CHƯƠNG BẢY
1
Đã được ba tuần kể từ khi Át-ke ở mặt trận quay về và hội ý với tướng Lư-cốp. Hôm nay ông lại nghe thiếu tá báo cáo.
Át-ke kể lại các cuộc hỏi cung trung úy Sun, hạ sĩ Lan-ghe và các tù binh khác, cuộc trò chuyện với Hô- man. Nghe xong Lư-cốp nói:
- Thiếu tá hãy nêu ý kiến kết luận đi.
Át-ke nghĩ một lát rồi nói:
- Tôi kết luận rằng: Hô-man nói đúng sự thật.
Lư-cốp nhìn thiếu tá hình như hơi có vẻ là lạ và bấm chuông.
- Thế nào, đại tá Trít-tốp đến chưa?
- Thưa thiếu tướng, đến rồi. Đồng chí ấy đang đợi ngoài kia.
- Mòi vào đây.
Trít-tốp đi vào. Đó là một người trạc sáu mươi nhăm tuổi, sắc mặt có vẻ ốm yếu, tầm vóc cao lớn, gầy gò. Ông cũng mặc thường phục như tất cả những người ngồi trong phòng này. Lư-cốp bảo:
- Đồng chí hãy báo cáo với chúng tôi về căn hầm bí mật cất giấu hồ sơ lưu trữ. Báo cáo từ đầu nhưng ngăn ngắn thôi.
- Xin tuân lệnh - Trít-tốp đưa tay lên che miệng, đằng hắng rồi bắt đầu nói - Nửa năm trước đây chúng tôi được biết rằng Tổng cục an ninh quốc gia Đức đã gửi cho tất cả các cơ quan mật thám, tình báo quân sự, các đội phản gián một bản chỉ thị vô cùng quan trọng. Chính tên Tổng tư lệnh ss là Him-le đã ký bản chỉ thị đó. Bản chỉ thị đề ra cho các cơ quan nói trên và cả các tổng đội ss, các đạo quân ss, các đội biệt kích ss và các binh đoàn "Đầu lâu"
1 nhiệm vụ thực hiện những biện pháp nhằm làm thế nào để cho hồ sơ lưu trữ của những tổ chức này khỏi lọt vào tay đối phương trong bất cứ hoàn cảnh nào. Trong khi rút lui từ đông sang tây các hồ sơ lưu trữ đó phải được gửi đến các trạm đã quy định dưới sự hộ tống nghiêm ngặt, sau đó phải đóng vào các hòm kim khí đặc biệt để cất giấu một cách có hệ thống vào hầm bí mật. Hiện nay chúng tôi chưa biết được rằng những căn hầm bí mật này được xây dựng ở đâu và dưới sự chỉ huy của ai, cấu trúc của chúng như thế nào.
- Chúng tôi chỉ mới nhận được một vài tin tức cách đây hai tháng rưỡi - Lư-cốp nói - Nhưng cũng chỉ biết về một căn hầm thôi mà chắc rằng có những mấy cái hầm như thế kia.
- Ở Ốt-bua à? - Át-ke hỏi.
- Ốt-bua?! - Đại tá Trít-tốp tỏ vẻ ngạc nhiên - Không, chúng tôi lại nghe nói rằng ở nơi khác kia.
- Không phải ở Ốt-bua - Lư-cốp nói có vẻ như trình bày ra sự băn khoăn của mình.
Át-ke bồn chồn nhấp nhổm trên ghế.
- Cái thị trấn này nằm ở hạ lưu sông En-bơ. bên tả ngạn - Trít-tốp nói tiếp.
- Bên nào? - Át-ke hỏi lại.
- Bên tả ngạn nghĩa là về phía tây. Đúng hơn là không phải ngay trên bờ sông mà hơi lùi vào một quãng.
- Tên thị trấn là gì?
- Ca-xơ-lút - Trít-tốp nói - Chúng tôi dự đoán rằng chính cái số hồ sơ này được giấu trong căn hầm bí mật đâu ở trên bờ sông trong khu rừng gần thị trấn đó. Nói đúng hơn là một bộ phận hồ sơ. Chúng xây dựng căn hầm bí mật nhằm mục đích bảo quản các hồ sơ lưu trữ nếu nước Đức thua trận và bị chiếm đóng.
- Xin lỗi thiếu tướng - Át-ke nhổm dậy - Tôi xin phép hỏi đại tá về nguồn gốc của những tin tức do đại tá cung cấp về căn hầm bí mật và các hồ sơ lưu trữ.
- Được - Lư-cốp liếc nhìn Trít-tốp - Đồng chí trả lời cho thiếu tá Át-ke đi.
Trít-tốp đáp:
- Nguồn tin là tình báo viên của chúng ta hoạt động trong vùng gần đó.
Át-ke đứng dậy, đến trước tấm bản đồ châu Âu chiếm hết cả một bức tường của gian phòng, đặt thước ước lượng cái gì đó rồi quay lại nói:
- Một trăm năm mươi cây số cả thảy, chỉ có cái là Ốt-bua cách Ca-xơ-lút một trăm năm chục cây số. Hai thành phố ở hai bên bờ sông. Những điểm còn lại đều giống nhau: sự bố trí căn hầm, cấu trúc, cách bảo quản, cách đóng hòm.
- Ừ, cả cách đóng hòm - Lư-cốp gật đầu.
Trít-tốp lặng thinh. Át-ke xoa xoa sống mũi:
- Hai căn hầm trong hai thành phố gần nhau... lạ nhỉ?!
- Chúng ta hãy nghe đại tá Trít-tốp - Lư-cốp bảo.
Át-ke liền ngồi về chỗ.
Trít-tốp tiếp tục:
- Một tổ đặc biệt đang tìm kiếm những hồ sơ này. Hiện nay nó đang ở Ca-xơ-lút, nó đã được tung sang đó một cách trót lọt, đang hoạt động ráo riết. Đã xác định được địa điểm của căn hầm này. Thế là hết. Sau đó tổ này không nhúc nhích lên thêm được một bước nào nữa. Bọn phản gián Đức suýt nữa mò ra họ. Bây giờ ở đó chúng nó đều rất cảnh giác, hễ sơ suất một tý thôi là có thể bị bại lộ.
- Xin lỗi, việc ấy xẩy ra từ bao giờ? - Át-ke hồi hộp cựa mình trên ghế.
- Đồng chí hỏi là bọn Đức bắt đầu đề phòng và tình hình trở nên phức tạp từ bao giờ phải không? - Đại tá hỏi lại.
- Vâng.
- Bốn mươi ngày trước đây.
- Thế thì... - Át-ke hỏi - Chả nhẽ lại không thể chuyển hồ sơ đi và xây dựng một căn hầm bí mật mới ở nơi khác hay sao?
- Chúng tôi đã dự đoán khả năng đó và đang theo dõi tình hình vận chuyển. Hơn nữa những hồ sơ này lại gồm có hàng trăm hòm bằng sắt lớn cơ. Vị tất đã có thể cho một đoàn xe lù lù chở một số lớn hàng như vậy chạy lọt qua được mắt tình báo đối phương đang cốt săn đuổi những hồ sơ này. Bọn chúng đã thông minh hơn hồi đầu chiến tranh nhiều. Bây giờ chúng đã ... biết đánh giá sức mạnh và khả năng của tình báo Liên-xô.
Thiếu tướng cám ơn Trít-tốp. Đồng chí này chào rồi đi ra. Khi còn lại hai người, Lư-cốp hỏi Át-ke:
- Thế nào? Ý kiến anh đối với tất cả những cái đó ra sao?
Át-ke lặng thinh - Lư-cốp mỉm cười:
- Nói đi chứ.
Át-ke đứng dậy, vịn vào lưng ghế và nói một cách cả quyết.
- Dù sao tôi vẫn tin vào gã hàng binh Hô-man.
----------------------
1. Các binh đoàn SS làm nhiệm vụ phá hoại và càn quét đặc biệt.