Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 07:33:02 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Hồi ký Winston Spencer Churchill  (Đọc 53304 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #330 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:36:18 pm »


        Kiến nghị được ông Roger Keyes ủng hộ; vị đô đốc này cay đắng vì bị cách chức chỉ đạo tác chiến phối hợp, và hơn nữa, bởi việc tôi luôn luôn không thể chấp nhận ý kiến của ông ta khi ông ta còn ở đó, đã bị tình bạn cá nhân lâu năm với tôi ngăn cản sự tấn công của ông ta. Ông ta đã tập trung chủ yếu những chỉ trích của mình vào các nhà cố vấn chuyên môn của tôi - dĩ nhiên có nghĩa là chĩa vào các tham mưu trưởng. "Thật là gay cấn khi có đến 3 lần trong đời làm Thủ tướng - ở Gallipoli, ở Na Uy và ở Địa trung hải - chắc là ông đã bị ngăn cản thực hiện những trận đánh chiến lược, có thể đã xoay chuyển toàn bộ quá trình của hai cuộc chiến tranh, mỗi lần đều vì nhà cố vấn hải quân hợp hiến của ông từ chối chia sẻ trách nhiệm với ông, nếu trận đánh đó kéo theo bất cứ sự mạo hiểm nào". Sự mâu thuẫn giữa cách lập luận này và cách lập luận kia của người kiến nghị bất tín nhiệm đã không bị bỏ qua. Một trong những thanh viên của Đảng Lao động Độc lập, ông Stephen, đã ngắt lời diễn giả và cho rằng ngươi đưa ra kiến nghị đã "đề nghị một cuộc biểu quyết bất tín nhiệm với lý do là Thủ tướng đã can thiệp quá sâu vào sự chỉ đạo chiến tranh; trái lại người thứ hai dường như chính thức tán thành cuộc biểu quyết vì ngài thủ tướng đã không can thiệp đủ mức vào sự chỉ đạo chiến tranh". Điều này đã rõ ràng đối với Nghị viện. Đô đốc Keyes nói "Chúng tôi trông chờ Thủ tướng sẽ lập trật tự nội bộ và một lần nữa tạo ra sự tập trung trong đất nước phục vụ nhiệm vụ to lớn của quốc gia". Đến đây một người của đảng Xã hội khác đã có sự can thiệp đúng lúc. "Kiến nghị đã chống lại sự chỉ đạo chiến tranh của Trung ương. Nếu kiến nghị được thông qua thì Thủ tướng phải ra đi; nhưng Nghị viện đáng kính và dũng cảm này đang kêu gọi chúng ta giữ Thủ tướng ở lại". Ông Roger nói "Sẽ là một thảm họa đáng trách nếu Thủ tướng phải ra đi". Do vậy cuộc tranh luận bị gián đoạn ngay từ đầu.

        Tuy nhiên cuộc thảo luận vẫn tiếp tục và những người chỉ trích dẫn đầu với số lượng mỗi lúc một tăng. Bộ trưởng mới của Bộ Chế tạo, đại úy Oliver Lyttelton, ngươi đã xử lý những sự phàn nàn về trang thiết bị của chúng tôi, đã có bài phát biểu gây sóng gió trong bản báo cáo chi tiết, một thông điệp mạnh mẽ và đầy đủ về vấn đề này. Sự ủng hộ mạnh mẽ của Đảng Bảo thủ giành cho chính phủ là các hàng ghế từ phía sau, nhất là ông Boothby đã đọc một bai diễn văn hùng hồn và hữu ích. Thượng nghị sĩ Huân tước Winterton, chủ tịch Hạ viện, đã khôi phục lại xung lực tấn công và tập trung vào tôi. "Ai là Bộ trưởng chính phủ đã điều khiển thực sự chiến dịch Narvik? Đó là Thủ tướng hiện nay, người lúc đó phụ trách Hải quân trong Quốc hội... Không ai dám đổ lỗi cho Thủ tướng, cho dù đáng ra theo hiến pháp phải như vậy... Nếu chúng ta gặp thảm họa, chúng ta đều có cùng câu trả lời là bất kỳ chuyện gì xảy ra chúng ta cũng không được đổ lỗi cho Thủ tướng thì chúng ta đang tiến rất gần tới tư thế về trí tuệ và đạo đức của người Đức - "Fuehrer luôn luôn là đúng"... Trong suốt 37 năm ở Nghị viện tôi chưa bao giờ chứng kiến những nỗ lục như vậy nhằm miễn chỉ trích đối với trách nhiệm Thủ tướng như đang thấy hiện nay... Trong cuộc chiến tranh trước chúng tôi không hề có bất cứ cái gì có thể so sánh với những thảm họa này. Giờ đây hãy nhìn những gì mà Chính phủ này tránh được - vì "Fuehrer luôn luôn đúng". Tất cả chúng ta đều đồng ý rằng vị Thủ tướng là chủ soái của lòng dũng cảm và trung thành của chúng ta vào năm 1940. Nhưng có nhiều chuyện đã xảy ra từ năm 1940. Nếu loạt thất bại nay tiếp tục diễn ra, thì một trong những hành động hy sinh vĩ đại nhất mà bất cứ ngươi nào cũng có thế làm được là nhân vật khả kính kia nên đi gặp các đồng nghiệp của ông ta - sẽ không có dưới một vị phù hợp với chức vụ Bộ trưởng trong dãy ghế nghị sĩ thuộc ngành Tài chính hiện nay - và gợi ý rằng một trong số họ nên lập ra một Chính phủ. Có lẽ ông ta có thể làm như vậy trên cương vị bộ trương Bộ Ngoại giao, vì sự điều hành của ông ta đối với những mối quan hệ của chúng ta với Mỹ và Nga là hoàn hảo".

        Tôi không thế nghe hết 1/2 bài diễn văn của cuộc tranh luận sôi nổi kéo dài gần hết buổi sáng. Dĩ nhiên tôi phải chuẩn bị cho bài đáp lại của tôi cho ngày hôm sau, nhưng những suy nghĩ của tôi tập trung vào chiến trường mà dường như đang ở thời điểm quan trọng ở Ai Cập.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #331 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:39:32 pm »

   
*

        Cuộc tranh luận kéo đến quá nửa đêm của ngày thứ nhất, được tiếp tục với sinh khí mới vào ngày 2 tháng 7. Dĩ nhiên không thể phủ nhận sự tự do ngôn luận hay thiếu nó được. Một thanh viên thậm chí đã đi quá xa khi nói "Trong đất nước này chúng ta có 5 hay 6 đại tướng, là thanh viên của các dân tộc khác, người Tiệp Khắc, Ba Lan và Pháp, tất cả bọn họ được huấn luyện sử dụng những vũ khí của Đức, kỹ thuật của Đức. Tôi biết điều này tổn thương đến niềm tự hào của chúng ta, nhưng sẽ không thể đưa những người nầy giữ chức vụ chỉ huy ở mặt trận cho đến khi chúng ta huấn luyện được người của chính đất nước chúng ta hay sao? Có gì sai không khi chúng, ta đưa những vị này giữ chức ngang với tướng Ritchie? Tại sao chúng ta không nên để họ giữ chúc vụ chỉ huy trong quân đội ngoài chiến trương? Họ biết đánh như thế nào trong cuộc chiến tranh này. Sẽ tốt hơn nhiều nếu chúng ta đánh thắng và cứu sinh mệnh của binh sĩ Anh dưới sự lãnh đạo của các thành viên khác của Liên hợp quốc còn hơn là để mất họ với sự lãnh đạo không hiệu quả của các viên tướng của chúng ta. Thủ tướng phải nhận ra rằng trong đất nước này có một sự đả kích ở đầu lưỡi mọi người là nếu tướng Rommel ở trong quân đội Anh - ông ta chắc sẽ vẫn chỉ là một trung sĩ1. Có phải vậy không? Đó là một sự đả kích chĩa thẳng vào Quân đội. Có một vị trong quân đội Anh - điều này sẽ cho ta thấy chúng ta đang sử dụng những người được huấn luyện của chúng ta như thế nào - đã ném 150.000 người lính qua sông Ebro của Tây Ban Nha: ông Michael Dunbar. Hiện nay ông ta là một trung sĩ tại một lữ đoàn thiết giáp ở nước này. Ông ta đã từng là Tổng tham mưu trưởng quân đội tại Tây Ban Nha; ông ta đã thắng trận Ebro và giờ là trung sĩ trong quân đội Anh. Thực chất của vấn đề là quân đội Anh cũng đầy dẫy những thành kiến về giai cấp. Cần phải làm thay đổi điều này, và sẽ phải thay đổi nó. Nếu như Hạ viện không có can đảm buộc Chính phủ thay đổi định kiến đó thì các sự kiện thực tế sẽ làm thay. Mặc dù hôm nay Nghị viện chẳng hề chú ý tới những gì tôi nói, thì tuần sau chính phủ cũng phải làm điều đó. Hãy nhớ những lời của tôi vào thứ hai, thứ ba tới. Chính là những sự kiện đang chỉ trích phê bình Chính phủ. Tất cả những gì mà chúng ta đang làm là để cho họ có tiếng nói, có thể là chưa đầy đủ cho lắm nhưng chúng ta đang cố gắng làm điều đó".

        Ngài Hore-Belisala, cựu Bộ tướng chiên tranh đã tóm lược lại vấn đề cốt lõi chống lại chính phủ. Ông ta kết luận "Chúng ta có thể mất Ai Cập hoặc chúng ta có thể không mất Ai Cập. Cầu chúa, chúng ta sẽ không mất nó - nhưng khi vị Thủ tướng, người đã nói rằng chúng ta sẽ giữ Singapore, rằng chúng ta sẽ giữ lấy Crete, rằng chúng ta đã đập tan quân đội Đức lại Libya... Khi tôi hiểu ông ta đã nói rằng chúng ta sẽ giữ vững Ai Cập, thì sự lo lắng của tôi tăng lên mạnh mẽ hơn... Làm sao người ta có thể đặt niềm tin vào những lời phán quyết mà hóa ra lại bị sai trái quá nhiều lần? Đó là cái mà Hạ viện phải quyết định.

        Hãy nghĩ đến cái đang bị lâm nguy. Trong vòng một trăm ngày chúng ta đã để mất Đế chế của chúng ta ở Viễn Đông. Điều gì sẽ xảy ra trong vòng 100 ngày tiếp theo đây? Hãy để cho các Nghị viện bỏ phiếu theo lương tâm của họ".

--------------
       1. Dĩ nhiên điều này chỉ ra sự hoàn toàn không hiểu biết về cuộc đời binh nghiệp dài và vẻ vang trong 2 trận đại chiến.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #332 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:44:36 pm »


        Tôi đã theo dõi bài phát biểu hùng hồn này bằng cách đẩy mạnh cuộc tranh luận. Nghị viện phải nghe quá nhiều bài phát biểu - Dĩ nhiên tôi nói rõ quan điểm của mình về mọi vấn đề có liên quan đến tôi. Ông Hore-Belisha nói về những thất bại của những chiếc xe tăng Anh và sự thấp kém của chúng tôi về các trang thiết bị thiết giáp. Ông ta đã không ở thế mạnh để làm điều này bởi vì những thanh tích tiền chiến của Bộ Chiến tranh. Tôi có khả năng đáp lại trên thế thượng phong.

        "Ý tưởng về xe tăng là một sáng kiến của người Anh. Cách sử dụng lực lượng thiết giáp như hiện nay đang được áp dụng rộng rãi ở Pháp, như cuốn sách của tướng De Gaulle đã cho biết. Người Đức chỉ còn việc biến những ý tưởng đó để sử dụng riêng cho họ. Khoảng ba hay bốn năm trước cuộc chiến tranh này, họ rất bận rộn tại các công xưởng với sự thấu đáo, triệt để vốn có của họ trên bản thiết kế và sản xuất các loại xe tăng, trên việc nghiên cứu và thực hành các cuộc chiến tranh bằng xe bọc thép. Có lẽ người ta đã nghĩ rằng cho dù vị Bộ trưởng chiến tranh ngày đó không kiếm đủ tiền cho việc sản xuất trên qui mô lớn thì bằng bất cứ giá nào ông ta cũng phải có những chiếc mẫu kích cỡ như thiết kế và vận hành được thử nghiệm một cách triệt để, cũng như có các nhà máy được lựa chọn, khuôn dẫn để gá lắp, với dụng cụ đo lường được cung cấp, để cho ông ta có thể bắt tay vào sản xuất hàng loạt các xe tăng và vũ khí chống tăng khi cuộc chiến tranh bắt đầu.

        Khi cái mà tôi gọi là giai đoạn Belisha kết thúc thì người ta để lại cho chúng tôi khoảng 250 chiếc xe bọc thép, trong số đó có rất ít chiếc được lắp pháo bắn loại đạn thậm chí chỉ nặng có 2 cân Anh. Hầu hết những chiếc xe này đều bị địch chiếm hay phá hủy tại Pháp.

        Tôi sẵn sàng chấp nhận. Thục vậy, tôi phải chấp nhận cái mà Huân tước quí tộc (Bá tước Winterton) gọi là "trách nhiệm về mặt hiến pháp" đối với mọi việc đã xảy ra, và tôi nghĩ rằng tôi phải thi hành trách nhiệm đó bằng cách không can thiệp vào việc điều khiến kỹ thuật của quân đội. Nhưng trước khi cuộc chiến bắt đầu, tôi đã thúc giục tướng Auchinleck đích thân nắm lấy quyền chỉ huy, bởi vì tôi chắc chắn sẽ không có gì xảy ra ở vùng đất rộng lớn của Trung Đông trong khoảng một hai tháng và có thể so sánh về tầm quan trọng với việc đánh trận này ở sa mạc phía tây, và tôi đã nghĩ ông ta là con người của công việc. Ồng ta đã đưa ra với tôi nhiều lý do khác nhau chính đáng để không làm như vậy, và tướng Richie đã đánh trận đó. Như tôi đã nói trước Nghị viện hôm thứ ba, ngày 25 tháng 6, tướng Auchinleck đã thay thế cho Tướng Richie và đích thân nắm quyền chỉ huy. Ngay lập tức chúng tôi thông qua quyết định của ông ta, nhưng tôi phải thành thực thú nhận rằng đối với người sĩ quan bị thay thế này vấn đề không phải là loại mà người ta có thể đưa ra bất kỳ lời phán quyết cuối cùng nào, chừng nào mà quan chức thay thế đó vẫn bị nghi ngờ. Tôi không vờ đưa ra một phán quyết về những gì đã xảy ra trong cuộc chiến này. Tôi muốn các vị tướng lĩnh trên bộ, trên biển và trên không cảm thấy rằng giữa họ và tất cả các kiểu chỉ trích công khai, thì chính phủ đứng vững như một vách ngăn. Họ phải có được một cơ hội công bằng, và không chỉ một cơ hội mà thôi. Người ta có thể mắc sai lầm và học hỏi từ những sai lầm đó. Người ta có thế gặp vận rủi, và cơ may của họ có thể sẽ đến.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #333 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:46:49 pm »


        Nhưng dù thế nào chăng nữa thì chúng ta sẽ không thể làm cho các vị tướng chấp nhận rủi ro trừ khi họ cảm thấy phía sau họ là một chính phủ mạnh. Họ sẽ không mạo hiểm trừ khi họ cảm thấy rằng họ không cần phải nhìn ngoái lại hoặc lo lắng về cái gì đang xảy ra ở nhà, trừ khi họ cảm thấy rằng họ có thể chằm chằm nhìn vào kẻ thù. Tôi có thể nói thêm là chúng ta sẽ không làm cho một chính phủ chấp nhận rủi ro trừ phi họ cảm thấy rằng họ có một đa số đông vững mạnh, trung thành ở phía sau. Hãy xem những gì mà người ta yêu cầu chúng ta làm bây giờ và thử tưởng tượng kiểu công kích có thể xảy ra với chúng ta nếu chúng ta cố gắng thực hiện và chịu thất bại. Trong thời chiến nếu muốn phục vụ người ta phải thể hiện lòng trung thành...

        Tôi muốn nói một vài lời về "sự tôn trọng và sự thật vĩ đại" - như người đã nói trong các văn kiện ngoại giao - và tôi hy vọng tôi có thể được trao quyền tự do thảo luận đầy đủ nhất. Quốc hội này có một trách nhiệm kỳ quặc. Nó đã điều khiển và chịu trách nhiệm về sự khởi đầu của các sai trái xảy ra trên thế giới. Tôi biết ơn Quốc hội rất nhiều, và hy vọng rằng Quốc hội có thể thấy được những sai trái đó kết thúc trong niềm vui chiến thắng. Điều nay chỉ có thể làm được nếu trong một giai đoạn dài có thể còn phải trải qua, Hạ viện cho phép chính phủ hành pháp có trách nhiệm được lập ra theo sự lựa chọn của mình, có được một nền tảng vững chắc. Hạ viện phải là một nhân tố ổn định vũng chắc trong quốc gia, và không phải là một công cụ mà các giới báo chí bất mãn có thể sử dụng, cố gắng thúc đẩy các cuộc khủng hoảng liên tiếp. Nếu như nền dân chủ và các thể chế nghị viện phải chiến thắng trong cuộc chiến này, thì điều tuyệt đối cần thiết là các Chính phủ dựa vào đó phải có khả năng hành động và dám hành động, là những người phục vụ Quốc vương không còn bị quấy rầy bởi những lời khiển trách nạt nộ, là không để địch lợi dụng chính ta để tuyên truyền chống ta, và uy tín của chúng ta bị coi rẻ và hủy hoại trên khắp thế giới. Ngược lại, ý chí của toàn Hạ viện nên được thể hiện rõ ràng trong những dịp quan trọng. Điều quan trọng là không chỉ những người phát biểu mà cả những người quan sát, lắng nghe, và phán quyết, cũng nên được tính đến như một nhân tố trong các vấn đề quốc tế. Sau cùng, chúng ta phải đấu tranh vì cuộc sống của chúng ta, vì những sự nghiệp còn cao cả hơn cả bản thân và mạng sống. Chúng ta không có quyền cho rằng thắng lợi là chắc chắn. Nó sẽ chỉ chắc chắn nếu chúng ta hoàn thành nhiệm vụ của mình... Sự phê bình mang tính xây dựng và tỉnh táo hay sự phê bình trong phiên hợp kín đều có mặt đạo đức của nó; nhưng nhiệm vụ của Hạ viện là nhằm duy trì Chính phủ hoặc thay đổi Chính phủ, nếu không thể thay đổi nó thì phải duy trì nó. Trong thời chiến không có chuyện làm việc theo chủ nghĩa trung dung... Những bài diễn văn thể hiện sự thù ghét, không thân thiện luôn được công bố ra nước ngoài và kẻ thù của chúng ta đã lợi dụng chúng rất nhiều.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #334 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:47:39 pm »


        Người khỏi xuống việc bỏ phiếu bất tín nhiệm này đã đề nghị nên tước bỏ mọi trách nhiệm quốc phòng của tôi để cho một nhân vật quân sự hay người không chỉ đích danh nào đó phụ trách điều hành chung của cuộc chiến tranh, kiểm soát hoàn toàn các lực lượng vũ trang của nhà nước do Hoàng gia chỉ định hoặc miễn nhiệm, các tướng lĩnh và đô đốc, người đó nên là tham mưu trưởng, nên luôn luôn sẵn sàng từ chức nghĩa là nên thi thố với các đồng sự chính trị của mình, nếu những người đó được coi là như vậy nếu ông ta không có được tất cả những gì ông ta muốn, ông ta nên có dưới trướng một Công tước hoàng tộc với cương vị Tổng Tư lệnh quân đội, và cuối cùng, tôi cho là mặc dù điều này đã không được đề cập đến, con người không chỉ đích danh đó phải tìm thấy một sự hỗ trợ ở Thủ tướng để đưa ra những lời giải thích, sẽ xin lỗi hay hối tiếc đối với Quốc hội khi có việc sai trái như thường xảy ra và sẽ xảy ra. Đó là một chính sách với bất cứ giá nào. Đó là một hệ thống rất khác với hệ thống đại nghị mà trong đó chúng ta đang sống. Nó có thể dễ dàng tương đương hoặc chuyển thành một chế độ độc tài. Tôi muốn nói rất rõ rằng là đối với tôi, tôi sẽ không tham gia vào một hệ thống như vậy".

        Đến đây ông John J.Wardlaw-Milne chêm vào, "Tôi hy vọng ông bạn cao quí chân chính của tôi không quên câu nói độc đáo "Còn tùy thuộc vào nội các chiến tranh"?".

        Tôi tiếp tục "Còn tùy thuộc vào nội các Chiến tranh, nếu không vậy, nhà độc tài quyền uy này không phải ngần ngại từ chức trong mọi trường hợp nếu ông ta không thể làm theo ý mình. Đó là một kế hoạch nhưng đó không phải là một kế hoạch mà cá nhân tôi phải quan tâm tham gia, và tôi không nghĩ rằng đây là một kế hoạch mà tự thân nó có thể đưa đến việc Hạ viện chấp nhận.

        Việc ghi lại biểu quyết bất tín nhiệm của các thành viên của tất cả các đảng là một sự kiện đáng kể. Tôi kính xin các ngài đừng để Hạ viện đánh giá thấp tầm quan trọng của cái đã được làm. Nó đã được 1àm rùm beng trên khắp thế giới trước sự khinh miệt của chúng ta, và khi mọi quốc gia, bạn và thù, đang chờ đón xem quyết định và lòng tin vững chắc đích thực của Hạ viện là gì, nó phải đi đến cùng. Khắp thế giới, toàn bộ nước Mỹ, như tôi có thể chứng minh, ở Nga, xa hơn là Trung Quốc và ở từng nước bị thống trị, tất cả các bạn bè của chúng ta đang chờ xem liệu có một chính phủ vững mạnh ở Anh hay không, và liệu giới lãnh đạo đất nước này có bị thách thức hay không. Mọi phiếu đều có giá trị. Nếu số lượng những kẻ đã tấn công chúng ta bị giảm xuống một tỷ lệ đáng coi thường, và việc bỏ phiếu bất tín nhiệm Chính phủ quốc gia biến thành những lá phiếu bất tín nhiệm chính những tác giả của nó mà không phạm sai lầm, thì niềm vui của tất cả bạn bè của Anh, và tất cả những người phục vụ trung thành sự nghiệp của chúng ta sẽ tăng lên, và hồi chuông báo thất vọng sẽ vang lên bên tai những tên bạo chúa mà chúng ta đang gắng sức lật đổ".

        Hạ viện bị chia rẽ, và kiến nghị về cuộc bỏ phiếu "bất tín nhiệm" của ông John Wardlaw-Milne đã bị thất bại với 25 phiếu thuận và 475 phiếu chống.

        Những người bạn Mỹ của tôi đã chờ đợi với sự lo lắng thực sự. Họ rất hài lòng với kết quả đó và tôi đã thức dậy để đón nhận những lời chúc mừng của họ.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #335 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:49:08 pm »


*

        Một quan điểm xa lạ về lịch sử khác thường đã được ông Walter Elliot đưa ra trong cuộc tranh luận khi ông ta nhớ lại bản báo cáo của Macaullay về chính quyền của ông Pitt. "Pitt là người đứng đầu của một quốc gia đã tham gia vào một cuộc chiến đấu mang tính sống còn... Nhưng sự việc là sau tám mươi năm chiến tranh, sau một sự tiêu phí khổng lồ về tính mạng và của cải, quân đội Anh dưới chính quyền Pitt đã trở thành trò cười cho toàn châu Âu. Họ không có lấy được một thành tích vẻ vang để mà khoe khoang. Họ chẳng thể hiện được gì trên đất Tây Âu ngoài việc bị đánh đuổi và buộc phải xuống tầu về nước". Tuy nhiên, Macaulay vẫn tiếp tục ghi nhận rằng Pitt thường xuyên được Hạ viện nâng đỡ. Như vậy qua một giai đoạn thảm khốc và lâu dài, mỗi thảm họa đã xảy ra bên ngoài các bức tường của Quốc hội, thường xuyên được tiếp theo bằng những niềm hân hoan bên trong Quốc hội. Cuối cùng ông ta không con có phe đối lập để mà đương đầu nữa, và trong năm 1799 đầy biến động, đa số lớn nhất có thể tập hợp được để bỏ phiếu chống chính phủ là 25". Ông Elliot nói "Thật kỳ lạ, trong một cách đó nào đó lịch sử đã lặp lại", ỏng ta không thể biết trước khi có sự chia rẽ cái đó đúng đến mức nào. Tôi cũng rất lấy làm ngạc nhiên là con số 25 gần như đúng với con số mà tôi đã đưa ra với Tổng thống và Harry Hopkins khi tôi ở với họ tại Nhà Trắng vào cái ngày có tin tức về Tobruk.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #336 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:51:19 pm »


13

QUÂN ĐOÀN THỨ 8 CÙNG ĐƯỜNG

        Quân đoàn tám ở thế tiến thoái lưỡng nan.

        Việc quân Đức chiếm Tobruk mà không phải kéo dài cuộc bao vây đã làm đảo lộn toàn bộ các kế hoạch của phe trục. Cho đến nay, người ta trù tính rằng sau khi chiếm được Tobruk Rommel phải đứng vững trên biên giới Ai Cập, và Malta phải được chiếm bằng các lực lượng có không vận và hải vận.

        Mãi đến ngày 21 tháng 6, Mussolini mới lặp lại các mệnh lệnh nay. Sau khi Tobruk sụp đổ được một ngày, tướng Rommel báo cáo là ông ta đề nghị tiêu diệt các lực lượng nhỏ còn lại ở biên giới của quân Anh, để mở đường tiến vào Ai Cập. Điều kiện và nhuệ khí của binh sĩ ông ta, những số lượng lớn đạn dược  và đồ tiếp tế thu được của đối phương, và vị thế yếu kém của quân Anh đã đẩy nhanh sự truy kích vào "trái tim của Ai Cập". Rommel đề nghị Hitler thông qua đề nghị trên. Hitler cũng gửi một bức thư cho Mussolini ép ông này thực hiện các đề nghị của Rommel.

        "Số phận đã cho chúng ta một cơ may không hao giờ lặp lại một lần nữa trên cùng một chiến trương... Quân đoàn thứ tám của Anh trên thực tế đã bị tiêu diệt. Ớ Tobruk các phương tiện của cảng hầu như còn nguyên vẹn, và bây giờ, thưa ngài Duce (chức danh của Mussolini), ngài có một căn cứ phụ có ý nghĩa quan trọng lớn hơn cả vì từ đó chính quân Anh đã mở một tuyến đường sắt hầu như là dẫn vào Ai Cập. Nếu vào lúc này mà không truy kích từng người đến cùng thuộc lực lượng còn lại của quân Anh, thì điều tương tự sẽ xảy ra như khi quân Anh mất thời cơ dành thắng lợi khi họ tiến gần vào Tripoli rồi bất ngờ dừng lại để điều quân sang Hy Lạp...

        Nữ thần trận mạc chỉ thăm viếng các chiến binh một lần thời. Người nào không nắm ngay lấy Thần này vào lúc dó thì sẽ không bao giờ được gặp lại nữa"
1.

        Mussolini không cần phải được thuyết phục nhiều. Rất phấn khởi với triển vọng sẽ chiếm được Ai Cập. Ông ta hoãn cuộc tấn công vào Malta cho đến tận đầu tháng chín, còn tướng Rommel - lúc này là Thống chế trước sự ngạc nhiên của người Ý - được lệnh chiếm hành lang hẹp giữa Alamein và thung lũng Quattara, điểm xuất phát của các cuộc hành quân sau này mà mục đích cuối cùng là kênh Suez.

        Tướng Kesselring lại có nhận định khác. Tin rằng vị trí của phe trục trên sa mạc sẽ không bao giờ được an toàn cho tới khi chiếm được Malta, ông ta lo lắng về sự thay đổi kế hoạch và chỉ ra cho Rommel những nguy cơ của cái kế hoạch "táo bạo ngớ ngẩn này".

        Chính Hitler cũng không tin tưởng vào thành công trong cuộc tấn công Malta vì ông ta nghi ngờ khả năng của quân Ý, thành phần chính của cuộc hành quân. Cuộc tấn công rất có thể sẽ thất bại. Tuy nhiên, lúc này có vẻ chắc chắn là sự thất thủ Tobruk gây choáng váng và đau thương sẽ tránh cho đảo Malta sự thử thách lớn nhất. Đây là một sự an ủi mà không người lính tốt nào, dù họ có tham gia hay không trận đánh nên lợi dụng. Gánh nặng này để lên đầu Bộ Chỉ huy tối cao hơn là các tướng lĩnh hữu quan và hơn nữa là quân lính.

----------------
        1. Trích trong Cavallero, Tư lệnh tối cao, trang 277.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #337 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:53:36 pm »


*

        Tướng Rommel nhanh chóng bố trí cuộc truy kích vượt qua biên giới vào Ai Cập ngày 27 tháng sáu, và chỉ gặp sự chống cự của các binh đoàn khinh binh của chúng tôi và các biên đội chiến đấu ngoan cường và phi thương thuộc không quân Hoàng gia, binh chủng này đã thực sự yểm hộ cho quân đoan 8 rút lui về Mersa Matruh. Vị trí của họ ở đây không vững chắc lắm. Bản thân thị trấn có một hệ thống bố phòng nhưng phía Nam chỉ có một vai tuyến bãi mìn không liên kết với nhau và việc bảo vệ là không hoàn chỉnh. Như trong trường hợp vị trí biên giới bị loại bỏ, chiến tuyến Matruh, nếu trụ được thì cần có một lực lượng thiết giáp hùng hậu để án ngữ sườn phía Nam. Sư đoàn thiết giáp 7 tuy đã được tổ chức lại lên tới gần một trăm xe tăng nhưng vẫn không thể đảm đương được nhiệm vụ này.

        Đích thân tướng Auchinleck đã tới Matruh ngày 25 tháng 6 và quyết định trực tiếp nắm quyền chỉ huy tác chiến quân đoàn từ tay tướng Ritchie. Ồng ta đáng lẽ đã phải làm như vậy khi tôi yêu cầu ông hồi tháng 5 vừa qua. Ông nhanh chóng đi đến kết luận là không thể trụ hẳn ở Matruh được. Mọi sự sắp xếp đã sẵn sàng cho việc chuẩn bị và chiếm đóng Alemein cách xa 120 dặm về phía sau. Đã có những sự bố trí để chặn địch dù chỉ một thời gian. Sư đoàn Tân Tây Lan đã đến Matruh từ Syria vào ngày 21 tháng 6 và cuối cùng ngày 26 tháng 6 thì tham chiến trên dãy đồi gần Minqa Qaim. Tối hôm đó, quân địch chọc thủng mặt trận của Lữ đoàn bộ binh Ấn Độ số 29, nơi có bãi mìn không hoàn chỉnh. Sáng hôm sau, địch ào ào tiến qua đoạn bị chọc thủng rồi kéo qua phía sau lưng ngươi Tân Tây Lan, bao vây và tấn công họ từ ba phía, cả ngày hôm đó, cuộc chiến diễn ra một cách tuyệt vọng rồi cuối cùng có vẻ như số phận sư đoàn Tân Tây Lan đã được định đoạt. Tướng Freyberg bị trọng thương. Nhưng ông ta có một người kế tục xứng đáng. Chuẩn tướng Inglis quyết tâm phá vây. Sau nửa đêm, lữ đoan Tân Tây Lan di chuyển sang hướng Đông theo kiểu cắt ngang với toàn bộ các tiểu đoàn được triển khai, súng lắp lưỡi lê. Đi được cả ngàn thước mà không thấy quân địch xuất hiện. Rồi có tiếng súng. Toàn bộ lữ đoàn xêp hàng xông lên, quân Đức tấn công bất ngờ trong một cuộc giao chiến giáp lá cà dưới ánh trăng. Số còn lại của sư đoàn Tân Tây Lan theo các đường vòng tấn công phía   Nam. Tướng Rommel mô tả trận đánh nay như sau:

        "Giao chiến bùng lên dữ dội lan dến tận sở chỉ huy tiền phương của tôi... Quân của tôi và quân Tân Tây Lan bắn nhau dữ dội. Không lâu sau, xung quanh sở chỉ huy của tôi, xe cơ giới bốc cháy và trở thành mục tiêu cho đối phương bắn phá liên tục ở cự ly gần. Sau ít phút tôi nao núng trước hóa lực dịch và ra lệnh cho bộ đội và nhân viên rút lui về phía Đông Nam. Không thể tưởng tượng nổi cảnh hỗn độn trong đêm đó1.

-----------------
        1. Rommel, do Desmond Young viết trang 269.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #338 vào lúc: 07 Tháng Hai, 2019, 11:57:36 pm »


        Như vậy, quân Tân Tây Lan đã san bằng trận tuyến và toàn bộ sư đoàn tập hợp lại trong trật tự và với một tinh thần hăng hái cao, gần vị trí Alemein, cách 60 dặm. Do tổ chức rất ít bị xáo trộn, nên sư đoàn này được dùng ngay để củng cố vị trí phòng ngự.

        Phần còn lại của Quân đoàn 8 cũng rút lui an toàn mặc dù phải trải qua nhiều khó khăn. Quân lính ở trạng thái sửng sốt hơn là suy sụp, nhưng với thuận lợi là giao thông liên lạc ngắn và thành phố Alexandria chỉ cách 40 dặm, nên việc tổ chức lại lực lượng không mất nhiều thời gian. Tướng Auchinleck khi trực tiếp chỉ huy có vẻ khác với con người chiến lược đa tư, một mắt để vào trận đánh quyết định, mắt khác lại ngó đến các mối nguy hiểm ở đâu đâu và không rõ ràng tại Syria và Ba Tư. Ngay lập tức ông tìm cách lấy lại thế chủ động chiến thuật ban đầu. Ngay từ ngày 2/7, ông sớm tiến hành một loạt những cuộc tấn công đầu tiên diễn ra liên tục tới tận trung tuần tháng bảy. Những cuộc tấn công này thách thức uy lực không ổn định của Rommel.

        Tôi liền gửi ngay thư động viên cho tướng Auchinleck vào sáng ngày hôm sau, khi cuộc tranh cãi về bỏ phiếu bất tín nhiệm diễn ra như là một bản nhạc đệm cho tiếng đại bác ngoài sa trường.

        Thực tế, vấn đề giao thông liên lạc của tướng Rommel đã bị căng thẳng đến mức tối đa, và quân lính thì đã kiệt sức. Chỉ còn lại khoảng chục xe tăng Đức là tác chiến được, trong khi đó, ưu thế của không lực Anh, đặc biệt là chiến đấu cơ lại hơn hẳn quân Đức. Theo báo cáo ngày 4/7 của tướng Rommel, ông ta đã hoãn các cuộc tấn công lại và đi vào thế phòng thủ để tập hợp lại và bổ sung lực lượng. Mặc dù vậy, ông vẫn rất tin là sẽ chiếm được Ai Cập. Ý kiến này được tướng Mussolini và Hitler đồng tình. Thực ra, Fuehrer đã quyết định hoãn cuộc tấn công vào Malta cho đến khi cuộc chiếm đóng Ai Cập hoàn tất mà không nhắc đến quân Ý hay chính Bộ Tư lệnh hải quân của mình.

        Các cuộc tấn công của tướng Auchinleck đã gây một sức ép lớn đối với tướng Rommel trong hai tuần đầu tháng 7. Sau đó ông ta quyết định chấp nhận thử thách và từ 15 đến 20/7 lại cố gắng phá trận tuyến của quân Anh. Ngày 21 cùng tháng, ông buộc phải báo cáo là mình ở vào thế bị kiểm soát: "Cơn khủng hoảng vẫn tồn tại". Ngày 26, ông dự định rút về phía biên giới và phàn nàn là nhận được sự bổ sung quá ít, ông thiếu quân, thiếu tăng và đại bác; quân Anh hoạt động cực kỳ mạnh. Và như vậy, cuộc chiến đấu bị đẩy lùi cho đến tận cuối tháng, thời điểm mà hai bên cố gắng chiến đấu đế giữ nguyên trạng.

        Quân đoàn 8 do tướng Auchinleck chỉ huy đã vượt qua cơn bão tố và với sự chiến đấu ngoan cường đã bắt được 7.000 tù binh. Ai Cập vẫn còn nguyên vẹn.

        Vào thời điểm này, tôi đang ở thế yếu nhất về chính trị mà không hề có tia sáng nào về thắng lợi quân sự, nên chẳng cần biết tốt hay xấu nữa tôi phải trông vào một quyết định của Mỹ, cho dù tốt hay xấu, chi phối hai năm chiến tranh tiếp theo. Đây là sự từ bỏ toàn bộ kế hoạch vượt kênh Channel vào năm 1942 và sự chiếm đóng Bắc Phi vào mùa thu hoặc mùa đông bằng một cuộc chinh phạt lớn của liên quân Anh-Mỹ.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #339 vào lúc: 08 Tháng Hai, 2019, 12:18:36 am »


*

        Trong thời gian qua có lúc tôi đã cẩn thận xem xét tâm tư của Tổng thống và những phản ứng của sự việc, và tôi tin chắc rằng ông sẽ bị cuốn hút mạnh mẽ bởi kế hoạch Bắc Phi của tôi. Đây luôn luôn là mục đích của tôi như tôi đã đề ra trong các văn bản tháng 12 năm 1941 của mình.

        Vào lúc này, mọi người ở Anh đều tin rằng kế hoạch vượt kênh Channel vào năm 1942 sẽ bị thất bại, vì thế không một quân nhân nào ở hai bờ đại dương sẵn sàng khuyên cáo hoặc chịu trách nhiệm kế hoạch này.

        Trong bức điện quan trọng ngày 8/7 gửi Tổng thống với bất cứ cường độ nào mà tôi có thể làm chủ được và bằng những thuật ngữ thẳng thắn, tôi đã nói rõ trường hợp với bất cứ lực lượng nào mà tôi có thể chỉ huy:

        1. Không một viên tướng, đô đốc hải quân hay thốnq chế không quân Anh nào được chuẩn bị để khuyến cáo "Búa tạ"1 như là một cuộc hành quân khả dĩ thực hiện được trong năm 1942.   Các tham mưu trướng báo cáo: "Các điều kiện có thể làm cho "Búa tạ" là một việc làm, có cơ sở, hợp lý, rất có thể không xuất hiện. Giờ đây họ đang gửi các văn bản của họ tới các tham mưu trưởng của ngài.

        2. Chúng ta đảm nhận việc chuyên chở với mục đích ngụy trang, tuy việc này làm cho chúng ta có thể bị thiệt tới 250.000 tấn hàng nhập. Nhưng còn một điều nghiêm trọng hơn nhiều là, theo tướng Mountbatten, nếu chúng ta làm dứt đoạn quá trình huấn luyện quân lính thì ngoài sự tổn thất về tầu, đổ bộ, v.v... chúng ta sẽ phải hoãn cuộc đổ bộ chính vào Pháp trong vòng ít nhất là hai đến ba tháng, cho dù việc đó thất bại và phải rút quân sau một thời gian lưu lại ngắn.

        3. Trong trường hợp thiết lập được một đầu cầu thì phái giữ vững đầu cầu và hạn chế việc oanh tạc của Đức. Chúng ta cần phái tập trung toàn bộ sức lực để phòng thủ đầu cầu.

        Khả năng thực hiện chiến dịch với qui mò lớn vào năm 1943,nếu không bị trục trặc thì cũng phá sán. Tất cả nguồn lực của chúng ta sẽ bị tiêu hao từng phần một trên trận tuyến rất chật hẹp duy nhất được mở ra.

        Vì vậy, có thể nói rằng hành động vội vã vào năm 42 với kết cục chắc chắn sẽ là một tai họa, sẽ dứt khoát làm tổn thương đến triển vọng của hành dộng được tổ chức tốt cho năm 1943 trên qui mô lớn.

        4. Bản thân tôi tin chắc rằng cuộc hành quân "Gymnast" đổ bộ lên Bắc Phi sẽ là cơ hội tốt nhất để chi viện cho mặt trận Nga vào năm 1942. Điều này đã từ lâu hợp với ý Ngài. Trên thực tế, đó là ý kiến đầy uy lực của Ngài. Đày là trận tuyến thứ hai dích thực năm 1942.

        Tòi đã làm việc với Nội các và ủy ban Quốc phòng và tất cả chúng tôi đều nhất trí. Đây là cú đánh an toàn nhất và hữu hiệu nhất mà chúng ta có thể giáng vào quân địch trong mùa thu này.

        5. Tất nhiên bằng mọi cách chúng tôi có thể thực hiện chi viện bằng việc điều các lực lượng đổ bộ Mỹ hoặc Anh từ Liên hiệp Vương quốc Anh cho kế hoạch "Gymnast" bằng tầu đổ bộ, tàu vận tải. v.v...

        Nếu Ngài muốn, Ngài có thể tung cú đấm một phần từ dây, hoặc phần còn lại trực tiếp từ bên kia Đại Tây Dương.

        6. Phải hiểu rõ ràng là chúng ta không thể trông cậy gì vào lời mời nào hay cam đoan nào của Vichy. Tuy nhiên không thể so sánh bất kỳ sự kháng cự nào với sự kháng cự có thể có từ phía quân Đức ở Pas de Calais. Thực ra, sự kháng cự đó chỉ là làm vì; Ngài càng mạnh thì sự kháng cự càng yếu và càng có nhiều khả năng bị tiêu diệt. Đây là một vấn đề mang tính chính trị hơn là quân sự. Đối với tôi, dường như chúng ta không buộc phái hủy bỏ nước cờ chiến lược mở ra cho chúng ta trên chiến trường Tây Âu trong năm quan trọng này.

        7. Ngoài những điều nói trên, chúng tôi đang tập trung toàn bộ công sức vào việc nghiên cứu khá năng tiến hành một chiến dịch ở Bắc Na Uy, hoặc một nơi nào khác ở Na Uy. Việc này tỏ ra là không thể thực hiện được. Khó khăn là to lớn do hiểm hoa mà các tàu chiến của chúng tôi gặp phải trước sự tấn công của không quân dịch có căn cứ tại bãi biển. Chúng tôi đang có những khó khăn kinh khủng về các đoàn tầu tiếp viện cho Nga, lại càng cần thiết phải cố gắng mở đường và duy trì liên lạc với Nga.


---------------
        1. Dưới đây là sự giải thích ngắn gọn các tên mật mã được nêu trong chướng này:

        - "Gymnast" (Chuyên gia thể dục): cuộc đổ bộ Bắc Phi sau này gọi là "Torch" (Bó đuốc).
        - "Jupiter" (Sao mộc): Các chiến dịch Bắc Na Uy.
        - "Round up" (Bao vây): Sự đánh chiếm Âu châu, sau này gọi là "Overlord" (Chúa tể).
        - "Sledgehammer" (Búa tạ): Cuộc tấn công Brest hoặc Cherbourg năm 1942.
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM