Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 05:24:18 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Cuộc tiến công chiến lược năm 1972: Quảng Trị-Bắc Tây Nguyên-Đông Nam Bộ  (Đọc 344722 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
chientruong_k
Thành viên
*
Bài viết: 22


« Trả lời #100 vào lúc: 30 Tháng Tư, 2010, 11:58:58 pm »

Theo tôi được biết bác "Khachquaduong" ah ! Vào những năm đó khi tiến công An Lộc Sơn chỉ vì hiệp đồng thiếu chặt chẽ nền không hoàn thành mục tiêu là giải phóng ALS . Bác cho chúng tôi biết cụ thể về số lượng quân lính bên bác tham gia cộng với vũ khí cũng như tình trạng chiến đấu nhé - Cảm ơn bác (Chỉ là trao đổi, bác đừng nghĩ khác nhé)
Logged
KhachQuaDuong
Thành viên
*
Bài viết: 31


« Trả lời #101 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 12:11:52 am »

Bác khachquaduong à ; bác đã nêu ra cảm xúc của mình
Còn bác cảm thấy chiến tranh VN là vô nghĩa ?
Liệu bác đã thấy cảnh linh Mĩ đốt nhà ; giết dân VN chưa ? Nếu thấy rồi thì bác sẽ không có phát ngôn như vậy đâu

2 cái này không đánh đồng được đâu bác
Nếu ở VN ; bác có thể xem lại phim tài liệu VN cuộc chiến 10000 ngày ; hôm nay là tập cuối ; nói về cảm xúc lính Mĩ đấy


Tôi nói vô nghĩa lúc nào.  Tôi nói là một cuộc chiến tranh ngu xuẩn.  Dĩ nhiên là tôi cũng như bạn, chỉ thấy những cảnh Mỹ Lai, ấp Bắc sau khi nó được phanh phui ra.  Và tất nhiên là tôi rất phẫn nộ.  Và nếu có thể được, tôi sẵn sàng cầm súng kê vào đầu tên trung uý William để cho nó một bản án tử hình cho cái tội nó đã làm ở Mỹ Lai.


Ông Diệm không bằng lòng cho lính Mỹ vào Việt Nam.  Vì lý do đó, mà ông Diệm đã bị lật đổ.  Những chính quyền sau này, do Mỹ đưa lên.  Mỹ khống chế toàn bộ cơ cấu chính trị miền Nam.  Có rất nhiều người Việt Nam là nạn nhân của những người lính Mỹ (giết người, hãm hiếp,v.v..). Tất cả những điều này, bạn không cần phải nói tôi cũng biết, mà không chừng, còn biết nhiều hơn bạn. 

Nhưng website này là nơi để tôi và bạn ghi lại những điều mà chúng ta là nhân chứng (mặc dù cách nhìn có thể khác nhau), hay là nơi tôi với bạn tranh luận về những tư tưởng…chính trị?  Hay để tranh luận về những vấn đề cả tôi lẫn bạn đều không chính mắt nhìn thấy?

Thành thử ra, xin miễn cho tôi trả lời những câu hỏi của bạn.
Logged
dongadoan
Administrator
*
Bài viết: 7256


Cái thời hoa gạo cháy...


WWW
« Trả lời #102 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 12:16:36 am »

Bác KhachQuaDuong vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi nhỉ? Sao phải né vậy bác? Grin
Logged

Duyên ấy kiếp sau tình chưa nhạt, thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng!
KhachQuaDuong
Thành viên
*
Bài viết: 31


« Trả lời #103 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 12:33:17 am »

Bác KhachQuaDuong vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi nhỉ? Sao phải né vậy bác? Grin

Tôi không tránh né đâu.  Chẳng qua vì câu hỏi của bạn không đúng với chủ đề của bài này, mà lại dính đến ấp Bắc, một nơi mà tôi chỉ biết đến sau này qua báo chí.  Đã không biết gì về nó, chỉ biết qua báo chí, thì làm sao tôi có thể trả lời?  Bạn cũng không cần phải ép tôi nói lên những điều tôi không muốn nói.  Tôi chỉ có thể nói cho bạn biết rằng, chưa bao giờ tôi là một người "tôn sùng" ngoại bang.  Và đối với tôi, chỉ có quyền lợi của tổ quốc Việt Nam là trên hết.

Còn cái chuyện "chiến tranh xâm lược" và "nội chiến", thì tôi tôn trọng ý kiến của bạn.  Tôi tôn trọng và không hề có ý muốn (vì muốn cũng không được) thuyết phục bạn thay đổi ý nghĩ.  Nhưng tôi thật sự nghĩ rằng, trăm năm sau, khi bạn và tôi không còn trên cõi đời này nữa, lịch sử thế giới và lịch sử Việt Nam sẽ gọi đó là một cuộc nội chiến.
Logged
lonesome
Moderator
*
Bài viết: 1244


« Trả lời #104 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 12:35:51 am »

Trích dẫn
Nhưng tôi thật sự nghĩ rằng, trăm năm sau, khi bạn và tôi không còn trên cõi đời này nữa, lịch sử thế giới và lịch sử Việt Nam sẽ gọi đó là một cuộc nội chiến.

Bác bảo thủ quá. Đến ngay nhiều người Mỹ cũng không cố chứng minh cái chuyện bác đang hy vọng ...
Về "Thay màu da trên xác chết", có lẽ hiện nay Mỹ cũng đang áp dụng tại Iraq và A Phú Hãn đó bác. Tại đó những người mà Mỹ gọi là "Al-Qeda", là "khủng bố" và dân thường họ có bảo là họ đang "nội chiến" không bác?

Còn về vụ dùng TOW, cháu có 1 bài trích lời của phía VNCH đấy bác, bác giúp cháu xem nó sai hay đúng ạ?
Logged
tientt82
Thành viên
*
Bài viết: 290


30/4 | 7/5 | 9/5


« Trả lời #105 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 12:43:26 am »

Tôi nói vô nghĩa lúc nào.  Tôi nói là một cuộc chiến tranh ngu xuẩn.  Dĩ nhiên là tôi cũng như bạn, chỉ thấy những cảnh Mỹ Lai, ấp Bắc sau khi nó được phanh phui ra.  Và tất nhiên là tôi rất phẫn nộ.  Và nếu có thể được, tôi sẵn sàng cầm súng kê vào đầu tên trung uý William để cho nó một bản án tử hình cho cái tội nó đã làm ở Mỹ Lai.


Ông Diệm không bằng lòng cho lính Mỹ vào Việt Nam.  Vì lý do đó, mà ông Diệm đã bị lật đổ.  Những chính quyền sau này, do Mỹ đưa lên.  Mỹ khống chế toàn bộ cơ cấu chính trị miền Nam.  Có rất nhiều người Việt Nam là nạn nhân của những người lính Mỹ (giết người, hãm hiếp,v.v..).
Tất cả những điều này, bạn không cần phải nói tôi cũng biết, mà không chừng, còn biết nhiều hơn bạn.  

Nhưng website này là nơi để tôi và bạn ghi lại những điều mà chúng ta là nhân chứng (mặc dù cách nhìn có thể khác nhau), hay là nơi tôi với bạn tranh luận về những tư tưởng…chính trị?  Hay để tranh luận về những vấn đề cả tôi lẫn bạn đều không chính mắt nhìn thấy?

Thành thử ra, xin miễn cho tôi trả lời những câu hỏi của bạn.


bác khachquaduong à ; ngu xuẩn và vô nghĩa thì đều là bác không ưa cuộc chiến này cả ; đúng không?
cái đoạn đỏ có vẻ hơi mâu thuẫn bác ạ ; chính vì thế nên cả 1 thế hệ mới lên đường đánh Mĩ .Có lẽ cuộc chiến VN không "tiêu cực" thế bác nhỉ?
Đúng là chiến tranh bao giờ cũng là ký ức đau buồn.Đồng ý với bác.Nhưng cái kết quả của nó cũng có hậu; bác ạ.Nó không vô nghĩa và ngu xuẩn.

Dù gì chiến tranh đã qua ; không còn phe này phe kia nữa .Mong bác viết bài chia sẻ kiến thức với mọi người.

Hehe ; bác huyphuc1981_nb không ở đây  Grin
Logged

Chúng ta sẽ không lùi ; vì đằng sau là Mátxcơva ...
KhachQuaDuong
Thành viên
*
Bài viết: 31


« Trả lời #106 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 12:50:31 am »

Bác bảo thủ quá. Đến ngay nhiều người Mỹ cũng không cố chứng minh cái chuyện bác đang hy vọng ...
Về "Thay màu da trên xác chết", có lẽ hiện nay Mỹ cũng đang áp dụng tại Iraq và A Phú Hãn đó bác. Tại đó những người mà Mỹ gọi là "Al-Qeda", là "khủng bố" và dân thường họ có bảo là họ đang "nội chiến" không bác?

Còn về vụ dùng TOW, cháu có 1 bài trích lời của phía VNCH đấy bác, bác giúp cháu xem nó sai hay đúng ạ?

Bài về TOW đâu, sao không thấy? Cheesy.  Tuy nhiên, mấy bài phía VNCH không đủ khả năng thuyết phục tôi đâu.  Vì tôi đã đọc rất nhiều bài viết về những nơi tôi tham dự, mà họ viết sai hoàn toàn.  Không những là sai, mà còn không đưa ra bất cứ một trích dẫn/chứng cứ nào có khả năng thuyết phục.

Ban nói đúng.  Mỹ đang bắt đầu chuẩn bị cho những cuộc "A phú hãn hoá" chiến tranh.  Khi nào quyền lợi không còn nữa, Mỹ sẽ bán đứng A phú hãn và Irắc thôi.  Cũng như khi Mỹ không còn là mối đe doạ nữa, thì Trung quốc cũng không còn cần tới cái "tiền đồn" Việt Nam nữa, mà ngược lại, còn bá chủ biển đông.  Những điều này chứng minh cho tôi điều gì?  Một lần nữa, chứng minh cho tôi biết:  Chỉ có quyền lợi quốc gia (Việt Nam) là tối thượng.
Logged
vitính
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 483


« Trả lời #107 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 12:59:52 am »


Ông Diệm không bằng lòng cho lính Mỹ vào Việt Nam.  Vì lý do đó, mà ông Diệm đã bị lật đổ.
Đấy là một cách giải thích, miễn bình luận.

Có điều đối địch của ông Diệm, những người chống thực dân đế quốc, cũng không bằng lòng cho lính Mỹ vào miền Nam. Vì lý do đó mà Mỹ cũng muốn lật, nhưng họ không đổ, dù lật bằng ông Diệm lẫn tham chiến trực tiếp, dùng cả không quân hiện đại đánh ra miền Bắc, dùng cả đòn phép ngoại giao. Ngược lại trong cuộc chiến của Mỹ, Mỹ bị chống từ ngay tại nước Mỹ. Bởi chính quyền Mỹ có quá nhiều dối trá với nhân dân họ về cuộc chiến này. Những điều này là do người Mỹ nói và người Mỹ tin.

Những chính quyền sau này, do Mỹ đưa lên.
Ông Diệm đánh Pháp giành chính quyền ở miền Nam hay sao? Cũng là con bài của Pháp/Mỹ thôi. Con bài vô dụng thì vứt, là quyền của người cầm bài. Cả cái chính quyền VNCH lẫn xương máu người Việt trong QLVNCH cũng vậy thôi. Mỹ hết hơi thì rút, vứt bỏ cả chính quyền VNCH lẫn mọi sắc lính VNCH cho "một cuộc chiến tranh ngu xuẩn". Đúng là như thế khi cố chết cho cái thằng đã vứt bỏ mình.
Logged
lonesome
Moderator
*
Bài viết: 1244


« Trả lời #108 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 02:11:56 am »

Cuối cùng BTL/SD18BB quyết định dùng Không quân chiến thuật, với bom phá công sự và hỏa tiển Tow.

Cái này là do các bác tự viết nhé.

Đây này bác KQD. Câu in nghiêng là copy từ 1 trang của các bác CCB QLVNCH đấy bác ạ.
Logged
_new
Thành viên
*
Bài viết: 827



« Trả lời #109 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2010, 03:15:29 am »

quyền của người cầm bài.
Câu này hay quá.

Ông Diệm là người có tinh thần dân tộc, hoặc hiểu tinh thần dân tộc (là một người được đào tạo bài bản, có lẽ ông hiểu lịch sử Việt sẽ phán xét ra sao với người theo chân ngoại bang càn quét đất nước sinh ra mình). Với người Mỹ, ông chấp nhận hình thức cố vấn và tham gia tác chiến có hạn chế nhưng không chấp nhận việc đưa lính chiến Mỹ ồ ạt vào Việt Nam. Ông cung cấp tin chứ không cung cấp nguồn tin. Dù tinh thần dân tộc của ông Diệm còn là một câu chuyện dài để bàn cãi hay ông có những mặt tối như đã biết, thì cũng không thể không thừa nhận, ông là một nhà lãnh đạo có bản lĩnh.

Bi kịch của ông Diêm, theo em là do cách nhìn theo chiều từ trên xuống, đầy tính quan lại trong một đất nước vốn chiến đấu bằng sức mạnh nhân dân. So sánh những người cộng sản Việt Nam và ông Diệm: Người cộng sản nếm mật nằm gai, đội bom đỡ đạn hàng chục năm để gây dựng từng cơ sở trong quần chúng rồi phát triển thành phong trào, thành sức mạnh. Ông Diệm nắm lấy cơ hội và dựng sức mạnh bằng cách tiếp cận từ đỉnh chóp, từ người Mỹ. Ở một đất nước của những hội nghị Diên Hồng, đất nước mà mỗi kỷ vàng son bắt đầu bằng một chiến công, cách làm không bẩn áo của ông Diệm khiến ông quá xa lạ với đại bộ phận người dân. Cộng vào đó, tác phong phong kiến tập quyền, niềm tin Công giáo trong một đất nước Phật giáo khiến ông càng khó khăn trong việc tiếp cận sức mạnh dân tộc, chí ít là trong mong muốn chống cộng của ông.
Cách làm cách mạng từ chóp nón khiến cơ sở sức mạnh của ông cũng chính là điểm yếu. Người Mỹ. C đưa ông lên khi ông chẳng nắm được gì trong tay và người Mỹ đã lật ông. Do ở trên chóp nón, không có những cơ sở sức mạnh thực tiễn, ông Diệm đổ.
Ở thời điểm đó, có mấy người tiếc thương ông Diệm.

Quay lại chuyện "quyền ở người cầm bài".
Ông Diệm không phải là người cầm bài, VNCH không cầm bài. Ông Diệm và VNCH là lá bài. Cầm bài là người Mỹ. Điều này chắc không ai phải bàn cãi. Đối ngược lại, khó ai có thể nói Moscow hay Beijing nắm quyền quyết định thay Hà Nội. Dù có nói rằng vũ khí QGP dùng toàn của ngoại bang (nói thế chứ, súng tự chế và súng cướp được cũng kha khá đấy), ăn toàn gạo TQ thì đầu não của cuộc chiến vẫn là Hà Nội. Hà Nội vẫn vững vàng khi quan hệ của họ với LX, TQ và trong nội bộ LX, TQ những năm đó đầy biến động.
Hình ảnh rõ ràng và thực chất nhất cho câu hỏi ai làm chủ cuộc chiến là quá trình hội đàm Paris. Hà Nội và Wasington mât đàm - trực tiếp. LX và TQ muốn lắm nhưng đâu nhảy được vào. Các bên tham gia Hội nghị Paris là VNDCCH, CPCMLTCHMNVN, Mỹ, VNCH. Ba ông Việt và một ông Tây đang tính chạy sao cho vẫn giữ được sỹ diện. Đó làm chiến thắng của những người cách mạng Việt Nam cũng là điều tự hào cho dân tộc chúng ta. Cứ nhìn sang Triều Tiên, họ đàm phán 6 bên, ngoài hai kẻ bưng bô thì bâu xâu toàn ông to nào là Đế quốc Mỹ, Đế quốc Nga, Đế quốc Tàu, Đế quốc Nhật. Rõ ràng số phận của bán đảo này không nằm trong tay hai miền nam - bắc. Chẳng ai rõ bao giờ họ thống nhất được.
Các bên có thể gọi thế nào thì tuỳ: cuộc KCCM, cuộc nội chiến, cuộc chiến tranh đại diện, cuộc chiến Việt Nam, v.v.. thì có một điều không thể thay đổi. Đó là đây là cuộc chiến giữa hai cái đầu Hà Nội và Wasington và Việt Nam không phải là tổ quốc của những người lính viễn chinh Hoa Kỳ.

Nói đến Hội nghị Paris, em nhớ có một chi tiết khá thú vị. Em xin nói về chi tiết này cho bác nào chưa biết.
Bàn hội nghị Paris là bàn tròn (bàn tròn được nhắc đến nhiều thời hiệp sỹ trung cổ, bình đẳng giữa các bên nên hồi xưa còn được gọi là bàn bình đẳng. Thực ra cũng không bình đẳng lắm vì hai vị trí ngồi cạnh ông số 1 vẫn được xem là to hơn các vị trí còn lại và đối diện với ông số 1 thường được coi là vị trí khó chịu). Tuy nhiên, xem ảnh có thể thấy trong phòng họp còn hai chiếc bàn vuông nữa. Hai chiếc bàn này có ý nghĩa thế nào?
Chắc chắn đây không phải là bàn buffe và cũng không phải bàn để tài liệu vì không có bất cứ thứ gì đặt trên chiếc bàn này. Đây cũng là một chi tiết đàm phán giữa Việt Nam và Mỹ. Trong quá trình mật đàm, Việt Nam muốn bàn chữ nhật và Mỹ muốn bàn tròn. Không ai chịu ai. Cuối cùng đi đến giải pháp "hai chiếc bàn vuông". Hai chiếc bàn này kê gần chiếc bàn tròn, không chạm và không để bất cứ vật gì. Như vậy, vừa thoả mãn việc ngăn cách giữa hai bên đối địch, thể hiện ý VNDCCH chỉ cùng "đẳng cấp" với Mỹ, vừa thoả mãn về một cái bàn bình đẳng phe bên kia (nếu bàn chữ nhật thì bêu riếu VNCH công khai quá).

Đêm khuya thanh vắng em lạc đề quá xá, mong bác KhachQuaDuong và các bác bỏ qua và cho thêm nhiều thông tin về trận Bình Long cũng như những thông tin khác về chiến tranh và người lính.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM