Phong Quảng
Thành viên
Bài viết: 620
|
|
« Trả lời #316 vào lúc: 11 Tháng Bảy, 2009, 10:18:14 am » |
|
CHUYỆN LIÊN LẠC VÀ ANH NUÔI Đại đội huấn luyện chúng tôi đi B khác với thường lệ, chúng tôi được lệnh lên xe bịt bạt kín, chạy suốt một đêm, đến sáng thì vào đến Yên Mô Ninh Bình, nơi sư đoàn bộ sư đoàn 312B đóng quân. Sư đoàn đặc biệt này được thành lập đâu như tháng 7/1972 và giải thể tháng 1/1973. Đến bây giờ rất nhiều người không biết về sự hình thành của nó và nhiệm vụ của nó khi ấy. Biên chế của sư đoàn chỉ có 3 tiểu đoàn mỗi tiểu đoàn trên 500 quân và các đơn vị trực thuộc nhưng được trang bị mạnh. Trừ tiểu đoàn 38 là đơn vị chiến đấu của quân khu tả ngạn, còn lại các đơn vị khác đều là những học viên các trường sĩ quan, họ đều đã trai qua chiến đấu. Ví như dụ như có đại đội hóa học không biết làm gì, nhưng có 1 trung đội súng phun lửa. Đại đội 24 quân y thì có vài ông bác sĩ nguyên là giáo sư của trường đại học quân y, lính toàn sinh viên quân y năm thứ 3, thứ 4. Với quân số như vậy f312B so với các sư đoàn của ta sau nhiều ngày chiến đấu ở Quảng Trị thì đúng f312B là một đơn vị rất mạnh. Bởi thế mỗi bước đi của sư đoàn đều có chỉ huy trực tiếp của bộ tổng tham mưu cũng như sự săn lùng của đối phương, từ Hà Tĩnh trở vào B52 đánh vút đuôi đội hình đơn vị liên tục. Đặc biệt thế nên số tân binh bọn tôi bổ xung về đã có sẵn chức danh là anh nuôi và liên lạc. Một tuần làm Liên lạc đại đội Tôi cùng thằng Phong Khuâm Thiên về đại đội 36, tiểu đoàn 130, trung đoàn 165, sư 312B làm liên lạc đại đội. Tôi đi với thượng úy Đại đội trưởng Lập, thằng Phong đi với thượng úy Nhẫn chính trị viên. Nhận quân trang mới nhiều thứ quá , mũ cối,mũ tai bèo ,Hăng gô, túi cứu thương,dao găm, tăng,võng,xẻng bộ binh..Một khẩu AK Tiệp mới tinh cùng 300 viên đạn, hai quả lựu đạn. Tôi chưa bao giờ thấy mình giầu thế. Cả đơn vị đang chuẩn bị diễn tập, chưa hình dung ra điều gì, thì hôm sau được lệnh đi trinh sát cùng đại đội trưởng .Chúng tôi hành quân đến hơn hai chục cây số , đến nông trường Hà Trung. Các cán bộ và lính trinh sát phân tích địa hình, xác định điểm tập kết từng đơn vị ,vv..Tôi đi theo nghe câu được, câu chăng như người thừa . Đợt trinh sát suốt một ngày một đêm, sáng ra mới về đến đơn vị , mệt nhoài. Cứ nghĩ mình được được nghỉ vài hôm mới bắt đầu “đánh”, ai ngờ ngay chiều hôm ấy , cả đơn vị xuất kích . Tôi nghe lính cũ bàn nhau về chiến thuật là đánh bôn tập, hành quân vào tuyến tiếp xúc là đánh luôn. Lại hành quân suốt trong đêm. Lại còn tình huống “địch” nống ra, phải đi vòng thêm mấy cây số nữa. Đến vị trí tập kết , đã thấy “pháo “ nổ ầm ầm trên các điểm cao. Sở chỉ huy rộ lên các tình huống , máy vô tuyến 2W, điện thoại làm việc liên tục. Tập trận mà cứ như đánh nhau thật. Từ đài qua sát tôi thấy địa hình nông trường Hà Trung nó giống với địa hình ở Điện Biên Phủ, có chăng là nhỏ hơn chút xúi. Cuối cùng đến lượt tôi , C trưởng chỉ cho tôi ngọn đồi phía xa xa :” Cậu báo cho trung đội 1 nhanh chóng chiếm lĩnh điểm cao X, là điểm cáo phía trước mặt đó..”, theo tay chỉ cũng lại một ngọn đồi xa xa nữa. Tôi chạy băng băng về hướng ngọn đồi đầu tiên, lên đến nơi chả thấy ma nào ( không biết có phải là ngọn đồi đó không ). Khi ấy , tôi chẳng xác định được đồi nào với đồi nào cả. Tôi chạy quay lại về chỗ cũ, không thấy mọi người đâu, sở chỉ huy đã rời đi , thế là lạc. Nhìn lên dãy đồi xa thấy lính mình lố nhố trên đỉnh đồi nhưng không biết có phải lính C mình không, dưới lòng chảo có mấy cái nhà ngói, tò mò đi xuống. Nhà trống rỗng nhưng sạch sẽ, có giếng nước trong mát. Tôi tranh thủ nghỉ và rửa mặt, làm gọn nửa phong lương khô. Tiếp tục đi lên hướng đồi lúc đầu có “pháo” nổ, hy vọng tìm được họ, tôi gặp Thanh, Đạt đều lính mới như tôi. Hỏi ra thì chúng nó cũng như mình, đang lạc đơn vị. Mãi đến gần trưa tôi mới tìm về được đại đội. Thấy ban chỉ huy đang hội ý chọn chỗ nghỉ cho anh em, tôi góp ý :” Ở dưới lòng chảo có nhà và giếng mát lắm, các thủ trưởng cho bộ đội nghỉ đấy thì tuyệt.” C phó Đạo nhìn tôi cười và nói :” Chỉ được cái tham mưu con “. Không ngờ chừng nửa tiếng sau, một tốp F4 nó đến thật, chỉ trong 10 phút , mấy ngồi nhà tan biến , thay vào đó là những hố bom xám ngoét. Tôi vô cùng kinh hoàng nhưng bái phục các anh chỉ huy của mình. Sau đợt diễn tập, đám lính trẻ chúng tôi chuyển xuống làm anh nuôi hết , các liên lạc mới lại phải lấy lính cũ. Mới tập trận thôi mà tôi cùng cán bộ C và trinh sát thức trắng 3 đêm hành quân liên tục người mệt rã ra, chưa biết vào trận thật có làm nổi không, may mà các xếp cũng sáng suốt chuyển đám lính mới chúng tôi xuống làm anh nuôi. Làm anh nuôi tôi được trang bị thêm 2 nồi 20 cùng 1 con dao tông nữa và bắt đầu lên đường đi B.
|