Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 05:37:39 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước  (Đọc 26315 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #120 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:10:04 am »


        Cùng lúc, ở phía bắc, các chiến sĩ trung đoàn 48 đánh chiếm căn cứ Chóp Chài, phát triển thành hai mũi dọc đường số 1 và ven biển, tiến công sân bay Đông Tác. Một bộ phận trung đoàn 64 vượt sông Đà Rằng đánh vào sân bay phối hợp với trung đoàn 48. 6 giờ 30 phút, trung đoàn 48 đánh chiếm từ cảnh sát, tiểu khu Phú Yên. Từ hướng nam, trung đoàn 64 tiến công quận lỵ Phú Lâm, cầu Bàn Thạch. Tiểu đoàn 96 và đại đội 26 đặc công tỉnh đánh chiếm cứ điểm núi Sầm, Quy Hậu, Phước Khánh. Tiểu đoàn 9 trung đoàn 64 và tiểu đoàn 13 bộ đội địa phương diệt địch ở Hòa Hiệp, tiến về bịt chặt mặt phía đông sân bay.

        Trên các hướng. các mũi tiến công của ta phát triển đều, nhịp nhàng, chặt chẽ, trói chặt dịch trong thi xã. Tàu chiến ngụy bắn đại bác vào thị xã và sân bay cứu nguy cho đồng bọn. Đồng chí Thưởng đại đội trưởng đại đội 9 được giao sử dụng xe tăng M41 của địch đánh Tuy Hòa, đã chỉ huy đơn vị hướng nòng pháo ra biển bắn chìm một tàu chiến địch. Số tàu chiến còn lại phải tháo chạy ra khơi, bỏ mặc đồng bọn.

        9 giờ ngày 1 tháng 4, quân ta hoàn toàn làm chủ các mục tiêu trong thị xã Tuy Hòa.

        Trên biển và khu vực sân bay Đông Tác, cuộc truy kích dịch diễn ra phức tạp và ác liệt. Địch cướp thuyền đánh cá chạy ra khơi lên tàu tẩu thoát. Được bà con ngư dân giúp đỡ, các chiến sĩ sư đoàn 320 dùng thuyền đuổi theo. Tàu chiến địch bắn chặn yểm hộ cho quân của chúng tháo chạy. Mặt biển Tuy Hòa dựng lên từng cột .nước trắng xóa, làm cho những con thuyền của ta nghiêng ngả. Nhưng bộ đội ta vẫn bình tĩnh, chèo thuyền lướt qua tầm đạn giặc va bắn đuổi quân địch. Từ trên bờ súng cối ta bắn chặn, không còn đường thoát, địch phải kéo cờ trắng dầu hàng.

        Ở khu vực sân bay, hàng trăm tên chui rúc trong hầm ngầm, đụn cát lần lượt ra hàng. Tên chuẩn tướng Trần Văn Cẩm tư lệnh phó quân đoàn 2, tư lệnh chiến trường Phú Yên và mấy tên công vụ của y bị các chiến sĩ tiểu đoàn 8 trung đoàn 64 bắt sống dưới hố cát phía đông nam sân bay. Tên đại tá Vi Văn Bình, thanh tra quân đoàn 2 cũng bị các chiến sĩ tiểu đoàn 9 và dân quân địa phương tóm cổ.

        Trận tiến công của sư đoàn 320 kết thúc giòn giã. Toàn bộ lực lượng chủ lực, địa phương ngụy chiếm đóng Phú Yên bị diệt, bị bắt vỡ tan rã.

        Thị xã Tuy Hòa ngày đầu giải phóng đỏ rvc màu cờ và màu hoa phượng vĩ. Nhân dân phấn khởi đổ xô ra hai bên đường hoan hô cách mạng và cùng với các chiến sĩ tiếp tục truy quét bọn tàn binh còn ẩn náu, giữ trật tự trị an trong thi xã.

        Cánh quân thứ 3 của ta do sư đoàn 10, trung đoàn 25 bộ binh, trung đoàn 40 pháo binh, xe tăng trung đoàn 273 sau khi giải phóng Khánh Dương, tiến đánh lữ dù 3 ở đèo Phượng Hoàng, mở đường xuống giải phóng Ninh Hòa, Nha Trang, Cam Ranh.

        Lữ đoàn dù số 3 ngụy chiếm lĩnh đèo Phượng Hoàng cùng với bọn bảo an hình thành các nút chặn liên tục về đến Dục Mỹ. Chúng định biến khu vực đèo Phượng Hoàng thành cánh cửa thép bịt chặt đường tiến quân của ta xuống Nha Trang. Quân dù đã dùng “chiến thuật di tản”, lấy đại đội làm đơn vị đóng chốt và dùng pháo binh ngăn chặn. Với “chiến thuật di tản”,  quân dù hy vọng sẽ tiêu hao dược đối phương mà chúng thì không bị tiêu diệt lớn, bảo tồn được lực lượng cơ động chiến lược. Trong suốt ngày 29 và 30 tháng 3, rừng núi đèo Phượng Hoàng rung chuyển trong tiếng gầm của đại bác. Và, trên đoạn đường 21 từ Khánh Dương đến Phượng Hoàng, máy bay địch ném bom, bắn phá ác liệt.

        Sư đoàn 10, trung đoàn 25, trung đoàn 40 và xe tăng trung đoàn 273 đã mưu trí vượt qua tầm đạn giặc ngăn chặn, tiến xuống áp sát khu vực đèo Ma Đrắc (Phượng Hoàng).

        Để tiêu diệt lữ dù, đập tan lá chắn phía tây Ninh Hòa của địch, Bộ tư lệnh chiến dịch chỉ đạo cách đánh cho sư đoàn 10 là tranh thủ chuẩn bị tốt, tổ chức diệt pháo binh, phá thế dựa của quân dù, rồi tập trung lực lượng bộ binh, xe tăng đột kích diệt từng tiểu đoàn địch ở phía trước, đồng thời cơ động một lực lượng luồn phía sau, cắt ra từng cụm không cho chúng ứng cứu.

        Thời gian chuẩn bị gấp rút, trung đoàn 40 pháo binh không kịp đào công sự đã đặt pháo ngay trên đường, nổ súng tiêu diệt 12 khẩu đại bác trong số 24 khẩu của quân dù. Hỏa lực pháo binh địch yếu hẳn, không đủ sức che chở cho bọn bộ binh. Bộ binh và xe tăng ta với lối đánh gom, liên tiếp vây diệt từng đại đội địch. Quân dù không dựa được vào hỏa lực pháo bình, lại bị ta tiến công diệt từng đơn vị, chúng toan cụm lại chống đỡ. Nhưng lúc này đội hình của chúng đã bị chia cắt không còn cách nào cụm lại được. Tình thần sĩ quan binh lính dù bắt đầu dao động, hoảng loạn.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #121 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:11:39 am »


        Ngày 1 tháng 4, giữa lúc sư đoàn 320 giải phóng thị xã Tuy Hòa, thì tại khu vực đèo Phượng Hoàng, các chiến sĩ sư đoàn 10, trung đoàn 25 và xe tăng ta mở đợt tiến công vào toàn bộ các cụm quân của lữ dù 3. Nhờ vây chặt, hiệp đồng chặt chẽ, sau hai giờ chiến đấu, ta tiêu diệt gọn lữ dù 3 ngụy. Cánh cửa “thép” Phượng Hoàng (Ma Đrắc) - phòng tuyến phía tây Ninh Hòa bị đập tan. Bộ đội ta tràn xuống giải phóng thi trấn Ninh Hòa.

        Hồi 10 giờ 30 phút ngày 1 tháng 4, được tin tuyến phòng thủ đường 21 của lữ dù 3 ở đèo Ma Đrắc bị vỡ, 17 khẩu đại bác bị phá hủy, lữ dù bị diệt, tên Phạm Văn Phú liền triệu tập cuộc họp khẩn cấp tại bộ tư lệnh quân đoàn 2 bàn biện pháp đối phó. Nhưng chỉ sau cuộc họp một tiếng đồng hồ, Phạm Văn Phú lại được cấp báo Dục Mỹ, Nính Hòa bị quân ta tràn ngập, Tuy Hòa mất liên lạc, y run cầm cập, chuồn về Phan Rang. Lực lượng địch ở Khánh Hòa hỗn loạn. Chúng ra lệnh thiết quân luật 24 trên 24. Những tên sĩ quan chiến tranh chính trị phóng xe đi loan báo lệnh giới nghiêm. Nhưng bọn lính đồn trú địa phương đã bỏ trốn về nhà lo “di tản” vợ con. Trung tâm huấn luyện Lam Sơn, trường biệt động quân, trường hạ sĩ quan Đồng Đế và cảnh sát bỏ chạy. Nhân viên hành chính các ty rời khỏi nhiệm sở. Tàn binh địch từ các nơi ùn ùn đổ về bến xe Nha Trang, bắn loạn xạ cướp phương tiện chạy về Cam Ranh. Quân lỉnh, nhân viên ngụy quyền, gia đình thân tín của chính quyền Sài Gòn tràn vào sân bay Nha Trang cướp máy bay “di tản”. Tên Lượng, tư lệnh sư đoàn 5 không quân ra lệnh đóng cửa sân bay Nha Trang. Hàng nghìn người ùn đống, đường sá chật ních,

        Giữa lúc hỗn loạn đó, ngày 2 tháng 4, sư đoàn 10 và xe tăng trung đoàn 273 tiến vào giải phóng thành phố Nha Trang. Những ổ đề kháng cuối cùng của địch cài lại ở khu vực đèo Rù Rì, Đồng Đế, sở chỉ huy quân đoàn 2 nổ súng chống cự, bị ta tiêu diệt. Bọn tân quân, ác ôn, lưu manh lẩn trốn trong thành phố bị ta tóm gọn. Nha Trang trở lại trật tự, yên tĩnh. Thừa thắng, ngày 3 tháng 4, sư đoàn 10 theo quốc lộ 1 tiến về giải phóng Cam Ranh. Cuộc chiến đấu ở đây diễn ra ác liệt. Đích dùng không quân ném bom chặn đường, các ổ đề kháng ở những nơi xung yếu phản kích lại quân ta. Nhưng trước sức tiến công vũ bão của bộ đội ta và sức vùng dậy của quần chúng, bọn địch ở Cam Ranh nhanh chóng bị tiêu diệt. Sư đoàn 10 và xe tăng ta tiến vào quân cảng Cam Ranh.

        Toàn tỉnh Khánh Hòa giải phóng đỏ rực cờ sao. Trung đoàn 25 tiếp tục phát triển theo quốc lộ 1 tiến vào Phan Rang, đánh chiếm và lâm chủ sân bay Thành Sơn.

        Chiến dịch Tây Nguyên kết thúc toàn thắng.

*

*     *

        30 ngày đêm thức trọn cùng đất nước, cán bộ, chiến sĩ Tây Nguyên đã vượt qua muôn vàn gian khổ, ác liệt, đấu trí và đấu lực quyết liệt với kẻ thù, tiến công liên tục truy kích thần tốc, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chiến lược của Trung ương Đảng và Quân ủy Trung ương giao cho. Lực lượng chủ lực Tây Nguyên đã phối hợp chặt chẽ với lực lượng các tỉnh và nhân dân, kết hợp giữa tiến công và nổi dậy đã tiêu diệt và làm tan rã quân đoàn 2, quân khu 2 và một bộ phận lực lượng cơ động chiến lược ngụy. Tiêu diệt sư đoàn 23, lữ du 3, trung đoàn 40 thuộc sư đoàn 22, tiêu diệt 8 liên đoàn biệt động quân, 1 liên đoàn công binh, 4 trung đoàn thiết giáp, 10 tiểu đoàn pháo binh; đánh thiệt hại nặng sư đoàn 6 không quân. Tiêu diệt, làm tan rã 7 tiểu khu, 26 chi khu, 50 tiểu đoàn, 51 đại đội bảo an và toàn bộ lực lượng cảnh sát dân vệ, phòng vệ dân sự trong 7 tỉnh. Thu và phá hủy toàn bộ cơ sở vật chất, kỹ thuật, kho tàng ở Tây Nguyên và hai tỉnh đồng bằng.

        Toàn bộ Tây Nguyên gồm các tỉnh Công Tum, Gia Lai, Đắc Lắc, Phú Bồn, Quảng Đức và hai tỉnh đồng bằng Phú Yên, Khánh Hòa, thành phố Nha Trang và cảng Cam Ranh được hoàn toàn giải phóng. Các lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên còn góp phần giải phóng tỉnh Bình Định.

        Thắng lợi của chiến dịch Tây Nguyên và bước phát triển của nó đã chứng minh sự lãnh đạo sáng suốt, tài tình của Đảng ta. Trong suốt quá trình chống Mỹ, cứu nước, Đảng đã đề ra đường lối chính trị, quân sự đúng đắn, đề ra phương pháp tiến hành chiến tranh cách mạng phù hợp với quy luật tiến lên của lịch sử, nên đã đưa cách mạng đi đến thắng lợi huy hoàng

        Dự kiến sự phát triển tình hình một cách khoa học và nắm vững thời cơ cách mạng, Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương quyết định mở cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân năm 1975 và chọn Tây Nguyên làm hướng tiến công chính trong giai đoạn đầu cuộc Tổng tiến công là thể hiện sự chỉ đạo chiến lược tài tình, chuẩn xác. Từ sự chỉ đạo chiến lược tài tình đó, Bộ Chính trị Quân ủy Trung ương nắm vững thời cơ, quyết định tiến hành cuộc Tổng tiến công và nổi dậy bắt đầu từ tháng 3 năm 1975 và luôn luôn tạo ra những thời cơ mới để phát triển cuộc tiến công giành thắng lợi nhanh, gọn, có ý nghĩa chiến lược trong cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân năm 1975.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #122 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:12:00 am »


        Thắng lợi của chiến dịch Tây Nguyên biểu hiện tập trung và sinh động sự vận dụng nghệ thuật quân sự của Đảng một cách sáng tạo, đầy mưu lược của đại diện Quân ủy Trung ương, Bộ Tổng tư lệnh và Bộ tư lệnh chiến dịch Tây Nguyên trong quá trình tiến hành chiến dịch.

        Cụ thể là đã chọn mục tiêu và hướng tiến công chính xác sử dụng lực lượng hợp lý và khoa học. Trong khi tập trung lực lượng chủ yếu vào mục tiêu then chốt, Bộ tư lệnh chiến dịch đã sử dụng một lực lượng vừa đủ ở các hướng phối hợp để đánh căng địch ra, buộc chúng phải phân tán lực lượng. Trên chiến trường Tây Nguyên, ta chỉ có ưu thế lực lượng tương đối so với địch, nhưng ở hướng chủ yếu, ở khu vực trọng điểm như Buôn Ma Thuột, ta đã chiếm ưu thế tuyệt đối hơn địch. Chỗ giỏi của ta là biết phân tán dịch ra thành hai khối ở hai đầu để tập trung ưu thế lớn vào nơi quyết định, đánh vào Buôn Ma Thuột, đồng thời kèm chặt quân địch ở Plây Cu.

        Lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên còn vận dụng sắc sảo nghệ thuật nghi binh, điều khiển địch, đánh lạc hướng sự chú ý của chúng vào hướng chính và có cách đánh thích hợp. Nhờ nghệ thuật nghi binh chiến dịch thành công, nên khi chiến dịch mở màn, địch hoàn toàn bị bất ngờ, bất ngờ cả quy mô tiến công và cường độ các trận đánh, bất ngờ cả thời gian và không gian diễn ra cuộc tiến công.

        Về cách đánh, nắm vững đặc điểm địa hình, cách bố trí lực lượng, khả năng của địch, Bộ tư lệnh chiến dịch đã sử dụng cách đánh chia cắt tập đoàn phòng ngự địch ở Tây Nguyên với đồng bằng, chủ yếu cắt các cụm phòng ngự Công Tum, Plây Cu với Buôn Ma Thuột, trói chặt địch ở Buôn Ma Thuột và tiêu diệt gọn quân địch, giải phóng thị xã quan trọng này bằng đòn đột kích mạnh của binh chùng hợp thành. Do đó lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên đã phát huy được sức mạnh của binh chủng hợp thành, tạo được thế trận hiểm, áp đảo địch ngay từ trận mở màn cho đến khi kết thúc chiến dịch.

        Chiến dịch Tây Nguyên đại thắng còn là sự kết tinh những truyền thống anh hùng, phẩm chất cách mạng trong sáng của lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên đã được tôi luyện từ trong cuộc kháng chiến chống Pháp và phát triển cao trong những năm đánh Mỹ, diệt ngụy gian khổ, ác liệt ở chiến trường. Cán bộ, chiến sĩ Tây Nguyên đã biết phát huy cao độ những truyền thống, phẩm chất đó trong các thời cơ lịch sử, trong các tình huống phức tạp nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh hiệp đồng. đoàn kết, gắn bó. giữa các binh chủng, luôn luôn sáng tạo trong cách đánh, kiên quyết và chủ động, cơ động, linh hoạt, mưu trí, dũng cảm tuyệt vời.

        Chiến thắng Tây Nguyên tháng 3 năm 1975 còn là thắng lợi của những năm tháng cả nước tích lũy, dồn sức cho chiến dịch. Hậu phương lớn anh hừng đã vì tiền tuyến “ lúa không thiếu một cân, quân không thiếu một người”. Tiền tuyến lớn miền Nam cùng ra trận chung sức đánh giặc, chia sẻ ác liệt với Tây Nguyên. Đồng bào và chiến sĩ Tây Nguyên bất khuất, Khu 5 anh dũng đã trực tiếp đóng góp sức người, sức của, động viên, có vũ và kề vai chiến đấu với bộ đội, góp phần thuận lợi đưa cuộc tiến công chiến lược đến toàn thắng.

        Chiến thắng huy hoàng của chiến dịch Tây Nguyên xứng đáng với lời khen ngợi và đánh giá của Quân ủy Trung ương ngày 30 tháng 3 năm 1975: “Mở đầu hoạt động mùa khô năm nay, các lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên đã cùng đồng bào các dân tộc tiến công và nổi dậy giành thắng lợi có ý nghĩa chiến lược rất to lớn. Các đồng chí đã chiến đấu anh dũng, mưu trí, sáng tạo tiến công mạnh, phát triển nhanh, làm cho địch bất ngờ hoàn toàn, trở tay không kịp”... “Quân và dân cả nước ta vô cùng phấn khởi trước thắng lợi rực rỡ của quân và dân Tây Nguyên. Quân ủy Trung ương nhiệt liệt khen ngợi toàn thể cán bộ, chiến sĩ các lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên đã lập nên chiến công xuất sắc và tuyên dương công trạng của các đồng chí trong toàn quân”.

        Quốc hội và Chính phủ đã tặng thưởng Huân chương Quân công hạng nhất cho lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên và các sư đoàn 10, 320, 316. Các trung đoàn bộ binh, binh chủng tham gia chiến dịch và sư đoàn 968 được tặng thưởng Huân chương Quân công hạng nhì. Quốc hội và Chính phủ dã tặng thưởng hàng trăm Huân chương Quân công hạng 3 và Chiến công hạng nhất, hạng nhì, hạng ba cho các đơn vị và cá nhân lập được thành tích xuất sắc.

        Sự khen ngợi, cổ vũ của Quốc hội, Đảng và Chính phủ đã tăng sức mạnh cho đôi chân thần tốc của cán bộ, chiến sĩ các lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên trên con đường vào chiến dịch mang tên Bác kính yêu.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #123 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:13:49 am »


Chương mười

THAM GIA CHIẾN DỊCH HỒ CHÍ MINH LỊCH SỬ


1. ĐƯỜNG VÀO CHIẾN DỊCH MANG TÊN BÁC

        Sau hai đòn chiến lược Tây Nguyên, Huế, ta giải phóng Tam Kỳ, Quảng Ngãi, bao vây cô lập Đà Nẵng. Tuyến phòng thủ mạnh nhất của địch ở quân khu 1 bị đập nát và cắt rời. Ở quân khu 2 địch mất địa bàn chiến lược Tây Nguyên, lực lượng quân đoàn 2 và quân khu 2 bị tiêu diệt và tan rã lớn. Lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên đang tiến về cùng với quân và dân địa phương giải phóng các tỉnh đồng bằng Nam Trung Bộ. Cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước ở miền Nam đang bước vào giai đoạn quyết định. Giữa lúc đó quân đoàn 3 được thành lập theo quyết định số 54/QP-QĐ ngày 26 tháng 3 năm 1975 của Bộ Quốc phòng, lấy phiên hiệu là B3. Đây là sự kiện có ý nghĩa quan trọng đánh dấu bước phát triển mới về chất của khối chủ lực Tây Nguyên.

        Ngày 27 tháng 3, tại sở chỉ huy chiến dịch phía tây Thuần Mẫn, Đại tướng Văn Tiến Dũng công bố quyết định trên. Đồng chí Vũ Lăng được cử làm Tư lệnh Quân đoàn, đồng chí Đặng Vũ Hiệp làm Chính ủy. Các đồng chí Nguyễn Năng, Kim Tuấn làm Phó tư lệnh, đồng chí Phí Triệu Hàm làm Phó chính ủy. Ba cơ quan Mặt trận Tây Nguyên cũ chuyển thành cơ quan bộ tham mưu, cục chính trị, cục hậu cần Quân đoàn. Cùng ngày này, Bộ Chính trị quyết định thành lập đảng bộ Quân đoàn 3 đặt dưới sự lãnh dạo trực tiếp của Quân ủy Trung ương về mọi mặt.

        Lịch sử lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên bước sang chương mới.

        Tuy mới thành lập, nhưng các đơn vị trong Quân đoàn đã có lịch sử và truyền thống vẻ vang trong thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp và 11 năm đánh Mỹ oanh liệt của lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên. Cán bộ, chiến sĩ các đơn vị dã từng cùng với đảng bộ và đồng bào Tây Nguyên đồng cam cộng khổ, chia ngọt sẻ bùi, vượt qua gian nan, ác liệt, sát cánh bên nhau chiến đấu lập nên những thành tích xuất sắc, những chiến công bất diệt. Những năm dành Mỹ, diệt ngụy ở chiến trường, lực lượng vũ trang nhân dân Tây Nguyên luôn luôn kiên trì xây dựng tư tưởng đánh tiêu diệt và tác chiến hiệp đồng binh chủng lớn. Do đó, đứng trước yêu cầu của cách mạng, trước nhiệm vụ và thời cơ lịch sử, Quân đoàn đã nhanh chóng hòa cùng dội ngũ trùng điệp của cả nước đi vào chiến dịch mang tên Bác.

        Thế tiến công của cách mạng như chẻ tre. Tây Nguyên và Huế vừa giải phóng đã tiếp đến Đà Nẵng và các tỉnh Nam Trung Bộ sạch bóng quân thù. Địch có bốn quân khu, bốn quân đoàn thì lực lượng quân sự ở hai quân khu và hai quân đoàn đã bi tiêu diệt và tan rã. Phần đất miền Nam Việt Nam từ vĩ tuyến 17 đến Phan Rang được hoàn toàn giải phóng liền một dải.

        Bọn tàn quân thua trận chạy dồn về Sài Gòn mang theo tâm trạng bi quan, sợ hãi, làm cho bọn tướng, tá ngụy thêm hốt hoảng. Ở quân khu 3 và vùng đồng bằng sông Cửu Long, thế chiếm đóng của địch bị mất dần. Vành đai phòng thủ trọng yếu Sài Gòn - Gia Định bị quân và dân Nam Bộ chặt đứt từng mắt xích. Hạ tầng cơ sở của địch bị tan rã từng mảng. Sự diệt vong của chế độ Sài Gòn chỉ còn tính được từng ngày, từng tháng.

        Trong tình cảnh bối rối, điên đảo đó, bọn cầm đầu ngụy quân, ngụy quyền Sài Còn nảy ra những cuồng vọng đen tối, những mưu đồ xảo quyệt. Nguyễn Văn Thiệu gào thét “tử thủ” phần đất còn lại. Được quan thầy Mỹ an ủi, khích lệ và tiếp sức, địch toan co cụm chiến lược lớn, tập trung lực lượng bảo vệ Sài Gòn - Gia Định và đồng bằng sông Cửu Long để tạo một thế tương đối mạnh hòng đi đến một giải pháp chính trị với ta. Tổng thống Pho cử tướng Uây-en tham mưu trưởng lục quân Mỹ vội vã đến Sài Gòn, vạch kế hoạch phòng thủ và lập cầu hàng không chở hàng quân sự khẩn cấp tăng viện cho quân ngụy. Những chiếc máy bay vận tải cỡ lớn C5 Ga-ia-xi chở hàng trăm khẩu pháo hạng nặng từ Mỹ đáp xuổng sân bay Tân Sơn Nhất. Những tàu vận tải LST, tàu sân bay Hen-cốc cùng bọn lính thủy đánh bộ Mỹ rập rình ngoài biển Đông. Địch cho rằng ta chưa đủ sức đánh Sài Gòn ngay, vì phải lo củng cố thắng lợi. Đế quốc Mỹ và bọn tay sai đến giờ hấp hổi vẫn nhìn hiện thực theo lăng kính chủ quan của giai cấp tư sản. Chúng không thể hiểu nổi sức mạnh to lớn của cách mạng. Do đó, chúng ngoan cố, liều lĩnh cho đến khi hoàn toàn sụp đổ.

        Sau những thắng lợi có ý nghĩa chiến lược, khí thế giải phóng miền Nam của quân và dân ta đang dâng lên mạnh mẽ. Lực lượng quân sự, chính trị của ta dồi dào và sung sức. Thế và lực của cách mạng miền Nam đang phát triển theo cấp số nhân. Ta đã tạo ra được một thời cơ chiến lược mới rất thuận lợi để giải phóng Sài Gòn - Gia Định, giải phóng miền Nam.

        Ngày 31 tháng 3, Bộ Chính trị Trung ương Đảng họp thảo luận về tình hình miền Nam, đã kết luận: “Cuộc chiến tranh cách mạng ở miền Nam không những đã bước vào giai đoạn phát triển nhảy vọt mà thời cơ chiến lược để tiến hành tổng công kích, tổng khởi nghĩa vào sào huyệt của địch đã chín muồi. Tử giờ phút này trận quyết chiến chiến lược cuối cùng của quân và dân ta bắt đầu, nhằm hoàn thành cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân ở miền Nam và thực hiện hòa bình, thống nhất Tổ quốc.

        Cách mạng nước ta đang phát triển sôi nổi nhất với nhịp độ một ngày bằng 20 năm. Vì vậy Bộ Chính tri quyết định nắm vững hơn nữa thời cơ chiến lược với tư tưởng thần tốc, táo bạo, bất ngờ, chắc thắng, có quyết tâm lớn: thực hiện tổng công kích, tổng khởi nghĩa trong thời gian sớm nhất, tốt nhất là trong tháng 4, không thể để chậm”1.

--------------------------
        1. Đại tướng Văn Tiến Dũng, Đại thắng mùa Xuân, Nhà xuất bản Quân đội nhân dân, Hà Nội, 197t, tr. 163.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #124 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:14:19 am »


        Chấp hành chủ trương chiến lược của Bộ Chính trị, từ năm hướng, quân ta rầm rập tiến về bao vây sào huyệt đầu não cuối cùng của địch ở Sài Gòn - Gia Định.

        Quân đoàn 4 sau khi giải phóng Lâm Đồng, Di Linh đã chuyển lực lượng về phía đông, tiến công vào sư đoàn 18 ngụy ở Xuân Lộc.

        Quân đoàn 2 và sư đoàn 3 Quân khu 5 từ phía đông nam Sài Gòn đang tiến về Long Thành, Bà Rịa, Nước Trong, Vũng Tàu.

        Ở phía tây và tây nam, Quân khu 8, Quân khu 9 mở rộng hoạt động ở Long An, áp sát lực lượng ra đến đường số 4, chuẩn bị cắt đứt con đường huyết mạch của địch từ Sài Gòn chạy về đồng bằng sông Cửu Long. Đoàn 232 dang tiến sát tuyến phòng thủ sông Vàm Cỏ Đông và Hậu Nghĩa.

        Ở phía bắc, Quân đoàn 1 theo quốc lộ 1 đang tiến vào khu vực tập kết ở phía nam tỉnh Sông Bé.

        Quân đoàn 3 chỉ sau hơn 10 ngày thành lập, đã được vinh dự nhận nhiệm vụ tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh giải phóng Sài Gòn - Gia Định. Ngày 4 tháng 4, sư đoàn 316 và bộ phận cán bộ đi chuẩn bị bắt đầu hành quân vào Đồng Xoài.

        Sư đoàn 320 đang củng cố thắng lợi ở Tuy Hỏa được lệnh quay trở lại đường số 7, rồi theo đường 14 hành quân qua Đức Lập, Bu Brăng, Bình Long vào miền Đông Nam Bộ. Sư đoàn 10 đang truy quét địch ở Nha Trang, Cam Ranh theo đường liên tỉnh số 2 nối với đường 20, vào tây bắc Sài Gòn.

        Đoàn 559 và hậu căn Quân đoàn huy động gần 3.000 chuyến xe chở bộ đội và binh khí kỹ thuật vào miền. Đông Nam Bộ. Lần đầu tiên, Quân đoàn tiến hành cuộc hành quân cơ giới đường dài, nhiều ngả, nhiều hướng phức tạp. Việc tổ chức cung trạm, tuyến tạm dừng và sửa chữa dọc đường, bảo đảm đội hình đến gọn từng ngày phải được tính toán hết sức khoa học. Tính ra, sư đoàn 10, sư đoàn 320 và các trung đoàn xe tăng, cao xạ, công binh phải cơ động trên một nghìn ki-lô-mét, từ Tây Nguyên đuổi địch xuống đồng bằng rồi lại từ đồng bằng. ngược Trường Sơn để vào Sài Gòn. Nhưng mọi cán bộ, chiến sĩ đều phấn khởi, tin tưởng, vì không có niềm vui nào bằng được tham gia trận chiến đấu cuối cùng mang tên Bác, thực hiện quyết tâm chiến lược của Trung ương Đảng. Những đồng chí thương binh, những chiến sĩ bị ốm đang nằm điều trị ở các trạm xá, bệnh viện cũng xin trở về đơn vị đi chiến đấu. Không một ai chịu ở lại phía sau trông coi đồ đạc, kho tàng. Có thể nói, trước thời cơ đất nước chuyển mình, ốm đau, bệnh tật đã tan biến, chỉ còn lại trong mỗi người cái sức bật vươn tới của tuổi trẻ.

        Đường hành quân cửa Quân đoàn có đèo cao dốc đứng, rừng núi bạt ngàn của Trường Sơn hùng vĩ, có cao su, cà phê xanh biếc, lại có ruộng đồng thẳng cánh cò bay và cả những vùng đầm lầy cát trắng. Hàng nghìn xe ô tô các loại xe xích, xe công trình, xe tăng và thiết giáp chở bộ đội, kéo pháo, rầm rập ngày đêm nhằm hướng nam thẳng tiến. Vào gần đến vị trí tập kết, đường sá như mạng nhện, vô số những ngã ba, ngã năm. Đường công binh mới mở đan chéo qua đường cũ; đường chạy qua đồng hoang, đường len vào các xóm, các trảng chi chít. Ở những nơi nhiều lối rẽ, hàng chục tấm biển chỉ đường A300, A80, A60, A2300, v.v. cắm chồng lên nhau. Những chiến sĩ làm nhiệm vụ chỉ đường có mặt thường xuyên để hướng dẫn cho từng đoàn xe qua.

        Bộ đội đang hành quân, các đồng chí trong Bộ tư lệnh Quân đoàn được triệu tập đến sở chỏ huy chiến dịch Hồ Chí Minh ở phía tây thị trấn Lộc Ninh nhận nhiệm vụ.

        Nhiệm vụ Bộ giao cho Quân đoàn lần này hết sức nặng nề, nhưng vô cùng vẻ vang: Với lực lượng trong biên chế, có pháo chiến dịch chi viện, Quân đoàn đảm nhiệm một hướng tiến công chủ yếu của chiến dịch từ phía lây bắc vào Sài Gòn. Dùng lực lượng cỡ sư đoàn hoặc sư đoàn tăng cường tiến công tiêu diệt căn cứ Đồng Dù, thực hiện chia cắt tuyến phòng thủ Đồng Dù, Tân Quy, Củ Chi, Trảng Bàng, bao vây tiêu diệt sư đoàn 25 ngụy không cho co cụm về Sài Gòn. Tổ chức lực lượng đột kích mạnh binh chủng hợp thành thọc thẳng vào Sài Gòn, đánh chiếm sân bay Tân Sơn Nhất, hợp đồng với đơn vị bạn đánh chiếm bộ tổng tham mưu ngụy, làm chủ quận 3, phát triển tiến công hiệp đồng với đơn vị bạn đánh chiếm “dinh Độc Lập”, biệt khu thủ đô, giải phóng quận 1, quận 10. Đồng thời có nhiệm vụ giữ vững các khu vực mục tiêu phụ trách, bảo vệ kho tàng và ổn định trật tự, an ninh thành phố.

        Trên hướng tiến công của Quân đoàn, lực lượng địch khá mạnh, gồm sư đoàn 25, liên đoàn biệt động quân số 9 và 32, liên đoàn 6 công binh, khoảng 2 vạn tên của trung tâm huấn luyện Quang Trung, trung đoàn thiết giáp số 10, lữ đoàn nhảy dù số 4, 20 tiểu đoàn bảo an ở Tây Ninh, Hậu Nghĩa, Bình Dương, Gia Định và lực lượng pháo binh 86 khẩu đại bác cỡ từ 105 đến 175 mi-li-mét. Sân bay Tân Sơn Nhất có sư đoàn 5 không quân, bộ tư lệnh dù, bộ tư lệnh không quân, bộ tư lệnh thiết giáp ngụy. Chiều sâu phòng ngự của địch trên hướng tiến công của Quân đoàn khoảng 100 ki-lô-mét.

        Ngày 14 và 15 tháng 4, Bộ tư lệnh Quân đoàn giao nhiệm vụ chính thức cho sư đoàn 316, sư đoàn 320 và các binh chủng. Các đồng chí trong bộ tư lệnh sư đoàn 320, 316 và cán bộ binh chủng nhận nhiệm vụ xong đều phấn khởi. Mặc dù nhiệm sự rất nặng nề, phức tạp, khó khăn, nhưng các đồng chí rất tin tưởng và hứa quyết tâm trước Bộ tư lệnh Quân đoàn chấp hành nghiêm chỉnh mọi mệnh lệnh hiệp đồng, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #125 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:14:39 am »


        Sư đoàn 10 vẫn còn đang hành quân dọc đường. Các đồng chí trong Thường vụ Đảng ủy, Bộ tư lệnh Quân đoàn và cơ quan rất lo lắng dõi theo từng bước đi của sư đoàn 10. Đường hành quân của đơn vị còn dài, dọc đường 20 địch lại đánh phá ác liệt, nhiều cầu cống hư hỏng nặng. Trung đoàn 7 công binh và sư đoàn 10 phải vừa đánh địch. sửa đường, bắc cầu, vừa hành quân.

        Bộ tư lệnh Quân đoàn lệnh cho hậu cần tập trung thêm xe, nhanh chóng xuống chở sư đoàn 10 và đề nghị với sở chỉ huy chiến dịch chi viện thêm phương tiện để đưa sư đoàn đến vị trí tập kết đúng quy định. Bộ đội đang hành quân, nhưng các đồng chí thủ trưởng Sư đoàn 10 đã tranh thủ vượt lên trước về Quân đoàn nhận nhiệm vụ.

        Công binh trung đoàn 7 và trung đoàn 575 sau khi bảo đảm đường cơ động cho sư đoàn 320, sư đoàn 10 và các đơn vị binh chủng kỹ thuật cũng có mặt đầy đủ ở Minh Thanh, Dầu Tiếng.

        Thời gian còn lại cho công tác chuẩn bị rất ngắn. Chiến dịch đang thúc giục khẩn trương. Trung đoàn 7 công binh vừa sửa xong đường 30 từ ngã ba An Phú về Minh Thanh và triển khai các trạm đón bộ dội, thì máy bay địch đánh phá khu vực Dầu Tiếng. Bộ tư lệnh Quân đoàn ra lệnh phải nhanh chóng đưa binh khí kỹ thuật sang tập kết phía tây sông Sài Gòn, đề phòng không quân địch khống chế bến sông.

        Trung đoàn 7 gấp rút mở trục đường từ Minh Thanh đi Dầu Tiếng và hệ thống đường bờ tây sông Sài Gòn, bắc phà Bến Củi, Bến Tranh. Trung đoàn 575 đảm nhiệm hai trục đường Dầu Tiếng đi Bến Tranh và Dầu Tiếng - Bến Súc.

        Nếu ở Tây Nguyên, công binh phải san hàng nghìn mét khối đất đá trên những đoạn đường đèo, làm hàng chục bến vượt, ngầm trong rừng sâu hiểm trở, thì ở đây địa hình trống trải, khó giấu quân và giữ bí mật, nhiều nơi chưa xác định được tuyến, không có bản đồ để đối chiếu với thực địa. Cán bộ, chiến sĩ phải dựa vào trục đường cũ xác định hướng, bi mật phân chia từng đoạn để trinh sát đánh dấu tuyến, rồi mới nối lại thành mạng đường. Với kinh nghiệm trong những năm mở đường Trường Sơn, các chiến sĩ công binh đã vượt qua khó khăn, khai thông mạng đường sá cơ động sang phía tây sông Sài Gòn đúng thời gian quy định. 20 giờ ngày 20 tháng 4, đại đội 11 ghép xong phà 50 tấn qua Bến Củi. 2 giờ sau, đại đội 5 cũng hoàn thành chiếc phà thứ hai qua Bến Tranh.

        20 giờ ngày 21 tháng 4, Bộ tư lệnh Quân đoàn lệnh cho các đơn vị xe tăng, pháo binh, cao xạ vượt sang phía tây sông Sài Gòn, bí mật tiến vào vị trí tập kết, đề phòng địch đánh phá cầu.

        Ngày 22 tháng 4, công binh tiếp tục mở đường cơ động cho mũi thọc sâu của sư đoàn 10.

        Công binh các sư đoàn, trung đoàn cũng dồn sức gấp rút làm các tuyến đường chiến đấu trên các hướng.

        Hệ thống đường sá vào Sài Gòn đến ngày 27 tháng 4, cơ bản đã thông. Trục đường 4 do trung đoàn 575 đảm nhiệm đã thông với đường số 7. Trục dọc 5, do trung đoàn 7 phụ trách gồm hai nhánh 71, 72 sẵn sàng đón binh đoàn thọc sâu.

        Sư đoàn 10 trải qua những ngày đêm vất vả cùng xe pháo trên những con dường gồ ghề, khúc khuỷu của đất Bảo Lộc, Bình Long, ngày 25 tháng 4 đã về đến vị trí tạm dừng ở Dầu Tiếng an toàn.

        Ngày 26 tháng 4, trung đoàn 29 thông tin cũng bắc xong các đường dây liên lạc từ Quân đoàn đến các đơn vị và đường dây vu hồi.

        Trong những ngày này, nhà in Quân đoàn gấp rút in những khẩu hiệu cổ động, những sơ đồ thành phố Sài Gòn thu nhỏ để kịp phát cho các đơn vị.

        Chiến dịch tiến dần đến ngày nổ súng. Thời gian chỉ còn tính từng ngày một. Toàn quân đoàn khẩn trương hoàn thành mọi công việc chuẩn bị. Các đơn vị pháo mặt đất, cao xạ, xe tăng lần lượt vàn chiếm lĩnh trận địa. Sở chỉ huy Quân đoàn và các đơn vị bộ binh rời khỏi Dầu Tiếng tiến về Củ Chi, Trảng Bàng triển khai thế trận, sẵn sàng nổ súng.

        Nhân dân Củ Chi đất thép, Trảng Bàng kiên cường bao năm bền gan chiến đấu, đã từng chịu bao nỗi đắng cay trước những cuộc càn quét và bom đạn của kẻ thù, giờ đây chung sức cùng bộ đội đi giải phóng Sài Gòn, giải phóng quê hương. Đồng bào giúp bộ đội đào hầm cho pháo, xây dựng trận địa, chặt cây ngụy trang công sự. Suốt trong những ngày nổ súng, bất chấp những trận phản pháo ác liệt của địch, anh chị em thanh niên, phụ nữ và các mẹ đều thay nhau thức cùng bộ đội sửa lại công sự bị sụt lở, bổ sung thêm lá ngụy trang trận địa và nấu nước tiếp tế cho bộ đội. Đêm 28 tháng 4, nhiều thanh niên gái, trai đã tự động thường trực ở Xa Nhỏ, Đồng Lớn và ngã tư Bầu Ràng chỉ đường cho binh đoàn thọc sâu và các đơn vị tiến vào Sài Gòn. Thành ủy và thành đội Sài Gòn - Gia Định cử những đoàn cản bộ, những tổ chiến sĩ biệt động ra tận vi trí tập kết của Quân đoàn dẫn các đơn vị tiến công vào các mục tiêu dịch. Trong những ngày sôi động này, sự có mặt của nhân dân và cán bộ cơ sở chiến sĩ biệt động Củ Chi, Trảng Bàng, Sài Gòn - Gia Định bên cạnh Quân đoàn, cùng chia sẻ ác liệt kề vai chiến đấu, động viên bộ đội là nguồn cổ vũ lớn lao tiếp thêm sức mạnh cho Quân đoàn hoàn thành nhiệm vụ. Đó là một trong những nhân tố quan trọng góp phần cho Quân đoàn tạo nên thế trận vây cắt, tiêu diệt sư đoàn 25 ngụy trong tuyến phòng thủ tây bắc Sài Gòn, đánh chiếm Tân Sơn Nhất, bộ tổng tham mưu ngụy.

        Sài Gòn, thành phố Bác Hồ ra đi tìm đường cứu dân, cứu nước, chỉ còn cách khoảng 50 ki-lô-mét nữa. Bộ đội ta đến về Sài Gòn lần này bằng lực lượng hùng mạnh chưa từng có. Cán bộ, chiến sĩ trong Quân đoàn nguyện mang hết tâm lực của mình cùng với quân và dân cả nước giành toàn thắng cho trận quyết chiến lịch sử.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #126 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:16:01 am »


2. ĐẬP TAN TUYẾN PHÒNG THỦ TÂY BẮC SÀI GÒN

        Để chia cắt và tiêu diệt sư đoàn 25 ngụy, không cho chúng co cụm về Đồng Dù, Hóc Môn giữ cửa ngõ vào Sài Gòn, Bộ tư lệnh Quân đoàn chủ trượng dùng trung đoàn 174 thuộc sư đoàn 316 kết hợp với lực lượng địa phương Tây Ninh, vây diệt trung đoàn 49 ngụy đóng ở phía nam Tây Ninh và cắt con đường số 1 và đường 22. Đồng thời tổ chức pháo binh tiến công diệt các trận địa pháo địch, phá thế dựa của sư đoàn 25, tạo điều kiện cho các đơn vị của ta luồn sâu, cài thế.

        Ngày 20 tháng 4, trung đoàn 174 được bộ đội địa phương và dân quân du kích Tây Ninh dẫn đường, phối hợp chiến đấu, bất ngờ đánh chiếm và làm chủ đoạn đường 7 ki-lô-mét từ cầu Cẩm An đến bến Mương. Trung đoàn 49 ngụy đóng ở Tây Ninh, Bến Kéo, Cẩm Giàng, Trà Võ bị cắt rời và cô lập khỏi tuyến phòng thủ tây bắc Sài Gòn. Trung đoàn cao xạ 232 kéo pháo theo sát bộ binh, đánh tan các đợt oanh tạc của máy bay địch, bảo vệ tốt đội hình vây cắt địch của trung đoàn 174. Địch dốc sức phản kích để khai thông đường số 1 (Sài Gòn đi Phnôm Pênh) và đường 22, nhưng không thành công.

        Ngày 24 tháng 4, các trận địa pháo mặt đất của Quân đoàn và sư đoàn 316. 320 từ nhiều hướng bắn phá căn cứ Đồng Dù, Củ Chi, Trảng Bàng, Gò Dầu Hạ. Kế hoạch dự định đến ngày 27 sẽ hoàn thành đợt bắn pháo tiêu diệt lực lượng pháo binh của địch. Nhưng trong các ngày 25, 26, 27, ta tổ chức bắn không tốt, phối hợp chưa chặt chẽ, nên kết quả chưa đạt. Bộ tư lệnh Quân đoàn quyết định tập trung đánh thêm ngày 28 tháng 4. Cuộc đấu pháo giữa ta và địch diễn ra quyết liệt suốt 4 ngày liền. 11 trong số 18 trận địa pháo địch bị diệt, các trận địa còn lại bị tê liệt hoàn toàn. Trong đợt diệt pháo phá thế dựa của sư đoàn 25 ngụy, các chiến sĩ trung đoàn 40 đã lập công xuất sắc. Bằng 48 quả đạn, tiểu đoàn 1 và tiểu đoàn 2 diệt gọn 3 trận địa pháo cố định và cơ động của địch ở Trảng Bàng, Đồng Chùa.

        Lực lượng pháo binh bị diệt, làm cho thế phòng ngự của sư đoàn 25 ngụy ở hướng tây bắc không còn hiệu lực tạo nên những sơ hở của địch trên hướng tiến công chủ yếu của Quân đoàn vào Sài Gòn. Trước tình hình đó, địch âm mưu co sư đoàn 25 về Đồng Dù để lập lá chắn mạnh, ngăn chặn đường tiến của ta. Bộ tư lệnh Quân đoàn kịp thời lệnh cho sư đoàn 316 kiên quyết cắt đường, khóa chặt dịch ở Phước Mỹ, dùng 1 tiểu đoàn chốt phía đông Trảng Bàng, sẵn sàng đánh vận động tiêu diệt bọn phản kích, đồng thời đưa toàn bộ trung đoàn 174 áp sát ra mặt dường, đón diệt trung đoàn 49 ngụy ở Bến Kéo, Cẩm Giàng chạy về.

        Chấp hành mệnh lệnh của Quân đoàn, trung đoàn 174 đã áp sát đoạn đường Trà Võ, Cẩm Giàng, Bến Mương. Tiểu đoàn 1 (trung đoàn 48) bí mật chốt ở Phước Mỹ. Tiểu đoàn 9 (trung đoàn 49) bố trí phía đông căn cứ Trảng Bàng. Lực lượng còn lại của sư đoàn 316 sẵn sàng vận động đánh tiêu diệt lớn quân địch phản kích.

        Ở hướng đông Sài Gòn, hồi 17 giờ ngày 26, Quân đoàn 2 dưới sự chi viện của pháo binh chiến dịch dã đồng loạt đánh chiếm căn cứ Nước Trong, chi khu quân sự Long Thành, vượt đường 15 giải phóng Phước Thường, bao vây Long Tân; sư đoàn 3 Quân khu 5 đánh chiếm chi khu Đức Thạnh, tiến về giải phóng thi xã Bà Rịa.

        Chiến dịch Hồ Chí Minh mở màn.

        Trên các hướng chiến dịch, Quân đoàn 4 sau khi giải phóng Xuân Lộc, phát triển đánh chiếm Trảng Bom. Đặc công diệt địch và chiếm cầu Rạch Chiếc, Rạch Cát, Cầu Gềnh, mở đường sẵn sàng đón chủ lực. Pháo binh ta đánh phá tê liệt sân bay Biên Hòa, địch phải di chuyển máy bay về Tân Sơn Nhất. Quân khu 8 và Quân khu 9 cắt đứt lộ 4, đoạn Bến Lức đi ngã ba Trung Lương. Đoàn 232 đánh chiếm đầu cầu An Ninh, Lộc Giang trên sông Vàm Cỏ Đông. Trung đoàn 24 và 88 đang tiến về phía nam quận 8 Sài Gòn.

        Quân đoàn 1 vượt đường 16 tiến đến bắc Lái Thiêu 7 ki-lô-mét.

        Lúc này cuộc chiến đấu của sư đoàn 316 trên đường số 1 và 22 đang diễn ra quyết liệt. Xe tăng và bộ binh địch dốc sức phản kích vào khu vực Phước Mỹ và phía nam chi khu Trảng Bàng. Nhưng các chiến sĩ tiểu đoàn 1 (trung đoàn 148), tiểu đoàn 9 (trung đoàn 149) đã kiên cường bám trụ trận địa, đánh bại mọi cuộc phản kích của địch, buộc chúng phải co về Trảng Bàng. Trung đoàn 149 chớp thời cơ áp sát lực tượng vây chặt mặt phía đông bắc Trảng Bàng, buộc tiểu đoàn 1 trung đoàn 50 ngụy phải mang toàn bộ vũ khí ra hàng. Thừa thắng, sư đoàn 316 tiến công tiêu diệt các chốt bảo an ở Suối Cao, Trung Hưng, Bố Heo. Địch ở chi khu Trâng Bàng bị nhốt chặt.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #127 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:16:43 am »


        Đêm 28 tháng 4, Thường vụ Đảng ủy và Bộ tư lệnh quân đoàn căn cứ vào tình hình phát triển tiến công trên các hướng chiến dịch và cuộc tiến công của sư đoàn 316, quyết định cho sư đoàn 320, sư đoàn 10 hành quân chiếm lĩnh trận địa đúng thời gian, kế hoạch hiệp đồng chung. Bộ tư lệnh Quân đoàn kiểm tra lại hệ thống thông tin liên lạc, và lệnh cho sư đoàn 10 nhanh chóng nắm chắc trung đoàn 198 đặc công và trung đoàn 64 phối thuộc cho sư đoàn, xử trí kịp thời kế hoạch đánh chiếm cầu Bông, cầu Sáng và bàn đạp Hóc Môn; lệnh cho trung đoàn 198 khẩn trương, bí mật đưa lực lượng lót sẵn chuẩn bị đánh chiếm cầu.

        Sư đoàn 320 phải kiên trì giữ vững quyết tâm tập trung lực lượng đánh chiếm căn cứ Đồng Dù nhanh, gọn. Hướng nào bị địch ngăn chặn thì kiên quyết đánh bật địch, đưa lực lượng vào chiếm lĩnh ngay, không chần chừ mất thời gian, đồng thời vạch phương án đánh địch phản kích từ bên ngoài vào phía sau lưng đội hình tiến công của sư đoàn. Sư đoàn 316 đưa lực lượng áp sát, vây chặt chi khu Trảng Bàng, bảo đảm cho sư đoàn 320 dứt điểm Đồng Dù, đồng thời phải nắm vững thời cơ địch rối loạn, chuyển sang tiến công tiêu diệt địch ở chi khu Trảng Bàng.

        Các cụm pháo binh chuẩn bị sẵn các phân tử bắn vào Đồng Dù và sẵn sàng cơ động pháo, đài quan sát vào Hóc Môn, chi viện cho sư đoàn 10 đánh chiếm Tân Sơn Nhất.

        Công binh phải sẵn sàng các đội cầu thuyền để trong trường hợp địch phá sập cầu thì nhanh chóng vào bắc lại cầu Bông, cầu Sáng.

        Trong tình hình cuộc tiến công đã phát động thì phải nắm chắc thời cơ, tiến công liên tục dồn dập, táo bạo, thần tốc, mạnh mẽ cho đến toàn thắng. Bộ tư lệnh Quân đoàn nhắc các đơn vị phải quán triệt đầy đủ tư tưởng chỉ dạo đó của Bộ tư lệnh chiến dịch, vượt qua mọi ác liệt khó khăn, thực hiện tốt phương châm và tư tưởng chỉ đạo tác chiến “mạnh bạo, chắc thắng, đánh mạnh, đánh liên tục, nắm chắc thời cơ, thọc sâu, phát triển nhanh” không dược do dự dừng lại.

        Thời gian nổ súng tiến công căn cứ Đồng Dù của sư đoàn 320 và đánh chiếm cầu Bông, cầu  Sáng của đặc công có quan hệ mật thiết đến mũi thọc sâu của sư đoàn 10. Chỉ cần nổ súng không đúng thời cơ là địch có thể gây khó khăn cho ta. Cầu Bông nằm trên quốc lộ 1, cầu Sáng nằm trên đường 15, là hai con đường độc đạo chạy giữa cánh đồng lúa Hậu Nghĩa, Củ Chi vào Sài Gòn. Xung quanh là bùn lầy, không có đường nào khác cho xe tăng, bộ binh cơ động vào nội thành. Nếu đánh chiếm cầu Bông, cầu Sáng trước khi tiến công Đồng Dù, địch có thể dùng lực lượng phản kích giải tỏa, ngược lại đánh Đồng Dù sớm và khi Đồng Dù có nguy cơ bị diệt, địch sẽ dùng không quân phá sập các cầu, chặn đường tiến của binh đoàn thọc sâu. Bộ tư lệnh Quân đoàn đã dự kiến đánh chiếm cầu Bông, cầu Sáng theo ba phương án: Sử dụng đặc công lót sẵn đánh chiếm và giữ cầu Bông, cầu Sáng, nếu đặc công gặp khó khăn thì tăng cường bộ binh cùng đánh chiếm. Nếu địch phá cầu trước, ta nhanh chóng cơ động lực lượng vượt qua kênh Sáng đánh chiếm bàn đạp phía nam, đưa đội cầu thuyền và hai tiểu đoàn cao xạ vào bắc lại cầu, bảo vệ dường tiến của binh đoàn thọc sâu. Quyết tâm của ta là tận dụng mọi khả năng, thời cơ đánh chiếm cầu Bông, cầu Sáng và bàn đạp Hóc Môn không để địch phá hoại.

        Sau khi cân nhắc tính toán kỹ, Bộ tư lệnh Quân đoàn thận trọng quyết định thời cơ đánh chiếm cầu Bông, cầu Sáng và bàn đạp Hóc Môn lúc sư đoàn 320 siết chặt vòng vây căn cứ Đồng Dù, nhốt chặt sư đoàn 25 ngụy và bắt đầu tiến công. Đây là thời cơ chiến đấu chi diễn ra trong giây phút, chẳng những yêu câu các đơn vị chấp hành mệnh lệnh nghiêm, hiệp đồng chặt chẽ mà còn đòi hỏi phải hành động khẩn trương, chính xác.

        Đồng Dù là căn cứ quân sự lớn có diện tích chừng 8 ki-lô-mét vuông, là điểm tựa cơ bản của địch trong tuyến phông thủ tây bắc Sài Gòn - Gia Định và cách Sài Gòn hơn 30 ki-lô-mét.

        2 giờ 30 phút ngày 29 tháng 4, sư đoàn 320 triển khai xong lực lượng tiến công căn cứ Đồng Dù. Các cụm.pháo của Quân đoàn gồm trung đoàn 40, 675 và cụm pháo sư đoàn 320 bắt đầu đánh vào Đồng Dù. Các trang đoàn bộ binh của ta tiến lên dùng bộc phá mở cửa. Quân địch bị nhốt chặt.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #128 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:17:04 am »


        Lúc này các chiến sĩ đặc công trung đoàn 198 đánh chiếm cầu Bông và cầu Sáng, phát triển đánh tan tiểu đoàn 81 biệt kích dù. Đại dội 10 (trung đoàn 64) được lệnh chốt giữ đánh địch phản kích, bảo vệ cầu Bông.

        Hòa trong tiếng súng thắng trận ở khu vực cầu Bông, cầu Sáng, tại căn cứ Đồng Dù, bộc phá mở cửa của sư đoàn 320 cũng nổ dậy đất.

        Ở hướng tây bắc, đại đội 3 trung đoàn 48 phá được 2 lớp hàng rào ngoài. Địch phát hiện hướng cửa mở, chúng tập trung đổ dạn vào dội hình đại đội 3. Các chiến sĩ làm nhiệm vụ đánh bộc phá liên tục bị chặn lại không lên được. Đại đội trưởng Tăng lệnh cho hỏa lực tập trung bắn yểm hộ. Chiến sĩ B40, B41 dò lên lựa thế bắn vào tuyến lô cốt ngoài cùng. Khẩu đội súng cối của Trần Kim Thành bắn dập vào bên trong bờ tường đất. Hỏa lực địch ngưng lại. Chớp thời cơ, Dóng trung dội trưởng trung đội mở cửa lệnh cho Trung ôm bộc phá lên đánh tiếp Bộc phá nổ, khói chưa tan, Trần Văn Minh chạy lên đánh quả thứ 3 nhưng vẫn còn hai lớp hàng rào nữa. Địch ngóc đầu dậy bắn như mưa. Các chiến sĩ trung đội 7 tập trung hỏa lực chi viện cho Nguyễn Khắc Bảo ôm bộc phá vụt lên. Một lớp hàng rào nữa bị tiện dứt, nhưng Bảo, người bộc phá viên kiên cường của đại đội 3 đã anh dũng hy sinh. Nguyễn Văn Linh ôm khối thuốc nổ chứa chất căm hờn, lao lên hàng rào cuối cùng. Cửa mở hướng tây bắc thông thống.

        Vũ Văn Sơn trung đội trưởng trung đội 9 dẫn đấu trung đội đánh chiếm khu vực đầu cầu.

        Cửa mở thứ hai của trung đoàn 48 do đại đội 11 phụ trách, dùng mìn liên kết phá tung 5 lớp rào ngoài. Chỉ còn hai lớp rào nữa, nhưng các chiến sĩ đại dội 11 phải vật lộn gay go với các tầng hỏa lực dày đặc như lưới lửa trước cửa mở. Mỗi lần chiến sĩ ta ôm bộc phá lao lên cửa mở lại bị chiếc xe tăng M 41 nấp sau ụ đất lớn chặn lại. Thời gian vô cùng khẩn cấp. Bộ binh chuẩn bị xung phong đang ùn phía sau. Đại đội trưởng Nguyễn Công Bạ thấy nóng ruột vô cùng. Đồng đội đang thương vong. Xe tăng địch lợi đụng vật chắn, chĩa nòng pháo ra cửa mở trút đạn. Phải diệt cho được xe tăng địch. Bạ nảy ra ý định, anh lùi về phía sau dẫn Nguyễn Tiến Ngọ chiến sĩ B 41 cùng lên với anh. Bạ chỉ mục tiêu chiếc xe tăng cho Ngọ và giao hẹn hiệp đồng. Nguyễn Công Bạ nổ tiểu liên kéo hướng chú ý của chiếc xe tăng địch. Ngọ ôm khẩu B 41 lách sang trái tránh luồng đạn của địch, rồi giương súng nhằm chiếc xe tăng, ấn cò. Xe tăng địch bị quả đạn chính xác của Ngọ thiêu cháy. Tuy vậy, tuyến lô cốt vòng ngoài của địch vẫn bắn mạnh. Một số cán bộ, chiến sĩ trong trung đội mở cửa bị thương vong. Tình hình càng trở nên căng thẳng. Bằng mọi giá phải khai thông cửa mở cho bộ đội xung phong. Bạ lấy khẩu B 40 của một chiến sĩ bị thương rồi gọi bộc phá viên Lê Văn Sử cùng lên. Quả đạn B 40 của Bạ nổ vang, bựng khói trùm kín ổ đại liên địch. Sử nhanh chóng đặt bộc phá vào hàng rào, giật nụ xòe và cùng Bạ chạy xuống. Bộc phá nổ, hàng rào thứ 6 bị cuốn phăng. Bạ lại. cùng với bộc phá viên Cử lao lên hàng rào cuối cùng. Cửa mở hướng đại đội 11 thông suốt. Các chiến sĩ trung đoàn 48 vượt qua cửa mở đánh chiếm tuyến công sự thứ nhất làm bàn đạp. Lúc này là 7 giờ 30 phút.

        Ở hướng tây nam, trung đoàn 9 đang mở cửa thì một tình huống diễn ra đúng như dự kiến. Địch từ phía Củ Chi phản kích vào sau lưng đơn vị. Trung đoàn 9 và đại đội 11 trợ chiến đã kịp thời đánh tan quân địch phản kích. Sau đó trung đoàn 9 chia làm hai mũi vòng sang cổng chính, và theo cửa mở của trung đoàn 48 đánh vào bên trong.

        Trong lúc trung đoàn 9 đánh địch phản kích bên ngoài, thì các chiến sĩ trung đoàn 48 bị hỏa lực địch ngăn chặn trên cả hai hướng cửa mở. Các xạ thủ B40, B 41 của đại đội 3 thương vong gần hết. Đơn vị điều thêm hỏa lực lên cửa mở tổ chức đột phá, đánh chiếm khu công binh. Lực lượng tiểu đoàn 1 còn mỏng, ban chỉ huy trung đoàn 48 cho tiểu đoàn 2 và 4 xe tăng theo cửa mở của đại đội 3, tiến công vào khu vực cóng binh, tiếp tiếp sức với tiểu đoàn 1.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #129 vào lúc: 08 Tháng Mười Hai, 2016, 01:17:22 am »


        Ở hướng cửa mở đại đội 11, dại đội trưởng Nguyễn Công Bạ dẫn đầu đơn vị xung phong đánh chiếm tuyến công sự thứ nhất. Xe tăng địch ra bịt cửa mở bị đánh lui. Bạ cho một tiểu đội đánh nghi bình kéo sự chú ý của địch về một hướng, tạo điều kiện cho đơn vị đánh chiếm tuyến công sự thứ hai và diệt xe tăng địch.

        Trận đánh căn cứ Đồng Dù lả trận gay go, ác liệt nhất trong tuyến phòng thủ tây bắc Sài Gòn. Nhưng các mũi tiến công của sư đoàn 320 được tổ chức chặt chẽ, hiệp đồng gắn bó; cán bộ, chiến sĩ chiến đấu ngoan cường, mưu trí, sáng tạo nên đến 11 giờ. sư đoàn 320 hoàn toàn làm chủ các mục tiêu. Lá cờ mang truyền thống quyết chiến quyết thắng của sư đoàn đã phấp phới bay trên trong tâm căn cứ Đồng Dù.

        Tên chuẩn tướng Lý Tòng Bá trốn ra rừng cao su bị nhân dân và dân quân du kích Củ Chi bắt sống.

        Tại chi khu Trảng Bàng cách Đồng Dù 10 ki-lô-mét về phía bắc, sau những ngày thực hành chia cắt, bao vây, ngăn chặn, sư đoàn 316 chuyển sang tiến công. Bị pháo binh ta pháo kích bốn ngày liền và bị sư đoàn 316 đánh tiêu hao, lực lượng sư đoàn 25 đóng ở Bến Kéo, Cẩm Giàng, Trà Võ, Đồng Chùa, Suối Sâu, Trảng Bàng, Gò Dầu Hạ tan rã từng mảng. Ngày 29, trước sức tiến công của các chiến sĩ sư đoàn 316, bộ đội địa phương và dân quân du kích Tây Ninh, toàn bộ trung đoàn 46, 49, liên đoàn bảo an 251, 1 chiến đoàn thiết giáp địch nhanh chóng bị tiêu diệt và bị bắt làm tù binh. Hệ thống phòng ngự địch từ Đồng Dù đến Gò Dầu Hạ đã bị quét sạch.

        Sư đoàn 25 “con chủ bài” phòng ngự cửa ngõ tây bắc Sài Gòn bị tiêu diệt.

        Giữa lúc cuộc tiến công căn cứ Đồng Dù của sư đoàn 320 diễn ra ác liệt, mũi thọc sâu binh chủng hợp thành sư đoàn 10 được lệnh nhanh chóng vượt qua Đồng Dù đánh chiếm bàn đạp Hóc Môn, sẵn sàng tiến công vào nội thành đúng kế hoạch hiệp đồng của chiến dịch là 6 giờ sáng ngày 30 tháng 4. Binh đoàn thọc sâu hành quân thần tốc, táo bạo, vượt qua hệ thống đồn bốt địch chưa bị tiêu diệt, tiến vào Hóc Môn.

        Trung đoàn 24 và tiểu đoàn 1 xe tăng vòng sang tây bắc Củ Chi, theo quốc lộ 1 tiện qua cầu Bông. Trung đoàn 28, trung đoàn 4 pháo binh, tiểu đoàn 2 xe tăng đi qua Phú Hòa Đông, Tân Quy theo tỉnh lộ 15 tiến qua cầu Sáng. Trung đoàn 66 làm dự bị đi sau.

        11 giờ, cánh quân của trung đoàn 24 tiến vào quốc lộ 1. Địch từ Hậu Nghĩa ra ngăn chặn. Trung đoàn 24 đánh tan quân địch, tiếp tục tiến đến Củ Chu. Ở dây cuộc chiến đấu của trung đoàn 64 với xe tăng địch diễn ra quyết liệt. Đơn vị đi đầu của trung đoàn 24 xốc tới tiến công hiệp đồng. Bị đánh cả phía trước và phía sau, thiết đoàn 10 xe tăng địch tháo chạy qua cầu Bông. Tổ chốt của trung đoàn 24 và tiểu đoàn 20 đặc công kịp thời nổ súng chặn đầu. Từ phía sau, trung đoàn 64, 24 và đại đội 9 xe tăng đánh thốc tới. Trong thế bị kẹt từ hai đầu, xe tăng địch hoảng loạn nhào xuống cánh đồng lúa phía nam cầu Bông. Đại đội 9 xe tăng ta từ trên đường 1 chĩa nòng pháo diệt từng chiếc xe tăng địch. 28 xe tăng, xe bọc thép và hàng chục xe GMC bốc cháy. Toàn bộ quân địch bị diệt. Cánh quân của trung đoàn 24 tiếp tục phát triển đánh chiếm Thành Quan Năm, Hóc Môn. Trên đường 15, cánh quân của trung đoàn 28 bị địch ngăn chặn ở Phú Hòa Đông. Đơn vị tổ chức chiến đấu tiêu diệt lực lượng địch phản kích, tiến đến Tân Quy thì trời đã xế chiều. Thời gian công kích vào nội thành giục giã, nhưng trung đoàn 28 đến Tân Quy lại bị xe tăng, bộ binh địch ngăn chặn. Trung đoàn 28 vừa tiến vừa đánh địch. mở đường vượt qua cầu Sáng. Cầu sập, đường tắc, trung đoàn 28 phải quay trở lại Ba Ri, Tân Quy theo tỉnh lộ 8, vượt qua Đồng Dù, tiền sang Cầu Bông, phát triển chiếm khu vực tây nam trại huấn luyện Quang Trung. 18 giờ 30 phút, cánh quân cửa trung đoàn 28 tiến đến cầu Tham Luông.

        Trong một ngày tiến công, Quân đoàn đã đập tan tuyến phòng thủ mạnh nhất của địch án ngữ phía tây bắc Sài Gòn, quét sạch hệ thống đồn bốt trong dải phòng ngự 40 ki-lô-mẻt từ Tân Quy qua Đồng Dò đến Gò Dàu Hạ, tiêu diệt sư đoàn 25, thiết đoàn 10, các liên đoàn biệt động quân số 32. 9, liên đoàn công binh số 6 cùng toàn bộ lực lượng bảo an, biệt kích dù, cảnh sát địch, mở toang cánh cửa tiến vào Sài Gòn - Gia Định.
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM