Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 10:45:06 am


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Hồi ký Winston Spencer Churchill  (Đọc 53147 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #430 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:11:19 pm »


*

        Trong suốt thời gian diễn ra cuộc hội nghị tại Quebec, tình hình vẫn tiến triển mạnh ở Ý. Trong những ngay đầy kịch tính này Ngài Tổng thống và tôi đã chỉ đạo tiến trình đàm phán bí mật với Chính phủ Badoglio về cuộc đình chiến, và chúng tôi đã theo dõi sát sao kế hoạch đổ bộ vào đất Ý với một tâm trạng lo lắng. Tôi đã cố ý kéo dài thời gian ở lại trên đất Mỹ để trong thời điểm quyết định này có thể giữ liên hệ chặt chẽ với các chiên hữu người Mỹ về vấn đề nước Ý. Vào cái ngày tôi đặt chân đến Washington, tin tức chắc chắn chính thức đầu tiên mà chúng tôi nhận là việc Badoglio đã chấp nhận đầu hàng Đồng minh, và vào ngày 3 tháng Chín trong một khu rừng ô-liu gần Syracuse, Tướng Castellano đã ký những điều khoản quân sự cho việc Ý đầu hàng. Cùng ngày hôm đó vào trước lúc bình minh Quân đoàn Tám của Anh quốc đã vượt eo biển Messina để tiến vào lục địa Ý.

        Bây giờ chỉ còn việc kết hợp các điều khoản đầu hàng của nước Ý với chiến lược quân sự của chúng tôi. Tướng Mỹ Taylor của Sư đoàn Không quân 82 đã được cử sang Rome ngày 7 tháng Chín. Chuyến đi bí mật của ông ta là để thu xếp với Bộ Tổng Tham mưu Ý về kế hoạch chiếm các sân bay quanh thủ đô trong đêm mồng 9. Thế nhưng tình hình đã thay đổi một cách căn bản kể từ khi Tướng Castellano yêu cầu sự bảo vệ của Đồng minh. Quân Đức có một lực lượng hùng mạnh kề bên và dường như chính chúng nắm quyền kiểm soát các sân bay. Quân đội Ý đã rệu rã về tinh thần và không có đủ đạn dược. Đám tay chân của Badoglio mỗi người khuyên ông ta một cách. Taylor đã yêu cầu được gặp ông ta. Mọi việc vẫn cứ lửng lơ, chưa ngã ngũ. Các lãnh tụ Ý lo sợ rằng bất cứ một lời tuyên bố đầu hàng nào, mặc dù đã được ký kết, có thể dẫn đến việc quân Đức ngay lập tức chiếm Rome và kéo theo sự kết thúc của Chính phủ Badoglio. Vào lúc 2 giờ sáng ngày 8 tháng Chín, Tướng Taylor đã đến gặp Badoglio, người mà từ khi các sân bay bị thất thủ đã van nài Đồng minh hoãn lại việc tuyên bố các điều khoản đình chiến. Trong thực tế ông ta đã đánh điện tín tới Algiers nói rằng vấn đề an ninh cho các sân bay ở Rome không thể được đảm bảo. Cuộc đổ bộ bằng đường không vì vậy đành phải hủy bỏ.

        Giờ đây Eisenhower buộc phải quyết định nhanh chóng. Cuộc tấn công vào Salemo sẽ phải triển khai trong chua đầy hai mươi bốn giờ. Ông ta từ chối lời thỉnh cầu của Badoglio và vào lúc 6 giờ tối đã tuyên bố trên đài phát thanh về cuộc đình chiến, sau đó khoảng một giờ, chính Badoglio đã đọc toàn văn bản tuyên bố đó từ Rome. Việc đầu hàng của nước Ý thế là đã xong.

        Trong đêm mồng 8 đến rạng ngày mồng 9 quân Đức bắt đầu bao vây Rome. Badoglio và Hoang gia đã giam mình trong tòa nhà của Bộ Chiến tranh. Những cuộc thảo luận chớp nhoáng đã diễn ra trong bầu không khí căng thẳng và hoảng loạn mỗi lúc một gia tăng. Vào quá nửa đêm một đoàn gồm 5 chiếc xe đã vượt qua của phía đông của thanh Rome tiến về cảng Adriatic của Pescara. Tại đây cả cái bầu đoàn bao gồm Hoàng gia Ý, Badoglio và Chính phủ của ông ta cùng với các quan chức cao cấp được đưa lên hai tàu hộ tống nhỏ. Họ đã cập bến Brindisi vào sáng sớm ngày 10 tháng Chín, khi lực lượng nồng cốt của một chính phủ Ý chống Phát xít đã gấp rút thành lập trên phần lãnh thổ do Đồng minh chiếm đóng.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #431 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:12:42 pm »


        Sau khi những người lánh nạn đã đi khỏi, cựu thống chế Caviglia, ngươi chiến thắng trong trận Vittorio Veneto trong Thế Chiến Thứ Nhất, đã đến Rome để đảm nhận trách nhiệm thương thuyết với lực lượng Đức đang siết chặt vòng vây quanh Rome. Một vài trận giao tranh lẻ tẻ đang diễn ra tại các cửa ngõ. Một số đơn vị nhất định của Quân đội Ý và các nhóm du kích thành Rome đã giao chiến với quân Đức ở ngoại ô thành phố. Đến ngày 11 tháng Chín, cuộc đối đầu đã ngừng lại với việc ký một thỏa ước ngừng bắn, và các sư đoàn Quốc xã được tự do đi qua thành phố.

        Trong lúc đó, vào tối mồng 8 tháng Chín, theo chỉ thị của Đồng minh, phần chủ lực của Hạm đội Ý đã rời Genoa và Spezia đến Malta trong cuộc hành trình táo bạo, không được sự yểm trợ của cả máy bay Đồng minh lẫn máy bay Ý. Sáng hôm sau khi đang chạy xuống bờ biển phía tây của Sardinia, hạm đội này đã bị máy bay Đức xuất phát từ các căn cứ trên đất Pháp tấn công. Kỳ hạm Rome đã bị dính đạn và nổ tung, cùng với thiệt hại nặng nề về người, trong đó có cả Tổng Tư lệnh hải quân, Đô đốc Bergamini. Chiến hạm Ý cũng bị hư hại. Sau khi để lại một vài tàu nhỏ để cứu những người còn sống sót, phần còn lại của hạm đội lại tiếp tục chuyên hành trình đầy thương đau của mình. Vào ngày 10 họ đã được lực lượng Hải quân Anh, trong đó có hai chiến hạm Warspite và Valiant vốn đã từng săn đuổi họ trong nhiều hoàn cảnh khác nhau, đón ngay trên biển, và họ được hộ tống đến Malta. Một hải đội khác trong đó có hai chiến hạm cũng khởi hành từ Taranto vào ngày 9, và đến sáng ngày 11, Đô đốc Cunningham đã thông báo với Bộ Hải quân rằng "Hạm đội Ý hiện đã thả neo dưới sự bảo vệ của các nòng súng từ pháo đài Malta".

        Do đó, xét về toàn cục, đối với Đồng minh, mọi sự cho tới bây giờ đều diễn ra suôn sẻ. Sau khi vượt eo biển Messina, trên thực tế Quân đoàn 8 không gặp phải sự kháng cự nào. Họ nhanh chóng chiếm được Reggio và bắt đầu tiến theo những con đường đồi nhỏ hẹp của vùng Calabria. "Quân Đức", Alexander điện về hôm mồng 6 tháng 9, "đang ngoan cố chống lại bằng cách phá hủy nhiều hơn là bắn trả... Trong khi đó ở Reggio sáng nay không nghe tiếng báo động hay trông thấy máy bay địch. Ngược lại, vào cái ngày hè đẹp trời này tàu hải quân đủ các loại chạy tới chạy lui giữa đảo Sicily và lục địa Ý, chở quân, quân trang quân dụng, và đạn dược. Cái khung cảnh sôi động này giống một cuộc đưa thuyền trong thời bình hơn là một chiến dịch căng thẳng”. ít có giao tranh, nhưng việc tiến quân đã bị chậm trễ nghiêm trọng do những khó khăn về địa lý, do những sự phá hoại của quân địch, và do sự ngăn cản của đội quân tập hậu tuy nhỏ nhưng rất thiện chiến của chúng.

        Nhưng đến đêm mồng 8, Alexander đã đánh điện khẩn cho tôi. Theo dự kiến trước đây, tôi và những người trong phái đoàn của chúng tôi chưa kịp bay về Anh sẽ phải xuống tàu về nước, và chiếc Renown đợi chúng tôi ở Halifax. Tôi ngừng cuộc hành trình của mình để xuống chào tạm biệt Ngài Tổng thống, và vì vậy đã ở bên ông ta tại Hyde Park khi trận Salerno bắt đầu. Tôi tiếp tục cuộc hành trình bằng tàu hỏa của mình vào đêm 12, để đến được Halifax vào sáng 14. Các báo cáo tôi nhận được dọc đường cùng với báo chí đã khiến tôi lo ngại sâu sắc. Rõ ràng là một trận chiến gay go và kéo dài nhất đang được tiến hành. Sự lo lắng của tôi ngày càng tăng bởi vì tôi luôn đấu tranh rất mạnh cho kế hoạch đổ bộ này, và tôi cảm thấy mình có một trách nhiệm đặc biệt đối với sự thành bại của nó. Bất ngờ, vũ lực, và thần tốc là những điều cốt yếu của những cuộc đổ bộ bằng đường biển. Sau 24 giờ đồng hồ, ưu thế về sức mạnh tấn công có thể sẽ mất dần. Từ 10 người lúc đầu số lượng phải nhanh chóng tăng lên 10 ngàn người.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #432 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:13:57 pm »


        Suy nghĩ của tôi lùi lại quá khứ. Tôi nghĩ đến sự kiện năm 1915, Tướng Stopford phải chờ  đợi ròng rã gần 3 ngày trời trên bãi biển của vịnh Sulva trong khi Mustafa Kemal lại điều hai sư đoàn quân Thổ từ phòng tuyến ở Bulair đến cái chiến trường mà cho tới lúc đó không thể có sự chống cự nào. Tôi có một kinh nghiệm gần đây nhất khi Tướng Auchinleck cứ ngồi lì tại tổng hành dinh của mình ở Cairo để theo dõi từ xa cái chiến trường rộng lớn và đa dạng thuộc quyền chỉ huy của ông ta, trong khi đó trận chiến đấu đã làm xoay chuyển mọi thứ và quyền quyết định lại đang diễn ra ở vùng sa mạc theo hướng bất lợi cho ông. Tôi rất tin tưởng ở Alexander, nhưng dù sao đi chăng nữa tôi đã trải qua một ngay đầy âu lo khi con tàu chở chúng tôi xình xịch chạy qua những vùng đất rất đẹp của Nova Scotia.

        Cuối cùng tôi đã viết bức điện dưới đây gửi cho Alexander, và tin chắc rằng nó sẽ không làm cho ông ta phật lòng. Bức điện này vẫn chưa được gửi cho tới khi tôi nhổ neo:

        1. Tôi hy vọng rằng ông đang theo dõi sát sao toàn bộ Trận "Avalanche"', một trận đánh có ý nghĩa chi phối đối với mọi thứ còn lại. Không ai trong số những viên chỉ huy có mặt tại đó từng tham gia một trận đánh có quy mô lớn như vậy. Ta thua trận Vịnh Sulva vì Ian Hamilton đã nghe theo lời khuyên của viên tham mưu trưởng là nên ở lại Sở chỉ huy đóng rất xa nơi diễn ra trận đánh, để có thể nắm được mọi tin tức. Giá như ông ta có mặt ở chiến trường, ông ta hẳn đã cứu vãn được cuộc chiến. Từ một khoảng cách xa như thế này cùng với sự chậm trễ của tin tức nhận được tôi không có tham vọng phán xét gì, nhưng tôi cảm thấy có trách nhiệm phải chia sẻ với ông cái kinh nghiệm này của mình.

        2. Không nên bỏ qua bất cứ điều gì nếu nó góp phần chuẩn bị cho trận đánh quyết định ở Naples...


        Ông ta phúc đáp lại rất nhanh và với thái độ dễ chịu. Ông ta hiện đã có mặt ở Salerno. "Rất cám ơn", ông ta đáp, "vì sự giúp đỡ của ngài. Tất cả những gì có thể đang được làm để mang lại thắng lợi cho "Avalanche". Số phận của nó được quyết định trong vài ngày tới".

        Tôi cũng cảm thấy yên tâm khi biết rằng Đô đốc Cunningham đã không ngần ngại trong việc mạo hiểm đưa các chiến hạm của ông ta tới gần bờ để hỗ trợ cho Lục quân. Vào ngày 14 ông ta đã cử Warspite và Valiant, hai chiến hạm vừa dẫn phần lớn hạm đội Ý đến Malta để đầu hàng Đồng minh. Ngay ngày hôm sau, hai chiến hạm này đã vào cuộc, và cuộc nã đại bác chính xác của chúng đã gây ân tương mạnh cho cả chiến hữu lẫn kẻ thù, và góp phần rất lớn vào việc đánh bại quân địch. Bất hạnh thay vào chiều 16 chiến hạm Warspite đã bị đánh hỏng bởi một loạt thủy lôi tự hành mới mà chúng tôi mới chỉ nghe qua và con phải tìm hiểu thêm nhiều.

        Chúng tôi đã thở phào nhẹ nhõm khi bước lên tàu Renown. Chiếc tàu tráng lệ này nằm dọc theo bờ vịnh. Đô đốc Pound đã lên tàu trước đó, sau khi tới thẳng từ Washington. Ông vẫn đứng thẳng người như mọi khi. Tôi mời ông ngồi cùng bàn ăn với chúng tôi trên đường về, nhưng ông nói là thích ăn trong khoang của mình cùng với viên sĩ quan trợ lý của mình hơn. Ông đã chết vào ngày 21 tháng Mười, ngày Trafalgar. Ông là một chiến hữu trung thành của tôi, cả ở Bộ Hải quân, lẫn ở Hội đồng Tham mưu trưởng. Ngươi kế nhiệm ông với tư cách Bộ trưởng Hải quân là Đô đốc Andrew Cunningham.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #433 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:14:36 pm »


*

        Trong khi chúng tôi đi lòng vòng vượt đại dương, một đòn đáng kể đã giáng xuống Taranto, trong đó không chỉ Alexander mà cả Đô đốc Cunningham, người chịu trách nhiệm thi hành chính, đã xứng đáng với sự tin cậy cao nhất đã có những hành động táo bạo được tiến hành đâu vào đấy. Cái cảng hạng nhất này có thể phục vụ cho cả một đạo quân. Đối với Alexander dường như sự đầu hàng của nước Ý đã biện minh cho sự mạo hiểm. Không có máy bay vận tải nào cũng như tàu thủy bình thường có thể chở Sư đoàn quân đổ bộ Thứ nhất. Sáu ngàn người được lựa chọn này được đưa lên các tàu chiến của Hải quân Anh, và đến ngày 9 tháng Chín, ngày đã định cho cuộc đổ bộ lên bãi biển Salerno, Hải quân Hoàng gia đã hùng dũng tiến vào cảng Taranto, và chuyển quân lên bờ mà không gặp phải sự chống trả nào cả. Một tàu chiến đụng phải thủy lôi và bị đắm, và đó là mất mát duy nhất của hải quân.

        Trận Salemo đã tiếp diễn suốt thời gian còn lại. Các bức điện đã được dồn dập chuyển đổi. Alexander đã quá tử tế khi cho biết mọi chuyện diễn ra thế nào, và những bức điện, với nội dung rõ ràng, là từng phần của toàn bộ sự kiện. Trong suốt ba ngày căng thẳng đó, chiến sự đã diễn ra ở thế cân bằng, nhưng sau khi một trận giao chiến ác liệt xảy ra, trong đó quân chúng tôi phải chịu đựng những giờ phút vô cùng nguy kịch, quân Đức đã không thể đẩy ngược chúng tôi ra biển. Kesselring đã cảm thấy không thể chiến thắng được. Nghĩ rằng mình nên chiếm phần đất cao bên trên Salerno, y đã cho lùi cả phòng tuyến lại. Montgomery luôn luôn thúc Quân đoàn Thứ Tám tiến lên, và họ đã sát cánh được với Quân đoàn Thứ năm đang duy trì sức ép rất mạnh. Quân đoàn Thứ mười của Anh, cùng với Quân đoàn Thứ sáu của Mỹ phía bên phải họ, đã đánh cho đội quân tập hậu của địch phải lui tới gần Vesuvius, đã tiến qua vùng Pompei và Herculaneum đổ nát, và đến ngày 1 tháng Mười thì tiến vào Naples. Chúng tôi đã thắng.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #434 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:15:34 pm »


*

        Trong khi chúng tôi đi lòng vòng vượt đại dương, một đòn đáng kể đã giáng xuống Taranto, trong đó không chỉ Alexander mà cả Đô đốc Cunningham, người chịu trách nhiệm thi hành chính, đã xứng đáng với sự tin cậy cao nhất đã có những hành động táo bạo được tiến hành đâu vào đấy. Cái cảng hạng nhất này có thể phục vụ cho cả một đạo quân. Đối với Alexander dường như sự đầu hàng của nước Ý đã biện minh cho sự mạo hiểm. Không có máy bay vận tải nào cũng như tàu thủy bình thường có thể chở Sư đoàn quân đổ bộ Thứ nhất. Sáu ngàn người được lựa chọn này được đưa lên các tàu chiến của Hải quân Anh, và đến ngày 9 tháng Chín, ngày đã định cho cuộc đổ bộ lên bãi biển Salerno, Hải quân Hoàng gia đã hùng dũng tiến vào cảng Taranto, và chuyển quân lên bờ mà không gặp phải sự chống trả nào cả. Một tàu chiến đụng phải thủy lôi và bị đắm, và đó là mất mát duy nhất của hải quân.

        Trận Salemo đã tiếp diễn suốt thời gian còn lại. Các bức điện đã được dồn dập chuyển đổi. Alexander đã quá tử tế khi cho biết mọi chuyện diễn ra thế nào, và những bức điện, với nội dung rõ ràng, là từng phần của toàn bộ sự kiện. Trong suốt ba ngày căng thẳng đó, chiến sự đã diễn ra ở thế cân bằng, nhưng sau khi một trận giao chiến ác liệt xảy ra, trong đó quân chúng tôi phải chịu đựng những giờ phút vô cùng nguy kịch, quân Đức đã không thể đẩy ngược chúng tôi ra biển. Kesselring đã cảm thấy không thể chiến thắng được. Nghĩ rằng mình nên chiếm phần đất cao bên trên Salerno, y đã cho lùi cả phòng tuyến lại. Montgomery luôn luôn thúc Quân đoàn Thứ Tám tiến lên, và họ đã sát cánh được với Quân đoàn Thứ năm đang duy trì sức ép rất mạnh. Quân đoàn Thứ mười của Anh, cùng với Quân đoàn Thứ sáu của Mỹ phía bên phải họ, đã đánh cho đội quân tập hậu của địch phải lui tới gần Vesuvius, đã tiến qua vùng Pompei và Herculaneum đổ nát, và đến ngày 1 tháng Mười thì tiến vào Naples. Chúng tôi đã thắng.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #435 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:16:50 pm »


4

BẾ TẮC Ở ĐỊA TRUNG HẢI

        Vài ngày sau khi trở về từ Halifax tôi đã gửi cho Tướng Eisenhower một bức điện mà độc giả hẳn sẽ không quên được khi đọc bản tường trình của tôi về những gì xảy ra vào mùa thu và mùa đông. Đoạn thứ hai của bức điện này nhằm mục đích tạo ra sự phân bố nỗ lực một cách tương xứng, đặc biệt là ở những nút cổ chai, để có thể phát huy nó một cách có hiệu quả nhất trong nhiều hoạt động quân sự khác nhau. Những ai muốn hiểu được những tranh cãi liên quan đến vấn đề này đều không thể xem nhẹ các tỷ lệ phân chia này được. Chiến tranh đã đặt ra vấn đề huy động một cách chính xác những phương tiện hiện có, và không thể coi nó đơn giản như là những hoạt động quân sự kế tiếp nhau.

        "1. Do đã kiên quyết đấu tranh cho việc mở các chiến dịch theo chiều hướng khác nhau, tôi cảm thấy cần phải dưa ra với ngài thứ tự ưu tiên mà tôi vẫn hình dung trong đầu đối với hàng loạt các mục tiêu đầy tham vọng này.

        2. Bốn phần năm nỗ lực của chúng ta phải dành cho việc xây dựng lực lượng ở Ý. Một phần mười nỗ lực cần được dành cho việc đánh chiếm hoàn toàn Corsica (việc này đã nhanh chóng kết thúc sau đó) và đánh Adriatic. Phần nỗ lực còn lại phải được tập trung hướng vào Rhodes, dĩ nhiên chỉ được sử dụng vào những nhân tố giới hạn. Những nhân tố này theo tôi nghĩ chủ yếu là tàu đổ bộ và tàu tập kích với các tàu hái quân nhỏ.

        3. Tôi gửi bức diện này để ngài hiểu những điều tôi thiển nghĩ, chỉ vì tòi không muốn ngài cảm thấy rằng tôi đòi hỏi mở chiến dịch theo mọi hướng mà không nhận thức được khá năng giới hạn của ngài."

        Eisenhower đã trả lời ngay hôm sau:

        "Chúng ta dang kiểm tra kỹ lưỡng mọi nguồn lực để có thể hỗ trợ một cách cần thiết cho Trung Đông trong kế hoạch này, và tin chắc rằng chúng ta có thể đáp ứng được những đòi hỏi tối thiểu nhất của Trung Đòng.

        Khi Montgomery có thể đưa được phần lớn lực lượng của mình đến chi viện cho cánh phải của Quân đoàn Thứ tám mọi việc sẽ bắt đầu tiến triển nhanh hơn trên mặt trận Naples. Do đây luôn luôn là một vấn đề kế tiếp cho những giai đoạn khởi đầu của một chiến dịch chung, chúng tôi đã bị căng ra ghê gớm cả về chiến thuật lẫn về hành chính. Chúng ta đang cố gắng rất lớn để cải thiện tình hình và chẳng bao lâu nữa ngài sẽ nhận được những tin tốt lành."

        Câu trả lời này đã không hề đề cập một cách đặc biệt như tôi hy vọng tới điểm mà tôi cho là quan trọng nhất trong bức điện của tôi, tức là sự phân chia lực lượng một cách tương xứng cần thiết cho các hành động quân sự hỗ trợ, và loại này thì rất nhiều.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #436 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:17:22 pm »


        Sự đầu hàng của nước Ý đã tạo cơ hội cho chúng tôi giành được những phần thưởng quan trọng ở Aegean với một nỗ lực và cái giá rất nhỏ. Các đơn vị đồn trú của Ý vẫn nghe theo mệnh lệnh của Nhà vua và Thống chế Badoglio, và có thể đứng về phía chúng tôi nếu chúng tôi kịp đến với họ trước khi họ bị quân Đức khuất phục và giải giáp. Những đội quân đồn trú này ít hơn về số lượng và có lẽ là ở một giai đoạn nào đó trong quá khứ họ đã nghi ngờ về tính trung thực của những đồng minh Đức, và đã tự sắp đặt kế hoạch riêng cho mình. Rhodes, Leros và Cos là những pháo đài trên biển mà từ lâu đối với chúng tôi đã là những mục tiêu chiến lược hàng đầu trong số những mục tiêu loại hai, và kế hoạch chiếm chúng đã được Bộ Tham mưu Liên quân phê chuẩn trong phiên họp cuối cùng vào ngày 10 tháng Chín  tại Quebec. Rhodes là hòn đảo chính trong nhóm nay, bởi vì nó  có những sân bay tốt mà từ đó chúng tôi có thể bảo vệ được những hòn đảo chiếm được và hoàn thành việc kiểm soát về hải quân trên vùng biển này. Hơn nữa, không lực Hoàng gia Anh ở Ai Cập và Cyrenaica cũng có thế bảo vệ được Ai Cập, và thậm chí còn tốt hơn nếu một phần lực lượng này tiến xa hơn về phía Rhodes. Đối với tôi quả là một sự khước từ vận may nếu không chiếm ngay lấy những bảo vật này. Việc kiểm soát Aegean là nằm trong tầm với của chúng tôi, tác dụng của nó có thể sẽ là yếu tô quyết định đối với Thổ Nhĩ Kỳ, lúc đó đã rất dao động do sự sụp đổ của nước Ý. Nếu chúng tôi có thể sử dụng Aegean và Dardanelles thì một con đường tắt trên biển đến nước Nga sẽ được thiết lập. Lúc đó không cần đến những chuyến đi đầy mất mát và phải trả giá đắt, hay sự tiếp tế bằng con đường dài dằng dặc và ngoằn ngoèo qua Vịnh Ba Tư.

        Tướng Wilson rất muốn được hành động, và mọi kế hoạch cũng như sự chuẩn bị cho việc chiếm Rhodes đã được hoàn thiện tại Bộ chỉ huy Trung Đông trong suốt nhiều tháng trời. Đến tháng Tám, Sư đoàn Ấn Độ thứ Tám đã được huấn luyện và diễn tập cho chiến dịch này, đã sẵn sàng nhổ neo vào ngày 1 tháng Chín. Nhưng người Mỹ gây sức ép rất mạnh buộc chúng tôi phải phân tán tàu bè chuẩn bị cho trận tập kích này khỏi Địa Trung Hải, hoặc là về phía tây chuẩn bị cho chiến dịch "Overlord" còn lâu dài mới bắt đầu, hoặc đến chiến trường Ấn Độ . Những thỏa thuận hợp lý đối với một tình thế hoàn toàn khác đạt được trước khi nước Ý sụp đổ đã bị viện dẫn ra một cách chi li, chí ít là ở một mức độ thứ yếu, và ngày 26 tháng Tám, dựa theo một quyết định nhỏ tại Hội nghị Washington vào tháng Năm năm trước, Bộ Tham mưu Liên quân đã ra lệnh điều số tàu bè, đáng ra dùng để chuyển đến Rhodes, sang Viễn đông, chuẩn bị cho một chiến dịch ở bờ biến Miến Điện. Vì vậy những kế hoạch đã được soạn thảo kỹ lưỡng của Wilson cho một cuộc tấn công chớp nhoáng ở Dodecanese đã bị bác bỏ một cách nghiệt ngã. Ông ta trước đó đã nhanh chóng cử đến một số đảo khác những nhóm nhỏ bằng đường biển và đường hàng không, nhưng một kế hoạch Rhodes bị bác bỏ thì những gì chúng tôi chiếm được khắp trên biển Aegean đã trở nên bấp bênh. Chỉ có việc sử dụng một cách ồ ạt không lục mới có thể mang lại những gì chúng tôi cần. Giá mà chúng tôi nhất trí được với nhau thì họ đã chẳng mất mấy thời gian. Tướng Eisenhower và bộ tham mưu của ông ta dường như chẳng biết cái gì nằm trong tay, mặc dù chúng tôi đã tự nguyện đặt tất cả nguồn lực đáng kể của mình hoàn toàn vào trong tay họ.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #437 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:18:07 pm »


*

        Giờ đây chúng tôi đã biết rằng quân Đức đã lo ngại sâu sắc đến mức nào về mối hiểm họa chết người mà chúng cho rằng chúng tôi triển khai bên sườn phía đông nam của chúng. Tại cuộc họp trong Tổng hành dinh của Quốc trưởng vào ngày 24 tháng Chín, đại diện của cả Lục quân, Hải quân đều khẩn thiết yêu cầu cho quân rút khỏi Crete và các đảo khác thuộc vùng biển Aegean trong khi vẫn còn đủ thời gian. Họ đã chỉ ra rằng những hòn đảo tiền tiêu nay đã được chiếm đóng để mở các chiến dịch tấn công tại vùng phía đông Địa Trung Hải, nhưng đến nay tình hình đã hoàn toàn thay đổi. Họ nhấn mạnh sự cần thiết phải tránh mất mát về nguồn binh lực và vật lực có tầm quan trọng quyết định đối với việc bảo vệ lục địa. Hitler đã phủ quyết đề nghị này. Ý cứ khăng khăng rằng y không thể ra lệnh rút lui, đặc biệt là khỏi Crete và Dodecanese, bởi vì việc này có thể kéo theo những phản tác dụng về chính trị. Y nói, "thái độ của các đồng minh ở vùng Đông nam của chúng ta và Thổ Nhĩ Kỳ được xác định duy nhất bởi lòng tin của họ vào sức mạnh của chúng ta. Việc từ bỏ những hòn đảo này sẽ tạo ra một ấn tượng vô cùng tai hại". Các sự kiện đã biện minh cho quyết định này của y là chiến đấu bảo vệ các hòn đảo ở Aegean. Y đã thu được những thắng lợi lớn trên một chiến trường thứ yếu bằng một cái giá rất nhỏ so với một vị trí chiến lược như vậy. Y đã sai lầm ở Balkans. Nhưng ở Aegean thì y đã đúng.

        Công việc của chúng tôi ở những hòn đảo nhỏ bên ngoài đã tiến triển trong một thời gian. Đến cuối tháng Chín, mỗi tiểu đoàn đã chiếm được một trong số các đảo Cos, Leros và Samos và các biệt đội thì chiếm một số hòn đảo khác. Những đơn vị đồn trú của Ý đều tỏ ra khá thân thiện, nhưng lực lượng phòng thủ  duyên hải và phòng không mà họ vẫn lớn tiếng khoe khoang thực ra lại rất yếu, và việc vận chuyển những vũ khí hạng nặng hơn và các xe cơ giới đã gần như không thể thực hiện được bằng số tàu bè có thể điều động được.

        Ngoài Rhodes, đảo Cos cũng có tầm quan trọng chiến lược. Chỉ riêng trên đảo này cũng có một sân bay mà từ đó các máy bay tiêm kích của chúng tôi có thể cất cánh đi làm nhiệm vụ. Sân bay này nhanh chóng được đưa vào sử dụng và hai mươi bốn khẩu Bofors đã được chuyển đến để bảo vệ nó. Tự nhiên hòn đảo này trở thanh mục tiêu cho cuộc phản công đầu tiên của quân địch, và vào sáng sớm ngày 3 tháng Mười, quân nhảy dù của Đức đã đổ bộ xuống sân bay trung tâm và đã chế ngự được đại đội duy nhất đang bảo vệ nó. Phần còn lại của tiểu đoàn đang đóng ở phía bắc của hòn đảo đã bị chia cắt bởi quân đổ bộ của địch từ ngoài biển, mà rủi thay Hải quân của chúng tôi trước đó đã không ngăn chặn nổi. Hòn đảo đã bị thất thủ.

        Vào ngày 22 tháng Chín, Wilson đã trình lên những yêu cầu tối thiểu và khiêm tốn cho một nỗ lực mới đối với đảo Rhodes. Cùng với việc sử dụng Sư đoàn Thứ mười Ấn Độ, ông ta chỉ yêu cầu đội tàu hộ tống của hải quân, lực lượng không quân ném bom, ba xe lội nước, vài chiếc tàu vận tải, một tàu cứu thương, và một số lượng máy bay đủ chở một tiểu đoàn dù.

        Tôi hết sức lo lắng bởi không thể hỗ trợ thêm cho những hoạt động quân sự này, và đánh điện cầu viện Tướng Eisenhower. Việc yêu cầu những người bạn Mỹ về sự chi viện nhỏ nhoi cần thiết này dường như chẳng đáng kể gì. Những nhượng bộ mà họ đã thực hiện trước sức ép không ngừng của tôi trong ba tháng nay đã được trả công bằng một thắng lợi đáng kinh ngạc. Một số lượng tàu đủ chở một sư đoàn đổ bộ, một vài ngày yểm trợ bằng máy bay liên quân, và thế là Rhodes về tay chúng tôi. Quân Đức, do giờ đây muốn nắm lại quyền kiểm soát tình hình, đã chuyển đến vùng biển Aegean nhiều máy bay hòng vô hiệu hóa chính cái mục đích tôi đang nghĩ trong đầu. Vào ngày 7 tháng Mười tôi cũng trình bày toàn bộ vấn đề cho Ngài Tổng thống, nhưng tôi đã rất buồn khi nhận được một bức điện trên thực tế có thể coi là một sự khước từ, và bỏ mặc tôi, một kẻ đã vào cuộc với sự đồng tình trước đó của ông và Bộ Tham mưu Mỹ, phải giơ đầu chịu báng. Các thế lực tiêu cực, mà cho đến giờ gần như bị khuất phục, thực tế đã lấy lại được thế thượng phong. Đây là những gì mà ngài Roosevelt đã nói: "Tôi không muốn ép buộc Eisenhower phải đổi hướng tấn công làm hạn chế triển vọng sớm giành thắng lợi ở chiến dịch nhằm vào phòng tuyến vững chắc của địch tại phía bắc Rome".
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #438 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:18:48 pm »


        "Sau khi cân nhắc những đặc điểm nổi bật của đối thủ của Eisenhower với những ưu thế đáng kể về bộ binh và các sư đoàn xe tăng, tôi phản đối bất cứ sự chuyển hướng tấn công nào mà theo quan điểm của Eisenhower gây nguy hại cho sự an toàn của công việc hiện nay của ông ta ở Ý, mà trong đó việc củng cố lực lượng đang tiến hành cực kỳ chậm".

        "Quan điểm của tôi là không thể làm tổn hại đến việc tiến hành chiến dịch "Overlord" như đã định, bằng việc chuyển bất cứ một lực lượng hay phương tiện chiến đấu nào. Bộ Tham mưu Mỹ cũng nhất trí như vậy. Tôi sẽ gửi một bản của thông điệp này cho ông Eisenhower".

        Tôi đặc biệt chú ý tới câu "Quan điểm của tôi là không thế làm tổn hại đến việc tiến hanh chiến dịch "Overlord" như đã định bằng việc chuyển bất cứ một lực lượng hay phương tiện chiến đấu nào". Nếu cho rằng việc chậm trả lại trong vòng sáu tuần chín tàu đổ bộ trong tổng số năm trăm chiếc tham gia vào chiến dịch "Overlord", mà trong bất cứ trường hợp nào vẫn còn sáu tháng trong tay, là một phần của chiến dịch chính diễn ra vào tháng Nám 1944, tức là bác bỏ đi tính cân đối. Vì vậy đến ngày 8 tháng Mười tôi lại kêu gọi khẩn thiết một lần nữa. Nhìn lại những kết quả thuận lợi có ảnh hưởng sâu rộng đã diễn ra sau chuyến đi của tôi với Tướng Marshall tới Algiers vào tháng Sáu, mà xuất phát từ thời điểm đó số phận đã mỉm cười với chúng tôi, tôi cho rằng có lẽ tôi nên yêu cầu được làm lại cái thủ tục này, và tôi đã chuẩn bị đầy đủ để bay ngay tới Tunis, với các Tổng Tư lệnh giờ đây đang tụ tập trong một cuộc hội nghị.

        Nhưng câu trả lời của ngài Roosevelt đã dập tắt những hy vọng cuối cùng của tôi. Ông cho rằng sự tham gia của tôi là không thích hợp. Vì vậy tôi đành hủy chuyên bay dự kiến. Vào thời điểm gay cấn của cuộc hội nghị, tin tức lại báo về rằng Hitler đã quyết định tăng cường lực lượng ở Ý và sẽ cho đánh một trận ra trò ở phía nam Rome. Điều này đã làm lệch nhẹ cán cân về phía bất lợi cho yêu cầu tăng viện nhỏ nhoi đối với kế hoạch tấn công Rhodes.

        Mặc dù tôi có thể hiểu được trong hoàn cảnh đã đổi thay này quan điểm của các tướng lĩnh tham gia vào chiến dịch ở Ý bị tác động như thế nào, tôi vẫn không, và đến bây giờ vẫn không, tin rằng việc chiếm Rhodes là không hợp lý. Dù sao đi chăng nữa, tôi đã chịu đựng với một cảm giác buốt nhói trong cuộc chiến tranh tôi đã trải qua. Nếu một người buộc phải trải qua thì thật là vô ích nếu không chấp nhận nó với sự cao thượng lớn nhất có thể. Khi mà quá nhiều sự kiện oai hùng đang còn chờ  phía trước, tôi chẳng dại gì mà gây bất hòa với Ngài Tổng thống trong mối quan hệ cá nhân giữa chúng tôi. Vì vậy tôi lợi dụng tin tức báo về từ nước Ý để chấp nhận cái điều mà tôi đã và vẫn nghĩ là một quyết định với tầm nhìn ngắn.

        Chẳng thể đạt được bất cứ cái gì với thái độ quá thận trọng. Việc chiếm Rome như thực tế chứng tỏ thì tới tám tháng nữa mới diễn ra. Một số lượng tàu bè lớn gấp hai mươi lần số lượng cần thiết để chiếm Rhodes trong vòng nửa tháng đã được triển khai trong suốt mùa thu và mùa đông nhằm chuyển các căn cứ dành cho oanh tạc cơ hạng nặng từ châu Phi tới nước Ý. Rhodes vẫn cứ là cái gai trước mắt chúng tôi. Chứng kiến sự ì ạch đến bất thương của Đồng minh gần bờ biển nước mình, Thổ Nhĩ Kỳ trở nên kém sẵn sàng, và đã từ chối không cho chúng tôi sử dụng sân bay của họ.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #439 vào lúc: 06 Tháng Ba, 2019, 08:19:39 pm »


*

        Bộ tham mưu Hoa Kỳ đã củng cố quan điểm của họ; giờ đây đến lượt người Anh phải trả giá. Mặc dù chúng tôi đã cố gắng duy trì vị thế    của mình tại Leros, số phận của lực lượng ít ỏi của chúng tôi    ở đó    rốt cuộc đã được định đoạt. Đội quân đồn trú này đã được củng cố sức   mạnh thành cấp lữ đoàn - ba tiểu đoàn bộ binh thiện chiến, những người đã trải qua cuộc vây hãm và cảnh khan hiếm thực phẩm tại Malta, vẫn đang trong giai đoạn phục hồi sức mạnh thể chất và sức chiến đấu. Bộ Hải quân đã làm hết sức mình, và Tướng Eisenhower đã cử hai tốp máy bay tiêm kích tầm xa đến Trung Đông như một biện pháp tạm thời. Ở đó chẳng mấy chốc họ đã chứng tỏ được sự hiện diện của mình. Nhưng ngày 11 tháng Mười họ lại phải rút về. Từ đó kẻ thù đã làm bá chủ bầu trời, và chỉ vào ban đêm tàu bè của chúng tôi mới có thể hoạt động mà không bị thiệt hại nặng nề. Sớm ngày 12 tháng Mười Một, quân Đức đổ bộ lên bờ, và đến buổi chiều, sáu trăm lính dù đã chia cắt tuyến phòng ngự làm đôi. Vào những giai đoạn cuối cùng đơn vị đồn trú Royal West Kent II ở Samos đã được điều tới Leros, nhưng mọi thứ đã an bài. Họ đã trơ thành con mồi cho địch. Với rất ít sự yểm trợ của không quân ta và bị không quân địch tấn công dữ dội, họ đã không thể chiến đấu thêm được nữa. Như vậy lữ đoàn tuyệt vời này đã rơi vào tay kẻ thù. Mọi hy vọng của chúng tôi trên Aegean lúc này đã bị tiêu tan. Chúng tôi cố gắng sơ tán những đơn vị đồn trú nhỏ ở Samos và các đảo khác, và cứu những ngươi con sống sót từ Leros. Hơn một ngàn binh lính Anh và Hy Lạp đã được cứu sống, cũng như nhiều người Ý thân thiện và tù binh Đức, nhưng thiệt hại của chúng tôi về hải quân lại một lần nữa rất nặng nề. Sáu khu trục hạm và hai tàu ngầm bị đánh chìm bởi máy bay hay thủy lôi, và bốn tuần dương hạm cùng bốn khu trục hạm bị đánh hỏng, những thử thách này được hải quân Hy Lạp, cho tới nay đã chiến đấu cực kỳ anh dũng cùng chia xẻ.

        Tôi vừa kể lại tướng đối tỉ mỉ những chi tiết thương đau về Rhodes và Leros. Những đau thương này chính là sự bất đồng gay gắt nhất, may mà ở qui mô nhỏ, đã từng có giữa tôi và tướng Eisenhower. Trong suốt nhiều tháng, trước sự chống cự không ngừng, tôi đã mở đường cho chiến dịch của ông ta thành công ở Ý. Thay vì chỉ chiếm Sardinia, chúng tôi thành lập được một tập đoàn lớn trên bán đảo Ý. Corsica là phần thưởng trong tay chúng tôi. Chúng tôi đã kéo được một phần quan trọng lực lượng dự bị của Đức ra khỏi những chiến trường khác. Nhân dân và Chính phủ Ý đã đứng về phía chúng tôi. Nước Ý   đã tuyên chiến với Đức. Hạm đội của họ đã bổ sung cho lực   lượng hải quân của chúng tôi. Mussolini phải đi lánh nạn. Việc giải phóng Rome dường như chẳng còn bao xa nữa. Mười chín sư đoàn Đức, bị những chiến hữu Ý bỏ rơi, đã phải bố trí rải rác khắp vùng Balkan, nơi mà chúng tôi chẳng cần phải dùng đến một ngàn sĩ quan và binh lính. Ngày mở chiến dịch "Overlord" đã không bị ảnh hưởng một cách quyết định.

        Tôi đã cố hết sức tìm kiếm trong lực lượng Anh và Hoa Kỳ đóng ở Ai Cập bốn sư đoàn hạng nhất trong điều kiện có thể được. Chẳng những chúng tôi đã hỗ trợ cho Bộ Tham mưu Anh - Mỹ của Tướng Eisenhower trong sự nghiệp thành đạt của họ, mà chúng tôi trang bị cho họ bằng nguồn lực quí báu và bất ngờ, mà thiếu chúng thì tai họa có lẽ sẽ xảy ra. Tôi cảm thấy rất buồn rằng những yêu cầu nhỏ nhoi của tôi để thực hiện những mục đích có tầm quan trọng như những cái mà chúng tôi đã đạt được lại phải bị phản đối và cự tuyệt một cách vô tình như vậy. Tất nhiên, khi bạn chiến thắng, mọi thứ xảy ra đều được coi là đúng đắn và thông minh. Dù sao, chắc chẳng mấy khó khăn, trừ những sự từ chối nghiêm khắc trên phương diện nhỏ này, đối với việc bổ sung thêm quyền kiểm soát ở Aegean, và chắc chắn là sự nhập cuộc của Thổ Nhĩ Kỳ vào kết quả của chiến dịch trên đất Ý.
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM