PHỤ LỤC 2
HIỆP ƯỚC PHÒNG THỦ TẬP THỂ ĐÔNG NAM Á1
Các nước tham gia Hiệp ước này, thừa nhận chủ quyền bình đẳng của tất cả các nước tham gia Hiệp ước; một lần nữa tuyên bố sự tin tưởng của họ vào những mục đích và những nguyên tắc của Hiến chương Liên Hợp quốc và ý muốn sống hoà bình với tất cả các dân tộc và tất cả các chính phủ; khẳng định một lần nữa rằng, theo đúng Hiến chương Liên Hợp quốc, họ ủng hộ nguyên tắc về quyền bình đẳng cũng như quyền tự quyết của các dân tộc, và tuyên bố rằng họ sẽ thành thật cố gắng, bằng mọi phương pháp hoà bình, giúp đỡ tất cả các nước mà nhân dân muốn tự trị và bảo đảm nền độc lập của mình và có khả năng bảo đảm trách nhiệm đó; muốn tăng cường những cơ sở của hoà bình và tự do, bảo vệ những nguyên tắc dân chủ, tự do cá nhân và pháp quyền, và giúp cho phúc lợi và sự phát triển kinh tế của tất cả các nước trong khu vực Hiệp ước; quan tâm đến việc công khai và trịnh trọng tỏ rõ tình đoàn kết của họ, để cho mọi kẻ xâm lược thấy rằng các nước tham gia Hiệp ước họp thành một mặt trận thống nhất trong khu vực Hiệp ước và hơn nữa, mong muốn phối hợp những cố gắng phòng thủ tập thể bảo vệ hoà bình và an ninh, do đó thoả thuận như sau:
Điều 1: Các nước tham gia Hiệp ước cam kết, như Hiến chương Liên Hợp quốc đã đề ra, giải quyết bằng phương pháp hoà bình mọi vấn đề tranh chấp quốc tế có liên quan đến họ, sao cho không hại đến hoà bình, an ninh quốc tế và công lý, và trong các quan hệ quốc tế không dùng phương pháp đe dọa vũ lực hoặc vũ lực mà bất cứ như thế nào cũng không phù hợp với những mục đích của Liên Hợp quốc.
Điều 2: Nhằm đạt tới một cách có hiệu quả hơn những mục tiêu của Hiệp ước này, các nước tham gia Hiệp ước hành động riêng lẻ và hành động chung bằng cách phát triển những tài nguyên của mình và giúp đỡ lẫn nhau một cách liên tục và có hiệu lực, sẽ duy trì và tăng cường khả năng của từng nước và khả năng tập thể chống lại một cuộc tiến công vũ trang; ngăn ngừa và chiến đấu chống lại mọi hoạt động lật đổ do bên ngoài điều khiển chống lại toàn vẹn lãnh thổ và sự ổn định về chính trị của họ.
Điều 3: Các nước tham gia Hiệp ước cam kết tăng cường những quy chế tự do của họ và hợp tác với nhau để tiếp tục phát triển những biện pháp kinh tế, kể cả viện trợ kỹ thuật, nhằm giúp cho sự tiến bộ về kinh tế và phúc lợi xã hội cũng như khuyến khích những sự cố gắng của từng nước và những cố gắng tập thể của các chính phủ theo hướng đó.
Điều 4: a) Mỗi nước tham gia Hiệp ước thừa nhận rằng một cuộc xâm lược vũ trang trong khu vực Hiệp ước nhằm chống lại bất cứ nước nào tham gia Hiệp ước hoặc chống lại bất cứ quốc gia nào hoặc lãnh thổ nào mà sau này các nước tham gia Hiệp ước nhất trí thoả thuận nêu ra, đều phạm đến hoà bình và an ninh của bản thân họ và cam kết hành động trong trường hợp đó, nhằm chống lại nguy cơ chung theo đúng những luật lệ quy định trong hiến pháp nước họ. Những biện pháp thi hành theo lời văn ghi trong phần này sẽ được báo ngay cho Hội đồng Bảo an Liên Hợp quốc biết.
b) Nếu theo ý kiến của một nước tham gia Hiệp ước, tính chất bất khả xâm phạm hoặc sự toàn vẹn lãnh thổ, chủ quyền hoặc độc lập chính trị của một nước nào tham gia Hiệp ước trong khu vực Hiệp ước hoặc của bất cứ quốc gia hoặc lãnh thổ nào được quy định trong phần đầu của điều khoản này, trong một lúc nào đó, bị đe dọa bởi một sự kiện hoặc tình hình nào có thể làm nguy hại đến hoà bình trong vùng, các nước tham gia Hiệp ước sẽ lập tức hỏi ý kiến nhau nhằm thỏa thuận về những biện pháp cần thi hành đặng phục vụ cuộc phòng thủ chung.
c) Các nước tham gia Hiệp ước thoả thuận rằng họ sẽ không có một hành động nào trên lãnh thổ một quốc gia được nhất trí đồng ý nêu ra như đã quy định trong phần đầu của điều khoản này hoặc trên một lãnh thổ nào được nêu ra theo những điều ghi như trên mà không có sự thoả thuận của chính phủ có liên quan.
-----------------
1. Lê Sơn, Bộ mặt thật các khối quân sự của bọn đế quốc, Sđd, tr. 39.