Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 10:04:43 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Lửa của đất  (Đọc 5976 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #80 vào lúc: 30 Tháng Sáu, 2021, 09:59:18 pm »

7

Chiến thắng to lớn của các chiến dịch Đường 9 - Nam Lào, chiến dịch Chen-la 1, Chen-la 2, chiến dịch Đường 9 - Quảng Trị và chiến thắng ở "vùng ruột Hậu Giang" của miền Tây như một làn gió lành không chỉ có sức cổ vũ, mà đã tạo ra nhiều thuận lợi cho quân và dân Hòn Đất đưa phong trào du kích chiến tranh tiến lên một cao trào mới. Các lực lượng vũ trang, chính trị của toàn huyện đã trụ vững ở địa bàn đồng bằng; phá vỡ một mảng quan trọng trong hệ thống chiếm đóng của địch, mở thông tuyến đường 1C.


Khoảng cuối tháng 10 năm 1973, thực hiện chủ trương của Tỉnh ủy Châu Hà, lực lượng vũ trang của Hòn Đất có nhiệm vụ phối phợp với một số phân đội của tỉnh và quân khu chiếm lộ Rạch Giá - Hà Tiên rồi trụ lại cắt đứt tuyến đường giao thông tiếp tế quan trọng của địch.


Đoạn đường từ Sóc Xoài vê Rạch Giá do hai trung đội địa phương quân, một tiểu đội du kích Sóc Sơn và hai đại đội của tỉnh đảm nhận. Ban chỉ huy chung gồm Ba Non làm trưởng và các thành viên: Chín Oanh, bí thư chi bộ Sóc Sơn và tiểu đoàn trưởng Phiến.


Đêm 26 tháng 10 các đơn vị chia thành hai mũi, mũi thứ nhất do đại đội 410 và đại đội 3 của tỉnh chiếm đoạn đường từ Sóc Xoài đến đường trâu; mũi thứ hai do hai trung đội địa phương quân huyện cùng tiểu đội du kích Sóc Sơn chiếm từ Vàm Rảng đến Sóc Xoài. Ngày đầu địch phản ứng yếu ớt. Ngày thứ hai quân ta từ hai hướng tiến vào thị tứ Sóc Xoài, đánh chiếm được một nửa thị tứ. Địch dùng pháo, máy bay bắn phá quyết liệt cả vào khu dân cư, nhằm ngăn chặn quân ta. Ba Non hạ lệnh cho các đơn vị tạm lui ra, hình thành thế bao vây thị tứ. Dựa vào nền nhà vườn cây của dân, anh em tiến hành đào công sự làm trận địa.


Mặc dầu bom pháo địch bắn phá dữ dội, nhiều gia đình dân vẫn cùng bộ đội trụ bám. Một số gia đình ở sát về phía thị tứ, không thấy bộ đội đào công sự ở nhà mình thắc mắc, sợ sau này khi thi hành Hiệp định Pa-ri mình sẽ bị kẹt bên đất ngụy. Bà con đã đề nghị với bộ đội sang đào công sự ở nhà mình. Ông Tư Viết đến gặp Năm Thịnh nói:

- Mày biểu bọn nó đào công sự bên nhà tao, ráng lên tao phụ một tay, không lẽ bọn bay để tao lại phía quốc gia...

Tiếng đạn pháo nổ không lúc nào ngớt, những đám cháy gần đưa hơi nóng hầm hập, nhưng mọi người vẫn khẩn trương đào đắp trận địa. Nhân dân tại chỗ chủ động nấu cơm nấu nước tiếp tế cho bộ đội. Có gia đình giết chó, giết gà mang tới ủng hộ anh em. Mọi người chuẩn bị chiến đấu trong không khí đầy lạc quan tin tưởng vào chiến thắng sắp tới.


Ngày thứ ba chiếm giữ lộ 80, trên đoạn đường dài mười lăm mười sáu cây số từ cầu số 4 về Rạch Giá không giờ phút nào ngớt tiếng bom đạn. Địch đưa bộ binh có xe tăng yểm hộ cố sức đẩy lực lượng ta ra khỏi các trận địa chốt. Các đơn vị của ta dựa vào công sự kiên cường chiến đấu đánh bật nhiều đợt xung phong của địch.


Ở đầu cầu số 4, trận địa chốt của ta chỉ có một tiểu đội địa phương quân huyện. Địch đưa từ Hà Tiên về một đại đội biệt động do tên Hổ ác ôn chỉ huy, được máy bay và nhiều trận địa pháo bắn yểm hộ, chúng cố hết sức để đè bẹp cái chốt nhỏ bé ấy, nhưng mỗi lần xung phong lên chúng phải để lại một vài xác chết. Suốt ngày từ mờ sáng tới tối mịt không lúc nào ngừng chiến đấu, nhưng anh em vẫn gan góc bám trụ vững trận địa...
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #81 vào lúc: 30 Tháng Sáu, 2021, 10:00:51 pm »

8

Cùng thời điểm với các cánh quân khác, du kích Thổ Sơn được tăng cường một cối 60 ly và hai khẩu B41 và nửa tiểu đội bộ binh, do Sáu Chấp, huyện ủy viên chỉ huy hành quân vào chiếm lĩnh trận địa.

Đơn vị hành quân tới bờ sông Rạch Giá - Hà Tiên gặp tổ trinh sát do đội trưởng Quyền phụ trách. Quyền cho biết, địch đã đưa tới Sư Nam một trung đội.

Sư Nam là địa điểm du kích Thổ Sơn chọn làm trận địa chốt, một địa điểm khó thay thế. Muốn làm trận địa chốt để cắt lộ 80, trước hết phải quét trung đội địch, đó là một tình huống ngoài dự kiến.

Sáu Chấp hạ lệnh cho đơn vị triển khai đội hình bên bờ sông và phân công cho xã đội trưởng Quyền đưa một tổ sang bên kia chiếm bến vượt.

Khoảng gần nửa đêm, nhìn từ bò bên này sang bò bên kia, chỉ thấy từng mảng đen đặc quánh. Quyền chỉ tay vào một bóng cây đen sẫm cao hơn những mảng đen khác, nói với Sáu Chấp:

- Tôi sẽ lên ở chỗ cái cây đó... Anh có nhìn thấy không. Tôi vô nhà Mỹ Nhân, hỏi lại xem tình hình địch có gì thay đổi không. Buổi trưa địch đã giãn ra, biết đâu giờ nó lại thay đổi. Nếu tình hình ổn tôi sẽ phát ám hiệu bằng ánh đèn.

- Nếu khi sang bị lộ buộc phải nổ súng, các cậu cố gắng ghìm chân địch. Tao ở bên này dùng hỏa lực yểm hộ, rồi cũng vượt sang luôn.

Hai người trao đối với nhau xong những tình huống có thể xảy ra, Quyền cho anh em lấy cỏ ngụy trang. Mỗi người trong tổ của Quyền đội lên đầu một mớ cỏ, rồi họ nhoài người ra giữa dòng sông. Sáu Chấp nhìn theo, lúc đầu còn thấy lờ mờ những mớ cỏ trôi bồng bềnh, lát sau tất cả mất hút vào trong đêm.


Quyền dẫn đầu tổ, vừa lên bò nghe thấy có tiếng nói thì thầm, anh dừng lại định báo cho các bạn mình ở phía sau, nhưng ngay lúc đó có người quẹt lửa, ánh lửa soi rõ năm sáu tên lính ngụy đang đứng chụm lại mồi thuốc cho nhau, chỉ cách anh ba bước chân. Không chần chờ một giây, Quyền níu cò nhả một loạt đạn dài vào bọn chúng. Một toán địch cách đó không xa, nghe tiếng súng nổ chúng vội nằm xuống bắn chỉ thiên.


Sáu Chấp thấy tiếng AK nổ ở chỗ cây cao và một lúc sau có nhiều tiếng súng tiểu liên AR15 nổ cách đó khoảng hai chục mét, những loạt đạn lửa nối nhau bay lên trời. Anh phán đoán tổ Quyền gặp địch, họ đã nổ súng trước, và những loạt đạn bắn chỉ thiên kia là của địch. Sáu Chấp hạ lệnh cho xạ thủ B40 bắn hai phát vào chỗ đang có chớp lửa, rồi lập tức cho đơn vị vượt sông.


Đội du kích Thổ Sơn đã chiếm được mặt đường. Họ phân công nhau cảnh giới và kiểm tra kết quả trận đánh. Chỗ Quyền nổ súng có sáu tên ngụy chết nằm đè lên nhau. Cách đó khoảng hơn chục mét có ba tên lính hoảng sợ núp trong bụi bị họ lôi ra. Số lính còn lại của trung đội địch đã chạy mất hút.


Ngay trong đêm họ huy động nhân dân cùng tham gia đào công sự và họ đặt bãi mìn. Sáng hôm sau trận địa chốt đã xong xuôi mọi việc. Đồn Lình Quỳnh cách trận địa chốt của họ khoảng năm trăm mét vẫn im ắng không có phản ứng gì.

Sáu Chấp nghĩ tới việc tấn công địch bằng công tác binh vận. Trong lúc chưa nghĩ ra kế gì để trao cho thằng đồn trưởng Lình Quỳnh một bức thư, Sáu Chấp nhìn ra ngoài sân thấy một con chó lai khá to, anh hỏi con gái ông chủ nhà:

- Con chó kia của nhà em?

Mỹ Nhân, con gái ông chủ nhà trả lời:

- Nó ở trên đồn, hằng ngày xuống nhà em.

Sáu Chấp không ngờ câu hỏi vu vơ của mình lại có ích như vậy. Anh cười đắc ý và phát tay vào đùi mình:

- Hay quá. Mỹ Nhân lấy cơm cho nó ăn đi. Nó sẽ được việc.

Mỹ Nhân ngơ ngác không hiểu ý của Sáu Chấp, nhưng em cũng đi lấy bát cơm nguội đổ ra sân cho con chó.

Sáu Chấp mở sổ tay, xé một trang rồi đặt lên đầu gối viết thư cho tên đồn trưởng. Trong thư anh đe dọa "... Chúng tôi sẽ tấn công chiếm đồn, lúc đó các anh không còn thì giờ để hối tiếc. Hiện nay còn nhiều xác lính của các anh vẫn còn nằm ở phía trận địa của chúng tôi. Vì lòng nhân đạo, chúng tôi cho phép các anh đến lấy xác đồng đội của mình, nhưng phải cử người tới gặp chúng tôi nhận điều kiện...".

Bức thư buộc vào cổ con chó xong, Mỹ Nhân quất một roi, nó sợ hãi chạy biến về đồn.

Sáng sớm hôm sau, thay bằng thư trả lời của thằng đồn trưởng Lình Quỳnh hàng chục nòng pháo ở các trận đại pháo Hòn Sóc, Tri Tôn, nã đạn vào Sư Nam. Cái xóm nhỏ có năm mươi hai nóc nhà lần lượt bốc cháy. Tiếng đạn nổ, tiếng nổ trong đám cháy, tiếng người kêu cứu thảm thiết. Một số người dân bị thương. Ban chỉ huy trận địa chốt quyết định vận động nhân dân sơ tán thật nhanh ra khỏi khu vực địch đang bắn phá. Nhiều bà con không kịp mang theo đồ đạc, vội vã bồng con bế cái xuống xuồng bơi vào trong đồng.


Buổi chiều địch ngừng bắn phá. Anh em gác nhìn thấy một ông già trên chiếc xuồng con từ phía đồn địch đang bơi tới trận địa. Anh em tạm giữ lại. Mấy ông già trong ấp còn ở lại giới thiệu ông già vừa tới là ông Hai Kình, cũng là người trong ấp.

Ông Hai Kình nói với ban chỉ huy trận địa chốt:

- Ông trưởng đồn nhờ tôi đến nói với mấy ông cách mạng, xin các ông vì lòng nhân đạo cho vợ con lính có chồng chết ỏ đây, đến lấy xác chồng họ vào trưa ngày mai. Còn việc bàn giao đồn như ý của phía cách mạng, ông đồn trưởng đề nghị: hai giờ chiều ngày mốt, mỗi bên cử hai sĩ quan, không ai được mang theo vũ khí, tới gặp nhau ở nhà ông Hai Thiếc để thương lượng với nhau về việc đó. Nêu ông đồng ý tôi sẽ làm liên lạc báo cho ông đồn trưởng.

Sáu Chấp suy nghĩ: như vậy trong đồn đã núng thế, chúng mới chịu nhận gặp, và gặp nhau ở chỗ mình đang kiểm soát.

Sáu Chấp nói với ông Hai Kình:

- Ông về nói với đồn trưởng rằng chúng tôi đồng ý cho vợ con những người lính chết được tới nhận xác người thân của mình, nhưng ông Hai phải đi cùng với họ, và không được mang theo vũ khí. Ông báo cho đồn trưởng, chúng tôi đồng ý cuộc gặp ở nhà ông Hai Thiếc.
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #82 vào lúc: 30 Tháng Sáu, 2021, 10:01:30 pm »

Chuyện con chó đưa bức "thông điệp” xem ra có thể dẫn tới một kết quả nào đó, nhiều anh em ngồi trong chiến hào bình luận về cuộc thương lượng sắp tới cho rằng: "... Đây là phát triển cao độ quan điểm vừa đánh vừa đàm...".


Đúng mười hai giờ trưa hôm sau, ông Hai Kình dẫn một số vợ lính đến nhận xác chồng.

Tình hình trong khu vực trận địa yên tĩnh, không có một tiếng nổ, như đón chờ cuộc thương lượng có lợi cho cách mạng sắp đến. Nếu như không có đám cháy nhà từ ngày hôm trước gây bận rộn cho mọi người, thì có thể tập trung lại mà ca hát được.


Đúng ngày giờ theo lời hẹn của đôi bên, sẽ gặp nhau ở nhà ông Hai Thiếc. Sáu Chấp đang phủi bụi đất bám đầy trên bộ quần áo chinh chiến của mình để chuẩn bị tới "bàn hội nghị" nhận điều kiện đầu hàng của địch. Ngọ từ tuyến công sự phía trước hớt hải chạy về làm cho sự tưởng tượng hứng thú về cuộc thương lượng sắp tới của Sáu Chấp bị hẫng.

- Anh Sáu. - Ngọ vừa nói vừa thở mạnh làm cho câu nói luôn bị ngắt đoạn. Bọn địch đến... khoảng ba mươi sáu xe tăng... bộ binh của chúng... đông không đếm xuể... có một cánh đang... vòng sườn bao vây ta.

Cơn bực bội lo lắng ùa vào trong đầu Sáu Chấp, anh văng ra một câu chửi:

- Đ. mẹ nó, xỏ lá!

Mấy anh em trong ban chỉ huy bàn tán hơi lộn xộn, có người trách móc chua chát, có người phát biểu bình tĩnh xây dựng.

- Mấy thằng cha "A11, A12" đều những thằng nói dóc, biểu kiên quyết bám trụ vài ngày mà mới ba ngày đã để địch xổng tới đây.

- Chúng nó có thể từ phía Tức Dụp hành quân tới, không theo lộ.

- Thôi, chúng ta phải phân công xuống các vị trí chiến đấu động viên anh em kiên trì bám trụ, không có lệnh không được tự động rút.

Những phát đạn từ xe tăng của địch bắn ra, tiếng rít rất căng lao vào ấp, cắt ngang lời bàn bạc của họ.

Không khí trên trận địa chốt vẫn bình tĩnh khẩn trương. Mọi người lên đạn và ngắm thử vào đội hình địch, đồng thời truyền nhau lời động viên của chỉ huy: "Bình tĩnh dũng cảm, ngắm bắn chính xác, tiết kiệm đạn".


Một chiếc M113 nghiến trên xích sắt cót két lừ lừ tiến vào gần trận địa chốt, miệng pháo của nó đều đặn khạc ra một đám lửa, bỗng sườn của nó bùng lên một đám lửa khói, và khựng lại. Miệng pháo của nó từ lúc đó im phắc. Trên trận địa chốt có tiếng reo "xe tăng địch cháy rồi" lẫn vào những tiếng nổ liên hồi.


Những chiếc xe tăng đi sau chiếc xe bị cháy dừng lại, chúng thi nhau nhả đạn. Những đám khói bụi bốc lên mù mịt trước sau trận địa chốt. Những đám cháy nhà trong ấp, khói đen đặc cả một vùng trời.


Bọn lính bộ binh của địch không nhờ cậy được vỏ thép của xe tăng, chúng dàn hàng ngang vọt tiến trên cánh đồng trống. Những viên đạn bắn tỉa của du kích Thổ Sơn lần lượt quật ngã từng tên, chúng phải chạy dạt vào một gò đất để trú ẩn. Tên chỉ huy gào thét ra lệnh xung phong, bọn lính vừa bật dậy thì gặp mìn định hướng của du kích quét đổ như ngả rạ. Cùng một lúc súng cối "sáu" của du kích rót đạn trúng vào lũ địch đang nhốn nháo. Đợt xung phong hùng hổ nhất của địch bị bẻ gãy, những tên địch còn sống quay đầu chạy, bỏ xác đồng đội nằm ngổn ngang ở phía sau lưng.


Mở đầu trận đánh diễn biến đúng như kế hoạch của ta định trước. Sự phối hợp rất đẹp giữa các loại hỏa lực cầu vồng, bắn thẳng và "bãi lửa" của du kích đã làm cho địch bối rối. Chúng phải củng cố đội hình hàng giờ mới tiếp tục trận đánh.


Trong lúc chờ đợi bọn bộ binh thay đổi đội hình, hàng chục nòng pháo trên xe tăng địch không ngừng bắn phá. Nhờ có công sự khá tốt, anh em trong trận địa chốt vẫn an toàn, chưa một ngươi nào bị thương. Những ngôi nhà của dân trong ấp tiếp tục bị đạn pháo địch đốt phá.


Đội hình của địch lại bắt đầu chuyển động. Tiếng đạn pháo nổ, tiếng xích xe tăng, tiếng động cơ rồ lên nhồi vào không khí oi bức sự căng thẳng ngột ngạt. Đội hình xe tăng của địch tiến theo hình dải quạt, bọn lính bộ binh một số ngồi trên xe, một số chạy lóc cóc theo sau, chúng tiến mỗi lúc một gần trận địa của du kích.


Hai khẩu B41 lại lên tiếng. Một chiếc rồi một chiếc xe tăng nữa bị trúng đạn bốc cháy. Chỉ cách vài phút sau một phát đạn súng cối của ta lại rơi trúng vào thùng một chiếc xe bọc thép, bọn lính ngồi trên thùng xe không đứa nào chạy thoát.


Các loạt súng chống tăng, súng cối ít ỏi của du kích đã gây hiệu quả bất ngờ, buộc bọn lính bộ binh của địch phải rời xa cái lá chắn thép, làm cho đợt tấn công mới của địch lại bị phá vỡ.


Trạng thái chiến trường cứ lặp đi lặp lại. Địch dùng xe tăng dẫn bộ binh, bị du kích chặn đứng; chúng lại dùng hỏa lực của xe tăng yểm hộ cho bộ binh riêng rẽ, và cũng bị phá vỡ. Trận đánh kéo dài đến tối. Ban chỉ huy trận địa chốt thấy số lượng đạn chống tăng đã cạn, nên chủ động cho đơn vị rút.
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #83 vào lúc: 01 Tháng Bảy, 2021, 09:48:28 pm »

9


Cái mảnh gang của quả bom "mìn" độc ác đã đục một lỗ sâu hoắm, cắt đứt gân gót chân làm cho Sáu Thố không còn sức đi lại nhanh nhẹn như trước. Từ khi ra khỏi quân y, tổ chức đã dành cho anh "cái ghế" thường trực ban chỉ huy Huyện đội. Mỗi lúc rảnh việc, anh cố gắng tập luyện để cho những bước đi bớt cái dáng "cà xếch cà xẹo", nhưng hy vọng nhỏ nhoi đó cũng không dễ dàng đạt tới, lắm lúc đặt bàn chân bị thương xuống đất tưởng nó vẫn còn như cũ, đã tạo ra bước hụt đau nhói đến tận óc. Anh cắn răng nín nỗi đau ấy, nhưng một nỗi đau khác đôi lúc dội lên. Độ này nhiều trận đánh trên chiến trường toàn huyện tiếng súng nổ và tin chiến thắng liên tiếp đến tai anh, như tiếng trống thúc, tiếng reo hò cổ vũ người có tinh thần thượng võ đang trên sân đấu. Anh thèm muốn xách khẩu K21 (Tiểu liên AK, ở địa phương thường gọi là K2) chen vào đội ngũ, cùng nổ súng, cùng hò hét xung phong như các bạn trẻ của mình. Nhưng vết thương tai hại đã trói buộc anh vào "cái ghế" thường trực.


