Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 10:50:47 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Tết Mậu Thân 1968 - Bước ngoặt lớn của cuộc KCCM cứu nước  (Đọc 28997 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« vào lúc: 28 Tháng Hai, 2017, 10:29:21 am »

      
        - Tên sách: Tết Mậu Thân 1968-Bước ngoặt lớn của cuộc Kháng chiến chống Mỹ cứu nước
        - Tác giả: Hồ Khang
        - Nhà xuất bản: Quân đội Nhân dân
        - Năm xuất bản: 2005
        - Số hoá: ptlinh, chienvit, Giangtvx.




LỜI THƯA CÙNG BẠN ĐỌC

        Trong các đề tài khoa học của chuyên ngành lịch sử quân sự Việt Nam, "Tết Mậu thân 1968" chắc chắn vẫn sẽ còn là một đề tài thu hút sự chú ý của nhiều nhà khoa học trong và ngoài nước, bởi cuộc tiến công rộng khắp, bất ngờ và rất táo bạo này hàm chứa trong đó nhiều bài học về nghệ thuật quân sự, như nghệ thuật phát hiện và chớp thời cơ chiến lược, nghệ thuật nghi binh “lừa" địch, nghệ thuật tổ chức và sử dụng lực lượng, nghệ thuật chọn hướng, chọn mục tiêu, chọn hình thức và phương thức tiến công... để buộc địch phải đánh theo cách đánh của ta... Và trên tất cả là, sau "Tết Mậu thân”, đã có nhiều cuộc thảo luận trong giới quân sự, đánh giá khá gay gắt về sự thành hay bại, được hay chưa được của sự kiện "Tết" này.

        Thú thực, chưa bao giờ chúng tôi dám nghĩ đến việc viết được một điều gì đó về đề tài vốn gây nhiều tranh cãi này. Thế nhưng thật may mắn cho tôi, gần 20 năm trong quân ngũ, tôi đã được quân đội phân công vào bộ môn nghiên cứu lịch sử kháng chiến chống Mỹ tại Viện Lịch sử quân sự Việt Nam mà tại đó, tôi được sớm gắn bó với đề tài “Tết Mậu thân" trong vài công trình tập thể do tổ chức hoặc nhóm biên soạn phân công và đã được tiếp xúc với khá nhiều tài liệu có hạn quan tới quá trình hoạch định “Tết Mậu thân". Hơn nữa, chính qua công việc, các Thủ trưởng Viện Lịch sử quân sự Việt Nam đã khuyên khích tôi nên đi sâu hơn nữa vào đề tài và tạo mọi điều kiện cho tôi thử sức mình trong luận án Phó tiến sĩ khoa học lịch sử “Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu thân 1968 tại miền Nam Việt Nam”.

        Người ta nói, trong một đề tài nghiên cứu khoa học, tư liệu đã là 80 phần trăm của sự thành công. Điều đó cũng đúng, nhưng với đề tài này, sự thành công của chúng tôi lại chính là ở chỗ đã được gần gũi, học hỏi trực tiếp từ các vị tướng lĩnh, đồng thời là các nhà khoa học quân sự hoặc giữ vai trò phụ trách mặt này, mặt khác trong "Tết Mậu thân”, hoặc phải theo dõi từng ngày, từng giờ các trận đánh để làm công tác báo chí, tuyên truyền trong suốt quá trình diễn biến của cuộc tiến công từ lúc mở màn đến khi kết thúc thắng lợi. Đó là Thượng tướng Giáo sư Hoàng Minh Thảo, Trung tướng Giáo sư Đỗ Trình, Trung tướng Giáo sư Hoàng Phương, Thiếu tướng Phó giáo sư Cao Pha, Trung tướng Phó giáo sư Nguyễn Đình Ước, Trung tướng Viện trưởng Viện Chiến lược Bộ Quốc phòng Đoàn Chương, cố Trung tướng Phó giáo sư Bùi Công Ái, Đại tá Phó giáo sư Trần Bưởi, Đại tá Nguyễn Huy Cầu...

        Chuyên luận này của chúng tôi chính là sự nâng cao, đì sâu thêm từ bản luận án phó tiến sĩ khoa học trên đây.

        Thật vô cùng xúc động, chính trong những ngày hoàn chỉnh bản thảo chuyên luận này, qua báo Nhân Dân và Đài phát thanh tiếng nói Việt Nam, chúng tôi được biết tại một số địa phương miền Nam, một số mộ tập thể các liệt sĩ hy sinh trong dịp Tết Mậu thân năm 1968 vừa được phát hiện.

        Ba mươi năm đã trôi qua, kể từ khi các Anh ngã xuống! Ba mươi năm qua, đã có biết bao bài báo, công trình biên khảo và hội thảo khoa học về cuộc tiến công mà các Anh đã mang màu mình làm nên chiến thắng!

        Tôi chỉ mong chuyên luôn này được như một nén hương tưởng niệm các Anh -những người con thân yêu của Tổ quốc, những giọt máu của các Bà mẹ Việt Nam anh hùng đã hy sinh cho thế hệ chúng tôi được sống, học tập để hôm nay có thể viết được đôi điều dù còn là nhỏ bé về cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu thân vĩ đại dưới sự lãnh đạo của Đảng ta.

        Xin chân thành cảm ơn Nhà xuất bản Quân đội nhân dân đã tạo mọi điều kiện thuận lợi để tập chuyên luận của tôi đến được đông đảo bạn đọc và nhân dịp cuốn sách được xuất bản, cho phép tôi chân thành cảm ơn Phó giáo sư Lê Mậu Hãn, Phó giáo sư Đỗ Quang Hưng trong việc hướng dẫn khoa học cho chúng tôi từ đề cương công trình tới sự bố cục sao cho chặt chẽ của từng chương mục và toàn thể các vị tướng lĩnh, đồng thời là các thủ trưởng, là những người thầy của chúng tôi đã giúp chúng tôi hoàn thành chuyên luận này.

TÁC GIẢ        

« Sửa lần cuối: 09 Tháng Hai, 2021, 11:02:32 am gửi bởi ptlinh » Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #1 vào lúc: 28 Tháng Hai, 2017, 10:39:34 am »

       
LỜI TỰA TÁI BẢN

        Chuyên luận của chúng tôi từ lần đầu được xuất bản năm 19981 nhân dịp tròn 30 năm sự kiện Tết Mậu thân 1968, đã có bảy năm hiện diện trước bạn đọc. Trong khoảng thời gian đó, đã có thêm những công trình nghiên cứu, báo cáo khoa học của các đồng nghiệp, và đặc biệt là nhiều tư liệu mới được công bố. Điều này chứng tỏ sự kiện lịch sử Tết Mậu thân - như chúng tôi từng thưa cùng bạn đọc trong lần xuất bàn năm 1998, đã đang và sẽ còn là một chủ đề thu hút sự quan tâm tìm hiểu, nghiên cứu của giới khoa học lịch sử ở trong và ngoài nước. Những kết quả nghiên cứu và những tư liệu mới đã củng cố cho các nhận định trong công trình tại lần xuất bàn trước của chúng tôi. Đồng thời, từ khi chuyên luận ra mắt bạn đọc, chúng tôi đã có nhiều cơ hội trình bày kết quả nghiên cứu của mình trước các bạn sinh viên, các học viên, nghiên cứu sinh ở Khoa Sử trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn thuộc Đại học Quốc gia Hà Nội, Viện Lịch sử Đảng, Phân viện Báo chí tuyên truyền thuộc Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Trong những dịp như thế, những câu hỏi mà các học viên đặt ra đã gợi cho chúng tôi những suy nghĩ liên quan tới đề tài. Chính vì thế trong lần tái bản này, chúng tôi đã dành nhiều công sức cho việc sửa chữa và đi sâu vào trình bày một số vấn đề mà trước đây chưa có điều kiện đề cập cặn kẽ.

        - Tại chương I, chúng tôi xin khái quát một cách có hệ thống hơn quá trình hình thành ý đồ Tết của các cơ quan chỉ đạo chiến lược Việt Nam -một quá trình thực không đơn giản, không hề chủ quan, “duy ý chí" như nhìn nhận của một số người. Sở dĩ chương I có thể bổ sung được vấn đề cốt tủy đó là bởi chúng tôi căn cứ từ những tài liệu trong các bài nói, bài viết của các nhà lãnh đạo cao cấp của Đảng, Nhà nước và Quân đội lúc bấy giờ. Chúng tôi thấy rằng ý đồ chính của Tết Mậu thân chỉ là nhằm mục tiêu buộc phía Mỹ phải xuống thang chiến tranh. Ý đồ chiến lược đó là nhằm hiện thực hóa chủ trương lớn mà Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng lần thứ 13 (tháng 1 năm 1967) đề ra” đã đến lúc, trên cơ sở những thắng lợi của ta và thất bại của địch, chúng ta có thể và cần phải chủ động bước vào một giai đoạn mới của cuộc chiến: vừa đánh vừa đàm. Nghiên cứu kỹ một số bài nói, bài viết của các đồng chí lãnh đạo cao cấp của Đảng, Nhà nước và Quân đội lúc bấy giờ, chúng tôi đã nhận ra ở đây những tư tương chủ đạo mà nổi bật là "Ta biết tiếng Mỹ vừa với sức ta”; chúng ta đã biết khởi đầu cuộc chiến thì chúng ta cũng biết cách kết thúc cuộc chiến theo truyền thống quân sự Việt Nam. Và quả thật, trước khi hình thành ý đồ chiến lược "Tết”, vào những tháng đầu của năm 1967, phía Việt Nam chỉ yêu cầu phía Mỹ phải ngừng ném bom miền Bắc -chứ không còn bao gồm cà việc Mỹ phải rút hết quân đội viễn chinh ra khỏi miền Nam như trước đây chúng ta từng tuyên bố. Việc chúng ta hạ thấp yêu cầu so với tuyên bố trước 1967 là cốt tạo ra đồng thuận cho một cuộc hòa đàm giữa Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Hoa Kỳ để giải quyết vấn đề chiến tranh Việt Nam. Thế nhưng đáp lại thiện chí đó của ta, tập đoàn cầm quyền Mỹ vẫn kiên quyết đưa ra điều kiện có đi có lại bằng cách buộc ta phải công khai cam kết không được "lợi dụng" việc Mỹ ngừng ném bom để đưa người và vũ khí vào miền Nam. Thư của Tổng thống Mỹ Giôn-xơn gửi cho Chủ tịch Hồ Chí Minh ngày 8 tháng 2 năm 1967 đã thể hiện rõ việc Mỹ còn rất ngoan cố, ý chí xâm lược của Mỹ chưa hề bị lung lay. Chính vì vậy, phía Việt Nam đã bắt tay xây dựng kế hoạch tác chiến chiến lược nhằm mục tiêu giáng một đòn thật mạnh, buộc Mỹ phải xuống thang chiến tranh.

        Chúng ta còn nhớ rằng, cho đến thời điểm năm 1967, tương quan lực lượng quân sự trên chiến trường miền Nam Việt Nam vẫn nghiêng lệch về phía Mỹ. Chỉ tính quân chủ lực, Bộ chỉ huy quân sự Mỹ tại Sài Gòn (M.A.C.V) có trong tay một đội quân lên tới gần 1 triệu 30 vạn tên; hơn nữa, Mỹ lại chiếm ưu thế hầu như áp đảo về hỏa lực, sức cơ động, trên không, trên sông, trên biển. Trong khi đó, về phía ta, khối bộ đội chủ lực và bộ đội địa phương trên chiến trường miền Nam chỉ gần 27 vạn quân. Với tương quan lực lượng rất chênh lệch như vậy bộ máy chỉ đạo cuộc chiến tranh của chúng ta bằng trí thông minh, lòng quả cảm và khát vọng cháy bỏng về một ngày hòa bình, vẫn kiên quyết chỉ đạo toàn quân, toàn dân ta biến điều tưởng như không thể trở thành có thể. Tất cả những ý kiến có vẻ trải ngược “nước lửa" với nhau về vấn đề Tết Mậu thán chung quy là vấn đề quán triệt ý đồ chiến lược đã được chúng tôi trình bày rõ hơn trong chương I.

-------------------
        1. Hồ Khang: Tết Mậu thân 1968 tại miền Nam Việt Nam, Nxb QĐND, H. 1998
« Sửa lần cuối: 28 Tháng Hai, 2017, 10:50:45 am gửi bởi Giangtvx » Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #2 vào lúc: 28 Tháng Hai, 2017, 10:42:31 am »

       
        - Tại chương II, trong lần tái bản này, chúng tôi trình bày cụ thể hơn quá trình chuẩn bị và nghi binh chiến lược của các cơ quan đầu não, các cấp lãnh đạo, chỉ huy trên chiến trường; quá trình diễn biến cuộc Tổng tiến công và nổi dậy của quân và dân ta ở miền Nam. Trên cơ sở nhiều tư liệu mới, chúng tôi phân tích kỹ hơn vấn đề từng gây tranh cãi lâu nay về thời điểm sau Tết Mậu thân, tức là khi nào các cơ quan chỉ đạo chiến lược chủ trương chuyển hướng tiến công chủ yếu về địa bàn nông thôn và rừng núi. Tuy vậy, do bố cục có chủ định, chúng tôi sẽ bàn thêm về vấn đề này tại mục “Những đợt tiến công sau Tết" ở chương III.

        - Chương III nhằm lý giải nỗi kinh hoàng của giới lãnh đạo Mỹ trước đòn tấn công Tết Mậu thân cả trên chiến trường và ở ngay giữa lòng nước Mỹ. Đòn Tết Mậu thân chẳng những ngay từ đầu đã giành được yếu tố bất ngờ, đánh mạnh vào những nỗ lực chiến tranh của Mỹ mà còn quan trọng là ở chỗ chỉ sau khi bị thất bại về quân sự trên chiến trường, Mỹ mới buộc phải xuống thang chiến tranh, chuyển giao gánh nặng chiến tranh lên vai chính quyền Sài Gòn. Kết quả là Mỹ buộc phải đơn phương ngừng ném bom miền Bắc Việt Nam, ngồi vào bàn đàm phán với ta tại Hội nghị Pa-ri.

        Ở đây chúng tôi muốn được nhắc lại lời của một tác giả Mỹ -nhà báo Đôn O-bớc-đoi-phơ, khi ông nhìn nhận về sự kiện lịch sử Tết Mậu thân: “Đây là một câu chuyện về một bước ngoặt, khi người dân và các dân tộc đang tìm kiếm những cách nhìn nhận và hướng đi mới. Miêu tả một hành động quân sự không tính đến những hậu quả chính trì của nó, hay miêu tả một hành động chính trị mà không nói đến những yếu tố đang biến chuyển trên chiến trường, tức là mất đi một nửa". Quả thật là một nhận xét tinh tế. Ở đây không hẹn mà nên, Đôn O-bớc-đoi-phơ nhìn thấy yếu tố chính trị của chúng ta sau yếu tố quân sự! Nói cách khác, "Tết" là phần nổi của tảng băng; nhận thức về phần chìm của nó mới là nhân tố có ý nghĩa quyết định. Phần chìm của tảng băng đó nằm sâu trong ý đồ chiến lược của chúng ta: bằng mọi giá phải kéo Mỹ xuống thang, buộc chúng ngồi vào bàn đàm phán.

        “Lịch sử, nói chính xác hơn, là hiện thực lịch sử chỉ xảy ra một lần, duy nhất và không thể chữa lại nhưng nhận thức lịch sử cũng như viết sử, có thể làm đi làm lại nhiều lần"1. Trước sự kiện Tết Mậu thân, 37 năm đã trôi qua là một khoảng thời gian đủ dài để người viết sử nhìn lại những vấn đề xung quanh hiện tượng lịch sử này. Chắc chắn không ai có thể nói rằng đã nắm được toàn bộ sự thật của sự kiện lịch sử trọng đại ấy. Bởi thế, hy vọng với sự làm việc hết sức nghiêm túc, khoa học và trân trọng lịch sử, trên cơ sở của nhiều tư liệu mới, chúng tôi có thể trình bày nhận thức sâu hơn để nhìn nhận thêm về sự thật lịch sử của Tết Mậu thân. Những tư liệu chúng tôi có, chưa thể là đầy đủ, vì vậy, sự thiếu sót cũng là điều khó tránh. Rất mong bạn đọc góp ý kiến phê bình để những lần xuất bản sau, chuyên luận có thể được hoàn thiện hơn. Chúng tôi cũng xin trân trọng cảm ơn Nhà xuất bản Quân đội nhân dân đã động viên và ủng hộ tác giả trong việc tái bản, đưa cuốn sách đến với bạn đọc.

Hà Nội, 2005        
Tác giả            

--------------------
        1. Nguyên Giáp: Điện Biên Phủ Xưa và nay, tạp chí Xưa và nay, 5.1994.
« Sửa lần cuối: 28 Tháng Hai, 2017, 10:52:32 am gửi bởi Giangtvx » Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #3 vào lúc: 28 Tháng Hai, 2017, 10:59:34 am »


MỞ ĐẦU

        Thoắt đó mà sự kiện lịch sử "Tết Mậu thân"1 đã trôi qua hơn một phần ba thế kỷ! Nhưng thời gian không hề làm cho sự kiện này bị nguội lạnh mà nó vẫn luôn được thức dậy trong các giới chính trị, quân sự, sử học, báo chí... Nhiều cuộc hội thảo khoa học, nhiều cuốn sách, bài báo và công trình biên khảo... vẫn như đang muốn đào sâu hơn mỗi khi đề cập tới sự kiện lịch sử này nham tìm hiểu, đánh giá, xác định lý do, vị trí lịch sử của cái “TẾT" không lấy gì làm vui vẻ đối với Nhà Trắng: tìm hiểu vì sao nó đã xảy ra và tại sao nổ đã gây nên sức thôi động mạnh mẽ, ngay ở giữa lòng nước Mỹ...

        Tuy nhiên không phải mọi vấn đề đã trở nên sáng tỏ. Chính vì vậy mà về mặt khoa học cho đến nay, "Tết Mậu thân" vẫn còn là một đề tài không ngừng gây ra nhiều ý kiến tranh luận. Như một khối thủy tinh nhiều chiều cạnh, “Tết Mậu thân" thâu nạp nhiều nguồn ánh sáng để tự phản quang thành nhiều diện, nhiều hình. Người đứng ở góc độ này tưởng mình đã thấy được toàn thể. Người đứng ở góc độ kia lại như thấy chưa biết nhận diện ra sao. Có người tự nhận mới biết tới sự kiện này ở một chiều, một cạnh khía nhất định. Nhưng có một điều dường như dễ thấy là: ngay từ khi "Tết Mậu thân bùng nổ cho tới nay, giới quân sự và nhiều nhà lãnh đạo nước Mỹ vẫn không thừa nhận là quân đội Mỹ đã bị thất bại về quân sự trên chiến trường miền Nam Việt Nam ngày đó. Trong hồi ký "Tường trình của một quân nhân" W. Oét-mo-len, nguyên Tư lệnh Bộ chi huy viện trợ quân sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn (M.A.C.V) thời kỳ Mỹ tiến hành chiến tranh cục bộ (1965-1968) đã cho rằng, trong Tết Mậu thân 1968, Việt cộng và Bắc Việt Nam bị thất bại nặng nề về quân sự trên chiến trường và quân đội Mỹ sắp sửa giành thắng lợi quyết định đã bị giới lãnh đạo dân sự trong Chính phủ Mỹ buộc phải bỏ cuộc. Ông viết: "Với sự cảm phục quá đáng, chẳng ai còn thì giờ để nghĩ rằng ngay trong chiến tranh chính quy, bọn tấn công ẩn nấp có thể luồn qua phòng tuyến để gây thiệt hại ở tuyến sau. Trong chiến tranh không chính quy, cơ hội đó còn nhiều hơn nữa. Trong nội chiến, bọn gián diệp và bọn biệt kích Yankee đôi khi đã đột nhập vào vành đai phòng thủ cẩn mật của Richamond. Cái đáng ngạc nhiên không phải là ở chỗ Việt cộng đánh các cơ sở như Sứ quán mà là ở chỗ họ đã làm như vậy rất ít lần”2 . Nhìn lại "Tết Mậu thân", Tổng thống Mỹ Giôn-xơn trong hồi ký của mình đã nhận định rằng: "Dù so với bất kỳ tiêu chuẩn nào thì trận tiến công Tết cũng là một thất bại quân sự nặng nề với Bắc Việt Nam và Việt cộng"3 . Ông tin là: "Các nhà viết sử và các nhà Phân tích quân sự sẽ coi trận tiến công này và những hậu quả của nó là thất bại thảm khốc nhất của Cộng sản trong cuộc chiến tranh Việt Nam"4.

--------------------
        1. Để giản tiện, từ đây cụm từ "cuộc Tổng tiến công và nổi dậy đồng loạt Tết Mậu thân 1968" được thay bằng các tên gọi quen thuộc, như "sự kiện Tết Mậu thần" "Tết Mậu thân" hoặc "Tết".

        2. William C. Westmoreland. A soilder’s report (Tường trình của một quân nhân). Garden City, Doubleday and company, 1976. Nxb Trẻ, Thành phế Hồ Chí Minh trích dịch, 19S8, tr.122.

        3. Lyndon Baines Johnson: The advantage Point (Lợi thế). Persdives of the Presidency 1963-1969. London, Weidenfed and Nicolson, 1972. Bản dịch của Thông tấn xã Việt Nam (Về cuộc chiến tranh xâm lược miền Nam và chiến tranh phá hoại miền Bắc nước ta), Hà Nội, 1972, tr.293.

        4. Lyndon Baines Johnson: The advantage Point (Lợi thế). Persdives of the Presidency 1963-1969. London, Weidenfed and Nicolson, 1972. Bản dịch của Thông tấn xã Việt Nam (Về cuộc chiến tranh xâm lược miền Nam và chiến tranh phá hoại miền Bắc nước ta), Hà Nội, 1972, tr.293.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #4 vào lúc: 01 Tháng Ba, 2017, 05:56:25 am »


        Hen-ri Kít-xinh-gơ trong hồi ký Những năm ở Nhà Trắng cho biết thêm "Ngày nay, hầu hết chuyên viên về Việt Nam công nhận đó (Tết Mậu thân), là một thất bại thảm hại (đối với Bắc Việt Nam); nhưng quy mô của nó và giá hy sinh của nó làm cho nó trở thành một chiến thắng về mặt tâm lý"1. Vì thế, trong Tổng kết chiến tranh Việt Nam, Bộ quốc phòng Mỹ kết luận: "Cuộc tấn công Tết đã làm suy yếu trầm trọng Việt cộng"2. Trong khi đó, nhà báo danh tiếng Đôn O-bớc-đoi-phơ, người đã chứng kiến trực tiếp đòn Tết Mậu thân ở miền Nam Việt Nam, đã dành nhiều tâm sức điều tra về sự kiện này để viết cuốn Tết cũng khẳng định: "Cái trớ trêu của cuộc tiến công Tết là ở chỗ Cộng sản đã thua trên chiến trường nhưng đã thắng về chính trị trên nước Mỹ"3. Gần đây, trong cuốn "Những bí mật về chiến tranh Việt Nam", Trung tướng Đa-vít-sơn, nguyên là Cục trưởng Cục tình báo Bộ tư lệnh viện trợ quân sự Mỹ (M.A.C.V) từ tháng 6.1967 đến tháng 5.1969, cho biết: "Không có sử gia danh tiếng nào chịu chấp nhận là Mỹ đã thất bại về quân sự trong Tết"4.

        Lý giải về điều này, nhiều tác giả và phương Tây cho rằng, trong dịp Tết Mậu thân, báo chí và vô tuyến truyền hình Mỹ đã tô đậm và phóng đại về sự kiện lịch sử này, khiến cho dư luận Mỹ nhận thức sai lệch về thực tế trên chiến trường miền Nam Việt Nam, làm nản lòng các tầng lớp xã hội ở Mỹ và buộc Chính phủ Mỹ phải rút bớt cam kết, giảm dần dính líu về quân sự của Mỹ ở Việt Nam. Theo tác giả cuốn Nước Mỹ và Đông Dương từ Ru-zơ-ven đến Ních-xơn thì, “không nghi ngờ gì nữa, báo chí đã phóng đại thắng lợi về quân sự của Việt cộng trong những phần đầu của cuộc tiến công và do đó, đã đóng góp vào thắng lợi của họ về mặt tâm lý"5. Tư lệnh chiến trường Mỹ ngày đó -Oét mo-len -thì cho rằng: "Báo chí và vô tuyến truyền hình đã tạo ra một vòng hào quang không phải thắng lợi mà là thất bại kết hợp những phần tử chống chiến tranh to mồm nên đã ảnh hưởng đến các quan chức nhát gan ở Oa-sinh-tơn" khiến cho quân đội Mỹ ở miền Nam Việt Nam “đang sắp thắng" bị buộc phải "bỗng nhiên bỏ cuộc"6.

----------------------
        1. Henry Kissinger: The White House years (Những năm ở Nhà Trắng). London Weidenfeld and Nicolson and Michael Joseph, 1979. Thư viện Quân đội Trung ương sao lục, 1981, T1, tr.2.

        2. Tổng kết chiến tranh Việt Nam của Bộ quốc phòng Mỹ. Thư Viện Quán đội Trung ương sao lục, 1982.

        3.  Don Oberdoifer: Tết, Doubeday Company, New York, 1971. Nxb Tổng hợp An Giang trích dịch, 1988, tr.180.

        4. P.B. Davidson: The secrets of the Vietnam War (Những bí mật về chiến tranh Việt Nam). Laucer Publishers Pvt. Ltđ.1992. Tạp chí Lịch sử quân sự trích đăng, số 1.1993, tr.54.

        5. Peter A. Poole: The United States and Indochina From FDR to Nison (Nước Mỹ và Đông Dương từ Ru-zơ ven đến Ních-xơn. Hinsdale, The Druden PREBS, 1973. Nxb Thông tin lý luận dịch in, H.1986, tr.241)

        6. W.C. Westmoreland: Tường trình của một quân nhân, Sđd, tr.137.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #5 vào lúc: 01 Tháng Ba, 2017, 06:04:28 am »


         Nhìn chung lại, có thể thấy rằng, quan điểm xem xét, đánh giá và lý giải về “Tết Mậu thân" như trên là tương đối phổ biến ở Mỹ và nhiều nước phương Tây. Điều này không chỉ bởi vào dịp Tết Mậu thân, Mỹ, ngụy, chư hầu có mặt tại miền Nam lên tới hơn 1 triệu 200 nghìn quân, sau một thời gian bị choáng váng đã lấy lại bình tĩnh, phản kích quyết liệt, giành lại quyền kiểm soát các đô thị, đẩy chủ lực ta ra xa các vùng ven, vùng đồng bằng và các đầu mối giao thông, các căn cứ quân sự... mà còn xuất phát từ quan điểm quân sự truyền thống của quân đội Mỹ và phương Tây. Theo quan điểm này, thắng hay bại về quân sự phải được căn cứ vào sự chuyển dịch của lằn ranh chiến tuyến giữa hai bên. Điều đó đã được chứng nghiệm trong hai cuộc chiến tranh Thế giới lần thứ nhất, lần thứ hai và chiến tranh Triều Tiên. Quan điểm này thể hiện rất rõ ở chỗ: sau khi nhận ra rằng quân Mỹ buộc phải tiến hành một cuộc chiến tranh không chính quy - một cuộc chiến tranh du kích mà đối tượng "tìm - diệt" của quân Mỹ là các đơn vị Quân giải phóng lúc ẩn, lúc hiện... Bộ chỉ huy quân sự Mỹ tại Sài Gòn đã lấy việc thống kê tổn thất của đối phương làm mốc đo về thắng lợi quân sự của Mỹ. Trong một cuộc chiến tranh không phân trận tuyến nên dĩ nhiên, giới quân sự Mỹ lấy việc "đếm xác”, làm chỉ số để đo đếm “thắng lợi” của họ trên chiến trường. Trong khói lửa của chiến tranh và các trận giao chiến xáy ra dưới tầm hỏa lực dữ dội của Mỹ, nhiều người cho rằng, "các nhà thống kê" Mỹ đã chẳng phải cố gắng gì nhiều khi tiến hành công việc "đếm xác" theo yêu cầu của Bộ chỉ huy quần sự Mỹ (M.A.C.V) -cái cơ quan luôn khuyến khích các cấp dưới quyến phải “báo cáo vống lên" bắng cách thêm thắt vào số binh lính của đối phương bị diệt. Giáo sư sử học Mỹ G.C. Hê-ring trong cuốn Cuộc chiến tranh dài ngày nhất của nước Mỹ (được xuất bản ngay sau khi cuộc chiến tranh Việt Nam kết thúc) cho biết: "Ông Philíp Capatô nhớ lại: "Nếu có xác chết là người Việt Nam thì đó là Việt cộng, đây là một việc làm theo kinh nghiệm"). Theo đó nếu tổn thất của Quân giải phóng miền Nam ngang bằng hoặc lớn hơn số bổ sung từ miền Bắc vào thì điều này có nghĩa là quân đội Mỹ đang giành được thắng lợi về quân sự trên chiến trường miền Nam Việt Nam. Lấy "mốc đo" này làm hệ quy chiếu, giới quân sự và nhiều tác giả Mỹ đã đi tới nhận xét rằng: "Tết Mậu thân" là một thất bại về quân sự của quân và dân Việt Nam.

        Ở Việt Nam, trong các cuộc hội thảo và sách báo viết về cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, phần đông các nhà nghiên cứu đều nhất trí nhận định: quân và dân Việt Nam đã giành được thắng lợi chiến lược to lớn trong "Tết Mậu thân”. Tuy nhiên, có ý kiến, trên cơ sở so sánh mục tiêu đề ra ban đầu cho cuộc tiến công “Tết Mậu thân" và kết quả đạt được cũng như trên cơ sở tính đếm những tổn thất của ta trong và sau “Tết Mậu thân"... đã di tới kết luận rằng: "Đợt một ta thắng, sau ta thua; thế là hòa"1. Thậm chí, có một số người còn khẳng định: “Tết Mậu thân" 1968 đã "không tạo được một bước phát triển đi lên của chiến tranh cách mạng miền Nam, không thay đổi được cục diện chiến trường có lợi cho ta; mà đã làm cho cục diện xấu hơn năm 1968. Cũng có thể nói trắng nó –  “Tết Mậu thân" - đã tạo nên một bước tạm thời đi xuống của cục diện chiến trường miền Nam, buộc quân và dân ta phải phấn đấu gian khổ, ba, bốn năm sau mới dần dần hồi phục được"2. Theo đồng chí Trần Văn Trà, cho đến nay, không phải đã hết ý kiến cho mầng: "Tết Mậu thân" là một thất bại của ta. Ngay như các cấp của ta tại chiến trường sau Mậu thân phải đối phó gay go với phản kích, bình định, với kế hoạch Phượng Hoàng của địch cũng không thấy hết thắng lợi; nghi ngờ sự giải thích ở trên"3.

------------------
        1. Dẫn theo bài phát biểu tổng kết cuộc Hội thảo khoa học về "Tết Mậu thân" do Bộ Quốc phòng Quân đội nhân dân Việt Nam tồ chức tháng 3 năm 1986 tại Thành phố Hồ Chí Minh của Đại tướng Hoàng Văn Thái. Tạp chí Lịch sử quân sự số tháng 2. 1988 trích đăng dưới đầu đế: Mấy vân đề về chiến lược trong cuộc tiến công và nổi dậy Xuân Mậu thân 1968.

        2. Trích từ tham luận: Một số ý kiến và kết quả thực hiện chủ trương Tổng công kích -Tổng khởi nghĩa của Cục khoa học quân sự -Bộ Tổng tham mưu, Bộ Quốc phòng Quân đội nhân dân Việt Nam tại Hội thảo khoa học tháng 3 năm 1986. Lưu tại Viện Lịch sử quán sự Việt Nam, số đăng ký TL.TK. 2469.

        3. Trần Văn Trà: Thắng lợi và suy nghĩ về thắng lợi. Tạp chí Lịch sử quân sự số 2. 1988.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #6 vào lúc: 01 Tháng Ba, 2017, 06:13:03 am »

   
        Một số người khác đề nghị chỉ nên đánh giá thắng lợi của "Tết Mậu thân" ở mức chỉ “là trận tập kích lớn thôi, một trận tập kích chiến lược giành được thắng lợi lớn” 1. Sau hơn hai chục năm nhìn lại, đồng chí Lê Đức Thọ đã đặt ra câu hỏi: "Ngày đó, nếu mục đích trong cuộc Tổng công kích -Tổng khởi nghĩa Tết Mậu thân mà chúng ta đã đề ra chỉ là đánh thất bại nặng; nhất là nhằm vào những vị trí ở trung tâm đầu não địch để buộc chúng ngồi vào bàn đàm phán thì ta có cần mở cuộc Tổng công kích - Tổng khởi nghĩa giành chính quyền như chúng ta đã đề ra để đến nỗi bị tiêu hao quá nhiều lực lượng như thế không? Cái giá ấy đắt quá!" 2.

        Như vậy, xung quanh sự kiện “Tết Mậu thân 1968", nhiều vấn đề đã và đang được đặt ra, nhiều ý kiến nhận định, đánh giá về sự kiện lịch sử này vẫn còn khác biệt, thậm chí đối lập nhau... Sở dĩ có tình hình trên đây là bởi nhiều nguyên nhân: quan điểm xem xét của các tác giả, cách thức tiếp cận vấn đề, nguồn tài liệu từ hai phía Mỹ và Việt Nam còn bị hạn chế và chưa được thẩm định kỹ lưỡng. Mặt khác, tính đa diện, sự phức tạp của hiện tượng "Tết Mậu thân 1968"; của thời kỳ lịch sử trước, trong và sau Tết Mậu thân đã là một trong số những nguyên nhân làm cho việc nghiên cứu sự kiện lịch sử này gặp không ít khó khăn...

        Tình hình đó khiến cho việc tổng kết, nghiên cứu, biên soạn và giảng dạy về "Tết Mậu thân” nói riêng, về lịch sử kháng chiến chống Mỹ, cứu nước (1954-1975) nói chung gặp trở ngại, khó khăn. Không chỉ những bài báo khoa học, những công trình chuyên khảo về "Tết Mậu thân" đưa ra những nhận xét, đánh giá khác nhau, trái biệt nhau mà ngay cả những cuốn lịch sử đã được ấn hành ở Trung ương và các địa phương thời gian qua về cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước cũng tỏ ra lúng túng khi đề cập tới sự kiện lịch sử này: hoặc là trình bày sơ lược diễn biến hoặc là đề cập tới thắng lợi của ta, thất bại của địch trong dịp Tết Mậu thân một cách khái quát, chung chung; chưa làm rõ ta thắng ở chỗ nào, địch thua ra sao trên chiến trường miền Nam Việt Nam, chưa lý giải tại sao giới lãnh đạo nước Mỹ buộc phải xuống thang chiến tranh, chấp nhận sự thất bại hoàn toàn của chiến lược "chiến tranh cục bộ" ở Việt Nam. Vì vậy mà, những trình bày về sự kiện “Tết Mậu thân” trong sách báo của ta thời gian qua chưa có sức thuyết phục cao đối với người đọc. Đặc biệt ở nước Mỹ trong hơn hai thập kỷ qua, nếu như các nhà cầm quyền thường tìm cách tránh né mỗi khi phải đụng dấu với sự kiện lịch sử này thì giới học giả và các nhà chiến lược lại hết sức quan tâm. Họ xem đây là một sự kiện lịch sử cần được tìm hiểu, đánh giá, lý giải một cách nghiêm túc, để rút ra những bài học lịch sử không chỉ cho chính giới Mỹ mà như thôi thúc tự bên trong của một đề tài khoa học do lịch sử đã đặt ra một cách khách quan. Đó cũng là diều thôi thúc chúng ta cần suy ngẫm thêm về tầm vóc và tính chất sâu sắc của hiện tượng lịch sử này - hiện tượng “quan trọng nhất và phức tạp nhất của cuộc chiến tranh Việt Nam” như G. Côn-cô -Giáo sư sử học Mỹ, từng nhận định về "Tết Mậu thân" trong tác phẩm Giải phẫu một cuộc chiến tranh3 của ông.

        Chọn đề tài “Tết Mậu thân” cho một chuyên luận khoa học, chúng tôi đã lường trước được những khó khăn. Song, bên cạnh đó không phải là không có những thuận lợi nhất định: Một là, do công tác trong Viện Lịch sử quân sự Việt Nam, chúng tôi được sự khích lệ của các thủ trưởng Viện cũng như các tướng lĩnh và các nhà nghiên cứu trong việc xác lập đề tài cũng như việc tìm đọc các tư liệu cần thiết; hai là, do nhu cầu công tác, từ lâu nay, chúng tôi đã thâm nhập được nhiều tư liệu quý trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, trong đó có “Tết Mậu thân”; ba là, chúng tôi không đơn độc trong việt nghiên cứu, thậm chí là đã được thừa hưởng nhiều ý kiến trong các cuộc hội thảo về "Tết Mậu thân" cũng như các bài báo của các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước, các tướng lĩnh và các nhà nghiên cứu di trước về vãn đề này. Vả chăng, trong chuyên khảo của mình, chúng tôi không có ý định dàn trải cũng như không có tham vọng giải quyết - dù chỉ là mô tả chi tiết từng đợt hay diễn biến trên từng chiến trường cụ thể, mà chỉ tự giới hạn mô tả, phân tích, đánh giá về cuộc tiến công này trong phạm vi ĐỢT TẾT - đợt thường được báo chí và các công trình nghiên cứu gọi là Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu thân. Cụ thể hơn, chúng tôi sẽ gắng đi sâu tìm hiểu nguyên nhân chủ quan và khách quan của sự hình thành ý đồ chiến lược Tết của Đảng cũng như phác họa lại - một cách tổng quát - diễn biến của cuộc tổng tiến công này để phân tích, lý giải, đánh giá tác động chiến lược của Tết từ hai phía: trên chiến trường miền Nam Việt Nam và ở giữa lòng nước Mỹ; qua đó, góp phần khẳng định lại giá trị to lớn không thể phủ định được của "Tết Mậu thân"; đồng thời làm sáng tỏ quan niệm Thắng - Bại về quân sự trong cuộc chiến tranh giữa Mỹ và Việt Nam (1954-1975) - một vấn đề hiện còn khác biệt từ trong quan niệm của giới quân sự, chính trị, sử học ở Mỹ và phương Tây.

        Việc cắt đoạn để nghiên cứu ĐỢT TẾT - ĐỢT I (từ mở đầu đến ngày 31 tháng 3 năm 1968) không phải là do ý muốn chủ quan của chúng tôi trong đề tài nghiên cứu này, thấy "dễ làm, khó bỏ" hay vì thấy những tổn thất trong các đợt tiến công tháng 5, tháng 8 năm 1968 của chúng ta mà cố tình tránh né; cũng không phải chỉ bám vào nghĩa đen của khái mềm thời gian: Tết, mà đó là do thực tế khách quan quy định. Thực tế khách quan đó là: sau ngày 31 tháng 3 năm 1968, cuộc chiến tranh giữa Mỹ và Việt Nam đã ngoặt sang một giai đoạn khác - giai đoạn mà hiệu lực quyết định của "Tết Mậu thân" đã làm phá sản chiến lược “chiến tranh cục bộ" bằng tuyên bố đêm 31 tháng 3 năm 1968 của Tổng thống Mỹ Giôn-xơn và kể từ đó trở đi, “Tất cả CỤC DIỆN và KHUÔN KHỔ của cuộc chiến tranh đã thay đối”4.

--------------------
       1. Trần Độ: Tết Mậu Thân -trận tập kích chiến lược. Tạp chí Lịch sử quân sự số 2.198S.

        2. Lê Đức Thọ: Một số vấn đề tổng kết chiến tranh và biên soạn lịch sử quân sự. Nxb Sự thật, Hà Nội, 1989, tr.56.

        3. Ga-bri-en Côn-cô: Anatomy om a war (Giải phẫu một cuộc chiến tranh). Pantheon books, New York -1985. Bản dịch. Nxb Quần đội nhân dân, H, 1991. Bản in lần thứ hai.
 
        4. Bình luận của người viết Tài liệu mật Bộ quốc phòng Mỹ về diện văn ngày 31 tháng 3 năm 1968 của Giôn-xơn, dẫn theo Tài liệu mật Lầu Năm Góc, Thư viện Quân đội dịch, 1980, lưu trữ tại Viện Lịch sử quân sự việt Nam, số ký hiệu: VL781-82, tr.569.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #7 vào lúc: 01 Tháng Ba, 2017, 07:53:13 pm »


CHƯƠNG I

TÌNH THẾ MỚI VÀ CHỦ TRƯƠNG CHIẾN LƯỢC CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM

        I. TÌNH THẾ MỚI CỦA CUỘC CHIẾN TRANH GIỮA VIỆT NAM VÀ MỸ

        Sau 10 năm (1954-1964) thế chân Pháp nhảy vào miền Nam Việt Nam và sau 4 năm (1961-1964) tiến hành chiến lược "chiến tranh đặc biệt", mặc dù đã bỏ ra nhiều tiền của và công sức, thi hành nhiều thủ đoạn và biện pháp, nhưng phía Mỹ vằn không dập tắt được phong trào cách mạng miền Nam. Đến giữa năm 1965, mặc dù đã được đẩy lên tới đỉnh cao; vượt quá mức lý thuyết và dự tính ban đầu, nhưng chiến lược “chiến tranh đặc biệt" của Mỹ ở miền Nam Việt Nam vần có nguy cơ bị quân và dân miền Nam dành bại hoàn toàn. Tình hình đó đặt Mỹ đứng trước sự lựa chọn gay cấn:

        1. Hoặc đơn phương rút khỏi miền Nam Việt Nam, từ bỏ các mục tiêu chiến lược đã định trong cuộc chiến tranh này;

        2. Hoặc phải thay đổi chiến lược, đưa quân chiến đấu trên bộ của Mỹ vào, tiếp tục theo đuổi các mục tiêu chiến lược của Mỹ ở miền Nam Việt Nam.

        Ngược dòng thời gian, người ta thấy được rằng: sau chiến tranh thế giới lần thứ hai, đặc biệt là từ sau khi cách mạng Trung Quốc thành công, nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa ra đời (1949) và sau khi cuộc chiến tranh Triều Tiên (1950-1953) kết thúc, vấn đề Việt Nam ngày càng ám ảnh giới lãnh đao cao cấp Mỹ. Bởi lẽ, là một cường quốc đang theo đuổi chiến lược thống trị toàn cầu, phía Mỹ quan niệm rằng: “Việc để mất bất cứ một nước nào ở Đông Nam Á vì hành động xâm lược của Cộng sản sẽ có một hậu quả tâm lý, chính trị và kinh tế nghiêm trọng. Trong trường hợp thiếu sự phản ứng có hiệu quả và kịp thời, việc mất bất cứ một nước riêng lẻ nào đó chắc chắn sẽ dẫn tới việc các nước còn lại trong nhóm này quy phục một cách tương đối nhanh chóng hoặc đi theo chủ nghĩa cộng sản"1. Những chỗ in nghiêng là do chúng tôi(H.K). Trong mắt giới lãnh đạo nước Mỹ, "Ách thống trị của Cộng sản, dù với biện pháp gì... trước mắt sẽ gây nguy hại nghiêm trọng và về lâu dài nguy hại một cách nguy kịch đến lợi ích an ninh quốc gia của Mỹ”2. Trong khi đó, cách mạng Tháng 8 năm 1945 và liền sau đó là Cuộc kháng chiến chống Pháp của nhân dân Việt Nam, theo cách nhìn của Mỹ, là một phong trào cách mạng có khuynh hướng Cộng sản; đang uy hiếp lợi ích của Mỹ ở khu vực Đông Nam châu Á. Nói cách khác, vấn đề Việt Nam từ sau năm 1945 và nhất là trước năm 1954, đã chiếm giữ một vai trò ngày càng lớn trong chiến lược toàn cầu của Mỹ.

        Vì lẽ dó, từ tháng 7 năm 1954 trở về trước, chính sách của Mỹ là tăng cường viện trợ quân sự cho Pháp trong cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất. Khoản viện trợ đó lớn đến mức chiếm tới 78% toàn bộ chiến phí của Pháp vào năm 1954 ở Đông Dương.

        Thắng lợi của nhân dân Việt Nam ở Điện Biên Phủ và Hiệp dình Giơ-ne-vơ về đình chỉ chiến sự ở Việt Nam và đông Dương được ký kết sau đó (7.1954), trong quan niệm của giới lãnh đạo nước Mỹ, “là một thảm họa; đã hoàn thành bước tiến quan trọng của chủ nghĩa cộng sản, có thể dẫn tới việc mất cả Đông Nam Á"1.

        Do vậy, từ chỗ chỉ là một kẻ can thiệp thông qua viện trợ quân sự cho Pháp, sau năm 1954, Mỹ chuyển sang đóng vai trò là kẻ xâm lược bằng cách hất càng Pháp để trực tiếp nắm lấy miền Nam Việt Nam.


------------------------
        1. Tuyên bố của Hội đồng an ninh quốc gia Mỹ Về các mục tiêu và đường lối hành động của Mỹ ở Đông Nam Á đầu năm 1952. Dẫn theo Tài liệu mật của Bộ quốc phòng Mỹ về chiến tranh xâm lược Việt Nam. Việt Nam thông tân xã dịch và phát hành 8.1971, T1, tr.39.

        2. Tuyên bố của Hội đồng an ninh quốc gia Mỹ Về các mục tiêu và đường lối hành động của Mỹ ở Đông Nam Á đầu năm 1952. Dẫn theo Tài liệu mật của Bộ quốc phòng Mỹ về chiến tranh xâm lược Việt Nam. Việt Nam thông tân xã dịch và phát hành 8.1971, T1, tr.39.

        3. Kết luận của Hội đồng an ninh quốc gia Mỹ tháng 8.1954. Dần theo Tài liệu mật Bộ quốc phòng Mỹ. Tlđd, T1, tr.27.
   
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #8 vào lúc: 01 Tháng Ba, 2017, 08:00:49 pm »


        Từ năm 1955 đến năm 1960, Mỹ ra sức xây dựng chính quyền và quân đội Sài Gòn, sử dụng bộ máy chính quyền và lực lượng quân sự này để đàn áp đẫm máu phong trào cách mạng miền Nam1, biến chính quyền và quân đội Sài Gòn thành công cụ thực hiện chủ nghĩa thực dân mới của Mỹ. Thế nhưng, vượt qua tổn thất và đau thương, cách mạng miền Nam từng bước hồi phục. Trên cơ sở bảo tồn, tích lũy và từng bước phát triển lực lượng chính trị, lực lượng vũ trang, vào năm 1959 và năm 1960, nhân dân miền Nam đã vùng dậy "Đồng khởi" đập tan ách thống trị cơ sở của chính quyền Sài Gòn ở nhiều vùng nông thôn rộng lớn, thiết lập chính quyền cách mạng; giáng một đòn bất ngờ vào chiến lược Ai-xen-hao, làm thất bại một hình thức thống trị điển hình của chủ nghĩa thực dân mới của Mỹ.
   
        Trước tình hình đó, từ năm 1961 đến năm 1964, Mỹ chuyển sang thực hiện chiến lược "chiến tranh đặc biệt", một loại hình chiến tranh hạn chế mà Mỹ cho là thích hợp nhất hòng đè bẹp chiến tranh cách mạng miền Nam để thực hiện quyền thống trị của Mỹ bằng chủ nghĩa thực dân kiểu mới. Từ đây, Việt Nam - điểm chủ chốt trong chiến lược của Mỹ ở Đông Nam Á, đã được chọn làm nơi thí điểm đầu tiên cho một loại hình chiến tranh - mà theo chủ quan của Mỹ, "sau này có thể đem áp dụng vào những nơi thác trong hoàn cảnh thích hợp ở châu Mỹ Latinh, Trung Đông và có thể ở cả Trung Âu nữa"2.

        Để thực hiện chiến lược chiến tranh đó, Mỹ đã tăng cường cố vấn và lực lượng yểm trợ chiến đấu Mỹ vào miền nam, tăng viện trợ cho chính quyền và quân đội Sài Gòn, mở rộng và tăng cường quân đội Sài Gòn (trên các mặt: số lượng, trang bị, huấn luyện, cơ cấu chỉ huy... nhằm thích ứng với nhiệm vụ đánh bại chiến tranh du kích), đẩy mạnh chương trình bình định (lấy việc lập ấp chiến lược làM trọng tâm), ra sức củng cố hệ thống chính quyền cơ sở của chế độ Sài Gòn, tiến hành các hoạt động chống phá miền Bắc Việt Nam từ bí mật đến công khai...

        Đồng thời với việc triển khai mạnh mẽ các biện pháp trên đây, Mỹ bắt đầu đẩy quân đội Sài Gòn ra trận. Với sự yểm trợ về hỏa lực và sự dìu dắt của cố vấn Mỹ, đội quân đánh thuê cho Mỹ đó đã mở hàng ngàn cuộc hành quân nhằm tiêu diệt lực lượng vũ trang Cách mạng miền Nam, hỗ trợ cho việc gom dân, lập "ấp chiến lược"... Đầu năm 1965, cố gắng của Mỹ trong chiến lược "chiến tranh đặc biệt" đã tới đỉnh cao3. Dù vậy, ba chỗ dựa chủ yếu của Mỹ trong cuộc chiến tranh này là: quân đội và chính quyền Sài Gòn; hệ thống "ấp chiến lược"; vùng đô thị vẫn có nguy cơ bị sụp đổ trước sức tiến công mạnh mẽ của Cách mạng miền Nam.

        Thế là, sau hơn chục năm cố gắng một cách có ý thức rõ ràng, một lần nữa, lợi ích chiến lược toàn cầu của Mỹ ở Đông Nam Á vẫn bị đe dọa.

        Đây cũng là lúc cuộc chiến tranh nhân dân ở miền Nam Việt Nam đã phát triển mạnh mẽ và rộng khắp trên cả ba vùng chiến lược (rừng núi; nông thôn đồng bằng; đô thị). Và miền Bắc, sau gần 10 năm xây dựng trong hòa bình, đã trở nên vững mạnh và trở thành căn cứ địa vững chắc cho cách mạng cả nước. Về phía Mỹ, nền kinh tế trong nước đã trải qua 5 năm phát triển khá cân đối (1960-1965), chi phí cho cuộc "chiến tranh đặc biệt" ở miền Nam Việt Nam chưa nhiều, nội bộ chính quyền Mỹ ổn định giữa chính quyền và Quốc hội Mỹ còn thống nhất trong vấn đề chiến tranh Việt Nam - một cuộc chiến tranh mà đối với phần lớn nhân dân Mỹ vẫn còn xa vời; chưa tác động đáng kể tới cuộc sống của họ.

--------------------------
        1. 4 năm (1955-1958), cả miền Nam tổn thất 9/10 số cán bộ, đảng viên. Ở Nam Bộ, khoảng 7 vạn cán bộ, đảng viên bị địch giết; gần 90 vạn cán bộ, đảng viên bị bắt, bị tù đày, gần 20 vạn bị tra tần thành tàn tật chỉ còn 5.000 đảng viên so với 60.000 đảng viên trước đó. Ở Khu 5 (lúc bấy giờ còn gồm cả Trị - Thiên và cực Nam Trung Bộ), khoảng 40% tỉnh ủy viên, 60% huyện ủy viên, 70% chi bộ viên xã bị bắt, bị giết. Riêng Trị - Thiên chỉ còn 160 trong tổng số 23.400 cán bộ, đảng viên trước đó. Dẫn theo Ban chỉ đạo tổng kết chiến tranh trực thuộc Bộ Chính trị: Tổng kết cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước - Thắng lợi và bài học, Nxb Chính trì quốc gia, H, 1996, tr.321.

        2. Tạp chí Blater (Tây Đức). 4.1963. Dẫn theo Bộ Quốc phòng - Viện Lịch sử Quân sự Việt Nam; Lịch sử kháng chiến chống Mỹ, cứu trước, NXB Sự thật, H, 1991, T1, tr.65.

        3. Ví như Mỹ từng bước đưa các đơn vị chiến đấu Mỹ cỡ lữ đoàn vào tham chiến ở miền Nam, sử dụng không quân, hải quân Mỹ đánh phá miền Bắc trên quy mô ngày càng mở rộng...
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #9 vào lúc: 01 Tháng Ba, 2017, 08:05:19 pm »


        Trong bối cảnh đó, phía Mỹ quyết định thay đổi chiến lược chiến tranh để giành thắng lợi quyết định ở miền Nam Việt Nam: chuyển từ chiến lược “chiến tranh đặc biệt" sang chiến lược "chiến tranh cục bộ”. Mục tiêu bao trùm của Mỹ trong cuộc chiến tranh này là triển khai lực lượng lớn từ Mỹ sang, dùng "phản công" tiêu diệt chủ lực Quân giải phóng miền Nam, leo thang đánh phá miền Bắc, buộc Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phải thương lượng theo điều kiện của Mỹ. Tuy nhiên, để tránh gây ảnh hưởng xấu đến thế bố trí chiến lược toàn cầu của Mỹ; tránh làm ảnh hưởng xấu tới tình hình chính trị, kinh tế, xã hội trong nước; tránh lôi kéo các nước lớn (Liên Xô, Trung Quốc) trực tiếp tham chiến...., chính quyền Giôn-xơn chủ trương đưa quân Mỹ vào nhanh rút ra nhanh, nghĩa là muốn giành thắng lợi quyết định trong một thời gian ngắn.

        Do vậy, tháng 7 năm 1965, Tổng thống Giôn-xơn đã chấp nhận và chính thức thông qua kế hoạch chiến lược “Tìm và diệt" của tướng Oét-mo-len - Tư lệnh Bộ chỉ huy quân sự Mỹ tại miền Nam Việt Nam (M.A.C.V). Theo đó, Mỹ sẽ hoàn tất các mục tiêu chiến lược của cuộc chiến tranh cục bộ ở miền Nam Việt Nam trong khoảng thời gian từ hai năm đến hai năm sáu tháng. Kế hoạch này được dự dình thực hiện qua 3 giai đoạn:

        -  Giai đoạn 1, từ tháng 7 đến tháng 12 năm 1965, đưa nhanh quân Mỹ và quân các nước đồng minh của Mỹ vào miền Nam, ngăn chặn chiều hướng thua của quân đội Sài Gòn, hoàn thành việc triển khai lực lượng, chuẩn bị cho các hoạt động giai đoạn 2.

        -  Giai đoạn 2, từ tháng 1 đến tháng 6 năm 1966, mở cuộc phản công chiến lược "Tìm và diệt" ở những vùng ưu tiên để tiêu diệt chủ lực đối phương, phá chiến tranh du kích, giành lại quyền chủ động chiến trường từ tay đối phương, tổ chức lại các hoạt động "bình định nông thôn".

        -  Giai đoạn 3, từ tháng 7 năm 1966 đến tháng 6 năm 1967 (hoặc tháng 12 năm 1967), mở tiếp các cuộc tiến công “Tìm và diệt" những đơn vị chủ lực Quân giải phóng còn lại, phá căn cứ kháng chiến và tiêu diệt cơ quan đầu não của Cách mạng miền Nam, hoàn tất chương trình “Bình định nông thôn” rút quân Mỹ về nước.

        Theo Tài liệu mật Bộ quốc phòng Mỹ, “Ý nghĩa cơ bản nêu rõ trong chiến lược "Tìm và diệt" là muốn đưa cuộc chiến tranh đến tận xứ sở của kẻ địch, làm cho kẻ địch không thể tự do đi lại ở bất cứ nơi nào trên đất nước... và giáng cho kẻ địch những đòn thật nặng nề"1.

        Từ mùa hè 1965, các đơn vị chiến đấu Mỹ cùng một số đơn vị quân Nam Triều Tiền, Ốt-xtrây-li-a, Niu-di-lân... bắt đầu ồ ạt đổ vào miền Nam. Ngoài số quân trực tiếp chiến đấu không ngừng tăng lên trên chiến trường, toàn bộ lực lượng thuộc Bộ tư lệnh Mỹ ở Thái Bình Dương cũng được huy động vào việc yểm trợ tác chiến, bảo đảm hậu cần cho cánh quân trên bộ ở Nam Việt Nam. Chiến tranh phá hoại miền Bắc do Bộ tư lệnh không quân Thái Bình Dương phụ trách. Bộ tư lệnh Thái Bình Dương còn thường xuyên duy trì một lực lượng lục quân sẵn sàng chi viện cho quân Mỹ ở miền Nam hoặc đổ bộ lên miền Bắc Việt Nam, nếu cần.

        Mùa mưa 1965, quân Mỹ gấp rút triển khai chiếm lĩnh những địa bàn chiến lược trọng yếu. Lực lượng đảm bảo hậu cần khổng lồ của quân đội Mỹ khẩn trương xây dựng các căn cứ quân sự liên hợp, các căn cứ xuất phát hành quân, các căn cứ hậu cần ở những khu vực then chốt. Các tuyến giao thông chiến lược, hệ thống cảng biển, sân bay, bãi đáp trực thăng... cũng được khẩn trương mở rộng, xây dựng và hiện đại hóa.

        Hỗ trợ cho quá trình triển khai lực lượng, thiết lập hệ thống căn cứ quân sự và hậu cần, một số đơn vị Mỹ và quân đội Sài Gòn mở hàng ngàn cuộc hành quân lớn, nhỏ; tập trung vào vùng xưng quanh các căn cứ Mỹ. Ngoài ra, bom đạn, chất độc hóa học được sử dụng ở mức độ ngày càng nhiều đánh vào vùng giải phóng, vùng tranh chấp; đánh xuống các tuyến hành lang, các căn cứ kháng chiến của lực lượng Cách mạng miền Nam. Lần đầu tiên, máy bay ném bom chiến lược B.52 được đưa ra sử dụng trong cuộc chiến tranh Việt Nam.

        Nhằm tạo lập sự ổn định về chính trị, làm cơ sở cho cuộc chiến tranh xâm lược thực dân mới của Mỹ, ngày 18 tháng 6 năm 1965, Mỹ giật dây cho hai tướng trẻ Nguyễn Văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ đảo chính lật đổ Nguyễn Khánh thành lập chính phủ quân sự tại Sài Gòn.

        Trên miền Bắc, cuộc chiến tranh không quân của Mỹ từng bước được mở rộng về quy mô, gia tăng về cường độ và gắn bó chặt chẽ với nhịp độ chiến tranh trên bộ ở miền Nam.

        Đối với hai nước láng giềng của Việt Nam, Mỹ đẩy mạnh "chiến tranh đặc biệt” ở Lào, sử dụng sức ép quân sự và ngoại giao hòng buộc Chính phủ Vương quốc Campuchia từ bỏ thái độ trung lập.

------------------------
        1. Tài liệu mật Bộ quốc phòng Mỹ. T1. Tlđd, tr.137)
   
Logged

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM