Tôi xin trả lời từng câu một (theo ký nhớ già nua):
1. Tất cả đều thuộc về liên đoàn BĐQ (gồm có 3 tiểu đoàn). Đây là những người đi phép về, bị thương đã điều trị xong, và tân binh. Điểm danh thì phải điểm danh thôi, để biết ai là những người lên máy bay. Nhưng không phải điểm danh để tìm coi ai bỏ ngũ. Vì những người bỏ ngũ thì đâu có lên hậu cứ trình diện, và cũng đâu có leo lên xe GMC để đi ra phi trường.
2. Điều này thì chắc chắn là tôi không được biết rồi. Nếu các bạn sưu tầm tài liệu, thì Mỹ chủ trương "Việt Nam hóa chiến tranh" từ năm 1970. Từ năm này, Mỹ huấn luyện những phi hành đoàn trực thăng, A-37, F4, F5 (là những phản lực cơ cũ đã lỗi thời) cho không quân Việt Nam. Có máy bay là một chuyện, mà có bom hay không lại là một chuyện khác. Dĩ nhiên, số bom cho những phản lực cơ cũ này rất là hạn chế, và còn tuỳ thuộc theo số tiền viện trợ hàng năm.
3. Trang bị cá nhân cho mỗi người lính vào năm đó là 600 viên đạn M16, 6 quả lựu đạn. Lương thực đủ 7 ngày.
4. Trong những ngày ở An lộc, không có chuyện bảo đảm hậu cần, mà mạnh ai lấy lo. Dù tiếp tế được thả xuống An lộc mỗi ngày. Để chống lại hoả tiễn tầm nhiệt, bầu trời lúc nào cũng được che phủ bởi một đám mây nhân tạo. Máy bay thả dù bay thật cao và được che khuất bởi mây nhân tạo. Vì chu vi phòng thủ quá nhỏ, nếu dùng loại dù thường, gió sẽ thổi dù bay ra ngoài vòng đai. Do đó, dù được thả là loại dù có ô lưới, mỗi ô khoảng nửa mét. Cứ một ô vải, một ô trống. Có rất nhiều người bị "dù đè", tức là bị một kiện hàng đáp xuống đúng ngay đầu và thân xác bị chôn sống dước kiện hàng. Những kiện hàng tiếp tế đó, khi rớt xuống đất, lún xuống đất khoảng 3 tấc. Dĩ nhiên, khi bị "dù đè", thì đó chính là nấm huyệt. Dù tiếp tế được thả xuống sân vận động (mỗi cạnh 100m). Do đó, sân vận động là điểm tập trung hoả lực pháo. Đi lấy thực phẩm tiếp tế, là đi giỡn mặt với tử thần. Ai muốn đi thì đi. Ai đi có gạo ăn (và có gạo, thịt hộp đem về tặng mấy gia đình có các em gái "hậu phương"). Ai nhát gan không dám đi thì...đi xin.
Vào đầu tháng 4, một chiếc C-130 bị SA-7 bắn rơi ở An lộc. Kể từ đó, bầu trời luôn luôn được che phủ bởi những đám mây rất thấp. Nếu có không ảnh mà trời trong, thì chắc chắc được chụp sau tháng 5. Như tôi đã viết trong bài trước, ngày 14/5/72, Mỹ thả 18 phi vụ B52 theo hai mặt phòng thủ của vòng đai. Sau đó vài ngày, thì quân đội miền Bắc tự động mở vòng vây. Tiếp theo, là mấy chiếc F18 của Mỹ bay thật thấp để thăm dò phản ứng của phòng không. Khi không có động tĩnh gì, thì có một chiếc trực thăng thám thính bay thật thấp và quần đảo nhiều vòng. Sau đó thì đơn vị tôi được lệnh đi về phía chiếc trực thăng đó. Thì ra đó là điểm mà chiến C-130 đã bị rơi vào đầu tháng 4. Khi tôi đến nơi, thì tìm thấy đầu chiếc máy bay bị cắm xuống đất, khung kính buồng lái lộ bằng mặt đất. Xác của 2 viên phi công vẫn còn ngồi gục trên ghế phi hành, chỉ còn áo và xương, thịt da đã bị côn trùng đủ loại ăn hết. Xác của họ được lấy ra, bọc vào poncho, và đem về giao cho chiếc trực thăng của quân đội Mỹ.
Bác cho hỏi thêm một số vấn đề thuần túy về quân sự:
1. 200 quân nhân đồng hành với bác trên chiến Chinook đầu tháng 3/75 đều thuộc biên chế tiểu đoàn 36 BĐQ hay có cả quân thuộc các lực lượng khác (BB, dù....) ? Có điểm danh khi lên máy bay (để phát hiện lính bỏ ngũ) không?
2. Đến thời điểm đó, không lực VNCH đảm nhận được bao nhiêu % trong các hoạt động của không quân (kể cả yểm trợ hỏa lực lẫn vận tải) tại An Lộc? câu hỏi này hơi ...vĩ mô, bác thông cảm vì tôi đọc trên mạng phần lớn thông tin là của người Mỹ nói về không lực Hoa Kỳ, trừ một số ít trong trang web của nhóm bạn già KQ
2. Trang bị của bác và đồng đội của bác trong đem theo đợt hành quân đó có tính đến việc phải cầm cự lâu dài hay không? nếu có thể mong bác cho biết chi tiết thêm cụ thể bác đem theo những loại vũ khí gì, bao nhiêu cơ số đạn, bao nhiêu lương thực, thuốc men...
3. Khi bác đặt chân lên An Lộc, bác có biết việc đảm bảo hậu cần cho An Lộc nói chung và đơn vị bác nói riêng như thế nào? có đơn vị nào chịu trách nhiệm chung hay phần ai nấy lo?
4. Bác có chứng kiến hoạt động tác chiến của Gunship Hoa Kỳ? cụ thể là AH-1 cobra tại An Lộc ?
5. quân VNCH ở An Lộc có trực tiếp điều khiển các hệ thống TOW hay không?
Tôi cũng như các thành viên khác đều bỏ không ít thời gian tìm hiểu về trận An Lộc từ nhiều nguồn khác nhau (tôi bắt đầu từ khi internet có mặt ở VN) và tiếc là một số việc được biết lại khác với những gì bác kể lại, nhất là việc chống lại xe tăng của QGP. Theo những thông tin trên mạng của các CCB không lực Hoa Kỳ tham chiến ở VN, phần lớn tăng - thiết giáo của QGP bị bắn hạ là do không lực, trong đó vai trò của AH-1 rất nổi bật, Họ có đưa lên các ảnh chụp từ máy bay, trong đó xác nhận một số chiến tăng bị cháy nằm trong khu phố (có chiếc nấp trong nhà 3 tầng) là do AH-1 bắn, không rõ họ chụp thời điểm nào mà bầu trời trong một số ảnh rất trong, đầy nắng đẹp chớ không âm u như bác kể(bác có thể tìm qua google với keyword An Loc AH-1 Cobra thử). Chính vì vậy việc một số thành viên có ý kiến gay gắt đối với bác là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Mong bác tập trung trao đổi theo chủ đề, như vậy sẽ dễ cho những người muốn tham gia thảo luận về trận An Lộc hơn (thật ra, việc thảo luận về một trận chiến khá khốc liệt mà các bên tham gia thảo luận lại có nhiều quan điểm đối chọi nhau chắc chắn sẽ rất khó khăn, như những gì đã từng xảy ra trên nhiều diễn đàn cho thấy)