1- Trước hết, xin quay lại vấn đề viện trợ sau HĐ Pa- ri. Quê ăn tất nói như vậy xem ra không được "chuẩn" cho lắm. Mình không thần thánh hóa bác Văn nhưng mình nghĩ những gì ông viết là sự thật. Ngoài ra, nếu điểm lại tình hình lúc đó chúng ta thấy vấn đề đó hoàn toàn hợp lý:
- Về phía TQ: Sau cuộc gặp Ních- xơn- MTĐ- VN coi như đã bị bán đứng. TQ không hề muốn ta chiến thắng. Đằng sau bản thông cáo chung công khai là những cam kết khác mà chúng ta chưa được biết. Và từ đó trở đi TQ hầu như không viện trợ VKTB cho VN nữa.
- Về Liên xô: Thời gian đó LX và Mỹ đang đàm phán về cắt giảm VKHN và có những bước đi để cải thiện quan hệ. Tuy nhiên, tronbg một cuộc gặp Ních- xơn đã từng phát biểu: "Tôi không thể chạm cốc với Brê- giơ- nép khi mà những chiếc xe tăng T54 do LX chế tại lại đang nhằm vào những đồng minh của tôi ở Nam VN". Vì vậy, để đáp ứng yêu cầu của Mỹ- lượng viện trợ VKTB của LX cũng hầu như không còn.
(Cái này quê chịu khó tìm trên guc sẽ thấy thêm TL).
2- Về số liệu: Theo mình số liệu của TL đưa ra hợp lý hơn vì đó là trích từ cuốn Lịch sử BCTTG, tr 124. Còn số liệu của triumph thì chắc không có cơ sở. Ngay chủng loại mình đã thấy không đúng rồi: T55 chỉ vào VN từ năm 1979. Riêng số liệu quê cho rằng của báo QDND thì chắc cũng dựa vào nguồn của triumf mà thôi. Vì vậy, chỉ nên dựa vào số liệu của cuốn Lịch sử BCTTG.
Thực ra, nếu tính toán chi ly thì số liệu do ta ước tính cũng không chênh lệch lắm so với số liệu của LSBCTTG. Sở dĩ con số quê đưa ra quá chênh lệch là vì:
- Con số trong cuốn LSBCTTG là 845 xe các loại- nghĩa là ngoài xe chiến đấu (xe tăng và xe thiết giáp) còn có các loại xe khác nữa. Cụ thể là các loại xe bảo đảm, vận tải như: xe dắt, xe bắc cầu, xe phà, xe cao xạ tự hành, xe công trình, xe ô tô v.v... Còn con số chúng ta tính toán lại chỉ tính số lượng xe chiến đấu.
Mình lấy ví dụ- Biên chế dT171 đi B2 hồi tháng 2.1971 là: trang bị 33 xe tăng (hồi ấy áp dụng biên chế đại đội 11 xe gồm 3bx3xe +xe ct+ xe ctv= 11, d= 3cx11=33 xe); 1c CXTH ZCY57: 4 xe; xe dắt BTC4: 01 xe; 4 xe công trình, 10 ô tô vận tải. Như vậy, tổng cộng là 52 xe các loại. Đây là biên chế chuẩn của 1 dT đi độc lập để vào các chiến trường xa. Sau này hầu như đều áp dụng như vậy, chỉ có xao xạ tự hành thì càng ngày càng ít, thậm chí không có nữa.
Về biên chế trung đoàn TTG thì ngoài 3 dTTG còn 6- 7 đại đội trực thuộc nữa, trong đó có nhiều đơn vị có khá nhiều xe như cCB, cVT, cTS... Hồi năm 72 c QY trung đoàn 202 còn có 2 xe phẫu đặt trên BTR50PK đấy. Vì vậy, mỗi trung đoàn phải có khoảng 120 xe các loại- trong dó xe chiến đấu khoảng gần 100.
Nếu áp các con số này vào số đầu đơn vị mình cung cấp thì số liệu sẽ không chênh lệch nhiều lắm đâu.
Nhưng có lẽ theo mình ta cũng không nên sa vào cái vụ số lượng cụ thể này quá nhiều, các quê nhể
3- @danngoc-- Về vấn đề vỏ đạn pháo- Mình vẫn xin khẳng định ở xe tăng thời chống Mỹ không hề có quy định nhặt lại vỏ đạn pháo sau khi bắn để nộp lại. Theo mình có lẽ do 2 lý do:
- Trong khi PB nằm một chỗ, ở xa khu vực tác chiến rất dễ thu nhặt vỏ đạn thì XT lại chạy lung tung, có khi bắn chỗ này một quả, chỗ kia một quả và tác chiến trực tiếp tiếp xúc với địch... rất khó tổ chức thu nhặt.
- LD2: Có lẽ lúc đó QZ mình mới có dây chuyền nạp lại đạn 122, 130 chứ chưa có dây chuyền nạp lại đạn pháo tăng 100. Thực ra, chuyện sử dụng lại vỏ đạn không đơn giản một chút nào mà cần phải có một dây chuyền sản xuất được nhập ngoại. Từ trước đến lúc đó các pháo tầm xa của ta đã sử dụng nhiều nên chắc ta phải nhập. Còn pháo xe tăng thì đến lúc đó đã bắn được bao nhiêu đâu