Hôm ấy Sáu Thố nghe một cán bộ trinh sát báo cáo, địch đang chuẩn bị một trận càn vào xã Nam Thái. Mấy hôm trước anh đã nghe cán bộ cơ sở của xã báo cáo, địch đưa quân vào Kinh Ba, Kinh Tư đốt phá nhà cửa của dân. Chúng tỏ ra chủ quan, du kích xã không đủ sức đánh. Sáu Thố muốn trả đòn chúng một trận, nhưng trong tay không có quân, đành phải nén chịu.


Khi nghe cán bộ trinh sát báo cáo xong, anh cho liên lạc gọi đại đội phó Năm Lầu tới.

Năm Lầu cùng một tổ địa phương quân sau hơn một tháng liên tục chiến đấu và công tác củng cố cơ sở, mới về căn cứ nghỉ chưa được hai ngày. Vừa tắm giặt xong, Năm Lầu thấy liên lạc của huyện đội đến, anh hỏi trước:

- Có công chuyện chi?

- Anh Sáu biểu mời anh lên ngay.

- Rất hên, tao vừa tắm giặt xong, bây giờ thì đi đâu cũng được.

Năm Lầu khoác khẩu K2 lên vai, rồi bước theo chiến sĩ liên lạc.

Thấy Năm Lầu tới, Sáu Thố vui mừng ôm lấy đôi vai gầy của bạn rồi nói ngay cảm nghĩ của mình:

- Các cậu về thiệt đúng lúc. - Anh kéo bạn ngồi lên đệm lá khô. Sáu Thố có phong cách khá độc đáo, không giống các cán bộ quân sự khác, khi nói chuyện với cấp dưới, kể cả khi giao nhiệm vụ anh thường nói giọng trầm trầm như người tâm sự. - Mấy bữa qua bọn ngụy quậy phá ở Nam Thái quá lắm, du kích xã yếu quá không đánh được một trận nào. Chúng nó vô ra như đi chợ, mình rất bực mà không làm chi được. Anh em trinh sát vừa báo, khoảng mai mốt chúng có cuộc càn vào Kinh Ba, Kinh Tư, Kinh Năm nhằm bắt sâu. Mình tính sẽ đánh một trận. Các cậu về đây có mấy người?

- Kể cả tôi, cả thảy có bốn người.

- Cũng được, nếu gộp cả tổ trinh sát lại, chúng ta có một tiểu đội. Ta tổ chức một trận phục kích. - Sáu Thố bẻ một cái que vẽ lên mặt đất thay cho sơ đồ. - Đây là Kinh Năm, đây là Kinh Ba, ta bố trí trên lộ Kinh Tư chỗ này... Địch qua đây thường chủ quan, vì yên chí có cái đồn này và cái đồn này bảo vệ. Nên đặt tổ chặn đầu ở khoảng này... chúng thường từ trên này xuống...


Địa hình xã Nam Thái đối với địa phương quân, người nào cũng thuộc như lòng bàn tay. Bởi vậy chẳng cần phải trinh sát địa hình Năm Lầu cũng hình dung ra được ý Sáu Thố muốn bố trí đội hình phục kích ở chỗ nào. Hai người bàn bạc với nhau hồi lâu những giả định, tình huống có thể diễn ra.

Năm Lầu vừa về tới đơn vị, mấy chiến sĩ đã xúm lại hỏi:

- Trên giao nhiệm vụ đi hướng nào anh Năm?

- "Kích" ở Nam Thái.

Khoảng nửa đêm hôm ấy, anh em đã núp kín trong những bụi cỏ, bên cạnh lộ Kinh Tư. Lại một đêm thức trắng như hàng trăm đêm trắng họ đã trải qua. Sự tỉnh táo của mỗi người gắn liền với sinh mệnh của chính mình và thắng bại của trận đánh. Họ không bỏ qua mọi động tĩnh xung quanh. Tiếng gió rì rào của cây lá, và thỉnh thoảng đồn bốt địch đây đó giật mình nổ vài loạt súng vang tới tai họ.


Trời sáng dần. Ánh bình minh chế ngự cả không gian. Qua kẽ lá họ nhìn rõ những người dân đi làm đồng lần lượt diễu qua. Khoảng tám giờ địch xuất hiện, khoảng một trung đội từ Kinh Ba tới. Một tên đi đầu dẫn một người dân bị trói, cách đội hình khoảng một trăm mét. Năm Lầu lấy tay vỗ vào vai tiểu đội trưởng Chín Vân và làm hiệu để cho thằng lính với người dân đi qua.


Tên lính ngụy đến trước mặt, cách Năm Lầu chừng ba mét, hắn hơi khom người rê rê nòng súng và nói:

- Coi chừng chỗ này có Việt cộng.

Anh em đã quen với cái trò tự trấn an của chúng, họ vẫn nín thở chờ đợi.

Đội hình trung đội địch dồn tối rất gần, Năm Lầu nổ loạt súng lệnh, lập tức Chín Vân điểm hỏa quả mìn định hướng. Tên địch bị trúng đạn nằm ngang trên mặt đường cách Năm Lầu một với tay. Những tên đi sau chưa kịp kinh hoàng đã bị mìn định hướng của Chín Vân quét, chúng chết đè lên nhau. Một số tên đi phía sau sống sót hoảng hốt tháo chạy về phía Kinh Năm vẫn bị đạn tiểu liên của địa phương quân truy theo.


Một đại đội ngụy đang hành quân từ Kinh Năm sang Kinh Tư, thấy súng nổ, chẳng biết nếp tẻ gì, chúng dừng lại, dàn quân rồi bắn như nổ đạn, giết luôn cả những tên lính ngụy thất trận đang chạy về phía chúng.


Đại đội phó Năm Lầu hạ lệnh cho trung đội trưởng Bảy Thành dùng một tổ bắn kiềm chế, và thúc Chín Vân cho anh em nhanh chóng thu chiến lợi phẩm.

Một tiếng nổ lớn và tiếng súng liên thanh vọng tới căn cứ. Sáu Thố nghiêng tay lắng nghe. Qua những âm thanh vừa nhận được, anh phán đoán trận đánh đã diễn ra đúng ý định.

Tiếng súng liên thanh, tiếng đạn pháo nổ mỗi lúc một dày đặc hơn, kéo dài tới hơn nửa giờ, xóa mờ ý nghĩa lạc quan ban đầu của Sáu Thố. Âm vang của tiếng nổ làm cho anh thêm lo. "Một trận đánh phục kích mà nhùng nhằng kéo dài, nhất là trận đánh đó lại ở nơi vùng địch kiểm soát thì khó tránh khỏi tổn thất nặng nề".


Ba anh cán bộ trợ lý tham mưu, chính trị, hậu cần ngồi chụm đầu bên gốc cây gần đó, đang thì thầm bàn tán. Mỗi anh phán đoán một phách, thỉnh thoảng có anh nhìn về phía Sáu Thố có ý muốn hỏi "ý anh Sáu phán đoán trận đánh ra sao". Sáu Thố vẫn im lặng nhìn về phía có tiếng nổ.
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #84 vào lúc: 01 Tháng Bảy, 2021, 09:49:18 pm »

Không gian trở lại yên tĩnh. Cái yên tĩnh reo rắc sự ngờ vực đến khó chịu. Sáu Thố gọi chiến sĩ liên lạc cùng với mình tới chỗ trú của địa phương quân. Một góc rừng vắng tanh không một bóng người. Chỉ có vài chiếc bòng bẹp rúm nằm ở gốc tràm tưởng chừng chúng cũng đang sốt ruột chờ đợi thu chúng về. Khoảng hơn nửa giờ im tiếng súng mới nặng nề làm sao. "Không hiểu anh em đã gặp khó khăn gì?". Câu hỏi đó lớn dần lên trong óc Sáu Thố.


Có tiếng người nói "xù xì" ở phía bờ rừng đang tiến lại gần, Sáu Thố lần lượt nhìn thấy Chín Vân, Năm Lầu, Sáu, Sang... đủ cả chín người, lúc bấy giờ anh mới mỉm cười và thì thầm "Chiến thắng rồi". Anh em dừng lại trước mặt Sáu Thố, họ cười nói và đặt chiến lợi phẩm ngay dưới chân mình.

Trên khuôn mặt khắc khổ của Năm Lầu rạng rỡ một nụ cười. Anh vừa thở dốc vừa nói với Sáu Thố.

- Chúng tôi đã thực hiện y trang kế hoạch... thu được một PRC25, sáu AR15 và một khẩu côn còn ngon lành... đến đoạn chiến lợi phẩm chúng nó bắn rát quá, tưởng không rút nổi.


Trung đoàn 16 (sư 9 ngụy) có máy bay, trọng pháo yểm hộ, chúng hùng hổ truy lùng. Tới đâu chúng cũng gặp phải hầm chông, "bãi lửa" và những cây súng bắn tỉa của du kích. Những trận đánh không nhìn rõ đối phương ấy, không trận nào chúng thoát khỏi thương vong. Để hả nỗi bực tức, chúng thường trút xuống hàng tấn bom đạn phá nát cây cỏ, nơi vừa gây cho chúng phải đổ máu.


Một lần chúng tiến vào rừng Nam Thái khoảng một đại đội thám báo, chọc thẳng vào gần nơi ở của địa phương quân huyện và đội du kích Thổ Sơn. Quân số của ta có khoảng hai tiểu đội. Khi phát hiện có địch tiến vào rừng, anh em nhanh chóng thống nhất phương án đánh. Đại đội phó Ẩm chỉ huy bộ phận chặn đầu. Sáu Chấp chỉ huy bộ phận khóa đuôi. Các bộ phận bí mật vào trận địa phúc kích.


Bốn chiếc xuồng gắn máy của địch đã lọt vào trận địa. Ẩm hạ lệnh nổ súng. Địch bị bất ngờ, hai chiếc xuồng đi đầu bị trúng đạn, chìm lập tức. Những tên địch còn sống lóp ngóp bơi lội, bị đạn liên thanh của quân ta lia sát mặt nước, chúng lần lượt chìm nghỉm. Hai chiếc xuồng đi sau thấy phía trước bị chặn đánh, chúng luống cuống quay mũi định tháo chạy, bị bộ phận khóa đuôi của Sáu Chấp bắn chìm luôn một chiếc nữa, còn một chiếc chạy thoát.


Ở phía rừng Mỹ Lâm cũng xảy ra một trận đánh tương tự.

Khi các đơn vị rút khỏi khu vực thị tứ Sóc Xoài về trú quân tại rừng Mỹ Lâm, huyện đội trưởng Ba Non đã có ngay kế hoạch chủ động đánh địch. Anh hỏi đại đội phó Năm Lầu:

- Mày xem tình hình địch có chỗ nào sơ hở, ta có thể tổ chức một trận đánh tập kích hoặc phục kích.

- Mấy hôm nay theo tin của cơ sở cho biết, bọn địch khoảng một tiểu đội, có khi ít hơn, thường đi từ kinh Chủ Kiều lên đìa Hội đồng, chúng rất chủ quan.

- Tối nay tao với mày tới xem lại địa hình trên đoạn đường này rồi ta chọn một trận địa phục kích.

- Quãng đường này trống trải lắm. Trận đánh "độn thổ" ngày nọ tiêu diệt trung đội địch ở giữa Kinh Ba lên Kinh Tư (Nam Thái) do anh Sáu Thố tổ chức cho tôi đánh, cũng ở giữa cánh đồng trống trải, nhưng đường rút vào rừng gần hơn. Ở đây phải chạy qua mấy cái đồn địch.

- Để xem lại địa hình.

Tối hôm đó Ba Non, Năm Lầu và một tổ trinh sát đi trinh sát địa hình. Đến giữa cánh đồng không mông quạnh, rất xa xóm ấp, họ dừng lại bên một bờ kinh, Ba Non chỉ vào mấy bụi đế:

- Bố trí ở chỗ này. - Ba Non nhìn bên phải, bên trái một lát rồi nói tiếp. - Địch đi qua chỗ này đồng trống, chúng không chú ý. Trận đánh này nhất định chắc ăn. Đánh xong bọn bây chạy thẳng về rừng cấm, bọn địch ở đồn Chủ Kiều không dám ra đâu. Chú ý phải giữ được bí mật bất ngờ, ngụy trang thiệt kỹ nghen.


Ba Non hướng dẫn cho Năm Lầu xử trí những tình huống có thể xảy ra, điểm đặt mìn định hướng, thời cơ điểm hỏa, thời cơ xung phong... rồi anh trở về "cứ". 

Năm Lầu và tổ trinh sát ở lại, họ bắt tay ngay vào công việc tổ chức trận địa. Trời gần sáng, những giọt sương lạnh từ ngọn đế rơi vào trong lưng áo, khiến Năm Lầu rùng mình. Anh đang mường tượng trận đánh sắp diễn ra. Đây không phải là trận đầu Năm Lầu đánh phục kích nhỏ, nhưng trận này anh cảm thấy quá mạo hiểm. Nếu rơi vào trường hợp người chỉ huy khác trao nhiệm vụ, anh còn có thể bàn cãi; với Ba Non, một thần tượng về tinh thần mưu trí dũng cảm, không thể như vậy. Ba Non truyền sang cho anh một niềm tin trận đánh sẽ diễn ra như ý muốn, nhưng chưa phải đã hết lo âu.


Khoảng bảy giờ sáng, nghe thấy tiếng máy đẩy, Lầu không rời mắt dõi theo dòng kinh. Một chiếc xuồng xuất hiện, ngồi trên xuồng có một sĩ quan và bốn năm tên lính. Con xuồng lao vào mỗi lúc một gần. Năm Lầu điếm hỏa, quả mìn định hướng phụt ra đám khói lửa hình phễu trùm lên chiếc xuồng. Xuồng bị lật úp xuống. Những tên lính ngụy chết chìm tại chỗ. Lầu thét to:

- Xung phong!

Toàn tổ trinh sát hô hòa theo:

- Xung phong...

Anh em từ trong những bụi cỏ rậm lao ra bờ kinh, như những con báo lao tới con mồi. Chỉ trong nháy mắt họ đã thu hết chiến lợi phẩm.

Nghe thấy tiếng mìn nổ, Ba Non và một số anh em ở "cứ" ra cửa rừng đón.

Anh em tổ trinh sát an toàn trở về, người nào cũng mang nặng chiến lợi phẩm. Mọi người ở "cứ" chạy xô ra reo hò và mang giúp bạn.

Lầu cười nói với Ba Non:

- Thú thiệt với thủ trưởng, bố trí ở chỗ đó cũng "dội" lắm, nhưng thủ trưởng giao nhiệm vụ thì tôi tin...
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #85 vào lúc: 02 Tháng Bảy, 2021, 08:47:52 pm »

Chương mười một
GIẢI PHÓNG

1


Vùng trời vùng đất huyện Hòn Đất thời kỳ này như trải rộng ra. Những cánh rừng tràm rộng bao la, những con kinh dài tít tắp không còn là nơi kẻ thù dễ dàng giương lên những cạm bẫy nguy hiểm, hoặc tới lui tùy tiện như mấy năm về trước. Đây đó trong rừng tràm mọc lên những mái lán, tiếng đe tiếng búa của công trường vang lên hối hả.


Sau khi hai đồn địch đóng ở bìa rừng Nam Thái bị địa phương quân tiêu diệt, cơ quan Huyện ủy đã trở về đóng công khai ở đây. Rừng Nam Thái trở thành trung tâm của các đầu mối liên lạc từ tỉnh xuống, từ các xã lên. Ngày đêm người đi kẻ lại, ca hát, nói cười như cuộc sống bình yên. Độ này những tin tức từ miền Đông, từ vùng "ruột Hậu Giang" liên tiếp tràn tới, nhất là tin chiến thắng ở vùng núi Dài đã có sức cổ vũ mạnh mẽ đôi với huyện Hòn Đất. Một câu hỏi của Thường vụ Tỉnh ủy Châu Hà đặt ra là "Liệu Hòn Đất tự mình có đủ sức giải phóng xã Nam Thái không?".


Nhìn rộng ra chiến trường toàn miền, chiến trường miền Tây và kiểm lại thực lực của mình, ban thường vụ Huyện ủy Hòn Đất tự tin trả lời rằng: "Chúng tôi có thể tự lực giải phóng xã Nam Thái vào Thu Đông (1974)".


Anh Tư Thời, phó bí thư Tỉnh ủy và Hai Hiểu, tỉnh ủy viên được phân công bám sát chỉ đạo phong trào của Hòn Đất. Sau một cuộc họp với thường vụ Huyện ủy bàn kế hoạch "mở vùng mở mảng" đón thời cơ mới. Tư Thời thân mật nói với Sáu Chấp, ủy viên thường vụ huyện kiêm bí thư chi bộ Nam Thái:

- Tỉnh ta chưa giải phóng được một xã nào. Từ lâu nay Nam Thái Sơn là nơi có phong trào vững vàng nhất, tuy phong trào độ này có hơi xuống, mày xem cố gắng vực phong trào lên, liệu trong vòng hai tháng nữa có giải phóng được không?


Thật khó nói trước cái kết thúc sẽ như thế nào, khi một núi khó khăn đang án ngữ trước mặt. Sức kiểm soát của địch so với trước trong toàn huyện đã bị nới lỏng quá nửa, nhưng sức mạnh tại chỗ so với Nam Thái địch vẫn còn mạnh. Chúng vẫn còn đủ sức càn quét, đánh phá vào xã khi chúng muốn. Phong trào du kích chiến tranh yếu không đủ sức cản một cuộc càn nhỏ của địch. Nguyên nhân phong trào xuống là do vai trò lãnh đạo của chi bộ đảng giảm sút. Số lượng cấp ủy, đảng viên mấy năm chiến đấu khẩn trương quyết liệt, không kịp củng cố bổ sung. Toàn chi bộ còn mười tám người, cấp ủy còn hai người. Du kích xã còn sáu người... Sáu Chấp thấy nhiệm vụ trước mắt quá nặng nề, anh thận trọng trả lời:

- Là một đảng viên không được phép nghi ngờ nghị quyết của cấp trên, nhưng thật tình tôi chưa tin mình có thể hoàn thành được nhiệm vụ. Phải nhờ các anh giúp đỡ nhiều thì mới có thể làm chuyển biến tình hình này.

- Tất nhiên là phải cùng nhau ghé vai vô, đây là thời cơ chúng ta có thể đẩy phong trào lên nhanh. Khả năng giải phóng Nam Thái không đến nỗi quá tầm với của mình, nếu chúng ta tổ chức tốt việc phát động quần chúng.


Sau cuộc họp thường vụ Huyện ủy ít ngày, đảng viên và du kích xã Nam Thái được triệu tập đông đủ trong rừng. Họ chia ra từng tốp nhỏ, ban ngày học chính trị họp hành sơ kết, ban đêm đào công sự. Cả tuần lễ liền, hầu như suốt ngày đêm, khu rừng tràm bị khuấy động bằng đủ loại âm thanh. Khoảng một tuần lễ, những người con ưu tú của Nam Thái đã làm một khối lượng việc to lớn đáng kể. Họ chấn chỉnh lại tổ chức đảng, tổ chức quần chúng và củng cố đội du kích. Họ giáo dục động viên nhau giữ vững truyền thống, phát huy vai trò tiên phong của đảng viên và phát động phong trào thi đua giữa các tổ đảng...


Đại hội chi bộ đã bầu ra ban chi ủy mới, gồm: Hồng ddddb, bí thư chi bộ; Hồng Nam, phó bí thư chi bộ và các đồng chí Tư, Long, Phước là chi ủy viên. Phân công nắm lực lượng vũ trang gồm Năm Lầu, xã đội trưởng (người của địa phương quân huyện về tăng cường), Tưng, chính trị viên xã đội, Phước và Vân là xã đội phó.


Kết thúc những ngày học tập, họp hành, tất cả anh em đảng viên, du kích trở về bám cơ sở củng cố tổ chức và phát động quần chúng. Chỉ vài tuần sau phong trào đã có chuyển biến, vài bộ phận cơ sở bị đứt đã được chắp nối sinh hoạt. Địch đánh hơi thấy có dấu hiệu thay đổi, chúng đưa một tiểu đoàn bảo an tới càn quét khủng bố liên tục mấy ngày liền, ngày nào trong xã cũng có người bị bắt và bị thiêu trụi hàng chục nóc nhà. Được sự lãnh đạo chặt chè của chi bộ đảng, mặc dù địch bắt bớ đốt phá nhưng quần chúng vẫn giữ vững tinh thần. Một lần địch càn vào Kinh Tư, bọn lính xông tới định đốt nhà, chị em phụ nữ kéo ra hàng chục người ngăn cản và thuyết phục chúng. Một lính ngụy tỏ ra còn chút lương tâm nói: "Đốt nhà các bà chúng tôi cũng không muốn, nhưng không đốt thì "xếp" của chúng tôi trừng phạt, chi bằng các bà rỡ mái nhà xuống, chúng tôi đốt vài đống rơm kế bên, coi như đã thực hiện mệnh lệnh". Từ hôm đó bọn lính đến đốt vài đống rơm rồi rút.


Trong vòng một tháng các các bộ, đảng viên lăn lưng vào xây dựng củng cố và phát triển cơ sở chính trị, làm cho số lượng và chất lượng của các đoàn thể và lực lượng vũ trang tăng lên nhanh chóng.

Một lần phó bí thư Tỉnh ủy Tư Thời tới xã kiểm tra đợt hoạt động, anh hỏi Sáu Chấp:

- Liệu có thể cho lực lượng bung ra hoạt động được chưa?

- Chúng tôi đề nghị với tỉnh, trang bị cho xã khoảng 250 cây súng thì khi bung ra mới giữ nổi.

- Mày nói lại nghe, mới củng cố chi bộ vô bám cơ sở được một tháng, người ở đâu ra cầm súng mà cần nhiều súng như vậy.

- Tôi đã kiểm tra kỹ rồi. Nếu trên có đủ súng cấp cho.

Được tỉnh cấp thêm vũ khí, dù chỉ bằng nửa số lượng của Sáu Chấp đề nghị nhưng lực lượng du kích xã đã lớn vụt lên. Khí thế chiến đấu của các lực lượng quân sự, chính trị trong xã được thổi bùng lên mạnh mẽ. Tinh thần chuẩn bị phá kế hoạch mùa khô của địch trở thành phong trào thi đua khá rầm rộ giữa các cấp. Đêm đêm từng đoàn người túa ra sát đồn địch, thi nhau cắm những chà cây nhọn hoắt khắp cánh đồng để chống địch đổ bộ đường không, thi nhau làm hầm chông, "bãi lửa"... Chỉ trong ba bốn đêm, từ sự im lặng Nam Thái Sơn chuyển sang tư thế công khai thách thức. Mỗi cành cây nhọn hoắt dựng trên mặt ruộng được đeo một cái ống bơ, hoặc một cái biển nhỏ với dòng chữ "nguy hiểm chết người", chúng đã trở thành những người lính gác. Những "bãi lửa" và những dàn chông tràn ngập cánh đồng đã tạo ra thế trận phức tạp và hùng dũng, sẵn sàng nghênh chiến.


Một hôm (vào đầu mùa khô 1974-1975) Tám Trung, bí thư Huyện ủy gọi Sáu Chấp về hội ý. Tám Trung thông báo:

- Theo tỉnh cho biết: Trung đoàn 16 (sư 9 ngụy) lại về hoạt động ở vùng Châu Thành - Hà Tiên. Hiện nay chúng đã đưa tới một đại đội trinh sát. Hướng hoạt động của địch chưa rõ. Theo tôi phán đoán chúng có thể tập trung đánh phá từ xã Bình Sơn về phía Hà Tiên, vì nơi đây là căn cứ của Tỉnh ủy.

Mọi người có mặt trong cuộc họp đồng ý với phán đoán của bí thư Huyện ủy và chủ trương cho lực lượng các xã bung ra hoạt động. Xã Nam Thái được huyện tăng cường cho một trung đội địa phương quân, do Huyện đội phó Năm Ưng chỉ huy.


Vài ngày sau trung đoàn 16 ngụy kéo tới Tri Tôn. Hướng hoạt động của chúng đã bộc lộ hoàn toàn khác với sự phán đoán của thường vụ Huyện ủy. Chúng tập trung hướng vào Nam Thái Sơn, nhằm dẹp phong trào du kích chiến tranh của huyện Hòn Đất mà xã này là nòng cốt.


Quân và dân xã Nam Thái Sơn không hề bị bất ngờ. Họ đã đào đắp xong công sự, các gia đình đểu có hầm tránh pháo vững chắc; công tác tiếp tế tải thương đã được tập dượt chuẩn bị cho chiến đấu liên tục dài ngày.
   

Vào khoảng hai giờ sáng, một ngày đầu tháng 10 năm 1974, nghe tiếng súng báo động của tổ du kích cảnh giới ở phía Đập Đá, các đơn vị nhanh chóng vào vị trí chiến đấu.


Sở chỉ huy toàn xã bố trí ở Kinh Năm. Ban chỉ huy gồm Sáu Chấp, Năm Ưng và Bảy Luận (tỉnh ủy viên). Sáu Chấp và Năm Ưng đứng trên bờ công sự nhìn về phía vừa có tiếng súng nổ. Mảnh trăng hạ tuần tỏa ánh sáng lạnh xuống cánh đồng cỏ màu xám trước mặt họ. Không gian vẫn im lìm trong giấc ngủ.

Sáu Chấp hỏi Năm Ưng:

- Mày đã kiểm tra kỹ sự bố trí của địa phương quân chưa?

- Tôi đã dẫn họ đến đúng chỗ anh dặn.

Phía ngõ xóm có những tiếng chân bước vội vã và tiếng chuyện trò thì thầm của các chiến sĩ du kích đang vào trận địa.

Sáu Chấp suy nghĩ mông lung tới chiến trận sắp diễn ra. Không hiểu chuyện gì vừa xảy ra ở trạm cảnh giới. Liệu địch có tấn công vào sớm mai không. Chúng có tiến theo đúng hướng ta dự kiến không? Lực lượng của chúng là bao nhiêu?... Những câu hỏi đặt ra tự anh không giải đáp ngay được nhưng nó cứ lởn vởn trong óc.


Năm Ưng cũng suy nghĩ những điều tương tự như Sáu Chấp nhưng không ai nói với ai. Đứng mãi không thấy có động tĩnh gì họ kéo nhau vào trong nhà, pha trà uống và nói chuyện vãn.

Bóng đêm tan dần. Ánh bình minh bừng lên lấp lánh trên các dòng kinh và trải rộng ra khắp cánh đồng. Mọi người đã đứng ngồi ngay bên cạnh công sự, chờ đợi trận đánh sắp nổ ra. Sáu Chấp đứng ở vị trí quan sát nâng chiếc Ống nhòm nhìn về phía Tri Tôn. Đồng cỏ vắng ngắt không một bóng người. Nghe có tiếng nói lao xao ở phía bên, Sáu Chấp buông chiếc ống nhòm lủng lẳng trước ngực, nhìn sang.

Một chiến sĩ du kích mồ hôi nhễ nhại, vác ngang súng trên vai, đang rảo bước tới chỗ anh đang đứng.

- Anh Sáu. - Chiến sĩ du kích vừa đi vừa nói. - Địch đông lắm, chúng từ Đập Đá sang. Chúng tôi ước lượng chừng một tiểu đoàn, chúng đã dàn hàng ngang ra cánh đồng.

- Có xe tăng không?

- Không. Tôi không nghe thấy động cơ nổ.

- Thôi được. Cậu về đằng ấy bảo anh em sẵn sàng chiến đấu.
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #86 vào lúc: 02 Tháng Bảy, 2021, 08:49:20 pm »

2

Từ lúc có tin địch tấn công, các cán bộ ngồi chụm đầu xung quanh tấm bản đồ trải trên mặt đất. Mỗi người nói theo suy nghĩ riêng, ngoài lề phương án đã được chuẩn bị.

- Như thế là phán đoán của thường vụ chệch rồi. Đến bây giờ thì không phải bàn cãi gì nữa. Chúng tập trung toàn bộ trung đoàn đánh vào xã này. Mới phát hiện có một hướng mà lực lượng địch dùng một tiểu đoàn, dứt khoát chúng sẽ không đi một hướng. Nếu chúng không dùng xe tăng yểm hộ, chúng sẽ dùng các trận địa pháo xung quanh yểm hộ.

- Lực lượng của chúng ta phân tán rộng, chúng chưa nắm được mục tiêu cụ thể, dù pháo có bắn trên diện rộng cũng không gây được tác dụng lớn.

- Chúng đi từ Đập Đá, Tri Tôn sang đều có thể vấp vào những "bãi lửa", dù nó có đi chệch sang bên này cũng dính "bãi lửa" này, rồi các anh xem...

Nghe thấy hai tiếng nổ lớn ở phía Đập Đá, người đang nói reo lên:

- Đó tôi nói có sai đâu, đúng tiếng mìn nổ rồi.

Mọi người đứng bật dậy. Sáu Chấp nâng ống nhòm hướng về phía tiếng nổ. Ngoài hai cụm khói bốc lên cao và những ngọn cỏ, không có cái gì khác lọt vào ống kính. Sáu Chấp phàn nàn:

- Cỏ rậm quá chẳng thấy cái ma gì.

Tiếng cười nói của phụ nữ như ở một góc chợ đang di chuyển đến sở chỉ huy. Gần hai chục chị em do bà Độ dẫn đầu tới gặp Sáu Chấp. Bà Độ hỏi Sáu Chấp: 

- Mầy biểu chúng tao làm chi nào?

- Thím đưa chị em tới Kinh Sáu, nếu địch đến thím cho chị em xáp vào đội hình của chúng và nói với anh em binh sĩ "Quân Bắc Việt về ấp đông lắm, họ đào công sự ở khắp nơi, anh em vô đó nhất định đánh nhau to, nhân dân chúng tôi sẽ chết lây". Tóm lại thím cùng chị em sẽ bàn thêm, làm sao hù dọa và vận động chúng lui quân. Nếu chúng có hỏi: Kinh Bốn và Kinh Năm có quân Bắc Việt không, thì cứ trả lời: không. Thím sang đó vận động thêm chị em đi cho đông.

- Tao hiểu rồi. - Bà Độ nói với chị em đứng phía sau. - Đi thôi bọn bây.

Đoàn phụ nữ đi được khoảng hai tiếng đồng hồ, ở phía Kinh Sáu có tiếng súng nổ dồn dập như một trận đánh. Tiếng súng nổ khoảng mươi phút rồi tắt ngấm. Trong sở chỉ huy mỗi người phán đoán một phách.

- Kiểu này là chúng đã đụng đầu với du kích ấp rồi. Mấy bà phụ nữ có lẽ không ra kịp.

- Nghe ồn lên một hồi rồi thôi, có khi chúng bắn nghi binh rồi nằm đó.

- Hay là phụ nữ đã vận động chúng rút lui rồi.

Có tiếng ùng ùng nổ ở đầu nòng pháo, Năm Ưng la to:

- Pháo nó bắn đó. Xuống công sự ngay.

Bốn năm viên đạn pháo nổ tản mát ở ngoài ruộng cách trận địa hàng trăm mét. Im lặng khoảng một phút, rồi đạn pháo nổ dày đặc nhích gần vào trận địa du kích. Pháo nổ khoảng năm phút, chiến trường trở lại im ắng.


Từ lúc pháo địch ngừng bắn, Sáu Chấp không mấy lúc rời mắt ra khỏi cái ống nhòm. Anh lia ống kính sang trái, sang phải, sục tìm trên cánh đồng cỏ, bỗng nhiên anh reo lên:

- Chúng đang tiến vào "bãi lửa"... sắp chết cha chúng rồi... nổ rồi... nổ rồi... nổ nữa.

Liên tiếp ba tiếng mìn nổ. Trong sở chỉ huy người nào cũng vui mừng nở nang mặt mày. Sau những tiếng mìn nổ, Sáu Chấp không thấy bóng một tên lính nào lọt vào ống kính của mình nữa.

Đội quân tóc dài từ Kinh Sáu trở về, người nào nấy tươi cười hớn hở.

- Anh Sáu ơi!

Nghe người gọi tên mình, Sáu Chấp ngoảnh lại, thấy đội quân chính trị trở về anh rất mừng. Anh hỏi chị Tám đang tới gần chỗ mình:

- Tình hình bên ấy thế nào?

- Bọn chúng rút hết rồi. Chúng em dọa "Có tới hàng ngàn quân Bắc Việt ở trong ấp". Có thằng hỏi: "Quân Bắc Việt ăn vận, súng ống thế nào".    Chúng em nói: "Người nào cũng đội nón cối, đi dép râu, có những khẩu súng gì đó hai ba người khênh mới nổi". Có thằng bảo chúng em nói xạo, cũng có thằng tin là thật. Chúng nó cãi nhau... Cuối cùng chúng bàn với nhau thế nào đó, thi nhau bắn chỉ thiên một hồi rồi lui.

- Thím Độ đâu?

- Má biểu chúng em về trước, báo cáo cho các anh biết. 

Nghe chị em phụ nữ báo cáo lại tình hình xong, ban chỉ huy hội ý chớp nhoáng, nhận định những tình huống diễn ra từ sáng tới giờ sát với phương án của ta đề ra. Mọi người còn đang trao đổi, Sáu Chấp nhìn ra dòng kinh, thấy những bè cỏ có khoảng cách đều đang trôi, có điều lạ nó lại trôi ngược dòng. Sáu Chấp đưa ông nhòm cho Năm Ưng:

- Mày có nhìn thấy gì không?

- Bọn địch đang lội, chúng bè cỏ trên đầu.

Sáu Chấp nổi nóng, quát mắng Năm Ưng:

- Mày bố trí địa phương quân thế nào. Địch tới đó rồi mà chúng nó không nổ súng. Nó vào đó sẽ thọc sườn bắt sống mất tổ du kích thôi.

- Tôi bố trí...

- Thôi... còn cãi gì nữa. Điều nhanh khẩu đại liên ra góc kia, bắn chặn chúng lại.

Bọn lính ngụy hai lần bị vướng bãi mìn, chúng thấy tiến quân trên cách đồng không trôi, bèn lẻn xuống dòng kinh. Nếu như không phát hiện sớm, không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Trong đầu Sáu Chấp vẫn chưa hết bực bội về việc địa phương quân không nổ súng. Một lần nữa anh lại dồn vào Năm Ưng:

- Mày phải chịu trách nhiệm về việc này. Nếu để mất tiểu đội du kích, nếu để địch lọt vào đây.

Năm Ưng cùng tổ đại liên nhanh chóng di chuyển súng vào trận địa phụ, trên một eo đất, ở đó địa thế thật tuyệt, có tầm nhìn khá rộng. 

Địch vào cách khoảng hơn một trăm mét, Năm ưng hạ lệnh nổ súng. Đại liên và tiểu liên, súng trường của du kích phóng ra đồng loạt, những làn đạn xuyên táo vào đội hình địch. Nhiều tên chết chìm dưới dòng kinh, một số tên hoảng hốt dạt vào bờ hoặc chạy lên ruộng nhưng vẫn không thoát khỏi lưới lửa dày đặc.


Phải mất hàng chục phút, địch mới tổ chức lại được đội hình. Chúng dồn đơn vị phía sau lên cách khoảng bốn trăm mét, dùng đại liên, súng cối bắn như đổ đạn về phía ta, rồi thúc quân lên kéo xác nhau.

Trận đánh nhùng nhằng kéo dài đến tối.

Lần lượt tin tức từ các hướng của toàn xã báo cáo về ban chỉ huy. Từ trước tới nay ở trong huyện hiếm có trận đánh, diễn ra trên không gian rộng lớn, thực hiện đúng phương châm "Hai chân, ba mũi, giành thắng lợi giòn giã, phá tan cuộc càn lớn của địch, giết hàng chục tên địch. Ta không có ai thương vong". Tin chiến thắng loan nhanh khắp các xóm, ấp. Thanh niên nam nữ của Kinh Năm tụ họp vui cười ca hát như ngày hội.


Trong ban chỉ huy vẫn còn khắc khoải lo lắng, không hiểu tiểu đội du kích bảo vệ cánh sườn tới giờ vẫn chưa thấy ai về. Sáu Chấp giục Năm Ưng:

- Mày cử người đi tìm thằng Tưng xem tiểu đội ấy thế nào.

Có tiếng nói ở ngoài sân vọng vào:

- Tưng đây rồi, không phải tìm nữa. - Tưng cười cười nói nói từ ngoài sân bước vào trong nhà. - Mấy ông nội địa phương quân sao không nổ súng, làm chúng tôi hở sườn, khi chúng vấp vào hỏa lực của chúng tôi, chúng nó chết và bị thương hơn một chục tên, mũi ấy bị quằn lại; mũi khác đi qua trước địa phương quân, tôi yên chí chúng sẽ bị sẽ bị... nhưng nó đi qua. Chúng tôi lo quá, tưởng phen này phải đối phó địch tấn công từ hai hướng thì nguy, nhưng không hiểu sao, chúng đi được một đoạn rồi ngập ngừng quay trở lại. Chắc chúng nó sợ mìn...
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #87 vào lúc: 02 Tháng Bảy, 2021, 08:50:05 pm »

3

Trung đoàn 16 ngụy vẫn không chịu từ bỏ mục tiêu chúng đảm nhận càn quét, tiêu diệt lực lượng du kích Nam Thái Sơn. Cuộc càn của chúng kéo dài mười ngày liền vẫn ở trạng thái ngày đầu tiên. Ngày nào chúng cũng bị chết, bị thương hàng chục tên vì "bãi lửa" và những cây súng bắn tỉa của du kích, rồi khênh xác nhau về.


Quân và dân Nam Thái Sơn lại viết thêm vào trang sử chiến đấu của huyện Hòn Đất những dòng chói lọi. Chiến thắng mới này vượt xa sự hy vọng của Huyện ủy, Tỉnh ủy.

Khi địch ngừng cuộc càn, Huyện ủy kịp thời tổ chức một cuộc họp sơ kết kinh nghiệm, để phổ biến kinh nghiệm cho các xã khác. Cuộc họp vừa tiến hành được một ngày đã được tin của quân báo tỉnh cho biết: ngày mai chúng dồn sức toàn trung đoàn, do thằng sư đoàn phó sư đoàn 9 trực tiếp chỉ huy, đánh vô Nam Thái Sơn. Chúng thề với nhau: "Nếu không chiếm được Nam Thái Sơn sẽ không trở về". Huyện ủy tạm gác cuộc họp. Huyện đội trưởng Ba Non - người chỉ huy nổi tiếng dũng cảm mưu trí được thường vụ Huyện ủy phân công chỉ huy đối phó với cuộc càn mới của địch.


Lực lượng của ta ở Nam Thái Sơn vẫn không có gì thay đổi. Ngay trong đêm hôm ấy guồng máy chiến tranh của xã đã chuyển động xuống tới từng người dân ở các xóm ấp. Nhiều bãi mìn được bổ sung vào "trận đồ bát quái", Công sự trận địa được củng cố vững chắc thêm. Đích thân Ba Non đưa trung đội địa phương quân tới trận địa giao nhiệm vụ. Các cán bộ trong ban chỉ huy phân công nhau xuống kiểm tra từng đơn vị, tới gần sáng họ mới về sở chỉ huy.


Hừng đông vừa hé ở chân trời, tất cả các ấp đã ở tư thế sẵn sàng. Trên mặt đất, trên các ngõ xóm không còn một bóng người qua lại. Những bài học kinh nghiệm trong những năm dài chiến tranh không thừa chút nào. Hàng chục quả đạn pháo từ nhiều hướng bay tới, dập xuống Kinh Năm. Mặt đất rùng rình như một trận động đất. Các trận địa pháo của địch ở Tri Tôn, Hòn Sóc, Kinh Hãng, Đường Trâu, Ba Thê thi nhau nhả đạn tới nửa giờ liền. Thời kỳ này tổng thống Nguyễn Văn Thiệu (vì bị Mỹ giảm viện trợ) đã kêu gọi quân ngụy phải tiết kiệm đạn pháo, mà ở đây hôm nay chúng bắn không tiếc đạn, biểu hiện quyết tâm của chúng trong trận đánh này như thế nào. Hàng chục túp nhà tranh của dân bốc cháy.


Ấp Kinh Năm ngột ngạt trong lửa khói. Tiếng nổ đạn pháo vừa dứt, anh em du kích xông ra giúp dân dập lửa những đám cháy. Ba Non đứng trên thành công sự nâng ống nhòm quan sát. Cánh quân địch từ Đập Đá đang hướng thẳng tới Kinh Năm, vấp phải bãi mìn, chúng vòng qua, lại vấp phải mìn chúng dừng lại khoảng nửa tiếng đồng hồ rồi lại tiến. Chúng tiến rất chậm chạp. Mặt trời xế chiều rồi, mà mục tiêu chúng cần chiếm vẫn ngoài tầm đạn bắn thẳng. Tên sư đoàn phó cùng bộ sậu ngồi trên tắc ráng1 (Xuồng hình thoi dài hơn loại xuồng bình thường), chạy tới chạy lui hắn hò hét vào máy bộ đàm, đốc quân lính tiến lên.


Một lần nữa chúng sa vào "bãi lửa", chúng đang hoảng hốt thì đạn liên thanh của trung đội địa phương quân ở trận địa phục kích gầm lên như bão táp quét ngang đội hình. Lần này cả chỉ huy lẫn lính hoảng sợ thật sự. Tên sư đoàn phó cho tắc ráng quay mũi mở hết tốc lực máy, chạy thẳng về Tri Tôn. Bọn lính bỏ những xác chết, lội theo dòng kinh rút lui.


Phía rừng Nam Thái, suốt buổi sáng không có tiếng súng, mãi tới chiều mới có địch xuất hiện. Đại đội thám báo của chúng với ý đồ đánh vào "cứ", tên đại đội trưởng cáo già cho lính chạy ra chạy vô nghi binh, với thâm ý nhử cho du kích bắn hết đạn, rồi mới xông lên. Du kích không bị mắc lừa. Họ bình tĩnh, thực hiện bắn tỉa. Chỉ khi nào mục tiêu lọt vào đường ngắm, thấy chắc ăn họ mới siết cò. Một số tên lính ngụy đã mất mạng vì cái trò thụt thò nghi binh. Tên đại đội trưởng thám báo nổi máu yêng hùng, đứng bật dậy hô "xung phong". Hắn chưa dứt tiếng hô đã ngã vật xuống. Bị mất chỉ huy, bọn lính hoảng sợ mạnh thằng nào thằng nấy chạy. Anh em du kích xung phong lên thu được nhiều chiến lợi phẩm (một máy bộ đàm PRC25, một khẩu M79, và mười khẩu AR15).


Trận đánh ngày hôm nay là cái dấu chấm hết của kế hoạch phản công mùa khô của trung đoàn 16 ngụy. Sau gần một tháng trời cha con sa lầy ở cánh đồng Nam Thái Sơn, sức lực mệt mỏi, tinh thần rệu rã, chúng buộc phải lui về Hà Tiên để củng cố.


Lực lượng của xã Nam Thái Sơn lớn vụt lên trong khí thế tiến công, từ làm chủ Kinh Năm vươn ra phá tề diệt ác và làm chủ được các Kinh Ba, Kinh Tư, Kinh Sáu; bao vây các bốt địch còn lại. Nhân dân phấn khởi tin tưởng. Ngay sau ngày thắng lợi cuộc càn dài ngày của địch, đã có nhiều bài thơ ca truyền miệng biểu dương truyền thống vẻ vang của mình.

"Nam Thái quê ta cảnh đẹp giầu
Phong trào cách mạng có từ lâu
Bao năm Mỹ-ngụy gieo tang tóc
Nam Thái hiên ngang ngửng cao đầu".
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #88 vào lúc: 02 Tháng Bảy, 2021, 08:50:49 pm »

4

Tỉnh ủy đánh giá chiến thắng Nam Thái Sơn "... có giá trị thúc đẩy phong trào du kích chiến tranh của toàn huyện, và ảnh hưởng tốt tới phong trào toàn tỉnh. Nó tạo điều kiện thuận lợi cho ta mở một chiến dịch lớn...". Thật vậy, nó đã trở thành một loại năng lượng đặc biệt cho guồng máy chiến tranh của huyện Hòn Đất chuyển động khẩn trương hơn. Sau khi sơ kết rút kinh nghiệm, củng cố tổ chức vài ngày, lực lượng địa phương quân, dưới sự trực tiếp chỉ huy của huyện đội trưởng Ba Non, hành quân về xã Mỹ Lâm "mở vùng, mở mảng". Trưởng công trường huyện Tư Cương đưa người lên tận núi Dài cưa bom lép, lấy thuốc nổ để chế tạo mìn... Khu rừng Nam Thái thực sự trở thành "thủ phủ" của huyện Hòn Đất. Các đầu ngành của huyện công khai làm chòi, lán, hội trường la liệt ở dưới những tán lá tràm. Ngày đêm tiếng đe tiếng búa của công trường làm việc, hầu như không có giờ nghỉ. Mọi ngươi làm việc với tinh thần hăng hái say sưa chưa từng thấy.


Một hôm Tư Thời cùng một số anh bộ đội lạ mặt, tới chỗ làm việc của thường vụ Huyện ủy. Gặp Sáu Chấp, Tư Thời nói với anh bộ đội:

- Đây là đồng chí Sáu Chấp, ủy viên thường vụ Huyện ủy. - Anh Tư Thời vỗ vào vai anh bộ đội, giới thiệu. - Đây là đồng chí Lân, phó chủ nhiệm hậu cần của đoàn 101 bộ đội chủ lực của Miền mới về tăng cường cho quân khu ta. Đoàn 101 ít ngày nữa sẽ đến chiến đấu phối hợp cùng với chúng ta. Sáu Chấp cố gắng thỏa mãn yêu cầu của đồng chí Lân. Yêu cầu công việc này chỉ riêng bí thư Huyện ủy và Sáu Chấp biết thôi nghen. Thôi hai người làm việc với nhau, tôi còn chút việc ở đẳng.

Hai người ngồi xuống đệm cỏ, trước một cái bàn làm bằng thân cây tràm nhỏ ghép lại. Sáu Chấp hỏi anh bộ đội:

- Các anh ở miền Bắc mới vào?

- Chúng tôi vào lâu rồi, nhưng ở chiến trường khác.

Nghe Sáu Chấp nói tiếng miền Bắc, Lân có ý tò mò:

- Anh Sáu quê ở đâu?

- Tôi ở ngay xã này.

- Tôi nghe anh nói giọng Bắc.

- Vâng. Cả xã tôi gốc gác là người quê ở Nam Định, Thái Bình di cư vào đây làm ăn từ năm 1941, vì vậy xã này có tên là xã Nam Thái, còn thường gọi là Nam Thái Sơn vì có thời kỳ ghép cả xã Thố Sơn.

Sau vài câu chuyện thăm hỏi nhau, họ đi vào công việc. Lân trình bày:

- Vài hôm nữa đơn vị chúng tôi sẽ tới chiến đấu ở huyện nhà, chúng tôi đề nghị các đồng chí lo giúp cho việc tiếp tế lương thực thực phẩm. Trước mắt, tôi đề nghị: trong vòng mười ngày nữa, các đồng chí lo cho một nghìn giạ gạo, năm tạ muối và nửa tạ bột ngọt. Các loại thực phẩm khác tùy sức của địa phương có chừng nào thì giúp thêm chừng ấy.

Nghe Lân yêu cầu một khôi lượng lương thực thực phẩm quá lớn, trong thời gian ngắn, Sáu Chấp cảm thấy vượt quá sức mình. Anh ngồi im lặng vài giây suy tính "giá như trước đây thì xin chịu... Bây giờ có thể nhờ bà con Nam Thái...".

Sáu Chấp nói với Lân:

- Các đồng chí định địa điểm nhận gạo ở đâu?

- Ở ngay trong rừng này, nơi cụ thể do các đồng chí chọn.

Từ lúc được tin Trung đoàn chủ lực 101 sẽ về chiến đấu ở địa phương mình, trong Sáu Chấp bừng lên niềm hy vọng lớn lao. Anh dự cảm huyện mình có khả năng giải phóng sớm hơn các huyện bạn. Niềm tin tưởng phấn khởi mới giúp anh nảy nở nhiều sáng kiến trong công việc. Anh cho liên lạc mời cán bộ kinh tài và cán bộ phụ nữ huyện tới bàn kế hoạch mua gạo ngay chiều hôm đó.


Chỉ vài ngày sau một mạng lưới thu mua gạo đã chuyển động trên các chợ Trị Tôn, Xà Toóng, Đập Đá, cây số tám. Mặc dầu địch phong tỏa gạo rất chặt, nhưng số người tham gia mua gạo mỗi ngày một đông, bởi Sáu Chấp đã mạnh dạn định giá cao hơn thị trường (giá chợ 3.000 đồng ta cho giá 3.500 đồng). Hôm Lân tới nhận gạo, sau cái bắt tay siết chặt, Sáu Chấp vui mừng báo tin:

- Số gạo các đồng chí yêu cầu, chúng tôi mua dư một chút. Xếp ở gần đây, tôi sẽ cho người dẫn. Hãy ngồi nghỉ uống nước đã. Thú thật với đồng chí, khi nhận việc này tôi cũng lo không biết có kịp thời gian không.

- Chẳng riêng đồng chí lo. Chúng tôi cũng biết việc đưa một giạ gạo từ vùng địch ra chẳng dễ dàng gì. Như vậy là các đồng chí đã giúp chúng tôi xong một việc lớn. Chỉ vài tháng trước đây thôi, mỗi lần đi lấy gạo là khó tránh khỏi thương vong...
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
quansuvn
Moderator
*
Bài viết: 6589



WWW
« Trả lời #89 vào lúc: 02 Tháng Bảy, 2021, 08:51:55 pm »

5

Cuộc họp Huyện ủy mở rộng vào khoảng tháng 12 năm 1974, có các thủ trưởng của trung đoàn tham dự, bàn và quyết định nhiều vấn đề quan trọng, trong đó có hai việc lớn là phương án tác chiến và xây dựng chính quyền ở vùng mới giải phóng.


Phương án tác chiến của thủ trưởng đoàn 101 trình bày được coi là trung tâm để hội nghị thảo luận. Đoàn trưởng Hoàng Đức Đam phát biểu với thái độ tự tin, phương pháp diễn đạt mạch lạc gây ấn tượng khá mạnh với các cử tọa. Anh xòe rộng bàn tay chụp lên hàng chục cái chấm xanh - biểu tượng đồn địch vẽ trên bản đồ, thuộc khu vực xã Nam Thái Sơn, rồi nói:

- Chỉ cần trong một đêm chúng ta sẽ quét sạch hết những đồn bốt này. Không cần phải dùng nhiều lực lượng, có đồn ta chỉ sử dụng một tiểu đội hoặc một trung đội cũng chiếm được...

Nghe tới đó có cử tọa trố mắt như vừa nghe một câu chuyện thần thoại, không thể có trong đời sống. Ngay như trong tổng tấn công Mậu Thân, lực lượng và khí thế tiến công mạnh như thế, thằng địch dao động như thế, mà cũng chỉ xua được một số bốt nhỏ rút chạy, còn việc trực tiếp đánh chiếm đồn bốt của chúng cũng được một hai cái mà chẳng dễ dàng gì... Nhưng càng nghe, sự dẫn dắt hết sức chặt chẽ của báo cáo viên, các cử tọa càng thấy phương án ấy có nhiều khả năng trở thành hiện thực.


Bổ sung đầu tiên vào bản phương án tác chiến của Tư Đam, là ý kiến của tham mưu trưởng Tạo, về kế hoạch nghi binh. Tạo nói:

- Khi đoàn 101 biến mất khỏi vùng Bảy Núi, nhất định địch sẽ đánh dấu hỏi: đoàn 101 đi đâu? Nếu chúng nó đánh hơi thấy ta đang hoạt động ở vùng này, dứt khoát sư đoàn 9 ngụy sẽ nhào tới, và như vậy kế hoạch của chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn. Chúng ta cần có kế đánh lừa địch, dẫn chúng đi hướng khác. Theo tôi có thể lấy Kiên Lương là điểm hút địch tới đó. Làm sao cho địch tin chắc rằng chủ lực của ta chuẩn bị đánh Kiên Lương, công việc này đòi hỏi phải có tổ chức, kế hoạch không kém một trận đánh phải có sự tích cực tham gia của địa phương. Khi thực hiện nghi binh phải có sự chỉ huy chung như chỉ huy một hướng tấn công vậy. Nếu các đồng chí đồng ý hướng nghi binh, thì sau đây phải có cuộc họp riêng của những người thực hiện.

Phương án tác chiến được triển khai. Bộ phận nghi binh triển khai sớm hơn ít ngày. Một tiểu đội trinh sát đặc công của đoàn 101 chui vào đồn Kiên Lương trinh sát, khéo léo để lại dấu vết sự có mặt của bộ đội chủ lực.


Du kích xung quanh khu vực Kiên Lương (Hà Tiên) rải truyền đơn khắp các ấp xóm, kêu gọi nhân dân phối hợp với bộ đội chủ lực giải phóng quê hương. Dân công của xã Bình Sơn vận chuyển gạo, đạn tới một khu rừng cách không xa khu vực Kiên Lương. Bà con trong cơ sở "hợp pháp" đi chợ phao tin có quân Bắc Việt về rất đông chuẩn bị đánh nhau to ở Kiên Lương...


Sư đoàn 9 ngụy đang bị mất hút đối thủ, chúng lại nhận được nhiều tin của bọn mật vụ, thám báo ở khu vực Kiên Lương báo đến, rằng: Trong khu vực có sự hoạt động của quân Bắc Việt. Lập tức chúng kéo cả sư đoàn, tăng cường hai liên đoàn biệt động, một liên đoàn bảo an và thiết đoàn 11 tới Kiên Lương với ý đồ sẽ đánh quỵ đoàn 101. Khi ta phát hiện địch mắc mưu, đêm 17 rạng ngày 18, các lực lượng bộ đội chủ lực, địa phương, du kích đã ém sẵn xung quanh các đồn bốt địch từ xã Nam Thái sang Mỹ Lâm, thực hiện nổ súng đồng loạt. Chỉ trong vòng một đêm, ta đã tiêu diệt hai mươi lăm đồn bốt (cấp tiểu đội đến đại đội). Xã Nam Thái hoàn toàn giải phóng.


Đoàn 101 chuyển sang xã Mỹ Lâm, cùng với lực lượng của địa phương, ba đêm tiếp theo đã quét sạch hệ thống đồn bốt bên kinh Mớp Giăng. Cuộc tiến công của các lực lượng Hòn Đất như bão táp, khiến kẻ thù phải kinh ngạc. Chỉ trong vòng mười ngày đêm ta đã mở toang một vùng giải phóng rộng lớn, từ đầu tới cuối huyện kéo dài bốn mươi cây số. Đến lúc này sư đoàn 9 mới biết là đoàn 101 đang ở đâu. Nhưng chúng còn đang sa lầy vào cuộc càn, và bị hai tiểu đoàn địa phương Châu Hà bám chân không rút ra nổi.


Bộ chỉ huy mặt trận Hòn Đất, sau khi thu thập tình hình diễn biến giữa ta và địch tại mặt trận và khu vực liên quan, đã đi tới kết luận: Sư đoàn 9 sẽ chuyển hướng phản công vào Hòn Đất, trước tiên chúng sẽ chiếm "Ba Hòn" rồi tỏa các mũi xuống đồng bằng.


Trên cơ sở phán đoán như trên, bộ chỉ huy đã điều nhanh tiểu đoàn 7 và 8 của đoàn 101, và tiểu đoàn A11 của tỉnh đội Châu Hà (vừa tới phối hợp) tổ chức phục kích từ Vàm Rầy đến "Ba Hòn".

Trận địa phục kích được bố trí bí mật kín đáo. Họ không phải chờ lâu, ngay tối hôm sau, một tiểu đoàn địch đã hành quân từ phía Hà Tiên tới. 

Trời sáng trăng vằng vặc. Địch theo đội hình hàng dọc, bám sát lưng nhau. Chúng đã lọt vào đường ngắm khẩu 12.71y của bộ phận đón đầu. Lệnh phát hỏa. Súng liên thanh các loại bất ngờ gào thét như mưa giông chớp giật quét vào đội hình địch. Chỉ trong vài phút, đại đội đi đầu của địch đã bị tiêu diệt; toàn bộ đội hình tiểu đoàn địch bị xé rách ra từng mảng lớn, bốn năm chục tên nhảy liền xuống sông Vàm Rầy, bị chết chìm gần hết. Số sống sót chạy tản mát vào đồng cỏ, nhưng vài ngày sau cũng bị du kích bắt làm tù binh.


Tiếng vang chiến thắng của trận phục kích Vàm Rày làm xao động cả một vùng. Bọn địch đóng dã chiến trên "Ba Hòn" vội vàng rút chạy. Nhân dân vui mừng loan tin chiến thắng trên các nẻo xóm ấp, chợ quê. Hình ảnh thân thương của những chiến sĩ quân đội cách mạng choán đầy trong tình cảm của mọi người dân, kể cả những người dân đang sống trong vùng tạm chiếm. Vào giữa mùa dưa hấu, bà con đi chợ thấy các anh bộ đội đang hành quân trên bờ kinh Vàm Rầy, tất cả xuồng ghe chủ động áp vào bờ, họ ném hết dưa hấu lên ủng hộ bộ đội giải phóng. Một quả dưa hấu đưa tới tay một anh bộ đội lại kèm một lời chúc tụng chân thật cảm động.


Không đầy một tháng, được sự chi viện của cấp trên quân và dân Hòn Đất đã làm một khối lượng khổng lồ công việc. Giải phóng trọn vẹn một xã và giải phóng gần hết một xã khác, Tiêu diệt và bức rút 42 đồn bốt (phần lớn là tiêu diệt). Lập xong chính quyền ở hai xã. Phong trào du kích chiến tranh bùng lên như diều gặp gió. Riêng ở xã Nam Thái Sơn, từ sau ngày giải phóng, số lượng du kích tăng lên tới ba trăm người được trang bị đủ súng; trở thành căn cứ vững chắc của tỉnh, của huyện. Các cơ quan của tỉnh, huyện về đóng tại xã được nhân dân bảo vệ an toàn. Cả những người dân thường cũng có ý thức đánh địch bảo vệ cách mạng. Một lần cô Mùi vào rừng câu cá, gặp một tiểu đội lính ngụy. Thấy bọn chúng tỏ ra hoảng sợ, cô mạnh dạn hỏi:

- Các anh đi đâu đấy, lạc đường hen?

Một tên trong bọn ngụy trả lời:

- Chẳng giấu gì cô, mấy hôm Việc cộng tấn công mạnh quá, chúng tôi chạy trốn vô đây. Đã mấy ngày hôm nay chẳng có cơm ăn...

Mùi nghĩ ngay tới kế dụ địch về ấp để du kích bắt sống chúng. Cô nói:

- Chúng ta cùng là người Việt Nam với nhau, nhìn các anh đói khổ tôi rất thương, nhà tôi gần đây mời các anh vô nấu cơm cho các anh ăn... nhưng...

Thấy Mùi tỏ ra ngần ngại không nói hết ý của mình, một tên lính gạn hỏi:

- Chị đừng ngại, chúng tôi ăn xong rồi đi ngay thôi.

Mùi nói:

- Tôi sợ các anh mang súng ống thế kia vô ấp, lỡ có ai nhìn thấy họ báo du kích... Nếu các anh ưng... một điều kiện...

- Điều kiện chi chị cứ nói.

- Các anh phải giấu tất cả súng ở trong rừng, cởi áo lính, làm như người đi làm đồng trở về.

Bọn lính ngoan ngoãn thực hiện điều kiện của Mùi nêu ra. Chúng theo Mùi về nhà. Mùi cho em đi báo du kích ấp biết. Hai du kích ra rừng thu hết súng. Bọn lính đang ăn cơm thì du kích ập đến...
Logged

Ai công hầu, ai khanh tướng, vòng trần ai, ai dễ biết ai
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu, gặp thời thế, thế thời phải thế
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM