Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 08:08:32 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Nguồn sức mạnh và những ký ức không quên  (Đọc 2892 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #20 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:04:44 pm »

Đồng chí Đặng Tính báo cáo với Bác Hồ tình hình Mỹ đang tập trung máy bay đánh phá giao thông vận chuyển của ta từ phía nam Quân khu 4 đến Thanh Hoá. Khả năng sắp tới chúng sẽ mở rộng đánh phá miền Bắc, có thể đánh thẳng vào Hà Nội và Hải Phòng. Quân chủng Phòng không - Không quân được sự chỉ đạo của Bộ Tổng Tham mưu, đã có phương án tác chiến các khu vực. Đồng thời đã tăng cường lực lượng tên lửa, pháo phòng không cơ động vào địa bàn Quân khu 4. Tên lửa của ta đã đến Nghệ An, liên tiếp bắn rơi nhiều máy bay Mỹ ...


Bác Hồ chăm chú lắng nghe, trầm ngâm suy nghĩ. Bác khen Quân chủng Phòng không - Không quân đã liên tiếp lập nhiều chiến công mới. Bác tỏ lòng thương các chiến sĩ, thương đồng bào ta phải chịu đựng bao gian khổ hy sinh, luôn luôn neu cao quyết tâm đánh thắng giặc Mỹ xâm lược ...


Sau cùng, Bác nói: "Mỹ đã đưa máy bay B-52 vào chiến trường Việt Nam, liên tiếp gây tội ác với đồng bào ta ở miền Nam. Ngay từ bây giờ các chú phải chuẩn bị đối phó vì sớm hay muộn, Mỹ cũng sẽ đưa B-52 ra đánh phá miền Bắc. Tên lửa của ta có thể bắn tới tầm cao của máy bay B-52 Mỹ, nhưng đánh thế nào để thắng, cần nghiên cứu. Nhiệm vụ này, Bác giao cho các chú. Chúng ta phải quyết tâm bắn rơi máy bay B-52 Mỹ, phải quyết tâm đánh thắng giặc Mỹ xâm lược


Nói xong, Bác đứng dạy ra về. Xe đón Bác đỗ ngay trước cửa phòng khách. Các đồng chí lãnh đạo Quân chủng Phòng không - Không quân ra tận xe tiễn Bác. Xe Bác đi rồi, tôi vẫn đứng tần ngần suy nghĩ. Thì ra Bác đến Quân chủng Phòng không - Không quân lần này không chỉ để xem xác máy bay Mỹ. Bác đến như để kiểm tra thực tế cho kết luận: "Tên lửa của ta có đủ tầm cao bắn rơi được máy bay B-52 Mỹ". Bác đã trực tiếp giao nhiệm vụ cho Bộ Tư lệnh Quân chủng Phòng không - Không quân ...

Đồng chí Đặng Tính gọi tôi, căn dặn :

- Cậu về báo cáo với thủ trưởng cơ quan Tuyên huấn không được cung cấp thông tin cho các báo về Bác Hồ đến Quân chủng hôm nay. Kể cả báo Quân chủng cũng không được đăng, số ảnh chụp Bác Hồ hôm nay cần lưu trữ cẩn thận, làm tài liệu lịch sử cho Quân chủng sau này.

Tôi báo cáo xin chấp hành nghiêm, rồi lững thừng trở về cơ quan. Trong lòng tôi vẫn như còn văng vẳng câu nói của Bác Hồ: "Sớm hay muộn, Mỹ cũng sẽ đưa B-52 ra đánh phá miền Bắc... Tên lửa của ta có thể bắn tới tầm cao của máy bay B-52 Mỹ, nhưng đánh thế nào để thắng, cần nghiên cứu   Phải chăng Bác thấy triệu chứng Mỹ sắp đưa máy bay B-52 ra ném bom miền Bắc, nên Bác đến kiểm tra và giao nhiệm vụ trực tiếp cho Bộ Tư lệnh quân chủng. Bác nhắc Quân chủng Phòng không - Không quân phải gấp rút chuẩn bị, luôn luôn ở tư thế sẵn sàng bắn rơi máy bay B-52 Mỹ.


Quả nhiên đúng như lời tiên đoán của Bác Hồ, chỉ 19 ngày sau đó, ngày 12/4/1966, Mỹ đã cho máy bay B-52 ra đánh phá miền Bắc, ném bom rải thảm xuống đèo Mụ Giạ và liên tiếp gây tội ác với đồng bào ta ở khu Vĩnh Linh.


Đồng chí Đặng Tính kể: Ngay sau ngày 12 tháng 4 năm 1966, đồng chí được gọi lên báo cáo tình hình máy bay B-52 Mỹ đánh phá ở nam Quân khu 4, Bác Hồ đã chỉ thị: "Bất kể trong tình huống nào, chúng ta cũng phải đánh thắng máy bay B-52 Mỹ Bác còn nói: "Các chú muốn bắt cọp, phải vào hang...".


Vâng theo lệnh Bác, giữa năm 1966, một trung đoàn tên lửa mang tên Đoàn Hạ Long, được lệnh hành quân từ Hà Nội qua chặng đường dài hơn 600km đầy gian khổ, ác liệt, hy sinh để vào Vĩnh Linh, nơi máy bay B-52 Mỹ thường xuyên hoạt động để nghiên cứu cách đánh máy bay B-52. Ngày 17 tháng 9 năm 1967, chỉ trong vòng 30 phút, Đoàn Hạ Long liên tiếp bắn rơi 2 chiếc B-52 Mỹ đầu tiên trên miền Bắc. Bác Hồ đã gửi thư khen quân và dân Vĩnh Linh đánh giỏi, bắn trúng, chiến thắng vẻ vang, xứng đáng là tiền tuyển anh hùng của miền Bắc xã hội chủ nghĩa ...


Đồng chí Phùng Thế Tài kể: Cuối năm 1967, khi đó đồng chí là Phó Tổng tham mưu trưởng quân đội, trong một lần đến gặp Bác Hồ để báo cáo tình hình, đã được nghe lời dự báo của Bác: "Sớm muộn, đế quốc Mỹ cũng sẽ đưa B-52 ra ném bom Hà Nội, rồi có thua mới chịu thua. Chú nên nhớ trước khi đến Bàn Môn Điếm ký Hiệp định đình chiến ở Triều Tiên, Mỹ đã cho không quân ném bom huỷ diệt Thủ đô Bình Nhưỡng. Ở Việt Nam, Mỹ nhất định thua, nhưng nó chỉ chịu thua sau khi thua trên bầu trời Mà Nội...".


Tuân theo lời Bác, ngày 27 tháng 2 năm 1968, Quân chủng Phòng không - Không quân đã có bản kế hoạch đầu tiên mang tên "Phương án đánh trả cuộc tập kích chiến lược đường không bằng máy bay B-52 của Mỹ để bảo vệ Mà Nội, Hải Phòng". Rồi qua thực tế chiến đấu, bản kế hoạch đầu tiên ấy tiếp tục được sửa chữa, bổ sung, hoàn chỉnh thành tài liệu "Cách đánh máy bay B-52". Nhờ đó trong 12 ngày đêm chiến đấu với máy bay B-52 Mỹ cuối tháng 12 - 1972, quân và dân Hà Nội, Hải Phòng đã làm nên một "Điện Biên Phủ trên không", buộc đế quốc Mỹ phải "chịu thua trên bầu trời Hà Nội", đúng như tiên đoán của Bác Hồ.
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #21 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:06:39 pm »

KỶ NIỆM SÂU SẮC NHẤT TRONG ĐỜI BỘ ĐỘI CỦA TÔI


Phạm Quyết


Năm 1969, tuổi Bác Hồ càng cao, sức Bác càng yếu. Nhưng Bác luôn nghĩ đến đồng bào, đến bộ đội. Bác đặc biệt quan tâm đến bộ đội Phòng không - Không quân và Bác quyết định lại đến với các chiến sỹ.

Sáng mồng một Tết năm ấy, Bác Hồ đến chúc tết Quân chủng Phòng không - Không quân. Gần 500 cán bộ, chiến sỹ của quân chủng trang phục chỉnh tề, tập trung ở hội trường đón Bác. Các anh hùng, Chiến sỹ quyết thắng, Chiến sĩ thi đua và đại biếu từ các trận địa chiến đấu, cơ quan, nhà trường trong quân chủng, đều có mặt đông đủ. Thời gian đó tôi công tác ở Phòng Tuyên huấn, Cục Chính trị, cũng may mắn được đứng trong hàng ngũ đón Bác.


Khi xe đưa Bác đến, đồng chí Phó Chính uỷ quân chủng Nguyễn Xuân Mậu ra đón, đưa Bác vào hội trường. Mọi người đều đứng hẳn đậy, hô vang: "Hồ Chủ tịch muôn năm!", "Bác Hồ muôn năm !". Bác tươi cười lấy tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, rồi nói: "Hôm nay mồng một tết Kỷ Dậu, Bác, đồng chí Nguyễn Lương Bằng và đồng chí Văn Tiến Dũng thay mặt Đảng và Chính phủ đến chúc các cô, các chú năm mới tiến bộ mới, thắng lợi mới! Tiếng vỗ tay kéo dài không ngớt. Bác Hồ hỏi:

- Trong buổi họp mặt này, có mấy đồng chí là Anh hùng quân đội?

Đồng chí Đặng Tính, Chính uỷ quân chủng vội thưa với Bác:

- Thưa Bác! Có 5 đồng chí ạ!

- Thế đồng chí nào hạ được nhiều máy bay Mỹ nhất?

- Thưa Bác! Có đồng chí Nguyễn Văn Cốc, đã bắn rơi 9 chiếc!

Bác liền gọi:

- Chú Cốc lên đây! Rồi Bác cười, nói vui:

- Năm nay, Bác mong có nhiều Cốc hơn nữa!...

Cả hội trường rộn lên tiếng cười vui vẻ. Đồng chí Nguyễn Văn Cốc, chiến sỹ lái máy bay Trung đoàn 921, bước lên đứng bên Bác Hồ. Bác thân thiết bắt tay đồng chí Cốc giữa tiếng vỗ tay hoan hô nhiệt liệt. Bác quay xuống dưới hàng quân, hỏi:

- Thế còn các cháu gái đâu, cử một cháu lên đây, Bác bắt tay?

Đồng chí Vũ Thị Huệ, Chiến sỹ thi đua Trung đoàn 26 thông tin, được cử lên. Bác thấy Vũ Thị Huệ đeo lấp lánh trên ngực những tấm huy hiệu chiến sỹ thi đua, Bác vừa bắt tay, vừa ân cần hỏi:

- Cháu là chiến sỹ thi đua mấy năm rồi?

- Vũ Thị Huệ xúc động, thưa với Bác trong giọng nghẹn ngào:

- Thưa Bác, cháu là chiến sỹ thi đua 2 năm rồi ạ!

Bác lại nói:

- Năm nay, cháu phải cố gắng để lại trở thành chiến sỹ thi đua nữa...

Bác Hồ giới thiệu đồng chí Thượng tướng Văn Tiến Dũng nói chuyện. Đồng chí Văn Tiến Dũng thay mặt cán bộ, chiến sỹ kính chúc Hồ Chủ tịch mạnh khoẻ, sống lâu và nói lên niềm vinh dự lớn không những cùa bộ đội Phòng không - Không quân, mà còn là niềm vinh dự của các lực lượng vũ trang nhân dân ta, được Bác Hồ tới thăm và chúc Tết...


Đồng chí Văn Tiến Dũng nhắc nhở bộ đội Phòng không - Không quân cần nhận rõ niềm vinh dự lớn lao được Bác Hồ đến thăm trong ngày Tết, phấn đấu hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ chiến đấu và xây dựng quân chủng, luôn luôn mài sắc cảnh giác, thực hiện nghiêm chỉnh lời dạy của Bác Hồ: "Hễ còn một tên xâm lược trên đất nước ta, thì ta còn phải tiếp tục chiến đấu, quét sạch nó đi"...


Bác Hồ chăm chú ngắm nghía nét mặt của từng cán bộ, chiến sỹ. Bác tỏ ra rất hài lòng khi thấy bộ đội khoẻ mạnh, lúc nào cũng thể hiện ý chí, quyết tâm cao, hăng hái thi đua làm theo lời Bác. Bác tươi cười hỏi:

- Có các đồng chí anh nuôi và chị nuôi ở đây không?

Hội trường vang lên tiếng thưa kính mến với Bác:

- Thưa Bác có ạ !

Bác Hồ nói:

- Chị nuôi cử một đồng chí lên đây. Anh nuôi cũng cử một đồng chí lên đây với Bác.

Đồng chí Tạ Thị Nhung và đồng chí Dương Công Lược, chiến sỹ nuôi quân Bộ Tham mưu phấn khởi bước đến bên Bác Hồ. Bác vừa bắt tay Tạ Thị Nhung, vừa hỏi:

- Cháu làm gì?

Sung sướng và cảm động được Bác Hồ ân cần thăm hỏi, Nhung lúng túng nói:

- Thưa Bác, cháu làm "anh" nuôi ạ!

Bác cười vui vẻ, quay ra nói vui trước hàng quân:

- Cô bé hồi hộp quá, lại nói: "Cháu làm anh nuôi!".

Hội trường vang lên tiếng cười rộn rã. Bác Hồ lại nói:

- Một đồng chí bác sỹ, một đồng chí y tá nữa lên đây!

Đồng chí Nguyễn Lung, Chủ nhiệm quân y quân chủng và đồng chí y tá Nguyễn Thị Hoà sung sướng chạy lên. Bác lần lượt bắt tay từng người, rồi Bác hỏi đồng chí Hòa:

- Cháu có đọc những quyển sách "Vì nước vì dân" và học tập những gương người tốt, việc tốt không?

- Thưa Bác có ạ! Hoà cảm động đáp lời Bác.

Bác Hồ lại hỏi:

- Thế cháu có thấy những gương y tá tốt không?

- Thưa Bác có ạ!

Bác căn dặn:

- Cháu phải học tập và làm theo những gương tốt ấy ...

Vô cùng cảm động trước sự quan tâm của Đảng, của Bác Hồ với bộ đội Phòng không - Không quân, đồng chí Đặng Tính, Chính uỷ Quân chủng thay mặt cán bộ, chiến sỹ nói lên lòng biết ơn đối với Đảng và Bác, nguyện quyết tâm làm theo lời thơ mừng năm mới Kỷ Dậu của Bác: "Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào".


Đồng chí báo cáo với Bác Hồ về món quà đầu năm của các đơn vị gửi về biểu Bác là chiếc dù trong máy bay không người lái của giặc Mỹ vừa bị quân chủng bắn rơi tại chỗ và một con lợn nặng 270kg của Trung đoàn tên lửa 238, đơn vị đã anh dũng lập nhiều chiến công xuất sắc, bắn rơi chiếc máy bay B-52 Mỹ đầu tiên và giỏi tăng gia chăn nuôi dưới làn bom đạn địch trên đất lửa Vĩnh Linh Anh hùng ...


Bác Hồ gật đầu hài lòng, rồi Bác nói với cán bộ, chiến sỹ:

- Các cô, các chú phải nhớ mấy điều:

Một là, phải luôn luôn đoàn kết chặt chẽ và lao động tốt.

Hai là, phải luôn luôn cảnh giác sẵn sàng chiến đấu. Không tin được Mỹ đâu. Chúng nó xảo quyệt lắm. Chúng là bọn đế quốc xâm lược. Phải luôn luôn sẵn sàng chiến đấu để khi nó giở quẻ là mình đập lại được ngay.

Ba là, các cô, các chú đóng quân ở đâu, phải giúp đỡ đồng bào làm công tác phòng không cho tốt, nhắc nhở mọi người không được lơ là cảnh giác.

Các cô, các chú phải luôn luôn rèn luyện cho tốt...

Bác Hồ nói tiếp:

- Đơn vị nào biếu Bác con lợn, Bác cảm ơn. Nhưng Bác lấy lợn về thì không biết làm gì. Bác đề nghị nên làm thế này: Đơn vị có con lợn bán cho đơn vị ngoài này rồi lấy số tiền đó mang về tăng gia sản xuất nữa. Các cô, các chú có tán thành không?


Hội trường vang lên tiếng vỗ tay hưởng ứng. Đồng chí Chính uỷ quân chủng, vội tiếp lời Bác:

- Ý Bác là lại làm cho có thêm nhiều lợn nữa phải không ạ?

Bác Hồ gật đầu cười, rồi vui vẻ nói thêm:

- Đơn vị nào mua lợn, phải mua thật sự đấy!

Bác giơ tay vẫy vẫy, rồi nói trong giọng khoẻ khắn:

- Một lần nữa chúc các cô, các chú năm mới cố gắng mới, tiến bộ mới...

Trước khi ra về, Bác Hồ bắt tay hết lượt đại biểu các binh chủng, các sư đoàn, các cơ quan, đơn vị trên hàng ghế đầu. Hội trường vang lên những tiếng vỗ tay kéo dài và tiếng hô:

- Kính chúc Bác Hồ khoẻ mạnh, sống lâu!

- Kính chúc các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước và quân đội mạnh khoẻ!.

- Hồ Chủ tịch muôn năm!...

Nếu không có người chỉ huy hô "nghiêm!", thì nhất định chúng tôi phải chạy ùa ra đứng vây quanh Bác Hồ để được gần Bác hơn nữa, lâu hơn nữa. Nhưng chúng tôi đều phải đứng nghiêm cho tới khi chiếc xe của Bác Hồ chạy khuất.


Ngờ đâu đó lại là cái Tết cuối cùng của Bác, một cái Tết mang kỷ niệm sâu sắc nhất trong đời bộ đội mà suối đời tôi không thể nào quên.
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #22 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:07:49 pm »

MỘT NHIỆM VỤ TUYÊN TRUYỀN ĐẶC BIỆT


Xuân Mai


Chiều ngày 22 tháng 12 năm 1972, tôi vừa từ một trận địa tên lửa về tới nơi sơ tán của cơ quan, bỗng có lệnh trên gọi tôi và một phóng viên nhiếp ảnh sang ngay Sở chỉ huy quân chủng có nhiệm vụ đặc biệt. Theo thói quen, tôi vội thay bộ pin mới vào máy ghi âm, lấy thêm hai cuốn băng mới rồi chụp chiếc mũ sắt lên đầu, gọi đồng chí Xuân Át, phóng viên nhiếp ảnh cùng phóng mô-tô sang Sở chỉ huy quân chủng ở vùng núi đá chùa Trầm. Vừa đến nơi, đồng chí Hoàng Phương, Chính uỷ quân chủng vui vẻ bắt tay chúng tôi, rồi giao nhiệm vụ luôn:

- Anh Tô (tên gọi thân mật của Thủ tướng Phạm Văn Đồng), vừa trực tiếp đến thăm, động viên các chiến sỹ tên lửa đã bắn rơi máy bay B.52 trên trận địa Chèm. Chỉ lát nữa anh sẽ về đây thăm và động viên cán bộ, chiến sỹ Sở chỉ huy quân chủng. Các đồng chí phải ghi đầy đủ những lời căn dặn và hình ảnh anh Tô với quân chủng ta, trước mắt phục vụ kịp thời Đài Tiếng nói Việt Nam phát đêm nay hoặc sáng sớm mai, rồi tổ chức tuyên truyền trên các báo và làm tài liệu lịch sử cho quân chủng sau này.


Chúng tôi phấn khởi chấp hành mệnh lệnh, khẩn trương kiểm tra lại máy và băng ghi âm, máy và đèn chụp ảnh. Tôi và đồng chí Xuân Át đều nhất trí với nhau phải hết sức cẩn thận để hoàn thành tốt nhiệm vụ, vì ở đây chỉ có hai chúng tôi là "dân" tuyên huấn "nội bộ", không có bất cứ nhà báo nào khác được đen khu vực bí mật quân sự này.


Lát sau, đã thấy ba chiếc xe con tiến vào Sở chỉ huy, dừng lại dưới những tán cây sát chân núi đá.

Trời se lạnh. Thủ tướng Phạm Văn Đồng mặc bộ quần áo ka-ki kiểu sỹ quan quân đội, trên cổ quàng chiếc khăn len màu nâu, từ trên xe bước xuống. Cùng đi với Thủ tướng còn có đồng chí Văn Tiến Dũng, Tổng tham mưu trưởng và đồng chí Phùng Thế Tài, Tổng tham mưu phó Quân đội nhân dân Việt Nam.


Phóng viên Xuân Át nhanh chân chạy lên phía trước, kịp thời bấm kiểu ảnh đồng chí Lê Văn Tri, Tư lệnh quân chủng đứng nghiêm chào Thủ tướng, mời Thủ tướng và các đồng chí cùng đi vào chiếc lán nhỏ dựng bằng cót ép ngay cửa hang đá, nơi họp giao ban hằng ngày của Bộ tư lệnh quân chủng. Các đồng chí trong Thường vụ Đảng uỷ và Bộ tư lệnh Quân chủng Phòng không - Không quân, đều có mặt đón tiếp Thủ tướng.


Đồng chí Tư lệnh quân chủng báo cáo tóm tắt với Thủ tướng tình hình quân chủng, những thủ đoạn tập kích của không quân chiến lược Mỹ; tinh thần chiến đấu dũng cảm, sáng tạo của cán bộ, chien sỹ Phòng không - Không quân và dân quân tự vệ; kết quả chiến đấu kể từ đêm 18 tháng 12 năm 1972 ta đã bắn rơi 15 máy bay B-52, trong đó có 8 chiếc rơi tại chỗ...


Tôi kịp bật máy ghi âm, thu tiếng Thủ tướng Phạm Văn Đồng cất tiếng cười rất sảng khoái. Thủ tướng nói: "Hôm nay không có thì giờ nhiều các đồng chí ạ. Tôi nghĩ hôm nào tôi cố gắng có thì giờ nghe các đồng chí kỹ hơn. Nghe kể kinh nghiệm, thành tích cụ thể hơn. Hôm nay đến để mừng các đồng chí. Anh Dũng với tôi thật là mừng. Chúng tôi có thể nói với các đồng chí tất cả cái mừng, cái phấn khởi, cái tin tưởng. Và tôi muốn nói với các đồng chí một ý là cảm ơn các đồng chí. Vì sao? Vì lúc này ta cần thắng lắm. Đợt này ta mà không thắng thì ảnh hưởng ghê gớm lắm. Vì nó muốn dùng cái này để uy hiếp mình, để ép mình ở một nơi mà nhất định mình không thể để cho nó ép được. Chúng ta đã chiến thắng cho nên hay lắm, tốt lắm, quý lắm, đáng phấn khởi lắm. Cả dân tộc ta phấn khởi. Thế giới cũng phấn khởi. Các đồng chí đã lập chiến công lớn lắm. Lúc nào chiến công cũng quý báu, nhưng lúc này chiến công quý báu hơn lúc nào hết. Cho nên hay lắm. Hôm nay đồng chí Dũng với tôi đến để nói với các đồng chí cái điều đó. Cả Bộ Chính trị chúng tôi thường xuyên hằng ngày có những việc phải họp, phải bàn khi nghe tin chiến thắng của các đồng chí, đều vui lắm ..."


Thủ tướng Phạm Văn Đồng lại cất tiếng cười vang, rồi cùng các đồng chí trong Bộ Tư lệnh quân chủng đi thăm cán bộ, chiến sĩ đang làm nhiệm vụ trong Sở chỉ huy quân chủng và các binh chủng không quân, ra-đa. Đường hầm trong hang đá chật hẹp. Đồng chí Xuân Át đã vượt lên phía trước, nhưng không có ống kính góc rộng, máy không hoạt động được. Tôi một tay xách chiếc máy ghi âm ca-sét kiểu MK-21, một tay cầm chiếc mi-cơ-rô vuông chỉ nhỉnh hơn bao diêm, không có cán nên luôn luôn phải bám sát Thủ tướng, cũng không ghi được tiếng nói nào, chỉ thấy những tiếng giầy da nện lộp... cộp xuống nền đá.


Đến Sở chỉ huy chung, đèn điện sáng rực trong khoang hầm khá rộng. Xuân Át kịp nhảy lên chọn góc độ. Còn tôi chỉ vì chiếc mi-cơ-rô nên luôn luôn phải đứng sát ngay bên Thủ tướng mới ghi được tiếng nói. Xuân Át nhăn mặt nhìn tôi. Tôi biết trong khuôn hình của Xuân Át luôn luôn có tôi đứng bên cạnh Thủ tướng, mà một tay tôi lại giơ cao chiếc mi-cơ-rô ở phía trước. Nhưng không thể khác được, tôi biết ý, cố hạ thấp chiếc mi-cơ-rô xuống một chút cho đỡ chướng.


Đồng chí Nguyễn Quang Bích, Tư lệnh Phó quân chủng đang làm nhiệm vụ trực chỉ huy, báo cáo với Thủ tướng tình hình trên không đang có địch, những tình huống có thể xảy ra trong đêm và công tác chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu của các đơn vị. Thủ tướng Phạm Văn Đồng ân cần thăm hỏi cán bộ, chiến sĩ đang làm nhiệm vụ trong Sở chỉ huy và xúc động nắm chặt tay một chiến sĩ gái thông tin đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bốn ngày đêm liền không nghỉ. Thủ tướng nói, đại ý: Đế quốc Mỹ muốn dùng B-52 để hòng đè bẹp ý chí và quyết tâm chiến đấu của quân và dân ta. Nhưng thực hiện lời kêu gọi thiêng liêng của Chủ tịch Hồ Chí Minh: "Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố, xí nghiệp có thể bị tàn phá, song nhân dân Việt Nam quyết không sợ. Không có gì quý hơn độc lập, tự do", chúng ta đã kiên quyết đánh trả chúng, kiên quyết không cho chúng gây sức ép với ta. Trong cuộc chiến đấu này, các đồng chí đã lập được chiến công xuất sắc ...


Thủ tướng Phạm Văn Đồng thăm hết lượt Sở chỉ huy binh chủng ra-đa và Sở chỉ huy binh chủng không quân. Đến đâu, Thủ tướng cũng chăm chú lắng nghe các đồng chí trực chỉ huy báo cáo tình hình và ân cần thăm hỏi, khen ngợi anh chị em chiến sĩ đã trực ban chiến đấu liên tục nhiều ngày đêm không nghỉ.


Trở về nơi tập trung cán bộ, chiến sĩ trong hang đá chùa Trầm, Thù tướng Phạm Văn Đồng cho biết trước khi đến đây, Thủ tướng đã đến thăm một tiểu đoàn tên lửa, thăm các chiến sĩ đã bắn rơi tại chỗ máy bay B-52 Mỹ ngay trên vùng trời Thủ đô Hà Nội...


Tôi vội liếc nhìn nhanh cuốn băng trong máy ghi âm, thấy đã chạy gần hết một mặt băng, tức là máy thu được 30 phút. Tôi vội lật nhanh mặt băng và lúc này tôi có thể ngồi giữ máy ở phía sau, với tay đặt mi-cơ-rô trên bàn ngay trước mặt Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Tôi yên trí băng có thể thu được 30 phút nữa, chỉ còn động tác điều chỉnh âm lượng thu thích hợp và ngồi quan sát, trong đó không quên để ý đến Xuân Át đang liên tục thay đổi góc độ, liên tục bấm máy ...
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #23 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:08:27 pm »

Thủ tướng Phạm Văn Đồng, nói: "Các đồng chí nói lại với anh em hôm nay chúng tôi không thể gặp được nhiều. Đến đây coi như đã gặp tất cả anh em. Các đồng chí nói lại với anh em rằng đồng bào ta các nơi mừng lắm. Ta phải hy sinh bao nhiêu, phải hy sinh cũng nhiều rồi! Các đồng chí có biết không, hôm qua tôi đến thăm khu An Dương thấy cực lắm. Đồng bào ta cực lắm. Bây giờ trên đường đi sơ tán, đồng bào ta cực lắm! Nhưng mà có tin này đã bù lại ghê gớm lắm. Cho nên chiến thắng của các đồng chí có ý nghĩa to lớn sâu xa, về nhiều mặt. Nhưng cũng thấy làm được hơn thì càng tốt hơn ...


Sắp tới nó còn đánh. Tôi nghĩ Phủ Chủ tịch và tất cả khu trung tâm hôm nay nó sẽ đến, mà nó vẫn chưa đến! (cười to).

Nhưng vừa rồi tôi nghe nó đánh Bạch Mai. Tôi nghĩ nó đánh cái nhà to, đánh Phủ Chủ tịch, nó đánh cái đó mình không đau bằng nó đánh Bạch Mai là một bệnh viện. Tôi nghe nó đánh Bạch Mai, trong người tôi thấy đau thương quả. Trong chiến tranh nó đánh mình, mình đánh nó là chuyện thường. Nhưng nó lại đánh vào bệnh viện thì cực thật..."


Thủ tướng Phạm Văn Đồng nhận định những ngày tới, địch còn đánh quyết liệt hơn, nhất là trung tâm Hà Nội và mong bộ đội Phòng không- Không quân cũng như quân và dân miền Bắc phải đánh địch sáng tạo hơn, giành chiến thắng lớn hơn. Thù tướng đánh giá thành tích chiến đấu của quân và dân ta: Chỉ trong 4 đêm, địch huy động 200 lần chiếc B-52, ta đã hạ 15 B-52 là tỷ lệ cao lắm, xưa nay chưa từng có. Thủ tướng nhắc báo chí, cả báo nói và báo viết, cả ngành tuyên huấn phải thông tin kịp thời để toàn dân biết đến, thế giới biết đến cho người ta thấy hết giá trị, ý nghĩa lớn lao của những chiến công mà quân và dân ta đã giành được. Thủ tướng Phạm Văn Đồng quay sang phía đồng chí Trần Hanh, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, Tư lệnh phó binh chủng không quân, trực chỉ huy không quân đang đứng bên và nói:

- Giặc Mỹ đánh ta, nó chú ý đánh đồng bộ, thi ta đánh trả nó cũng phải đánh đồng bộ. Rồi đây không quân ta phải đánh được B-52, dứt khoát phải hạ được B-52 ...

Đồng chí Trần Hanh thay mặt cán bộ, chiến sĩ Không quân nhân dân Việt Nam xin hứa phấn đấu thực hiện nghiêm chỉnh lời căn dặn của Thủ tướng, bộ đội không quân ta nhất định sẽ bắn rơi máy bay B-52 Mỹ ...


Trước lúc ra về, Thủ tướng Phạm Văn Đồng bắt tay hết lượt những cán bộ, chiến sĩ có mặt và cất tiếng cười vang, đầy tự tin chiến thắng...

Đúng lúc đó, Phòng phát thanh Quân đội nhân dân được tin, đã cử đồng chí phóng viên Cao Minh Việt đến gặp đề nghị Chính uỳ Hoàng Phương cho tôi mang nhanh cuốn băng ghi âm có tiếng nói của Thủ tướng Phạm Văn Đồng trên trận địa đánh B-52 Mỹ về ngay Cục Tuyên huấn để tổ chức viết bài, kịp phát trên sóng chương trình thời sự của Đài vào sáng sớm hôm sau. Đồng chí Chính uỷ quân chủng quyết định điều ngay một xe con đưa chúng tôi đi với yêu cầu hết sức khẩn trương, càng nhanh càng tốt...


Nhưng từ chập tối, không quân Mỹ lại tiếp tục ném bom, bắn phá khu vực Thượng Đình. Nhân dân Hà Nội tiếp tục sơ tán đông nghịt, đã gây nên đường tắc. Xe chúng tôi cố lách tới ngã ba Ba La Bông Đỏ, không sao đi được nữa. Đồng chí Cao Minh Việt sáng kiến nhảy xuống khỏi xe, bật máy ghi âm cho đồng chí chỉ huy công an giao thông nghe tiếng nói của Thủ tướng Phạm Văn Đồng và tha thiết xin dẹp cho một đường đi ưu tiên để kịp về phát ưên sóng của Đài, động viên đồng bào, bộ đội. Đồng chí công an tỏ ra ái ngại, bắt tay Cao Minh Việt và cất giọng nói mệt mỏi:

- Đồng chí hết sức thông cảm, tôi không có cách gì giúp các đồng chí được. Ngay trước mắt chúng ta, cách đây chừng 50 mét, xe của Đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng đang mắc kẹt ở đó!

Tôi quyết định cho xe quay lại, leo lên đê Mai Lĩnh đến dốc Thanh Quang, rẽ xuống Đại Mỗ, đi thẳng ra thị xã Hà Đông rồi lên Ngã Tư Sở. Quả nhiên đường có thoáng hơn, nhưng cũng không thể cho xe chạy nhanh được. Mãi gần 1 giờ sáng chúng tôi mới tới Cục Tuyên huấn, lúc đó sơ tán sang nhà số 83 phổ Lý Nam Đế, nay là Thư viện trung ương quân đội. Máy bay F111 sà xuống rất thấp phóng đạn tên lửa và máy bay B-52 vần tiếp tục ném bom Hà Nội.


Không còn thời gian đến phòng bá âm của đài để trích băng. Theo sự chỉ đạo của đồng chí Cục trưởng Cục Tuyên huấn, tôi chỉ có thể viết nhanh một tin tường thuật. Tôi ngồi viết giữa lòng Hà Nội trong tiếng nổ vang dậy của đạn pháo, đạn tên lửa và tiếng bom B-52 Mỹ.


Gần như thức trắng đèm, tuy có mệt nhưng tôi rất phấn khởi vì đúng 6 giờ sáng hôm sau, ngày 23 tháng 12 năm 1972, bài tôi viết đã được phát trên sóng Đài Tiếng nói Việt Nam. Đồng bào và chiến sĩ cả nước đều được nghe tin giữa lúc đế quốc Mỹ dùng máy bay B-52 đánh phá ác liệt Thủ đô Hà Nội, các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước, quân đội, trong đó có Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã đến thăm, động viên các chiến sĩ trên trận địa. Các lực lượng vũ trang nhân dân ta dều dấy lên phong trào thi đua thực hiện lời căn dặn của Thủ tướng Phạm Văn Đồng, quyết tâm đánh địch sáng tạo hơn, giành chiến thắng lớn hơn. Và chỉ sau đó 4 đêm, Không quân nhân dân ta đã liên tiếp bắn rơi 2 máy bay B-52 Mỹ. Sau 12 ngày đêm cuối tháng 12 năm 1972, ta đã bắn rơi 81 máy bay Mỹ các loại, trong đó có 34 chiếc B-52, 16 chiếc máy bay B-52 rơi tại chỗ.


Câu chuyện trên xảy ra cách đây đã gần 40 năm. Những người có vinh dự được đón Thủ tướng Phạm Văn Đồng hoặc là chiến sĩ đánh B-52 trên trận địa năm ấy, có người nay không còn và hầu hết đã trở về với cuộc sống đời thường. Nhưng phải nói đến hôm nay, cuốn băng ghi âm tiếng nói của Thủ tướng Phạm Văn Đồng giữa trận địa đánh máy bay B-52 Mỹ năm 1972 vẫn còn nguyên vẹn, vẫn nghe tốt nên tôi mới có vinh dự được trích những lời căn dặn của Thủ tướng với các chiến sĩ Phòng không - Không quân năm ấy vào bài viết này.
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #24 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:09:42 pm »

VUI ĐÓN BÁC TÔN TRÊN TRẬN ĐỊA
GIỮA NGÀY XUÂN ĐẠI THẮNG


Xuân Mai


Mờ sáng ngày 1 tháng 2 năm 1973, tức ngày 29 Tết Quý Sửu, Toà soạn báo Phòng không - Không quân chúng tôi bỗng nhận được lệnh khẩn cấp: Cử ngay một tổ phóng viên đến trận địa tên lửa ở ngã ba Chèm để chụp ảnh, viết bài đón Chủ tịch Tôn Đức Thắng đến thăm và chúc Tết bộ đội.


Lúc này, cơ quan Cục Chính trị quân chủng vừa chuyển từ khu B ra khu A, có biết bao việc bề bộn về sắp xếp nhà cửa và lo chuẩn bị Tết. Nhưng vẫn giữ tác phong thời chiến, tôi gọi các anh Việt Hiển, Xuân Át cùng khẩn trương lên đường. Trang bị của phóng viên chiến tranh vẫn luôn luôn bên mình, tôi và Việt Hiển ngoài máy ảnh còn có thêm máy ghi âm. Anh Xuân Át là phóng viên nhiếp ảnh chính, trong túi "đồ nghề" luôn luôn có hai máy ảnh loại tốt nhất Toà soạn lúc đó.


Chiếc xe mô-tô ba bánh "Trường Giang" do Xuân Át lái, phóng nhanh qua đường Láng, rẽ ngã tư Cầu Giấy, ngoặt sang Nghĩa Đô, hướng tới Chèm. Trên đường phố, nhân dân Hà Nội đi sơ tán vẫn đang tấp nập đổ về, tay xách nách mang nhưng nét mặt ai nấy dều phấn khởi, hồ hởi. Trong dòng người ấy, được tô điểm thêm những cành đào, những cây quất... làm cho không khí chuẩn bị mừng Xuân chiến thắng càng thêm náo nhiệt.


Tôi tranh thủ phân công: Anh Việt Hiển lo ghi âm vòng ngoài và quan sát chung, viết bài tường thuật sự kiện quan trọng này. Anh Xuân Át phải bám sát Bác Tôn, ghi thật nhiều hình ảnh đẹp về Bác tiếp xúc với các chiến sĩ. Tôi chủ yếu tiếp cận Bác Tôn, ghi âm nguyên văn bài chúc Tết của Bác và cả ba chúng tôi, khi có thời cơ đều phải chụp ảnh.


Chúng tôi đến trận địa Chèm mới hơn 6 giờ sáng. Đây là trận địa Tiểu đoàn 77, Trung đoàn 257, đơn vị đã bắn rơi 26 máy bay Mỹ, trong đó có 4 chiếc B-52. Các chiến sĩ như còn đang say men chiến thắng của trận "Điện Biên Phủ trên không" 12 ngày đêm lịch sử. Giờ đây lại càng vui mừng khi được tin Bác Tôn kính mến sẽ đến thăm và vui Tet với đơn vị. Tiểu đoàn trưởng Đinh Thế Văn trực tiếp kiểm tra từng bộ phận, nhắc nhở mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu tốt nhất để báo cáo với Bác Tôn. Từ mờ sáng, các đơn vị tên lửa bạn cũng đã có mặt đông đủ, trong đội ngũ chào đón Bác Tôn.


Mưa Xuân lất phất bay. Trời rét ngọt, nhưng lòng mọi người thấy ấm áp lạ thường. Các chiến sĩ đều biết rằng năm đó Bác Tôn đã 85 tuổi. Tuy tuổi cao, nhưng vừa mới hôm nào, khi tiếng bom B-52 Mỹ vừa dứt, Bác đã đem niềm tin yêu của Đảng, quyết tâm chiến đấu và chiến thắng của quân và dân cả nước đến với các chiến sĩ trên trận địa phòng không bảo vệ Hà Nội; đến với đồng bào ta bị bom B-52 Mỹ đánh phá ở phố Khâm Thiên, ở Khu lao động An Dương... Hôm nay, trên trận địa còn bừng bừng khí thế chiến thắng, giữa ngày Tết hoà bình đầu tiên của cả hai miền đất nước, Bác lại đến tận nơi thăm hỏi, động viên bộ đội...


Đúng 8 giờ sáng, một đoàn xe từ từ tiến vào trận địa. Các chiến sĩ vẫn đứng nghiêm trong dội ngũ, nhimg đều hồi hộp, mong chờ...

Đây rồi! Một chiếc xe sơn màu xanh bỗng tách khỏi đội hình, lăn bánh trước hàng quân và dừng lại. Cửa xe bật mở. Bác Tôn vui vẻ bước xuống. Bác mặc bộ quần áo giản dị, cổ quàng khăn len. Bác bước đi khoẻ khoắn, tươi cười vẫy chào như muốn nói rằng Bác vẫn khoẻ, các cháu cứ yên tâm tập trung luyện tập và sẵn sàng chiến đấu.


Cùng đi với Bác Tôn có đồng chí Đại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp; đồng chí Thiếu tướng Phó Chủ nhiệm Tổng Cục Chính trị Lê Hiến Mai; đồng chí Đại tá Phùng Thế Tài, Tổng Tham mưu phó và các đồng chí trong Bộ tư lệnh quân chủng Phòng không - Không quân, Bộ tư lệnh Phòng không Hà Nội.


Tiếng vỗ tay kéo dài, xen lẫn tiếng hô không ngớt: "Kính chúc Bác Tôn mạnh khoẻ!"; "Kính chúc Bác Tôn sống lâu!"...

Thật xúc động biết bao giữa ngày vui lịch sử này lại được đón Bác Tôn đến thăm. Người thuỷ thủ trên chiến hạm Pháp hơn 50 năm về trước, đã từng tham gia cuộc binh biến để bảo vệ thành quả Cách mạng tháng Mười Nga vĩ đại và đã từng kéo lá cờ đỏ chào mừng Nhà nước vô sản đầu tiên trên thế giới, giờ đây đang ung dung bước trên trận địa đánh Mỹ của dân tộc. Thật trong sáng và đẹp đẽ ...


Tôi liếc mắt thấy Xuân Át rất nhanh, nhảy lên đón lõng bấm được nhiều kiểu ảnh Bác Tôn đang vừa đi, vừa vẫy chào hàng quân. Bên phải Bác Tôn là Đại tướng Võ Nguyên Giáp và đồng chí Lê Văn Tri, Tư lệnh quân chủng. Bên trái Bác Tôn là các đồng chí Hoàng Văn Khánh, Nguyễn Xuân Mậu. Tư lệnh phó và Phó Chính ủy quân chủng. Còn phóng viên Việt Hiển đã rút cần mi-cờ-rô của chiếc máy ghi âm R5 dài tới nửa mét, cố vươn qua vai đồng chí Lê Hiến Mai để ghi tiếng động trong những phút lịch sử.


Bác Tôn, Đại tướng Võ Nguyên Giáp và đồng chí Lê Hiến Mai đều bước lên ca-bin xe điều khiển tên lửa. Tôi bước theo, nhưng trong ca-bin xe chật hẹp, phải né sang nhường chỗ cho Xuân Át, vì chỉ có máy của Xuân Át mới có đèn chụp ảnh.


Tiểu đoàn trưởng Đinh Thế Văn và kíp chiến đấu đã có mặt sẵn sàng. Anh thưa với Bác Tôn về tình hình sẵn sàng chiến đấu của đơn vị, rồi ra lệnh cho kíp chiến đấu xử trí một tình huống bắn máy bay B-52 để báo cáo với Bác. Xuân Át đã kịp bấm được kiểu ảnh lịch sử: Bác Tôn ngồi trong ca-bin xe điều khiển tên lửa, đang chăm chú lắng nghe Tiểu đoàn trưởng Đinh Thể Văn báo cáo; phía sau Bác Tôn là Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Thiếu tướng Lê Hiến Mai; ảnh rất rõ nét.


Bác Tôn chăm chú theo dõi trước màn hiện sóng của sĩ quan điều khiển Nguyễn Văn Ước đang nhấp nháy hiện lên những tín hiệu của máy bay "địch". Trong giây lát, những tín hiệu ây đã bị xoá sạch bởi những thao tác chiến đấu thuần thục của kíp trắc thủ.


Bác Tôn vui vẻ khen ngợi các chiến sĩ trong kíp chiến đấu. Sau đó Bác và các đồng chí cùng đi ra thăm trận địa đại đội 2, thăm một khẩu đội bệ, đang làm động tác đưa đạn tên lửa vào bệ để báo cáo với Bác. Đồng chí Tư lệnh phó quân chủng tranh thủ báo cáo với Bác Tôn về Tiểu đoàn 77 đã bắn rơi 26 máy bay Mỹ, trong đó có 4 chiếc B-52, có 3 chiếc B-52 rơi tại chỗ và là một trong những tiểu đoàn tên lửa bắn rơi nhiều máy bay B-52 Mỹ nhất trong 12 ngày đêm chiến đấu lịch sử.


Bác Tôn gật đầu tỏ vẻ rất hài lòng, rồi Bác đi về phía trung tâm trận địa, nơi cán bộ, chiến sĩ đã tập họp đông đủ. Tôi nhanh chân chạy lên đặt mi-cơ-rô và máy ghi âm nơi Bác Tôn sẽ đứng nói chuyện rồi lùi ra quan sát và tranh thủ chụp ảnh. Lúc này, Việt Hiển cũng đã len vào đứng ngay sau lưng Bác Tôn, giơ cần mi-cơ-rô lên. Thế là cả hai chúng tôi đều mở máy đúng lúc.
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #25 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:10:17 pm »

Bác Tôn thay mặt Trung ương Đảng, Chính phủ và Mặt trận chúc Tết, nhiệt liệt khen ngợi toàn thể cán bộ, chiến sĩ binh chủng Tên lửa anh hùng và quân chủng Phòng không - Không quân trong sự nghiệp chống Mỹ, cứu nước đã phát huy cao độ chủ nghĩa anh hùng cách mạng, góp phần quan trọng cùng quân và dân ta đánh thắng hai cuộc chiến tranh phá hoại của đế quốc Mỹ, đặc biệt trong 12 ngày đêm cuối tháng 12 năm 1972 lịch sử đã chiến đấu rất giỏi, đập tan "uy thế" của không quân chiến lược Hoa Kỳ.


Bác Tôn căn dặn: "Hoà bình đã được lập lại trên cả hai miền đất nước ta, nhưng hoà bình chưa được củng cố. Chúng ta phải luôn luôn cảnh giác với âm mưu phá hoại hiệp định, phá hoại hoà bình, phá hoại hoà hợp dân tộc của các thế lực phản động và hiếu chiến.


Hướng về miền Nam thân yêu, toàn dân và toàn quân ta quyết đem hết sức mình "Phấn đấu xây dựng một nước Việt Nam hoà bình, thống nhất, độc lập, dân chủ yà giàu mạnh, và góp phần xứng đáng vào sự nghiệp cách mạng thế giới" như Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu đã dạy chúng ta.


Cán bộ và chiến sĩ binh chủng tên lửa hãy cùng với các binh chủng khác ra sức xây dựng quân đội ta ngày càng hùng mạnh, chính quy, hiện đại, làm tròn nhiệm vụ bảo vệ hoà bình, bảo vệ Tổ quốc, tích cực góp phần vào việc xây dựng chủ nghĩa xã hội và làm hậu thuẫn vững chắc cho sự nghiệp đấu tranh vì hoà bình, độc lập, dân chủ và hoà họp dân tộc, tiến tới hoà bình thống nhất nước nhà"...


Bác Tôn vừa dứt lời, các chiến sĩ đã sôi nổi vỗ tay biểu thị quyết tâm tuân theo lời Bác.

Trong không khí vô cùng phấn khởi, Đại tướng Võ Nguyên Giáp vui vẻ nói với các chiến sĩ:

- Hôm nay, chúng ta rất vui mừng đón Chủ tịch Tôn Đức Thắng đến vui Tết Đại thắng lợi của toàn dân ta. Đây là vinh dự rất lớn cho Binh chủng Tên lửa anh hùng mà đại biểu các đơn vị đều có mặt ở đây. Đây cũng là vinh dự rất lớn cho toàn thể cán bộ, chiến sĩ Quân chủng Phòng không - Không quân và toàn thể cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang nhân dân ta...


Tiếng vỗ tay kéo dài, giòn tan như pháo Tet. Gương mặt mọi cán bộ, chiến sĩ đều rạng rỡ, lắng nghe. Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói tiếp:

- Các lực lượng vũ trang nhân dân ta, trong đó có Binh chủng Tên lửa anh hùng, vô cùng tự hào thấy rằng dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng, dưới ngọn cờ bách chiến bách thắng của Hồ Chủ tịch, chúng ta đã chiến đấu dũng cảm, kiên quyết, mưu trí, sáng tạo, góp phần xứng đáng vào thắng lợi chung của dân tộc.


Vui Xuân trong hoà bình, chúng ta phải luôn luôn nhớ đến đồng bào và chiến sĩ miền Nam ruột thịt, nhớ lời Bác Tôn vừa căn dặn: "Hoà bình đã được lập lại, nhưng hoà bình chưa được củng cố". Nhiệm vụ trước mắt của chúng ta còn nặng nề. Chúng ta không thể thoả mãn với thành tích đã đạt được, mà còn phải cố gắng nhiều hơn nữa, ra sức thực hiện lời Bác Tôn vừa căn dặn, tích cực xây dựng binh chủng, xây dựng quân đội chính quy, hiện đại, hùng mạnh, hết lòng giúp đỡ nhân dân hàn gắn vết thương chiến tranh, cùng nhân dân tham gia sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miên Bắc và làm hậu thuẫn mạnh mẽ cho cuộc đấu tranh vì hoà bình, độc lập, dân chủ, hoà hợp dân tộc của đồng bào ta ở miền Nam...


Đại tướng Võ Nguyên Giáp íhay mặt Quân uỷ Trung ương và Bộ Tổng tư lệnh chúc Tết Chủ tịch Tôn Đức Thắng mạnh khoẻ, sống lâu để cùng Trung ương Đảng và Chính phủ lãnh đạo toàn dân ta giành những thắng lợi rực rỡ hơn nữa. Chúc các lực lượng Phòng không - Không quân, các lực lượng vũ trang nhân dân ta sang năm mới có nhiều cố gắng mới, tiến bộ mới và thắng lợi mới to lớn hơn nữa.


Đồng chí Hoàng Văn Khánh - Phó tư lệnh Quân chủng Phòng không - Không quân thay mặt cán bộ, chiến sĩ toàn quân chủng hứa với Bác Tôn và Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nguyện không ngừng rèn luyện nâng cao chất lượng toàn diện, luôn luôn nêu cao cảnh giác sẵn sàng chiến đấu bảo vệ Tổ quốc để thực hiện nghiêm chỉnh những lời căn dặn của Bác Tôn và Đại tướng.


Bác Tôn bắt tay rất lâu đồng chí Tư lệnh phó quân chủng, như muốn truyền hơi ấm trong bàn tay của Bác tới toàn thể cán bộ, chiến sĩ Tên lửa anh hùng.

Trong giây phút tiễn đưa Bác Tôn ra về, các chiến sĩ đều lưu luyến quây quanh Bác. Bác Tôn quay lại bắt tay các đồng chí ở hàng trên và căn dặn bộ đội tên lửa phải tích cực rèn luyện để tiến bộ hơn nữa ...


Xe của Bác Tôn đi rồi, các cán bộ, chiến sĩ vẫn lưu luyến nhìn theo. Hơn lúc nào hết, họ nhớ đến Bác Hồ muôn vàn kính yêu đã đến thăm bộ đội Tên lửa ngay sau ngày ra quân đánh thắng trận đầu. Họ đều nhắc nhau: Càng nhớ Bác Hồ, càng phải thực hiện tốt những chỉ thị của Trung ương Đảng, những lời dặn dò của Bác Tôn và đồng chí Đại tướng Tổng tư lệnh.
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #26 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:11:21 pm »

NHỚ MÃI LỜI DẠY CỦA BÁC PHẠM VĂN ĐỒNG:
"MẮT CHIẾN SĨ RA-ĐA PHẢI SÁNG HƠN MẮT MỌI NGƯỜI!"


Bùi Nguyễn


Những năm sống trong quân ngũ, tôi có vinh dự được bốn lần đón đồng chí Phạm Văn Đồng đến thăm và động viên bộ đội trên trận địa đánh máy bay Mỹ. Nhưng vui nhất, phải kể đến lần đồng chí Phạm Văn Đồng, lúc đó là Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, đến thăm các chiến sĩ Đại đội 53, Trung đoàn ra-đa 293.


Hôm ấy là ngày mồng 5 Tết Giáp Tý, tức ngày 6 tháng 2 năm 1984. Một đoàn cán bộ của Cục chính trị có đủ đại biểu các Phòng Tuyên huấn, Tổ chức, Cán bộ, Bảo vệ ... và phóng viên báo quân chủng được lệnh xuống trận địa Đại đội 53 ở gần sân bay Nội Bài, cùng các chiến sĩ đón Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Phạm Văn Đồng, đến thăm và chúc Tết.


Khi xe chúng tôi đến Đại đội 53, đã thấy cán bộ, chiến sĩ bộ đội ra-đa tập họp đội ngũ chỉnh tề, ngay dưới dàn ăng- ten ra-đa đang quay đều.

Khoảng 8 giờ sáng, trời hửng nắng. Một đoàn xe con đang chạy trên đường quốc lộ, bỗng rẽ ngoặt sang con đường vào trận địa. Đoàn xe dừng lại trước hàng quân. Chủ tịch Phạm Văn Đồng bước ra khỏi chiếc xe thứ hai, tươi cười vẫy chào các chiến sĩ. Cùng đi với Chủ tịch Phạm Văn Đồng, còn có đồng chí Phùng Thế Tài, Phó Tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam. Các đồng chí Tư lệnh và Chủ nhiệm Chính trị quân chủng Phòng không, dẫn Chủ tịch Phạm Văn Đồng và Phó Tổng tham mưu trưởng Phùng Thế Tài, đến nơi bộ đội tập trung.


Như một người cha hiền từ, Chủ tịch Phạm Văn Đồng đặt tay lên vai một chiến sĩ trẻ, ân cần hỏi han về đời sống và sức khoẻ của đơn vị. Được chúng kiến cảnh tượng này, chúng tôi ai nấy đều xúc động nhớ đến hình ảnh Bác Hồ kính yêu đến vui Tet với các chiến sĩ trên trận địa năm xưa. Đồng chí Phùng Thế Tài đứng trước hàng quân, vui vẻ giới thiệu:

- Hôm nay nhân dịp đầu Xuân, lại sắp đến ngày kỷ niệm 55 năm truyền thống Binh chủng Ra-đa Việt Nam, Bác Phạm Văn Đồng, Ủy viên Bộ Chính trị Trung ương Đảng, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng đến thăm các đồng chí, thăm bộ đội ra-đa Anh hùng ...

Chủ tịch Phạm Văn Đồng cất tiếng cười khoẻ khoắn, hoà trong tiếng vỗ tay của các chiến sĩ, giòn như pháo Tết!

Được đón Bác Đồng trên trận địa, lại thấy Bác hồng hào khoẻ mạnh, chúng tôi ai nấy đều cảm động và sung sướng. Như hiểu được tấm lòng chung của mọi người, đồng chí Trần Nhẫn, Tư lệnh Quân chủng Phòng không phấn khởi thưa với Bác Đồng:

- Thưa Bác, Bác khoẻ, chúng cháu mừng!

Tiếng vỗ tay lại rộn lên, kéo dài không ngớt. Chủ tịch Phạm Văn Đồng tươi cười, nói:

- Các đồng chí làm việc tốt, thì tôi khoẻ. Nếu các đồng chí làm việc không tốt, thì tôi khó khoẻ lắm!

Đồng chí Phùng Thế Tài cũng vui vẻ, tiếp lời:

- Các đồng chí cứ giữ tốt dùng bền, không để máy hỏng, luôn luôn cảnh giác sẵn sàng chiến đấu cao, là Bác khoẻ đấy!

Chủ tịch Phạm Văn Đồng gật đầu, hỏi mọi người thấy Chủ tịch có khoẻ không? Khi đồng chí Tư lệnh Quân chủng Phòng không thưa với Chủ tịch là anh em thấy Chủ tịch khoẻ, Chủ tịch Phạm Văn Đồng lại cười vui, nói:

- Điều đó có nghĩa là các đồng chí làm việc tốt. Tôi cảm ơn các đồng chí. Nhưng các đồng chí cần phải tiếp tục làm việc tốt hơn và tôi cũng phải làm việc tốt hơn...

Thay mặt cán bộ, chiến sĩ Quân chủng Phòng không và Binh chủng Ra-đa, đồng chí Tư lệnh Quân chủng bày tỏ niềm phấn khởi được đón Chủ tịch Phạm Văn Đồng đến thăm đơn vị nhân dịp đầu xuân mới. Đồng chí gửi lời kính chúc sức khoẻ tới Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương Đảng, kính chúc sức khoẻ chủ tịch Phạm Văn Đồng và hứa chấp hành nghiêm chỉnh mọi chỉ thị của Chủ tịch.

Chủ tịch Phạm Văn Đồng gật đầu hài lòng và nhắc thêm:

- Phải làm thể nào mà các đồng chí sáng hơn cả máy ra-đa. Mình phải sáng hơn mới đòi hỏi máy phải sáng. Neu máy ra-đa không sáng lắm mà mình sáng nhiều, thì máy sẽ sáng lên. Ncu mình tối thì máy có sáng mấy, vẫn cứ tối!

Đồng chí Tư lệnh quân chủng, nghiêm chỉnh thưa với Chủ tịch Phạm Văn Đồng:

- Thưa Bác, chúng cháu xin hứa cố gắng phấn đấu sao cho đôi mắt của chúng cháu luôn luôn sáng, để kết hợp với máy ra-đa mà trước đây ta quen gọi là "mắt thần !"...

Chủ tịch Phạm Văn Đồng hướng về phía các chiến sĩ, cất tiếng cười vang, ngắt lời:

- Mắt người phải hơn "mắt thần"! "Mắt thần" chưa biết nó sáng thế nào, nhưng mắt người Việt Nam rất sáng, luôn luôn sáng ! Mà trong mắt người Việt Nam thì mắt các chiến sĩ ra-đa phải sáng hơn tất cả mọi người. Tôi cũng chúc các đồng chí như vậy.

Tiếng vỗ tay lại rộn lên như muốn vút theo cánh sóng ra-đa kịp thời báo tin vui tới cán bộ, chiến sĩ ra-đa trên cả nước. Chủ tịch Phạm Văn Đồng nói tiếp:

- Tôi chúc thêm các đồng chí một điều nữa là các đồng chí phải làm sao có đời sống vật chất và đời sống văn hoá tốt.

Chủ tịch Phạm Văn Đồng khoát tay quanh trận địa còn nhiều đất bỏ hoang, tiếp tục căn dặn:

- Các đồng chí phải trồng nhiều cây, phải tích cực tăng gia sản xuất, trận địa nhiều đất bỏ hoang thế này thì phí quá!...

Trước lúc ra về, Chủ tịch Phạm Văn Đồng đã cùng cán bộ, chiến sĩ ra-đa và chúng tôi chụp chung tấm ảnh kỷ niệm đầu Xuân. Tấm ảnh được chụp ngay dưới dàn ăng-ten chiếc máy ra-đa đã từng phát hiện, thông báo chính xác, kịp thời nhiều tốp máy bay Mỹ; từng góp phần chỉ đích danh nhiều tốp máy bay B-52 trong 12 ngày đêm chiến đấu lịch sử "Điện Biên Phủ trên không" ở Hà Nội và dẫn đường cho không quân nhân dân ta lập nhiều chiến công xuất sắc, trong những năm đánh Mỹ.


Giờ đây, các cán bộ, chiến sĩ ra-đa và chúng tôi có vinh dự được đón Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Phạm Văn Đồng trong ngày đầu Xuân năm ấy, nay đều đã trở về với cuộc sống đời thường. Bác Phạm Văn Đồng, người học trò xuất sắc của Bác Hồ muôn vàn kính yêu, cũng đã về cõi vĩnh hằng. Nhưng hình ảnh và những lời dạy bảo ân cần của bác Phạm Văn Đồng, vẫn sống mãi trong lòng chúng tôi.
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #27 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:16:49 pm »

ĐÓN ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
GIỮA TRẬN ĐỊA BẮN MÁY BAY B-52 MỸ


Xuân Mai


Sáng sớm ngày 28 tháng 12 năm 1972, qua một đêm làm việc gần như thức trắng, tôi tranh thủ ngả lưng, tạm nghỉ. Nhưng chưa được bao lâu, tiếng chuông điện thoại bỗng reo vang. Từ đầu dây bên kia, anh Cao Xuân Việt, Phó Chủ nhiệm Chính trị quân chủng, chỉ thị cho tôi mang theo máy ghi âm cùng một phóng viên nhiếp ảnh, phải có mặt tại Sở chỉ huy quân chủng trước 7 giờ để đi công tác với Phó Chính uỷ Quân chủng Nguyễn Xuân Mậu.


Mới hơn 6 giờ sáng. Tôi gọi anh Xuân Át cùng chuẩn bị, rồi chúng tôi khẩn trương lên đường.

Từ xóm Đỗi, xã Tiên Phương, nơi sơ tán của cơ quan báo sang Sờ chỉ huy quân chủng ở chùa Trầm, phải đạp xe chừng 15 phút. Tôi tranh thủ trao đổi với Xuân Át về tình hình đêm qua, được Sở chỉ huy thông báo ta đã bắn rơi 5 máy bay B-52, có 2 chiếc rơi tại chỗ, trong đó có chiếc B-52 rơi ngay đầu công viên Bách Thảo trên đường Hoàng Hoa Thám. Chúng tôi đều phỏng đoán có lẽ lần này ta bắn rơi B-52 ngay nội thành Hà Nội, trên đi kiểm tra thực tế, mới gọi cánh phóng viên quân chủng cùng đi.


Đến cửa chùa Trầm, tôi thấy chiếc xe com-mãng-ca đã đỗ sẵn. Anh Cao Xuân Việt đứng ngay đầu xe, tươi cười nói:

- Cục Chính trị ta bỏ lỡ không đón được anh Văn (tức Dại tướng Võ Nguyên Giáp) đến động viên bộ đội trên trận địa Chèm hôm 22 tháng 12. Lần này được thông báo trước, quân chủng chọn Tiểu đoàn 79 ở trận địa Yên Nghĩa, đơn vị đã bắn rơi tại chỗ 2 máy bay B-52, đón Đại tướng...

Anh Nguyễn Xuân Mậu cũng đã ra xe. Anh vui vẻ bắt tay chúng tôi, căn dặn thêm:

- Hình ảnh và tiếng nói của Đại tướng Võ Nguyên Giáp động viên bộ đội ngay trên trận địa bắn máy bay B-52 Mỹ không phải lúc nào cũng có. Các cậu phải chụp ảnh, ghi âm thật tốt, vì đây là tài liệu lịch sử vô giá đối với quân chủng, không chỉ hôm nay mà còn để mãi mãi cho thế hệ mai sau.

Tôi xin hứa chúng tôi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ. Trong lòng tôi lúc này càng thấy thương cảm, quý mến các anh khi nhìn gương mặt ai cũng gầy rộc, những đôi mắt các anh sáng, nhưng đều thâm quầng!...


Chiếc xe men theo sườn núi, bon nhanh ra quốc lộ 6 rồi thẳng hướng tới Mai Lĩnh. Khi chúng tôi đến trận địa Yên Nghĩa, Tiểu đoàn 79 đã được lệnh về cấp hai. Nhưng tiếng máy nổ vẫn chạy đều. Trận địa như vắng lặng vì những bệ phóng tên lửa, những xe khí tài, còn kín đáo dưới lớp lá nguỵ trang xanh. Chỉ có anh chiến sĩ trinh sát trực, đang dứng chăm chú trước bộ ống kính ngắm TZK trên dài PA-00 cao chót vót.


Bỗng nhiên, anh Trần Sanh, Phó tư lệnh Sư đoàn Phòng không Hà Nội cùng các cán bộ Trung đoàn tên lửa 257 và Tiểu đoàn 79 từ một lùm cây ùa ra chào đón. Anh Nguyễn Xuân Mậu yêu cầu việc đón tiếp Đại tướng Võ Nguyên Giáp phải nhanh, gọn, tình cảm nhưng đảm bảo an toàn. Không cần tập trung đông người, chủ yếu có mặt cán bộ đại diện và kíp chiến đấu đã trực tiếp bắn rơi máy bay B-52. Chú ý tìm cách tránh, không mời Đại tướng lên kiểm tra xe điều khiển và thăm các bộ phận, vì sắp đến giờ máy bay địch có thể hoạt động...


Chưa đến 8 giờ sáng, hai chiếc xe con đã đỗ sát trận địa. Tôi thấy cùng đi với Đại tướng Võ Nguyên Giáp có các cán bộ Cục Bảo vệ, Cục Tuyên huấn, Phòng Bảo vệ Quân chủng và cả anh Tào Hoà, phóng viên Chương trình phát thanh Quân đội nhân dân. Trên đường vào trung tâm trận địa, Đại tướng dừng lại bắt tay thân mật từng chiến sỹ đang sẵn sàng bên một bệ phóng.


Nơi đón tiếp Đại tướng Võ Nguyên Giáp không có bàn ghế, không có lọ hoa, không có cả nước uống. Mọi người đều đứng dưới dàn nguỵ trang bên thành xe điều khiển. Sau lời giới thiệu của Phó Chính uỷ Quân chủng Nguyễn Xuân Mậu, Đại tướng Võ Nguyên Giáp bắt tay và ôm hôn thắm thiết Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 79 Nguyễn Văn Chiến, sĩ quan điều khiển Đỗ Văn Bạch, các trắc thủ Bùi Trung Quý, Bùi Xuân Lập, Nguyễn Xuân Nhâm - những đại diện một tiểu đoàn tên lửa chỉ trong 5 ngày đêm đã bắn rơi tại chỗ 2 máy bay B-52 Mỹ.


Sớm mùa đông trời loé nắng, nhưng vẫn mù sương. Chỉ một mình anh Xuân Át chụp ảnh. Tôi và anh Tào Hoà đều bám theo Đại tướng. Tôi kịp thời rút cần mi-cờ-rô và bật máy ghi âm đúng lúc Đại tướng Võ Nguyên Giáp chuyển lời thăm và khen ngợi của Trung ương Đảng, Chính phủ, Quân uỷ Trung ương và Bộ Tổng tư lệnh tới toàn thể cán bộ, chiến sĩ Quân chủng Phòng không - Không quân trên trận địa chiến đấu với không quân chiến lược Mỹ, đã liên tiếp lập nhiều chiến công rất xuất sắc. Đại tướng nói:

- Từ đêm 18 tháng 12 đến nay, đế quốc Mỹ đã dốc toàn bộ lực lượng không quân chiến lược B-52 và toàn bộ lực lượng không quân chiến thuật của chúng ở khu vực Đông Nam Á, đánh phá rất quyết liệt vào miền Bắc nước ta, đặc biệt vào Thủ đô Hà Nội, thành phố Hải Phòng, gây ra những tội ác vô cùng dã man với đồng bào ta. Chúng tưởng ràng với vũ khí kỹ thuật hiện đại, với sức tàn phá khốc liệt của bom đạn có thể đè bẹp được ý chí và quyết tâm chiến đấu của nhân dân ta, buộc nhân dân ta phải khuất phục chúng.

Nhưng giặc Mỹ đã tính nhầm. Quân và dân ta luôn luôn thấm sâu lời kêu gọi của Bác Hồ: "Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố, xí nghiệp có thể bị tàn phá, song nhân dân Việt Nam quyết không sợ. Không có gì quý hơn độc lập, tự do" đã kiên quyết đánh trả chúng, giáng cho chúng những đòn trừng trị đích đáng ...


Đại tướng Võ Nguyên Giáp tỏ ra rất xúc động, kể cho mọi người nghe một câu chuyện: "... Sáng nay, tôi đến chỗ xác chiếc máy bay B-52 bị ta bắn rơi đêm qua trên đường Hoàng Hoa Thám. Trước đông đảo nhân dân ở đó, có một chị phụ nữ mà người chồng đã hy sinh trong kháng chiến chống Pháp, đã bắt tay tôi rất lâu và nói với tôi ràng: "Chúng tôi không sợ chúng nó. Chúng nó dã man vô cùng. Chúng ta nhất định tiêu diệt chúng nó!" ... Chị nói rất cảm kích và nói đi nói lại nhiều lần như vậy ...


Một người phụ nữ mà như thế thì cả dân tộc ta cũng như thế, và người chiến sĩ ta nhất định cũng như thế. Đế quốc Mỹ càng đánh phá dã man, càng làm cho quyết tâm bảo vệ đất nước, bảo vệ Thủ đô Hà Nội của chúng ta càng cao. Chúng ta đã tỏ rõ điều đó và tỏ rõ có hiệu lực trong mấy ngày nay. Đêm hôm qua chúng ta đã hạ thêm 5 chiếc B-52 và các chiến sĩ không quân ta lại tiếp tục bắn rơi máy bay B-52. Tính đến hôm nay, chúng ta đã bắn rơi 31 chiếc B-52 - 31 chiếc có cả hiện vật rõ ràng với một số đông giặc lái máy bay B-52 bị bắt sống...".
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #28 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:17:38 pm »

Đại tướng Võ Nguyên Giáp nhấn mạnh sự đánh giá cao của Bộ Chính trị, của Quân uỷ Trung ương đối với chiến công rất xuất sắc của quân và dân ta, trong đó có phần đóng góp to lớn của bộ đội Phòng không - Không quân, đặc biệt đối với bộ đội Tên lửa. Đại tướng Võ Nguyên Giáp thông báo quyết định của Trung ương Đảng, Bộ Chính trị, Quân uỷ Trung ương sẽ đề nghị Quốc hội tuyên dương công trạng một cách xứng đáng đối với Binh chủng tên lửa và những tập thể, cá nhân có thành tích xuất sắc trong những ngày tới.


Đại tướng Võ Nguyên Giáp nhắc cán bộ, chiến sĩ "không bao giờ được chủ quan thoả mãn trước những thành tích đã đạt được. Phải kịp thời rút kinh nghiệm, luôn luôn nắm vững tư tưởng chỉ đạo tác chiến của Đảng vào điều kiện chiến đấu hiện đại là tích cực, chủ động tiến công, bí mật bất ngờ, anh dũng, mưu trí, sáng tạo". Đại tướng giao nhiệm vụ cho đơn vị "phải cố gắng phấn đấu lập thêm nhiều chiến công mới vang dội hơn, xứng đáng với sự quan tâm của Đảng, sự tin cậy của nhân dân...".


Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Văn Chiến bước ra trước hàng quân, hô lớn: "Quyết tâm thực hiện tốt lời căn dặn của Đại tướng!"; "Quyết tâm thực hiện tốt lời căn dặn của Quân uỷ Trung ương!" ...

Tiếng hô "Quyết tâm" của bộ đội vang lên trên trận địa. Đại tướng Võ Nguyên Giáp lại một lần nữa xiết chặt tay đồng chí tiểu đoàn trưởng và nói:

- Đồng chí đáp từ bằng mấy câu ngắn như thế là tốt. Vừa rồi các đồng chí đã có nhiều cố gắng mới, sáng tạo mới và quyết tâm cao. Các đồng chí hãy cố gắng tiến thêm một bước nữa... Bao nhiêu phần trăm nào?

Trong hàng quân, có tiếng một chiến sĩ vọng ra: "Trăm phần trăm ạ!", khiến mọi người đều bật cười. Đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng cười vui vẻ, nói:

- Trăm phần trăm là hoàn toàn có khả năng. Ví dụ một quả tên lửa, các đồng chí có thể hạ một máy bay Mỹ. Đạt tỉ lệ như đêm qua là tốt hơn trước rồi. Nếu từ nay cứ tiến lên như thế, phóng đạn trúng mục tiêu hơn nữa thì hoàn toàn có khả năng. Chúc các đồng thắng lợi! Thắng lợi! Đại thắng lợi!...


Dời trận địa Tiểu đoàn 79, tôi nghĩ nhiệm vụ đến đây đã hoàn thành. Nhưng khi vừa bước lên xe, anh Nguyễn Xuân Mậu đã nhắc đồng chí lái xe vượt lên trước dẫn đường và nói: "Đại tướng Võ Nguyên Giáp còn đến thăm tiểp Sở chỉ huy quân chủng". Nghe vậy, tôi vội tranh thủ thay cuốn băng mới vào máy ghi âm, vì cuốn băng cũ đã chạy gần hết. Xuân Át cũng khẩn trương kiểm tra lại máy và đèn chụp ảnh. Nghề báo thời chiến chúng tôi đều như thế!


Chương trình đón Đại tướng Võ Nguyên Giáp thăm Sở chỉ huy quân chủng cũng ngắn gọn. Đại tướng không đi thăm các bộ phận đang trực ban chiến đấu trong Sở chỉ huy, vì thời gian đã muộn. Tất cả đều ngồi quanh dãy bàn tại khu vực giao ban quân chủng hàng ngày, ngay cửa hang đá chùa Trầm.


Trước đông đảo đại diện Bộ tư lệnh quân chủng, các binh chủng và các cơ quan quân chủng, Đại tướng Võ Nguyên Giáp rất vui, đứng lên nói:

- Tôi còn định đi thăm một đơn vị không quân nữa, nhưng các đồng chí bảo vệ không muốn để tôi lên sân bay. Nay về đây có cả đại diện không quân, ra-đa... Nhưng trước hết chúc mừng chiến công hôm qua của bộ đội Không quân đã. Đồng chí Trần Hanh báo cáo kết quả trận đánh ngày và đêm hôm qua đi, có phải không quân ta đã bắn rơi 3 máy bay Mỹ, trong đó có 1 máy bay B-52?


Đồng chí Trần Hanh, Phó Tư lệnh Binh chủng Không quân báo cáo tóm tắt tình hình từ 18 tháng 12, ngày và đêm nào Mỹ cũng tập trung máy bay, kể cả máy bay chiến lược B-52 đánh phá nặng vào các sân bay của ta. Hầu hết các sân bay đều bị đánh, có sân bay bị đánh đi đánh lại nhiều lần. Nhưng do ta chủ động chuẩn bị sớm, có phương án phòng tránh tốt, lực lượng phòng không bảo vệ tích cực, nên trăm phần trăm máy bay và khí tài chiến đấu đều bảo đảm an toàn. Đường băng các sân bay bị đánh hỏng, được nhân dân, bộ đội địa phương phối hợp với lực lượng công binh dũng cảm xông ra sửa chữa gấp. Nhờ đó, ngày và đêm nào máy bay ta cũng có thổ cất cánh đi chiến đấu, trở về hạ cánh an toàn. Hệ thống chỉ huy không quân và ra-đa dẫn đường luôn luôn bảo đảm cho không quân chiến đấu. Đến đêm 27 tháng 12, không quân ta đã bắn rơi 5 máy bay Mỹ các loại, trong đó có 1 máy bay B-52.


Về trận đánh ngày và đêm 27 tháng 12, đồng chí Trần Hanh báo cáo:

- Ngày 27 tháng 12, không quân ta hai lần xuất kích, đã bắn rơi tại chỗ 2 máy bay F4. Một chiếc rơi ở Hiệp Hoà, Hà Bắc; một chiếc rơi ở Xuân Mai, Hà Tây. Đêm 27 tháng 12, đồng chí Phạm Tuân cất cánh từ sân bay Yên Bái. Được chỉ huy và dẫn đường tốt, đồng chí đã vọt lên cao, vượt qua hàng rào máy bay tiêm kích của địch. Khi nhìn rõ máy bay B-52 bật đèn sáng, đồng chí đã tiếp cận kịp thời, bắn rơi ngay chiếc B-52 đó trên vùng trời tỉnh Sơn La và về hạ cánh an toàn...

Nghe đến đây, Đại tướng Võ Nguyên Giáp vội ngắt lời:

- Nhưng các đồng chí Không quân chưa thoả mãn chứ?

- Báo cáo chưa ạ! Chúng tôi đang phấn đấu bắn rơi được nhiều máy bay B-52 hơn nữa để thực hiện chỉ thị của Quân uỷ...

Đại tướng Võ Nguyên Giáp vừa bắt tay đồng chí Trần Hanh, vừa vui vẻ nói:

- Điều đó hoàn toàn có khả năng. Cho tôi gửi lời thăm anh em. Sắp tới, không quân ta cần phải tiến mạnh hơn nữa!...

Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói tiếp:

- Mỹ đưa B-52 và các loại máy bay chiến thuật khác đánh phá miền Bắc, đặc biệt đánh phá Thủ đô Hà Nội với quy mô lớn, mức độ tàn khốc, dã man chưa từng thấy. Chúng tường rằng có thể áp đảo được nhân dân ta, buộc chúng ta phải khuất phục chúng. Nhưng đương nhiên bây giờ, chỉ trừ một số ít tên ngoan cố, hiếu chiến ở bên Mỹ, còn cả nhân dân Mỹ, nhân dân tiến bộ trên thế giới đều biết rằng nhân dân Việt Nam quyết không sợ. Nếu chính quyền Ních-xơn cứ tiếp tục dùng bom đạn đánh phá miền Bắc Việt Nam, chẳc chắn Mỹ sẽ thất bại.


Khi chúng mới bị bắn rơi 4 máy bay B-52, các hãng tin phương Tây đã đánh giá: "Mỹ không những tổn thất về lực lượng không quân chiến lược, mà còn tổn thất cà về uy tín". Nay chỉ trong một thời gian ngắn, chúng đã bị ta bắn rơi 31 chiếc B-52 với số giặc lái máy bay B-52 bị bắt sống, bị tiêu diệt nhiều như thế là một tổn thất vô cùng nặng nề. Các hãng tin phương Tây đã tính tỉ lệ số máy bay B-52 Mỹ bị bắn rơi trong 10 ngày, ít nhất tới 10% hay 15%? (đồng chí Trần Hanh bổ sung là 16%). Đúng! So với tổng số máy bay B-52 được huy động, chỉ trong 10 ngày đêm đã mất 16% là một tỷ lệ Mỹ khó có thể chịu đựng nổi!
Logged
vnmilitaryhistory
Moderator
*
Bài viết: 1830



« Trả lời #29 vào lúc: 11 Tháng Mười, 2022, 08:18:17 pm »

Nghe Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói đến tỉ lệ máy bay B-52 bị bắn rơi, tôi chợt nhớ hôm họp hội nghị quân chính tháng 11-1972, đồng chí Lê Văn Tri, Tư lệnh quân chủng đã phổ biển trước hội nghị: Khi đồng chí lên báo cáo Đại tướng Võ Nguyên Giáp về kế hoạch chiến đấu đánh máy bay B-52 để bảo vệ Hà Nội, Hải Phòng, Đại tướng yêu cầu quân chủng phải giải đáp được 3 con số:

1- Tỉ lệ máy bay B-52 bị bắn rơi bao nhiêu thì Mỹ còn chịu đựng được, vẫn tiếp tục ném bom tàn phá Hà Nội.

2- Tỉ lệ máy bay B-52 bị bắn rơi bao nhiêu thì "Nhà trắng" rung chuyển?

3- Tỉ lệ máy bay B-52 bị bắn rơi bao nhiêu thì Mỹ phải bỏ cuộc?

Bộ Tư lệnh và cơ quan Tham mưu quân chủng sau nhiều ngày đêm nghiên cứu với bao công thức tính toán, đã tìm ra 3 đáp số:

1- Mất từ 1 đến 2% số máy bay B-52, được gọi là N1 thì Mỹ còn chịu đựng được.

2- Mất từ 6 đến 7% số máy bay B-52, được gọi là N2 thì "Nhà trắng" rung chuyển.

3- Mất trên 10% số máy bay B-52, được gọi là N3, thì Mỹ phải bỏ cuộc.

Khi quân chủng đưa lên báo cáo 3 đáp số trên, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã hỏi: "Vậy Quân chủng Phòng không - Không quân nhận đáp số nào?" - Tư lệnh Lê Văn Tri báo cáo: "Bằng mọi giá, chúng tôi phải loại trừ N1, phấn đấu đạt N2 và vươn tới N3!".


Đại tướng Võ Nguyên Giáp rất hài lòng, nói: "Hoan nghênh quyết tâm của Tư lệnh. Chúng ta coi đây là chỉ tiêu phấn đấu của Quân chủng Phòng không - Không quân!" ...

Giờ đây qua thực tế, Mỹ đã huy động 193 máy bay B-52 vào chiến dịch. Nếu tính từ đêm 18 đến đêm 27 tháng 12, Mỹ đã mất 31 máy bay B-52, đạt tới tỉ lệ 16% số máy bay B-52 so với tổng số B-52 Mỹ sử dụng trong cuộc tập kích chiến lược, vượt quá xa cả tỉ lệ N3!


Đại tướng Võ Nguyên Giáp không nhắc lại sự so sánh tỉ lệ đó, mà chỉ kết luận: "Đây là chiến công xuất sắc nhất của quân và dân ta trong cuộc chiến tranh nhân dân chống lại cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân của đế quốc Mỹ trên miền Bắc xã hội chủ nghĩa. Đây là tổn thất nặng nề nhất trong thời gian ngắn nhất của lực lượng không quân Mỹ, cả không quân chiến lược và không quân chiến thuật". Đại tướng nói: "Mỹ đã ngấm đòn, sắp phải bỏ cuộc !" ...


Nhưng Đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng nhấn mạnh: "Tuy nhiên, chúng ta không thể thoả mãn. Chúng ta phải rút kinh nghiệm, sơ kết kinh nghiệm, phải nắm vững tư tưởng tác chiến, tiếp tục nghiên cứu để nắm vừng hơn nữa khoa học kỹ thuật quân sự hiện đại. Các cấp đều phải giỏi tổ chức, giỏi chỉ huy chiến đấu hiệp đồng. Chúng ta càng phải nêu cao quyết tâm hơn nữa, lập thêm nhiều chiến công lớn hơn nữa mới làm tròn được nhiệm vụ Đảng và nhân dân giao phó"...


Đồng chí Lê Văn Tri, Tư lệnh Quân chủng Phòng không - Không quân thay mặt cán bộ, chiến sĩ hứa toàn quân chủng không ngừng nêu cao truyền thống "Quyết chiến Quyết tháng", ra sức "luyện hay đánh giỏi", lập nhiều chiến công mới xuất sắc hơn nữa, thực hiện nghiêm chỉnh những chỉ thị, mệnh lệnh của Trung ương Đảng, Bộ Chính trị, Quân uỷ Trung ương và Bộ Tổng tư lệnh ...


Sáng hôm ấy, tôi thu hết 2 cuốn băng ghi âm bằng máy R-5 toàn bộ diễn biến cuộc đón tiếp và lời căn dặn của Dại tướng Võ Nguyên Giáp tại trận địa Tiểu đoàn 79 và Sở chỉ huy quân chủng.

Đêm 28 tháng 12, máy bay B-52 Mỹ lại mò vào, tuy mật độ thưa hơn, nhưng tiếng bom đạn vẫn nổ rền quanh Hà Nội. Ta lại bắn rơi thêm 2 máy bay B-52, trong đó không quân ta bắn rơi chiếc B-52 thứ hai trên vùng trời Mộc Châu, Sơn La. Cũng trong đêm đó tôi thức cùng tiếng bom đạn, ngồi nghe đi nghe lại để viết thành văn bản nội dung hai cuốn băng ghi âm cuộc đón tiếp Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Chữ viết của tôi vốn nhỏ và gọn, nhưng toàn bộ nội dung cũng chứa đầy 9 trang giấy.


Đêm 29 tháng 12, chiến sự lại xảy ra ở Hà Nội nhưng giảm hẳn. Không quân ta vẫn cất cánh bắn rơi 1 máy bay F4 và tên lửa Hà Nội bắn rơi chiếc máy bay B-52 thứ 34 trong 12 ngày đêm lịch sử. 34 máy bay B-52 trên tổng số 193 chiếc, chiếm tỷ lệ 17,6% máy bay B-52 bị bắn rơi, một tỷ lệ khiến Mỹ không thổ ngoan cố mà phải bỏ cuộc, phải "chịu thua trên bầu trời Hà Nội" như lời Bác Hồ từng tiên đoán từ cuối năm 1967!


Chiến sự diễn ra nhanh quá. Những chiến công dồn dập trong không khí tràn ngập tin thắng trận. Ngày ấy tôi không còn dịp viết bài tường thuật đón Đại tướng Võ Nguyên Giáp trên trận địa đang rực lửa bắn máy bay B-52 Mỹ. Tôi và tổ phóng viên chỉ có thể viết một tin tổng hợp cùng với tin và bài tổng thuật 12 ngày dêm chiến thắng lịch sử, đăng trên báo Phòng không - Không quân ra mắt bạn đọc đúng ngày 1 tháng 1 năm 1973.


Giờ đây sau gần 40 năm, 9 trang ghi chép qua băng ghi âm xưa, tôi còn giữ nguyên vẹn. Tuy mực viết đã phai, những trang giấy đã ngả màu vàng nhưng vẫn đọc tốt. Tôi vừa đọc, vừa nghe lại băng ghi âm. Những tài liệu cũ đã giúp tôi nhớ lại hình ảnh tưởng như mới gần đây, cho tôi một tư duy khoẻ khoắn hơn để viết bài này, có thể nói tương đối đầy đủ và trung thực.
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM