Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 09:31:43 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Tranphu341 - Đoàn bb Sông Lam - Trên chiến trường A - Phần 6  (Đọc 36030 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #50 vào lúc: 17 Tháng Mười Hai, 2017, 09:38:20 pm »

           

Phu TranPhu cùng anh Mạc Quang và các CCB Tại trại của Trung đoàn 273 ngày kỷ niệm 45 năm thành lập Sư đoàn 341.
Logged

tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #51 vào lúc: 18 Tháng Mười Hai, 2017, 07:53:58 am »


Chào các nhà!!! Cảm ơn Phó Cối cùng các bạn luôn đến thăm nhà Tranphu341!

Cảm ơn bác Giangtvx đã Pots cho Tranphu341 tấm ảnh minh hoa cho bài viết. Bức ảnh ngày gặp mặt kỷ niệm của các chiến binh Sư đoàn 341 kỷ niệm ngày thành lập Sư đoàn 341 lần thứ 45!!!

Kính chúc các bạn luôn nhiều sức khỏe cùng nhiều niềm vui cuộc sống!!!
Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #52 vào lúc: 18 Tháng Mười Hai, 2017, 03:44:18 pm »


Chuyện tình của người yêu người tôi yêu!
Hay tình yêu của người chiến sỹ Quân y.

( Tiếp theo số 4)

         Tôi ngồi lặng định thần một lúc rồi bắt đầu thăm khám bệnh theo số tích ke thứ tự. Sáng nay không đông nhưng hình như tôi cũng có ý thăm khám nhanh hơn để mau đến lượt mẹ con người phụ nữ kia. Tôi đọc kỹ bệnh án và đọc kỹ những thông tin về người bệnh để tìn tòi, tìm hiểu những gì liên quan đến hai người. Rồi mới bắt đầu thăm khám. Với giọng nhỏ nhẹ người phụ nữ trẻ kể bệnh của người mẹ. ( Đúng là mẹ) bà bị bệnh tim đã lâu và đã nhiều lần đến đây khám. Là bệnh nhân quen của phòng khám. Nhưng với tôi thì tiếp xúc với bệnh nhân là lần đầu.

          Tôi hỏi chuyện như là quan tâm những liên quan đến người bệnh, nhưng trong những câu hỏi đó đều có ẩn ý tìm hiểu về cuộc sống, chỗ ở hiện tại và cuộc sống của hai mẹ con. Đến bây giờ thì tôi đã kết luận người phụ nữ trẻ đẹp trắng trẻo này đích thực là người con gái có đôi mắt đen, có làn da trắng đã đưa cho tôi quả khế cùng câu nói dành cho tôi, động viên tôi mà tôi đã đi tìm bao ngày qua. Thượng Đế! Cảm ơn Thượng Đế. Cảm ơn các đấng thần linh đã cho tôi gặp lại em, gặp lại người con gái ấy mà như là một định mệnh trong tôi.

          Kỳ lạ là hai mẹ con đều có căn bệnh giống nhau. Bệnh tim mạch là bệnh"Sạch" theo thuật ngữ của ngành y. Không có vi trùng vi khuẩn nhưng bệnh lại dễ dẫn đến cái chết, nó cướp đi sự sống của người bệnh rất nhanh, rất bất ngờ. Chỉ vì một niềm vui quá, một xúc động thái quá hay đơn giản chỉ vì một câu nói nào đó mà làm người bệnh bức xúc thì nguy cơ đột tử rất cao. Tôi nhắc nhở kê đơn thuốc dặn dò kỹ hai mẹ con rồi hẹn lịch tái khám lần sau. Ông Tùng! Tôi biết Thúy yêu ông quý ông vô cùng mặc dù Thúy và ông đều đang có gia đình riêng của mỗi người. Tôi xin ông và nhắc ông hãy trân trọng tình cảm tình yêu đó. Đừng bao giờ gây nên những buồn đau bức xúc cho Thúy, đừng bao giờ để dẫn đến tội lỗi vô tình. Vì Thúy ngoài bệnh tim mạch còn thêm nhiều bệnh khác nữa cũng rất nguy hiểm cho cuộc sống

           Đọc xong tôi thần người ngồi lặng vì những thông tin trong thư. Nghĩ ngợi một lúc tôi giọi điện cho Thúy: Tôi nói tôi mới nhận được thư của ông Bắc. Tôi hỏi sao ông Bắc có địa chỉ hòm thư anh và ông đã viết thư cho anh? Thúy không bất ngờ và nói đúng là em đã cho ông Bắc địa chỉ Email của anh. Ông năn nỉ xin em và nói có việc thật cần thiết trao đổi cùng anh. Thấy ông là người đức độ tư cách em nghĩ không có gì phiền nên cũng đồng ý. Tôi nói em kể hết cho anh nghe chuyện của ông Bắc là thế nào? Thúy nói: Bữa trước em có kể sơ qua nhưng anh nói việc riêng của em anh không quan tâm lắm nên em không nói kỹ.

( Còn nữa)

          Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Dấng- Tiểu đoàn 2 Trung đoàn 273 Sư đoàn 341 xưa nay đã tuổi ngoài Tám chục ông vẫn phong độ khỏe đẹp với giọng hô to nhất Sư đoàn. Khi ông hô nghiêm thì nó vang vang khủng khiếp là lính mới ai cũng ấn tượng.
Liên lạc tiểu đoàn Lại Quang Miên. Nhà giáo ưu tú lại là Chủ tịch hội sinh vật cảnh Tỉnh Thái bình. Hai thầy trò gặp lại nhau nhân dịp kỷ niệm 45 năm ngày thành lập Sư đoàn 341.
Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #53 vào lúc: 22 Tháng Mười Hai, 2017, 07:03:22 pm »


Chuyện tình của người yêu người tôi yêu!
Hay tình yêu của người chiến sỹ Quân y.

( Tiếp theo số 5)

          Cách đây khoảng mấy tháng. Buổi chiều thứ bẩy em đang làm những công việc thường nhật thì có người bấm chuông nhà em. Ra mở cửa, rất bất ngờ em nhận ra người bác sỹ thường thăm khám cho mẹ con em. Hôm nay ông đến nhà không trong bộ đồ bác sỹ. Ông bặc áo thum, quần ka ki trắng tự lái xe đến, trông ông phong độ khỏe đẹp nhanh nhẹn hơn lúc ở phòng mạch. Em mời ông vào nhà và mời ông uống cafe. Ông nhận lời rồi hỏi thăm sức khỏe, hỏi thăm bệnh của mẹ con em. Em thầm nghĩ ông bác sỹ thật ân cần và chu đáo với bệnh nhân. Chuyện qua lại em cảm phục, cảm mến ông bác sỹ.

          Chuyện về gia đình, ông nói hiện có mình ông sống tại Sài Gòn vợ và hai con ông đang định cư tại Mỹ. Con trai đầu của ông bị bệnh, mà bệnh đó tại Việt Nam không thể chữa trị mà phải nơi có nền y học hiện đại thì mới chữa trị kéo dài sự sống được. Vợ ông cứ hối thúc ông sang định cư hoặc ở bên đó nhưng ông vẫn cương quyết không sang. Nói đúng ra cho đến bây giờ ông vẫn ở một mình tại Sài Gòn khu vực khu đô thị cao cấp Phú Mỹ Hưng. Em hơi tò mò và càng thầm cảm phục ông. Không như một số người thường là được định cư Mỹ là đi ngay nhất là vợ con lại đang ở bên đó. Hình như ông vẫn còn có tư tưởng người "Cách mạng" nên mới vậy hay vì lý do nào đó?

          Chuyện trò một lúc rồi nhìn thẳng vào em ông hỏi: Có phải ngày xưa dịp sau giải phóng em tham gia đội văn nghệ hát múa của Quận 10? Em giật mình ngạc nhiên vì câu hỏi đó. Em nói sao ông biết? Ông không trả lời và hỏi thêm: Có phải một buổi chiều sau giải phóng em cùng đoàn xuống Củ Chi biểu diễn, lúc đó em khoảng 15-16 tuổi? Em càng ngạc nhiên hơn. Ông lại hỏi tiếp, câu hỏi có vẻ dồn dập hơn: Có phải trong đoàn em xuống vào một buổi chiều trời nắng, rất nhiều bạn bị say nắng còn em thì không. Em đã đưa quả khế cho người y tá Quân đội và nói: Chú ăn trái khế ngọt này đi, lấy sức khỏe và dáng chữa cho các bạn cháu để tối nay chúng cháu còn biểu diễn. Có phải tối đó khi đang biểu diễn em đóng vai cô gái Quan Họ. Trong lúc biểu diễn em bị mái tóc xổ ra. Em xấu hổ chạy vào sau cánh gà sân khấu cho mọi người quấn lại???

         Em tròn mắt ngạc nhiên hơn vì ngày đó đã xa lắm, xa lắm rồi. Những chuyện tôi đi biểu diễn thời sau giải phóng đó nhất là những chuyện như ông kể có ai còn biết, ai còn nhớ nữa đâu? Chỉ có em, chỉ có em là nhớ, rất nhớ cái ngày đó cái sự cố biểu diễn đó. Nhưng sao ông lại biết, ông lại kể như ông là người chứng kiến, như ông chính là người trong cuộc? Có thể ông là người lính ở đó hay người xem biểu diễn hôm đó hay là người trong cùng đoàn mới biết được như vậy?

        Ông dừng một lát, nghẹn lời hỏi tôi: Thúy không nhớ tôi phải không? Ông nói giọng thật buồn, em không nhớ cũng đúng thôi. Anh, chính anh là người y tá mà em đã đưa anh quả khế cùng ánh mắt và câu nói. Với anh những kỷ niệm đó thật ấn tượng, ấn tượng mãi mãi. Tối đó anh thầm lặng đứng xem đoàn em biểu diễn và thấy em có sự cố xổ tóc như vậy. Anh có ý gặp em hỏi chuyện mà không được. Biểu diễn xong đoàn em lại về Sài Gòn ngay trong đêm.

( Còn nữa)

        Hoàng Quốc Lập cùng Nguyễn Chiến những người ccb Trung đoàn 273 đã lập nhiều thật nhiều thành tích!!! Lập giờ là Doanh nhân thành đạt!!!Chủ tich hiệp hội nước sạch Thái Bình. Tại ngày lễ kỷ niệm!!!
Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #54 vào lúc: 24 Tháng Mười Hai, 2017, 10:35:04 am »


        Chuyện tình của người yêu người tôi yêu!
        Hay tình yêu của người chiến sỹ Quân y.

        ( Tiếp theo và hết)

         Ngày hôm sau anh có lệnh ra Bắc học đại học. Học tại Trường đại học y khoa Hà Nội nên không thể tìm gặp được em. Mãi năm 1980 sau khi học xong, tốt nghiệp ra trường, anh được trở vào thành phố nhận công tác tại viện quân y 175 khoa tim mạch. Sau một, hai ngày công việc chỗ ở đã ổn, anh đi tìm em ngay, tìm em mãi từ ngày ấy đã mấy chục năm rồi. Cho tới hôm em cùng mẹ đến khám bệnh thì anh đã gặp được em. Anh nhận ra em ngay khi bắt gặp ánh mắt em. Nhưng anh không muốn kể ngay nói ngay chuyện này với em vì sợ em quá bất ngờ em xốc.

           Em xốc. Em đúng là bị xốc thật sự bất ngờ khi nghe ông bác sỹ kể chuyện, người mà mấy tháng nay thường thăm khám bệnh cho mẹ con em. Em nhớ những chuyện đó vẫn nhớ như in chuyến đi và những sự cố như ông kể. Chỉ có điều em chỉ nhớ là đã đưa quả khế cho người y tá. Đúng ra là chú y tá bộ đội, khi đó thấy chú hơi bối rối và cau mày vì một mình chú phải lo đôn đáo cứu chữa cho hơn chục bạn em đang bị sửu do say xe say nắng. Em cũng không nhớ là em đã nói gì và càng không thể nhớ được khuôn mặt người y tá đó. Nhất là giờ đây người bác sỹ ngồi trước mặt em trông như một đại gia thành đạt.

        Chuyện trò một lúc rồi ông về! Những ngày tiếp, ông đến nhà em một vài lần nữa và thường xuyên gọi điện nói chuyện. Sau khi ông đã biết rõ về hoàn cảnh gia đình em. Ông nói từ giờ trở đi ông sẽ là người chăm lo sức khỏe em, chăm lo cuộc sống của gia đình em. Ông muốn ngoài tình cảm ông là bác sỹ thăm khám bệnh cho em ông muốn em là người cao hơn cả tình bạn thông thường. Em từ chối không thể đón nhận tình cảm đó. Ông cứ gặng hỏi là tại sao, tại sao em như vậy em lại từ chối tình cảm chân thành của ông. Gặng mãi gặng mãi em trả lời là em đã có bạn rồi người mà em rất yêu rất quý và ngược lại. Xưa kia người đó cũng là bộ đội như ông sau làm quân quản rồi lại tiếp tục đi chiến đấu tại biên giới, giờ đây đã phục viên về sống ngoài Hà Nội.

        Nghe em kể ông ngạc nhiên tò mò. Ông rất tò mò muốn được biết người mà em yêu là ai, là mẫu người thế nào mà em thật chung tình. Kể cả khi ông biết hoàn cảnh của em của gia đình em đang còn khó khăn. Ông đã gợi ý giúp đỡ kể cả việc khéo léo nhờ em đứng tên giúp một căn nhà vì ông nói ông có mấy cái. Ông nói một trong lý do ông ở lại Việt Nam là để tìm em. Nếu không đạt được nguyện vọng như ông mong muốn thì ông sẽ sang bên kia với vợ và con ông. Ông không muốn bán lấy tiền làm gì. Ông muốn tặng em. Em từ chối không thể nhận bất cứ điều gì mà ông gợi ý ngoài việc ông thăm khám định kỳ cho mẹ con em
 Không thuyết phục được em ông càng muốn gặp anh xem anh là người thế nào mà lại có được tình yêu của người mà ông bao năm tìm kiếm, bao năm khát khao được gặp như là một định mệnh của tạo hóa.

        Tháng trước khi ông biết em ra Hà Nội. Ông cũng ra và sao đó ông dò được ngày em bay vào. Hôm anh và chị tiễn em tại sân bay, đợi giờ bay tại sảnh, ông cũng có mặt ở đó bí mật nhìn mình nói chuyện mà mình không biết. Tới giờ bay, em vào phòng cách ly. Khi anh về, em thật bất ngờ thấy ông. ông nói dối như vô tình cùng bay. Ông mua rất nhiều quà có giá trị tại đó cho em như em rất khoát chỉ nhận có mấy phong bánh cốm cho ông vui lòng. Chuyện là như vậy đó. Không thể thuyết phục em ông tỏ ra rất buồn và ông nói như vậy ông phải đi xa. Vì mục tiêu ở lại Việt Nam tìm em, đã gặp em mà không thể thuyết phục được em chấp nhận tình cảm của ông nên ông sang bên đó. Trước khi đi ông đã xin địa chỉ Email của anh là như thế.

          Nghe xong Thúy kể tôi lặng người thật cảm phục người chiến sỹ giải phóng đó, người thầy thuốc đó. Một chuyện tình đẹp quá. Tôi đã mấy lần định hồi âm cho ông bất chấp điều kiện ông yêu cầu. Nhưng có nên không? Tôi sẽ viết thế nào? Tôi sẽ nói thế nào? Tôi nói gì để ông không bị tổn thương, ông không coi là bị xúc phạm và không để cho ông buồn. Vì tôi biết ông là người thật có bản lĩnh thật có ý chí. Tận trong tâm cam tôi vô cùng ngưỡng mộ ông, cảm phục ông đúng ra là vô cùng mến mộ ông. Tôi kể lại chuyện này cũng là một cách tôi thể hiện sự cảm phục và kính trọng ông. Kính trọng một tình yêu thật đẹp của ông, của tạo hóa của cuộc đời.
 
           Cơn gió cuối đông làm tôi se se lạnh, bụi mưa giao mùa bay bay. Mưa xuân năm nay đến sớm, những bút non sẽ rất nhanh đâm chồi nẩy lộc biếc xanh. Có tiếng chim gù gọi bạn cùng những đàn én đang dệt mùa xuân lưng trời. Phải chăng đó cũng là tình yêu của tạo hóa của muôn loài. Đẹp, thật đẹp phải không các bạn!!! Tình yêu của con người đẹp hơn tất cả. Tôi xin được kết thúc câu chuyện tình ở đây khi mà trong lòng vẫn còn muốn kể hoài kể mãi câu chuyện tình yêu của người bộ đội giải phóng, người bác sỹ quân y với người con gái Sài Gòn xinh đẹp này.

                                Thanh Hóa - Thái Bình cuối Đông 2017.

Những người ccb một thời gắn bó và làm lên những chiến công của Trung đoàn 273, Sư đoàn 341 Đoàn bộ binh Sông Lam 2 lần Anh Hùng.
Các ccb thăm quan và chụp hình lưu niệm tại trại của Trung đoàn 273 ngày kỷ niệm thành lập Sư đoàn!!!
Logged
Phó cối
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 717


« Trả lời #55 vào lúc: 25 Tháng Mười Hai, 2017, 11:07:55 pm »


                                          Chào bác phú.

 Bác cho hỏi một chút trong cuốn TỪ BIÊN GIỚI TÂY NAM ĐẾN ĐẤT
 CHÙA THÁP của bác có nhắc tới trung đoàn 266 của sư 341 có phải
 Trung đoàn đó năm 79 điều ra biên giới phía bắc không . Mà lên biên giới hà tuyên để thành lập F313 .  Và có F341 b không
Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #56 vào lúc: 26 Tháng Mười Hai, 2017, 07:30:59 am »


       Chào bạn Phó Cối! Chào các bạn!!!

       Về việc bạn Hỏi thì Trung đoàn 266 của Sư đoàn 341 không điều ra Bắc. Nhưng tháng 3/79 thì có tỉa các cán bộ chung trong Sư đoàn 341 ra biên giới phía Bắc để thành lập các Sư đoàn ngoài đó.

       Có thể Trung đoàn 266 như bạn hỏi thuộc Sư đoàn 341B. VÌ KHI SƯ ĐOÀN 341A đi chiến đấu ở miền Nam thì MỘT SỐ " GIÀ YẾU"có thành lập Sư đoàn 341B. Sau giải phóng 75 mọi người nói họ đi làm đường tàu và các việc kinh tế khác. Có thể khi chiến tranh biên giới phía Bắc thì họ được điều ra.

         Cảm ơn và chúc bác cùng anh em vui khỏe!!!
Logged
Phicôngtiêmkích
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 674


« Trả lời #57 vào lúc: 26 Tháng Giêng, 2018, 06:42:48 am »

Chào bác TranPhu !
Chuyện tình bác kể thật lãng mạn và đáng trân trọng. Hai nửa cuộc đời khi không có duyên, hoặc có duyên nhưng không có phận, không có số lại không có nợ nữa thì khó ở được với nhau lắm. Dầu sao, những kỷ niệm về nhau vẫn đọng mãi trong tâm khảm thì mới thật trong sáng và quý giá ! Biết đâu một phần bị bệnh tim cũng chính tại cái sự chất nặng tình cảm trong tâm can không thoát ra được ?.
Logged
tranphu341
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 2432


« Trả lời #58 vào lúc: 30 Tháng Giêng, 2018, 05:05:59 am »


         Chào các bạn chào Anh Hùng Đại tá nhà Văn nhà Thơ Phi công tiêm kích!!!

         Tranphu341 tôi rất vui rất trân trọng khi được người anh lớn trong tất cả mọi lĩnh vực đến thăm nhà thật tuyệt thật cảm động không thể nói hết tả hết bằng lời!!!

         Thưa các bạn đúng là trong cuộc sống muôn mầu muôn vẻ thì trong tình cảm giới khác giới nó thăng hoa gọi là tình yêu của tạo hóa nó đẹp lung linh diệu kỳ muôn hình vạn trạng mà không mấ khi cắt nghĩa hết được. Trong truyện tình trên cũng là như vậy. Một chuyện tình thật đẹp như Tranphu341 đã ví là đẹp như đũa ngà đẹp như tay tiên đẹp như những thần thoại cổ tích xưa.

         Đã lại cuối năm hy vọng lại được đón bác Phi Công đa tài cùng các anh về Thái Bình chơi cùng nhâm nhi những gì về cuộc đời nhất là cuộc đời của lính chiến chúng mình. Kính chúc bác!!!

         
Logged
Phicôngtiêmkích
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 674


« Trả lời #59 vào lúc: 30 Tháng Giêng, 2018, 10:51:13 am »

Thật vui khi anh em mình dù xa nhưng vẫn thường xuyên gặp được nhau thế này. Đấy cũng là cơ duyên mà VMH tặng cho. Thật trân trọng những gì đã có và đang có. Tôi cùng Giangtvx và PhaPhai hay gặp nhau, có hẹn khi nào đó có dịp là lại về Thái Bình, nhưng chắc phải ra Giêng vì từ nay đến Tết Nguyên Đán cận ngày quá rồi, nhiều việc lắm. Một năm mới đang đến, chúc anh TranPhu cùng gia đình và bạn hữu, người thân của anh, các đồng đội đồng chí của anh luôn mạnh khỏe và nhiều may mắn trong năm tới !
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM