Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 10:52:19 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Chiến tranh đã bắt đầu như thế  (Đọc 79656 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #130 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2016, 08:11:42 am »

THẤT BẠI Ở Ô-CU-NI-NÔ-VÔ

Tình hình của Phương diện quân Trung tâm ở bên cánh phải chúng tôi xấu hẳn đi. Trung tuần tháng Tám, trong dải của phương diện quân, bọn phát-xít Đức đã vượt qua thượng nguồn sông Đni-ép-rơ và thọc sâu sang phía Đông, đe dọa sườn bên trái bị hở của Phương diện quân chúng tôi. Chỉ ngày một ngày hai, những lực lượng lớn của đối phương sẽ có thể lọt sâu vào sau lưng tập đoàn quân 5 từ phía Bắc và chiếm lấy chỗ vượt sông Đni-ép-rơ tối quan trọng đối với tập đoàn quân.

Ngày 16 tháng Tám, chúng tôi được biết là X. M. Bu-đi-ôn-nưi, tổng tư lệnh hướng chúng tôi, đã đề nghị Đại bản doanh cho phép rút tập đoàn quân 5 và quân đoàn bộ binh 27 sang phía tả ngạn con sông. Đồng chí lập luận về đề nghị của mình như sau:

“Đại bản doanh quyết định không tiến hành chiến dịch tiến công ở khu vực này (khu vực Ô-vru-tsơ. – TG.), nên việc phòng ngự ở đó về mặt ý nghĩa và làm yếu các đơn vị chúng tôi trong những trận chiến đấu không cận sức. Nếu kéo sườn phải của Phương diện quân Tây – Nam (tập đoàn quân 5 và quân đoàn bộ binh 27) sang phía Đông, bên kia sông Đni-ép-rơ, sẽ thuận lợi hơn cho chúng tôi. Hơn nữa, việc rút sườn phải đã chín muồi ở chỗ Phương diện quân Trung tâm ở bên cạnh, theo những tin tức chúng tôi nắm được, đang chiến đấu ở các cửa ngõ tới tuyến Bri-an-xcơ, Ư-nê-tsa. Nếu ta xây dựng lực lượng dự bị ở sau sườn phải Phương diện quân Tây – Nam càng mạnh thì tình thế của ta càng vững vàng. Đồng thời, những lực lượng dự bị còn cần thiết cho những cuộc chiến đấu bảo vệ Ki-ép. Nhưng lực lượng hiện có ở khu vực cố thủ hoàn toàn không đủ để làm nhiệm vụ. Trong khi ấy, do ta rút quân sang bên kia sông Đni-ép-rơ, địch đã có điều kiện kéo những lực lượng chưa bị sứt mẻ tới công kích khu vực cố thủ Ki-ép. Nếu Đại bản doanh Bộ Tổng tư lệnh tối cao cho phép rút tập đoàn quân 5 và quân đoàn bộ binh 27 của chúng tôi sang bên kia sông Đni-ép-rơ, thì có thể lấy ra 2-3 sư đoàn bộ binh làm lực lượng dự bị và bắt tay vào tổ chức lại bảy sư đoàn xe tăng và cơ giới. Như vậy, lực lượng dự bị sẽ có thêm hai sư đoàn bộ binh”.

Đại bản doanh nhanh chóng trả lời đồng ý. Hai ngày sau, Đại bản doanh giao cho Phương diện quân Tây – Nam nhiệm vụ giữ vững tuyến phòng ngự chạy dọc theo tả ngạn sông Đni-ép-rơ từ thị trấn Lô-ép (phía Bắc Ki-ép) đến Pê-rê-vô-lô-sơ-nai-a (phía Đông – Nam Crê-men-tsúc). Do tuyến phòng ngự được rút ngắn lại nên phương diện quân chúng tôi lúc này có thể lấy ra ít nhất tám sư đoàn bộ binh làm lực lượng dự bị. Ngay hôm ấy, tức là ngày 19 tháng Tám, Hội đồng quân sự phương diện quân ký lệnh hướng dẫn các chiến sĩ việc rút tập đoàn quân 5 và quân đoàn bộ binh 27.

Theo lệnh, việc rút quân phải được thực hiện trong thời hạn ngắn nhất. Tập đoàn quân 5 bắt đầu rút đêm rạng ngày 20 tháng Tám và đến rạng sáng 25 tháng Tám phải chiếm lĩnh xong tuyến phòng ngự ở phía Bắc Ki-ép, từ thị trấn Lô-ép đến Glu-bốp. chỉ được phép hành quân đêm. Năm đêm – năm lần chuyển quân.

Quân đoàn bộ binh 27 vượt chặng đường ngắn hơn, nên trong ba ngày đầu, khi các đơn vị của tướng Pô-ta-pốp đang rút quân, nó phải giữ vững tuyến phòng ngự chiếm lĩnh, để bảo đảm sườn bên trái cho tập đoàn quân 5. Quân đoàn chỉ có thể bắt đầu chuyển quân lúc sẩm tối ngày 22 tháng Tám. Sau khi quân đoàn rút sang tả ngạn sông Đni-ép-rơ thì sư đoàn bộ binh 28 của quân đoàn sẽ được điều động tăng cường cho các đơn vị ở khu vực cố thủ Ki-ép, còn những lữ đoàn đổ bộ đường không 2 và 3 sẽ được chuyển làm lực lượng dự bị của phương diện quân.

Chúng tôi dự kiến sẽ cơ động như vậy, và đến lúc này chỉ còn việc theo dõi việc thực hiện.

Các binh đội của tập đoàn quân 5 tiếp cận chiến đấu sát với những lực lượng mạnh hơn của địch, nên phải bí mật bứt khỏi địch để không gặp cản trở lúc qua sông Đni-ép-rơ. Tướng Pô-ta-pốp và cơ quan tham mưu của đồng chí tổ chức mọi công việc thật chu đáo. Bộ chỉ huy Hít-le không thể ngăn cản nổi tập đoàn quân rút lui. Tướng Phi-líp-pi buộc phải công nhận: “Giống như trước đây, tập đoàn quân này của đối phương đã tăng cường sức kháng cự ở mặt chính diện, đã đánh lạc hướng được bộ chỉ huy các binh đoàn Đức đang chiến đấu với nó và giữ được bí mật việc chuẩn bị rút quân, để sau đó bất thần rút lui trên toàn mặt trận”.

Khi trinh sát địch phát hiện các sư đoàn xô-viết bắt đầu rút khỏi khu vực Cô-rô-xten, chúng liền tổ chức những đợt công kích mãnh liệt dọc sông Tê-tê-rép, nhằm cắt đường chuyển quân của các sư đoàn này, nhưng các đơn vị đóng bên sườn trái, trong đó có các phân đội của sư đoàn bộ 4 thuộc Bộ dân ủy nội vụ, đã đánh lui có kết quả những mũi đột kích đó.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #131 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2016, 08:12:07 am »

Cuối cùng, bọn phát-xít đành chịu không cắt nổi đường rút lui dài dằng dặc của tập đoàn quân 5.

Tình hình của quân đoàn bộ binh 27 lại hoàn toàn khác. Tướng P. Đ. Ác-ti-ô-men-cô và cơ quan tham mưu của đồng chí tổ chức rút quân kém. Các đồng chí đánh giá hoàn toàn không đúng mức những khả năng thực tế địch sẽ quấy rối cuộc cơ động cực kỳ quan trọng và phức tạp đó. Tiếc rằng cả bộ tham mưu phương diện quân cũng không thấy được nguy cơ ấy. Tư lệnh tập đoàn quân 6 Đức lợi dụng ngay sai lầm đó của ta. Qua trinh sát, biết các đơn vị xô-viết bắt đầu chuyển quân không hẳn bí mật và cũng không được tổ chức tốt, hắn lệnh cho tướng Stáp-phơ, sư đoàn trưởng sư đoàn xe tăng 11, vượt lên trước tới sông Đni-ép-rơ. Cụm cơ động mạnh của Stáp-phơ tiến quân trên con đường cái duy nhất ở bên sườn phải quân đoàn. Không hiểu tại sao tướng Ác-ti-ô-men-cô lại giao nhiệm vụ yểm hộ con đường đó cho sư đoàn bộ binh 171 của tướng A. E. Bu-đư-khô đang ở gần Ki-ép hơn, mà không giao cho sư đoàn bộ binh sơn chiến 28 của thiếu tướng C. I. Nô-vích mà sườn phải của nó dựa vào con đường giao thông quan trọng nói trên. Trong khi đội cơ động của Bu-đư-khô biên chế có một trung đoàn bộ binh và một tiểu đoàn pháo thuộc trung đoàn pháo hạng nhẹ 357 đang phải vượt khu rừng và đầm lấy đầy ắp các đơn vị hậu cần thì xe tăng địch đã tiến xa trên con đường cái dẫn đến bến vượt duy nhất bằng cầu qua sông Đni-ép-rơ ở khu vực này, gần làng Ô-cu-ni-nô-vô.

Trên đường xe tăng địch tiến quân, chỉ có tiểu đoàn 2 thuộc trung đoàn pháo 357 kịp triển khai. Bọn phát-xít chạm trán với các khẩu đội của tiểu đoàn ở cạnh làng I-van-cô-vô. Một khẩu đội bị gần mười xe tăng địch công kích. Anh em pháo thủ tiêu diệt được hai chiếc, nhưng đã hy sinh gần hết trong bão lửa của bọn phát-xít. Chỉ còn một chiến sĩ duy nhất sống sót bên cạnh khẩu đội cuối cùng được ngụy trang sau bờ giậu. Khi xe tăng địch tới gần, khẩu pháo này lại khạc đạn. Thêm hai xe tăng địch bốc cháy. Những chiếc còn lại bắn như vãi đạn. Lúc đó, một nhóm xạ thủ tiểu liên của địch đánh bọc sườn khẩu pháo. Vẫn còn cơ hội để rút lui, nhưng người chiến sĩ pháo binh ấy quyết không lùi bước. Khi xe tăng địch lại xông lên, đồng chí hạ thêm chiếc thứ ba. Túp lều sau khẩu pháo bốc cháy. Tàn lửa rơi xuống làm anh bị bỏng. Nhưng đồng chí vẫn tiếp tục bắn. Lại một xe tăng địch bốc khói mù mịt. Khẩu pháo im bặt – hết đạn. Bọn phát-xít lao tới. Người chiến sĩ pháo binh bị thương, nhổm dậy, giơ nắm đấm dọa chúng rồi loạng choạng bước vào căn lều dang bốc lửa. Thà chết còn hơn bị bắt làm tù binh. Khi quân ta đến nơi vừa xảy ra trận đánh, đã tìm thấy một chiến sĩ bị thương may sao vẫn còn sống. Qua đồng chí chúng ta nắm được những gì đã xảy ra. Đồng chí còn kể tên người chiến sĩ quan trắc đã một mình điều khiển cả khẩu pháo. Tôi còn nhớ họ của đồng chí là Bri-ga-đa. Đáng tiếc tôi không thể biết gì hơn nữa về người anh hùng này.

Tục ngữ có câu “Ai có trái tim thép, có thể dùng giáp gỗ”. Người chiến sĩ pháo binh vinh quang đó thực sự có trái tim thép, hay nói đúng hơn, có trái tim của người yêu nước xô-viết. Và chỉ có cái chết mới có thể làm gục ngã những con người như vậy.

Xe tăng địch lao trên đường nhựa. Một tốp chiến sĩ biên phòng do trung úy X. U-gơ-li-a-ren-cô chỉ huy, đón đánh chúng ở gần Goóc-nô-xtai-pôn, ngay tại cầu qua sông Tê-tê-rép. Họ đã kìm chân địch được mấy tiếng đồng hồ. Mãi đến chiều, sau khi đánh tan những binh đội ít người thuộc sư đoàn 4 Bộ dân ủy nội vụ, chúng mới tiến tới Ô-cu-ni-nô-vô. Vào lúc 18 giờ, chiếc cầu dành cho ô-tô qua sông Đni-ép-rơ lọt vào tay địch.

Biết tin này, ngay cả Kiếc-pô-nô-xơ cũng mất điềm tĩnh vốn có. Đồng chí giận dữ dấm tay xuống tấm bản đồ trải trên bàn:

- Sao lại có thể như thế được!

Tham mưu trưởng phương diện quân báo cáo việc liên lạc với cơ quan tham mưu quân đoàn 27 bị đứt. Anh em đang làm gấp mọi việc để liên lạc trực tiếp với các sư đoàn và điều chúng sang tả ngạn sông Đni-ép-rơ ở phía Bắc Ki-ép. Tướng I-lin – Mít-kê-vích, chủ nhiệm công binh, được lệnh tung ra phía Nam Ô-cu-ni-nô-vô, nơi những binh đội của quân đoàn bộ binh 27 đang rút lui, toàn bộ phương tiện vượt sông hiện có của Công ty vận tải đường thủy Đni-ép-rơ. Đã điều hai tiểu đoàn công binh mang nhiều mìn chống tăng đi ô-tô tới đón đánh xe tăng phát-xít đang vượt sông Đni-ép-rơ.

Kiếc-pô-nô-xơ hài lòng gật đầu:

- Như vậy là được. Đồng chí Tu-pi-cốp hãy đích thân kiểm tra việc vượt sông của quân đoàn 27. Ngoài ra cần áp dụng những biện pháp khẩn cấp để phá cầu ở Ô-cu-ni-nô-vô và thủ tiêu bàn đạp đã bị địch chiếm. Lại còn phải gấp rút xây dựng tuyến phòng ngự dọc theo sông Đê-xna ở Ô-xti-ô-rơ. Chúng ta còn có thể phái thêm tới đây những gì nữa?
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #132 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2016, 08:12:27 am »

Tu-pi-cốp nói là gần đây có một đại đội lính thủy đánh bộ, lữ đoàn đổ bộ đường không 212 và đại đội cao xạ thuộc sư đoàn của Ma-gi-rin.

Kiếc-pô-nô-xơ cho rằng như vậy còn ít. Đồng chí ra lệnh phải tung ngay vào đấy một phần lực lượng của các khu vực khác, trong đó có cả lực lượng của khu vực cố thủ Ki-ép, trước hết là của sư đoàn 44 của tướng G. N. Mi-cu-sép và của các quân đoàn đổ bộ đường không. Đồng chí quyết định cử một cán bộ chỉ huy tháo vát thuộc bộ tham mưu phương diện quân trực tiếp tới đoạn Ô-cu-ni-nô-vô để tìm hiểu tình hình và báo cáo tỉ mỉ diễn biến ở đó.

- Đồng chí Tu-pi-cốp, đừng để chậm, - Kiếc-pô-nô-xơ sốt ruột khoát tay. – Đồng chí hãy đi ngay và ra mọi chỉ lệnh cần thiết.

Điều gì xảy ra ở bến vượt sông Ô-cu-ni-nô-vô?

Tham mưu trưởng bộ đội phòng không của phương diện quân là thiếu tá V. A. Pen-cốp-xki được cử đến đây trở về có vẻ buồn bã và trông như già hẳn đi. Đây là những điều đồng chí thuật lại.

Chiếc cầu được hai tiểu đoàn pháo cao xạ và một phân đội nhỏ thuộc sư đoàn 4 Bộ dân ủy nội vụ của Ph. M. Ma-gi-rin bảo vệ. Ban đêm, trước khi xe tăng địch đột nhập, không hiểu sao tư lệnh tập đoàn quân 37 lại điều một tiểu đoàn pháo sang khu vực khác. Hai bên bờ sông gần cầu, nhân dân địa phương đã xây dựng những công trình phòng ngự vững chắc, một số hỏa điểm nối liền với nhau qua hệ thống giao thông hào, và công sự bộ binh. Nhưng những công trình này còn trống vì những phân đội phải chiếm lĩnh đã chưa đến kịp. Ở đây cũng không có một khẩu pháo chống tăng nào.

Còn để sơ xuất đến mức sẩm tối 23 tháng Tám, khi xe tăng địch xuất hiện ở bên cầu thì chiến sĩ cao xạ lại dùng… đạn mảnh bắn chúng. Hóa ra là thậm chí tiểu đoàn trưởng cũng không quan tâm đến việc pháo có loại đạn thích hợp với những mục tiêu như vậy. Không bị sứt mẻ gì trước loại đạn ấy, xe tăng địch đã nghiền nát các khẩu pháo bên hữu ngạn và lao lên cầu. Một nhóm pháo thủ thuộc trung đội chỉ huy xông lên đánh địch. Họ dùng chai cháy diệt được hai chiếc rồi hy sinh trước xe tăng địch.

Do tình hình xảy ra đáng tiếc như vậy, nên đã không phá được cầu, mặc dù đã có chuẩn bị đầy đủ từ trước. Chỉ huy phân đội công binh có liên lạc điện thoại trực tiếp và điện báo với bộ tham mưu phương diện quân. Khi xe tăng địch xuất hiện, đồng chí gọi tôi đến máy nhưng vừa mới bắt đầu báo cáo thì đường dây bị đứt. Ngay lúc ấy, tôi chuyển sang liên lạc với đồng chí bằng điện báo. Nhưng cả lần này, nhân viên điện báo cũng không kịp truyền lệnh nổ cầu. Đường liên lạc bỗng nhiên bị tắc. Thế là chiếc cầu vẫn chưa bị đánh sập. Chính lúc này, tôi mới ý thức được thật sâu sắc thế nào là năng lực của người chỉ huy kịp thời thể hiện tinh thần chủ động và dũng cảm biết hạ quyết tâm hợp lý đáp ứng được tình huống xảy ra…

Các tiểu đoàn công binh dự bị được điều từ khu vực Brô-va-rư đã tới thị trấn Ô-xti-ô-rơ, vượt sông Đê-xna, kịp thời đánh sập toàn bộ số cầu ở khoảng giữa hai sông Đni-ép-rơ và Đê-xna, đồng thời rải mìn trên con đường từ Ô-cu-ni-nô-vô đến Ô-xti-ô-rơ. Nhờ vậy, họ đã kìm chân được đoàn xe tăng địch trong một thời gian.

Nhiều biện pháp được áp dụng gấp để phá cầu ở Ô-cu-ni-nô-vô. Thoạt tiên, không quân và thủy quân cố thử thực hiện nhiệm vụ đó. Đêm đến, tàu ta lao tới cầu, nhưng bị hỏa lực pháo binh dày đặc đẩy lui. Các chiến sĩ thủy quân nảy ra sáng kiến thả thủy lôi xuôi dòng. Chỉ cần một quả chạm vào trụ cầu là chiếc cầu có thể bị phá sập. Nhưng địch cũng dự kiến trước nguy cơ đó. Chúng tổ chức theo dõi chặt chẽ mặt sông và kịp thời vớt thủy lôi.

Máy bay ta lao tới cầu sớm hơn tàu chiến. Nhưng làm thế nào để từ trên cao ném bom trúng chiếc cầu nhỏ như kẻ chỉ! Nhiều chiến sĩ lái bất chấp mọi nguy hiểm, bay là sát mục tiêu, nhưng không một quả bom nào trúng cầu…

Trung úy X. Cô-lư-bin vừa về tới sân bay thì được gọi lên gặp sư đoàn trưởng. Thiếu tướng cho biết cho đến lúc này chiếc cầu vẫn chưa bị sập.

- Tôi trao cho đồng chí nhiệm vụ đó. Đồng chí có hiểu nhiệm vụ này quan trọng đến mức nào không?

- Rõ, thưa thiếu tướng.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #133 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2016, 08:13:24 am »

Hai chiếc máy bay cất cánh về hướng Ô-cu-ni-nô-vô. Đi đầu là Cô-lư-bin. Bám theo sau là thiếu tá V. Ô-lây-ních.

Vượt qua lưới lửa bảo vệ cầu, Cô-lư-bin hạ thấp độ cao đến mức tối đa và là xuống sát cầu. Hai quả bom rơi thật chính xác. Giàn cầu bằng thép đổ gục xuống dòng sông.

Những người chứng kiến kể lại rằng chính lúc ấy, chiếc “IL” bốc cháy. Chiếc máy bay rực lửa vẫn là sát đường nhựa, sau đó lao vào đoàn xe địch.

(Thật vui mừng xiết bao khi gần đây, tôi được biết người chiến sĩ lái máy bay quang vinh mà chúng ta tưởng đã hy sinh, nây vẫn còn sống như có một phép thần nào đó!).

Trong ngày địch chiếm cầu ở Ô-cu-ni-nô-vô, tôi thực hiện nhiệm vụ tướng Kiếc-pô-nô-xơ giao cho, gọi điện cho tư lệnh tập đoàn quân và truyền đạt mệnh lệnh dứt khoát của tư lệnh phương diện quân: phải hành động kiên quyết để nhanh chóng diệt tan những đơn vị địch đã vượt sông, không cho chúng kịp trụ bám trên bờ sông Đni-ép-rơ.

Tư lệnh tập đoàn quân 37 cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Song những lực lượng không đáng kể được điều tới bàn đạp, không cứu vãn nổi tình thế. Và khi bộ tham mưu phương diện quân thúc ép, tư lệnh tập đoàn quân có hành động kiên quyết hơn, thì thời cơ đã qua rồi.

Tiếc rằng tướng Pô-ta-pốp, tư lệnh tập đoàn quân 5, lúc đầu không thể chú ý thích đáng tới việc thanh toán bàn đạp, vì trong những ngày này, đồng chí dang phải tổ chức rút lui đơn vị của mình sang bên kia sông Đni-ép-rơ, và đây lại là một nhiệm vụ khá phức tạp.

Lúc này, chúng tôi đang áp dụng mọi biện pháp nhằm đuổi địch ra khỏi bên tả ngạn, nên đã sử dụng không ít lực lượng và phương tiện của hai tập đoàn quân, cùng một phần lớn lực lượng không quân của phương diện quân. Đôi lúc cứ tưởng như không còn sự sống còn trên bàn đạp này. Nhưng mỗi khi các phân đội của ta công kích thì lại vấp phải hỏa lực dày đặc của địch. Chặng đường chiến sĩ ta phải vượt qua có nhiều đầm lầy, còn bọn Hít-le thì có điều kiện nấp trong những cánh rừng nhỏ rậm rạp.

Thời gian này, đây là một thất bại duy nhất của chúng tôi trong trận giao tranh giành giật Đni-ép-rơ. Trên một tuyến rất dài của trung lưu con sông, bộ đội ta vẫn giữ vững bờ Đông và chỉ ở gần Ô-cu-ni-nô-vô mới dần dần hình thành một khối u nguy hiểm. Trong tình hình đặc biệt khó khăn hồi cuối tháng Tám, đây là một nguy cơ lớn. Hình thái chiến lược của phương diện quân chúng tôi ngày càng xấu đi. Mặc dầu tập đoàn quân 5 đã rút lui, nhưng sườn phải của nó vẫn bị hở - các đơn vị thuộc cụm các tập đoàn quân “Trung tâm” của Đức đã thọc sâu sang phía Đông. Nếu chúng quay xuống phía Nam, và đã có nhiều dấu hiện chứng tỏ chúng đang chuẩn bị thực hiện điều đó, thì bọn Hít-le có thể lọt sâu vào sau lưng phương diện quân chúng tôi.

Trên cánh phía Nam cũng lộ rõ nguy cơ. Những lực lượng chủ yếu của cụm các tập đoàn quân “Nam” – tập đoàn quân dã chiến 17 và tập đoàn quân xe tăng 1 – đã triển khai dọc bờ Tây sông Đni-ép-rơ đến tận thành phố Đni-ép-rô-pê-tơ-rốp-xcơ và đang ráo riết chuẩn bị vượt sông.

Ở phía giữa chính diện, tại chỗ nhô lên vòng cung lớn sông Đni-ép-rơ, bộ đội ta kiên trì bám giữ bàn đạp tác chiến ở bờ phía Tây mà trung tâm của nó là thủ đô U-cra-i-na xô-viết. Mặc dù tình hình ở khu vực này có được cải thiện sau khi ta đánh trả có kết quả cuộc tổng công kích của địch, nhưng bộ tư lệnh phương diện quân vẫn không thể quyết định giảm bớt lực lượng phòng thủ Ki-ép, nhất là sau khi địch chiếm được bến vượt sông ở Ô-cu-ni-nô-vô và cách thành phố không xa lắm.

Căn cứ vào hình thái chiến dịch, chiến lược ngày càng phức tạp, Hội đồng quân sự quyết định chuyển sở chỉ huy phương diện quân về Pri-lu-ki để có điều kiện ở gần những khu vực sắp tới sẽ là nơi triển khai những sự kiện có tính chất quyết định.

Tôi và một nhóm sĩ quan được lệnh ở lại Brô-va-rư cho đến khi thê đội thứ nhất của bộ tư lệnh phương diện quân tới địa điểm mới. Trước khi lên đường, tham mưu trưởng ra lệnh phải theo dõi chặt chẽ tiến trình những trận đánh nhằm thanh toán bàn đạp Ô-cu-ni-nô-vô.

Nhưng đã muộn rồi. Địch đã bám chắc và tích lũy được lực lượng. Chúng ta buộc phải gấp rút áp dụng những biện pháp nhằm củng cố phòng ngự ở Ki-ép, không chỉ ở mạn phía Nam và phía Tây, mà cả ở mạn phía Bắc.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #134 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2016, 08:14:02 am »

GU-ĐÊ-RI-AN NGOẶT XUỐNG PHÍA NAM

Những sự kiện ở phía sau cánh phải phương diện quân ngày càng làm cho chung tôi lo lắng. Sau khi thọc sâu sang phía Đông, các đơn vị phát-xít thuộc cụm các tập đoàn quân “Trung tâm” đã đến Xta-rô-đúp và Pô-tsép.

Sau này, chúng tôi mới được biết, vào tháng Tám, các tướng lĩnh ở tổng hành dinh Hít-le đã tranh cãi nhiều về vấn đề sẽ tập trung những nổ lực chủ yếu của chúng vào hướng chiến lược nào. Đa số các tướng lĩnh Đức nổi tiếng cho rằng phải tiến công vào Mát-xcơ-va ngay. Nhưng Hít-le không thể quyết định như vậy khi chưa nắm chắc chiến cục đánh chiếm Ki-ép, chiếm nước U-cra-i-na. Hắn yêu cầu “bằng bất kỳ giá nào cũng phải giáng đòn sấm set vào các đơn vị của tập đoàn quân 5 và những binh đoàn của các tập đoàn quân xô-viết đang hoạt động ở phía Tây và phía Đông Ki-ép, diệt tan chúng không cho chúng kịp rút về các trận địa phòng ngự đã được chuẩn bị ở phía sau”. Tiếp theo, hắn giải thích: “Những ý kiến phản đối cho rằng nếu hành động như vậy, chúng ta sẽ để mất nhiều thòi gian và cuộc tiến công vào Mát-xcơ-va sẽ quá chậm, hoặc vì những nguyên nhân kỹ thuật, các binh đoàn xe tăng khi đó sẽ không thể thực hiện được nhiệm vụ này, là không có cơ sở. Vì sau khi tiêu diệt được những đơn vị quân Nga vẫn như trước đây đe dọa sườn phải cụm các tập đoàn quân “Trung tâm”, việc tiến công vào Mát-xcơ-va sẽ không khó, mà còn dễ dàng hơn”.

Bộ tư lệnh Liên Xô kịp thời phán đoán được ý đồ của địch. Ngay từ ngày 19 tháng Tám, Gh. C. Giu-cốp lúc ấy đang chỉ huy bộ đội Phương diện quân Dự bị đã gửi lên Tổng tư lệnh tối cao bức điện sau đây:

“Bọn địch thấy ta tập trung một lực lượng lớn trên đường đi về Mát-xcơ-va và có Phương diện quân Trung tâm và cánh quân Vê-li-ki-e Lu-ki của ta bố trí ở các sườn của chúng nên đã tạm thời bỏ việc đánh vào Mát-xcơ-va, và trong khi chuyển sang phòng ngự tích cực chống Phương diện quân Tây và Phương diện quân Dự bị, chúng đã tung tất cả các đơn vị cơ động và xe tăng xung kích ra đánh Phương diện quân Trung tâm, Phương diện quân Tây – Nam và Phương diện quân Nam.

Có thể âm mưu của chúng là: tiêu diệt Phương diện quân Trung tâm, tiến ra vùng Tséc-ni-gốp, Cô-nô-tốp, Pri-lu-ki, rồi sẽ dùng đòn đánh ở sau lưng mà tiêu diệt các tập đoàn quân của Phương diện quân Tây – Nam. Sau đó, chúng đánh đòn chính vào Mát-xcơ-va vòng qua các khu rừng Bri-an-xcơ và đánh một đòn vào Đôn-bát…

Để đối phó với chúng, ngăn không cho chúng đánh tan Phương diện quân Trung tâm và thọc vào hậu phương của Phương diện quân Tây – Nam, tôi thấy rằng có nhiệm vụ phải báo cáo ý kiến của mình là cần phải hết sức gấp rút tập trung một cánh quân mạnh ở vùng Glu-khốp, Tséc-ni-gốp, Cô-tô-nốp. Thê đội yểm trợ cho việc tập trung phải được điều ngay bây giờ đến sông Đê-xna.

Cánh quân này cần có:

1. Khoảng 1.000 xe tăng lấy ở các quân đoàn cơ giới của quân khu Da-cáp-ca-dơ, ở lực lượng xe tăng dự bị của Bộ Tổng tư lệnh, và sau này khoảng 300 xe tăng lấy ở Viễn Đông.

2. Khoảng 10 sư đoàn bộ binh.

3. 3-4 sư đoàn kỵ binh.

4. 400 – 500 máy bay lấy ở quân khu Da-cáp-ca-dơ, ở lực lượng không quân thuộc Hải quân và của khu vực phòng không bảo vệ Mát-xcơ-va.

Nếu thấy cần có một phương thức đối phó tích cực hơn chống lại những hành động rất nguy hiểm này của địch thì nên gấp rút tập trung toàn bộ cánh quân trên đây ở khu vực Bri-an-xcơ, và từ đó sẽ đột kích vào sườn quân địch…”.

Lập tức có điện trả lời ngay:

“Dự kiến của đồng chí về khả năng tiến quân của Đức về phía Tséc-ni-gốp – Cô-nô-tốp – Pri-lu-ki được coi là đúng. Cuộc tiến quân này có nghĩa là cánh quân Ki-ép của ta sẽ bị đánh vu hồi từ bờ Đông sông Đni-ép-rơ và các tập đoàn quân 3 và 21 của ta sẽ bị bao vây. Như đã biết, một đơn vị địch đã vượt U-nê-tsa tiến ra Xta-rô-đúp. Để ngăn chặn tính huống phức tạp ngoài mong muốn như đã dự kiến đó, Phương diện quân Bri-an-xcơ đã được thành lập do Ê-ri-ô-men-cô đứng đầu. Những biện pháp khác cũng đang được áp dụng và sẽ có thông báo riêng. Chúng tôi hy vọng sẽ chặn đứng được cuộc tiến quân của bọn Đức. Xta-lin, Sa-pô-sni-cốp”.

Đặt nhiều hy vọng vào Phương diện quân Bri-an-xcơ mới được thành lập, Tổng tư lệnh tối cao quyết định tăng cường tối đa cho phương diện quân này để có thể nhanh chóng diệt tan cụm xe tăng 2 của Gu-đê-ri-an đã thọc sâu vào hướng Đông – Nam. Ngày 24 tháng Tám, khi nói chuyện bằng đường dây trực tiếp, I. V. Xta-lin hỏi tướng Ê-ri-ô-men-cô, tư lệnh phương diện quân: “… Có nên giải thể Phương diện quân Trung tâm, hợp nhất tập đoàn quân 3 với tập đoàn quân 21 và trao cho đồng chí tập đoàn quân 21 vừa hợp nhất này không?... Nếu đồng chí hứa sẽ đánh tan tên chó đẻ Gu-đê-ri-an thì chúng tôi còn có thể tăng cường thêm mấy trung đoàn không quân và mấy đại đội pháo phản lực (cho Phương diện quân Bri-an-xcơ. – TG.). Đồng chí có biết ý kiến”.

Câu trả lời của Ê-ri-ô-men-cô cứng rắn và quả quyết như tính đồng chí vậy: “Ý kiến của tôi về việc giải thể Phương diện quân Trung tâm như sau: vì tôi muốn đánh bại và nhất định sẽ đánh bại Gu-đê-ri-an, nên hướng từ phía Nam cần được bảo đảm vững chắc, có nghĩa là phải hiệp đồng chặt chẽ với cụm xung kích sẽ hoạt động ở khu vực Bri-an-xcơ. Do đó, tôi đề nghị chuyển giao cho tôi tập đoàn quân 21 sau khi đã hợp nhất với tập đoàn quân 3…”.

Đại bản doanh chuyển ngay cho A. I. Ê-ri-ô-men-cô hai tập đoàn quân thuộc Phương diện quân Trung tâm, sau khi đã hợp nhất tất cả các lực lượng của họ thành một tập đoàn quân (tập đoàn quân 21) đúng theo đề nghị của đồng chí, và cả một bộ phận lực lượng dự bị còn ít ỏi của Đại bản doanh.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #135 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2016, 08:14:27 am »

Bộ tư lệnh xô-viết cũng đã áp dụng mọi biện pháp nhằm bảo vệ tùy theo sức cho sườn phải của Phương diện quân Tây – Nam đã bị hở trên các hướng đi Cô-nô-tốp và Ba-khơ-ma-tsơ là những nơi quân của Gu-đê-ri-an đang lao tới. Với lực lượng và phương tiện rất có hạn của phương diện quân, chúng tôi phải gấp rút thành lập một tập đoàn quân mới, tập đoàn quân 40.

Thiếu tướng C. P. Pốt-la-xơ được cử làm tư lệnh tập đoàn quân này. Tất cả chúng tôi đều biết rõ đồng chí. Ngay từ những ngày đầu chiến tranh, đồng chí cựu thanh tra bộ binh của quân khu đã có mặt ở mọi khu vực tác chiến, thường là những nơi gay cấn nhất. Đồng chí hoàn thành mọi nhiệm vụ quan trọng do bộ tư lệnh phương diện quân giao cho với sự bình tĩnh vốn có. Có lần đồng chí đã từng hợp nhất và lãnh đạo cả một cụm quân. Đồng chí là một tướng lĩnh đã được thử thách trong chiến đấu, và khi Đại bản doanh lệnh phải gấp rút thành lập một tập đoàn quân mới thì Kiếc-pô-nô-xơ vốn rất quý mến Pốt-la-xơ, đã nói với đồng chí:

- Nào, bây giờ đến lượt cậu. Hãy nhận quyết định chỉ huy tập đoàn quân, mình thấy không có ai xứng đáng hơn. – Sực nhớ tập đoàn quân mới chỉ có trên giấy tờ, đồng chí sửa lại: - Nói đúng hơn, hãy xây dựng tập đoàn quân càng sớm càng tốt. Không còn nhiều thời gian nữa.

Tập đoàn quân được vội vã thành lập. Ban đầu, gồm có các sư đoàn bộ binh 135 và 293, sư đoàn xe tăng 10 và quân đoàn đổ bộ đường không 2. Bạn đọc đã biết sư đoàn bộ binh 135: sư đoàn này đã chiến đấu liên tục từ ngoài biên giới, và chúng ta cũng dễ hình dung khi được chuyển giao từ tập đoàn quân 5 sang cho Pốt-la-xơ thì nó đang ở trong tình trạng như thế nào. Sư đoàn bộ binh 293 mới bắt đầu xây dựng từ những lực lượng vừa được bổ sung tới mặt trận. Sư đoàn xe tăng mà hồi tháng Bảy lực lượng nòng cốt của nó đã được rút ra để tổ chức lại, lúc này mới chỉ nhận được mấy chục xe tăng. Còn về những lữ đoàn đổ bộ đường không, thì bạn đọc biết rồi: họ tham gia chiến đấu ác liệt để bảo vệ Ki-ép và bị tổn thất không ít.

Phương tiện tăng cường cho tập đoàn quân chỉ có mấy chục khẩu pháo của lữ đoàn pháo chống tăng 5.

Ngày 28 tháng tám, tướng Pốt-la-xơ có thể báo cáo với bộ tư lệnh phương diện quân rằng đồng chí đã có một số lực lượng nào đó. Cũng ngày hôm ấy, đồng chí được giao nhiệm vụ phải chặn ngay đường tiến quân của Gu-đê-ri-an, chiếm lĩnh phòng ngự ở phía Bắc Cô-nô-tốp và Bu-khơ-ma-tsơ trên tuyến Sô-xtơ-ca, Cô-rốp, Ma-lôi-e U-xti-ê và xa hơn nữa dọc theo sông Đê-xna tới Xtê-pa-nốp-ca.

Các binh đoàn nằm trong tập đoàn quân mới được điều động ở nhiều khu vực ngoài mặt trận về, nên tới các địa điểm quy định không cùng một lúc và buộc phải bước vào chiến đấu ngay với những sư đoàn xe tăng và cơ giới của Gu-đê-ri-an đột phá tới Đê-xna.

Đến cuối tháng Tám, trên chính diện dài 125 ki-lô-mét từ Sô-xtơ-ca tới Vô-lô-vin (ở phía Nam Mê-na), có hai sư đoàn bộ binh 293 và 135. Các sư đoàn chiếm lĩnh phòng ngự lúc địch đang tập kích. Sư đoàn 293 lâm vào tình thế đặc biệt hiểm nghèo: lợi dụng khoảng trống ở nơi tiếp giáp giữa tập đoàn quân 40 và tập đoàn quân 13 thuộc Phương diện quân Bri-an-xcơ, địch đã vòng sang sườn phải của sư đoàn và tập kích vào phía sau các binh đội từ phía Đông. Chúng ta cần đánh giá đúng đại tá P. Ph. La-gu-tin và cấp dưới của đồng chí. Các chiến sĩ tuy chưa được thử thách nhưng đã thể hiện tinh thần bất khuất cao độ. Cả những mũi đột kích của xe tăng phát-xít vào phía sau lưng sư đoàn lẫn những đòn công kích tâm lý của bọn lính tiểu liên đều không bẻ gãy được các chiến sĩ ta. Tướng Pốt-la-xơ đưa những đơn vị vừa mới đến thuộc quân đoàn đổ bộ đường không 2 và sư đoàn xe tăng 10 chi viện cho những đơn vị của La-gu-tin. Địch bị kìm chân và thậm chí bị đẩy lui ở một só nơi, một phần còn do sức ép mạnh của các binh đoàn thuộc Phương diện quân Bri-an-xcơ đánh vào Nốp-gô-rốt – Xê-véc-xki. Những đợt công kích quên mình của bộ đội cánh quân Nam thuộc diện quân bạn tất nhiên đã làm cho tình hình của tập đoàn quân 40 bớt gay go phần nào.

Bộ đội Phương diện quân Bri-an-xcơ thực hiện tiến công rất có kết quả trong thời kỳ đầu, khiến Gu-đê-ri-an lo sợ đến mức hắn không ngần ngại phải yêu cầu sự chi viện của bộ tham mưu cụm các tập đoàn quân “Trung tâm” và bộ tham mưu này đã vội vã ném cho hắn những binh đoàn xe tăng và cơ giới mới.

Tóm lại, phải công bằng mà nói rằng những đợt công kích quyết liệt của bộ đội Phương diện quân Bri-an-xcơ đã giúp rất nhiều cho các đơn vị bạn ở phía Nam. Nhưng rốt cuộc, các đơn vị vẫn không đạt được mục tiêu chủ yếu đã đề ra, vẫn không kìm chân được cụm xe tăng của Gu-đê-ri-an. Ngày 2 tháng Chín, Đại bản doanh lại kiên quyết yêu cầu A. I. Ê-ri-ô-men-cô: “Gu-đê-ri-an và toàn bộ cụm quân của hắn phải bị đập nát tan tành. Chừng nào điều này chưa làm được thì tất cả những lời cam đoan của đồng chí sẽ thắng lợi vẫn không có giá trị gì hết. Chúng tôi chờ đợi tin báo của đồng chí về việc đánh bại cụm Gu-đê-ri-an”.

Tiến trình của những sự kiện tiếp theo chứng tỏ Đại bản doanh đánh giá quá cao khả năng của Phương diện quân Bri-an-xcơ.

Tình hình ở dải chiến đấu của tập đoàn quân 21 mới được chuyển sang cho Phương diện quân Bri-an-xcơ diễn biến không thuận lợi. Khoảng trống giữa tập đoàn quân với những lực lượng chủ yếu của phương diện quân mở rộng thêm. Địch ngày càng đẩy các đơn vị ta lui về phía Đông – Nam. Các binh đoàn sườn phải của tập đoàn quân dã chiến 2 Đức đổ dồn vào chỗ trống. Chúng hùng hổ kéo đến Tséc-ni-gốp, vào sau lưng những sư đoàn thuộc tập đoàn quân 5 của ta đang chiếm lĩnh phòng ngự dọc theo bờ Đông sông Đni-ép-rơ từ Lô-ép tới bàn đạp Ô-cu-ni-nô-vô. Hội đồng quân sự phương diện quân yêu cầu tướng Pô-ta-pốp áp dụng mọi biện pháp cấp thiết để chặn địch, không cho chúng tiến tới Tséc-ni-gốp. Tư lệnh tập đoàn quân được lệnh phải ngoặt sang sườn phải của quân đoàn bộ binh 31 từ sông Đni-ép-rơ về phía Đông và đưa quân đoàn bộ binh 15 về phía Bắc Tséc-ni-gốp.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #136 vào lúc: 04 Tháng Mười Hai, 2016, 08:14:58 am »

Pô-ta-pốp gửi về những báo cáo đầy lo âu. Để giúp tư lệnh tập đoàn quân, Hội đồng quân sự phương diện quân quyết định gửi ngay M. A. Buốc-mi-xten-cô và tác giả những dòng này cùng một nhóm nhỏ sĩ quan tham mưu tới tập đoàn quân 5.

Xe chúng tôi băng qua Nê-gin, Cu-li-cốp-ca. Sáng sớm 31 tháng Tám, chúng tôi tới gần cầu qua sông Đê-xna ở phía nam Tséc-ni-gốp. Đại diện của cơ quan tham mưu tập đoàn quân đợi chúng tôi ở đây. Từng cột khói đen cuộn cuộn bốc cháy cao trên khắp thành phố. Chúng tôi được biết là địch không ngừng bắn phá thành phố. Mục tiêu chủ yếu của những trận tập kích đó là không cho viện binh ta từ bờ nam sông Đê-xna tiến tới tuyến mặt trận.

Chúng tôi chưa kịp tới khu trung tâm thành phố thì trên không đã xuất hiện nhiều tốp “Gioong-ke” được các máy bay tiêm kích yểm hộ. Chúng bổ nhào xuống khu dân cư. Nhà cửa đổ sập, cháy ngùn ngụt. Nhưng chẳng bao lâu, bọn cướp trời đã bị trừng trị đích đáng. Các máy bay tiêm kích của ta từ một sân bay gần đấy kịp thời xuất kích và dũng mãnh lao vào chiến đấu. Nhiều tên giặc lái đã kết thúc số phận nhục nhã của chúng trên mảnh đất Tséc-ni-gốp.

Ra khỏi thành phố, xe chúng tôi bon trên con đường đi qua cánh đồng đến một vùng rừng rộng. Cơ quan tham mưu tập đoàn quân đóng sâu trong khu rừng này. Tướng Pô-ta-pốp đang đợi chúng tôi.

Buốc-mi-xten-cô lắng ghe bản báo cáo đầu xúc động của tư lệnh tập đoàn quân. Tập đoàn quân đang gặp khó khăn. Các đơn vị trong tập đoàn quân trải dài trên một tuyến 105 ki-lô-mét, đang nỗ lực chiến đấu bên sườn trái để thanh toán bàn đạp Ô-cu-ni-nô-vô, còn ở phía Bắc vất vả lắm mới kìm chân được bốn sư đoàn địch đang tiến mạnh tới Tséc-ni-gốp. Lúc này, bọn Hít-le chỉ còn cách thành phố 15 ki-lô-mét. Chỉ có các sư đoàn bộ binh 62 và 200 đã bị tiêu hao thuộc quân đoàn bộ binh 15 đang chiến đấu chống lại chúng. Hai trung đoàn thuộc sư đoàn bộ binh 45 do tư lệnh tập đoàn quân rút ở tuyến phòng ngự sông Đni-ép-rơ, và lữ đoàn đổ bộ đường không 204 đang tới chi viện cho các sư đoàn này. Khi những đơn vị này tới mặt trận ở phía Bắc Tséc-ni-gốp thì quân đoàn bộ binh đã chuyển ngay sang tiến công để hất địch ra khỏi thành phố. Giá như quân đoàn được chi viện thêm xe tăng và được không quân phương diện quân chi viện…

- Thấy chưa, đồng chí Pô-ta-pốp, - Buốc-mi-xten-cô nhận xét, - tình hình ở chỗ các anh không đến nỗi tồi tệ.

Sau đó, ủy viên Hội đồng quân sự thông báo rằng viện binh ở khu vực Xu-mư đã bắt đầu bổ sung cho tập đoàn quân 5. Khi trở về bộ tham mưu phương diện quân, đồng chí sẽ đề nghị tướng Kiếc-pô-nô-xơ cho máy bay ném bom và máy bay cường kích của phương diện quân chi viện tập đoàn quân. Tiếc rằng chúng ta không có xe tăng để chi viện vì lực lượng xe tăng dự bị đã cạn.

Chúng tôi cùng tư lệnh tập đoàn quân trở về Tséc-ni-gốp, cơ quan tham mưu quân đoàn bộ binh 15 đóng ở ngoại vi Đông – Nam thành phố. Những trận không chiến vẫn diễn ra tại đây. Máy bay ném bom phát-xít lao tới nhà ga ngay trước mắt chúng tôi. Bom rơi gần đoàn tàu chở các đại đội đi đầu vừa từ Xu-mư tới.

Đại tá M. I. Blan-cơ đón chúng tôi ở sở chỉ huy quân đoàn. Chính đồng chí đã đưa những binh đội thuộc sư đoàn bộ binh 87 đã chiến đấu anh dũng ở biên giới, thoát ra khỏi vòng vây. Giờ đây, Blan-cơ được chỉ định làm tư lệnh quân đoàn bộ binh 15 (cựu tư lệnh là thiếu tướng I. I. Phê-đi-u-nin-xki đã chỉ huy tập đoàn quân 32 của Phương diện quân Tây).

Blan-cơ là con người luôn tràn đầy nghị lực và lạc quan. Giờ đây, báo cáo của đồng chí ủy viên Hội đồng quân sự phương diện quân thấm đượm sâu sắc niềm tin quân đoàn sẽ bảo vệ được Tséc-ni-gốp.

Buốc-mi-xten-cô hỏi về tinh thần bộ đội, về tổ chức công tác giáo dục, việc chuẩn bị đạn dược và tình hình ăn uống của bộ đội trong chiến đấu. Đồng chí còn quan tâm hỏi han việc kịp thời cứu chữa thương binh và có nhanh chóng đưa được anh em ra khỏi trận địa không. Với sự nhạy cảm và quan tâm vốn cố của mình, ủy viên Hội đồng quân sự cố gắng thâm nhập mọi mặt sinh hoạt và hoạt đông chiến đấu của quân đoàn. Ý kiến đóng góp của đồng chí bao giờ cũng thiết thực, cụ thể.

Ít lâu sau, chúng tôi về Pri-lu-ki. Buốc-mi-xen-cô báo cáo tỉ mỉ trước Hội đồng quân sự phương diện quân về tình hình ở khu vực Tséc-ni-gốp và những biện pháp đã được áp dụng. Những gì đã hứa với tướng Pô-ta-pốp, tư lệnh tập đoàn quân, đều được thực hiện ngay.

Tập đoàn quân 21 thuộc Phương diện quân Bri-an-xcơ tiếp tục rút lui nên những ngày đầu tháng Chín, công việc của chúng tôi càng nhiều. Trước sức ép của địch, tập đoàn quân này rơi vào chỗ tiếp giáp giữa các tập đoàn quân của Pô-ta-pốp và Pốt-la-xơ.

Những ai ít am hiểu nghệ thuật tác chiến cũng có thể biết rằng trong hoàn cảnh chiến đấu, việc tổ chức hiệp đồng tại các sườn tiếp giáp giữa các tập đoàn quân, dù là thuộc một phương diện quân, cũng đã có nhiều khó khăn. Còn nếu trong một dải hoạt động lại có các tập đoàn quân thuộc nhiều phương diện quân thì công việc này còn phức tạp biết bao.

Hơn nữa, tướng V. I. Cu-dơ-nê-txốp, tư lệnh tập đoàn quân 21, lại không chú ý tổ chức thông tin liên lạc chặt chẽ với các tập đoàn quân bạn là tập đoàn quân 5 và 40, thông báo cho bộ tư lệnh các tập đoàn quân trên biết kế hoạch của mình, nên tình trạng thiếu phối hợp hành động giữa các đơn vị tiếp giáp đã làm giảm sút các nỗ lực chung, tạo điều kiện cho địch lợi dụng sơ hở đó.

Cuối cùng, tối ngày 6 tháng Chín, Nguyên soái Sa-pô-sni-cốp thông báo quyết định của Đại bản doanh chuyển thuộc tập đoàn quân 21 sang Phương diện quân Tây – Nam. Nhưng lúc này, tình thế ở sườn phía Bắc của chúng tôi đã cực kỳ nghiêm trọng.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #137 vào lúc: 17 Tháng Mười Hai, 2016, 02:25:25 pm »

CHIẾN ĐẤU Ở HAI BÊN SƯỜN

Nguy cơ đe dọa chúng tôi ngày một lớn. Những tin tức nắm được cho thấy sang đầu tháng Chín năm 1941, bộ chỉ huy Hít-le không chỉ sử dụng những đơn vị trước đây đã tiến công trên hướng Ki-ép, mà còn sử dụng cả những lực lượng lớn kéo từ hướng chiến lược Mát-xcơ-va và từ cánh Nam cụm các tập đoàn quân “Nam” tới đây để đối phó với Phương diện quân Tây – Nam. Sau này, chúng tôi mới được biết có trên 8 sư đoàn bộ binh, 3 sư đoàn xe tăng và 3 sư đoàn cơ giới địch đã tham gia đột kích vào cánh Bắc của bộ đội ta, còn tập kích vào cánh Nam ở khu vực Crê-men-tsúc có tới 12 sư đoàn bộ binh, 4 sư đoàn xe tăng và 3 sư đoàn cơ giới. Ngoài ra, trong dải hoạt động từ Ô-cu-ni-nô-vô tới Crê-men-tsúc, địch có 20 sư đoàn bộ binh, 1 sư đoàn xe tăng và 3 sư đoàn bảo vệ, chưa kể lực lượng dự bị chiến dịch của chúng.

Theo tính toán với mức thấp nhất, bộ chỉ huy Hít-le đã xây dựng trên hướng chiến lược Ki-ép một ưu thế quân sự gấp hơn hai lần lực lượng của Phương diện quân Tây – Nam. Nếu tính cả những thuận lợi về sự bố trí chiến dịch và ưu thế tuyệt đối của chúng về xe tăng và không quân thì sẽ thấy rõ ngay là chúng ta bị lâm vào tình thế nghiêm trọng đến mức nào.

Đến lúc này, bộ chỉ huy Hít-le càng lộ rõ ý đồ là chúng sẽ dùng những cánh quân mạnh đột kích vào các sườn bên ngoài nhằm tiến sâu vào phía sau để hợp vây những lực lượng chủ yếu của phương diện quân chúng tôi. Như bạn đọc đã biết, tình hình ở phía Bắc đáng lo hơn cả. Lúc các tập đoàn quân cánh Nam của Phương diện quân Bri-an-xcơ đang cố gắng tiêu diệt cụm cảnh giới mạnh do Gu-đê-ri-an để lại ở đó, thì những lực lượng chủ yếu của tập đoàn xe tăng của hắn đánh vào tập đoàn quân 40 của chúng ta vừa mới được thành lập, còn thiếu quân số. Bộ đội ta đã anh dũng chiến đấu kìm chân được bầy xe tăng lớn đó ở giữa hai con sông Xây-mơ và Đê-xna, phía Bắc Cô-nô-tốp và Ba-khơ-ma-tsơ. Bộ tư lệnh phương diện quân điều tới đây toàn bộ lực lượng dự bị của mình, nhưng vẫn không ngăn được địch. Tập đoàn quân 40 vừa chiến đấu vất vả, vừa từ từ rút về phía Nam.

Tất nhiên, bộ tư lệnh chúng tôi quan tâm chủ yếu đến những sự kiện trên cánh này của phương diện quân. Và mặc dù có những dấu hiệu bọn Hít-le đang có những mưu đồ nào đó cả ở phía Nam, nhưng chúng tôi vẫn bớt lo đến sườn trái của mình hơn. Chúng tôi cho rằng ở đấy, bộ đội ta sẽ đánh bật địch dễ dàng hơn – dẫu sao tuyến phòng ngự cũng trải theo sông Đni-ép-rơ, dọc theo một vật cản bằng nước rộng lớn mà bọn phát-xít không dễ dàng vượt qua được. Hơn nữa, chúng tôi còn tính rằng nếu kìm được xe tăng của Gu-đê-ri-an ở phía Bắc, thì cuộc tiến công của địch ở phía Nam sẽ không đạt được mục đích. Những sư đoàn của các tập đoàn quân 26 và 38 trải dài trên một mặt trận rộng vẫn tiếp tục cố thủ ở phía Nam Ki-ép. Vào tháng Tám, những đơn vị trên đã chặn đứng được mọi ý đồ vượt sông Đni-ép-rơ của địch và bộ tư lệnh hoàn toàn có cơ sở để dựa vào tinh thần kiên cường của họ.

Thậm chí đến khi thiếu tướng Phê-cơ-len-cô, người vừa thay trung tướng Đ. I. Ri-a-bư-sép làm tư lệnh tập đoàn quân 38, báo cáo ở phía Đông – Nam Crê-men-tsúc, tại khu vực Đê-ri-ép-ca, các đơn vị của tập đoàn quân 17 Đức đã vượt sang tả ngạn và chiếm được một bàn đạp nhỏ, tư lệnh và bộ tham mưu phương diện quân vẫn tương đối bình tâm. Sau khi lệnh cho tư lệnh tập đoàn quân phải hành động kiên quyết nhằm thanh toán bàn đạp ấy và hứa sẽ sử dụng lực lượng dự bị của phương diện quân chi viện cho tập đoàn quân, Kiếc-pô-nô-xơ vẫn tập trung toàn bộ nghị lực để chỉ đạo hoạt động của các đơn vị cánh Bắc phương diện quân như trước đây. Nhưng tình hình ở đó ngày một xấu. Mối nguy cơ không chỉ đe dọa tập đoàn quân 40, mà cả các đơn vị thuộc tập đoàn quân 5 bị điều xa lên phía Tây – Bắc, thành tuyến mặt trận hình móng ngựa chạy từ phía Bắc Tséc-ni-gốp, tới gần Li-u-bếch thì dựa vào sông Đni-ép-rơ, rồi tiếp đó trải dài theo bờ sông đến Xô-rô-cô-si-tsi, đang có nguy cơ bị hợp vây. Những dấu hiệu đầu tiên bị hợp vây xuất hiện ngay từ ngày đầu tháng Chín, khi những đơn vị tập đoàn quân 2 của Đức vượt sông Đê-xna ở phía Đông – Nam Tséc-ni-gốp và chiếm lấy bàn  đạp ở khu vực Vi-bli-a. Đồng thời, những sư đoàn của tập đoàn quân 6 Đức lại tăng cường sức ép từ phía bàn đạp Ô-cu-ni-nô-vô rủi ro. Đến ngày 5 tháng Chín, chúng đột phá tới làng Mắc-xim, nơi có bến vượt sông Đê-xna. Nếu lúc này, bọn phát-xít vượt được sông ở nơi đây, thì chúng sẽ có khả năng hội quân được với những đơn vị của chúng đã đi vòng qua Tséc-ni-gốp từ phía Đông, và khi đó, những lực lượng chủ yếu của tập đoàn quân 5 của chúng ta sẽ bị cắt khỏi những đơn vị khác của phương diện quân. Thế nhưng nhờ những cố gắng lớn lao, các chiến sĩ và cán bộ sư đoàn bộ binh 228 của đại tá V. Gh. Tséc-nốp đã phá vỡ được ý định vượt sông của địch. Chỉ tiếc rằng điều đó vẫn không loại trừ được mối nguy cơ. Chúng còn khả năng tiến tới Tséc-ni-gốp theo bờ Tây sông Đên-xna và cắt đường rút lui của các sư đoàn thuộc quân đoàn bộ binh 31.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #138 vào lúc: 17 Tháng Mười Hai, 2016, 02:26:58 pm »

Địch vẫn giữ vững bàn đạp ở khu vực Vi-bli-a. Những đơn vị Đức ở đây đã kịp bám chắc vào mảnh đất này. Còn chúng tôi thì không đủ sức để hất nổi chúng. Nhiều đợt phản kích của hai tiểu đoàn thuộc sư đoàn bộ binh 62 và của những phân đội thuộc lữ đoàn đổ bộ đường không 204 được điều động tới đây, đều không có kết quả. Không quân địch luôn luôn uy hiếp trên trận địa để kìm chân bộ đội ta. Tướng Pô-ta-pốp lệnh cho quân đoàn trưởng quân đoàn bộ binh 15 bằng bất kỳ giá nào cũng phải hất địch sang bên kia sông Đê-xna. Đại tá M. I. Blan-cơ đích thân chỉ huy cuộc phản kích. Các phân đội bị tổn thất lớn, Blan-cơ hy sinh, còn bàn đạp vẫn nằm trong tay địch.

Đã đến lúc cần phải rút tập đoàn quân 5 sang bên kia sông Đê-xna, thu hẹp tuyến mặt trận và sử dụng đến lực lượng dự bị để cải thiện tình hình tác chiến của tập đoàn quân, nhưng tướng Pô-ta-pốp lại chỉ được phép uốn thẳng tuyến phòng ngự của quân đoàn bộ binh 31. Biện pháp này không làm hay đổi được về cơ bản hình thái của tập đoàn quân.

Đánh giá đúng tình hình, ngày 4 tháng Chín, tổng tư lệnh bộ đội hướng Tây – Nam báo cáo lên Đại bản doanh là địch đã tạo nên ở các bên sườn Phương diện quân Tây – Nam một hình thái đánh vu hồi và uy hiếp đột nhập vào sau lưng bộ đội phương diện quân. Do đó, X. M. Bu-đi-ôn-nưi đề nghị tăng cường những lực lượng dự bị cần thiết cho phương diện quân, và nếu Đại bản doanh không có lực lượng dự bị thì cho phép lấy hai sư đoàn của khu vực cố thủ Ki-ép và hai sư đoàn của tập đoàn quân 26. Ngay hôm ấy, Tổng tham mưu trưởng thông báo rằng Tổng tư lệnh tối cao không phản đối việc bố trí lại lực lượng trong phương diện quân như vậy.

Chúng tôi ở bộ tham mưu phương diện quân hiểu rằng những biện pháp đó cũng hoàn toàn chưa đủ. Trận đánh với quy mô ngày càng lớn, như miếng bọt bể hút nước, đã nuốt chửng ngay những lực lượng dự bị nhỏ bé mà sở dĩ chúng tôi có được là nhờ rút bớt lực lượng ở những đoạn khác chưa bị địch tiến công. Vậy thì bất kỳ lúc nào, địch có thể đột kích vào những chỗ yếu nhất trong tuyến phòng ngự của ta.

Bộ tư lệnh tối cao đã làm tất cả những gì có thể để chi viện cho chúng tôi. Như đã nói ở trên, trong số những biện pháp kiên quyết đã áp dụng, phải kể đến việc hợp nhất Phương diện quân Trung tâm và Phương diện quân Bri-an-xcơ vào tay tướng Ê-ri-ô-men-cô, chuyển thuộc cho đồng chí những lực lượng dự bị của Đại bản doanh nhằm mục đích duy nhất là đánh tan được các đơn vị của Gu-đê-ri-an. Cũng nhằm mục đích đó, tập đoàn quân 40 đã gấp rút được thành lập để cải thiện tình hình ở chỗ tiếp giáp giữa các phương diện quân. Song, khả năng của Đại bản doanh cũng chỉ có hạn.

Tổng tư lệnh bộ đội hướng Tây – Nam vẫn chăm chú theo dõi những sự kiện ở phương diện quân chúng tôi, đã kịp thời thấy rõ nguy cơ ẩn náu trong cái bàn đạp của địch ở phía Đông – Nam Crê-men-tsúc. Ngày 4 tháng Chín, X. M. Bu-đi-ôn-nưi liên lạc với Kiếc-pô-nô-xơ.

- Chậm thanh toán cái bàn đạp ở Đê-ri-ép-ca có nghĩa là tự sát, - Nguyên soái nói và yêu cầu phải hất bọn Hít-le ra khỏi bàn đạp sông Đni-ép-rơ. Đồng chí đề nghị phái những đại diện có trách nhiệm của phương diện quân tới giúp tư lệnh tập đoàn quân là Phê-cơ-len-cô.

Kiếc-pô-nô-xơ lệnh cho tôi triệu tập chủ nhiệm pháo binh M. A. Pác-xê-gốp, chủ nhiệm ô-tô – xe tăng – cơ giới V. T. Vôn-xki và tham mưu phó không quân V. M. Lô-đô-vôi – Xép-tsen-cô tới gặp đồng chí.

- Họ sẽ tới chỗ Phê-cơ-len-cô, - Kiếc-pô-nô-xơ nói. – Đồng chí cũng chuẩn bị đi cùng họ.

Rất may, mọi người đều có mặt ở nơi làm việc. Chúng tôi tập trung đông đủ tại phòng làm việc của đồng chí tư lệnh, lúc này, đã có Kiếc-pô-nô-xơ, Buốc-mi-xten-cô, Rư-cốp và Tu-pi-cốp. Kiếc-pô-nô-xơ cho biết, Hội đồng quân sự giao cho chúng tôi giúp bộ tư lệnh tập đoàn quân 38 thủ tiêu bàn đạp Crê-men-tsúc của địch.

- Chúng ta không thể ngồi lại đây, tại Pri-lu-ki này mà theo dõi được sát chiến dịch rất quan trọng đó. Các đồng chí cần tìm hiểu tình hình tại chỗ và làm tất cả để nhiệm vụ được hoàn thành. Các đồng chí cần thường xuyên báo cáo tiến trình các sự kiện cho bộ tham mưu phương diện quân và trực tiếp cho tổng tư lệnh.

- Đề nghị các đồng chí quan tâm, - M. A. Buốc-mi-xten-cô nói thêm, - sao cho toàn thể các chiến sĩ, cán bộ chỉ huy và cán bộ chính trị của tập đoàn quân đều quán triệt được tầm quan trọng của nhiệm vụ trước mắt. Vì nếu địch có thể từ đó đột phá và hợp điểm với các đơn vị của Gu-đê-ri-an thì toàn bộ phương diện quân chúng ta có nguy cơ bị tiêu diệt.

Lúc chia tay, tư lệnh phương diện quân bảo tôi:

- Đồng chí Ba-gra-mi-an, đồng chí chịu trách nhiệm tổ chức công việc và thông báo kịp thời. Cuối ngày mai, tôi đợi báo cáo đầu tiên của đồng chí.
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
macbupda
Moderator
*
Bài viết: 11970


Lính của PTL


« Trả lời #139 vào lúc: 17 Tháng Mười Hai, 2016, 02:27:32 pm »

Chúng tôi ra đi vào những thời điểm khác nhau. Từ bộ tham mưu phương diện quân đến Cô-den-si-na là nơi đóng sở chỉ huy tập đoàn quân 38, đường dài gần 180 ki-lô-mét. Song tôi đi ô-tô mất gần một ngày bởi phần lớn là đường rất trơn sau những trận mưa kéo dài. Tìm được sở chỉ huy tập đoàn quân cũng khá vất vả vì chúng ta cố gắng ngụy trang các cơ quan tham mưu thật tốt để tránh địch tập kích bằng đường không.

Tướng N. V. Phê-cơ-len-cô tiếp tôi niềm nở. Chúng tôi là những người quen cũ. Ngay vào những năm ba mươi, chúng tôi đã cùng phục vụ ở sư đoàn kỵ binh 5. Khi đó tôi làm tham mưu trưởng sư đoàn, đồng chí là trung đoàn trưởng trung đoàn cơ giới. Ngay hồi đó, đồng chí đã gây được uy tín do lòng tận tụy, tính thẳng thắn và cương quyết. Đồng chí được tặng thưởng Huân chương Lê-nin vì đã có công huấn luyện trung đoàn đạt thành tích xuất sắc. Năm 1940, Phê-cơ-len-cô được chỉ định làm sư đoàn trưởng sư đoàn xe tăng, và đầu năm 1941 – quân đoàn trưởng quân đoàn cơ giới 19 mới bắt đầu thành lập. Phê-cơ-len-cô nổi bật lên trong những trận chiến đấu ngay từ những tuần đầu chiến tranh và đã được tặng Huân chương Cờ đỏ. Tuần lễ trước đây, theo đề nghị của tướng Kiếc-pô-nô-xơ, đồng chí được bổ nhiệm làm tư lệnh tập đoàn quân 38.

Là người trung thực và cởi mở, Phê-cơ-len-cô công nhận ngay là lần này, địch khôn ngoan hơn đồng chí. Trước khi chiếm bàn đạp ở bờ Đông sông Đni-ép-rơ, chỗ hợp lưu giữa hai con sông nhỏ Pxi-ôn và Voóc-xcơ-la ít lâu, bọn phát-xít tổ chức một cuộc đổ bộ lớn ở cù lao Crô-lê-vít gần Tséc-ca-xư và đã gây ra ấn tượng là chúng đang chuẩn bị vượt sông Đni-ép-rơ chính tại nơi đây và sẽ sử dụng cù lao làm chiếc cầu đệm để lấy đà. Do đó, một bộ phận lực lượng quan trọng của tập đoàn quân (ba trong số bảy sư đoàn) đã được điều tới khu vực này. Những binh đoàn còn lại phải phòng ngự trên một tuyến rộng. Những ngày gần đây, Phê-cơ-len-cô lại ném tới Tséc-ca-xư sư đoàn dự bị duy nhất của mình. Địch lợi dụng ngay tình huống này. Chúng chọn chỗ yếu nhất để đột kích là bờ sông Đni-ép-rơ giữa hai nhánh sông Pxi-ôn và Voóc-xcơ-la. Tại đây chỉ có một sư đoàn bộ binh phòng ngự trên một tuyến dài 54 ki-lô-mét. Ở đoạn vượt sông, bên ta chỉ có một trung đoàn bộ binh. Còn phía địch, chỉ tính riêng thê đội một đã có tới hai sư đoàn bộ binh. Tướng Phê-cơ-len-cô không có lực lượng dự bị nào ở gần đây. Trong hai ngày đầu chỉ có những binh đội của sư đoàn bộ binh 300 đóng tại đó và những phân đội mới được điều đến thuộc sư đoàn kỵ binh 34 của đại tá A. A. Grê-tsơ-cô lấy ở lực lượng dự bị của tổng tư lệnh hướng Tây – Nam và chuyển thuộc tập đoàn quân, có thể chống trả địch vượt sông Đni-ép-rơ. Đại tá P. I. Cu-dơ-nê-txốp, sư đoàn trưởng bộ binh, cố gắng cơ động lực lượng, ném thêm vào đó một số đơn vị nào đó lấy ở các khu vực khác. Nhưng trong điều kiện đồng chí phải phòng ngự trên một tuyến rất rộng, thì đó là điều hầu như không thể thực hiện được. Lợi dụng ưu thế gấp bội về quân số, ưu thế tuyệt đối về không quân và pháo binh, địch đã đẩy những phân đội của ta ra xa bờ. Khi những binh đội của quân đoàn kỵ binh 5 và sư đoàn bộ binh 304 lấy ở những lực lượng dự bị tới nơi thì những đơn vị phát-xít đã vượt qua và bám chắc vào bàn đạp đã chiếm lĩnh. Trước khi chúng tôi đến, ở tả ngạn sông Đni-ép-rơ đã có tới năm sư đoàn địch. Đối phó với chúng là hai sư đoàn bộ binh và một quân đoàn kỵ binh đã bị thiệt hại đáng kể vì không quân địch trên đường chuyển quân. Những lực lượng này rõ ràng không thể tiêu diệt nổi bàn đạp của địch. Cần có thêm những đơn vị mới, xe tăng, pháo binh với đầy đủ cơ số đạn dự trữ. Tôi báo cáo ngay những ý kiến ban đầu của mình bằng điện thoại với tướng Tu-pi-cốp và đề nghị đồng chí gấp rút tăng cường cho tập đoàn quân 38 những đội viện binh cần thiết như tổng tư lệnh hướng Tây – Nam đã hứa.

Đến tối, toàn bộ tổ công tác chúng tôi đã tập trung đủ. Tôi giới thiệu ngắn gọn tình hình với các đồng chí, kể lại nội dung đã điện cho Tu-pi-cốp và đề nghị cùng lên đường xuống các đơn vị. Tôi đến sư đoàn bộ binh 304. Đồng chí sĩ quan phòng tác chiến tập đoàn quân cùng đi biết rõ ngóc ngách, chỉ đường rất tự tin, không cần nhìn bàn đồ. Dọc đường, máy bay tiêm kích địch mấy lần bổ nhào xuống xe chúng tôi. Rất may là mọi sự đều ổn. Đồng chí dẫn đường chỉ cho chúng tôi ngọn đồi nổi lên sơ với các địa vật xung quanh. Tại đó có đài quan sát của sư đoàn trưởng. Khi chúng tôi còn cách nó khá xa thì pháo binh phát-xít tập kích vào đấy. Ngọn đồi chìm trong khói đạn. Chúng tôi có cảm tưởng ở đấy không gì còn nguyên vẹn. Lợi dụng địa hình che khuất, xe chúng tôi đến tận ngọn đồi. Các chiến sĩ đang khiêng một đại tá bị thương nặng trên cáng. Đồng chí là chủ nhiệm pháo binh sư đoàn.

Các chiến sĩ đang sửa đường dây chỉ lối cho chúng tôi. Lát sau, tôi bước vào một căn hầm đào sâu. Ở đây có mấy sĩ quan và một vị tướng dáng người cao lớn. Sau khi trình diện, tôi nghe thấy câu trả lời:

- Thiếu tướng Pu-khốp, sư đoàn trưởng.

Ai có thể hình dung được con người trầm lặng, chậm chạp đó lại là một anh hùng thực sự và tập đoàn quân 13 do đồng chí chỉ huy sau này đã nổi tiếng dũng cảm trong trận chiến đấu ở vòng cung Cuốc-xcơ…
Logged

Tự hào thay, mác búp đa
Khởi đầu những bản hùng ca lẫy lừng.
Thô sơ, gian khổ đã từng
Chính quy, hiện đại, không ngừng tiến lên.
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM