Việt Minh đạn pháo đã hết, lương thực cũng hết, máy bay xe tăng vốn xưa nay chưa hề có, thương vong hơn 10.000 người và nhưng hơn 10.000 tù binh phải nuôi. Vùng giải phóng vẫn là đám rừng núi như cũ phù hợp chiến tranh du kích và không mở rộng được đến đồng bằng cũng như không có khả năng đánh lớn trên vùng này. Lúc ấy VNDCCH cũng chỉ có Tq và Liên Xô công nhận, mà chỉ là công nhận vào đầu năm 1950. Thế từ 1945 đến 1950 hóa ra Việt Minh là một lực lượng đứng ngoài pháp luật. Thế thì cái thế của anh trên bàn đàm phán là gì? Anh đã đại diện cho nguyện vọng của toàn thể nhân dân Bắc Kỳ, Trung Kỳ, Nam Kỳ hay chưa?
He He cụ cần đọc lại lịch sử trước khi phát biểu những câu này:
1) Xin cụ cho cai nguồn có kiểm chứng phát biểu rằng Quân đội nhân dân Việt Nam đã hết lương thực và đạn pháo sau chiến dịch ĐBP, nếu hết lương thực thì 7 - 8000 tù binh Pháp sau ĐBP họ ăn đất a?
2) Con số thương vong và số tù binh cụ lấy ở đâu ra vậy, 1 chiến dịch như ĐBP mà hi sinh đên 10000 và bị bắt 10.000 người thì chỉ có trẻ con và nhưng @ ở hải ngoại tin thôi, chứ những người có kiến thức thì không tin đâu.
3) Xin nói với cụ thế này, năm 1950 chính phủ VNDCCH đã được 12 nước xã hội chủ nghĩa công nhận và đặt quan hệ ngoại giao chứ không phải chỉ có LS và TQ đâu cụ nhé.
4) Xin cụ cho cái nguồn nói từ năm 1945 - 1950 chính phủ VNDCCH bị đặt ra ngoài vòng pháp luất cái, mà vấn đề ở đây là pháp luật của ai, cụ đừng nói là pháp luật của 1 lũ xâm lược và bọn bậu sậu bán nước nhé.
5) Đã hỏi ý kiến nhân dân Bắc, Trung , Nam chưa à vậy xin thưa với cụ quộc bầu cử Quốc hội ngày 6 -1 - 1946 đã bầu ra Quốc hội VNDCCH và theo Hiến pháp năm 1946 của VNDCCH thì Quốc hội là cơ quan quyên lực cao nhất đại diện cho ý trí và nguyện vọng của toàn dân, mà đoàn đàm phán của Chính phủ VNDCCH đên gienevo với sự cho phép của Quốc hội vậy có phải là đại diện cho toàn dân VN không thư cụ