Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 04:20:03 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chiến đấu ở Tây Nguyên  (Đọc 44395 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #70 vào lúc: 30 Tháng Mười Hai, 2016, 01:21:22 am »


        - Báo cáo, phiên điện cuối cùng với đồng chí Đàm Văn Nguỵ là 15g30' - đồng chí trực ban chợt xuất hiện trở lại làm gián đoạn dòng suy tưởng của tôi. Tôi nhìn vào đồng hồ: 14g40'.

        - Được đồng chí ghi bức điện sau đây:

        "Gửi anh Ba Dân (biệt danh Sư đoàn 316 )
        Đêm 9 tháng 3, chiếm lĩnh trận địa đúng thời gian quy định
        Sáng 10 tháng 3, nổ súng đúng thời gian quy định
        Nắm chắc đơn vị, hiệp đồng chặt chẽ
        Bắt đầu hành quân, báo cáo.
        Triển khai chiếm lĩnh, báo cáo.
        Nổ súng xung phong, báo cáo"
(Điện gửi Sư đoàn 316 ngày 9/3/1975 – lưu trữ Sư đoàn 316)

        Tôi nhắc thêm: "Ký điện tên tôi và Chính uỷ Đặng Vũ Hiệp”.

        Thế trận đã bày xong.

        Sư đoàn 320 ở hướng bắc Buôn Ma Thuột chiếm giữ đường 14 và làm dự bị. Trung đoàn 25 cắt giữ đường 21 từ Nha Trang đi Buôn Ma Thuột.

        Trong thế trận này đặc biệt ta rất linh hoạt trong nghệ thuật sử dụng "chính - kỳ” trên toàn chiến trường Tây Nguyên. "chính binh và kỳ binh” có sự biến hoá ở giai đoạn đầu được xác định như sau: Sư đoàn 968 được sử dụng có tính chất như một mũi chính binh, nhưng thực chất lại là đánh nghi binh để kẻ địch tưởng rằng ta sẽ tiến công Plâyku. Còn Sư đoàn 316, các Trung đoàn 24, 95B và các binh chủng, là chính binh đánh thẳng vào thị xã Buôn Ma Thuột nhưng được sử dụng một cách bí mật mà kẻ địch bị bất ngờ có tính chất như một tập đoàn kỳ binh. Nhưng sau đó khi thế trận đã bắt đầu chuyển hoá thì "chính”, "kỳ" cũng theo nó mà biến hoá theo một cách linh hoạt.

        Có thể nói, chính - kỳ là hướng đánh chính, mũi đánh chính và hướng đánh lừa, hướng đánh bất ngờ, mũi đánh bất ngờ làm cho địch mắc sai lầm để nhanh chóng giành thắng lợi. Khi đánh với một quân địch có hoả lực mạnh và sức cơ động cao, bao giờ cũng phải đánh lừa, đánh bất ngờ. Phải nghi binh lừa địch, tạo ra bất ngờ làm cho địch mắc sai lầm. Vu hồi thọc sâu cũng là làm cho địch bị đánh bất ngờ và bị thua nhanh.

        Nhân đây xin nói thêm một chút về nghệ thuật "chính - kỳ" của ông cha ta như sau:

        Trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên-Mông lần thứ hai(1285), Trần Hưng Đạo đã giải phóng thành Thăng Long một cách nhanh chóng. Thế trận được diễn ra như sau: Trần Quang Khải đã dùng một bộ phận đánh vây hãm Chương Dương để nhử Thoát Hoan ở thành Thăng Long đem đại quân ra cứu Chương Dương. Trên đường từ Thăng Long đến cứu Chương Dương, Thoát Hoan đã bị Trần Quang Khải đánh bại. Trong khi đó, các tướng của ta là Trần Thông, Nguyễn Khả Lạp, Nguyễn Truyền lợi dụng sơ hở của thành Thăng Long, đánh chiếm thành một cách bất ngờ, có tính chất như mũi kỳ binh. Khi Thoát Hoan bị đánh thua, định rút chạy vào thành Thăng Long nhưng thành đã bị quân ta chiếm, nên hắn buộc phải tháo chạy qua sông Hồng. Sau này năm 1798 Quang Trung cũng đại thắng quân Thanh bằng cách khi chính binh đánh ở hướng Hạ Hồi, Ngọc Hồi, thì Đặng Tiến Đông (Đô đốc Long) đánh vu hồi vào hướng Đống Đa, bất ngờ đánh thẳng vào Tây Long Cung, đánh bại Tôn Sỹ Nghị. Đây là mũi kỳ binh góp phần quan trọng cho chiến thắng.

        Còn bây giờ là Buôn Ma Thuột, nghệ thuật "chính-kỳ" cũng được áp dụng nhưng với một hoàn cảnh khác và có những nét khác. Hãy chờ đợi xem sao.

        Đến lúc này tất cả đã ra quân, hoặc đã sẵn sàng bước vào trận đánh.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #71 vào lúc: 30 Tháng Mười Hai, 2016, 01:25:11 am »


        Vào thời điểm này về phía địch

        Những diễn biến về phía chỉ huy quân nguỵ theo lời kể của một trong số thân cận của tướng Phạm Văn Phú đã cho biết như sau: (Lược thi theo Phạm Huấn - "Điện Biên Phủ 1954, Ban Mê Thuột 1975".(PO. Box 6921. San Jose. CA 95150.1988 )

        Ngày 9 tháng 3 năm 1975, đó là một ngày Chủ Nhật. Bốn ngày liền trước đó, tướng Phú đi thanh sát các mặt trận và những Trung đoàn của Sư đoàn 22 bộ binh, đang hành quân tại Bắc Bình Định và quốc lộ 19, từ Quy Nhơn đến đèo An Khê. Về đến Nha Trang khoảng 9 giờ tối thứ bảy ngày 8 tháng 3. Lẽ ra, tướng Phú dự định ở lại Nha Trang một ngày nghỉ dưỡng sức, và họp với tướng Lê Văn Thân, tư lệnh phó, phụ trách về lãnh thổ, Bộ tham mưu Quân khu ở Nha Trang và Đại tá Lý Bá Phẩm, tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng tiểu khu Khánh Hoà. Nhưng hình như có linh tính đặc biệt, sáng ngày 9 tháng 3, ngay khi vừa thức dậy, ông đã quyết định bay lên Buôn Ma Thuột.

        Bộ tham mưu quân đoàn đi theo tướng Phú thu hẹp. Có lẽ ông là một vị tướng duy nhất khi đi thanh sát các Mặt trận, các tiểu khu, đơn vị... chỉ mang theo một người sĩ quan tuỳ viên, là thiếu tá Nguyễn Hoá. Hôm đó, tướng Phú đã làm việc liên miên với Hoá, ra lệnh cho các tư lệnh Mặt trận, các tiểu khu trưởng trên hệ thống điện thoại và siêu tần số, cho đến khi lên xe ra phi trường.

        Khoảng 8 giờ 30 sáng, xe của tướng Phú đã tới bãi đậu VIP bên phi trường dân sự Nha Trang, ông lên Buôn Ma Thuột hôm nay bằng một máy bay C-47 hai động cơ. Đây là chiếc Dakota chỉ huy của đại tướng Cao Văn Viên, tổng tham mưu trưởng quân lực Việt Nam cộng Hòa. Vì lãnh thổ quân đoàn 2 rộng lớn, với hai Mặt trận Cao nguyên và Duyên hải, nên cứ đầu mùa mưa, hoặc đúng vào thời điểm Cộng quân tung quân đánh phá đồng loạt trong chiến dịch Đông Xuân hàng năm, đại tướng Viên cho biệt phái chiếc C'47 này lên Pleiku để vị Tư lệnh quân đoàn 2 sử dụng. Chiếc chuyên cơ này có thể dùng làm bộ chỉ huy hành quân trên không của quân đoàn, bay nhiều giờ liên tiếp, và rất an toàn khi gặp mưa bão lớn.

        Tướng Phú lên máy bay, vừa ngồi xuống đã hỏi Thiếu tá Hoá dồn dập:

        - Anh liên lạc được với ông Tường chưa?

        - Thưa, rồi, chuẩn tướng Tường sẽ từ Pleiku bay về Buôn Ma Thuột trước khi thiếu tướng tới.

        Tướng Lê Trung Tường, tư lệnh Sư đoàn 23 bộ binh, hiện là tư lệnh Mặt trận nam Pleiku, đang chỉ huy 2 Trung đoàn 44 và Trung đoàn 45 tại Mặt trận này.

        Tướng Phú:

        - Còn tỉnh trưởng Quảng Đức?

        Thiếu tá Hoá:

        - Đại tá Nghìn, tỉnh trưởng, báo cáo quận Đức Lập đang bị pháo rất nặng, và ông cho biết sẽ cố gắng có mặt tại bộ tư lệnh Sư đoàn 23 Buôn Ma Thuột sáng nay theo lệnh thiếu tướng. Đại tá tư lệnh phó Sư đoàn 23 và đại tá tỉnh trưởng Buôn Ma Thuột cũng đã sẵn sàng chờ đón thiếu tướng.

        Tướng Phú suy nghĩ giây lát rồi nói với Hoá:

        - Được tốt? Còn một chuyện tôi dặn anh kẻo tôi quên mất. Tới Buôn Ma Thuột gọi ngay lên Pleiku, nói Vinh trình cho tôi biết xem cái "bunker” (hầm chỉ huy), tổng hành dinh quân đoàn thì công binh làm đến đâu rồi?

        - Dạ thưa nhận rõ

        (Vinh là thiếu tá chánh văn phòng của tướng Phú)

        Tướng Phú tới Buôn Ma Thuột lúc 9 giờ 45 sáng ngày 9 tháng 3 năm 1975, đó cũng là thời gian tình hình Quảng Đức vô cùng nguy ngập. Những báo cáo dồn dập từ chiến trường Quảng Đức gọi về trung tâm hành quân Sư đoàn 23 bộ binh cho biết, những trận đánh ác chiến đang diễn ra tại khu vực cuối cùng của chi khu Đức Lập.

        10 giờ, tướng Phú, tướng Tường, các tỉnh trưởng Buôn Ma Thuột, Quảng Đức bước vào trung tâm hành quân Sư đoàn 23 bộ binh. Ngay khi thiếu tá trung tâm trưởng trung tâm hành quân Sư đoàn vừa trình bày tình hình được mấy câu, Phú đã bốc ống liên hợp của một máy truyền tin ra lệnh:

        - Gọi cho tôi nói chuyện với trung tá Vực, quận trưởng Đức Lập

        - Thưa thiếu tướng, trung tá Nguyễn Cao Vực đã bị thương và hiện không có ở hầm chỉ huy chi khu.

        - Ông ta bị thương nặng hay nhẹ?

        - Một quả đạn súng cối của Việt Cộng rơi trúng hầm chỉ huy, người sĩ quan an ninh bị tử thương, trung tá quận trưởng bị thương ở đầu và tay.

        - Tình trạng ông ta hiện giờ ra sao?

        - Thưa thiếu tướng, trung tá quận trưởng hiện đang ở bên ngoài chỉ huy trung đội pháo binh, điểu khiển bắn trực xạ vào Cộng quân.

        Tướng Phú quay hỏi đại tá tỉnh trưởng Quảng Đức:

        - Ở Đức Lập có mấy khẩu đại bác 105?

        Đại tá Nghìn:

        - Dạ chỉ có 2 khẩu

        - Còn lực lượng thiết giáp, tại Quảng Đức có đơn vị nào tăng phái không?

        - Dạ không! Chi đoàn thiết vận tăng phái cho Quảng Đức trước đây cũng đã rút theo Trung đoàn 53 bộ binh, khi chấm dứt cuộc hành quân, về phòng thủ tại phi trường Phụng Dực Buôn Ma Thuột.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #72 vào lúc: 30 Tháng Mười Hai, 2016, 01:28:05 am »


        10 giờ 30 sáng 9 tháng 3 năm 1975, Cộng quân tràn ngập chi khu Đức Lập. Phi cơ quan sát gọi về báo cáo Đức Lập đã thành biển lửa.

        Tướng Phú quay hỏi các tư lệnh Mặt trận

        - Quý vị nghĩ sao về tình hình này? Sau Đức Lập sẽ là Quảng Đức hay Buôn Ma Thuột?

        trong 31 Tháng Ba, 2008, 07:55:03 pm

        Chuẩn tướng tư lệnh Sư đoàn 23 bộ binh:

        - Trình thiếu tướng, với tình hình này theo tôi nghĩ sau khi dứt Đức Lập, địch có thể tấn công Quảng Đức, và cũng có thể tiến thẳng về đánh Buôn Ma Thuột.

        Tướng Phú suy nghĩ giây lát, quay sang phía đại tá Nghìn tỉnh trưởng Quảng Đức:

        - Thôi anh khỏi họp tiếp, bay về đốc thúc chỉ huy các đơn vị chuẩn bị chiến đấu lâu dài. Nếu Quảng Đức bị nguy ngập, ngoài liên đoàn 24 biệt động quân tăng phái, tôi sẽ cho anh thêm quân. Lệnh tổng thống phải giữ Quảng Đức bằng mọi giá.

        Đại tá Nghìn:

        - Xin tuân lệnh thiếu tướng

        Tướng Phú bắt tay đại tá Nghìn và ra lệnh cho thiếu tá Hoá, sĩ quan tuỳ viên:

        - Chuẩn bị bản đồ các Mặt trận, họp tại văn phòng Tư lệnh Sư đoàn.

        - Dạ

        Rời trung tâm hành quân, tướng Phú bước ngay vào văn phòng tư lệnh Sư đoàn 23 bộ binh. Nét mặt ông thoáng hiện vẻ lo lắng, suy tư. Sau khi nghe đại tá Vũ Thế Quang, tư lệnh phó Sư đoàn 23 bộ binh trình bày tình hình Buôn Ma Thuột, bỗng tướng Phú quay hỏi chuẩn tướng Tường:

        - Anh Tường nghĩ sao về nguồn tin Sư đoàn 10 của địch về Quảng Đức? Mình có thể rút bớt quân từ Pleiku về không?

        Tướng Tường:

        - Trình thiếu tướng, tôi nghĩ rằng có thể một phần 2 của Sư đoàn 10 và Sư đoàn 320 Cộng sản Bắc Việt, đã về hoạt động tại Quảng Đức và Buôn Ma Thuột. Nhưng tôi không tin là toàn bộ Sư đoàn 10 đã di chuyển xuống Quảng Đức. Có thể chúng sẽ để lại 1 hay 2 Trung đoàn phối hợp với Sư đoàn 968 Cộng sản ở Lào sang, hoạt động tại Mặt trận nam Pleiku.

        Đại tá Nguyễn Hữu Luật, tỉnh trưởng Buôn Ma Thuột:

        - Có một nguồn tin tình báo vô cùng quan trọng, tôi muốn được trình bày với thiếu tướng. Cách đây 2 ngày, trung đội thám báo tiểu khu Đắc Lắc phục kích bắt được 2 tù binh Việt Cộng, trong đó có một sĩ quan thuộc toán tiền sát Sư đoàn 320 Cộng sản Bắc Việt. Viên sĩ quan tù binh này tiết lộ, Sư đoàn 320 của địch đã được lệnh sẵn sàng tấn công đánh chiếm Buôn Ma Thuột. Nếu thiếu tướng cho phép, đại uý Bình trưởng phòng nhì tiểu khu sẽ trình lên thiếu tướng những chi tiết quan trọng thâu thập sau khi thẩm vấn 2 tù binh Việt Cộng.

        Tướng Phú gật đầu:

        - Anh cho gọi anh Đại uý đó tới

        Đại uý Bình, sĩ quan trưởng phòng nhì tiểu khu, đã đợi sẵn ở trước sân Bộ Tư lệnh Sư đoàn 23 từ buổi sáng, ngay khi có lệnh của đại tá Luật, Tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng tiểu khu Đắc Lắc, vào trình diện Tướng Phú. Anh trình bày rất rành mạch về việc trung đội thám báo của Tiểu khu phục kích bắt được hai Việt Cộng, trong đó có một sĩ quan bị thương tại một ấp Thượng, cách Buôn Ma Thuột khoảng 10 cây số về phía đông bắc. Hai Việt Cộng này khai thuộc bộ phận tiền sát của Sư đoàn 320 Cộng Sản Bắc Việt, và Sư đoàn này được lệnh dốc toàn lực lượng từ biên giới Việt-Miên, vùng thung lũng Ia drang, Plâyku xuống đánh chiếm Buôn Ma Thuột.

        Tướng Phú nói với đại uý Bình:

        - Giỏi ? Đại uý về nói, tôi khen ngợi anh em trung đội Thám báo, và đại tá tiểu khu trưởng sẽ thưởng xứng đáng cho anh em. Về người sĩ quan Việt Cộng bị thương, anh nên cho đi nhà thương chữa trị, và đãi ngộ tử tế, để khai thác thêm những tin tức khác.

        Đại uý Bình:

        - Thưa thiếu tướng tôi đã làm những công việc đó?

        Tướng Phú bắt tay đại uý Bình:

        - Tốt bây giờ anh có thể trở về làm việc

        Sau đó, tướng Phú quay sang đại tá Luật:

        - Tại sao ông tham mưu trưởng quân đoàn không trình tôi sự việc này? Anh có báo cáo lên quân đoàn không?

        Đại tá Luật;

        - Tôi có trình lên Bộ Tư lệnh Sư đoàn.

        Lặng lẽ tướng Phú bước lại gần tấm bản đồ hành quân Mặt trận Buôn Ma Thuột, mà thiếu tá Hoá vừa dựng trên một cái giá. Những chấm đỏ chi chít phía Tây bắc và đông bắc Buôn Ma Thuột, nghi ngờ có những Trung đoàn chính quy Cộng sản Bắc Việt đang hiện diện, làm ông suy nghĩ, lo ngại. Nếu nguồn tin mà một sĩ quan tù binh Việt Cộng mới tiết lộ là đúng, toàn bộ Sư đoàn 320 của địch đã từ Pleiku kéo xuống, thì số phận Buôn Ma Thuột thật nguy ngập. Cả hai mặt trận Quảng Đức và Buôn Ma Thuột, nếu cùng nổ một lượt, chắc chắn hai đơn vị chủ lực quân lực Việt Nam cộng hoà, gồm Trung đoàn 53 bộ binh tại Buôn Ma Thuột, và liên đoàn 24 biệt động quân ở Quảng Đức, và những tiểu đoàn địa phương quân của 2 tỉnh này, không thể nào chống đỡ được với những Sư đoàn quân chính quy 320, 10 Cộng sản Bắc Việt, với chiến xa và đại pháo yểm trợ.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #73 vào lúc: 30 Tháng Mười Hai, 2016, 01:30:34 am »


        Tướng Phú cắn chặt môi lại. Một lát sau, khi đã có quyết định, ông quay lại ra lệnh cho các cấp chỉ huy hiện diện:

        - Chuẩn tướng Tường lát nữa bay lên Pleiku sắp xếp lại các đơn vị phòng thủ Mặt trận trên đó, sẵn sàng để nếu tình hình ở đây, hay Quảng Đức nặng, tôi sẽ bốc đi tăng cường!

        Chuẩn tướng Tường:

        - Dạ, xin tuân lệnh thiếu tướng

        Phú hỏi:

        - Anh sẽ cho Trung đoàn nào về? nếu cần phải tăng cường cho Buôn Ma Thuột?

        Chuẩn tướng Tường:

        - Trung đoàn 45, vì hầu hết gia đình anh em binh sĩ đều ở đây

        - "Bon" như vậy tốt? ....

        Sau đó, tướng Phú quay sang phía đại tá Quang và Luật:

        - Tình hình Buôn Ma Thuột sẽ rất nặng, nếu cả hai Sư đoàn 320 và Sư đoàn 10 của địch cùng kéo về mở đồng loạt hai Mặt trận lớn một lúc. Do đó, hai anh phải ra lệnh cấm trại 100% ngay lập tức, báo động các đơn vị chuẩn bị tác chiến. Cho mở những cuộc hành quân xa để khám phá, dò xét những hoạt động của Việt Cộng. Thiết lập những nút chặn trên những ngả đường tiến về thị xã để phòng đặc công Việt Cộng len lỏi, xâm nhập. Kho xăng, kho đạn phải phân tán, đề phòng bị nổ, bị phá hoại.

        Ngừng lại giây lát, tướng Phú nói tiếp:

        - Để tạo sự tin tưởng cho các đơn vị phòng thủ tại đây, tôi sẽ tăng cường cho hai anh 1 liên đoàn biệt động quân.

        Tướng Phú ra lệnh cho thiếu tá Hoá, sĩ quan tuỳ viên:

        - Gọi đại tá Tất ở Kon Tum cho tôi nói chuyện.

        - Dạ

        Chừng nửa phút sau, thiếu tá Hoá trình tướng Phú:

        - Thưa thiếu tướng, đại tá tư lệnh Mặt trận KonTum hiện đang chờ đợi lệnh thiếu tướng.

        Tướng Phú cầm lấy chiếc ống liên hợp máy điện thoại từ tay Hoá:

        - Anh Tất, tình hình ở đây hiện rất nặng. Tôi muốn anh chuẩn bị gấp 1 liên đoàn với 100% quân số, gởi xuống tăng cường cho Mặt trận dưới này.

        - ...

        Tôi không cần biết. Trong hai giờ nữa phải sẵn sàng di chuyển.

        - ...

        - Địa điểm sẽ được thông báo sau?

        Tướng Phú cúp máy, ông quay lại sang Hoá:

        - Gọi chuẩn tướng Sang không quân

        Trong khi chờ đợi thiếu tá Hoá liên lạc với chuẩn tướng Sang, tư lệnh Sư đoàn 6 không quân ở Pleiku, bỗng tướng Phú hỏi đại tá Quang, tư lệnh phó Sư đoàn 23 bộ binh:

        - Đạn đại bác 155 và 105 của anh còn đủ xài không

        - Dạ đủ.

        Tướng Phú:

        - Tôi muốn anh tự đi kiểm soát các kho xăng, kho đạn và thanh sát các đơn vị pháo binh, ra lệnh cho họ chuẩn bị sẵn một số toạ độ để có thể tác xạ, phản pháo kịp thời khi bị địch tấn công.

        Đại tá Quang:

        - Dạ, tôi nhận rõ lệnh thiếu tướng?

        Tướng Phú nhìn vào đồng hồ đeo tay và quay sang Hoá gắt:

        - Tại sao lâu quá vậy? Gần 10 phút rồi, vẫn chưa liên lạc được với ông Sang?

        Thiếu tá Hoá:

        - Thưa thiếu tướng, sĩ quan trực Sư đoàn 6 không quân cho biết đã gọi về tư thất của chuẩn tướng Sang, và liên lạc khắp nơi cũng không biết hiện chuẩn tướng Sang ở đâu

        - Hỏi xem ông ta có đi Sài Gòn hay Nha Trang không?

        - Dạ không, sĩ quan trực nói buổi sáng chuẩn tướng Sang còn tới văn phòng làm việc.

        - Thế ông ta đi đâu?

        Một lúc thật lâu sau, Hoá mới trình lại với tướng Phú:

        - Thưa thiếu tướng đã có chuẩn tướng tư lệnh Sư đoàn 6 không quân ở đầu máy.

        Tướng Phú:

        - Kiếm được ông ấy ở đâu vậy?

        Thiếu tá Hoá:

        - Sân Tennis... ngoài phố

        Tướng Phú lắc đầu, quay sang phía đại tá Quang trút cơn giận dữ:

        - "Mẹc" (merde) bố láo, bố láo? Tình hình này mà vẫn còn Tennis phây phây. Tôi ra lệnh cho anh phải bắt nhốt mấy ông bác sĩ, sĩ quan hậu cứ mặc đồ trắng tôi thấy đang đánh banh trước dinh tỉnh trưởng. Bắt mang súng đi phục kích hết.

        Thiếu tá Hoá đưa ống liên hợp máy điện thoại cho tướng Phú. Anh thật tế nhị, tay vẫn bịt chặt ống nói. Tướng Phú chỉ thị cho chuẩn tướng Sang tư lệnh Sư đoàn 6 không quân:

        - Anh cho tập trung trực thăng lên Kon Tum bốc 1 Liên đoàn biệt động quân tăng cường cho Mặt trận Buôn Ma Thuột. Phải thực hiện trong ngày hôm nay, (9-3-1975).

        Cái lệnh của Tướng Phú cho tư lệnh Sư đoàn 6 không quân thật ngắn gọn. Sau đó, ông chỉ trên bản đồ và nói với các cấp chỉ huy hiện diện:

        - Một liên đoàn biệt động quân từ Kon Tum, nội trong chiều nay sẽ được đổ xuống Buôn Hồ (cách Buôn Ma Thuột 30 cây số về phía đông bắc). Từ đó, có thể tạm ứng phó với tình hình hiện nay, tiếp cứu cấp thời cho nơi nào bị nguy ngập.

        Khoảng 4 giờ chiều, Chuẩn tướng Tường bay lên Pleiku trước, tướng Phú vẫn tiếp tục ở lại Buôn Ma Thuột thảo luận, ban bố những chỉ thị cần thiết cho đại tá Quang và đại tá Luật, ông nhấn mạnh tuỳ theo tình hình có thể cho phá cầu 14, giữa đường Quảng Đức về Buôn Ma Thuột, để làm chậm sức tiến của chiến xa Bắc Việt.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #74 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2016, 12:36:33 am »


        Thời gian này, để cho có sự thống nhất chỉ huy, tướng Phú cũng đã cân nhắc và thật khó khăn, khi chỉ định đại tá Vũ Thế Quang, tư lệnh phó Sư đoàn 23 bộ binh làm tư lệnh chiến trường Buôn Ma Thuột.

        Lúc từ giã đại tá Vũ Thế Quang ở phi trường Phụng Dực, trước khi lên máy bay rời Buôn Ma Thuột, tướng Phú nói:

        - Ráng lên, nghe Quang, đừng để hụt lên tướng kỳ này. Mình nhảy dù mà

        Đại tá Quang đứng nghiêm chào tướng Phú, và dõng dạc nói:

        - Thiếu tướng yên tâm, tôi sẽ làm tất cả những gì có thể làm được. Và tôi sẽ chết ở đây, trước khi Buôn Ma Thuột mất?

        6 giờ chiều ngày 9 tháng 3 năm 1975 rời Buôn Ma Thuột, tướng Phú ra lệnh bay thẳng lên Pleiku, thay vì về Nha Trang như đã dự định. Từ phi trường Pleiku, ông cũng đã vào thằng Bộ Tư lệnh quân đoàn, ở và làm việc trong chiếc "bunker" trước trung tâm hành quân quân đoàn còn đang làm dở dang. Lệnh cấm trại 100% được ban hành.

        Đêm 9 tháng 3 trong chiếc hầm chỉ huy đó, không ngờ cũng là một đêm đặc biệt trong đời tướng Phú; ông đã được hưởng cái thú vui theo sở thích lần cuối cùng, đó là xoa một tẩy mạt chược để giải trí.

        Khoảng 11 giờ 30 đêm, trước khi ngồi xuống bàn mạt chược, đại tá Lê Khắc Lý đã trình với tướng Phú những sự việc quan trọng đã xảy ra tại những Mặt trận chính trong ngày 9 tháng 3 năm 1975, do trung tâm hành quân quân đoàn vừa đúc kết. Giờ phút đó, Cộng quân vẫn nã pháo vào vị trí của một số đơn vị tại Mặt trận nam Pleiku. Trên hai Mặt trận Bắc Bình Định và Quốc lộ 19, Quy Nhơn, An Khê, các đơn vị Sư đoàn 22 bộ binh đều giao tranh lẻ tẻ suốt ngày với Việt Cộng. Hoàn toàn mất liên lạc với quận trưởng Đức Lập. Quảng Đức và nhóm tàn quân rút khỏi chi khu buổi trưa. Đặc biệt 3 tiểu đoàn chiến đấu của 2 liên đoàn 21 biệt động quân trực thăng vận xuống Buôn Hồ đã hoàn tất.

        Đại tá Lý nhấn mạnh thêm:

        - Tuân theo chỉ thị của thiếu tướng, "em" đã chuyển lệnh cho đại tá Quang tư lệnh Mặt trận Buôn Ma Thuột bắt liên đoàn 21 biệt động quân phải bung ra hoạt động ngay.

        Tướng Phú hơi nhíu mày khó chịu về cách trình bày của đại tá Lý, nhưng rồi lại cười:

        - Tốt, thôi bây giờ mình làm một tẩy mạt chược văn nghệ cái đã!

        Canh mạt chược giải trí đêm 9 tháng 3 năm 1975 ngắn ngủi đúng hai tiếng đồng hồ. Tướng Phú bị thua cả ba người. Khi đứng dậy ông chép miệng than:

        - Chà. hôm nay tôi xui quá, nên chỉ một mình tôi thua?

        Đại tá Lê Khắc Lý an ủi:

        - Bài của thiếu tướng thật đen. Ngồi tay trên Thiếu Tướng "em" không dám đánh lành mà Thiếu Tướng "xơi" không được

        Tướng Phú cười:

        Ồ, ăn thua gì. Mình chơi giải trí cho vui. Xui lần này, nhưng lần sau hên, tôi được lại các ông mấy hồi?

        Và sau đó trong giấc ngủ, ông không thể ngờ rằng số phận của ông cùng với số phận của cả một chế độ mà cuộc đời ông theo đuổi đang được định đoạt ở Nam Tây Nguyên-Buôn Ma Thuột.

        Thị xã Buôn Ma Thuột có 12 vạn dân, là trung tâm kinh tế, chính trị và văn hoá của tỉnh Đắc Lăk, nơi tập trung bọn đầu sỏ phản động trong vùng và là hậu cứ của Sư đoàn 23 ngụy. Lực lượng quân sự của địch có 1 Trung đoàn bộ binh, 2 chi đoàn thiết giáp, 2 tiểu đoàn pháo binh và các căn cứ, sở chỉ huy Sư đoàn 23, hậu cứ Trung đoàn 45, Trung đoàn 8 thiết giáp, Trung đoàn 232 pháo binh. Ngoài ra còn có lực lượng cảnh sát, mật vụ, bảo an, với tổng số quân lên tới 8.000 tên.

        Các khu vực liên quan trực tiếp bảo vệ thị xã theo đường 21 về phía đông 5 km có căn cứ B50 (Hoà Bình, trại lực lượng đặc biệt của Mỹ giao cho ngụy sử dụng làm hậu cứ cho Trung đoàn 53); về phía bắc, tây và nam có các cứ điểm chốt trên điểm cao như Chư Duê, Chư Bua, 595, 491. ..

        Căn cứ vào hình thái bố trí lực lượng phòng ngự của địch, tính chất các mục tiêu và đặc điểm địa hình, Bộ Tư lệnh chiến dịch đề ra cách đánh như sau: Đánh bên ngoài thị xã kết hợp với đánh trực tiếp vào thị xã, lấy đánh trực tiếp vào thị xã làm chủ yếu. Kết hợp với đặc công luồn sâu chia cắt và cô lập địch từng khu vực; dùng đột phá kết hợp với thọc sâu làm chủ yếu để tiêu diệt địch.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #75 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2016, 12:37:47 am »


        5 mục tiêu quan trọng trong thị xã được xác định là: sở chỉ huy Sư đoàn 23, tiểu khu Đắc Lắc, khu pháo binh - thiết giáp, khu kho Mai Hắc Đế và sân bay thị xã. Mọi công tác chuẩn bị cho cuộc tiến công của ta vào thị xã Buôn Ma Thuột đã sẵn sàng.

        Trong lúc này, trên hướng bắc Tây Nguyên, Sư đoàn 968 vẫn tiếp tục bao vây quận lỵ Thanh An, áp sát vào tây plâyku, khiến Trung đoàn 45 ngụy đang trinh sát vũ trang ở Bắc Buôn Ma Thuột phải kéo về Tây Nam Plâyku phải đối phó rất chật vật. Trên đường số 19, Trung đoàn 95A liên tiếp đánh bại các đợt phản kích của địch, ghìm chân liên đoàn biệt động quân số 4, giữ vững đoạn đường đã chiếm. Trên khu vực đèo Bình Khê, Sư đoàn 3 mở rộng đoạn đã chiếm trên đường số 19 và ghìm chân Sư đoàn 22 của địch lại đó.

        Ở Kon Tum và Plâyku, các đơn vị của địch vẫn giữ nguyên vị trí cũ, riêng Liên đoàn Biệt động quân số 7 đã được lệnh về Sài Gòn.

        Mặc dù Thuần Mẫn đã bị mất, Đức Lập đang bị tiến công dồn dập, nhưng đến chiều 9 tháng 3 địch vẫn chưa đoán được ý định tiến công vào thị xã Buôn Ma Thuột của ta. Tuy vậy địch cũng đã tăng cường các chuyến bay trinh sát chung quanh thị xã và dọc theo sông Sê-rê-pốc nhiều hơn trước.

        Về phía ta, các lực lượng tiến công thị xã Buôn Ma Thuột đã hoàn thành mọi công tác chuẩn bị và sẵn sàng cơ động về hướng thị xã. Khó khăn còn lại là đường dây thông tin giữa bộ chỉ huy cơ bản và sở chỉ huy bổ trợ bắc qua sông Sê-rê-pốc chưa nối lại được (vì sợ lộ bí mật nên chưa nối trước được). Một số đường cơ động từ vị trí tập kết lên tuyến xuất phát tiến công chưa làm xong hoàn chỉnh. Về so sánh lực lượng hai bên, ta có ưu thế hơn địch cả về bộ binh và binh chủng xe tăng, pháo binh.

        Về lực lượng dự bị của chiến dịch, lúc này Sư đoàn 320 đã có thể sẵn sàng cơ động, riêng Sư đoàn 10 trừ một bộ phận phải tiếp tục đánh địch ở Đức Lập, còn phần lớn Sư đoàn đã có thể lần lượt cơ động về hướng đông thị xã.

        Sau khi kiểm tra lần cuối tình hình các mặt, đặc biệt chú ý về việc giao nhiệm vụ: Sư đoàn 316 tập trung lực lượng đánh trên ba hướng bắc, nam, và đông, lấy hướng bắc làm hướng chủ yếu. Sở chỉ huy nhẹ Sư đoàn 10 tổ chức và chỉ huy mũi thọc sâu binh chủng hợp thành từ hướng tây đánh thẳng vào sở chỉ huy Sư đoàn 23, đồng thời chỉ huy Trung đoàn 95B nhanh chóng đánh chiếm Ngã Sáu, phát triển sang tiểu khu Đắc Lắc và phối hợp với mũi thọc sâu đánh vào sở chỉ huy Sư đoàn 23; Trung đoàn đặc công 198 có nhiệm vụ luồn sâu lót sẵn, được ưu tiên nổ súng trước, bất ngờ đánh chiếm sân bay thị xã, khu kho Mai Hắc Đế và sân bay Hoà Bình.

        Chiều 9 tháng 3, Bộ Tư lệnh chiến dịch đã hạ quyết tâm: "Tiến công vào thị xã Buôn Ma Thuột". Và các đồng chí lãnh đạo của địa phương cũng nhận được thông báo về quyết tâm này.

        Khoảng 16 giờ ngày 9 tháng 3, bộ đội tiến công Buôn Ma Thuột bắt đầu rời khu vực tập kết để chuyển lên tiến công, khoảng cách vận động của các đơn vị không đồng đều, đơn vị xa khoảng 25km, còn đơn vị gần nhất cũng phải 10km. Khó khăn nhất là các đơn vị vượt qua sông Sêpêrốc, nhất là bộ đội pháo binh, phòng không cơ giới và bộ đội xe tăng.

        Bộ Tư lệnh chiến dịch đã tổ chức chỉ huy và điều hành chặt chẽ suốt quá trình cơ động và triển khai của bộ đội. Cả mười hai Trung đoàn bộ binh và binh chủng cùng lúc vận động và triển khai trên 5 hướng tiến công trong một giai đoạn rất phức tạp của quá trình chuyển sang tiến công. Để đảm bảo bí mật, từ 2 giờ sáng ta đã cho các đội đặc công và pháo phản lực mang vác đánh trước để thu hút sự chú ý của địch vào đó, đánh lừa chúng và che giấu hành động của ta và bảo đảm cho quân của ta triển khai tiến công.

        Đêm nay mồng 9 tháng 3, trên bầu trời Buôn Ma Thuột đầy sao. Ngoài vài loạt súng nổ vu vơ, thị xã vẫn dường như yên tĩnh như mọi đêm. Nhưng với chúng tôi, nó là một đêm dài đáng nhớ, vì hàng vạn anh em cán bộ, chiến sĩ chúng tôi hầu như không ngủ để chuẩn bị vào trận đánh quyết định. Trong sở chỉ huy chiến dịch, mọi người nóng lòng chờ đường dây thông tin bắc qua sông Sê-rê-pốc nối với sở chỉ huy phía trước ở bắc thị xã, để nắm lại tình hình cánh quân phía bắc. Hai mũi đặc công luồn vào thị xã và đặc biệt là Trung đoàn 198 phải vòng sang phía đông để đánh sân bay Hoà Bình vẫn chưa liên lạc được. Trận địa pháo DKB ở phía bắc thị xã đã sẵn sàng chưa. Trong khi đó dốc nam ngầm Kơ Mua vẫn còn chờ súng nổ mới mở được. Các bến phà trên sông Sê-rê-pôc đang chờ tiếng súng mới khai thông.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #76 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2016, 05:55:33 am »


        Không khí làm việc trong sở chỉ huy diễn ra hết sức căng thẳng và sôi động. Các máy điện thoại réo liên hồi, mỗi người mỗi máy liên tục nhận tin, rồi truyền lệnh tới các đầu mối. Các mũi tên trên bản đồ tác chiến nhích dần về hướng thị xã Buôn Ma Thuột theo sự chuyển động của các mũi tiến quân. Chiếc kim đồng hồ đã nhích qua con số 12 và tiến dần sang con số 1.

        Việc giữ bí mật để tiến công Buôn Ma Thuột một cách nhịp nhàng theo đúng kế hoạch, đúng thời gian, địa điểm, đúng hướng, đúng mũi, đúng mục tiêu của một lực lượng lớn các binh đoàn binh chủng hợp thành gồm bộ binh, đặc công, công binh, thông tin, pháo binh, xe tăng, vận tải và các đơn vị hậu cần, v..v...là một việc rất phức tạp. Muốn vậy, yêu cầu về tổ chức và chỉ huy phải rất chặt chẽ, yêu cầu về tinh thần trách nhiệm và kỷ luật của từng đơn vị và cá nhân phải rất cao. Nếu không bộ đội không thể hiệp đồng ăn khớp, nhịp nhàng được, kẻ địch sẽ phát hiện sớm và xử trí, đối phó, làm cho ta giảm mất chủ động, bất ngờ. .

        Quân ta tập kết cách thị xã Buôn Ma Thuột khoảng từ 15-20 km. Xe tăng ở cách xa 25-35 km, có bộ phận ở xa tới 40 km. Ở cự ly này, bắt đầu từ buổi chiều và trong đêm. Riêng các mũi tiến quân của bộ binh, xe tăng, pháo binh, pháo cao xạ và hậu cần phải vượt qua sông Sê-rê-pốc ở phía tây và tây- nam gặp nhiều khó khăn, phức tạp hơn do phải vượt sông và đi xa hơn. Nhưng cuối cùng, do tổ chức hiệp đồng và bảo đảm tốt nên nhìn chung, các binh đội phân đội được vận động và triển khai đúng theo kế hoạch đã đề ra.

        Ngày 10 tháng 3 đã bắt đầu.

        Đúng 2 giờ (có chênh lệch từ 5-10 phút) khi đặc công và pháo binh của ta bắt đầu nổ súng vào giữa lòng thị xã, thì xe tăng, pháo binh, pháo cao xạ, của ta bắt đầu vượt sông Sê-rê-pốc, cùng các đơn vị, các binh chủng trên các hướng, các mũi theo thứ tự tiến vào vị trí triển khai chiến đấu.

        Đúng 2 giờ 03 phút ngày 10 tháng 3 các đội 1, 9, 18 Trung đoàn 198 Đặc công đã nổ súng tiến công sân bay thị xã. 3 giờ 30 đơn vị đã làm chủ phần lớn sân bay. Nhưng ở góc đông bắc sân bay, 1 đại đội biệt kích của địch vẫn còn bám công sự chống trả.

        2 giờ 10, Trung đoàn 198 đặc công tiến công và làm chủ sân bay Hoà Bình và đánh vào căn cứ Trung đoàn 53. Quân địch trong căn cứ đã tổ chức phản kích quyết liệt, đánh bật ta ra ngoài.

        2 giờ 16, đội 2 Trung đoàn 198 Đặc công đánh chiếm và làm chủ khu kho Mai Hắc Đế.

        Phối hợp với bộ đội đặc công, 2 giờ 10 các trận địa tên lửa H12 và DKB bắt đầu bắn phá hoại căn cứ Sư đoàn bộ 23 và kéo dài từng đợt đến 6 giờ 30 sáng.

        Tiếng bộc phá của đặc công và tiếng nổ của đầu đạn tên lửa làm rung chuyển Buôn Ma Thuột. Đèn trong thị xã vụt tắt. Nhiều đám cháy trong thị xã bùng lên.

        Sau một lúc bàng hoàng, Vũ Thế Quang đã nhận định tình hình: "Cộng sản chỉ dùng pháo và đặc công đánh thị xã, đến sáng họ sẽ rút”. Và Quang đã ra lệnh cho các đơn vị phải chống cự đến cùng.

        Lúc này ở Plâyku, Phạm Văn Phú cũng đã được đánh thức dậy với cái tin sét đánh: "Buôn Ma Thuột đã bị tiến công”.

        Về phía ta, lợi dụng tiếng nổ trong thị xã, các đơn vị xe tăng, pháo cơ giới, pháo cao xạ, đã nhanh chóng tiến lên chiếm lĩnh tuyến tiến công.

        Theo lệnh của Bộ, tiếng súng tiến công vào Buôn Ma Thuột là hiệu lệnh hiệp đồng về giờ "G" và ngày N của toàn miền Nam. Do vậy, đêm nay cùng với Buôn Ma Thuột, các Mặt trận khác cũng đã tiến công vào nhiều mục tiêu khác của địch khiến cho quân địch cùng bị động lúng túng.

        Khi đặc công và pháo binh ta nổ súng đè đầu quân địch xuống và bắt chúng phải đối phó một cách bối rối, thì xe tăng và các binh chủng cơ giới của quân ta bật đèn sáng trong đêm, mở hết tốc lực chạy trên đường quân sự làm gấp và dũng mãnh tiến thẳng, tiến mạnh về các mục tiêu chiến đấu đã được xác định ở vị trí xuất phát tiến công.

        Trời dần hửng sáng. Những làn sương mù vẫn còn bao trùm lên thị xã. Các trận địa pháo và xe cơ giới đã sẵn sàng, nhưng các đài quan sát chưa nhận rõ mục tiêu nên phải tạm hoãn giờ pháo bắn chuẩn bị lại.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #77 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2016, 05:58:08 am »


        Đúng 5g30. Cùng lúc với bộ binh và xe tăng chiếm lĩnh các vị trí xuất phát tiến công. Một bất ngờ không phải không đáng kể là lúc đầu trời mù, chúng ta đã không nhìn thấy các mục tiêu để xác định ngay kết quả xạ kích một cách chính xác. Nhưng rồi tầng mù cũng xua nhanh và trời sáng rõ dần.

        Trận pháo bắn chuẩn bị thực sự bắt đầu từ 7g00. Tiếng nổ đầu nòng lẫn với tiếng nổ của đạn phá, rồi tất cả đập vào vách núi từ bốn hướng đã tạo nên cả một biển triều không dứt những âm hưởng đặc trưng của chiến tranh. Từ sở chỉ huy chiến dịch cách Buôn Ma Thuột 9km đường chim bay có thể nghe rõ cả tiếng nổ hỗn độn của các kho đạn địch bị cháy và tiếng phản pháo yếu ớt của chúng.

        Tôi thấy gì lúc đó? Phải, chưa bao giờ trong hơn ba mươi năm cầm súng - cho đến lúc ấy - tôi đã tham gia một trận đánh mà trong đó lực lượng pháo binh của chúng ta lại hùng hậu và áp đảo như vậy, áp đảo? Đúng thế, tỷ lệ so sánh là gần 5 trên 1 trong trận mở đầu. Nhưng số lượng không nhất thiết là yếu tố quyết định. Ở Điện Biên Phủ, chúng ta chỉ có 24 khẩu pháo mà vẫn giành được ưu thế hoả lực khiến tư lệnh pháo binh Pi-rốt lúc đó phải tìm đường tự vẫn để biểu thị sự bất lực một cách "khảng khái" nhất. Vậy thì vấn đề quyết định bao giờ cũng là ở cách sử dụng.

        Trận pháo bắn chuẩn bị kéo dài hơn 2 tiếng đồng hồ đã làm tê liệt quan trọng sức đề kháng của địch. Chưa bao giờ chúng ta có dồi dào đạn pháo đến như vậy, chúng ta có dồi dào đạn pháo không chỉ do sự chi viện của trên mà còn do chúng tôi đã sử dụng tiết kiệm trong những năm 1973, 1974. Hầu hết đạn pháo sử dụng trong thời kỳ đó là cỡ 105mm và 155mm lấy được trong các kho của địch hồi năm 1972 và cả những năm tiếp theo, mà các chiến sĩ pháo binh Tây Nguyên thường gọi đùa là đạn "lương khô".

        Khi các cỡ pháo chuyển sang bắn chi viện, từ các hướng, bộ binh và xe tăng ta dũng mãnh tiến lên xung phong đánh chiếm các mục tiêu đã được hiệp đồng.

        Lúc này mà Vũ Thế Quang còn đang ngủ ở nhà riêng. Y thức dậy gọi hỏi khắp nơi rồi tự lái xe đến trung tâm chỉ huy. Tin đầu tiên Võ Ân báo là đơn vị của hắn đang bị đánh mạnh, bộ binh của đối phương đã tràn vào một phần căn cứ B50. Tiếp đó đài quan sát cũng báo về bộ binh, xe tăng đối phương áp sát khu Mai Hắc Đế, sân bay thị xã và nhiều nơi rìa thị xã. Được tin ấy, Quang hốt hoảng, bối rối ra lệnh cho Nguyễn Trọng Luật đưa quân địa phương ra chặn giữ các ngả đường vào thị xã, điều 1 đại đội và 4 xe M113 ra chốt ở Ngã Sáu.

        Quang còn nhắc sĩ quan điều không tập trung hướng dẫn cho máy bay oanh tạc ngăn chặn đối phương và yểm trợ cho các mũi phản kích. Quang điện xin Lê Trung Tường chi viện thì Tường cho biết, bộ chỉ huy còn đang tập trung đối phó ở Kon Tum và Plâyku, ý của tư lệnh nhắc Quang ráng giữ thị xã trong vài ngày là tình hình sẽ ổn, Việt Cộng không đủ sức kéo dài cuộc chiến.

        Đến 7giờ 15 phút, sương mù tan dần, các mục tiêu đã hiện lên rõ ràng. Hai cụm pháo binh của hai Trung đoàn chiến dịch là Trung đoàn pháo binh 40 và 675 trút bão lửa liên tiếp trong 60 phút xuống ba mục tiêu chính là sở chỉ huy Sư đoàn 23, tiểu khu Đắc Lắk và khu pháo binh, thiết giáp.

        Trên không trung, máy bay địch xuất hiện và đánh vào các trận địa pháo của ta. Chúng đã bị hai Trung đoàn cao xạ 234 và 232 nổ súng đánh trả quyết liệt.

        Trong khi đó các cụm pháo chiến dịch, các cụm pháo của Sư đoàn tiến hành hoả lực bắn vào căn cứ sở chỉ huy Sư đoàn 23, tiểu khu, khu pháo binh, thiết giáp. Ngay loạt đạn đầu, ta đã bắn trúng sở chỉ huy tiểu khu. Đại tá Nguyễn Trọng Luật phải tháo chạy về sở chỉ huy của Vũ Thế Quang. Lợi dụng kết quả hoả lực sát thương địch, bộ binh lên chiếm lĩnh tuyến chuyển sang xung phong.

        Trên hướng đông bắc thị xã

        7giờ 00 ngày 10 tháng 3, lợi dụng đòn đánh của đặc công chiếm sân bay thị xã, Trung đoàn bộ binh 95B được bộ đội đặc công bảo đảm và một đồng chí trong đội công tác dẫn đường thực hành mở cửa đã đưa Tiểu đoàn 5 tiến vào đánh chiếm Ngã Sáu. Ở hướng đông bắc này do Trung đoàn 95B đảm nhiệm, tình hình có khác một chút. Cũng xin nói thêm rằng, đây là đơn vị được tăng cường cuối cùng theo yêu cầu của chúng tôi, một đơn vị có nhiều kinh nghiệm trong trận đánh thị xã Quảng Trị năm 1972, phía địch rất để ý đến Trung đoàn này, đến chiến trường mới được 20 ngày nhưng lại phải phát triển trên hướng chủ yếu của trận mở đầu then chốt. Trung đoàn không gặp nhiều khó khăn khi đột phá, đánh chiếm mục tiêu đầu khá nhanh nhưng phải trụ lại trong nhiều giờ để đánh bại các đợt phản kích địch.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #78 vào lúc: 31 Tháng Mười Hai, 2016, 06:02:07 am »


        Địch đã chống trả quyết liệt. Máy bay địch ném bom ngăn chặn bộ đội tiến công. Bộ binh địch được xe tăng chi viện đã phản kích đẩy lùi Tiểu đoàn 5 ra khỏi Ngã Sáu. Trung đoàn 95B đưa tiếp Tiểu đoàn 4 có tăng cường 4 xe tăng bước vào chiến đấu. Cuộc tranh chấp ở Ngã Sáu diễn ra gay go, ta bắn cháy xe tăng của địch, bộ binh địch rút chạy. Tiểu đoàn 4 đã chiếm và làm chủ Ngã Sáu.

        Tiếp đó, Trung đoàn 95B tiến theo đường 14 liên tục phát triển tiến công đánh chiếm từng góc phố, căn nhà. Đến 15 giờ 30 Trung đoàn 95B ngoan cường tiến đến mục tiêu quan trọng đã được xác định là cơ quan tiểu khu quân sự Đắc Lắc. Và dinh tỉnh trưởng Đắc Lắc. Cuộc chiến đấu diễn ra rất ác liệt, một xe tăng của ta đã bị địch bắn cháy ngay trước cổng tiểu khu, nhưng ngay sau đó quân ta ào ạt xung phong và đánh chiếm được khu vực này.

        Đến 17 giờ 00 theo yêu cầu của đơn vị đặc công. Trung đoàn 95B đã sử dụng 3 xe tăng quay lại tiêu diệt đại đội biệt kích còn lại ở sân bay thị xã.

        (Về sau này, vào giai đoạn cuối của cuộc chiến tranh, Trung đoàn 95B là một mũi thọc sâu đánh địch ở ngã ba Dầu Giây, đánh cao điểm 396 góp phần làm tan rã quân địch ở Xuân Lộc).

        Trên hướng tây bắc thị xã, Trung đoàn 148 tiến công từ hướng tây bắc đã phải đột phá qua cả một trung tâm bố phòng của căn cứ Trung đoàn thiết giáp và trận địa pháo binh địch. Bọn chúng tuy bị bất ngờ nhưng đã nhanh chóng củng cố lại trận địa phòng ngự có sẵn. Bộ đội ta gặp nhiều tổn thất nhưng vẫn anh dũng tiến lên.

        7 giờ 00, Trung đoàn 148 đã chiếm xong cao điểm Chư Esua, tiêu diệt bộ phận bảo an ở đó. Theo kế hoạch thì cao điểm này được đánh chiếm vào lúc 2 giờ 00, nhưng vì bộ đội đi lạc, nên gần sáng mới đánh chiếm được.

        Trung đoàn 148 có nhiệm vụ đánh chiếm khu vực pháo binh, thiết giáp. Nhưng do đưa pháo bắn thẳng vào chậm, nên đến 10 giờ mới bắt đầu đột phá trận địa địch. Quân địch đã kịp tổ chức đối phó, ngăn chặn bộ phận mở cửa. Đội mở cửa bị thương vong, cửa mở không sạch, đội hình bộ đội xung phong bị ùn lại trước của mở. Trước tình hình đó, đồng chí đội trưởng bộc phá đã anh dũng ôm bộc phá vượt qua làn đạn địch xông lên mở thông cửa mở, tạo điều kiện cho bộ binh và xe tăng xung phong đánh chiếm trận địa địch.

        Đến 13 giờ 30, Trung đoàn 148 đã chiếm và làm chủ khu pháo binh, khu thiết giáp và hậu cứ Trung đoàn 45 ngụy. Tiếp đó, Trung đoàn đã phát triển tiến công thao trường Phan Bội Châu, tiêu diệt một bộ phận địch ở chùa Bồ Đề và tiến đến Ngã Sáu bắt liên lạc với Trung đoàn 95B.

        Trên hướng tây nam thị xã

        Các chiến sĩ tiến giữa một liên hợp kho tàng dài gần 2km được mệnh danh là Mai Hắc Đế mà địch vốn đã triển khai các hình thức bảo vệ chặt chẽ. Bốt canh dày chi chít là những điểm tựa khống chế cả một dải hành lang phát triển của bộ đội ta.

        Hồi 7 giờ, địch dùng 2 xe M113 và 2 xe GMC chở đầy lính ra để phản kích hòng chiếm lại khu kho Mai Hắc Đế. Đội 2 đặc công phối hợp với một bộ phận của Trung đoàn 179 đã đánh bại phản kích của địch, giữ vững khu kho.

        Cùng lúc, Trung đoàn 174 được phối thuộc đại đội xe tăng tiến công vào thị xã. Tiểu đoàn 2 đã đánh chiếm cao điểm Chư Dluê. Tiểu đoàn 1 đánh vào khu kho xăng của Sư đoàn 23, nhưng địch đã đưa quân ra phản kích. Tiểu đoàn 1 dừng lại. Trung đoàn trưởng đưa tiếp Tiểu đoàn 3 và xe tăng bước vào chiến đấu, chiếm toàn bộ kho xăng và khu vực các đại đội trực thuộc của Sư đoàn 23 ở Nam đường 429.

        Trên hướng tây thị xã

        Mũi thọc sâu binh chủng hợp thành của Tiểu đoàn 4 theo đường 429 tiến vào sở chỉ huy Sư đoàn 23. Chiếc xe tăng dẫn đầu bị sụp lầy, đội hình bị ùn lại, máy bay địch oanh tạc vào đội hình. Đồng chí tiểu đoàn trưởng đã hy sinh, đồng chí tiểu đoàn phó Bùi Văn Bịn lên thay tiếp tục chỉ huy đơn vị đánh vào khu quân y và khu truyền tin.

        Địch tung quân ra phản kích liên tục. Bộ phận thọc sâu đánh trả địch, giữ vững khu đã chiếm. Đồng thời báo cáo nhầm về trên là đơn vị đã chiếm xong sở chỉ huy Sư đoàn 23. Bởi vì qua làn sóng điện, sở chỉ huy chiến dịch biết rõ rằng Vũ Thế Quang, đại tá tư lệnh mặt trận Buôn Ma Thuột còn ở sở chỉ huy và vẫn còn liên lạc thông tin với Phạm Văn Phú.

        Để kiểm tra lại, Bộ tham mưu chiến dịch đã phái một số cán bộ đi đến tận nơi để xác minh thì thấy rằng mũi thọc sâu còn ở vòng ngoài, chưa đến trung tâm sở chỉ huy. Sau đó đoàn đã hiệp đồng lại cho trận đánh vào sáng hôm sau.

        Mặc dù một phần lực lượng xe tăng tiến trên hướng này phải nằm lại dọc đường, máu đổ nhiều, tiểu đoàn trưởng hy sinh, chính trị viên tiểu đoàn hy sinh, bộ đội thọc sâu vẫn tạo thành một mũi khoan nhanh và hiểm vào gần trung tâm địch.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #79 vào lúc: 06 Tháng Giêng, 2017, 04:26:32 pm »


        Trên hướng nam thị xã

        Khi đặc công bắt đầu nổ súng trong thị xã, Trung đoàn 149 vẫn cách thị xã khá xa, nên bộ đội phải chạy thật nhanh vào để kịp giờ. Con suối Ea Tam nước lớn và chảy xiết, Trung đoàn phải tổ chức vượt qua. Địa hình phía nam toàn là nương rẫy trống trải, máy bay địch phát hiện đã oanh tạc vào đội hình của Trung đoàn. Một bộ phận đã bám sát đường số 14, địch chống trả quyết liệt, Trung đoàn phải tạm dừng ở đó chưa chiếm được các mục tiêu đã qui định.

        Tiểu đoàn 9, Trung đoàn 174 được đội công tác dẫn đường, hồi 7giờ 30 đã tiến đến quận lỵ Hoà Bình và triển khai tiến công địch. Đến 11 giờ 30 phút, Tiểu đoàn 9 đã chiếm được quận lỵ. Lợi dụng tiếng súng tiến công của bộ đội, anh em tù nhân đã phá cửa ngục chạy thoát ra ngoài 350 người.

        Hoả lực pháo binh địch đã bị hạn chế do hình thái xen kẽ địch, ta trong thành phố, song để bù lại, chúng sử dụng tối đa lực lượng không quân có thể huy động được. Máy bay địch dội bom, vãi đạn cố bịt các đầu cầu, nhất là trên các hướng tây bắc, đông-bắc, đông nam nhưng cũng đã vấp phải hoả lực mãnh liệt của bộ đội phòng không theo sát bộ binh.

        Trong ngày, địch đã sử dụng 73 lần chiếc máy bay đánh vào đội hình tiến công của ta và ném bom tràn vào đường phố, khu dân cư, gây thương vong cho một số dân.

        Mặc dù rất hốt hoảng nhưng địch vẫn ngoan cố cho rằng, tốc độ tiến công của ta cũng như mùa xuân năm 1968. Nên nếu chúng trụ lại được 3-4 ngày thì chúng có thể đẩy lùi ta ra khỏi thị xã và khôi phục lại phòng ngự.

        Còn Phạm Văn Phú đến lúc này đã hiểu rõ chỉ có những binh đoàn chủ lực mới có xe tăng, có xe tăng là đánh lớn rồi. Sau khi nhận được nguồn tin xe tăng của ta xuất hiện ở Ngã Sáu thị xã Buôn Ma Thuột, Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh cho Phạm Văn Phú: "Phải tử thủ Buôn Ma Thuột bằng mọi giá và đưa ngay Sư đoàn 23 về cứu nguy".

        Phú đã yêu cầu Vũ Thế Quang cố giữ thị xã 2-3 ngày để chúng đưa Sư đoàn 23 về cứu Buôn Ma Thuột. Vũ Thế Quang ra lệnh điều Liên đoàn biệt động quân 21 từ Đạt Lý về tăng cường phòng thủ cho sở chỉ huy. Nhưng Liên đoàn biệt động quân 21 chỉ về đến đông suối Ea'tam, lẩn quẩn ở đó, rồi sau đó lại chuồn thẳng về phía đông thị xã.

        Bộ Tư lệnh chiến dịch trên cả hai sở chỉ huy cơ bản và phía trước đã theo dõi chặt chẽ các tình huống diễn biến. Nhưng chính lúc trận đánh đang diễn ra ác liệt trong thị xã thì nhãn quan chiến dịch đã buộc chúng tôi một mặt vẫn phải hết sức chú ý đến nó, mặt khác bỏ qua nó để nhìn đến toàn cục. Trinh sát cho biết chưa thấy có động tĩnh quan trọng của địch trong phạm vi toàn Quân khu 2. Tôi yêu cầu các đồng chí thông qua bộ phận tham mưu của cơ quan đại diện chiến lược để tìm hiểu thêm tình hình địch ở cả Miền Nam và sự phối hợp tác chiến của các chiến trường bạn.

        Riêng trong phạm vi Tây Nguyện, vào hồi 15g00, chúng tôi đã được tin địch quyết định điều liên đoàn biệt động quân số 21 ở ngoại vi đông bắc vào phản kích hòng chiếm lại một số mục tiêu quan trọng đã mất trong thị xã. Nhưng lực lượng ô hợp này, rõ ràng sợ bị chung đòn trước cuộc tiến công như vũ bão của ta, vẫn chần chừ chưa dám tiến.

        Ở Plâyku, Trung đoàn bộ binh số 45 được lệnh cấm trại để sẵn sàng đổ bộ trực thăng xuống vùng Buôn Ma Thuột. Nhưng tin tức đó không có gì đặc biệt, địch tất nhiên phải phản ứng như thế, nhưng nó cũng đã khiến chúng tôi quan tâm.

        Còn ở trong thị xã Buôn Ma Thuột lúc này, trải qua một ngày đầu chiến đấu quyết liệt (10/3), quân ta đã đánh chiếm được khu doanh trại liên hợp bộ binh, pháo binh, xe tăng, bộ chỉ huy tiểu khu, một phần quan trọng của Sư đoàn bộ 23, và đã tiến sát vào sở chỉ huy hành quân của Sư đoàn 23.
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM