Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 01:35:00 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Phong Quảng chào các bạn  (Đọc 256463 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
smilingmen
Thành viên
*
Bài viết: 363


« Trả lời #20 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2009, 03:33:47 pm »

Còn đúng một tháng nữa là kỷ niệm 34 năm giải phóng Quảng Trị _19/3, tiếp sau đó một tuần là đến giải phóng Huế_ 25/3. Là anh lính Trị Thiên, mỗi năm cứ đến ngày này là ký ức lại tràn đầy trong tôi. Tôi xin chia sẻ với các bạn trong QSVN về những ngày ấy, những trận đánh cuối cùng trong đời binh nghiệp của tôi…Tất nhiên tôi sẽ kể cho các bạn nghe những gì tôi thấy và cảm nhận của một người lính khi đó.
   Không biết phải bắt đầu từ đâu khi kể về một sự kiện, một chiến dịch và một trận đánh. Với tầm hạn chế của anh lính cấp phân đội có lẽ tôi nên bắt đầu bằng những phần việc của người lính và học tập lối viết của bác baleo là lật dở từng ngày một cho đến khi lá cờ xanh đỏ phất phới trên Phú Văn Lâu.
(ý anh em thấy thế nào?)



Mong được dõi theo bước chân của bác cho đến ngày toàn thắng, những ngày "đẹp và đáng sống nhất của 1 đời người".
Logged
linh moi
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 669


« Trả lời #21 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2009, 04:14:28 pm »

  Hoan hô bác Phong Quảng ! Vậy là bác đã có bài viết , em vẫn đang hồi hộp chờ để đọc tiếp đây ! Chắc các bác khác ở đây cũng vậy . Về cách viết thì bác thấy thế nào tiện thì viết , chúng ta là cựu binh chứ có phải nhà văn đâu ... Em chỉ có 1 ý kiến là : Nếu được thì bác viết dài hơn 1 chút , như thế bọn em đọc mới đã .

  À ! bác giới thiệu mình trong ảnh đi chứ ! ( Hồi ấy C7 lại thuộc D1 hả bác , sau này từ C1-C4 là D1 , từ C5-C8 là D2 , từ C9 - C12 là D3 )
P/S : Em đã nhận được PM của bác , em mừng lắm ! Vậy là anh Ninh vẫn còn nhớ  em . Viết cho bác vậy thôi nhưng em không dám tin là sau ngần ấy năm , anh ấy vẫn còn nhớ em ...
Logged
tuaans
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 3774


« Trả lời #22 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2009, 04:41:26 pm »

Hehe, bác viết kỹ cái lúc giải phóng TX Quảng Trị, thành cổ năm 75 ra sao nhé! Rất nhiều người chỉ biết năm 72 thôi đấy.
Logged
mig21q
Thành viên
*
Bài viết: 95



« Trả lời #23 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2009, 05:26:40 pm »

Tiếc quá, em chỉ có thể cổ vũ các bác nhiệt tình để các bác chiến đấu thôi vì em không phải CCB!
Bác Phong Quảng dũng cảm tiến lên!! Tiến lên!!
Mảnh đất Trị Thiên này em cũng từng đi qua 02 lần, mà bằng xe máy nhé, em đi theo đường 1 từ Huế qua cầu Mỹ Chánh, qua Triệu Phong-03 nghĩa trang, đến Hải Lăng-04 nghĩa trang, thăm người bác của em nằm lại nghĩa trang Hải Lăng. Nghĩ lại vẫn thấy ... nói thế nào nhỉ Huh, bồi hồi? không phải; xót xa? cũng không phải... em không biết tả thế nào nữa, chỉ thấy nghèn nghẹn. Bây giờ vào đây mới cảm nhận được sự bi tráng, kiêu hùng của quân đội ta. Cảm ơn các CCB.
À mà bác Phong Quảng là cựu binh chống Mỹ, đáng lẽ ra là bậc chú nhưng cho phép em xưng em gọi bác thôi nhé, vì theo em các bác còn trẻ lắm, nhất là cách nghĩ.
Logged
Trungsy1
Thượng tá
*
Bài viết: 1670



« Trả lời #24 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2009, 05:37:46 pm »

Sì pam phát! Bác Phong Quảng với các bác đừng cáu...Hì hì...!
Tại bác nhắc đến bác Xuân Thiều em mới nhớ ra chuyện này:
Năm 1975 em học cùng lớp 7e với bạn Thiều Hoa con bác Xuân Thiều; với bạn Khoa con bác Nguyễn Khải và nhiều bạn khác con các nhà văn Quân đội. Nhà các bác này hồi đó ở khu tập thể K.95 ngoài bãi Phúc Xá, đê sông Hồng. Một lần cu Khoa bị cô Ngọc - cô giáo dạy văn cho điểm 4. Nó về méc bố. Cụ Nguyễn Khải phi xe đạp đến tận nơi thắc mắc rằng bài này chính tay tôi viết hộ nó mà sao có 4 điểm? Cô Ngọc trả lời rằng lạc đề, đáng 4 điểm thì tôi cho 4 điểm.
Rõ! Hết thắc mắc!
Sau bọn em cứ trêu nó là con "nhà văn 4 điểm". Tức lắm! Ha ha  Grin Grin Grin
Logged
Phong Quảng
Thành viên
*
Bài viết: 620


« Trả lời #25 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2009, 11:39:56 pm »

@tuaans:Quảng Trị 1975, tôi cũng chẳng biết gì hơn các bạn
@linhmoi: K15 trước khi về e4 có các c2=c1,c4=c2,c5=c3 còn c7 là c hỏa lực ( cối 82, DK82,12,7 ly). và các tiểu đoàn K2,K13. Khi về trung đoàn 4 thì K15=d1,K2=d2,K13=d3 nhưng lính khi ấy vẫn quen miệng gọi nhau bằng phiên hiệu cũ. Bức anh ấy là lính d1 đấy.
_Tiếp bài viết về Trị Thiên Huế 1975
Bác Xuân Thiều nói cuộc chuẩn bị ba mười ngày, rồi  ba mười năm thì cũng kệ bác ấy. Tôi xin bắt đầu sự chuẩn bị của chúng tôi từ sau những trận đánh mùa mưa 1974 ấy.
Tôi được đề bạt “ A bậc phó” lần thứ hai, các bạn chớ nghĩ tôi bị kỷ luật nghe. Cái lần đầu tiên ấy là do có mấy bà văn công QK về tiểu đoàn , lính tráng mừng rơn. Tôi vừa ở chốt về nghe tin cũng mừng khấp khởi,  từ ngày vào chiến trường đã bao giờ được xem văn công đâu. Đùng một cái,  hôm sau có lệnh quay lại chốt thay cho một cậu vừa lên thay mình, thật vô lý!.  Bức xúc quá tôi lên gặp chỉ huy thắc mắc, đại đội hỏi trung đội, trung đội trả lời tôi là A phó.. Lần  phong “miệng” đó kết quả là tôi lại phải lên chốt và mất một dịp được xem văn công. Mấy bà văn công diễn xong đi,  tôi lại là anh xạ thủ số 1_ 12ly “vác” và vẫn binh nhất.
 Lần phong này khác hẳn,  có quyết định Hạ sĩ đàng hoàng và lệnh đi học pháo ở Quân Khu. Các bạn ạ thế là sau 2 năm 2 tháng (8/1972_10/1974) tôi mới được lên một cấp đấy.
Cùng đi học với tôi có hạ sĩ A bậc trưởng Lang Khùn ( một đồng đội người dân tộc Thái_Nghệ An, nhập ngũ 1971, đã tốt nghiệp lớp 10 PT). Chúng tôi lên gặp chính trị viên Sen trước khi rời đơn vị. Anh Sen dăn dò :” Các cậu đều có văn hóa,  gắng học nắm vững kỹ thuật , về còn hướng dẫn anh em nữa.”
 Chết thật! học pháo xong lại về biên chế của tiểu đoàn bộ binh nghe lạ quá. Mới nghe “Pháo” là tôi đã mừng hú, chào cánh bộ binh thôi, từ nay “em” đi trận bằng xe xích, xe hơi rồi. Nghe CCV nói tôi chả hiểu là thế nào nữa(?), lên đến trung đoàn, trưởng ban pháo bảo :” Các cậu cứ lo học đi, đừng thắc mắc.”
   Phụ mấy lính vệ binh trung đoàn rong tám thằng thủy quân lục chiến bị bắt ở điểm cao 61 ra quân khu, đến Đông Hà thì chia tay . Chúng tôi đi nhận tân binh , nhận lớp sau đó học hơn một tháng thì xong. Cái loại pháo chúng tôi học là “ canong 57” , các bạn nào đã xem những bộ phim thời “chiến tranh vệ quốc vĩ đại” của Liên Xô cũ thế nào cũng thấy nó.  Hình như cái anh CCCP này moi từ bảo tàng ra thì phải, lính tráng đùa nhau bảo còn mấy trăm viên đạn bắn rồi quang pháo đi. Chẳng biết có mặt trận nào được trang bị như thế không còn Trị Thiên thì có  e4, e271, d3 Quảng Trị, du kích Do Linh mỗi đơn vị 4 khẩu. Huấn luyện chúng tôi là đại úy Vạn  người của phòng Pháo QK.
(Còn tiếp)
 Có một câu chuyện vui ngoài lề lấp chỗ trống để linhmoi đọc cho đã ( cũng là chuyện thật 100%)

Ra đến Thanh Hà ,Gio Linh thì mới biết mình học pháo mặt đất 57 ly nòng dài. Tôi buồn quá, các bạn có biết ở mỗi đại đội bộ binh lúc bấy giờ bao giờ cũng có 2 khẩu cối 60 ly, Pháo mới nòng so với lính bộ bình còn thua thì pháo phót gì, đúng là pháo “tét”. Tôi nhìn khẩu pháo , người “bạn” cùng những trận đánh sắp tới của tôi mà chẳng biết nói sao. Nòng bé tẹo,chỉ được cái dài ( 4m),hai bánh xe như hai bánh xe bò. Tôi nhớ ra là đã từng gặp nó trong các bộ phim xô viết thời chiến tranh vệ quốc. Quả đúng, nó là hung thần của các xe tăng Đức ngày đó. Càng buồn hơn khi mấy hôm sau, tôi nhận các tân binh về tiểu đội thì bên nhà bên cũng có một trung đội nữ du kích cùng tham gia lớp học với chúng tôi. Cứ nghĩ mấy thằng cùng nhập ngũ nó sang quân đoàn 2 mà thèm, vẫn tự an ủi , thôi mình cỡ lính quân khu, lính tỉnh cũng oách chán. Lo nhất  học xong lại xuống lính huyện, lính xã thì chán chết. Tạm cất cái chuyện này đi đã, tôi vào ngay cái chuyện “săn bắn” ngay đây không anh em lại cho thằng này lan man.
   Cái trung đội nữ du kích Do Linh cùng khóa chúng tôi,hàng ngày  cùng ngồi một “ giảng đường” nên không khí học cũng say sưa hơn .Chiều chiều sau giờ cơm, lính nhà ta cùng vài o bên nớ cũng thơ thẩn chuyện mây gió…Tiểu đội tôi có thằng Huấn tiểu đội phó, hắn nhập ngũ cùng tháng, quê Hải Dương.Tôi quí hắn vì trông hắn thư sinh, da trắng, tóc quăn, đẹp trai và có duyên lắm. Hắn cũng quí tôi vì cũng cao ráo, mác trai Hà Nội lại  thoáng. Phải cái nó rất
“máu” gái, suốt ngày sang chuyện trò với du kích. Mỗi lần hội ý tiểu đội tôi cứ phải sang gọi, lâu dần tôi mắc chứng nghiện sang “gọi” nó.Thế có chết không, ông trưởng, ông phó đồng tình..
   Khi khóa học kết thúc thì hắn thân thiết lắm với một o tên B, còn tôi thân với o T. Ngày chia tay , lính hai bên lưu luyến lắm. Sau bữa liên hoan bế giảng, hai bên tràn sang nhau ghi lưu bút, tặng này tặng nọ.v.v Với ai không biết nhưng tôi với T dù đã khá thân nhau nhưng vẫn có khoảng cách. Đến hôm nay khi chia tay , chúng tôi hình như cùng thấy mối tiếc lắm lắm. Ngày mai chúng tôi xa nhau có thể là mãi mãi. Tôi hẹn T , mai sẽ đến nhà thăm gia đình cô ấy ,T đồng ý…
Về gường đêm ấy Huấn thủ thỉ :” tao hẹn B tối mai gặp nhau ở cầu xi măng “ Hắn còn bảo :”về nhà làm gì mất thời gian thưa mạ, thưa cha lắm, mai hẹn ra cầu cùng tao không hơn à.”. Sáng hôm khi các o du kích trở về địa phương, tôi qua hẹn lại với T và thông báo cả chuyện Huấn và B, chúng tôi có thể cùng đến cầu xi măng .
   Chiều tối hôm sau, tôi và Huấn mò ra cầu xi măng. Hai thằng ngồi trên thành cầu hồi hộp chờ đợi.Trời tối hẳn, sắp tới giờ “G” , chúng tôi càng nóng ruột, cứ đốt thuốc liên tục. Mắt hai đứa nhìn xa thẳm theo con đường dẫn ra biển. Xa xa thoáng thắp ánh đèn, ngày một rõ. Tim tôi rộn lên, tôi tự nhủ lần này trước lúc chia tay phải mạnh dạn lên …Ánh đèn chập trờn trong gió, sáng dần. Chúng tôi bắt đầu nghe tiếng chân bước, hơi lạ vì tiếng bước chân nằng nặng .Không chịu nổi chúng tôi rời chỗ ngồi tiến về phía ánh đèn. Khi nhận ra được điều gì … thì bà mẹ đã kêu lên :” May quá! ..Các chú giải phóng ơi!.. Giúp mạ con tui với!..” Trước mắt tôi là một bà mẹ và một cậu bé chừng 14 tuổi.Trên vai hai người là một cáng võng. Cả hai người run run kiệt sức. Chúng tôi điếng người nhưng theo phản xạ hai thằng ghé vai đỡ cho họ.Tôi hỏi :” Bây giờ đi đâu hả mạ”
   Nhà hộ sanh huyện. Bà mẹ đáp
   Cách bao xa? Huấn hỏi
   Chừng sáu,bảy cây số. Cậu bé trả lời
   Chết chúng tôi rồi, sáu bảy cây , chúng tôi có bay cũng không kịp quay về được. B và T đến sẽ không thấy chúng tôi rồi. Thằng Huấn đi sau tôi nói như than :” mạ ơi! khổ thế…”
   Bà mẹ cứ nghĩ nói về mình lại bảo :” Khổ chi nữa, chừ gặp được giải phóng là sướng hung rồi.”
    Tiếng rên của phụ sản trên võng làm chúng tôi quên hết mệt nhọc, cứ lao về phía trước theo ánh đèn của bà mẹ.Trong đầu thì nghĩ đến B và T.
   Nhà hộ sinh huyện tối om, nhưng vẫn có người trực .Bên ánh đèn dầu chúng tôi cùng gia đình làm thủ tục cho phụ sản. Xong xuôi hai đứa ra cái giếng trước cửa, gột rửa bùn bắn vào quần áo. Chúng tôi buồn bã nghĩ đến chuyện hẹn hò .Giờ này còn ai trên cầu nữa, hai đứa cứ ngồi bên thành giếng chẳng  biết làm gì.
   Trong căn phòng sáng mờ mờ bỗng nghe tiếng oa oa. Cửa phòng bật mở, o y tá cầm xô nước chạy ra giếng , nói với chúng tôi :” Con trai,các eng ơi!” .Gương mặt rạng ngời lấm tấm mồ hôi, cô xách xô nước chạy vào, bóng cô bay bay, nước trong xô sóng sánh văng trên đường chạy.
Chúng tôi đứng dậy ra về, chào chú bé, công dân mới của Quảng Trị đau thương. Nghĩ đến hai o du kích  ,chẳng biết nói sao nữa,  không kịp rồi! Ngày mai chúng tôi phải lên đường vào trận, để lại Quảng Trị biết bao vui buồn lưu luyến.


Logged
khanhhuyen
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1957

Cao điểm 1100/85 E2 F3 SV


« Trả lời #26 vào lúc: 20 Tháng Hai, 2009, 12:03:46 am »

Cảm ơn bác Phong Quảng,đã cho đọc một bài viết hay,rất đời.....tiếc cho bác một cuộc hẹn lỡ,nhưng mãi mãi lắng đọng phải không bác.Thế cái bác Huấn đồng dội của bác ngày xưa giờ ở đâu ? các o ấy có còn không chắc còn nhiều kỷ niệm lắm,mong bác nhiều..
Logged

TA LÀ CON CỦA BỐ TA,MẸ TA. - H3/85 - CÁC BẠN ĐANG THẢO LUẬN CÙNG KHANHHUYEN,XIN CẢM ƠN.!
NGƯỜI ....CHIẾN SỸ ẤY... AI ĐÃ GẶP ANH... KHÔNG.. THỂ NÀO QUÊN .KHÔNG.. THỂ NÀO....QUÊN...
smilingmen
Thành viên
*
Bài viết: 363


« Trả lời #27 vào lúc: 20 Tháng Hai, 2009, 12:09:51 am »

Cảm ơn bác Phong Quảng,đã cho đọc một bài viết hay,rất đời.....tiếc cho bác một cuộc hẹn lỡ,nhưng mãi mãi lắng đọng phải không bác.Thế cái bác Huấn đồng dội của bác ngày xưa giờ ở đâu ? các o ấy có còn không chắc còn nhiều kỷ niệm lắm,mong bác nhiều..

Vâng, những câu chuyện như thế này, hay câu bác Thọ than: "đời sao mà buồn tệ..." , sẽ mãi mãi lắng đọng...
Logged
linh moi
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 669


« Trả lời #28 vào lúc: 20 Tháng Hai, 2009, 02:56:07 am »

@ Phong Quảng : Thời của em thì gọi D1=K1 , cái C7 hồi đó thì khác sau này nhiều , ĐK , 12ly7 sau này thuộc D bộ , còn cối 82mm thì là hẳn 1C , đấy là C4 .
 
 Em mới nhớ ra : anh Hồng "lác" mà bác nhắc đến hình như sau này là D trưởng D2 thì phải , chứ không phải là anh Hồng mà em nhắc đến .

Thế sau này bác và bác Huấn có gặp lại 2 O du kích đó không ?
Logged
hatuyenha
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2403


« Trả lời #29 vào lúc: 20 Tháng Hai, 2009, 10:09:36 am »

Bạn Phong Quảng thân ,chuyện của bạn hay quá,chú bé được các anh giúp mẹ nó sinh ra nó mẹ tròn con vuông hiện nay ra sao ? Nó chắc không biết hai chú bộ đội vì sự ra đời của nó mà lỡ hẹn với  hai o du kích
 đâu nhỉ. Mà hai o đó các anh có tìm lại không kẻo hoặc là các o cho là bị mấy anh  bộ đội trêu(vậy còn khả dĩ ),nếu các o cũng vẫn đợi mấy anh bộ đội thì tội quá đấy bạn Phong Quảng À.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM