Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 16 Tháng Tư, 2024, 07:59:22 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chiến dịch 12 ngày đêm (Linebacker II), tháng 12/72  (Đọc 419681 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
OldBuff
Moderator
*
Bài viết: 3053


Vì nhân dân quên mình


« Trả lời #250 vào lúc: 15 Tháng Giêng, 2010, 12:45:00 pm »

Xin hỏi bác Buff:
1. Bảng điều khiển trước mặt SQĐK có nút bấm phóng đạn tên lửa? và có mấy nút bấm (1, 2, hay 3) dùng cho cả 3 bệ đạn?
2. Ca bin xe P, khi làm việc thì có bao nhiêu người trên đó, có phải là các đ/c ngồi trên xe P đó, gồm cả trắc thủ quan sát bằng mắt qua PA00 đều sẽ bị tiệt ....trùng?

1. Nút bấm phóng đạn bố trí trên mặt bảng trước mặt sỹ quan điều khiển. Có 3 nút bấm phóng đạn theo thứ tự trái sang là quả thứ nhất, thứ 2 và thứ 3 (số kênh điều khiển tối đa) với dãn cách bắn 6 giây mỗi quả.

2. Xe P là xe thu phát được vận hành từ xe điều khiển. 2 trắc thủ PA-00 ngồi trong chuồng cu gắn ngay trên khối ăng ten P12 và chịu nhiều tác động của sóng điện từ nhất (tất nhiên khi đài điều khiển phát sóng bắt bám mục tiêu mới phát xạ từ nguy hiểm).
Logged

Thượng tôn công lý - Chế áp cường quyền
huyphongssi
Thành viên
*
Bài viết: 1515



« Trả lời #251 vào lúc: 15 Tháng Giêng, 2010, 10:27:02 pm »

Chiến dịch ném bom Giáng Sinh
Tác giả: Marshall Michel – Tạp chí Hàng không và Vũ trụ số 1/1/2001
http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html

Phần 1: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg185098#msg185098
Phần 2: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg186804#msg186804
Phần 3: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187151#msg187151
Phần 4: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187486#msg187486

Phần tiếp: http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html?c=y&page=5

Khi đội hình máy bay tập kích tiến tới, tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 78 Nguyễn Chấn nhìn thấy “tầng tầng lớp lớp các loại nhiễu nhìn giống những chiếc nan quạt lớn chồng chéo lên nhau cùng xổ xuống, xóa nhòa tất cả các dải tần, làm lóa mắt kíp trắc thủ. Tín hiệu mục tiêu xoắn quện, vón cục rối bời với nhau trông như một cuộn len.”

Tiểu đoàn trưởng Chấn ra lệnh sẵn sàng nhấn nút phát sóng để radar điều khiển có đủ công suất phát cao áp trong 4 giây khi thời cơ tới. Khi đội hình B-52 tới gần mà radar cảnh giới của đơn vị vẫn không phát hiện được mục tiêu, Chấn đã quyết định mở máy phát sóng sục sạo mục tiêu được phân công theo tình báo trên bảng tiêu đồ. Dù biết việc radar điều khiển càng phát sóng lâu càng dễ bị đối phương tấn công, nhưng Chấn vẫn quyết định mở máy trỏ ăng ten theo cự li và phương vị của tốp mục tiêu B-52 đang tiến vào được đánh dấu trên bảng tiêu đồ. Ngay sau đó sĩ quan điều khiển Nguyễn Văn Luyện đã bám được vào dải nhiễu của một chiếc B-52 và nhấn nút chuyển tín hiệu bám mục tiêu sang màn hiện sóng của 3 trắc thủ. Trắc thủ cự li Đinh Trọng Duệ phấn khích hô to “B-52” rồi cùng các trắc thủ khác thao tác tinh chỉnh cự li, phương vị và góc tà bám sát dải nhiễu.    

Không ảnh trận địa SAM-2 (ảnh sưu tầm)


Duệ tiếp tục reo mừng “B-52 thật rồi” khiến tiểu đoàn trưởng Chấn phải nhắc nhở giữ trật tự để toàn kíp tập trung thao tác. Mặc dù nhiễu làm cho kíp trắc thủ không thể sử dụng chế độ bám tự động chính xác nhất của radar điều khiển Fan Song, nhưng cuối cùng vào lúc 7 giờ 49 phút tiểu đoàn trưởng Chấn cũng đã ra lệnh phóng và 2 đạn đã rời bệ lao về phía mục tiêu. Vị tư lệnh bộ đội phòng không Hà Nội trung tướng Trần Nhẫn nhớ lại khi tiểu đoàn trưởng Chấn báo cáo lệnh phóng lên sở chỉ huy Trung đoàn 257 “Những tiếng thở phào nhẹ nhõm của kíp chiến đấu tại sở chỉ huy vang lên khắp nơi”. Một cựu sĩ quan Bắc Việt đã diễn tả cho tôi biết cảm xúc trong bối cảnh đó như sau: “Được bắn lại đối phương đem tới cho chúng tôi cảm giác về sức mạnh của một người đang trong tư thế chiến đấu chứ không chỉ thụ động chịu đòn. Chính vì vậy chúng tôi đã phát súng cho mọi người dân và động viên họ nhắm bắn máy bay Mĩ cho dù kết quả chẳng đáng là bao. Chúng tôi thực sự mong lũ trẻ con đang nấp trong hầm tránh bom xem cảnh bố mẹ chúng đứng bắn máy bay địch ngay ở cửa hầm ra sao”.

Trung tướng Trần Nhẫn nguyên Phó tư lệnh Sư đoàn cận vệ đỏ 361 Hà Nội tham gia 12 ngày đêm Điện Biên Phủ trên không (ảnh Báo Đất Việt)

Cách Hà Nội chỉ vài cây số về hướng bắc, tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn tên lửa 59 Nguyễn Thăng đã khởi đầu buổi tối chiến đấu đáng thất vọng khi đơn vị không những phóng cả 4 đạn đều trượt, mà lại còn bị đối phương quăng bom trùm lên trận địa. Lúc này, trong khi đang quan sát đội hình ném bom của đối phương bay vào trên màn hiện sóng radar P-12 và bảng tiêu đồ kế bên, tiểu đoàn trưởng Thăng nhận được lệnh từ sở chỉ huy Trung đoàn 261 giao nhiệm vụ diệt tốp mục tiêu 671 có độ cao 10.000 mét. Tiểu đoàn trưởng Thăng lệnh ngay cho sĩ quan điều khiển Dương Văn Thuận: “Mục tiêu, phương vị 350, cự li 30 km, độ cao 10.000 mét, phát sóng”. Thuận đánh tay quay chỉnh an-ten về góc phương vị 350 rồi bật công tắc phát sóng bắt mục tiêu. Sau 4 giây lên sóng, khi thấy trên màn hiện sóng hiện lên các dải nhiễu cho thấy đội hình một biên đội 3 chiếc B-52, Thuận báo cáo tiểu đoàn trưởng Thắng: “Phát hiện mục tiêu, phương vị 352, không rõ cự li, độ cao 10.000 mét, theo tốp, bay vào”.

Thắng chuyển qua ngó màn hiện sóng trước mặt sĩ quan điều khiển rồi quay lại vị trí để kiểm tra tín hiệu tốp mục tiêu trên màn hiện sóng chỉ huy và đường bay trên bảng tiêu đồ, sau đó ra lệnh cho Thuận chuẩn bị phóng 2 đạn. Tuy mới chỉ xác định được 2 tham số là phương vị và góc tà, nhưng để tính toán tham số còn lại của mục tiêu là cự li cũng không khó. B-52 thường bay ở độ cao từ 9.000 mét tới 11.500 mét nên chỉ cần một phép tính lượng giác đơn giản cũng xác định được cự li của nó: sử dụng tham số độ cao tạo thành cạnh đối của 1 tam giác vuông và góc kề là góc tà tại đài radar điều khiển để tính cạnh huyền sẽ ra cự li mục tiêu.


(còn tiếp)
Logged

Nhằm thẳng quân thù, Bắn!
Hungnt_E1F2
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1072


« Trả lời #252 vào lúc: 16 Tháng Giêng, 2010, 12:16:16 am »

Tiểu đoàn trưởng Chấn ra lệnh sẵn sàng nhấn nút phát sóng để radar điều khiển có đủ công suất phát cao áp trong 4 giây khi thời cơ tới.

Xin hỏi Bác OldBuff nữa: Thời 1985, khi bọn tôi học sĩ quan dự bị về Tên lửa PK, giáo viên sĩ quan TLPK có nói là các đài điều khiển tên lửa có nhiều chế độ trực phát sóng radar, trong đó nếu chế độ chờ là để mức 1/2 điện áp nung tim đèn công suất phát, là một nửa của 6,3VDC, lâu quá không biết có đúng không nữa Huh. Như đoạn trên thì có phải là cấp đủ điện áp nung tim đèn để phát đủ công suất không nhỉ?
Logged
huyphongssi
Thành viên
*
Bài viết: 1515



« Trả lời #253 vào lúc: 16 Tháng Giêng, 2010, 09:47:56 pm »

Chiến dịch ném bom Giáng Sinh
Tác giả: Marshall Michel – Tạp chí Hàng không và Vũ trụ số 1/1/2001
http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html

Phần 1: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg185098#msg185098
Phần 2: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg186804#msg186804
Phần 3: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187151#msg187151
Phần 4: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187486#msg187486
Phần 5: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg188826#msg188826

Phần tiếp: http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html?c=y&page=6

Tiểu đoàn trưởng Thăng bám theo dải nhiễu trên màn hiện sóng cho tới khi tín hiệu của nó trở nên mịn thì chuyển lệnh bám sát mục tiêu bằng tay, một công việc vốn đòi hỏi kĩ năng thao tác rất cao, cho kíp trắc thủ. Thăng mô tả trong một bài báo tiếng Việt vào năm 1982 rằng: “ngay cả trong điều kiện chiến đấu bình thường thì điều khiển tên lửa bằng tay bám theo tín hiệu mục tiêu hiện rõ trên màn hiện sóng đã là một việc khó, huống hồ là lái tên lửa vào dải nhiễu của B-52. Chỉ cần vê tay quay điều khiển giật cục hay lỡ trớn thì tên lửa đã bay trệch mục tiêu tới hàng cây số hay phát nổ ngay trên không.”

Kíp chiến đấu Tiểu đoàn tên lửa 57 rút kinh nghiệm sau trận đánh (ảnh sưu tầm)

Khi chiếc B-52 tiến vào, Thuận đã nhấn nút phóng liền 2 đạn rồi cùng các trắc thủ tập trung vào màn hiện sóng và tay quay, vừa bám sát mục tiêu vừa lái đạn. Chỉ 24 giây sau khi các quả đạn được phóng đi, đèn báo hiệu ngòi nổ cận đích của quả đạn đầu tiên rồi quả thứ hai nháy sáng trên bảng điều khiển báo hiệu đạn nổ tốt. Trắc thủ phương vị Nguyễn Văn Độ và trắc thủ góc tà Lê Xuân Linh lần lượt báo cáo tín hiệu dải nhiễu của mục tiêu biến mất trên màn hiện sóng phương vị và nhanh chóng tụt độ cao trên màn hiện sóng góc tà.

Chiếc B-52 mã hiệu Than củi số 1 của Bob Certain bị bắn hạ khi đã tới sát mục tiêu rải bom. Trong cuốn hồi kí của mình, hoa tiêu Certain đã mô tả tình thế trong khoang công tác phía dưới mũi của chiếc B-52 khi đó như sau: “Tôi và thiếu tá hoa tiêu vô tuyến Dick Johnson phải gác lại mọi cảm xúc để tập trung vào công đoạn quan trọng nhất của phi vụ. Chúng tôi mở cửa khoang bom khoảng 15 giây trước khi cắt bom và 5 giây kế tiếp tôi bấm đồng hồ tính giờ để kịp xử lí tình huống nếu hệ thống rải bom tự động bị trục trặc. Đúng lúc đó máy bay của chúng tôi dính đạn. Các màn hiện sóng cùng thiết bị trong khoang công tác phụt tắt vì mất nguồn. Thoạt tiên tôi cứ nghĩ tay phụ lái Bobby Thomas đã ấn nhầm nút tắt nguồn, nhưng chưa kịp hỏi thì đã nghe giọng Bobby gào lên qua máy nội đàm: “Phi công tiêu rồi! Phi công tiêu rồi”. Viên đại úy sĩ quan tác chiến điện tử Tom Simpson cũng hét lên: “Mọi người sao rồi? Xạ thủ! Xạ thủ ơi!”. Ngoái qua vai trái tôi thấy lửa bén ngay ghế trước đang phụt qua khe cửa phía sau lưng tôi. Chợt nhớ còn có tới 27 quả bom 750 cân trong khoang bom phía sau đám lửa nên tôi quay sang viên hoa tiêu vô tuyến thét lên: “Quẳng đám bom chết tiệt đấy ngay đi!”. Anh ta đã mở công tắc quân giới rồi nhấn nút thả đám bom xuống đâu đó từ chiếc máy bay đang loạng choạng của chúng tôi. Trong khi đang lo lắng về đám cháy ngay phía dưới thùng nhiên liệu chứa tới 10.000 cân dầu JP-4 giữa thân máy bay thì tôi nghe thấy cơ trưởng Don Rissi cất giọng yếu ớt trên máy nội đàm thông báo “Phi công vẫn còn sống!”. Biết tới lượt mình thoát li, tôi vội báo cáo: “Phụ lái! Hoa tiêu thoát li theo hướng 290 đây!”

Xác B-52 bị bắn rơi(ảnh sưu tầm)

(còn tiếp)
Logged

Nhằm thẳng quân thù, Bắn!
OldBuff
Moderator
*
Bài viết: 3053


Vì nhân dân quên mình


« Trả lời #254 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 06:08:04 pm »

Tiểu đoàn trưởng Chấn ra lệnh sẵn sàng nhấn nút phát sóng để radar điều khiển có đủ công suất phát cao áp trong 4 giây khi thời cơ tới.

Xin hỏi Bác OldBuff nữa: Thời 1985, khi bọn tôi học sĩ quan dự bị về Tên lửa PK, giáo viên sĩ quan TLPK có nói là các đài điều khiển tên lửa có nhiều chế độ trực phát sóng radar, trong đó nếu chế độ chờ là để mức 1/2 điện áp nung tim đèn công suất phát, là một nửa của 6,3VDC, lâu quá không biết có đúng không nữa Huh. Như đoạn trên thì có phải là cấp đủ điện áp nung tim đèn để phát đủ công suất không nhỉ?

Hồi 1985 ta dùng các tổ hợp S-75M có đèn công suất phát là loại Mi-147 hay (Mi-148) với điện áp nung tim đèn là 6,5V DC, điện áp phát động là 11V DC. Nếu không nhầm thì đoạn trên có nghĩa là nâng thế cấp đủ điện áp phát động sau 4 giây bác ạ!
Logged

Thượng tôn công lý - Chế áp cường quyền
OldBuff
Moderator
*
Bài viết: 3053


Vì nhân dân quên mình


« Trả lời #255 vào lúc: 18 Tháng Giêng, 2010, 06:14:08 pm »

Tặng bác Hung_E1F2 bảng số liệu và hình chiếc đèn Mi-147
Logged

Thượng tôn công lý - Chế áp cường quyền
huyphongssi
Thành viên
*
Bài viết: 1515



« Trả lời #256 vào lúc: 22 Tháng Giêng, 2010, 04:33:46 pm »

Chiến dịch ném bom Giáng Sinh
Tác giả: Marshall Michel – Tạp chí Hàng không và Vũ trụ số 1/1/2001
http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html

Phần 1: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg185098#msg185098
Phần 2: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg186804#msg186804
Phần 3: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187151#msg187151
Phần 4: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187486#msg187486
Phần 5: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg188826#msg188826
Phần 6: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg189156#msg189156

Phần tiếp: http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html?c=y&page=7


“Sau khoảng 10 giây kể từ khi 1 trong 2 quả tên lửa SAM bắn trúng máy bay thì tôi nghe thấy tiếng sĩ quan tác chiến điện tử Tom Simpson hô: “sĩ quan tác chiến điện tử thoát li đây”, kèm theo là tiếng nổ hất nắp cửa thoát hiểm ngay phía trên đầu tôi rồi tới tiếng đạn đẩy ghế phóng khi anh ta phóng dù ra khỏi máy bay. Không nhận thấy sự giảm áp trong khoang sau cú thoát li phía trên, tôi quay sang đánh mắt thống nhất hành động với viên hoa tiêu vô tuyến rồi cùng sửa soạn nhảy dù. Sau khi cố hết sức quăng chiếc cặp công tác về phía sau khoang lái, tôi ngoái nhìn viên hoa tiêu vô tuyến lần nữa trước khi giữ cho đầu thẳng rồi nắm lấy cần khởi động ghế phóng. Tôi thấy đèn báo phi công đang kéo cần phóng ghế nhảy dù thoát li, nhưng chiếc ghế phóng này lại bị trục trặc. Tôi nghĩ rồi cũng đến lượt mình thoát ra.

Khối đạn phóng theo thiết kế sẽ thổi tung nắp thoát hiểm phía dưới gầm ghế rồi phóng ghế của tôi ra ngoài từ phía dưới mũi máy bay trong khoảng thời gian 1 phần 10 giây, thế nhưng trong sự hoảng loạn tôi lại thấy dường như chỉ mỗi khối bảng điều khiển phía trước mặt tôi nhúc nhích trước khi nó chậm chạp trôi ngược lên phía trên. Tiếp sau, tôi thấy mình lộn tùng phèo trong khoảng không lạnh lẽo trên tầng bình lưu cùng với ý nghĩ trong đầu “Quả là ngớ ngẩn khi nhảy ra. Mình cá là máy bay vẫn còn bay được. Đây là đâu thế này? Liệu có chui trở lại được không”. Một lúc sau tôi thấy dù mở. Tới lúc đó mọi việc vẫn ổn. Tôi kiểm tra tình trạng hoạt động của dù rồi cúi xuống ngắm nhìn qua khe đôi ủng xem quang cảnh địa ngục trên 3 mục tiêu bị bom của chúng tôi đánh trúng trong vòng 20 phút qua. Trong khi đang mải ngắm nhìn, tôi thấy hàng loạt chớp nổ của một dây bom 27 quả đang chạy xuyên qua mục tiêu. Trước khi chạm đất tôi còn thấy loạt tiếng nổ của một dây bom khác ngay dưới mặt đất phía hướng dù của tôi đang hạ xuống. Tôi thốt lên: “Ôi Chúa ơi, cái gì nữa đây? Cầu mong không còn mục tiêu ném bom nào ở chỗ chúng tôi rơi xuống”. Cúi đầu nhìn xuống tôi thấy đám cháy như hình mũi tên mà chiếc B-52 của chúng tôi đã reo rắc xuống ngôi làng bên dưới. Giờ sự hoảng loạn dần lấn át nỗi lo lắng trong tôi. Trần mây bao phủ mặt đất khi tôi vừa mới bung dù thoát khỏi máy bay đã biến đâu mất tiêu. Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, tôi có thể nhìn rõ mọi thứ trên mặt đất xung quanh. Màu trắng của tấm dù và chiếc mũ công tác đang đội quả là vô duyên khi tôi là là hạ xuống mặt đất cách Hà Nội về hướng bắc non chục cây số”.

Phía Bắc Việt chẳng quan sát được gì nhiều qua trần mây dày đặc nên phải mất vài phút Bộ tư lệnh Quân chủng phòng không của họ mới nhận được tin báo có B-52 rơi ở ngoại vi thành phố. Lại mất thêm vài phút nữa mới có tin báo đã bắt được 3 thành viên kíp lái B-52 trong đó có Bob Certain. Ngay sau khi bị bắt, Certain đã được dẫn tới xem xác cơ trưởng Don Rissi bị chết trước đó do các vết thương khi máy bay bị trúng SAM.

Khi đợt ném bom đầu tiên kết thúc, các sở chỉ huy phòng không Bắc Việt thở phào nhẹ nhõm vì họ đã trụ vững qua trận ném bom của B-52 và ra được đòn giáng trả đối phương. Các xe tiếp đạn từ dưới các tiểu đoàn tên lửa bắt đầu lăn bánh vượt qua những tuyến đường bùn lầy và dãy phố tan hoang để tới kho chứa nơi các kíp thợ kĩ thuật đang tấp bật lắp ráp và xếp dỡ đạn để nhận tên lửa về cho trận địa mình. Ngay trước nửa đêm, các máy bay tiêm kích và hỗ trợ hành quân của Mĩ lại xuất hiện trên màn hình radar báo hiệu một đợt ném bom tiếp theo của B-52 lại sắp sửa diễn ra.

Sản xuất đạn tên lửa tại một tiểu đoàn kĩ thuật (ảnh sưu tầm)

Trong sân nhà tù Hà Nội khi đó có một phi công tù binh Mĩ bị bắt tại Lào có tên Norb Gotner đang dỏng tai lắng nghe tiếng bom reo, đạn phòng không nổ ầm ầm, rồi tiếng gầm khi bật tăng lực động cơ của đủ loại máy bay tiêm kích trên đầu. Anh ta kể lại gần đây rằng: “vốn đã quá quen với những trận ném bom B-52 hồi bên Lào nên tôi nhận ra sự tham gia của loại máy bay B-52 ngay từ loạt bom đầu tiên trút xuống. Nhớ khi đó tôi đã thốt lên: Lũ BUFF (hỗn danh của B-52) đang ở đây và điều đó cũng có nghĩa là cuộc chiến chết tiệt này sẽ sớm chấm dứt”.

Điều khiến dân Bắc Việt càng thêm sợ hãi là họ không hề nghe thấy tiếng máy bay tới khi hàng loạt bom trút xuống phá tan phố xá, hầm hào, làm những căn hầm trú ẩn bằng bê tông cũng phải rung bần bật như mắc võng. “Chúng tôi không làm cửa sổ cho căn hầm trú bom nhưng vẫn tìm cách khoét một lỗ nhỏ như lỗ khóa trên tấm phên gỗ che miệng hầm để nhìn ra ngoài khoảng sân giữa các căn hầm và một phần trời đêm. Điều không thể ngờ là nhiều B-52 bị bắn rơi đến vậy. Chúng tôi thấy nhiều máy bay bị trúng đạn và bốc cháy rơi xuống. Sáng hôm sau, sợi nhiễu phủ trắng xóa mặt đất”.

(còn tiếp)
Logged

Nhằm thẳng quân thù, Bắn!
huyphongssi
Thành viên
*
Bài viết: 1515



« Trả lời #257 vào lúc: 25 Tháng Giêng, 2010, 03:32:25 pm »

Chiến dịch ném bom Giáng Sinh
Tác giả: Marshall Michel – Tạp chí Hàng không và Vũ trụ số 1/1/2001
http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html

Phần 1: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg185098#msg185098
Phần 2: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg186804#msg186804
Phần 3: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187151#msg187151
Phần 4: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187486#msg187486
Phần 5: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg188826#msg188826
Phần 6: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg189156#msg189156
Phần 7: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg192055#msg192055

Phần tiếp: http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html?c=y&page=8

Đợt ném bom thứ hai của những chiếc B-52 diễn ra theo cùng đường bay tới phần lớn các mục tiêu đã bị tấn công trong đợt trước. Chiếc B-52 thứ hai của biên đội Peach có mã Peach 02 đã bị trúng một quả đạn tên lửa ở ngay khúc lượn sau khi trút bom xuống mục tiêu vừa bị ném bom trong đợt trước đó. Phi công đã cố gắng đưa chiếc máy bay bị bắn trọng thương này về tới không phận Thái Lan để toàn bộ kíp lái nhảy dù thoát ra an toàn.

Cảnh B-52 bị bắn rơi tại chỗ tại Hà Nội trong 12 ngày đêm Điện Biên phủ trên không (ảnh sưu tầm)

Tại căn cứ U-Tapao, trung tá John Yuill kết thúc buổi giao ban nhiệm vụ cho các kíp lái thực hiện đợt ném bom thứ ba thì vừa lúc những kíp lái trở về từ đợt ném bom thứ nhất bước vào. John Yuill nhớ lại: “Họ chẳng mở mồm nói lấy một lời nhưng qua mắt họ tôi biết chắc mình sẽ có một ngày làm việc chẳng mấy vui vẻ”.

Khi đội hình ném bom B-52 đợt 2 rút ra theo hướng phía nam thành phố, tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 77 Đinh Thế Văn tranh thủ hội ý với sĩ quan điều khiển Nguyễn Văn Đức về cách thức bắn rơi B-52 bằng chế độ bám sát tự động của đài điều khiển tên lửa Fan Song. Mặc dù chế độ bám sát tự động cho kết quả xạ kích rất chính xác nhưng nó lại dễ bị vô hiệu khi mục tiêu gây nhiễu. Một vị tiểu đoàn trưởng ở đơn vị khác đã kể lại như sau: “Chẳng ai dám nghĩ tới việc sử dụng chế độ bám sát tự động khi bàn tới phương án hạ B-52 vì chế độ bám sát đó quá ư lý tưởng. Ba màn hiện sóng radar từng được sử dụng cho chế độ bám sát tự động trong thời gian 1965-1966 khi đối phương chưa tiến hành gây nhiễu radar với những kĩ thuật hết sức tinh vi như lúc này”. Thế nhưng Văn vẫn quyết thử.    

Đợt 1 của trận ném bom hầu như dập tắt hi vọng của Văn khi vài quả bom rơi sát trận địa Tiểu đoàn 77 làm hư hỏng khí tài và gây thương vong cho các pháo thủ bệ. Vài phút sau trận địa lại bị tên lửa Shrike do 1 máy bay chế áp phòng không Wild Weasel phóng theo cánh sóng tới phát nổ cách xe điều khiển non 30 chục mét khi Văn cho mở đài phát sóng bám sát B-52 theo chế độ tự động. Nỗi lo lắng của Văn càng tăng khi đã tới đợt 2 của trận ném bom mà tiểu đoàn của anh vẫn chưa phát hiện được B-52 trong nhiễu. Nhưng cũng trong thời gian diễn ra đợt ném bom thứ hai này, Văn nhận thấy có một điểm mà ở đó nhiễu của B-52 đột ngột giảm xuống. Nguyên tiểu đoàn trưởng Văn nhớ lại: “chúng tôi nhận thấy B-52 gây nhiễu rất nặng và chúng thường làm trắng xóa màn hiện sóng. Nhưng chúng tôi cũng nhận thấy loại nhiễu của B-52 không phải lúc nào cũng nặng như nhau. Vấn đề là phải biết tính toán lựa đúng thời điểm và cự li để vạch nhiễu bắn hạ chúng”.

Tiểu đoàn trưởng Văn cùng kíp chiến đấu đã có cơ hội thực hành chiến đấu 4 giờ sau đó khi đợt ném bom thứ 3 diễn ra với cùng đường bay tới các mục tiêu ném bom như trong 2 đợt trước đó. Kíp chiến đấu của Tiều đoàn 77 cẩn trọng theo dõi tốp mục tiêu được giao cho tới khi cường độ nhiễu của nó giảm thấy rõ thì phóng liền 2 đạn vào tốp mục tiêu theo chế độ bám sát tự động. Chiếc B-52 mã hiệu Rose 01 trúng đạn rơi xuống ngoại vi Hà Nội sau khi 4 thành viên kíp lái của nó kịp phóng dù thoát ra.

Tiểu đoàn trưởng Đinh Thế Văn (thứ 2 bên phải) cùng kíp chiến đấu Tiểu đoàn 77 rút kinh nghiệm sau trận bắn rơi tại chỗ chiếc B-52 Rose 01 (ảnh Công an nhân dân)

Văn đã đánh trúng yếu huyệt chiến thuật của Không quân chiến lược Mĩ. Bộ tư lệnh Không quân chiến lược đã bê nguyên chiến thuật ném bom hạt nhân cao tầng dùng cho B-52 vào trận này khi qui định máy bay ném bom phải ngoặt gấp thoát li khu vực mục tiêu ngay khi vừa trút hết bom, trong khi chưa từng kiểm chứng chiến thuật này đối phó ra sao với đài điều khiển của tên lửa SAM hay cân nhắc chiến thuật ngoặt gấp thoát li mục tiêu cần phải tiến hành ra sao trong khu vực hỏa lực của SAM. Thực tế cho thấy việc ngoặt gấp khiến hệ thống anten gây nhiễu cố định hướng xuống phía dưới của B-52 bị thay đổi hướng chùm nhiễu tác động tới các radar của hệ thống SAM, giúp đài điều khiển Fan Song thu được tín hiệu sóng về từ mục tiêu và thực hiện chế độ bám sát mục tiêu tự động.    

(còn tiếp)
Logged

Nhằm thẳng quân thù, Bắn!
John Kerry
Thành viên
*
Bài viết: 89



« Trả lời #258 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2010, 02:17:51 pm »

Linebacker II














« Sửa lần cuối: 05 Tháng Mười Hai, 2010, 06:54:32 pm gửi bởi Tunguska » Logged
huyphongssi
Thành viên
*
Bài viết: 1515



« Trả lời #259 vào lúc: 27 Tháng Giêng, 2010, 01:27:07 pm »

Chiến dịch ném bom Giáng Sinh
Tác giả: Marshall Michel – Tạp chí Hàng không và Vũ trụ số 1/1/2001
http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html

Phần 1: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg185098#msg185098
Phần 2: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg186804#msg186804
Phần 3: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187151#msg187151
Phần 4: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg187486#msg187486
Phần 5: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg188826#msg188826
Phần 6: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg189156#msg189156
Phần 7: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg192055#msg192055
Phần 8: http://www.quansuvn.net/index.php?topic=603.msg193210#msg193210

Phần tiếp: http://www.airspacemag.com/military-aviation/christmas-bombing.html?c=y&page=9 &10

Ngay khi mặt trời mọc vào sáng hôm sau, một số người dân Hà Nội hiếu kì đã xúm quanh vòng trong vòng ngoài chỗ xác chiếc B-52. Điện mừng từ khắp nơi tới tấp gửi về Bộ tư lệnh phòng không Thủ đô. Tướng Nhẫn nhớ lại: “một bầu không khí đặc biệt tràn ngập sở chỉ huy các cấp từ các tiểu đoàn tới Bộ tổng tham mưu, từ hậu phương miền Bắc tới chiến trường miền Nam. Việc lực lượng phòng không Thủ đô đã đương đầu và giáng trả được loại vũ khí mạnh nhất của Mĩ làm nức lòng quân và dân cả nước”.

Mặc dù đêm hôm sau máy bay ném bom Mĩ vẫn dùng đường bay và điểm ngoặt thoát li cũ để đánh các mục tiêu hôm trước, nhưng phía phòng không Bắc Việt cũng chỉ bắn bị thương được mỗi 2 chiếc. Vào sáng hôm sau, Phòng tham mưu Sư đoàn phòng không 361 đã triệu tập chỉ huy của tất cả 9 tiểu đoàn tên lửa về họp khẩn tại Sở chỉ huy mặc cho họ vừa chiến đấu trắng đêm. Trước khi về họp, các chỉ huy đơn vị phải viết báo cáo giải trình chiến thuật xạ kích đã sử dụng, nguyên do bắn trượt và phương hướng khắc phục thành tích chiến đấu. Cùng trong buổi chiều hôm đó, các sĩ quan tham mưu của Sư đoàn đã tới kiểm tra từng trận địa hỏa lực, xem xét chiến thuật và thao tác xạ kích qua chương trình mô phỏng chiến đấu trên xe điều khiển, rồi cho kíp chiến đấu luyện tập trong tất cả các tình huống chiến đấu mà họ đã gặp trong 2 đêm trước, đồng thời điều chỉnh thao tác điều khiển tên lửa để có thể bắn trúng B-52 trong các đường bay dự kiến.

Đêm ném bom thứ ba diễn ra từ chập tối 20/12 cũng bắt đầu giống 2 đêm ném bom trước với đợt ném bom thứ nhất ngay trước 8 giờ tối. Kíp chiến đấu có mặt trên xe điều khiển của Tiểu đoàn 93 bồn chồn chờ đợi khi đội hình B-52 bay vào. Trong suốt buổi chiều hôm đó, một sĩ quan tác huấn được Phòng tham mưu Sư đoàn 361 cử xuống đã chấn chỉnh thao tác phối hợp chiến đấu cho toàn bộ các sĩ quan chỉ huy và kíp chiến đấu của đơn vị này sau khi họ bị khiển trách nặng nề vì kết quả xạ kích kém cỏi trong đêm trước. Những vất vả luyện tập của kíp chiến đấu Tiểu đoàn 93 cuối cùng cũng được đền đáp khi tốp B-52 bay tới ném bom các mục tiêu được phân công giống 2 đêm trước. Họ đã phóng 2 đạn trúng vào chiếc B-52 mã hiệu Quilt 03 ngay khi nó đang thực hiện vòng lượn thoát li mục tiêu khiến chiếc này bốc cháy lao thẳng xuống đất. Chỉ 4 trong số 6 thành viên kíp lái của Quilt 03 kịp phóng dù thoát thân.

Tên lửa SAM-2 và súng cao xạ bảo vệ trận địa tham gia Chiến dịch 12 ngày đêm Điện Biên phủ trên không (ảnh sưu tầm)

Các tiểu đoàn tên lửa khác đã khắc phục được hiệu quả chiến đấu thấp của đêm trước. Trong một tình huống có tới cả 3 tiểu đoàn tên lửa cùng phóng đạn vào một chiếc B-52 vừa mở khoang bom khiến nó nổ tung. Chớp lửa từ vụ nổ mạnh đến nỗi một máy bay trinh sát của Mĩ hoạt động trên Vịnh Bắc bộ cách đó tới 80 dặm vẫn còn nhìn thấy. Chỉ 2 trong số 6 thành viên kíp lái trên chiếc máy bay này sống sót.   

Loa tường tại hầm Sở chỉ huy Sư đoàn 361 liên tục vang lên giọng nói của nữ phát thanh viên thông báo tình hình chiến sự cho biết hết chiếc này tới chiếc khác B-52 bị bắn rơi. Tư lệnh Quân chủng phòng không Lê Văn Tri điện xuống Sư đoàn 361 thông báo: “đội hình tấn công của đối phương đã rối loạn. Chúng đang réo gọi nhau một cách hoảng loạn và kêu gào lực lượng tìm cứu phi công …”. Phía Bắc Việt đang chiến đấu rất hưng phấn, nhưng đúng lúc đó lượng đạn dự trữ ở các đơn vị lắp ráp cũng đã cạn trong khi họ phải vật lộn cho đủ cơ số đạn phục vụ chiến đấu cho trận chiến tiếp theo dự kiến diễn ra lúc nửa đêm với máy bay Mĩ. Vào nửa đêm hôm đó, Bộ tư lệnh Không quân chiến lược Mĩ đã hủy lệnh cho B-52 ném bom đợt 2 xuống các mục tiêu ở Hà Nội mà chuyển sang mục tiêu khác ở tít trên phía bắc. Các kíp tên lửa phòng không Bắc Việt đã làm được cái điều mà người Nhật, Đức, Bắc Triều Tiên, Trung quốc và Liên xô chịu không làm được trong các cuộc chiến trước đó là lần đầu tiên và duy nhất trong lịch sử các chiến dịch tập kích đường không của Mĩ, đội hình máy bay ném bom đang trên đường tới tấn công mục tiêu đã phải thúc thủ quay về vì vấp phải hệ thống phòng không của đối phương. Dù đã cho hủy lệnh tấn công đợt hai nhưng SAC vẫn cố tung đợt tấn công thứ 3 tới đánh phá mục tiêu Hà Nội vào 4 giờ sáng ngày hôm sau, lúc mà lực lượng tên lửa phòng không Bắc Việt đã được tiếp đạn đầy đủ.

Đoàn xe chở đạn TZM đang trên đường về trận địa (ảnh sưu tầm)

Một lần nữa phía Bắc Việt lại được dịp tóm đúng đường bay tới ném bom các mục tiêu không hề thay đổi so với 8 giờ trước đó của những chiếc B-52. Một chiếc B-52 đã trúng đạn ngay khi vòng lượn thoát li mục tiêu, nhưng phi công đã cố gắng đưa nó về tới Lào để 5 trong số 6 thành viên kíp lái nhảy dù thoát ra. Thêm 2 chiếc B-52 của đợt này đã bị bắn rơi trong vòng 15 phút sau khi chiếc thứ nhất trúng đạn.


(còn tiếp)
Logged

Nhằm thẳng quân thù, Bắn!
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM