*
* *
Đến giờ làm việc, Đoàn gặp Fennesca và trao tài liệu của Ba Bá cho hắn kèm theo bản dịch. Fennesca đọc ngay lập tức. Bốn trang đánh máy, Đoàn dịch thành sáu trang viết tay. Một lúc Fennesca ngẩng lên nhìn Đoàn:
- Rất tốt! Mày thưởng cho thằng Tuấn mười ngàn, Ba Bá mười lăm ngàn đồng.
Ngay lúc Fennesca nói đến chữ Ba Bá, Vân đánh máy chợt đi ngang qua cửa phòng, liền sửa ngay thành “Kilo”.
Hắn trao bản nhu cầu tin tức cho Đoàn. Đoàn đọc lướt qua. Vẫn đòi hỏi tin tức các cuộc họp của cộng sản, những chỉ thị, nghị quyết, các kế hoạch, chủ trương về chính trị, quân sự, các trận đánh sắp tới, tấn công hoặc pháo kích... việc cung cấp lúa gạo, đạn dược có đầy đủ, nhanh chóng ra sao...
Fennesca sực nhớ ra:
- Mày viết thêm cho ông “Kilo” biểu ông ta xây dựng mạng lưới của ổng trong hàng ngũ cộng sản. Phải chú ý thường vụ huyện uỷ, tỉnh uỷ viên trở lên. Mình ông Kilo không biết hết các tin tức.
Nhớ đến việc xây dựng thêm màng lưới tình báo, Đoàn hỏi:
- Ông Ba Bá đề nghị chúng ta cung cấp ngược lại cho ổng tin tức về quân sự, và tình hình trong tỉnh. Tôi không biết có việc trao đổi tin tức kiểu đó không?
Fennesca ngạc nhiên, nhìn thẳng vào mặt Đoàn, nghiêm khắc:
- Không được.
Đoàn gật đầu nói tiếp:
- Tuấn báo ông Kilo bị bệnh nặng. Ổng bị thương vào bụng, vào phổi nên bây giờ sức khoẻ suy sụp. Ổng xin thuốc trụ sinh...
Fennesca nhìn Đoàn, suy nghĩ giây lát, nói:
- Bảo ông Kilo, Mỹ sẽ tổ chức trị bệnh cho ông ta.
- Thưa, ổng ở trong cứ. Trị thế nào ạ?
- Khó gì. Mỹ có tàu hải quân đậu trên sông Vàm Cỏ. Chỉ cần vài chiếc chạy lên vùng Tuyên Thạch rồi móc ông ta xuống tàu. Dưới tàu đã có bác sĩ Mỹ.
Dạo này Bá gửi tin tức, tài liệu mỗi ngày một khá hơn làm Fennesca rất hài lòng. Bởi vậy sợ Bá chết. Chúng đã mất nhiều tiền của công sức mới xây dựng được một đầu mối. Nếu ông ta chết thì uổng quá. Đoàn biết, Mỹ cũng chả coi mạng sống của Ba Bá ra gì nếu hắn không có lợi cho Mỹ.
CHƯƠNG MƯỜI TÁM
Đại uý Lê Thanh Tùng đã hoàn thành hồ sơ vụ án Ba Bá. Ông lên trình trưởng ty công an và xin lệnh bắt. Trưởng ty coi xong, ngăn lại:
- Khoan. Chưa cần làm vội. Ba Bá là đảng viên, đang giữ chức vụ lớn trong tỉnh, ta phải khéo một chút. Đồng chí đã báo cáo cho tiểu ban đặc biệt rồi chứ?
- Dạ, rồi.
- Như vậy để tiểu ban làm việc trước với ông ta. hãy phát huy tính tự giác của người đảng viên trong ông ta xem sao (Dù ông ta không còn xứng đáng là một đảng viên). Nếu ông ta chịu nhận tất cả, thành khẩn khai báo thì ta xử lý theo cách khác. Còn cứ một mực chối quanh thì hãy giở chứng cứ ra. Lúc đó tôi ký lệnh tống giam cũng chưa muộn.
Sáu Tùng nhìn trưởng ty, mỉm cười gật đầu.
*
* *
Buổi sáng thứ tư, Ba Bá xách cặp đi họp thị uỷ đóng bên kia cầu đúc. Hắn vừa bước vào phòng, người trực điện thoại bỗng gọi:
- Chú Ba, có điện của cơ quan chú.
Ba Bá bước ra, cầm ống nghe. Tiếng của người trưởng ban:
- Anh Ba về ngay, có khách.
Linh cảm có điều chẳng lành, hắn vừa cưỡi Honda vừa nghĩ: Không biết họ gọi mình có công việc gì?
Bước vào cửa, hắn giật mình nhìn thấy Mười Xuân và Chín Hoàng, hai cán bộ của tiểu ban bảo vệ Đảng. Hắn gượng gạo nhếch mép cười:
- Anh Mười, anh Chín mới sang?
Mười Xuân mỉm cười:
- Chúng tôi cần gặp anh để hỏi một số việc. Anh đi với chúng tôi được chứ?
- Vâng. Nhưng các anh cho tôi lấy bộ quần áo.
- Thôi, khỏi.
Hai cán bộ đi sóng đôi cùng Ba Bá ra xe. Chiếc xe con chạy về hướng trại giam Long An. Ba Bá giật mình, tim đập rộn từng hồi.
Nhưng xe chạy đến ngã tư bỗng quẹo phải, dừng lại trước cửa khách sạn Bông Sen.
- Ta lên đây làm việc - Giọng Mười Xuân điềm tĩnh.
Bá càng lạ lùng. Nếu họ bắt mình thì sao lại cho mình ở khách sạn sang thế này?
Cô phục vụ duyên dáng chào Bá, cô quen biết Bá. Ở tỉnh này, nhiều người biết mặt ông ta.
Họ theo cầu thang sạch sẽ lên lầu hai. Cô phục vụ mở cửa căn phòng 209. Nhìn thấy số phòng khách sạn, hắn run bắn lên. Sự trùng hợp kỳ lạ. Căn phòng chan hoà ánh sáng. Giường nện trắng tinh. Trên bàn có bộ đồ trà. Căn phòng được trang hoàng đẹp mắt.
Ba người ngồi xuống bộ ghế mây kê ở giữa phòng. Mười Xuân lại lên tiếng:
- Thế này nghe anh Ba. Anh biết chúng tôi ở tiểu ban bảo vệ Đảng rồi phải không? Giấy mời anh có đây. Bây giờ tiểu ban muốn anh ngồi tại đây, viết lại toàn bộ quá trình công tác của mình trong thời kỳ chiến tranh. Với tư cách đảng viên, anh hãy nghiêm khắc tự phê bình mình, nhận ra những khuyết điểm sai lầm. Mọi người mong tìm thấy ở anh sự thành khẩn.
Chín Hoàng rút trong cặp ra xếp giấy kẻ ngang và một cây viết bic trao cho Ba Bá.
- Giấy bút đây. Anh viết hết, chúng tôi sẽ đưa tiếp.
Ba Bá bàng hoàng nhìn xấp giấy dày cộm, tai lùng bùng: “Viết hết, chúng tôi sẽ đưa tiếp”. Trời ơi, thế là mình bị bắt rồi! Hắn ôm đầu gục xuống bàn.