THƯ SỐ 68
của Gunther Anders gửi Ô. William H. Orrick, Jr.,
Phó Chưởng Lý
1 Washington D. C
Thưa ông Phó Chưởng lý.
Tôi xin cám ơn ông về bức thư đề ngày 26 tháng 6 năm 1961 theo đó ông đã có ý đánh tan những điểm hoài nghi của tôi về vụ án Eatherly. Tôi rất tiếc phải thưa lại rằng tôi vẫn chưa thấy hoàn toàn thỏa mãn.
Dĩ nhiên ở đây tôi xin gác qua một bên các khía cạnh tổng quát và triết lý của tòa án ; do đó, tôi sẽ không đề cập tình trạng bi đát của một người vô tình đã trở thành « nạn nhân » đầu tiên của chuyến công tác nguyên tử đầu tiên, mặc dù tôi cho rằng một ngày nào đó các khía cạnh nói trên sẽ mang một tầm quan trọng lớn lao hơn khía cạnh pháp lý của vụ án này. Bởi lẽ tôi ngại chúng ta không thể đồng quan điểm với nhau nếu thảo luận dài thêm về triết lý và nhân sinh, tôi xin chỉ hạn định thư này trong lãnh vực pháp lý.
Ông nhấn mạnh ở chỗ thứ tự các diễn tiến (các giai đoạn quy chế bệnh nhân « tình nguyện » và quy chế « cưỡng bách ») là điểm then chốt của vấn đề. Nếu tôi không nhầm thì sự bắt lại Eatherly sau khi ông ta rời bệnh viện chỉ có thể hợp pháp, nếu nó xảy ra trong giai đoạn « lưu giữ cưỡng bách » ; điều này có nghĩa là nó sẽ bất hợp pháp vào giai đoạn đương sự là bệnh nhân « tình nguyện lưu trú ». Như vậy, việc bắt lại Thiếu tá Eatherly quả là bất hợp pháp, bởi vì — và đây là điểm chính yếu của lời trình bày của tôi — thứ tự các diễn tiến được ghi lại và hiện có trước mắt tôi quả hoàn toàn trái ngược với thứ tự mà ông đã nêu ra trong thư biện bác của ông.
Ông biết rõ hơn tôi là các giai đoạn Thiếu tá Eatherly lưu trú « tự do » và « cưỡng bách » đã nhiều lần xen kẽ lẫn nhau. Vì vậy, một trong các giai đoạn lưu trú « tự do » đã kéo dài trong chín mươi ngày và chấm dứt hồi tháng 7 năm 1959 ; mặc dù ở quy chế « tình nguyện » đương sự vẫn bị chống đối mỗi khi ông ta toan rời bệnh viện cựu quân nhân.
Ngày 20 tháng 4 năm 1960, Eatherly xác định lại quy chế « tình nguyện » của ông ta trong một bức thư gửi cho « Hiệp hội Tự do Dân quyền Mỹ », theo đó ông đã nhận xét : « Tôi là một kẻ tình nguyện lưu trú, tất nhiên tôi có quyền xin rời bệnh viện ».
Mãi đến ngày 20 tháng 5 năm 1960, do một phiên tòa không có bồi thẩm (closed aring), Eatherly mới bị liệt vào hàng những bệnh nhân không tình nguyện ( patients), do đó quy chế mới của ông ta phải gia hạn thêm ba tháng. Điều này có nghĩa là Eatherly đã trở lại quy chế « tình nguyện » (voluntary patient) ngày 18 tháng 8 năm 1960. Thực vậy, ngày 18 tháng 8, ông ta nói trong thư viết cho tôi : « Tôi nghĩ đã đến lúc cần vận động để được rời bệnh viện ». Đến ngày 6 tháng 9 năm 1960, ông ta lại viết : « Vì lẽ tôi lại được xem là bệnh nhân tình nguyện (voluntary patient)..Từ những sự kiện trên đây, người ta có quyền kết luận rằng Eatherly có thể tự do quyết định hoặc ở lại bệnh viện cựu quân nhân hoặc rời dưỡng đường này. Hoặc giả từ ngữ « tình nguyện » (voluntary) đối với ông ta có nghĩa là một sự tự do lựa chọn hoặc giả đây chỉ là một từ ngữ vô nghĩa trái hẳn với tiếng thông dụng hằng ngày cũng như với thuật ngữ triết học.
Xin ông vui lòng cho phép tôi trở lại với những lời biện bác của ông liên quan đến thứ tự các diễn tiến : vì lẽ vào ngày 18 tháng 8 năm 1960 Eatherly được hưởng quy chế « bệnh nhân tình nguyện » (voluntary patient), ông ta hẳn đang ở quy chế ấy vào ngày 19 tháng 10 năm 1960, khi ông ta thoát khỏi bệnh viện. Việc Eatherly thực sự là một « bệnh nhân tình nguyện » được xác định bởi những văn kiện sau đây :
1) Một bài báo (Washington Post and Titimes-Herald, số ngày 5 tháng 12 năm 1960) mà tôi đã trích dẫn hầu ông trong thư trước. Nay tôi xin nhắc lại: « Các viên chức của cơ quan quản trị cựu quân nhân tuyên bố rằng họ không có thẩm quyền bắt Eatherly để đưa ông ta trở lại bệnh viện.
2) Một đoạn trong thư của Eatherly để ngày 22 tháng 12 năm 1960 nói . « Các bản phúc trình của bệnh viện được phổ biến ra ngoài có nêu rằng tôi đã được rời bệnh viện và họ chẳng muốn tôi trở lại. Nhưng kỳ thực bệnh viện đã xin được giữ tôi lại vào ngày 20 tháng 10, tức là ngày tôi thoát ly ».
Như vậy Eatherly đã bị đưa trở lại quy chế « bệnh nhân cưỡng bách » ( patient) sau khi bị bắt lại, do phán quyết của phiên tòa có bồi thẩm đoàn xử ngày 12 tháng giêng năm 1960.
Khi xét kỹ thứ tự các diễn tiến nói trên, tôi không thể không nghĩ rằng một sự nhầm lẫn nào đó có thể đã xen vào bản phúc trình gửi đến quý Bộ. Trong trường hợp ông thấy
Sự hoài nghi của tôi có thể chính đáng, tôi thiết tưởng, nếu ta chịu khó cho kiểm soát lại thứ tự các diễn tiến một lần nữa cũng chẳng phải là phí công.
Tôi sẽ mang ơn ông nhiều nếu ông có thể đích thân nghiên cửu thấu đáo và cố gắng giải rõ vụ này.
Kính chào ông Phó Chưởng Lý.
Kính thư
Gunther Anders
-----------------
1. Giám đốc Nha Dâu luật tại bộ Tư pháp.