Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 18 Tháng Tư, 2024, 09:33:55 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Thơ Bút Tre  (Đọc 207876 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #90 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 08:25:13 pm »

Còn đây, ứng dụng thơ Bút Tre trong các dịp có hát hò nghiệp dư, đám cưới chẳng hạn:

Trẻ nào chẳng ị... vào bô
Sau đây là điệu sì-lô (slow) bắt đầu.

Nguời nào mà chẳng có lông
Sau đây bài “Lá diêu bông” hát bè.

Con mèo đánh đổ cái bô
Sau đây liên khúc đít-cô (disco) bắt đầu.

Chim kêu trên nóc chuồng bò
Sau đây điệu múa câu hò lời ca
« Sửa lần cuối: 25 Tháng Mười Một, 2009, 10:34:55 pm gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #91 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 08:52:41 pm »

Xem lại từ đầu topic tới giờ, rất nhiều thơ không phải Bút Tre, xin đưa ra vài nhận định về thể thơ này.

Nhà thơ lấy bút danh Bút Tre tên thật là Đặng Văn Đăng, còn gọi là Đặng Văn Quang, quê xã Đồng Lương, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ. Ông sinh năm 1911, mất năm 1987. Ông đỗ tú tài triết học dưới thời Pháp thuộc, viết báo dưới thời đó với bút danh Lục Y Lang.

Ông từng làm công tác ngoại giao với chức danh bí thư thứ hai sứ quán Việt Nam tại Rumani, từng làm thư ký cho Thứ trưởng Ngoại Giao Ung Văn Khiêm, sau về làm trưởng ty Văn Hóa tỉnh Phú Thọ. Khi hợp nhất Vĩnh Phú và Phú Thọ thành tỉnh Vĩnh Phú, ông làm phó ban tuyên huấn tỉnh ủy cho tới lúc về hưu (1970) và mất tại quê nhà trong cảnh nghèo túng, thọ 77 tuổi.

Bút Tre là một người nhân hậu, đượm tình yêu quê hương, đất. Đọc thơ của ông (mặc dù rất thơ của ông viết rất dễ dãi) ta có thể cảm nhận ngay được cái tình yêu vô bờ bến đó của ông. Mặt khác Bút Tre cũng là người rất cương trực, thẳng thắn. Ông đã từng giữ nhiều chức vụ, vai vế trong tỉnh mà không bao giờ dành cho mình một chút đặc quyền đặc lợi nàọ. Con trai ông đã tham gia quân đội và không trở về, lúc ông về hưu gia tài của ông chỉ là một cái xe đạp cũ kỹ, lốp cuốn tùm lum cùng với mấy bồ sách vở.

Người ta nhớ Bút Tre, không phải vì những bài thơ trữ tình, cũng không vì thơ ông gần với những bài ca dao, mà vì cách làm thơ, gieo vần của ông thật bất ngờ, thường mang đến cho những người nghe sự sảng khoái sau những giờ lao động mệt nhọc căng thẳng. Thơ Bút Tre sinh ra từ những năm 60 của thế kỷ trước. Chỉ sau đó 5 năm thôi, thơ Bút Tre đã được “nhân bản” thành các dòng thơ hậu Bút Tre ngay khi ông còn sống.

Tại sao ông lấy tên hiệu là Bút Tre? Dưới đây là lời giải thích của ông.

-- Nghĩ quái gì đâu, tớ thấy có anh ký là Bút Thép. Thép rồi cũng gỉ. Lại có anh ký là Bút Chiến Đấu, chiến đấu mãi thế nào mà chả mỏi, nên tớ mộc mạc ký béng là Bút Tre. Làng quê ta nơi nào chả có tre, bốn mùa xanh rờn, chỉ cần bẻ cái nhánh con của nó nhúng vào mực, thế là nguệch ngoạc vạch nên vần ...

Những câu thơ Bút Tre mà ta nghe được hiện nay chủ yếu là thơ dân gian. Thiên hạ đặt ra rồi gán cho ông.

Lối thơ Bút Tre được phân biệt theo cấu trúc và nội dung như sau:

1. Xuống dòng đột ngột, ngắt chữ:

Hoan hô Đại Tướng Võ Nguyên,
Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về.

Máy bay hạ cánh Tân Sơn
Nhất tôi sung sướng mừng rơn trong bùng

Vội vàng về thị xã Phan
Rang ngay đậu phộng đón bàn lên chơi

Tôi nay vừa thấy có kinh...
Nghiệm là vờ giữ cho mình thật nghiêm...
Túc và phải làm vẻ liêm
Chính khi cấp dưới phong tiền kính biêu

2. Giữ luật bằng trắc trong thơ bằng cách ép chữ một cách ngô nghê:

Chú về công tác bảo tàng.
Cũng là công việc cách màng (mạng) giao cho.

hay:

Hôm nay trời nhẹ, mây cao,
Anh Ga- ga- rỉn bay vào vũ tru

3.Thay một chữ trong câu thơ để đọc giả tự đọc lấy chữ tục :

Trên rừng con khỉ đánh đu
Có anh cán bộ vạch cây bên đường.

Bùi Giáng đã làm hai câu thơ đùa cợt trong dịp Đại Hội Văn Nghệ thành phố HCM sau năm 1975, trong đó có hai nhà văn Thu Ba (nữ) và Thu Bồn (nam) tham dự, sau đó nhiều người đã đóng góp thêm cho đoạn thơ thành dài thòng. Lúc bấy giờ nhà thơ Thu Bồn, một ủy viên ban chấp hành hội Nhà Văn Việt Nam, đang đứng trò chuyện với nữ sĩ Thu Ba, trông thấy nhà thơ Bùi Giáng bèn gọi lại bảo rằng:
- Nghe đồn ông có tài xuất khẩu thành thơ, làm một bài cho anh em nghe chơi.
Bùi Giáng gãi tai trả lời:
- Lâu quá tui không có làm thơ, quên mất cả rồi.
Thu Ba năn nỉ:
- Làm đại một câu lưu niệm đi mà. Bấy lâu chỉ kiến văn kỳ thanh hôm nay mới kiến diện kỳ hình ông đó.
Bùi Giáng cười móm mém:
- Nhưng tui làm dở, đùng có cười tui nghe!
Thu Bồn giục:
- Thôi mà đừng khiêm tốn nữa, không ai cười đâu.
Bùi Giáng tằng hắng một tiếng rồi đọc:

Thu Ba khen ngợi Thu Bồn
Thu Bồn cảm động sờ vai Thu Ba

Thu Ba nhăn mặt:
- Ý dà, ông làm thơ lục bát chi mà chẳng có vần có điệu gì hết trơn.
Bùi Giáng đáp:
- Thì sức tui chỉ có vậy, cô muốn thơ có vần thì kiếm chữ khác thay vào đi.
Thu Ba bỗng đỏ mặt hứ lên một tiếng. Bùi Giáng lại móm mém cười một cách ngây thơ rồi quay đi trước cái nhìn giận dữ của Thu Bồn.

4. Vì kẹt vần, phải viết tắt, bỏ bớt chữ:

Cuối cùng xin nhắc một câu
Văn hóa cơ sở là (hàng) đầu chúng ta

5. Thơ hoan hô: Bút Tre có rất nhiều câu thơ hoan hô:

Hoan hô đồng chí Phạm Tuân,
Bay trong vũ trụ một tuần về ngay

6. Có vần nhưng ý, chữ sai để chọc cười:

Đội ta phá đá lưng đèo,
Vẳng nghe dưới bản tiếng mèo...gâu gâu.

7. Thơ ngớ ngẩn, huề vốn : Thơ Bút Tre còn một loại mà các nhà phê bình không dám nói là lối thơ huề vốn, ngớ ngẩn vì cách dùng chữ bậy bạ, ngô nghê :

Trông xa cứ tưởng cô nàng.
Đến khi giáp mặt lại càng cô ta

hay:

Ruồi là một giống hiểm nguy,
Bốn chân của nó rất vi trùng nhiều

và:

Con đò dịch đít sang ngang,
Bên kia có một cái làng thò ra.

Phần lớn những thơ mà mọi người vẫn đọc không phải của tác giả Bút Tre. Bút Tre từ lâu đã trở thành lối thơ dân gian.

Một học giả nổi tiếng trong thời Pháp thuộc là ông Nguyễn Văn Vĩnh cũng đã có lần chứng tỏ là người cùng hội cùng thuyền với Bút Tre. Trong tập dịch Thơ Ngụ Ngôn La Fontaine, khi dịch bài “Le petit poisson et le pêcheur” (con cá nhỏ và người câu cá), vì bị bí vần, ông đã dùng một chữ khiến những bậc khả kính phải cau mày mà phì cười khi đọc. Bài thơ tiếng Pháp có những câu:

Petit poisson deviendra grand
Pourvu que Dieu lui prête vie;
Mais le lâcher en attendant,
Je tiens, pour moi, que c'est folie.

Các câu trên có nghĩa:

Con cá nhỏ một ngày kia sẽ lớn
Miễn là Chúa ban cho nó sự sống
Nhưng thả nó ra để chờ đợi
Theo ý tôi thật là điên khùng

Tuy nhiên ông Nguyễn Văn Vĩnh đã dịch như sau:

Miễn là cá sống dưới hồ,
Cỏn con cũng có ngày to kếch xù.
Nhưng mà cá đã cắn cu,
Thả ra, tôi nghĩ, còn ngu nào tầy.

Khi đọc bài thơ dịch, phải vận dụng trí phán đoán, độc giả mới có thể hiểu ông ám chỉ con cá cắn “câu” chứ không phải cắn cái loài người vẫn dùng để truyền giống, nhưng vì bí vần nên ông phải mượn tạm chữ “cu”. Trong tập sách phê bình “Nhà Văn Hiện Đại” học giả Vũ Ngọc Phan phê phán kịch liệt lối dịch ẩu này. Ông Phan viết nguyên văn rằng “cắn gì chứ cắn cu thì ai mà không phải phì cười”.

Vè sĩ Bút Tre

TT - Nói đến thơ Bút Tre, trong dân gian hầu như ai cũng biết, cũng thuộc, thậm chí có người còn làm thơ hay hơn cả Bút Tre thật. Nhưng khi ông còn sống, đã có nhiều ý kiến, bài viết phê bình về những câu thơ “quái quỉ”, “tự nhiên chủ nghĩa”của ông và cũng từ đấy bao nhiêu câu thơ buồn cười người ta đều gán cho ông - vè sĩ Bút Tre.
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=184258&ChannelID=89
Mua mũ bảo hiểm

(Thơ theo trường phái Bút Tre trong dân gian)

Nhà máy sản xuất nhiều mu
Để đem đi bán các chu đội đầu
An toàn ta nhắc nhở nhau
Hễ đi xe máy hàng đầu là mu

Họa sĩ Ngô Quang Nam sưu tầm
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=184436&ChannelID=89
Thêm nữa, những câu thơ ứng khẩu của vè sĩ sau khi bị dân gian “nhại đi” đã biến đổi không ngờ. Họa sĩ Ngô Quang Nam kể một dịp vè sĩ tập hợp tự vệ Ty Văn hóa để động viên tinh thần chiến đấu, ông có ứng khẩu:

Giặc Mỹ leo thang đến Phú Tho
Napan đốt cháy cả rừng co
Sẵn sàng chiến đấu chị em bắn
Rớt trước ty mình một dù đo

Nhưng khi truyền khẩu thì lại là

Chị em du kích tài thay
Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa mình!

Họa sĩ Ngô Quang Nam sưu tầm

Tại một hội nghị về văn hóa được tổ chức ở Phú Thọ lúc bấy giờ, có vị lãnh đạo ở trung ương phát biểu rằng thơ Bút Tre lủng củng, ngô nghê, tục tĩu... cần phải được chấn chỉnh. Vè sĩ Bút Tre ngồi ở dưới không tỏ thái độ, lặng im suốt buổi họp. Có ý kiến cho rằng vè sĩ làm trưởng ty văn hóa đã tự ý cho in những tập thơ do mình sáng tác, chứ những tập thơ như thế mà ở Hà Nội đã bị “bóp” từ lâu rồi!

Bút Tre văn nghệ không thừa nhận
Thêm bao bịa đặt cá nhân xuyên
Nỗi oan trái đâu cần ai rửa
Ánh trăng vằng vặc góc trời riêng.

Bị oan nhưng Bút Tre tự hào rằng những lối thơ của mình đã được dân gian thừa nhận. Ông cảm hứng viết lời khai từ của tập Tia lửa làng quê:

Trăm năm ở một làng vè
Nghìn câu lục bát mấy đề vè hôm
Khi khuya sáng, lúc hoàng hôn
Bà con kể lại, xóm thôn vọng lời
Bút Tre nối bước những ai
Một dòng thơ, mở đường quai kể vè
Năm năm dân dã lắng nghe
Một Bút Tre thành vạn Bút Tre các làng.

Hôm có người làng về nhắn bảo chuẩn bị một xe cải tiến ra bến đò để chở đồ đạc của “quan” Đặng Văn Đăng hồi hương mang từ tỉnh về. Cả nhà tất tả đi mượn hẳn một chiếc cải tiến kéo ra bờ sông chờ đợi. Thuyền cập bến, toàn sách là sách…
http://tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=184577&ChannelID=89

Di chúc của Bút Tre

    Tôi dặn, tiễn tôi tới suối vàng
    Thưa kèn, giảm trống, chẳng đò ngàng
    Dứt đường Tây Trúc, kinh thôi tụng
    Buông sách Thọ Mai, lễ chẳng màng
    Xã hội, cơ quan ngừng phúng viếng
    Họ hàng thân thuộc chút khăn tang
    Hương thơm, đèn sáng, vòng hoa trắng
    Trầm mặc, cử hành đám lễ tang

Hơn mười năm sau, họa sĩ Ngô Quang Nam, nhà văn Nguyễn Hữu Nhàn cùng nhiều văn nghệ sĩ khác trên đất Phú Thọ đã đi sưu tầm những giai thoại về Bút Tre tập hợp in thành sách. Nhưng khi đưa đi xuất bản lại gặp vấn đề. Tại Phú Thọ, nhà văn Nguyễn Hữu Nhàn bị “đánh lên, đánh xuống” vì ký giấy phép xuất bản tập sách sưu tập thơ Bút Tre và Bút Tre dân gian", có thời ông Nhàn còn bị trưởng Ban tuyên giáo Tỉnh ủy Phú Thọ gọi lên kiểm điểm vì “tội nói xấu phụ nữ”. Ông Nhàn hỏi lại: “Nói xấu chỗ nào?”. Bà trưởng ban nói: “Cái câu “Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa mình” chả là nói xấu chị em à?”. “Cái câu ấy là dân gian nói đấy thôi”. “Dân gian là ai? Anh phải trả lời rõ, nếu không sẽ bị cấm viết báo”.

Ông Nhàn sang gặp bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Phú Trần Văn Đăng trình bày. Ông Đăng cười xòa, rồi điện thoại sang Ban tuyên giáo Tỉnh ủy thôi “truy xét” buồn cười ấy, ông bảo: “Bút Tre đã lan ra cả nước rồi, đấy là thơ cười VN cũng như truyện cười tiếu lâm VN, có gì mà phải truy xét ai viết với ai nói!”.
« Sửa lần cuối: 26 Tháng Mười Một, 2009, 01:43:13 am gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #92 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 09:03:13 pm »

Thơ hoan hô:

Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về
Hoan hô anh Tạ Ðình Ðề
Trước đi theo giặc sau về với ta
Hoan hô anh Lê Quảng Ba
Trước làm thổ phỉ sau ra với mình
Hoan hô đồng chí Trường Chinh
Trước thân Trung Quốc nay hình như thôi
Hoan hô chị Nguyễn Thị Bình
Được lên ngồi với ông Chinh ông Đồng
Hoan hô ông Võ Chí Công
Cho làm khoán hộ ruộng đồng tốt tươi
Hoan hô đồng chí Đỗ Mười
Phụ trách xây dựng mọi người đều khen

Hoan hô đồng chí Trần Hoàn
Lên làm Bộ trưởng chiếu toàn phim hay
'Tiếng chim trong bụi mận gai'
lại thêm' Bạch tuộc' tuần hai tối liền

Hoan hô anh Nguyễn Chí Thanh
Anh về phân bắc, phân xanh đầy đồng.
Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên.
Hoan hô trung tá Phạm Tuân
Bay lên vũ trụ một tuần về ngay

Ngày xưa cụ Mác cụ Lê
Hai cụ đều giỏi chẳng chê cụ nào
Ngày nay thời đại lên cao
Có Ga Ga Rỉn bay vào vũ tru

Hoan hô đồng chí Go rờ
Bát Cô ta được bác Bờ thưởng huân
Chương vì mang được Phạm Tuân
Bay vào vũ trụ một tuần không sao!

Hoan hô tổng thống Siha
Núc na núc ních đi ra đi vào.
Hoan hô chủ tịch Goocba
Chốp ngay đồng chí Raisà phu nhân.


Hoan hô anh Lai Văn Sâm
Đi được vài bước thi dâm phải "mìn"!!!
« Sửa lần cuối: 26 Tháng Mười Một, 2009, 01:23:47 am gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #93 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 09:32:51 pm »

Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô đang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thương vào tày
Ô tô cấp cứu đến ngay
Đưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...
*
Chưa đi chưa biết Bà Đen,
Đi rồi mới thấy đen hơn bà nhà.
Bà nhà tuy có hơi già,
Nhưng mà vẫn trắng hơn là Bà Đen.
*
Nghe đồn nức tiếng Cà Mau
Đến rồi mới biết không đâu bằng nhà
"Cà nhà" tuy có hơi già
Nhưng là "cà chậm", không là "cà mau"

dị bản:

Chưa đi chưa biết Cà mau
Đi rồi mới thấy chẳng lâu (như) cà nhà.
Cà nhà thì có hơi già
Nhưng mà cà chậm không là cà mau

Hôm qua đi thử CÀ MAU
Trèo lên trèo xuống mà phì cả cơm
Cà nhà tuy bé tuy già
Nhưng là cà chậm không là CÀ MAU
*
Chưa đi, chưa biết Vũng Tàu
Đi rồi mới biết ta giàu hơn Tây
Đúng là họ thiếu vải may
Hai mảnh bé xíu làm vày, làm ao!

Chưa đi chưa biết Vũng Tàu
Đi rùi mới biết phê hơn vũng nhà
Vũng nhà khoan mãi chẳng ra
Vũng tàu khoan cái dầu ra ầm ầm....
*
Chưa đi chưa biết hòn rơm (hòn rơm ở Phan Thiết)
Đi rồi mới biết không hơn hòn nhà
Hòn nhà xài vĩa-gờ-ra ( viagra)
Hòn nhà ngon hẳn hơn là hòn rơm
*
Chưa đi chưa biết cô 3
Đi rồi mới biết chẳng qua hiếu kỳ
Rốt cuộc chẳng thấy khác chi
Vẫn ngần đấy thứ, có gì mà ham
*
Chưa đi chưa biết Hòn Chông
Đi rồi mới thấy hòn chồng mình hơn
Thế mà nghe nói Hòn Rơm (Phan Thiết)
Cũng còn ăn đứt hòn bờm nhà ai

Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm
*
Chưa đi chưa biết Hòn Gai (Quảng Ninh)
Đi về mới thấy hòn dài nhà hơn
Hòn nhà chênh chếch sao hôm
Hòn gai ưng ức ồn ồn Sao Mai (Giải Sao Mai 2003)
*
Chưa đi chưa biết Cô Tô (Quảng Ninh)
Đi về vợ hỏi: " cô tồ nhà hơn ?"
Cô Tô sóng đánh nát hòn
Cô tồ sóng lặng lắm hôm cũng phiền.
*
Trông xa một đống đen xì
Lại gần kính ngắm ấy thì mỏ than.
*
Chưa đi chưa biết Củ chi
Các cô túm tụm: có gì ngon không? (tâm lý đàn bà, tham quan địa đạo mà còn hỏi chuyện mua sắm & ăn uống)
Cô em hướng dẫn má hồng:
Củ mì nong nóng, vừa ngon vừa bùi. (chui hết hầm địa đạo đói ngấu, được phát cho 1 khúc củ mì (sắn))
*
Chưa đi chưa biết Ninh Kiều
Đi rồi mới biết "gái" nhiều hơn dân
*
Không đi không biết cửa Lò
Đi rồi mới biết cửa minh mở ra
Cửa mình tấp nập vào ra
Hàng nội hàng ngoại đều qua cửa mình.
*
Chưa đi chưa biết Cửa Ông
Đi rồi mới thấy toàn mông với giò
Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi rồi mới thấy toàn giò với mông.
Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi về mới biết nó to thế này
*
Sầm Sơn sóng vỗ dập dồn
Mấy cô gái tắm gãi lưng cho nhau
*
Hôm qua em đến đồi Lê
Nin ngồi đợi mãi, đành về lại ky
Túc xá buồn, em xem Nhi
Cu-lin diễn để vơi đi nỗi buồn
*
Chưa vô chưa biết Báck Khoa
Vô rồi mới biết toàn hoa ... (mời các bác điền vô)
« Sửa lần cuối: 25 Tháng Mười Một, 2009, 11:27:36 pm gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #94 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 10:14:14 pm »

Chuyện mồng tám tháng ba:

Hôm nay mồng Tám tháng Ba
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Anh em nam giới mời chào
Chị em phụ nữ đi vào đi ra

Hiện đại như ở nước Nga
Chị em phụ nữ hết ra thì vào
Lạc hậu như ở nước Lào
Chị em phụ nữ hết vào lại ra

Xa xa ở tận Cu Ba
Chị em phụ nữ vừa ra lại vào
Gần gần như ở Hàng Đào
Chị em phụ nữ vừa “vào” đã... “ra”.

Việc gì phải tận nước Nga
Việc gì “tám” chuyện Cuba với Lào
Hãy đến bất cứ nhà nào
Chị em không việc cũng vào cũng ra

Thật là ngứa mắt chúng ta
Nhưng thôi cứ để họ ra họ vào
Không thì “cửa sắt” họ rào
Anh em đố có dám “vào” dám “ra”.

*
Hôm nay mồng tám tháng ba
Tôi giặt hộ bà cái áo của tôi
Nếu bà còn nói lôi thôi
Thì tôi giặt nốt cho tôi cái quần

*

Hôm qua mùng tám tháng ba
Vợ em phấn khởi đi ra đi vào
Trên tay cầm một quả đào
Đang lúc gọt vỏ thế nào đứt tay
Em liền dùng giẻ băng ngay
Nó bảo "chẳng phải việc mày phắn đi"

Lại hôm hai mươi tháng mười
Cả ngày nó cứ nói cười huyên thuyên
Em mặc cho nó hồn nhiên
Thế mà tối nó nổi điên đánh chồng

(Cái này của Xuân Quang tấu hài "Nói xấu vợ")
« Sửa lần cuối: 25 Tháng Mười Một, 2009, 10:41:58 pm gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #95 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 10:34:23 pm »

CON CHÓ NGỒI NGHỊCH CÁI QUE
SAU ĐÂY TIẾT MỤC BÚT TRE BẮT ĐẦU.

Việt nam đích thực quê ta
Từ trên nhìn xuống như là bản đô
Sông Hồng, sông Cả, sông Lô
Như rồng, như rắn, như đồ dây leo
Rừng cheo leo, núi cheo leo
Dăm ba con khỉ đang trèo vào ra
Việt nam đích thực quê ta...

*

Quê Hương thi sĩ Phú Thò
Chè xanh , cọ biếc , mập to trái chuồi
Lòng còn nhớ mãi cái buôi
Đầu làm phân bắc, chăn nuồi đàn bo
Cu Ba lông mượt giống to
Cách màng văn hoá đất tô lại càng...

*

Ăn nhanh đi chậm hay cười
Hay mua đồ cũ là người Việt Nam.

*

Quê hương tôi đẹp tuyệt vời
Ở dưới có nước trên trời có mây
Xin mời bạn hãy về đây
Để thăm quê tớ mỗi ngày một sang

Con đò dịch đít sang ngang
Xa xa có một cái làng thò ra
Đàng kia là một vườn na
Đằng này thì có mấy bà chổng mông

Cây lúa cao sản ngoài đồng
Đến mùa thu hoạch nhà nông vui cười
Quê tôi thế đấy bạn ơi
Nhờ có đổi mới nên đời thêm xuân

Con gái giờ chẳng mặc quần...
Mà mặc váy ngắn hở chân hở đùi
Ngày hội mới thật là vui....

*

Hôm nay trời cứ down down
Tôi buồn, tôi hiểu vì sao tôi buồn
Buồn áo em mỏng cánh chuồn
Buồn vì ăn bát cơm sườn ko ngon

*

Ra đi đã quyết ra đi
Khó khăn trở ngại ta thì vẫn băng
Muốn băng thì phải thật hăng...
Hái xin bố mẹ cho tăng tiền vào

*

Có 2 anh chị đi chơi
Cỗng đâu hòn đá nó rơi vào đầu
Gọi bác sĩ thì còn lâu
Sẵn đây tôi có hộp dầu con hô
Lại thêm 1 ít thuốc bô
Tôi hoà 2 thứ tôi đô vào mồm

*

Em nào lủn củn lùn cùn
Năm xu kẹo kéo nó đùn lên cao
Về nhà mẹ hỏi làm sao
Năm xu kẹo kéo nó cao thế này

Em nào mà bị chồng chê
Năm xu kẹo kéo chồng mê lại liền
Bà già mắt mũi kèm nhèm
Năm xu kẹo kéo, mắt sáng như đèn ô tô

*

Ngày mai Huỳnh đức lên xe ..
Hoa về nhà vợ lòng nghe phũ phàng
Kiếp này không lấy được chàng
Chèo ghe ra biển giữa đàng.. chèo vô.

*

Da trâu to bọc trống làng
Thừa ra đôi dải, dành nàng làm quai (quai guốc gỗ)
Quai da guốc gỗ mới hay
Quai nhựa guốc gỗ hỏng ngay đấy mình

*

Ngồi buồn đốt một đống rơm
Rơm cháy thành khói chẳng thơm tý nào
Khói bay đến cổng Nam Tào
Ông trời mới hỏi thằng nào đốt rơm?

*

Mơ lông tuy có nhiều lông
Ăn vào ngon miệng chứ không việc gì

Con ruồi bay lả bay la
Bay từ chuồng xí bay ra đĩa lòng

*

Phạm Tuân quê ở Thái Bình
Bỏ làng bỏ nước một mình ra đi
Đi không mang gạo mang mi`
Chui vào vũ trụ làm gì hả Tuân???

*

Vợ tôi khóc lóc kêu la
Bọn bạn nó bảo em già hơn anh
Thế nên tôi mới dỗ dành
Nếu già thì phải tanh bành ra cơ.

*

Hôm qua trời đổ mưa phùn
Tôi đi bắt ếch dính bùn đầy chân
Đêm về thấy lạnh gót chân
Thì ra tôi đã ...cởi trần trong mưa

*

Thơ hay la ở cái vần
Nếu không tớ chẳng mặc quần nữa đâu.
« Sửa lần cuối: 25 Tháng Mười Một, 2009, 11:29:28 pm gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #96 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 11:13:35 pm »

Bây giờ đến lượt thử tài
Bác nào giải được xin gài năm sao

Vụ gì đây?

Một người đi với 1 người
Một người đi tới 1 người đi lui
Hai người đi tới đi lui
Một người đi tới người kia lại lùi.

Bánh gì?

Thân em trắng ngẩn trắng ngần
Cớ sao anh lại tụt quần em ra
Trước tiên anh bạnh nó ra
Thong thả sau đó anh tra thịt vào

Cái gì đây nhỉ ?

Xưa kia em trắng như ngà
Bởi anh ngủ lắm nên đà em thâm
Em bẩn anh đánh anh đâm
Đến khi sạch sẽ anh nằm lên trên

Lỗ năm bảy tấc chẳng tu mao
Mân mân mó mó đút ngay vào
Thủy hỏa tương giao sôi ùng ục
Phụt ra 1 cái...sướng làm sao

Cắm vào run rẩy toàn thân
Rút ra nước chảy từ chân xuống sàn
Hỡi chàng quân tử giàu sang
Cắm vào xin chớ vội vàng rút ra…
« Sửa lần cuối: 27 Tháng Mười Một, 2009, 02:31:11 am gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #97 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 11:20:31 pm »

Ngọc Hoàng hỏi: Táo ở mô?
Tâu rằng ở nước Đại Cồ Việt Nam
Nơi vừa tổ chức SEA GAMES
22 thắng lợi vẻ vang lẫy lừng

Xứng danh con cháu Tiên Rồng
Chiến công cũng giỏi, thể công cũng tài
Huy chương tổng sắp dài dài
Xin dâng tờ báo để ngài đọc thêm

*

Hôm kia vừa mới thứ Ba
Hôm nay chắc chắn phải là thứ Năm.

*

Xét riêng về cái mặt phân
Chị em ta đã góp phần vẻ vang (phân bắc, phân xanh)
Tin vui nô nức xóm làng
Bằng khen trao nhận đàng hoàng hẳn hoi

Trong làng có "bác" thầy boi
Khắp nơi kéo đến nhờ coi rất đồng
Hoan hô mấy hộ nhà nông
Chăm lo cày cấy để chồng hăng say

Mái nhà ngói đỏ hây hây
Nhìn qua là nhận ra ngay nhà giàu
Tình yêu chứ có gì đâu
Vồng khoai em bón lên mầu xanh ri

Kể từ buổi ấy anh đi
Em cứ thậm thụt thậm thì cả đêm

Anh đi đồng ruộng lắng nghe,
Lúa mừng phân bắc, khoai che mảnh vườn ...
*

Xã vừa mở đợt thi đua
Mỗi nhà hai đứa không thừa... một ly
Năm nay cũng giống mọi khi
Uỷ ban cũng chỉ sống vì bà con

Hôm kia cô Nụ mẹ tròn
Con vuông trong xóm dập dồn ghé thăm
Cứ đà này đến sang năm
Sau thì cả xóm đều ham làm giàu

Lấy công nghiệp hoá làm đầu
Máy cày đi cấy con trâu đi bừa
Làm đồng đang buổi ban trưa
Nóng nên chặt một trái dừa ra uông

*

Nhìn ông đã thấy ông già
Nhìn bà mới thấy bà già hơn ông
Thằng nhỏ mặc quần hở mông
Vẫn hơn con nhỏ còn không mặc quần

Trẻ em thường thích ở trần
Nhưng mà người lớn có phần thích hơn
Người này lấy oán trả ơn
Người kia nợ oán lấy ơn báo đền

Người này chạy chậm như Sên
Người kia thì chạy mũi tên không bằng
Người kia đã thấy nhiều răng
Người này một nửa đã bằng người kia

Người kia uống rượu bằng nia
Người này uống rượu bằng thìa mới kinh
Con gái ai cũng thấy xinh
Con trai tuy xấu, không xinh nhưng liều

*

Chọn mãi mới được một buôi
Gặp em để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê !!

Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn...

Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.

Vừa về anh vừa lầu bầu:
"Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi !!!"
Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #98 vào lúc: 25 Tháng Mười Một, 2009, 11:26:09 pm »

Thơ hậu Bút tre của Nguyễn Bảo Sinh
(Theo báo Văn Nghệ Trẻ số 13 ra ngày 1-4-07)

Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ không nói gì!

Vợ là cơm nguội nhà ta
Lại là phở tái của cha láng giềng

Làm thơ, nuôi chó, trọi gà
Ba trò chơi ấy làm ta bơ phờ

Rượu chè cờ bạc gái trai
Là thuốc trường thọ ông trời cho ta

Đêm nằm nghĩ mãi không ra
Tại sao thằng ấy lại là nhà thơ

Ai cũng làm được nhà thơ
Ai cũng có thể “sù cơ” của mình

Muốn đuổi khách ra khỏi nhà
Đọc thơ được giải họ ra tức thì

Vợ vừa cưới xong đã thành đồ cổ
Thơ hay không thấy cũ bao giờ

Muốn cho trộm chẳng đến nhà
Đề vào trước cửa: Đây là nhà thơ

Đi đái thì đứng giữa đường
Hôn nhau lại đứng sau tường để che

Ghế thì ít, đít thì nhiều
Cho nên đấu đá là điều tất nhiên
Ba lạng ở chốn động tiên
Thừa chỗ đủ để cưỡi lên vạn người

Gái tơ cặp với bồ già
Như mai cổ thụ nở hoa bốn mùa

Vĩ nhân quân tử trên đời
Bên em cũng chỉ là người đàn ông

Im lặng vợ bảo giận gì
Tươi cười vợ bảo chắc đi với bồ

Quạnh hiu ngay giữa đất trời
Còn hơn hiu quạnh giữa người thân thương

Người mạnh nào cũng cô đơn
Bởi vì kẻ yếu đông hơn rất nhiều

Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy miễn bàn đúng sai

Con ta không phải của ta
Tai họa của nó mới là của ta

Mình ngu nhiều kẻ ngu hơn
Cho nên được gọi là khôn hơn người
Em xinh đâu bởi nụ cười
Em xinh là bởi nhiều người xấu hơn

Muốn so thơ dở thơ hay
So bồ của họ biết ngay thôi mà
Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
fddinh
Thành viên
*
Bài viết: 324


Mít sờ tơ Khù văn Khoằm


WWW
« Trả lời #99 vào lúc: 26 Tháng Mười Một, 2009, 01:29:09 am »

Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo
Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu
Dừng chân đứng lại trên cầu
Bỗng đâu thấy một con trâu vàng vàng

Lâu rồi mình chẵng yêu ai
Lâu rồi cũng chẳng có ai yêu mình

Hôm nay đài nói vui thay
Người ở dưới đất, chó bay lên trời

Nghệ An nổi tiếng gió Lào
Trẻ già trai gái người nào cũng đen

Rừng xanh núi đỏ um tùm
Thương anh địa chất cưỡi hùm lên non
Chiều về ngựa phóng bon bon
Tay anh nắm chặt hai hòn thạch anh.

Hôm qua anh đến chơi nhà
Thấy mẹ chăn vịt, thấy cha chăn ngồng
Thấy em hát nhạc Trịnh Công
Sơn xanh, sơn đỏ, anh không dám vào.

Đá bóng hay nhất Văn Quyên
Vậy mà nó lại điên điên bán đồ

Làm thơ, nuôi chó, chọi gà
Ba trò chơi ấy làm ta bơ phờ
Suốt ngày nửa tỉnh, nửa mơ
Trông ai cũng thấy nửa thơ nửa gà!

Cùng chung một chuyến đò ngang
Kẻ thì sang bến người đang trở về
Lái đò lái mãi thành mê
Sang về chẳng biết mình về hay sang?

Chưa đi chưa biết Singa..
..Po xong mới thấy rất là OK

Anh kia sống ở trong Bình.
Định ra làm rể ở Hà Nam Ninh.


Hôm nay mùng một tháng sàu
Chú xin gửi tới các chàu món qua
Đây là một chú đứng ra
Còn ba chú khác thì là đại biêu

Bút tre, bút mực, bút chì
Bây giờ lại đến bút gì nữa đây?
Bút này ta gọi bút key
Viết bằng 10 ngón gọi là công nghê

Hôm qua có việc đi vào
Trung tâm thành phố, thấy bao vấn đề
Vấn đề thứ nhất muốn kề
Tắc đường do mấy ông kê rào đường

Thứ hai, bức xúc tương đương
Tình hình xả rác vẫn thường diễn ra
Và đây là vấn đề ba:
Dân tình thoải mái, bung ra buôn bàn

Cho nên lấn chiếm tràn lan
Chính quyền biết thế, chẳng can thiệp gì.
Thứ tư là vấn đề đi
Lại qua đèn đỏ, vẫn đi không dừng

Thứ năm là nạn tưng bừng
Rượu, bia, nhậu nhoẹt trên từng phố phương
Tiếp theo... lại vấn đề đường
Phân luồng không đúng nên thường tắc xe

Lại còn chuyện mấy cậu tre
Phóng xe, lạng lách, đầu hoe hoe vàng.
Thứ tám cũng đáng phàn nàn
Là chuyện mua phải hàng gian, hàng rờm

Thứ chín, gặp ở hàng cơm
Gà chiên toàn loại Hăt-năm bốc mùi (H5N1).
Còn mười là vấn đề cuồi
Gặp trên một chuyến xe …buổi sáng nay

Xe buýt mà phóng như bay
Bà con lúc lắc, rất cay nhưng thùa .
« Sửa lần cuối: 26 Tháng Mười Một, 2009, 02:04:11 am gửi bởi fddinh » Logged

Mít sờ tơ Khù văn Khoằm
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM