa nhận đến ngày 26/12-NV). Chỉ riêng điều đó, chính sách ném bom là vô nghĩa".

Người Mỹ, đặc biệt là các cựu quân nhân Mỹ, những chỉ huy của quân đội Mỹ, những nhà nghiên cứu quân sự... đã đi tìm kiếm rất lâu câu trả lời tại sao Hà Nội lại có thể "xơi" B.52 một cách "ngọt" như thế trong 12 ngày đêm "Điện Biên Phủ trên không"?


Ảnh tư liệu

Sai lầm về chiến thuật?

Charles Barrows, đại úy hoa tiêu B.52 bị bắt Hà Nội bắt làm tù binh đặt vấn đề ngay khi còn ngồi ở Hỏa Lò: "Hệ thống điện tử trên máy bay B.52 rất tinh vi và đắt tiền nhưng vẫn không gây nhiễu nổi ra-đa Bắc Việt.

Siêu pháo đài bay B.52 đã cải tiến nhiều lần, máy móc rất tốt... Các phi công B.52 được huấn luyện công phu, thành thạo các chiến thuật hiện đại và B.52 được bảo vệ dày đặc, nhưng vẫn bị bắn rơi vì đạn phòng không... Không quân chiến lược của Mỹ không thể chịu đựng nổi tỷ lệ tổn thất về B.52 trên bầu trời Hà Nội".

Câu hỏi này của Charles Barrows đã được Đại tướng Võ Nguyên Giáp đặt ra theo hướng ngược lại với các cán bộ tham mưu tác chiến của Quân chủng Phòng không VNDCCH từ tháng 5/1972: "Tỷ lệ B.52 bị bắn rơi mức độ nào thì Nhà Trắng rung chuyển, mức độ nào thì Mỹ không chịu nổi, phải thua?".

Cho đến lúc đó các phương án đánh B.52 trên bầu trời Hà Nội, Hải Phòng đều đã có những yêu cầu về hiệu suất chiến đấu từng trận, từng ngày nhưng chưa nói đến chỉ tiêu về tỷ lệ bắn rơi B.52. Đại tướng Tổng tư lệnh đã phát hiện ra thiếu sót đó.

Sau mấy tuần vật lộn với những con số, câu trả lời đã được đưa ra:

- N1 - tỷ lệ Mỹ chịu đựng được là 1 -2% (trên tổng số B.52 tham chiến của Mỹ);

- N2 - tỷ lệ làm Nhà Trắng rung chuyển là 6 - 7%;

- N3 - tỷ lệ buộc Mỹ thua cuộc là trên 10%.

Câu hỏi tiếp theo của Tổng tư lệnh với Quân chủng Phòng không là: Quân chủng chọn tỷ lệ nào? Câu trả lời lần này có ngay lập tức: Chúng tôi loại trừ N1, quyết tâm đạt N2 và vươn tới N3.

Đại tướng chỉ thị: Muốn vậy quân chủng phải làm tốt hai việc: Khẩn trương hoàn thành kế hoạch đánh B52 bảo vệ Hà Nội, Hải Phòng để dựa vào đó hoàn tất mọi công tác chuẩn bị; gấp rút hoàn chỉnh các tài liệu về cách đánh B.52 để lấy đó mà huấn luyện cho bộ đội thật thành thạo.

Quân chủng Phòng không đã thực hiện xuất sắc chỉ thị đó, hoàn thành vượt mức chỉ tiêu N3. Trong 12 ngày đêm mùa đông năm 1972, tỷ lệ B.52 bị bắn hạ là 17,6% (34/197 chiếc). Hà Nội góp công trong đó 23 chiếc.

Đại úy phi công lái B.52 Robert E. Wolff, cũng bị bắt tại Hà Nội, lại có phân tích khác (trên tờ Air Force Magazine năm 1979): "Khi bay hướng Bắc về phía Trung Quốc, chúng tôi lắng nghe máy bay chiến đấu bắn phá và máy bay gây nhiễu ngăn cản hệ thống phòng thủ của Hà Nội hoạt động. Các máy bay F.111 hoàn thành được nhiệm vụ của chúng, một vài máy bay MIG vẫn cất cánh được.

Máy bay chiến đấu càn quét của chúng tôi gặp khó khăn trong việc liên lạc với tàu hải quân Hoa Kỳ hoạt động trong vịnh Bắc Bộ, làm nhiệm vụ phối hợp chặn máy bay đối phương. Các phi công của máy bay hộ tống chúng tôi không thể khai hỏa nếu không nhận được sự cho phép vì chúng tôi không muốn có một sai lầm nào trong việc nhận định địch - bạn.

Viên phi công Mỹ còn nhớ, "ở đây chúng tôi đã có một suy nghĩ. Nhiều phi công trong toán bay tưởng rằng đoạn bay trong lúc bắn phá của phi vụ sẽ là đoạn nguy hiểm nhất. Nhưng trên thực tế, giai đoạn rời khỏi mục tiêu cũng khó khăn không kém. Chúng tôi phát hiện ra là các ác tên lửa SAM đạt hiệu suất cao nhất khi các máy bay B.52 đổi hướng lần cuối cùng để rời mục tiêu, vì lúc này ra-đa của đối phương thu nhận được hình ảnh tối đa của máy bay".

Người ta đã bàn luận nhiều về khía cạnh đó của chiến dịch. Mâu thuẫn gay gắt nhất giữa các tay súng và Bộ tham mưu chiến dịch là về "thế đi của đàn voi con". Đội hình kéo dài nhiều dặm, các máy bay cùng theo một đường, một độ cao, một hướng. Cả 36 máy bay đến một điểm nhất định rồi lần lượt đổi hướng thì chẳng cần tài giỏi gì phe phòng thủ cũng biết nhằm vào đâu để bắn chiếc 37".

Đại úy phi công Drenkowski tán thành quan điểm này, nhưng đặt thêm những vấn đề cũng trên tạp chí Air Force: "Tên lửa, pháo phòng không bắn lên dày đặc. B.52 thực hiện các thao tác né tránh, tuy biết rằng né tránh cũng chẳng mang lại kết quả gì. Kẻ thù của B.52 là tên lửa SAM. Trong khi bay từng tốp 3 chiếc, kẻ thù của B.52 còn là những vụ đụng vào nhau ở trên trời. Lúc này, vũ khí đáng sợ nhất với B.52 lại là một chiếc B.52 khác đang bay gần cạnh nó. Các nhân viên phi hành bối rối khi thấy ở phía trước lại có B.52 bị bắn rơi, trong khi đạn pháo phòng không vẫn nổ tới tấp bốn phía xung quanh.

Trong đêm 19/12, người ta biết chắc chắn là đã có một số B.52 bị bắn rơi. Cả 2 chiếc B.52G này đều bị trúng tên lửa đúng lúc ngoặt để bay ra khỏi mục tiêu, và rơi gần Hà Nôi. Các toán B.52 tiếp sau cũng bị SAM bay lên đón đánh dữ dội. Một B.52 khác bị thương bay về đến Lào thì rơi. Đến ngày 20/12, 6 chiếc B.52 bị bắn rơi trong 9 giờ.

Vậy là 3 ngày, 300 lần B.52 xuất kích, bị bắn rơi 9 chiếc, tỷ lệ tổn thất tới 3%, một tỷ lệ không thể nào chấp nhận. Những máy bay B.52 bị bắn rơi lại là những B.52G đã được trang bị khí tài gây nhiễu rất mạnh...

Các kíp lái cho rằng tổn thất B.52 quá lớn là do việc vạch kế hoạch tồi, chiến thuật kém. Họ thấy cần thu hẹp vòng ngoặt để nhanh chóng thoát khỏi mục tiêu, bay ra vịnh Bắc Bộ. Họ muốn được phép làm các động tác cơ động né tránh, bay theo các đường đan chéo nhau, thu ngắn đội hình, từ nhiều hướng tiếp cận các mục tiêu, độ cao khác nhau thay đổi liên tục không theo quy luật để đối phương khó đối phó. Nhưng như vậy lại vẫn tăng thêm nguy cơ là chính B.52 đâm phải nhau trên không".

Sự ám ảnh SAM2


Tên lửa SAM 2, vẫn được xem là kẻ thù của B.52, vì được thiết kế bắn tới độ cao B.52 thường sử dụng, vốn được Hà Nội gọi tên là "rồng lửa Thăng Long", trong chiến dịch 12 ngày đêm bảo vệ vùng trời Thủ đô là mối đe dọa lớn nhất, trở thành nối ám ảnh cho bất cứ kíp bay B.52 nào nhận nhiệm vụ mang bom ra vùng châu thổ Sông Hồng.

Tuy nhiên, nghệ thuật điều khiển SAM của lực lượng phòng không - không quân Hà Nội lại là cái khiến người Mỹ phải nghiêng mình.

Trên tạp chí "Không quân Mỹ", John L.Frisbee viết: "Trong thời kỳ chiến tranh thế giới 2, tổn thất máy bay ném bom bị phòng không hay máy bay chiến đấu đối phương bắn hạ tại hai chiến trường chính yêu đượ ước tính trung bình: cứ 64 phi xuất thì có 1 chiếc bị bắn hạ và lúc ấy chưa có tên lửa SAM hữu hiệu. Trái lại, trên không phận Hà Nội và Hải Phòng thì cứ 49 phi xuất lại có một B.52 bị SAM bắn rơi".

Cựu Phó Tham mưu trưởng không quân Mỹ khi trả lời tạp chí AirForce vào tháng 6/1973 cũng thừa nhận: "Bắc Việt Nam rõ ràng là có nhiều kinh nghiệm bắn tên lửa SAM cũng như các loại súng phòng không khác. Họ cũng có nhiều kinh nghiệm trong việc phát hiện máy bay từ các đài điều khiển mặt đất... Không quân Mỹ đã tiến hành chiến tranh điện tử trên quy mô lớn, nhưng các máy bay vẫn dễ bị tổn thương.

...Bắc Việt đã bắn hạ hàng chục B.52 bằng cách ngắm bắn bằng mắt thường. Chúng tôi cho rằng Bắc Việt Nam đã phát triển được các lực lượng phòng không dày dạn kinh nghiệm nhất thế giới. Rõ ràng họ có kinh nghiệm hơn bất cứ nước nào trong việc phóng tên lửa SAM lên để hạ máy bay".

Cũng Drenkowski, trong "Về chiến dịch Linebacker 2", phân tích: "Những người điều khiển tên lửa SAM khôn ngoan đã quan sát ngay chiếc B.52 đi đầu ngoặt khỏi mục tiêu. Họ phóng lên một quả SAM để tên lửa bay theo đường đạn 45 giây tới gần chỗ B.52 phải ngoặt. Họ dùng 5-10 giây điều khiển quả tên lửa "khóa" vào điểm ngoặt, sao cho khi tên lửa đến đó vừa đúng lúc chiếc B.52 tiếp theo vừa bay tới. Thật ngon xơi!".

John T. Greenwood, trong cuốn "Chiến tranh Việt Nam" (Vietnam War) chỉ rõ: "Để lợi dụng khả năng có gió mạnh thổi từ hướng Tây Bắc, các máy bay bao giờ cũng từ phía Tây Bắc bay vào các mục tiêu lớn ở Hà Nội. Ngay sau khi trút bom, máy bay phải lượn vòng rất lớn ra phía sau mục tiêu để thoát ra ngoài tầm bắn của tên lửa đất đối không càng nhanh càng tốt.

Theo quy định, các tốp trong đội hình tiến công của B.52 chỉ được bay ở các độ cao và hướng khác nhau rất nhỏ. Các tốp phải bám chặc đội hình để làm giảm khả năng dễ bị tổn thương vì tên lửa đổi phương, để tăng hiệu quả bảo vệ của các phương tiện gây nhiễu điện tử trong đội hình và giữa các tốp, để giữ đội hình trong hành lang có thả sợi nhiễu.

Vì các phi công thuộc Bộ tư lệnh không quân chiến lược ít khi bay trong các đội hình lớn vào ban đêm và vì vùng trời Hà Nội chật hẹp sẽ đông đặc máy bay, nên các phi công được lệnh tránh va chạm bằng cách càng ít thực hiện động tác cơ động càng tốt.

Những chiếc B.52 đầu tiên trong đêm 18/12 ném bom các sân bay Hòa Lạc, Kép và Phúc Yên. Một máy bay MIG bị bắn rơi, chiếc đầu tiên được xác định do B.52 bắn rơi trong chiến dịch Linerbacker 2 và trong cả cuộc chiến tranh.

Sau đó, Kinh Nỗ và Yên Viên bị ném bom. Chiếc máy bay mang mật danh "Than củi" dẫn đầu 9 chiếc B.52 cất cánh từ Guam khi đánh vào nhà kho Yên Viên, Ai Mỗ bị 2 tên lửa SAM bắn trúng trước khi kịp trút bom và rơi xuống phía tây bắc Hà Nội. Đó là chiếc B.52 đầu tiên bị hỏa lực phòng không Hà Nội bắn rơi trong chiến dịch và là chiếc thứ 2 bị bắn rơi trong cuộc chiến tranh.

Đến nửa đêm, 30 máy bay cất cánh từ Guam oanh tạc Hà Nội một lần nữa. Một chiếc B.52 khác bị thương nặng vì tên lửa SAM khi đang ngoặt ra khỏi mục tiêu và rơi ở Thái Lan sau khi tổ lái đã nhảy dù. 5 giờ sau, đợt thứ 3 bay vào, thêm một B.52 bị bắn rơi...

Những điểm yếu nghiêm trọng trong việc vạch kế hoạch thực hiện, bộc lộ trong những cuộc oanh tạc ngày thứ nhất đã trở nên rõ nét một cách bi thảm trong những ngày sau. Các chiến thuật áp dụng trong chiến dịch ném bom mang tên Arefight (Đèn hồ quang) ở miền Nam Việt Nam không thích hợp với khu vực Hà Nội, nơi có hỏa lực phòng không mạnh. 5 phi vụ tiến hành hồi tháng 4, đặc biệt là trận oanh tạc Hải Phòng đã dẫn các nhà vạch kế hoạch Mỹ tới những nhận định sai lầm.

Ba đợt, mỗi đêm gây khó khăn cho việc rải sợi nhiễu, hay trấn áp tên lửa đất đối không, đồng thời giúp cho hệ thống phòng không đối phương (Hà Nội - NV) có thời gian hồi phục và chuẩn bị đối phó với đợt tiến công mới.

Gió thổi mạnh giúp cho các máy bay ném bom bay nhanh tới mục tiêu, nhưng đồng thời cũng thổi bạt sợi nhiễu khiến cho các máy bay B.52 phải dựa vào thiết bị gây nhiễu của chính mình để tránh bị ra-đa phát hiện.

Hơn nữa, khi ra khỏi mục tiêu, các máy bay B.52 phải ngoặt trở lại bay ngược chiều gió mạnh 100 hải lý nên tốc độ rút lui chậm lại quá nhiều, và hướng gây nhiễu bị chệch, khiến cho ra-đa của các trận địa tên lửa SAM lên cận có thể lọt qua những chỗ yếu trong màn nhiễu.

Thêm nữa, đội hình máy bay ném bom quá dài và việc quy định một điểm ngoặt độc nhất cho các máy bay khi ra khỏi mục tiêu đã giúp cho đối phương nhằm đúng điểm ngoặt sau khi những tốp đầu bay qua".

Đại úy phi công Drenkowski ngao ngán bình luận: "Những thay đổi về chiến thuật sau Noel không phải để đáp ứng đề nghị của phi công... mà vì 3 viên tướng chịu trách nhiệm về chiến dịch này ngồi ở Mỹ chợt nhận ra rằng nếu tốc độ rơi máy bay cứ diễn ra như hiện tại thì chỉ trong 2 tuần nữa sõ không còn chiếc B.52 nào ở Đông Nam Á" ("Tấn bi kịch của Linebacker 2", tạp chí Armed Forces Journal, tháng 7/1997).

(còn tiếp)


http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/tuanvietnam/99343/chan-dung--phao-dai-bay-.html
Logged

Ký ức một thời hoa lửa: (P1)(P2)(P3)(P4)
huyphongssi
Thành viên
*
Bài viết: 1515



« Trả lời #379 vào lúc: 03 Tháng Mười Hai, 2012, 12:22:27 pm »

Huyphong vừa đi công chuyện về, đang ngồi chờ giao ban chiều nên vào nói leo các thủ trưởng 1 chút:

Điều lực lượng đi đâu, bao nhiêu trong giai đoạn cuối năm 72 cái chính nằm ở quá trình tạo thế dựng lực để khai thác câu chữ của bản dự thảo Hiệp định do cụ L.Đ.Thọ và H.Kissinger đàm phán một khi nó được các bên kí kết và có hiệu lực. Từ khi Hiệp định Paris được kí kết tới khi có hiệu lực là 1 khoảng thời gian, trong đó các bên sẽ mở rộng xâm lấn lãnh thổ tạo thế cắm chân và vùng kiểm soát thực địa.

Vùng tranh chấp chủ yếu trong giai đoạn này sẽ ở phía nam Khu 4 của ta và phía bắc Thạch Hãn QK.1 của SG. Các bên đều tập trung binh lực để phòng giữ, lấy lại và chiếm thêm đất trong khi chờ Hiệp định có hiệu lực. Vì thế 1 số binh đoàn phòng không không quân được tăng cường cho Khu 4 để bảo vệ lực lượng chiến đấu mặt đất của ta, đồng thời khu vực HN-HP sẽ được bổ sung 2 eTLPK S-125 đang gấp rút được đưa về nước.

Vấn đề chính là cuối năm 1972, phía ta không chủ động được 2 yếu tố: thời điểm kí kết Hiệp định và thời điểm khí tài của 2 e S-125 được chuyển vào biên chế. Hai yếu tố này đều do Mĩ chủ động với sự giúp sức của TQ sau kết quả hoạt động ngoại giao bóng bàn.

Bản thân Huyphong cho rằng việc tăng cường các đơn vị tên lửa phòng không cho mặt trận nam Khu 4 từ giữa năm 1972 là hợp logic quân sự. Ngoài ra, bỏ vườn không nhà trống cho giặc đánh vào rồi phản công truy kích giành thắng lợi chung cuộc là hợp logic chính trị và truyền thống quân sự dân tộc. Kết quả là Mĩ rút quân trong "danh dự" và giữ được "danh dự" không dám phá Hiệp định để can thiệp trở lại khi ta tổng tiến công mùa xuân năm 1975.
Logged

Nhằm thẳng quân thù, Bắn!
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM