Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 03:09:53 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Thế chiến thứ ba: Chiến tranh mạng lưới  (Đọc 9493 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #130 vào lúc: 30 Tháng Tư, 2020, 04:26:00 pm »


        CÁC GIAI ĐOẠN CỦA CHIẾN TRANH MẠNG LƯỚI TRUNG TÂM

        Giờ đây chúng ta sẽ xem xét các giai đoạn của chiến tranh mạng lưới trung tâm, một lần nữa hãy lưu ý rằng, định dạng các cuộc đụng độ và diễn viên của hoạt động mạng lưới trung tâm với đầy đủ trang thiết bị đã mô tả ở trên - chỉ là một trong những hình thức biểu hiện của hoạt động mạng lưới, và được cho là biện pháp cực đoan. Việc thực hiện giai đoạn nóng ở Afghanistan và Iraq chỉ ra toàn bộ tính dễ tổn thương, nhưng khi chưa hoàn thiện đủ những cách tiếp cận nóng với quá trình mạng lưới, Afghanistan hay Iraq đã trở thành nơi chạy thử của những cách tiếp cận “chiến đấu” kiểu mạng lưới tại khu vực, từ đó hàng loạt kết luận được đưa ra, cho phép hoàn thiện yếu tố chiến trận. Tuy nhiên, ở cấp độ này, diễn viên không gian điều khiển đang hoàn thiện có thể trở thành người tham gia cuộc xung đột mạng lưới trong điều kiện chiến trường lạnh, khi thực hiện các hoạt động mạng lưới tại khu vực mà không sử dụng vũ khí thông thường, chỉ dựa vào công nghệ cao, các chiến lược thông tin và xã hội.

        Bất cứ hoạt động mạng lưới nào bắt đầu trước tiên từ việc giành được ưu thế thông tin. Đó là giai đoạn đầu của chiến dịch mạng lưới. Trên nguyên tắc, việc đạt được ưu thế thông tin được thực hiện bằng con đường triển khai mạng lưới thông tin riêng, đồng thời với việc trấn áp hay làm hỏng hệ thống thông tin tình báo của đối phương. Đối tượng cần quan tâm sát và loại bỏ trước tiên thường là các nút mạng cùng như các trung tâm xử lý thông tin, phân tích và ra quyết định. Trên thực tế, mạng lưới thông tin riêng thường được triển khai dưới dạng các tòa soạn của những phương tiện thông tin đại chúng mới thành lập cũng như các nơi tập trung phóng viên của các phương tiện truyền thông. Trong số này gồm có các hãng tư vấn, PR, và trong những điều kiện đặc biệt phức tạp còn là những công ty bình thường. Nếu môi trường hoàn toàn thù địch thì công cụ ưu tiên của việc triển khai thông tin sẽ là các mạng lưới đang tồn tại, bị thay đổi bằng cách mua lại, hay tác động về tư tưởng kể cả việc tuyển dụng trực tiếp.

        Giai đoạn hai của chiến dịch mạng lưới là trấn áp khả năng kháng cự có tính hệ thống thực thể của đối phương sau khi đạt được ưu thế thông tin. Điểu đó có thể xảy ra bằng việc phân hóa bộ máy quản lý nhà nước hay bất cứ tổ chức nào khác. Đến đây bắt đầu công việc xử lý tư tưởng, tuyển dụng, hay mua chuộc trực tiếp. Tất cả mọi việc nên diễn ra trong điều kiện luôn tạo ra những vấn dề về đời sống, bên cạnh việc gây sức ép tâm lý. Trên chiến trường, có thể đạt được hiệu ứng tương đương bằng cách giành được ưu thế trong không gian nhờ áp đảo hệ thống phòng thủ tên lửa của đối phương. Cả trong trường hợp này lẫn trường hợp kia, giai đoạn hai của chiến tranh mạng lưới có nghĩa là tước mất khả năng (đối phương) chống đỡ theo kế hoạch họ đã thỏa thuận một cách hệ thống trước đó, trong khi sự phân hóa và vượt trội thông tin làm đối phương hoàn toàn mất tinh thần.

        Sau đó bắt dẫu giai đoạn thứ ba của chiến tranh mạng lưới - tuần tự phá hủy những cơ sở lớn, đầy sinh lực nhưng không được kiểm soát, vẫn có thể hồi phục để kháng cự. Đó có thể là các bộ và các ngành cũng như các bộ chỉ huy quân sự hay tàn dư của các đơn vị quân đội.

        Giai đoạn thứ tư, cuối cùng của chiến dịch mạng lưới là việc loại bỏ hoàn toàn, dứt khoát bất cứ lò lửa kháng cự nào, cho dù đó là nhũng tờ báo nhỏ, các nhóm ngoài lề xã hội hay những bộ phận, đơn vị quân đội phân tán.

        Nét đặc trưng chính của chiến dịch mạng lưới là tất cả bốn giai đoạn đều được thực hiện nhanh đến độ không để cho đối phương khả năng tập hợp lực lượng lẫn đưa ra những quyết định cần thiết. Trong phạm vi quốc gia, nó có thể diễn ra vài tháng đến vài năm, trong khi một số chủ thể nhỏ có thể bị loại bỏ chỉ sau vài ngày. Thêm vào đó mỗi giai đoạn tiếp theo có thể diễn ra chồng lấn, tức có thể được tiến hành mà không cần đợi giai đoạn trước hoàn tất. Trong những điều kiện lý tưởng, tất cả bốn giai đoạn được thực hiện gần như đồng thời, với một khoảng cách nhỏ ở điểm xuất phát. Cùng với đó trước khi bắt đầu chiến dịch mạng lưới cần có một giai đoạn thu thập và phân tích thông tin về đối phương, bởi chính hoạt động mạng lưới gồm bốn giai đoạn nói trên chỉ là bộ sưu tập cuối cùng những thông tin chung, đầy đủ về các giai đoạn của đối phương.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #131 vào lúc: 30 Tháng Tư, 2020, 04:26:37 pm »


        Ý ĐỊNH CỦA CHỈ HUY - SỰ AM HIỂU CỦA NGƯỜI THỪA HÀNH

        Trong chiến tranh mạng lưới thật sự không có khái niệm mệnh lệnh, ngoại trừ những trường hợp cực đoan hay tình huống khẩn cấp, nhưng lại có nhiều hiện tượng kiểu như ý định của chỉ huy. Trong chiến lược quân sự - chiến tranh mạng lưới trung tâm- cũng có những điểm tương tự. Nhìn chung, khái niệm này xuất phát từ một chiến lược quân sự. Trong chiến tranh cổ điển thời công nghiệp, sự liên kết được thực hiện trên cơ sở nền tảng, mỗi binh đoàn hay đơn vị đều có chỉ huy đưa mệnh lệnh trực tiếp, mênh lệnh đó phải được thực hiện nghiêm ngặt. “Băng qua sông và chiếm lấy căn cứ đầu cầu”. Tất cả khi đó đều nhận ra rằng bờ bên kia là thảm họa và cái chết, rằng không thể tiến tới đó vì đó là đầm lầy, tất cả sẽ bị nhấn chìm. Và kể cả khi họ băng qua được bờ bên kia, tại đó họ sẽ gặp hỏa lực vượt trội của đối thủ và kết quả tất cả họ sẽ bỏ mạng. Bản thân chỉ huy dơn vị cũng không hiểu tại sao phải làm điều đó, nhưng ông ta phải nghiêm túc hoàn thành mệnh lệnh trực tiếp của chỉ huy cấp trên. Tuân thủ kỷ luật quân đội và nghĩa vụ, ông ta tới đầm lầy và nhấn chìm ở đó gần như toàn bộ tiểu đoàn. 10 người thoát được lên bờ thì chết dưới làn đạn của đối phương cố thủ ở đó. Một tiểu đoàn đã hy sinh anh dũng như thế trong diều kiện chiến tranh truyền thống thời công nghiệp.

        Trong chiến tranh mạng lưới, các chỉ huy cố tránh ra mệnh lệnh trực tiếp, bởi điều đó sẽ làm giảm chất lượng thực hiện ý định cuối cùng của ông ta. Ban chỉ huy xuất phát từ quan điểm rằng tấn công trực diện là không cần thiết, mà là tạo ra cái tưởng là cuộc tấn công để lôi kéo chú ý của đối phương khỏi mẹo nghi binh. Chính điều đó được giải thích cho các thuộc cấp, tức những nhà điều hành mạng lưới rằng cần phải đạt được điều gì và kết quả nào. Cái đạt được từ mục tiêu đặt ra là kết quả sự áp đặt của nhiều yếu tố - từ trí tuệ đến công nghệ.

        Tiếp theo các binh đoàn hành động, so với thời chiến tranh công nghiệp, tương đối tự do, thậm chí trong chế độ “thoải mái”, tự đánh giá tình huống, phân tích dữ liệu nhận được, yêu cầu thông tin bổ sung cần thiết và kết quả là tự đưa ra quyết định, ở cấp độ chỉ huy lẫn cấp độ người thừa hành cụ thể. Xuất phát từ hoàn cảnh đang hiện diện và thay đổi rất nhanh, các chỉ huy có thể tự điều chỉnh những quyết định được đưa ra sao cho việc thực thi nhiệm vụ hiệu quả nhất và ít đổ máu nhất, sử dụng những khả năng hiện có và yêu cầu yểm trợ cần thiết từ trung tâm, trong đó có cả yêu cầu vượt cấp chỉ huy cấp trên. Mỗi diễn viên mạng lưới đều nắm được ý định cuối cùng của chỉ huy, chủ đích mà ban chỉ huy muốn đạt được. Hiểu được ý định này, mỗi thành phẩn mạng, mỗi nhóm, mỗi nút mạng đồng bộ hóa với thực tại chung quanh cũng như với nhau, tạo ra trong quá trình thực thi nhiệm vụ những liên kết khu vực cần cho cấu hình cẩn thiết. Tất cả diễn ra có tính đến yếu tố timing - thời gian, được giao để thực hiện nhiệm vụ này hay khác. Tránh khỏi sự ban hành mệnh lệnh trực tiếp là một cách tiếp cận hệ thống để đạt được mục tiêu bằng cách hiệu quả hơn và ít tổn thất hơn. Trong trường hợp này, ý định của chỉ huy được thực hiện dựa trên yếu tố sự am hiểu phổ quát.

        AM HIỂU PHỔ QUÁT

        Một trong những nét phân biệt của chiến dịch mạng lưới sự am hiểu phổ quát. Sự am hiểu tình hình chung và nắm được các ý định của chỉ huy kết hợp với khả năng đồng bộ hóa và tự đồng bộ hóa sẽ cho phép phối hợp những hoạt động phức tạp và hiệu ứng, dẫn đến sự liên kết các hiệu ứng ở những mức độ khác nhau, trong đó những hành động khác nhau hiệp đồng dựa vào nhau.

        Mỗi diễn viên có quyền truy cập vào một mạng chung, một cơ sở dữ liệu chung. Chính khi sử dụng thông tin của nó anh ta theo mặc định đã hành động đồng bộ với các đơn vị chiến đấu còn lại. Quyển truy cập này anh ta có thể trực tiếp nhận được, hoặc với sự hỗ trợ của nhà điều hành mạng tùy theo hoàn cảnh. Thêm vào đó mỗi binh sĩ nếu cần phải nắm được tinh thần tất cả các cuộc trò chuyện, diễn ra giữa bộ tham mưu với những diễn viên còn lại, kể cả việc “lắng nghe”... suy nghĩ của các thành viên khác của chiến dịch. Trong khi đó đơn vị chiến đầu - đó là một khái niệm hoàn toàn không chính xác để mô tả các hoạt động mạng lưới. Cái mà trong các cuộc chiến tranh thời công nghiệp hóa xem là một đơn vị con người với những khả năng hạn chế bởi định dạng hành động của đơn vị này, thì trong chiến tranh mạng lưới là một hệ thống tổng quát. Quyết định do hệ thống này đưa ra trên chiến trường có thể thay đổi toàn diện diễn tiến sự kiện cũng như chiến lược chung của hành động, nếu nó được đưa ra trên cơ sở những dữ liệu mới nhận được rất nhanh, khiến thay đổi một cách chất lượng chiến thuật tiến hành chiến dịch.

        Mỗi diễn viên trong trường hợp này, căn cứ vào ý định của chỉ huy, hoàn toàn nắm được mục tiêu cuối cùng, thậm chí không phải mục tiêu chiến thuật, mà là chiến lược, của toàn bộ chiến dịch, có thể không chỉ sử dụng những dữ liệu phổ cập trên cơ sở nguyên tắc am hiểu phổ quát, mà đồng thời còn bổ sung vào cơ sở dữ liệu chung, và quan trọng nhất là có khả năng và toàn quyền tạo ra một bối cảnh cần thiết, nếu anh ta cần nó, để thực thi nhiệm vụ. Cụ thể, đang có mặt trên “chiến trường” - ở đây không nhất thiết là nơi diễn ra đụng độ, mà là bất cứ môi trường nào khác tiến hành chiến dịch mạng lưới - diễn viên có khả

        năng nhanh chóng liên hệ với đại diện của một cơ quan tin tức. Nhưng đồng thời cũng với một cá nhân nhà báo nào đó, một nhà ngoại giao hay chính khách và bằng việc chuyển giao toàn bộ hay một phần thông tin có được, để tạo ra cho anh ta một bối cảnh hành động cẩn thiết vào ngay thời khắc đó. Thông báo được truyền đi từ “chiến trường” có thể ngay trong tích tắc đến được các hãng tin chính của thế giới, tác động lên giá cổ phiếu, và đến lượt mình, có thể nhanh chóng điều chỉnh các quyết định chính trị của các bên liên quan khác nhau mà bằng cách nào đó có liên quan đến chiến dịch và thay đổi tiến trình các sự kiện chung, tác động lên kết quả cuối cùng của một “trận chiến” cụ thể.

        Người diễn viên có khả năng tác động lên tình hình xã hội, chính trị ở mỗi điểm cư trú cụ thể nếu có được ưu thế tiếp cận thông tin, tốc độ liên hệ với các diễn viên khác, đồng thời phối hợp hành động của mình với bộ tham mưu cung cấp sự am hiểu phổ quát cho tất cả các thành viên quá trình. Trong ý nghĩa này người lính thời chiến tranh mạng lưới - đó là một binh sĩ vạn năng, một tập hợp các khả năng tối đa, nói cách khác - là một hệ thống phổ quát có khả năng thực hiện bất cứ chiến dịch nào trong phạm vi thẩm quyển của anh ta, trong không gian xã hội vật chất và thông tin, để đạt được bất kỳ mục tiêu nào. Người lính của xã hội hậu tự do trong tương lai, đó là một sinh vật điều khiển học hoàn hảo với những khả năng gần như không giới hạn.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #132 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2020, 09:00:52 am »


TRƯỚC TRẬN CHIẾN CUỐI CÙNG

        KỶ NGUYÊN CỦA NHŨNG TỔ CHỨC MẬT VÀ SỰ KHÉP KÍN CỦA GIỚI TINH HOA

        Với sự xuất hiện của ký nguyên hậu hiện đại và việc thông qua những chiến lược mạng mới, các cơ quan an ninh và điệp viên mật ngày càng mất đi ý nghĩa thường thấy của chúng. Hoạt động tình báo nhanh chóng tiếp nhận dạng thức hậu thực chứng - ít tài liệu và dữ liệu cụ thể hơn, nhiều hình ảnh, ngụ ý và ngữ cảnh hơn. Học thuyết âm mưu với những âm mưu, hội tam điểm và tổ chức bí mật, xác nhận điều hiển nhiên nhưng không có bằng chứng cụ thể, đang đi vào cuộc sống hằng ngày. Mặc dù các thành viên hội tam điểm, đại diện các hội kín, ở phương Tây nói chung và Hoa Kỳ nói riêng, tiếp tục đóng vai trò quan trọng trong giới lãnh đạo như một yếu tố thiết yếu cho sự trang điểm chính trị, thực tế cả hai Bush, và phần lớn tầng lớp tinh hoa Hoa Kỳ dều tham gia vào một hội kín “Skull and bones”. Nhiều đại diện CIA và giới lãnh đạo Hoa Kỳ những năm trước cũng tham gia vào hội kín này. Và có bao nhiêu hội như thế thật sự tác động vào số phận thế giới đến hiện nay? Khó mà đồng tình với ý kiến rằng tất cả những thứ này chỉ mang tính biểu tượng hình thức nào đó của giới thượng lưu, một tàn tích cổ xưa. Nói ví dụ, nếu nữ hoàng vương quốc Anh là biểu tượng của Anh quốc và giới thượng lưu, thì biếu tượng của giới tinh hoa Hoa Kỳ là các hội kín. Ngày nay hội kín - đó là một nghiệp đoàn nào đó của các nhóm tinh hoa, thường mâu thuẫn nhau trong các vấn đế về chiến thuật đạt được sự hùng cường thế giới. Nhưng về chiến lược, ở đó không có tranh cãi.

        Hậu hiện đại mà sự thống trị của nó ngày càng thể hiện rõ, đã mở ra những khả năng bình đẳng cho cả truyền thống lẫn hiện đại. Thí dụ, trong xã hội hiện đại cùng với những người bình thường, cùng với những cư dân kiểu mẫu còn tồn tại những người theo nghi thức xưa, tín hữu các giáo phái cổ cùng với những người chuyên giới, cấy bộ phận nhân tạo vào cơ thể, với sự giúp dỡ của hóa chất hay sự biến đổi gien thay đổi khả năng của cơ thể chính mình. Các cyborg1, người đột biến, người nhân bản, một thực tế không phải quá xa vời như đã từng ngỡ thế chỉ vài năm trước. Chỉ cần thêm một thời gian không lâu nữa và chúng sẽ ngày càng xuất hiện thường xuyên hơn trong con người, xóa nhòa khái niệm “con người”, mở rộng ranh giới của nó, thay đổi individuum, không thể chia cắt được, thành dividuum2 của hậu hiện đại, được đưa vào trong mạng lưới cũng giống như cá thế của thời hiện đại được đưa vào trong xã hội.

        Nhưng cũng giống như trong thế giới hiện đại của những công nghệ cao và mạng lưới xuyên quốc gia, có những yếu tố cổ đại, xưa cũ, nghi lễ, trong thế giới này cũng tồn tại những hội kín và các hội tam điểm.

        Nhìn chung giới tinh hoa Hoa Kỳ tràn đầy tinh thần cứu thế. Quan điểm của họ: sức mạnh là định mệnh cao cả của Hoa Kỳ, Manifest Destiny3. Hoa Kỳ được thành lập để thực hiện quyền lực địa chính trị này và kiểm soát tất cả, nói đơn giản là thòng trị thế giới. Nó được đặt ngay từ đầu trong bản thân khái niệm “đế chế" của Hoa Kỳ và mô tả trực tiếp trong hiến pháp Mỹ: “Hiến pháp Hợp chúng quốc Hoa Kỳ mà Jefferson đã chỉ ra tốt hơn hết là phải thích hợp cho “đế chế" mở rộng. Cần nhấn mạnh, Hiến pháp này là Hiến pháp đế chế, không phải đế quốc. Đế chế bởi vì dự thảo Hiến pháp Hoa Kỳ dựa trên mô hình xây dựng một không gian mở và tái lập những quan hệ đơn lập và đa dạng vô tận kiểu mạng lưới trên một lãnh thổ không giới hạn4.

------------------------
        1. Những nhân vật trong tiểu thuyết viễn tưởng, nửa người nửa máy. (ND)

        2. Từ chữ individuum, từ tiếng Latin, có nghĩa một cá thể toàn vẹn, không thể chia cắt. (ND)

        3. Vận mệnh hiển nhiên, niềm tin rằng Hoa Kỳ có quyền và nghĩa vụ bành trướng ra lục địa Bắc Mỹ. Thuật ngữ này được những người Dân chủ sử dụng lần đầu tiên năm 1840 nhằm biện hộ cho cuộc chiến với Mexico và sáp nhập nhiều vùng đất mà ngày nay là miền tây Hoa Kỳ (Oregon, Cộng hòa Texas..)

        4. Hardt M., Negri A. Đẻ chế. Praksis, 2004.

Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #133 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2020, 09:01:43 am »


        Như vậy, sứ mệnh của giới thượng lưu Hoa Kỳ là mở lại, sau đó làm chủ không gian thế giới toàn cầu, cài đặt mô hình văn minh của mình vào đó và bằng cách này kết thúc lịch sử, tức loại bỏ tất cả các căn cứ cho mâu thuẫn và xung đột qua việc thiết lập một hệ thống thế giới quan Hoa Kỳ thống nhất. Tất cả không là gì khác ngoài dự án mạt thế, thể hiện trong các phạm trù tôn giáo. Cùng lúc dự án mạng Hoa Kỳ “đế chế" hậu hiện đại được xây dựng “trái ngược với dự án chủ nghĩa đế quốc, vốn lan truyền thẳng quyền lực của mình trong những không gian khép kín và xâm chiếm các nước phụ thuộc, tiêu diệt sự độc lập và lôi kéo chúng vào lĩnh vực chủ quyền của mình”1, đặc tính chủ yếu cho thời kỳ tiền hiện đại với việc bước đầu chuyển sang thời hiện đại. “Đế chế" mạng lưới Hoa Kỳ muốn thâu tóm không chỉ những đối tượng của thế giới vật chất để đảm bảo sức mạnh kinh tế hay quản lý kinh tế. Giờ đây nó còn yêu sách thay đổi cái nhìn của bạn, cách suy nghĩ, lý trí của bạn, thay đổi tất cả sự đa dạng giá trị sống của thế giới thành thế giới quan của Mỹ. Nó không chỉ là sự chỉ huy và kiểm soát của chủ nghĩa đế quốc những thời đại trước, nó là yêu sách cho việc hình thành một chân lý tuyệt đối, trở thành bắt buộc đối với tất cả. Sự cứu rỗi đế chế của tầng lớp thượng lưu Hoa Kỳ như thế được biện minh theo bản thể luận và có tiền đề của thuyết mạt thế trong nến tảng của nó.

        Thí dụ, nhà địa chính trị và nhà tư tưởng hàng đầu Hoa Kỳ Zbigniew Brzezinski là một người bị tôn giáo ám ảnh theo đúng nghĩa đen. Ống ta bị thôi thúc bởi định mệnh cao cả của Hoa Kỳ - kiểm soát tất cả thế giới mà trước tiên là lục địa Á Âu, như một kẻ cuồng tín tôn giáo bị ám ảnh bởi giáo phái của mình. Buộc làm nô lệ, phân chia, làm nhục và buộc phục vụ cho lợi ích của mình. Và nước Mỹ không thể có kẻ cạnh tranh trong việc này: Brzezinski viết thẳng ra điều đó - siêu cường chính yếu duy nhất lãnh đạo thế giới - đó là Hoa Kỳ. Ngoài ra không thể có thêm một ai. Trong những quyển sách của mình ông ta nhấn mạnh đến “an ninh”, đến việc thiết lập một sự thống trị duy nhất, Hòa Kỳ vươn tới an ninh toàn cầu, mà thực chất là an toàn tuyệt đối cho lợi ích Mỹ. Tất cả những gì mà Brzezinski gọi là an ninh ở Á Âu chính là con đường an toàn dẫn tới sự thống trị Mỹ. Tất cả đang được hiện thực hóa ngay trước mắt chúng ta.

        Brzezinski là một nhân vật của công chúng, không phải một quan chức, không phải một nhà hoạt động xã hội, vì thế ông ta không che giấu cái nhìn lẫn cảm xúc của mình. Nhưng chính giới thượng lưu Hoa Kỷ, với gánh nặng quyền lực thật sự, cũng đang nghĩ thế, chỉ che giấu quan điểm và cảm xúc của mình bằng mặt nạ kiềm chế, ở Hoa Kỳ tất cả giới lãnh đạo đều tư duy kiểu cứu thế, chiến lược, toàn cầu. Khác với giới thượng lưu của ta, thô thiển động cơ chỉ vẽ tài chính: “có xiềng thì làm, không xiềng chán chết”. Chiến tranh mạng lưới gì ở đây được chứ...

        Việc ở Hoa Kỳ tồn tại những hội kín trước tiên là để bảo vệ động cơ mạt thế đúng đắn đó, đồng thời nhấn mạnh rằng thuộc về giới thượng lưu là thuộc về một đẳng cấp đặc biệt. Không có chỗ cho tất cả. Những đoàn, hội kín còn tồn tại để nhấn mạnh sự khó gần đáng thèm muốn, tính khép kín và sự chọn lọc chân chính của giới thượng lưu.

        Ở không gian hậu Xô viết hiện nay cũng có thể gặp giới tinh hoa khép kín. Nhưng đúng hơn nó là sự khép kín của lũ trộm cắp, ngồi trên quỹ đen chung. Mối quan tâm duy nhất của họ trong vấn đề này - không cho phép người khác lên nắm quyền, quyền lực mà họ hiểu là cơ hội duy nhất để tăng cường tài sản cá nhân của họ. Bởi với mỗi người mới họ phải chia sẻ, điều được cảm nhận là khá đau đớn. Giới thượng lưu Nga khép kín vì không muốn chia sẻ, cống nạp cho ai đó ngoài những ai đang tồn tại, những động cơ thật sự xa cách không chỉ với hệ tư tưởng cứu thế, mà còn với những lợi ích thường tình của quốc gia. Vì thế không có một sự phấn chấn xã hội nào, không có bất cứ phương sách nào khác để hành tiến vào giới thượng lưu. Và điều đó đang gieo hi vọng cho những nhà quản trị của Manifest Destiny.

---------------------
        1. Sách đã dẫn
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #134 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2020, 09:03:50 am »


        MẠNG LƯỚI HOA KỲ KHÔNG DỄ TỔN THƯƠNG

        Theo kế hoạch ban đầu, cấu trúc Internet được thiết kế để chống lại cuộc tấn công quân sự. Bởi vì nó không có trung tâm và mỗi phần thật sự có thể hoạt động như một đơn vị độc lập, mạng có thế tiếp tục hoạt động kể cả khi một phần của nó bị phá hủy.

        Phân cấp cũng là một yếu tố của kế hoạch này, bảo đảm sự sống sót, khiến cho việc kiểm soát mạng lưới là cực kỳ khó khăn. Bởi không một nút mạng nào là rất cần thiết để thông tin liên lạc với nhau, nên khó mà điều chỉnh hay cấm đoán sự liên lạc này. Mô hình dân chủ được thiết kế dưới dạng thức hệ thống rễ, mà Deleuze và Guattari gọi là thân rễ, không thứ bậc và phân cấp này đầu tiên xuất hiện trong nhận thức của các triết gia hậu hiện đại. Chỉ vài thập niên sau đó sự tinh tế triết học này mới được đặt làm nền móng cho mạng lưới1, biến đổi thế giới theo phong cách hậu hiện đại.

        Giống như cấu trúc thân rễ hậu hiện đại; cục diện chung của thiết chế đế chế hiện đại, bao phủ một không gian trống rỗng, chưa được mở mang của hành tinh cũng có thể hình dung trong dạng thân rễ - một hệ thống rễ đa nhánh, một mạng lưới thông tin liên lạc toàn cầu mà tất cả các điểm hoặc các nút của nó liên kết với nhau. “Nghịch lý thay, cấu trúc mạng lưới như thế này dường như cùng lúc hoàn toàn mở, và hoàn toàn khép kín đối với những trình diễn chống lại nó, can thiệp vào quá trình hoạt động của nó. Một mặt, mạng lưới chính thức thừa nhận rằng tất cả các chuỗi hợp thành có thể của các mối quan hệ đều sẽ được giới thiệu, nhưng mặt khác bản thân mạng lưới thật sự hoạt động như một nhóm cục bộ. Như thế, xung đột quanh các nguyên tắc xây dựng đế chế sẽ xoay quanh trong không gian không xác định và tròng trành đó”2 -  như Hardt và Negri khám phá bản chất mạng lưới.

        “Đế chế” mạng lưới Hoa Kỳ - đó là đế chế của những mục đích, những quan điểm, hành vi, đó là môi trường tiêm nhiễm cho đông đảo quân chúng và toàn bộ không gian các lục địa một thế giới quan, sản phẩm của một phân khúc bé mọn của một nền văn minh nhân loại, của một nhóm cuồng tín tạo ra một loại vũ khí hiệu quả nhất và sử dụng chống lại nhân loại: mạng lưới. Bao phủ hành tinh bằng mạng lưới của mình, “nhóm những kẻ âm mưu” đã đạt được sự tuân phục gần như hoàn toàn và tổng thể khi tạo ra cho phần lớn cư dân trái đất ảo tưởng tự do và độc lập tư duy, trên thực tế họ đang nằm trong khuôn khổ chật hẹp và cứng nhắc của giáo điều ý thức hệ của những kẻ thật sự cai trị thế giới. Người kết nối mạng đã không còn khả năng tư duy độc lập, có nghĩa - hành động, phản ứng, ra quyết định, đưa ra chọn lựa riêng. Ảo tưởng tự do khỏi... tất cả, ngoại trừ mạng, đã hoàn toàn thay thế cho tự do bản thể của con người được Tạo hóa ban cho. Kẻ bị chiếm lĩnh bởi mạng trở thành chiến lợi phẩm của mạng, thành nạn nhân và nguồn năng lượng chính nuôi sống mạng. Mạng trong nhận thức, trong đầu người, trong suy nghĩ và xây dựng các ưu tiên. Kẻ nối mạng tin rằng mình tự do.

        Liệu có thể tận diệt mạng lưới này không? Vâng, có thể. Cùng với nhân loại của mạng lưới. Đứa con của sự diệt vong sẽ mang nó đi cùng với những ai mắc kẹt vào trong đó. Ai sẽ còn lại? Những ai không kết nối vào mạng lưới. Không phải về kỹ thuật, không phải những ai không có khả năng truy cập vào “tiện ích” của văn minh, mà là những ai không khuất phục trước hứa hẹn của những vương tướng thế giới này, hứa hẹn tự do khỏi tất cả, những gì cản trở, giới hạn, khỏi nhân dân mình, khỏi những nghĩa vụ, khỏi truyền thống. Sẽ còn lại những ai có được tự do để cứu rỗi, tìm được ý nghĩa hiện sinh, bản thể học và sự viên mãn của tồn tại thần thánh - bản chất cao nhất của con người, đứa con của Đấng tạo hóa, đứng về bên phải3.

-------------------------
        1. Về những cấu trúc thân rễ và hình cây, xem: Deleuze, Gilles and Guattari, Felix, A thousand plateaus: capitalism and schizophrenia 11 Minneapolis: University of Minnesota Press, 1987. p. 3-25.

        2. Hardt M„ Negri A„ Đế chế: - M.iPraksis, 2004

        3. Theo sách Phúc âm thứ nhất, vào ngày Tận thế, các thiên thần sẽ đến tách biệt kẻ dữ khỏi người lành. Người lành đứng bên tay phải và kẻ dữ đứng bẻn tay trái (ND).

Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #135 vào lúc: 01 Tháng Năm, 2020, 09:04:28 am »


        PHÒNG CHỐNG MẠNG LƯỚI: PHẢN ỨNG QUA SỰ PHỦ NHẬN

        Phủ nhận sự vô vọng đối đầu với mạng lưới - đó chính là điều cung cấp sức lực cho trận chiến cuối cùng: giải phóng, kéo khỏi mạng lưới những ai đang rơi vào, trao cho họ cơ hội sinh ra lẩn thứ hai. Phòng chống và đưa ra các giới hạn cho sự phát tán - đó là điều còn có thể giúp cưỡng lại trong thời gian gần đây. Giới hạn - đó là ở đâu còn có ý chí đưa ra những phản chiến lược mạng chống lại sự tước đoạt không gian địa chính trị khỏi lục địa Á Âu. Việc chiếm đoạt đó là tiếp tục của sự bành trướng địa chính trị phương Tây, nhưng không phải bằng con đường quân sự, mà là bằng sự hỗ trợ của chiến lược các hành động gián tiếp, được thực hiện theo “cách văn minh”, với sự giúp sức của việc tác động lên xã hội. Ờ đây cần chỉ ra những vai trò xác định của xã hội trong thế giới hiện đại, để bảo vệ xã hội khỏi những tác động bên ngoài của mạng lưới, tạo cho nó một khả năng miễn dịch nhất định.

        Bước đi đầu tiên theo hướng này là sự cần thiết phân loại theo nguyên tắc địa chính trị bảy loại nền văn minh, theo mô tả của Huntington. Cần xác định những nền văn minh nào trong số này có thể trở thành đồng minh, những nền văn minh nào chúng ta có thể xây dựng những liên minh chiến lược, còn những nền văn minh nào đơn giản theo nguyên tắc địa chính trị chúng ta tuyệt đối không thể tán tụng, không thể xây dựng một chiến lược hỗ tương.

        Bước tiếp theo là phải rời khỏi trận địa kinh tế, thoát hoàn toàn khỏi những động cơ kinh tế về nguyên tắc. Từ bỏ kinh tế như một thế giới quan - không phải kinh tế theo bản chất cấu trúc các mối quan hệ, mà như khỏi một nhân tố cơ bản tác động của nền văn minh phương Tây lên kiểu nền văn minh của chúng ta, cần phải xác định và để lại cho mình tất cả những gì là các yếu tố phi kinh tế của bản sắc. Thoát khỏi sự phát triển toàn cầu đang xóa nhòa bản sắc và khả năng bảo tồn truyền thống. Và chú trọng vào những gì còn lại.

        Với chiến lược phản ứng mạng lưới tạo ra ý kiến xã hội ở các nước đối phương, cũng cần phải nhắm vào xã hội. Không phải nhắm vào giới thượng lưu các nước này bởi họ đã bị mạng lưới mua chuộc, đã có khả năng miễn dịch vững vàng chống lại các tác động khác - mà phải là nhắm vào dư luận xã hội. Trong bất cứ trường hợp nào, đó phải là một chiến lược xã hội, hình thành nên hành vi của các nước thậm chí của những nền văn minh trong lĩnh vực quan hệ quốc tế. Đầu tiên phải nhắm vào những xã hội từ chối tác động kinh tế, hội nhập của văn minh phương Tày, quan tâm bảo tổn bản sắc đang bị toàn cầu hóa xói mòn, vào việc phục hồi và giữ gìn truyền thống, vào những tiêu chuẩn đạo đức. Chúng ta có thể sử dụng tất cả những dấu hiệu này như tiền đề để lập ra những khối chiến lược, địa chính trị tổng quát và văn minh để chống lại những tác động mạng lưới phương Tây lên những xã hội và nền văn minh gần với chúng ta. Trên cơ sở này chúng ta có thể tìm ra sự miễn dịch riêng khỏi tác động toàn cầu hóa của phương Tây.

        Như thế, xã hội, vai trò và ảnh hưởng của nó đối với việc hình thành hoạt động của quốc gia trên trường thế giới trở thành yếu tố then chốt trong việc bảo vệ địa chính trị bản sắc nền văn minh của chúng ta. Đó là chiến lược bảo vệ cần thiết dưới tác động tấn công địa chính trị văn minh toàn cầu của phương Tây đang lấn sâu, với những kế hoạch tinh tế hơn tác động lên cộng đồng và các mói liên hệ xã hội. Lời kêu gọi trực tiếp tới xã hội ở đây sẽ có ý nghĩa địa chính trị.

        Trong cuốn Đế chế, Anthony Negri và Michael Hardt khi đặt vấn đề về thành lập các mạng nhân tạo luồn sâu vào xã hội, đã đi đến kết luận: bất kỳ một kẻ bảo vệ nào chống lại toàn cầu hóa phương Tây đều là kẻ phản bội thoát khỏi sự kiểm soát, là kẻ dào ngũ của toàn cầu hóa. Xét trong khuôn khổ quan điểm của số đông, anh ta đang phá hoại quá trình, sử dụng những thành tựu của tiến bộ không phải nhằm cũng cố các mô hình toàn cầu, mà để cho các hành động phá hoại. Nên ở dây xuất hiện một cám dỗ hoàn toàn khác: sử dụng xã hội theo phương thức mạng lưới cho những mục đích chống toàn cầu hóa (không phải qua giới thượng lưu, những kẻ có thể bị mua chuộc trực tiếp).

        Vì thế cần phải sửa chữa không gian xã hội: Negri và Hardt dưa ra một chuẩn người phương Tây như một yêu tố cầu thành nhưng phân tán, xa lạ của số đông, ban đầu có động cơ kinh tế - kẻ mà ở phương Tây bị long ra do sức ép kinh tế xã hội. Con người đó trong môi trường này không có lựa chọn nào cho mình ngoài sự phá hoại thuần túy, sự đối kháng thuần túy xây dựng trên sự phủ nhận trọn vẹn.

        Trong trường hợp chúng ta nói về các nhân dân và các nền văn minh của lục địa Á Âu, cần phải hiểu ngoài những động cơ kinh tế, họ còn có một lượng hàm súc các cơ sở nền tảng là nguồn gốc của bản sắc - truyền thống, tôn giáo, đức tin, dân tộc, tức trọn bộ phức hợp những gì mà người phương Tây không có. Người phương Tây, từ chối mệnh lệnh kinh tế, nhưng họ không có gì xây dựng để chọn lựa, không có gì có thể thay thế. Con người của xã hội truyền thống hoặc cho dẫu là vừa thoát khỏi xã hội truyền thống, vẫn có một tổ hợp những ý tưởng này và việc hướng vào bộ ý tưởng này sẽ tạo điều kiện cho con người đó chọn ra cho mình một chương trình xây dựng không chỉ cho việc từ bỏ điều tiêu cực, mà còn cho việc khẳng định điều tích cực. Ở đây xuất hiện hình tượng con người truyền thống Á Âu, hành động xuất phát từ những tiền đề giá trị hoàn toàn khác, bác bỏ hệ giá trị phương Tây nhưng có hệ giá trị của mình. Chống lại sự thao túng kinh tế và quyển lực vô hạn của mạng lưới, anh ta đưa ra truyền thống và bản sắc. Và nếu ở phương Tây, trong không gian của xã hội bị phân tán và biệt lập, cần phải lập ra những mạng chống toàn cầu hóa nhân tạo, thì trong không gian Âu Á có những cộng đồng dân tộc hoặc cộng đồng truyền thống, những người bản thân họ đã là mạng lưới, tồn tại trên nền tảng tự nhiên, nền tảng tôn giáo.

        Trong điều kiện thế giới toàn cầu hóa, bất cứ sự tương tác nào giữa các đối thể của địa chính trị đều được thực hiện trên cơ sở sự tham gia của họ vào các cơ cấu mạng lưới. Chính là những cơ cấu giúp họ tiến hành tương tác ngoại giao, kinh tế, thông tin truyền thông với tất cả nhung người tham gia vào quá trình toàn cầu nhắm tới đạt được chính sự hùng mạnh “biển cả” thế giới. Nhưng chủ thể thiết lập nên sự hùng mạnh này chính là “đế chế" Hoa Kỳ toàn cầu, nên bất cứ ai mong muốn giữ bản sắc của mình không có chỗ trong “đế chế" Hoa Kỳ này.

        Để tồn tại, chúng ta phải lập kế hoạch và thực hiện một dự án tương tự: tạo ra một chủ thể có giá trị đầy đủ về địa chính trị để đối đầu. Đáp lại “đế chế" Hoa Kỳ chúng ta chỉ có thể bằng đế chế của mình, bằng ngược lại chúng ta đơn giản không tồn tại. Và vì chúng ta nói về các nền văn minh, về các kiều của nó, nên trong trường hợp khi một nến văn minh thôi tồn tại, nền văn minh kia sẽ gia tăng vai trò, tác động và sức mạnh của mình với giá của cái đã mất. Nếu chúng ta đối phó với “Cuộc dụng độ của các nền văn minh” theo Hungtinton, thì logic là thế này: nền văn minh phương Tây được tăng cường, tiến đến một thế giới toàn cầu đơn cực, có nghĩa theo đó nền văn minh Á Âu phải co cụm lại và cuối cùng đứng trước nguy cơ chấm dứt tồn tại. Đó là vấn đề sống còn.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #136 vào lúc: 02 Tháng Năm, 2020, 02:14:04 pm »


        PHẦN CÒN LẠI NHỮNG TÍN ĐỒ VÀ LỰA CHỌN SIÊU HÌNH

        Mô tả chiến tranh mạng lưới với tổng thể những kẻ thù của chúng, những lực lượng trung lập và bạn bè, với sự cố định và không thể thương tổn của nó, với biểu hiện mạng lưới trung tâm của người lính chiến tranh mạng lưới hoàn hảo được Hoa Kỳ tiến hành chống lại thế giới còn lại, tạo ra một bức tranh đáng buồn về thực tiễn chung quanh cho những ai ở phía bên kia. Tính đến tình hình hiện nay, điều vô nghĩa và bất hợp lý có thể làm trong trường hợp này là xen vào cuộc “chạy đua mạng” công nghệ và tốn kém, cố tận diệt về kỹ thuật, cấm đoán, làm gián đoạn mạng đối phương trên lãnh thổ mình, cạnh tranh với nó ở hướng phát triển chính mới của chiến tranh hiện đại.

        Mặt khác, một trong những mục tiêu của chiến tranh mạng lưới mà Hoa Kỳ tiến hành chổng lại nhân loại là kiểm soát tuyệt đối tất cả những người tham gia quá trình lịch sử, và điều này, đến lượt nó, đạt được bằng gợi ý về sự vô ích của chổng cự. Cỗ máy người hoàn thiện, cyborg phải gây sợ hãi cho đối phương, làm họ mất tinh thần, làm tê liệt ý chí ngay từ đầu trận đánh. Đây là trường hợp nếu đổi phương không từ bỏ sự chống cự ngay từ những giai đoạn đầu, kéo dài đến lúc gây sức ép cứng rắn tức thực hiện những kịch bản nóng. Và dẫu sao sự hiện diện đáng sợ của cyborg - đó là cái nhìn con người từ phương Tây. Trong cyborg mà Hoa Kỳ hiện đại tích hợp vào hệ thống toàn cầu để gây sức ép và bẻ gãy ý chí chống cự, cũng có những điểm yếu. Nhiệm vụ là ở chỗ tìm ra chúng và sử dụng cho những mục đích của mình.

        Xã hội hậu tự do hiện đại của phương Tây toàn cầu là tinh túy văn minh của hệ thống thương mại, hình thành ở phương Tây hàng trăm năm qua, và điều đó, đến lượt nó, tạo ra động cơ cho mỗi đơn vị chiến đấu riêng biệt, trong đó mặc cho bị nhồi nội dung điều khiển, vẫn chủ yếu là một con người, được tạo nên trong bối cảnh xã hội thương mại phương Tây. Và chính ở đây nhân tổ con người là điểm yếu của cơ thể điều khiển học trong chiến tranh mạng lưới. Mà cụ thể là, trong đa số trường hợp, động cơ hành động của diễn viên chính là tài chính. Cá thể của phương Tây không hoạt động bằng phạm trù niềm tin, bởi anh ta hoàn toàn vì vật chất - đó là bản chất của xã hội phương Tây. Ý chí của chủ thể này chính là sự tiếp nối của nỗi ám ảnh vật chất và tài chính chứ không tồn tại riêng biệt. Như thế, hiểu được nguồn gốc của những chỗ dễ bị tổn thương, chúng ta có khả năng tạo ra một tuýp ngược lại có thể đối kháng với cyborg. Đối với loại người này, yếu tổ niềm tin rất quan trọng, còn ý chí là kết quả của niềm tin này, là một phạm trù hoàn toàn không phải là vật chất, mà siêu hình. Người lính tương lai của chúng ta có thể đối đầu xứng đáng với cyborg, với người nhân bản và đột biến trong tương lai hậu tự do - đó là con người với niềm tin vững chắc, với một tập hợp các phẩm chất đạo đức xuất phát từ đức tin, tinh thần vững vàng, ý chí mạnh mẽ và theo đó, không bị điều khiển bởi vật chất. Con người càng ít bị vật chất làm hư hỏng, anh ta càng là một hệ thống khái quát bền vững về quân sự. Còn việc đảm bảo công nghệ cho anh ta, đó là khía cạnh kỹ thuật của vấn đề, có sẵn trong thế giới toàn cầu ở một mức độ như nhau tại bất cứ nơi nào trên thế giới. Cuối cùng thì sự lạc hậu công nghệ nhỏ có thể được đền bù bằng những phẩm chất đạo đức - ý chí của hệ thống chiến đấu. Và quan trọng nhất là anh ta phải thấy mạng lưới và nhận ra sự thù địch của nó, thể hiện trong những phạm trù mạt thế.

         Trong các khái niệm Ngày tận thế sau trận chiến cuối cùng giữa những kẻ dữ và người lành, chỉ một số ít được cứu rỗi, nhưng chính phần còn lại của những tín đố chân chính, theo kết quả của Tòa phán xét, sẽ là nền tảng cho thế giới mới, Aeon mới, thời đại mới, ký nguyên vàng tặng cho con người sau khi khép lại thế giới cũ, hiện tại, thoái hóa và mục nát đến giới hạn cuối cùng. Mặc cho toàn bộ tính phi vật chất của những quan niệm như thế khiến thế giới vật chất cười nhạo và mai mỉa, nhưng chính chúng là lợi thế đối xứng cuối cùng của chúng ta trong hình thái tiến hành chiến trang mạng lưới với sự lạc hậu công nghệ vô vọng. Bởi như đã nhấn mạnh không dưới một lần, chiến tranh mạng lưới là toàn cầu, nó diễn ra tất yếu - và ít có thời gian cho suy nghĩ. Hoặc chúng ta tiếp nhận phạm trù siêu hình của đức tin như một vũ khí chính, hoặc là chúng ta thua trận ngay trước khi bắt đấu. Kết thúc đã tới gần. Không có lựa chọn khác...
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #137 vào lúc: 02 Tháng Năm, 2020, 02:15:11 pm »


        KIỂM SOÁT THẾ GIỚI NÀY (KẾT THÚC)

        Kết thúc đã cận kề, có nghĩa, đã đến lúc phải đặt câu hỏi chính: nếu mạng lưới toàn cầu phương Tây là toàn diện và không thể thương tổn, thì nước Nga có thể phản ứng thế nào trước thách thức của trận chiến cuối cùng đang tới? Nói cách khác, liệu có khả năng một mạng lưới Á Âu và nó sẽ được triển khai ở đâu?

        Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, trở thành một vũ khí đe dọa trong tay tầng lớp bên trên bị ám ảnh bởi thuyết mạt thế và kỳ vọng một quyền lực toàn cầu trên thế giới này - giống như mọi vật trong thế giới vật chất - là một cầu thành nhân tạo vô tri vô giác. Được xây dựng theo đường kẻ thực địa giới hành chính, (Hoa Kỳ - ND) không đồng điệu nội tại với một tập hợp rộng lớn các vấn đề xã hội, chủng tộc, dân tộc, văn hóa - tính không đồng nhất của các anklav1, chủ nghĩa ly khai - Texas, Alaska. Những lãnh thổ bảo tồn của người da đỏ bị ghẻ lạnh văn minh, những vấn đề di cư chưa được giải quyết, những vấn đề đồng hóa không thể giải quyết, sự thống trị của những thiểu số, sự căng thẳng sắc tộc, bất hòa, thù hận, giận dữ, suy đồi...

        Nhà văn Nga vĩ đại Yuri Mamleev có lần kể, khi ông còn sống ở New York, năm 1974 đã xảy ra một tai nạn trong một trạm biến áp điện. Những khu phố mất điện của một đô thị khổng lồ treo tải trọng không thể chịu đựng được cho những trạm biến áp còn lại, và những trạm này không chịu nổi, đã cháy như các hộp rỗng trong đống lửa, lần lượt hết cái này đến cái khác. Thành phố tối đen. Và mọi thứ bắt đầu: trộm cắp, bạo lực, giết người, hôi của. Điều gì có thể kiềm chế con người, sống vì lợi nhuận và không bị trói buộc bởi đạo đức đang đứng trên đường khát khao làm giàu? Cái khát khao được đưa lên tới cấp độ cao nhất của dục vọng trong một xã hội trống rỗng tuyệt đối tinh thần. Những ai đã đánh mát các yếu tố kiềm chế của đạo đức, chỉ còn nỗi sợ trước luật pháp. Nhưng khi mất điện và những người cảnh sát đau khổ vì béo phì không thể thấy những gì xảy ra chung quanh thì luật pháp cũng ngừng làm việc. Các camera quan sát bị tắt. Những màn hình tắt. Những máy phát tín hiệu và ổ khóa diện tử cũng bị ngắt. Không có nguồn điện cho thiết bị tiếp hợp điện thoại. Đèn đường tắt. Giao thông công cộng dừng lại, metro đứng lại. Im lặng bao trùm. Trong cái tĩnh lặng đó, cuối cùng ta cũng nghe được hơi thở của người phụ nữ đứng cạnh. Cô ta sợ hãi và hồi hộp. Cô ta từng bất lực trong cái im lặng vô vọng này, giờ còn cô đơn và bất lực hơn. Chỉ có khoảnh khắc này, có những bản năng động vật thấp hèn bị đánh thức, cùng nỗi đam mê từng bị thế giới của sự ghẻ lạnh và những quá trình cơ học đè nén. Và có cô ta. Có bạo lực, giết người và khả năng thỏa mãn khát khao của quyền lực động vật, lợi ích động vật. Con vật hai chân "được giải phóng khỏi tinh thần, không sợ hãi - nỗi sợ đã bị dòng điện của một đô thị chết đè bẹp, không thắng cản. Tự do của những kẻ bị mất tất cả nhân tính, đó là tự do giết và cướp không bị trừng phạt. Bạo lực là biểu tượng của sự giải phóng vật chất. Đó là cơ hội rửa hận với tất cả những kẻ yếu ớt hơn nhưng bằng cách nào đó lại chiếm được nác thang cao hơn trong thứ bậc nhân tạo của xã hội hoàn toàn ghẻ lạnh.

        Hoa Kỳ là nơi lý tưởng để thực hiện những ý tưởng cấm kỵ nhất, không bị trói buộc và biến thái, một môi trường như bị bứng ra từ Cựu thế giới không cội rễ, bị ném xuyên qua đại dương lên một vùng đất trống không ý nghĩa, không có truyền thống, không quần xã và các giao ước. Tự do trọn vẹn để được sử dụng và làm tất cả những gì trước đây không thể làm. Giải phóng khỏi những truyền thống và trách nhiệm hỗ tương về chính trị xã hội, tôn giáo, đẳng cấp - tất cả, chẳng phải chúng đã đặt ra khuôn khổ vô hình, hạn chế ham muốn thú vật đổi với sự giàu có và tiện nghi không giới hạn? Xã hội - chẳng là gì. Tiền là tất cả. Và nếu đặt vấn đề như thế thì việc của tôi liên can gì đến tất cả các người, và việc các người liên can gì đến tôi nếu đổi lại tôi nhận được cái tôi cần - sự giàu có và tiện nghi?

        Lợi ích quốc gia à? Để xem các người trả bao nhiêu... Để các người sẽ không còn khẳng định rằng quốc gia cao hơn lợi ích cá nhân của các người mà? Cái gì, sợ ai? Chúa trời à. Đừng đùa. “Chúa chết rồi. Các người đã giết Chúa. Các người và tôi”. Chúng ta bình dẳng, các người đã bảo thế - người da đen được giải phóng thậm chí còn bình đẳng hơn kẻ đã trả tự do cho anh ta. Anh ta có thể tấn công đại diện phong trào Chống Phát xít mà chẳng bị hậu quả đặc biệt nào. Tuy nhiên, không được động đến người Do Thái. Luật pháp là một cho tất cả cho đến khi đồng tiền nhảy vào, - chỉ có tiền mới cho tự do trọn vẹn. Kể cả tự do khỏi pháp luật. Pháp luật là tuyệt đối, vô điều kiện. Nhưng chỉ cần tắt điện... Thậm chí tiền cũng không giúp được gì. Ở chỗ các người mọi việc như thế à? Tôi thì mặc xác, tôi là công dân châu Phi tự do, các người đã lấy mất truyền thống của tôi, có nghĩa các người mắc nợ chúng tôi. Hãy cho chúng tôi những gì có giá trị hơn trong xã hội các người. Nhưng nếu ai đó trả nhiều hơn, tôi sẽ nhắc các người nhớ tất cả những sỉ nhục, và các người sẽ phải trả tôi tất cả.

-------------------
        1. Phi địa: phần lãnh thổ của một nước bị bao vây một phần hay toàn bộ bởi lãnh thổ một quốc gia khác, phần đất tách ra (của một nước) (ND)
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #138 vào lúc: 02 Tháng Năm, 2020, 02:16:16 pm »


        Tự do chiếm hữu - đó là tự do cao nhất của cá nhân, những thứ còn lại - xã hội, các mối liên hệ cộng đồng, sự lệ thuộc, các đánh giá - tất cả đều lu mờ trước tự do tuyệt đối của đồng đôla bất tận. Nec plus ultra?1 Chuyện xưa rối! Đồng đôla vĩ đại đã khắc phục mọi giới hạn. Nước Mỹ khẳng định: thước đo tất cả mọi thứ là “cá thể buôn bán”, anh ta là ý nghĩa của tồn tại và là cực của cuộc sổng. Đừng can thiệp việc anh ta làm và anh ta muốn, tức việc buôn bán, và rồi chúng ta sẽ rơi vào “thế giới hạnh phúc nhất mọi thế giới”. Tôi sống, có nghĩa là tôi buôn bán. Tôi ở trung tâm tồn tại hạnh phúc nhất của thế giới. Nhưng khốn khổ cho các người nếu các người không để tôi buôn bán, kiếm tiền, vớ bẫm. Một cá thể bị bong ra, dịch chuyển bởi sự ích kỷ và lòng tham - đó là nhân vật chính của nước Mỹ vĩ đại. Và sức mạnh của nó là ở đó, nơi người ta tin vào “sự ích kỷ” và “lòng tham”, những thứ được xem là đức tính cao nhất của triết lý sức mạnh Mỹ. Bởi chính là nước Mỹ quyết định, cái gì có thể đưa vào như tiêu chuẩn phổ quát, và cái gì không. Bởi chính các người đã biến định để - “sự phồn vinh vật chất cao hơn tất cả” - thành định lý. Và một khi đã thế thì hãy đưa toàn bộ ý tưởng đóng thành tập và đọc lại bảng kê những giá trị Mỹ thêm lần nữa.

        Tất cả những giới hạn hành chính, đạo đức, tôn giáo, xã hội phải được dỡ bỏ khỏi con người buôn bán vì lợi nhuận. Và nếu có nhiều người như thế thì đó đã là sức mạnh mà không ai có quyển bỏ qua, sự tùy tiện của tâm trạng, của lợi ích, tính toán và lợi nhuận là nền tảng của hệ thống giá trị mới. Hệ thống này chỉ không hoạt động ở đâu mà người ta không tin vào nó.

        Mà sẽ như thế nào nếu chính những người đang sống ở Hoa Kỳ không tin vào nó? Người da đen nói họ không còn tin người da trắng. Người da trắng nói họ đã bị ngân hàng lừa, bị đẩy ra đường vì ngôi nhà mua bằng cách thế chấp, vì thế họ không tin vào hệ thống tài chính Mỹ nữa. Nhân viên tài chính bị mất việc trái phép nhìn thấy một người nhận thế chấp không đáng tin cậy, cũng không tin vào pháp luật. Cảnh sát không tin vào thị trưởng. Thị trưởng không tin vào mục sư Tin lành đang khéo léo vòi tiền. Vị mục sư không còn tin vào Chúa vì ông ta trông đợi nhiều hơn. Chúa trời... Đấng tạo hóa quay lưng với tạo vật của mình. Bị Chúa ruồng bỏ là hình phạt đáng sợ nhất trong số những hình phạt, được những người ủng hộ thuyết Darwin về nguồn gốc các loài, những người theo chủ nghĩa thực chứng và những nhà duy vật xác định là entropy -  sự tháo rời những hệ thống phức tạp. Sự rơi rụng những gì đã được kỳ công xây dựng.

        Hợp chủng quốc Hoa Kỳ - trước tiên đó là các Bang (States). Và chỉ trong nước Mỹ chúng là bang, còn trong thế giới còn lại, chúng là quốc gia. Tại sao đến nay chúng vẫn còn liên hiệp (united)? Chỉ vì niềm tin rằng những giá trị của toàn bộ không gian này là phổ quát không chỉ cho người dân các bang của Mỹ, mà còn cho phần lớn nhân loại. Buôn bán đã liên kết họ. Nhưng vẫn còn lại những gì chia rẽ họ. Tại sao một nhóm nhỏ những kẻ tham nhũng chiếm đoạt quyển lực, giành về mình phẩn lớn của cải quốc gia Hoa Kỳ? “Chúng tôi tới 99%. Chúng tôi bị đuổi cổ khỏi nhà mình. Chúng tôi bị buộc phải chọn giữa thức ăn và tiền thuê nhà. Chúng tôi bị từ chối chăm sóc y tế chất lượng. Chúng tôi khổ sở vì ô nhiễm môi trường chung quanh. Chúng tôi làm việc nhiểu giờ vì đồng lương còm cõi và không có bất cứ quyển nào cứ như chúng tôi không hể làm việc vậy. Chúng tôi không nhận được gì khi 1% nhận được tất cả. Chúng tôi chính là 99%” - đó không phải là “cuộc tuần hành triệu người” ở Moskva, đó là Occupy Wall Street ở Hoa Kỳ. Tại sao người da đen không được nhận vào CIA mặc dù quyền bình đẳng của họ đã được tuyên bố? Tại sao người Trung Quốc không được đồng hóa như tất cả? Tại sao người Mexico không tuân thủ luật pháp mà nhờ đó họ lại có ưu thế hơn những công dân tuân thủ luật khác? Tại sao người da trắng lập quốc Hoa Kỳ, bình quyền với người da đen, những người được đưa đến trong khoang hầm của các tàu buôn? Luật là thống nhất? Vậy thì tại sao ở các bang khác nhau nó lại khác nhau? Hoa Kỳ - đất nước của những cơ hội bình đẳng, nhưng tại sao tất cả lại sống khác nhau? Nếu tất cả tự do và bình đẳng, tại sao trong những điều kiện bằng nhau, tức ở những cơ hội như nhau lại có kết quả - sự sung túc không giống nhau? Và như thế United xem ra đã không thống nhất như đã nói.

        State, nó cũng là quốc gia, trong thế giới hiện đại nó không là gì khác hơn nhà nước quốc gia hay quốc gia dân tộc - état nation - quan điểm của châu Âu về cộng hòa, nảy sinh trong thời hiện đại, theo kết quả của cuộc cách mạng Pháp và được phương Tây gắn cho toàn bộ nhân loại còn lại. Hoa Kỳ là sản phẩm chính trị của Cựu thế giới - 50 nước Cộng hòa - 50 anh chị em, liên kết bởi ám ảnh mua bán và lòng tham lợi nhuận. 50 quốc gia, mỗi nước có những biên giới hành chính nghiêm ngặt, được vẽ theo một thước kẻ chỉ huy, có công dân với tư cách phạm trù xã hội chính và có thỏa thuận chính trị xã hội - tất cả những thuộc tính của quốc gia dân tộc có chủ quyền. Điều gì đã giữ những chủ thể khác nhau đến thế, không có lịch sử chung nào đáng kế, không có kinh nghiệm chung sổng, đặc thù xã hội và sự tương đồng xã hội, sắc tộc, văn hóa chung nào ngoài giới hạn “Hollywood” và công bằng cho tất cả, song cùng nhau? Ở Hoa Kỳ có cái thật sự liên kết mọi người dưới tấm chăn chắp vá - đó là nỗi sợ trước nhà nước được xem như quái vật biến Leviathan gây kinh hoàng, và cánh tay vô hình của pháp luật. Điều gì sẽ xảy ra cho liên minh các quốc gia nêu ở đó bắt đầu gián đoạn cung cấp điện và những cuộc biểu tình của người da đỏ đòi độc lập, khi niềm tin vào sự thống nhất sụp đổ?

        Tác giả cảm ơn: Aleksandr Dugin vì phát hiện đề tài chiến tranh mạng lưới, Natalia Makeyeva vì giúp đỡ biên tập, Mikhail Anisimov vi hỗ trợ tài chính.

-------------------
        1. Chẳng tới đâu ! (tiếng Latin)

HẾT
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM