Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #80 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:27:25 am » |
|
Sáng hôm sau, trong cuộc họp thành phần hẹp theo quy định, cũng tại nhà “Con Ó”, cơ quan Văn phòng tiền phương Bộ Tổng Tham mưu ở Tân Sơn Nhất. Đầu tiên tôi báo cáo vắn tắt tinh thần biên bản hội đàm của hai đại diện Bộ Chính trị hai Đảng, ý kiến đồng chí Bun Thong. Tiếp sau, tôi báo cáo dự kiến việc rút quân tình nguyện Việt Nam, theo kế hoạch 5 năm, 2 bước (5 năm từ 1985 - 1990).
Bước l: Cuối năm 1985 - 1987.
- Quân tình nguyện Việt Nam mở các hoạt động quân sự tích cực, liên tục trong cả mùa mưa tới và mùa khô sang năm, tiêu diệt tàn quân Pôn Pốt còn lại.
- Ra sức giúp bạn xây dựng lực lượng vũ trang cách mạng, xây dựng và củng cố chính quyền cơ sở, bảo đảm an ninh nội địa.
- Giúp bạn và cùng bạn xây dựng hệ thống chướng ngại vật phòng thủ biên giới (ký hiệu K5) và các bàn đạp, căn cứ đóng quân cơ động ở các vùng trọng điểm trong nội địa.
- Rút bớt những nhân viên ở các cơ quan giúp bạn, những đơn vị lẻ, những bộ phận không cần thiết phải tiếp tục ở lại để giảm nhẹ cơ quan và để gọn các đơn vị của các mặt trận quân tình nguyện.
Bước 2: 1988 - 1990.
-Thực hiện rút quân tình nguyện từng bước.
Rút cơ quan Bộ Tư lệnh 719 về Tân Sơn Nhất (công khai là quân tình nguyện Việt Nam đã rút về nước). Chỉ để lại ở Sở chỉ huy tiền phương Phnôm Pênh ít người, rất nhẹ, trực tiếp chỉ huy việc rút quân.
- Ở các mặt trận thì quân tình nguyện rút dần (nơi nào địch đã suy yếu, bạn đã tự đảm đương thì quân tình nguyện rút trước; nơi nào địch còn mạnh, bạn chưa đủ sức thì quân tình nguyện rút về sau). Các cơ quan mặt trận thì bộ phận nặng rút về trước về quân khu mình, bộ phận nhẹ ở lại tiếp tục chỉ huy rút sau. Các bộ phận lẻ rút hết, các bệnh viện, bệnh xá, kho tàng chuyển về hết... (cụ thể kế hoạch rút từng đơn vị, thời gian rút đơn vị nào trước sau, căn cứ vào tình hình lúc đó, các Bộ Tư lệnh mặt trận làm kế hoạch do Bộ Tư lệnh 719 phê duyệt).
Đi đôi với kế hoạch rút quân tình nguyện này, đề nghị cơ quan chính trị làm kế hoạch lãnh đạo, kế hoạch công tác chính trị, kế hoạch tuyên truyền và nhất là kế hoạch dân vận ra sức giúp bạn xây dựng cơ sở, giáo dục quần chúng. Các cơ quan hậu cần, kỹ thuật làm kế hoạch bảo đảm hậu cần kỹ thuật cho việc rút quân tình nguyện Việt Nam và giúp bạn làm kế hoạch để đảm bảo cho lực lượng vũ trang mình, sau khi quân tình nguyện Việt Nam đã rút hết về nước.
Sau khi tôi báo cáo xong, giờ nghỉ có đồng chí nói với tôi: “Cơ bản đồng ý kế hoạch đó, tình hình bây giờ đã khá hơn, không nên để quân tình nguyện ở lại lâu hơn nữa, ở lại càng lâu thì càng phức tạp thêm, rồi quan hệ nội bộ ta - bạn cũng dễ phát sinh vấn đề”. Nhưng cũng có đồng chí nói: “Kế hoạch rút quân vội như thế không đơn giản đâu! Làm không khéo thì quân ta lại phải trở lại thôi! Có khi lại phải làm lại từ đầu, giúp bạn làm lại cách mạng lần thứ ba nữa đấy!”.
Buổi chiều họp lại, để nghe các đồng chí dự hội nghị phát biểu ý kiến, tôi ngồi ghi chép, thấy cũng ít người phát biểu. Chỉ có vài đồng chí phát biểu thêm tình hình địch, tình hình bạn ở khu vực mặt trận mình phụ trách. Chỗ thuận lợi, nơi khó khăn, nhưng nghe thì thấy khó khăn nhiều hơn thuận lợi. Khi hết ý kiến tham gia vào kế hoạch rút quân, đồng chí Tấn kết luận “việc này chúng tôi sẽ bàn tiếp với anh Sáu Nam và Bộ Tư lệnh 719, chưa thể kết luận ngay bây giờ được, vì cũng chưa vội, chưa phải làm ngay... Bây giờ về các đồng chí tập trung vào việc chuẩn bị và thực hiện kế hoạch quân sự mùa mưa cho tốt. Có đánh thắng hơn nữa, làm cho địch bị tiêu diệt nhiều hơn nữa, cố gắng giúp bạn nhanh chóng mạnh hơn nữa, thì ta mới lui quân sớm được...”.
Từ hội nghị đó về sau, tôi cũng không theo dõi Bộ Tư lệnh 719 và các Bộ Tư lệnh mặt trận tiếp tục làm kế hoạch rút quân như thế nào!
Đến năm 1987, theo chỉ đạo của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Lê Đức Anh sau khi làm kế hoạch và thực hiện kế hoạch điều chỉnh bố trí lực lượng lại ở Việt Nam, tôi đi với đồng chí Lê Đức Anh vào Thành phố Hồ Chí Minh để họp với Bộ Tư lệnh 719, các mặt trận các thủ trưởng quân khu phía Nam bàn về việc rút quân tình nguyện Việt Nam ở Campuchia về nước.
Trước ngày họp, đồng chí Lê Đức Anh chỉ thị tôi chuẩn bị để sang họp Văn phòng Trung ương 2 ở T78 (Thành phố Hồ Chí Minh) báo cáo kế hoạch điều chỉnh chiến lược chung và dự kiến kế hoạch rút quân tình nguyện ở Campuchia về nước.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #81 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:30:01 am » |
|
Một buổi chiều vào phòng họp ở T78, thấy có các đồng chí Nguyễn Văn Linh, Võ Chí Công, Đỗ Mười (tôi nhớ có cả đồng chí Phạm Hùng, không có đồng chí Lê Đức Thọ), bên quân đội có các đồng chí Lê Đức Anh, Đoàn Khuê, Nguyễn Quyết. Trước khi họp, đồng chí Trí, Trưởng phòng kế hoạch treo bản đồ xong ra phòng bên cạnh, tôi được ở lại dự họp, tôi tưởng tôi được ở lại ghi chép ý kiến. Nhưng mở dầu, đồng chí Lê Đức Anh giới thiệu: “Đồng chí Khánh Cục trưởng Cục Tác chiến trước đây làm kế hoạch chiến lược, vừa qua giúp tôi làm kế hoạch điều chỉnh chiến lược, đề nghị các anh cho phép đồng chí đó báo cáo với các anh để các anh cho ý kiến kết luận. Các đồng chí ủy viên Bộ Chính trị khác hôm nay không họp ở đây, thì đồng chí Khánh ở Hà Nội đã tới nhà riêng từng đồng chí để báo cáo xin ý kiến rồi...”. Đồng chí Nguyễn Văn Linh nói: “Được, được, đồng chí nắm được vấn đề thì cứ báo cáo đi”.
Tôi được chỉ định báo cáo một cách bất ngờ, nhưng vì đã qua báo cáo nhiều lần với các đồng chí ủy viên Bộ Chính trị ở Hà Nội, nên cũng “thuộc bài” và bình tĩnh báo cáo ngay. Trước hết báo cáo tóm tắt tình hình địch, ta hiện nay, chủ trương điều chỉnh chiến lược, việc thực hiện kế hoạch điều chỉnh bố trí lực lượng ở Việt Nam và kế hoạch dự kiến lần này rút quân tình nguyện ở Campuchia về nước. Tôi chỉ báo cáo gọn trong một tiếng đồng hồ. Nghe xong đồng chí Đỗ Mười chỉ nói: “Được, được, tôi đồng ý, tình hình bây giờ như thế, thì phải làm như thế là đúng!”. Hình như tôi nhớ không có ai nói gì thêm nữa, đồng chí Nguyễn Văn Linh đặt bút xuống nói: “Anh Sáu Nam và các anh bên Quốc phòng chuẩn bị kế hoạch điều chỉnh chiến lược như thế là tốt, là phù hợp với tình hình mới, các đồng chí ủy viên Bộ Chính trị khác đã nghe và đồng ý, thì bây giờ ta kết luận nhé!... Đồng ý với kế hoạch đồng chí vừa trình bày, để về các đồng chí làm đi nhé?”. Hội nghị thông qua kế hoạch điều chỉnh chiến lược nhanh gọn.
Ngày hôm sau vào hội nghị về Campuchia ở nhà “Nguyễn Cao Kỳ”, gần Văn phòng tiền phương Bộ Tổng tham mưu Tân Sơn Nhất. Vào họp đồng chí Lê Đức Anh chỉ nói: “Hôm qua họp Bộ Chính trị ở T78, đồng chí Nguyễn Văn Linh - Tổng Bí thư đã đồng ý thông qua kế hoạch điều chỉnh chiến lược, và kế hoạch rút quân tình nguyện ở Campuchia rồi, bây giờ chúng ta bàn việc thực hiện cho tốt thôi...”. Tôi báo cáo tóm tắt kế hoạch rút quân từng bước theo kiểu “cuốn chiếu”. Nhưng không để tôi nói hết (tôi mới báo cáo được khoảng 20-30 phút), thì đồng chí Sáu Nam cắt ngang nói “ một lèo các vấn đề cụ thể”, vừa khen đơn vị này, vừa chê đơn vị kia, vừa đi vừa nói, thỉnh thoảng lại xốc thắt lưng quần lên, đồng chí nói rành rọt, thuộc làu làu, từng tên đơn vị, từng người chỉ huy, từng địa danh (vì đồng chí đã chỉ huy trực tiếp chiến trường này gần 10 năm qua). Tôi cứ đứng trên bục, tay cầm que chỉ bản đồ, không nói gì thêm.
Đồng chí Sáu Nam phát biểu mọi người cứ “gật gù” tỏ ý tán thành và sau đó một vài đồng chí phát biểu ý kiến đồng ý chủ trương của Bộ Chính trị và ý kiến “anh Sáu”, chỉ đề nghị trên cung cấp cho cái này, cái nọ thôi...
Kế hoạch rút quân tình nguyện Việt Nam và chuyên gia quân sự Việt Nam ở Campuchia về nước, thời gian này do đồng chí Thượng tướng Lê Ngọc Hiền làm Tư lệnh 719, đồng chí Thiếu tướng Khiếu Anh Lân, Thiếu tướng Minh Long - Trưởng phó đoàn chuyên gia quân sự giúp đỡ Bộ Tư lệnh 719 tổ chức thực hiện an toàn, thắng lợi toàn vẹn cả quân sự chính trị. Thực hiện kế hoạch vượt yêu cầu về thời gian 1 năm (rút hết quân vào cuối năm 1989, so với kế hoạch dự kiến của Cục Tác chiến mà tôi trình bày ở nhà “con ó” đầu năm 1985 là phải hết năm 1990.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #82 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:33:29 am » |
|
Thực hiện kế hoạch điều chỉnh chiến lược, rút quân tình nguyện ở Lào về nước
Sau tháng 2 năm 1979, đến Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ VI (1986) quân tình nguyện và chuyên gia quân sự Việt Nam ở lại giúp bạn Lào với quân số khá lớn. Hàng năm hai Bộ Tổng tham mưu và đại diện hai Cục Tác chiến ta và bạn vẫn gặp nhau, trao đổi tình hình và kinh nghiệm cho nhau.
Sau Đại hội VI, quan hệ hai bên vẫn giữ chặt chẽ như trước. Chúng tôi có lúc Cục trưởng, có lúc Cục phó tác chiến Vũ Cao, Phi Long, Đồng Thoại sang giúp bạn về tác chiến chống quân phản động Thái xâm lấn ở vùng Xaynhabury, hoặc giúp về kế hoạch nghiên cứu chiến lược, diễn tập “khu vực phòng thủ” tỉnh (thành phố), hoặc giúp bạn xây dựng thiết bị sở chỉ huy.
Do tình hình mới, thực hiện chủ trương điều chỉnh chiến lược chung, đầu năm 1988, đồng chí Tổng tham mưu trưởng Đoàn Khuê cử tôi sang gặp Bộ Tổng tham mưu Lào để bàn thống nhất kế hoạch rút quân tình nguyện Việt Nam ở Lào về nước, sau khi đã có thỏa thuận giữa đoàn quân sự Lào do Thượng tướng Chumaly Thứ trưởng Bộ Quốc phòng và đồng chí Thượng tướng Đoàn Khuê Tổng tham mưu trưởng Quân đội Việt Nam, vào cuối năm 1987.
Tôi sang gặp đồng chí Thượng tướng Ay - Thứ trưởng Bộ Quốc phòng - Tổng tham mưu trưởng quân đội Lào, trình bày kế hoạch rút quân tình nguyện Việt Nam về nước trong năm 1989. Đồng chí Ay đón tiếp tôi rất nhiệt tình, tôi vừa làm việc ở Bộ Tổng tham mưu Lào, vừa bàn thống nhất với đoàn chuyên gia quân sự ta ở Lào (do đồng chí Hòa làm Trưởng đoàn, đồng chí Lạc phó đoàn, đồng chí Lộc phó chính trị) và các chỉ huy của các Sư đoàn 324, Lữ 176 quân tình nguyện. Làm việc ở Viêng Chăn xong, tôi đi trực thăng của Lào do phi công Lào lái, lên sân bay Văng Viêng gặp Bộ Tư lệnh Sư đoàn 324 quân tình nguyện Việt Nam bàn kế hoạch. ngày hôm sau bay xuống Pạc San, các đồng chí bí thư và lãnh đạo tỉnh Bori Khămxây cùng Bộ Tư lệnh Lữ 176 đón về làm việc bàn kế hoạch thống nhất việc rút lữ đoàn, bố trí bộ đội Phathét Lào thay thế vị trí đóng quân của ta và kế hoạch tiễn đưa, giải quyết việc chuyển mồ mả đưa thi hài liệt sĩ ta về nước.
Lúc đầu Bộ Tổng tham mưu Lào đề nghị không dùng từ “rút quân”, mà chỉ nói “điều chỉnh” lực lượng quân tình nguyện Việt Nam từ phía tây (ven sông Mê Kông) về phía đông (biên giới Lào - Việt Nam) thôi.
Vì bạn sợ rút một lúc “hẫng”, nhiều nơi “bỏ trống” không có lực lượng Lào thay thế, quân phỉ có thể trở về hoạt động. Nếu làm như thế, không đúng thực hiện chủ trương đã thống nhất hai bên, rút dần, nhưng phải rút hết quân tình nguyện về nước.
Sau khi bàn bạc thống nhất, Bộ Tổng tham mưu bạn đồng ý kế hoạch rút quân tình nguyện của ta và kế hoạch đó đã thực hiện đem lại kết quả tốt đẹp.
Quân tình nguyện Việt Nam đã rút trên 3 hướng đường bộ: Sư đoàn 379 ở Thượng Lào về Điện Biên Phủ, Sư đoàn 324 bắc Viêng Chăn về Nghệ An, Lữ 176 ở Pạc San về Hà Tĩnh. Bạn Lào đã giúp ta chuyển hài cốt liệt sĩ về nước, tạo điều kiện thuận lợi cho bộ đội tình nguyện mang theo những phương tiện vật chất (như gỗ làm nhà, làm giường cho bộ đội) để xây dựng doanh trại khi về nước và chuyển một phần của cải do bản thân đơn vị tăng gia sản xuất tại chỗ.
Nhân dân, các cơ quan chính quyền địa phương, bộ đội Lào tổ chức lễ tiễn đưa lưu luyến quân tình nguyện Việt Nam về nước, trong mối tình đoàn kết đặc biệt Việt - Lào. Quân tình nguyện Việt Nam ở Lào cũng hoàn thành kế hoạch rút quân về nước cùng một thời gian với quân tình nguyện Việt Nam ở Campuchia vào cuối năm 1989.
Sau khi nghiên cứu điều chỉnh chiến lược, điều chỉnh bố trí lực lượng cân đối trong cả nước, giảm bớt biên chế và quân số bộ đội chủ lực phát huy, sức mạnh tổng hợp (quân dân chính đảng từng địa phương) theo cơ chế “Đảng lãnh đạo, chính quyền điều hành, cơ quan chỉ huy quân sự và công an làm tham mưu, do Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh (thành) thống nhất chỉ huy các lực lượng vũ trang trong tỉnh (thành) để tự bảo vệ địa phương mình”. Mỗi tỉnh (thành) xây dựng một khu vực phòng thủ vững chắc, là một “mắt xích” trong thế trận phòng thủ chung của cả nước.
Ta có vận dụng kinh nghiệm về tăng cường tổ chức phòng thủ của Cu Ba, nhưng có khác với Cu Ba.
Ở Việt Nam ta, ngoài Hội đồng Quốc phòng do Chủ tịch nước làm Chủ tịch hội đồng, để động viên và điều hành sức mạnh của cả nước củng cố quốc phòng bảo vệ tổ quốc. Về lãnh đạo và chỉ đạo các lực lượng vũ trang trong xây dựng, chuẩn bị đất nước đề phòng chiến tranh và chỉ đạo chỉ huy các lực lượng vũ trang khi chiến tranh xảy ra, là Đảng ủy Quân sự Trung ương hay gọi là Quân ủy Trung ương (gồm các đồng chí ủy viên Trung ương trong quân đội) mà đồng chí Tổng bí thư là Bí thư Quân ủy Trung ương, đồng chí Bộ trưởng Bộ Quốc phòng là Phó bí thư Quân ủy Trung ương.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #83 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:37:48 am » |
|
Trong thời kỳ này, chúng ta cũng tăng cường xây dựng khu vực phòng thủ tỉnh (thành phố), thống nhất sự lãnh đạo tập trung do đồng chí Bí thư tỉnh ủy (Thành ủy) là Bí thư Đảng ủy quân sự tỉnh (thành), đồng chí Phó chính trị Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh (là Phó bí thư Đảng ủy quân sự tỉnh), chỉ huy trưởng quân sự tỉnh là người chỉ huy thống nhất các lực lượng vũ trang trong tỉnh theo nghị quyết và dưới sự lãnh đạo của Đảng ủy quân sự tỉnh (thành).
Cấp Quân khu của ta vừa chỉ huy các đơn vị chủ lực binh chủng trực thuộc quân khu, vừa chỉ huy các lực lượng vũ trang địa phương qua các Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh (thành). Còn các quân đoàn dự bị chiến lược, các đơn vị quân binh chủng của Bộ tuy đứng chân trên địa bàn các quân khu, có kế hoạch hợp đồng thống nhất trong quân khu, nhưng do Bộ Tổng tư lệnh trực tiếp lãnh đạo và chỉ huy.
Sau khi nghiên cứu điều chỉnh lực lượng, Bộ Tổng tham mưu tạm ngừng diễn tập chiến dịch, để nghiên cứu lại nghệ thuật chiến dịch của ta.
Cục Tác chiến biên soạn lý luận phòng thủ khu vực đó xong, Tổng tham mưu trưởng tổ chức tập huấn cho các chỉ huy quân sự các Tư lệnh và tham mưu toàn quân, rồi tiến hành diễn tập thực nghiệm.
Đầu tiên ta tổ chức diễn tập ở một tỉnh biên giới phía Bắc với phương án đề phòng đối phương tấn công đường bộ là chính để rút kinh nghiệm. Tiếp theo tổ chức diễn tập một thành phố đông dân ven biển với phương án đề phòng địch đổ bộ đường biển là chính, với lực lượng địa phương là chính, có sự chi viện của một sư đoàn chủ lực của Quân khu 3.
Sau đó Bộ Tổng tham mưu tổ chức diễn tập lớn ở một khu vực phòng thủ của một tỉnh miền Trung, đề phòng địch đổ bộ đường biển kết hợp với đổ bộ đường không để thực hiện chia cắt chiến lược. Ta vẫn phát huy sức mạnh tổng hợp của lực lượng tỉnh Quảng Nam và thành phố Đà Nẵng là chính, nhưng có sự chi viện một phần của sư đoàn chủ lực, binh chủng của Quân khu 5, một số đơn vị phòng không và không quân của Bộ đứng chân trên địa bàn tỉnh Quảng Nam Đà Nẵng. Trong cuộc diễn tập này, cũng có các cố vấn Liên Xô tham dự (nhưng không tham gia vào phương án diễn tập) và các quân khu cả nước, các tỉnh bạn trong Quân khu 5 cử cán bộ đến rút kinh nghiệm để về tiến hành diễn tập trong các tỉnh (thành) thuộc các quân khu trong cả nước.
Bộ Tổng tham mưu chỉ đạo tất cả các tỉnh (thành) trong cả nước, đã tiến hành diễn tập xong trong các năm 1987 - 1988, đơn vị diễn tập cuối cùng là Thành phố Hồ Chí Minh. Sau đó do Bộ Tư lệnh Quân khu tự chỉ đạo các tỉnh (thành) trong quân khu mình, có tỉnh (thành) tập lại lần thứ hai, có tỉnh tập lại lần thứ 3. Bộ Tổng tham mưu đã tổ chức tổng kết việc xây dựng và diễn tập khu vực phòng thủ trong 5 năm. Trong các cuộc diễn tập do Bộ Tổng tham mưu chỉ đạo, Cục Tác chiến vẫn là cơ quan tham mưu trung tâm hiệp đồng. Trong các cuộc diễn tập do Bộ Tư lệnh Quân khu chỉ đạo, Cục Tác chiến vẫn cử cán bộ tới giúp đỡ Bộ Tham mưu Quân khu và theo dõi rút kinh nghiệm.
Sau hơn 2 năm phục vụ các đồng chí lãnh đạo mới của Bộ Quốc phòng và Bộ Tổng tham mưu trong thời kỳ Đảng thực hiện đường lối “đổi mới”, bản thân tôi trong nhận thức tư tưởng và trong công tác cũng tự cảm thấy có bước phát triển. Tôi cũng nắm bắt được tình hình phát triển mới của đất nước, quán triệt các nghị quyết của Đảng trong việc nghiên cứu chiến lược và làm kế hoạch bổ sung phòng thủ bảo vệ Tổ quốc. Với quan điểm “lịch sử, thực tiễn và phát triển”, tôi không phủ định những việc quá khứ theo chỉ đạo của các đồng chí lãnh đạo trước đây là sai cả.
Căn cứ vào tình hình lịch sử lúc đó phải làm như thế là cần thiết, nhưng căn cứ vào tình hình hiện nay mà vẫn giữ quan điểm chủ trương lúc đó thì không còn phù hợp. Căn cứ vào tình hình thực tiễn hiện nay, phải làm như thế này; nhưng tương lai tình hình phát triển thì có khi cứ giữ chủ trương việc làm như hiện nay, lại là bảo thủ, không phù hợp nữa.
Thực hiện đường lối chung của Đảng về “đổi mới”. Có lần tôi hỏi đồng chí Lê Đức Anh về “đổi mới quân sự”, chỉ mấy câu ngắn gọn đồng chí giúp tôi có nhận thức và quan điểm đúng về vấn đề còn quá mới mẻ. Đồng chí nói:
“Cái gì trước đây làm đúng, thì nay cứ tiếp tục làm.
Cái gì trước đây làm sai, thì nay phải sửa lại.
Cái gì trước đây chưa làm, nay thấy cần phải làm thì bổ sung thêm.
Cái gì trước đây làm theo tình hình lúc đó, nay thấy cần thì thay đổi cho phù hợp với tình hình mới”.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #84 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:47:07 am » |
|
Tôi tôn trọng và phục tùng các đồng chí lãnh đạo mới, cũng như các đồng chí lãnh đạo cũ, vì các đồng chí đều là những đồng chí lãnh đạo cấp trên, những thủ trưởng của tôi. Tôi suy nghĩ như thế và cứ làm việc như thế, dù vẫn tiếp tục cương vị công tác cũ hay thay đổi công tác khác. Tôi đã làm việc với các đồng chí lãnh đạo mới hơn 1 năm (1987-1988), công việc vẫn suôn sẻ và giữa năm 1988 tôi được đề bạt quân hàm Trung tướng (trong đợt đề bạt đầu tiên sau Đại hội Đảng VI của Đảng dưới sự chỉ đạo của các đồng chí lãnh đạo mới).
Đồng chí Đại tướng Lê Đức Anh là thủ trưởng mới cũng là thủ trưởng cũ của tôi. Khi đồng chí là Cục phó Cục Tác chiến thì tôi là một cán bộ của Cục Tác chiến. Tôi đã bảo vệ và đưa đồng chí đi dọc Trường Sơn từ Bắc vào Nam. Khi đồng chí là Tư lệnh phó Miền, thì tôi công tác ở Bộ Tham mưu Miền và Tham mưu trưởng Quân đoàn 4 trực thuộc Bộ Chỉ huy Miền.
Khi đồng chí là Tư lệnh Quân khu 7, thì tôi là Tham mưu trưởng Quân khu 7. Khi đồng chí là Tổng tham mưu trưởng, là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng thì tôi là Cục trưởng tác chiến của Bộ Tổng tham mưu, thuộc Bộ Quốc phòng. Đồng chí Lê Đức Anh có khi đồng ý việc tôi làm, nhưng cũng có khi đồng chí “không đồng ý” việc tôi làm, nhưng tôi chưa bị đồng chí phê bình nặng lời lần nào.
Qua những năm tháng làm việc với đồng chí Lê Đức Anh, tôi cũng đã học tập nhiều về những chủ trương đúng đắn và tác phong công tác của đồng chí.
Chủ trương “đổi mới về quân sự” về điều chỉnh chiến lược về xây dựng khu vực phòng thủ tỉnh (thành), là những vấn đề chiến lược quan trọng. Tác phong làm việc của đồng chí có tranh thủ ý kiến cấp dưới, nhưng có tính quyết đoán, đi sâu sát xuống đơn vị, lên tận các chốt tiền duyên, ra các đảo xa bờ để chỉ đạo tác chiến và phòng thủ.
Đồng chí Đại tướng Đoàn Khuê, tuy trong 2 cuộc kháng chiến tôi không cùng ở chung một đơn vị và dưới quyền chỉ huy trực tiếp của đồng chí, nhưng đồng chí là một cán bộ lãnh đạo cấp cao so với tôi, nên cũng là một thủ trưởng của tôi, nói chung trong quân đội. Đồng chí cũng là một người mà tôi đã được nhiều lần tiếp xúc trước khi đồng chí về làm Tổng tham mưu trưởng, rồi Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Tôi nhớ lại khi ở Thành phố Hồ Chí Minh ra Hà Nội, cùng một chuyến bay của đồng chí Đoàn Khuê ở Bộ Tư lệnh 719 ra Hà Nội nhận chức Tổng tham mưu trưởng. Biết tôi cùng ra, đồng chí bảo đồng chí Lộc (Văn phòng Bộ Tổng tham mưu) lên phòng chờ đợi chung ở sân bay gọi tôi sang phòng chờ “khách đặc biệt” ở nhà bên cạnh để tôi cùng đi ôtô với đồng chí ra tận cầu thang máy bay. Trong phòng chờ, đồng chí nói với tôi: “Tôi ra nhận công tác ở Bộ đây! Lần đầu tiên về Bộ công tác, tôi chưa biết “làm ăn” thế nào đây. Lên cơ quan chiến lược to quá, hà hà, công việc mới mẻ, mênh mông, không phải như một quân khu hè, anh ở Bộ Tổng tham mưu lâu rồi, khi ra Hà Nội anh giới thiệu cho tôi kỹ mọi tình hình công việc nhé!”. Khi ngồi cùng một dãy ghế đầu trên máy bay, đồng chí cũng tranh thủ hỏi tôi: “Hồi anh Tấn làm Tổng tham mưu trưởng công việc hàng ngày làm những gì?, anh Lê Đức Anh về làm Tổng tham mưu trưởng đã làm những việc gì? đã có gì thay đổi trong chế độ công tác, trong cung cách làm việc không?...”.
Trong thời gian anh Đoàn Khuê làm Tổng tham mưu trưởng, là thủ trưởng trực tiếp của tôi, quan hệ giữa anh và tôi vẫn bình thường, nhiều việc về tác chiến anh đều hỏi ý kiến tôi trước. Có nhiều việc về chủ trương tác chiến anh thường qua tôi, bảo tôi lên báo cáo xin ý kiến anh Lê Đức Anh trước khi quyết định hay trả lời cho các đơn vị. Cũng như với đồng chí Lê Trọng Tấn trước đây, tôi thường đi với anh xuống các đơn vị, hay các cuộc diễn tập “khu vực phòng thủ” ở tất cả các tỉnh (thành). Khi vào Thành phố Hồ Chí Minh, cũng có lần anh đi với anh Lộc (Văn phòng), tới nhà tôi chơi để xem nhà tôi ăn ở thế nào, có khó khăn gì khi tôi xa gia đình, như anh chị Lê Trọng Tấn và các thủ trưởng Bộ khác.
Viết tới đây tôi lại sực nhớ một số kỷ niệm, nghĩ lại cũng buồn cười, là chuyện vui mà cũng thân tình trong quan hệ giữa các thủ trưởng cấp trên với tôi.
Khi quân đội ta thực hiện “chế độ một thủ trưởng”, có nhiều đồng chí Chính ủy lâu năm, không chuyển sang làm Phó chính trị mà làm Tư lệnh, như đồng chí Nguyễn Quyết Chính ủy Quân khu 3, chuyển sang làm Tư lệnh Quân khu 3.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #85 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:50:32 am » |
|
Sau khi diễn tập chiến dịch ở Quân khu 2, Bộ Tổng tham mưu thông báo sắp tới sẽ diễn tập ở Quân khu 3. Đồng chí Ngô Minh - Tham mưu phó tác chiến Quân khu 3 lên gặp tôi bảo “anh Quyết nói mời anh xuống trước bồi dưỡng cho cơ quan Quân khu và trình bày kinh nghiệm diễn tập của các Quân khu cho anh biết, vì anh nói lần đầu tiên diễn tập chính qui về chiến dịch, làm bỡ ngỡ lúng túng đoàn cố vấn Liên Xô họ cười cho!”. Tôi và một số anh em tác chiến tới Quân khu 3, cùng đồng chí Nguyễn Hữu Sở (Tham mưu trưởng Quân khu tổ chức 2 cuộc diễn tập thử ở Quân khu). Đồng chí Nguyễn Quyết không “đóng” vai Tư lệnh mà giao đồng chí Nguyễn Trọng Xuyến - Tư lệnh phó Quân khu đóng vai Tư lệnh Quân khu. Đồng chí ngồi xem rất chú ý ghi chép, cả những nội dung thứ tự phát biểu của Tư lệnh trong các tình huống. Về nhà nghỉ, đồng chí ngồi một mình mở sổ ra xem lại.
Kết thúc diễn tập khi bình tập, đồng chí Lê Trọng Tấn biểu dương Quân khu tiến hành diễn tập tốt và bình điểm Tư lệnh Quân khu (là Tư lệnh trong diễn tập chiến dịch) đạt điểm 5 (điểm cao nhất). Giờ ra nghỉ đồng chí Ôbaturốp ôm hôn đồng chí Nguyễn Quyết và giơ ngón tay cái lên nói “đồng chí là chính trị quân sự kiêm toàn! Là Chính ủy, nay là Tư lệnh rất giỏi! Rất thông thạo trong khi hạ quyết tâm chiến dịch, là một Tư lệnh tuyệt vời!”, đồng chí Nguyễn Quyết nhìn tôi vui vẻ cười!
Tôi nhớ lại một lần diễn tập ở Quân khu 4, đồng chí Hoàng Minh Thi - nguyên Cục trưởng Tuyên huấn, Chính ủy Quân đoàn 1, Chính ủy Quân khu 4 rồi làm Tư lệnh Quân khu 4. Khi Bộ chỉ đạo Quân khu tiến hành diễn tập chiến dịch ở Quân khu 4, trước ngày diễn tập chính thức, đồng chí gọi tôi sang nhà ở của đồng chí, bảo tôi ngồi xem đồng chí “diễn tập thử” để góp ý kiến. Đồng chí cũng nói “anh có kinh nghiệm theo dõi diễn tập của các quân khu ngoài kia, bây giờ mình cũng lần đầu tiên làm quân sự, diễn tập tham mưu chính qui đây, anh ngồi xem tôi “làm thử” có chỗ nào không đúng thì bảo nhé! không ngày mai ra hội trường họ cười mình đấy!”. Đồng chí mặc quân phục, quân hàm vai, mũ kêpi, lưng đeo súng ngắn (theo qui định trang phục trong diễn tập của Quân khu), tay cầm que chỉ bản đồ quyết tâm chiến dịch, đứng trước một tủ gương, miệng tuyên bố hạ quyết tâm, tay chỉ bản đồ để tập thử, vừa làm động tác vừa xem hình mình trong gương. Tôi ngồi bên cạnh với bát nước chè xanh, đĩa kẹo “cuđơ” (kẹo lạc cặp bánh đa, đặc sản Khu 4) do đồng chí bồi dưỡng để quan sát tác phong chỉ huy và giọng hạ quyết tâm của Tư lệnh chiến dịch. Bất ngờ đồng chí Dương Bá Nuôi (Tư lệnh phó Quân khu) tính hay vui đùa, ở đâu đến, xô cửa ập vào trông thấy, vội đóng cửa chạy ra vừa cười, vừa la to: “Bay ơi, vào mà xem, Tư lệnh Quân khu ta đang diễn tuồng Tướng Quảng Lạc xuất trận!!!...”. Đồng chí Hoàng Minh Thi vội chạy lại đóng cửa gài chốt và nói “Đồ con khỉ!”.
Thế mà lúc bình tập Tư lệnh Quân khu (Tư lệnh chiến dịch cũng đạt điểm 5). Tối đến đồng chí cũng mời tôi lên nhà chơi vui cười ha hả: “Thành công một phần nhờ cậu đấy”, cũng lại tặng tôi một gói kẹo “cuđơ” và một giỏ quả hồng của vườn hồng núi Đại Huệ .
Còn với đồng chí Đoàn Khuê, trước đó cũng nguyên là Chính ủy Quân khu 5, chuyển sang là Tư lệnh Quân khu. Trong cuộc hội nghị tổng kết các cuộc diễn tập từ Quân khu 4 trở ra, thông báo của Bộ sẽ tiếp tục diễn tập Quân khu 5, rồi Quân khu 7, Quân khu 9. Hội nghị chưa bế mạc, đồng chí xin phép đồng chí Lê Trọng Tấn cho về trước để chuẩn bị diễn tập.
Đồng chí kéo tôi cùng vào Quân khu (ở Đà Nẵng) để giúp đồng chí tập thử trước. Đồng chí nói “Mình từ trước đến nay chỉ ở chiến trường, chỉ làm chính trị, không trực tiếp chỉ huy quân sự, các cụ bắt làm Tư lệnh nhưng chưa được học hành gì về quân sự, về tham mưu hiện đại. Với diễn tập tác chiến, mình chưa biết “mô tê” gì, đứng trước hàng chục cố vấn Liên Xô, làm sai, họ cười cho “mốc trọ”! Làm thế nào không được 5 thì điểm 4 cũng được, đừng để điểm 3, điểm 2 nhé!”. Tôi nói: “Anh đã tham quan diễn tập một quân khu rồi (Quân khu 4), lại dự tổng kết rồi, có Trần Bá Khuê - Tư lệnh phó Tham mưu trưởng, giỏi về tham mưu, phụ tá lo gì!”. Anh cười nói: “Nhưng cậu ở trong Ban chỉ đạo và tổ chức diễn tập phải “gà” mình với”.
Khi bình tập anh cũng được Tổng tham mưu trưởng Lê Trọng Tấn biểu dương nhiều và đạt điểm 5. Giờ nghỉ tôi nghe đồng chí Hoàng Văn Thái (lúc này là Thứ trưởng Bộ Quốc phòng phụ trách cán bộ), nói riêng với đồng chí Tấn: “Này! Anh thấy các Chính ủy Quân khu chuyển sang làm Tư lệnh Quân khu, theo chế độ mới “một thủ trưởng” đều làm tốt cả đấy! Anh Đoàn Khuê có nhiều triển vọng đấy!”.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #86 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:53:57 am » |
|
Sau đó anh Thái nói chuyện riêng gì với anh Tấn tôi không nghe, nhưng mấy ngày sau khi về Hà Nội, tôi thấy tên anh Đoàn Khuê trong danh sách cán bộ cao cấp đi học ở Học viện Vôrôsilốp Liên Xô, mà anh Vũ Lập làm đoàn trưởng, anh Đoàn Khuê làm Đoàn phó kiêm Bí thư chi bộ.
Như vậy, anh Đoàn Khuê là một đồng chí lãnh đạo mới, là Tổng tham mưu trưởng mới, thủ trưởng mới trực tiếp của tôi, nhưng cũng là một thủ trưởng cũ như các thủ trưởng khác mà tôi đã nhiều lần tiếp xúc, cũng quan hệ thân tình đồng chí, thân tình cấp trên với cấp dưới.
“... Viết tới đây tôi tưởng nhớ đến Đại tướng Hoàng Văn Thái. Theo tôi được biết thì đồng chí Đoàn Khuê là người được đồng chí Hoàng Văn Thái, trước đây là Tư lệnh Quân khu 5 trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước cùng hoạt động với đồng chí Đoàn Khuê nay làm Thứ trưởng Bộ Quốc phòng phụ trách công tác cán bộ, đánh giá là một thủ trưởng có triển vọng làm công tác quân sự nên đã đề nghị Quân ủy Trưng ương bổ nhiệm đồng chí Đoàn Khuê Chính ủy Quân khu 5 sang làm Tư lệnh Quân khu 5.
Đồng chí Hoàng Văn Thái phụ trách công tác cán bộ, toàn quân ai cũng khen là một đồng chí lãnh đạo đi sâu sát tìm hiểu khả năng từng cán bộ, cân nhắc đề bạt, bổ nhiệm cán bộ một cách khách quan, chính xác, rất quan tâm đến cuộc sống riêng tư của cán bộ, rất chú ý nâng đỡ cán bộ cách mạng cũ trong quân đội.
Đồng chí quan hệ chặt chẽ, khắng khít với Tổng tham mưu trưởng Lê Trọng Tấn, thường xuyên dự họp với đồng chí Lê Trọng Tấn trong công tác nghiên cứu chiến lược và khoa học quân sự và cùng Tổng tham mưu trưởng dự tất cả các cuộc họp tổng kết lịch sử, diễn tập quân sự.
Mỗi lần đồng chí Lê Trọng Tấn đi công tác ở Campuchia để dự tổng kết hoạt động quân sự sau một mùa hoạt động, hay bàn kế hoạch tác chiến ở Campuchia, đồng chí không bao giờ vắng mặt.
Đồng chí Hoàng Văn Thái là một lão thành cách mạng, là con người mẫu mực, nhiệt tình công tác, chân thành, khiêm tốn, giản dị và nhân hậu. Đồng chí rất quan tâm tới mọi chiến sĩ, cán bộ, với tinh thần trách nhiệm cao. Đồng chí là Tổng tham mưu trưởng đầu tiên của quân đội ta, đã góp nhiều công sức xây dựng cơ quan Bộ Tổng tham mưu từ ngày mới thành lập 7 tháng 9 năm 1945 và ngành tham mưu toàn quân. Đồng chí ân cần chỉ bảo cán bộ khi thực hiện nhiệm vụ, bình tĩnh lắng nghe ý kiến cấp dưới, khuyên bảo chân tình và chưa bao giờ nóng gắt với ai.
Với tác phong dân chủ và tính thuyết phục cao, đồng chí đã làm gương tốt trong cơ quan Bộ Tổng tham mưu và toàn quân đoàn kết, thương yêu nhau, cùng gánh vác những công việc nặng nề từ khi đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân mới thành lập. Trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Mặc dầu sức khỏe yếu nhưng đồng chí đã lăn lộn trên chiến trường Khu 5 và Nam Bộ với cương vị Tư lệnh Quân khu 5, Tư lệnh Bộ Tư lệnh quân giải phóng miền Nam, trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước và cả trong thời gian về sau, ở những cương vị khác đồng chí vẫn tích cực hoạt động đi sâu sát xuống đơn vị, trước khi đồng chí qua đời!
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #87 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:56:31 am » |
|
Những công tác chính trong thời kỳ “đổi mới”
Tôi công tác ở Bộ Tổng tham mưu qua 5 năm “đổi mới”, phục vụ chỉ đạo của thủ trưởng Bộ hoàn thành một số công việc lớn, như:
- Nghiên cứu điều chỉnh chiến lược và nghiên cứu bổ sung vào kế hoạch phòng thủ bảo vệ Tổ quốc được Bộ chính trị thông qua.
- Tổ chức thực hiện việc điều chỉnh bố trí lực lượng ở Việt Nam, nghiên cứu kế hoạch và tổ chức thực hiện rút quân tình nguyện ở Campuchia và ở Lào về nước.
- Nghiên cứu lý luận về tổ chức phòng thủ khu vực tỉnh (thành), giúp thủ trưởng Bộ tổ chức thực hiện diễn tập thực nghiệm ở tất cả các tỉnh (thành) trong cả nước và tiến hành tổng kết rút kinh nghiệm. Qua đề tài này tôi đã được đồng chí Trần Văn Quang, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, Chủ tịch Hội đồng khoa học Bộ Quốc phòng, xếp vào danh sách nghiên cứu đề tài này. Lúc đó có đồng chí Nguyễn Văn Lân là cán bộ Phòng Huấn luyện chiến dịch Cục Tác chiến giúp tôi chuẩn bị tài liệu (sau này đồng chí Nguyễn Văn Lân là Trung tướng, Tư lệnh Quân khu 3). Khi tôi ra báo cáo bảo vệ luận án với hội đồng nghiệm thu đề tài của Hội đồng khoa học Bộ Quốc phòng, bỏ phiếu 100 phần trăm và được Hội đồng khoa học Nhà nước cấp bằng học hàm Phó giáo sư năm 1990.
Đầu năm 1998, tôi tháp tùng đồng chí Tổng tham mưu trưởng Đoàn Khuê đi thăm Cu Ba, chuẩn bị văn bản hiệp nghị để 2 Tổng tham mưu trưởng Đoàn Khuê và Tổng tham mưu trưởng Cu Ba Ulixết ký kết về hợp tác nghiên cứu “học thuyết xung đột cường độ thấp”. Tôi được chỉ định là tổ trưởng nghiên cứu của Việt Nam (gồm tôi, đồng chí Thanh - Cục phó quân báo và đồng chí Bùi Tấn Phụ - cán bộ Cục Tác chiến); phía Cu Ba có đồng chí Forfolio - Cục trưởng Cục Tác chiến và 2 đồng chí Cục Khoa học quân sự Cu Ba. Đề tài chuẩn bị xong được Tổng tham mưu trưởng Đoàn Khuê thông qua. Bên Cu Ba cử đoàn đồng chí Forfolio mang tài liệu sang trao đổi với chúng tôi vào năm 1989.
Ngoài ra theo chức trách, tôi thường xuyên cùng Cục Tác chiến tổ chức theo dõi tình hình bảo đảm sẵn sàng chiến đấu trên biên giới, bờ biển, hải đảo. Chỉ có một việc đáng tiếc xảy ra là năm 1988, nước ngoài cho quân chiếm một số đảo ngầm ở quần đảo Trường Sa, hai tàu vận tải hải quân của ta ra tiếp tế cho các đảo của ta đã có quân chiếm đóng thì bị tàu chiến hải quân nước ngoài bắn chìm, gây tổn thất lớn cho ta. Sự việc này do xử lý sai của Tư lệnh Hải quân vùng 4, bị Bộ trưởng phê bình nghiêm khắc. Cục Tác chiến tuy không bị khiển trách, nhưng chúng tôi cũng nhận một phần trách nhiệm về mình, do không được nắm chắc tình hình báo cáo Bộ, để có chỉ thị ngăn chặn kịp thời và chỉ đạo phương thức hoạt động tàu hải quân ta một cách linh hoạt khôn khéo hơn.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #88 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 08:58:38 am » |
|
Tham dự đại hội Đảng toàn quân, chuẩn bị cho Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ VII
Đầu năm 1990, Đảng bộ Bộ Tổng Tham mưu cơ quan Bộ Quốc phòng tiến hành đại hội và bầu đại biểu đi dự đại hội Đảng toàn quân, tôi là 1 trong 2 đại biểu được Đảng bộ Bộ Tổng tham mưu bầu với số phiếu cao.
Giữa năm 1990, Đại hội Đảng toàn quân họp, tôi cũng được giới thiệu trong danh sách bầu cử đại biểu toàn quân để đi dự Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ VII.
Trong đại hội, đồng chí Lê Đức Anh tuyên bố danh sách các đại biểu các tổ để bầu ở đại hội. Lúc thông qua lần cuối cùng, trước khi đại hội tiến hành bầu cử, cũng có tên tôi. Sau đó 2 đại biểu đứng dậy xin rút danh sách (đồng chí Cục trưởng Cục Tổ chức và đồng chí Nguyễn Trọng Hợp - Cục trưởng Cục Cán bộ Tổng cục Chính trị), với lý do để tập trung phiếu cho các đồng chí khác ở Tổng cục. Lúc đó, tôi cũng có suy nghĩ, nên để mình trong danh sách bầu cử hay xin rút? Trong tư tưởng lúc đó cũng phân vân. Đại hội VI toàn quốc mình là đại biểu chính thức, nhưng vắng mặt, đi tham quan diễn tập ở Cu Ba. Đại hội lần này, mình cũng có kế hoạch đi Lào giúp bạn tổ chức tập huấn cho cán bộ Lào về khu vực phòng thủ, và tháng 12 năm 1990 lại đi Cu Ba theo lời mời của tổ nghiên cứu “học thuyết xung đột cường độ thấp” của Bộ Tổng tham mưu Cu Ba, đã được Tổng tham mưu trưởng Đoàn Khuê phê chuẩn. Danh sách đi Cu Ba có tôi và đồng chí Bùi Tấn Phụ đã được Văn phòng Hội đồng Bộ trưởng thông qua và Bộ Tài chính đã cấp ngoại tệ mua vé máy bay và chi phí khác. Năm 1986, cũng vì lý do đi dự diễn tập “pháo đài 86” ở Cu Ba mà phải vắng mặt ở đại hội VI. Năm nay đã có kế hoạch đi trình bày về đề tài “Học thuyết xung đột cường độ thấp” với Cu Ba, theo hiệp nghị 2 Tổng tham mưu trưởng đã ký kết, nếu mình ở lại để hy vọng được bầu đi đại hội toàn quốc (mà chưa chắc đã trúng cử), thì sợ người ta cho mình là “hám danh, hám địa vị”, nên tôi giơ tay xin rút khỏi danh sách đề cử.
Sau khi tôi xin rút khỏi danh sách, thì đồng chí Trần Văn Quang, đồng chí Trần Sâm ngồi dãy ghế phía trước quay lại nói: “Sao lại thế! Sao lại rút?”.
Đồng chí Trần Sâm còn phê bình: “Thế là thiếu ý thức chính trị!”. Đồng chí Vĩnh, Tư lệnh Hải quân ngồi ghế sau cũng bấm vào vai tôi nói: “Sao lại rút, nên để danh sách thì hơn?...”. Trưa về Cục Tác chiến, nhiều anh em cán bộ như đồng chí Bùi Tấn Phụ, đồng chí Nguyễn Thông, Võ Ngọc Đạo... cũng xuýt xoa nói: “Tiếc quá! sao anh lại rút? Anh ở lại danh sách bầu cử, cũng có triển vọng trúng cử đấy! Nghe nói bản tham luận của anh ở đại hội được nhiều đại biểu khen đấy!...”.
Buổi chiều sau khi bỏ phiếu bầu cử, ban kiểm phiếu đang làm việc, thì đồng chí Lê Đức Anh đi qua chỗ tôi ngồi hỏi: “Anh bị bệnh cao huyết áp à?”. Tôi trả lời: “Không ạ! Tôi chỉ bị bệnh tiểu đường thôi”.
Đồng chí Lê Đức Anh nói tiếp: “Thế sao anh lại rút danh sách đề cử?...”.
Sau đại hội một ngày, tôi cùng một số cán bộ Cục Tác chiến (đồng chí Đồng Thoại, Giang Hà, Nguyễn Tư Lạc...) sang giúp Bộ Tổng tham mưu Lào tổ chức tập huấn xây dựng khu vực phòng thủ tỉnh (thành). Mười ngày sau, tôi cùng đồng chí Bùi Tấn Phụ đi máy bay sang Cu Ba trao đổi về tài liệu nghiên cứu “Học thuyết xung đột cường độ thấp”, theo quyết định của Tổng tham mưu trưởng Đoàn Khuê.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
Giangtvx
Thượng tá
Bài viết: 25560
|
|
« Trả lời #89 vào lúc: 29 Tháng Năm, 2016, 09:02:36 am » |
|
Làm công tác tổng kết ở Bộ Tổng tham mưu và nghiên cứu đề tài chiến lược cấp Nhà nước do Bộ trưởng Bộ Quốc phòng giao
Gần một tháng sau, khi tôi đi công tác ở Cu Ba về, một hôm sau khi dự giao ban Bộ, tại Sở chỉ huy Cục Tác chiến, đồng chí Đoàn Khuê (lúc này vẫn còn làm Tổng tham mưu trưởng), kéo tay tôi ngồi lại và nói: “Đồng chí Phi Long sang làm tổng kết Bộ Tổng tham mưu với đồng chí Lê Ngọc Hiền được một năm rồi, không hiểu sao đồng chí ấy lại xin thôi làm tổng kết và xin nghỉ hưu? Chiến tranh đã kết thúc gần 16, 17 năm rồi, mà Ban tổng kết lịch sử cứ kéo dài mãi, không biết khi nào hoàn thành việc tổng kết chống Mỹ? Anh Phi Long mà nghỉ, để lại cho anh Lê Ngọc Hiền, anh ấy tuy nắm tình hình Bộ Tổng tham mưu rất chắc vì ở lâu đã nắm được nhiều vấn đề cơ mật, nhưng anh ấy lại không tự tay viết, mà cơ quan tổng kết này không có anh Phi Long giúp anh Hiền, thì không biết kéo dài đến khi nào xong? Anh sang giúp anh Hiền, tranh thủ làm cho xong trong một thời gian ngắn nhất được không?”. Tôi trả lời: “Vâng được, nếu anh giao thì tôi làm? Thay tôi thì có anh Vũ Cao có thể làm Cục trưởng tác chiến được rồi. Vậy khi nào tôi bàn giao việc cho anh Vũ Cao để sang làm tổng kết?”. Anh Đoàn Khuê nói: “Nói thế thôi! để tôi còn bàn với Đảng ủy Bộ Tổng tham mưu và xin ý kiến anh Sáu Nam đã! ...”.
Một tuần sau, đồng chí Ngọc (Bí thư anh Sáu Nam) đến phòng làm việc của tôi, đưa xem một bản đánh máy quyết định điều tôi sang làm Trưởng ban tổng kết Bộ Tổng tham mưu, do đồng chí Lê Đức Anh, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng ký tên (nhưng chưa ký).
Đồng chí Ngọc nói với tôi: “Cục Chính trị Bộ Tổng tham mưu đưa quyết định này để anh Sáu Nam ký, nhưng anh Sáu đã xem, chưa ký và bảo đồng chí Ngọc xuống hỏi anh Khánh sức khỏe thế nào mà xin sang làm tổng kết. Anh Sáu nói: Đồng chí Khánh tưởng sang làm tổng kết thì khỏe hơn làm tác chiến à! Bảo Khánh cứ làm Cục trương Tác chiến một vài năm nữa rồi nghỉ cũng được...”.
Khoảng một tháng sau, lúc này đồng chí Phi Long đã nghỉ hẳn, đồng chí Đoàn Khuê đã lên làm Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, đồng chí Lê Đức Anh lên làm Chủ tịch nước. Một hôm đồng chí Đoàn Khuê gọi tôi lên rồi nói: “Bây giờ anh bàn giao công việc cho anh Vũ Cao và sang làm trưởng ban tổng kết nha! Ông Hiền đang kêu, tại sao không cho Khánh sang giúp tôi, Phi Long đã về nghỉ rồi, bỏ bê công việc cho tôi một mình, thì làm sao được?”. Tôi nói: “Vậy tôi sẽ sang ngay, nhưng tôi cũng cố làm 1-2 năm nữa cho xong thôi, rồi tôi cũng xin nghỉ, nhưng đề nghị Trưởng ban tổng kết vẫn anh Phan Văn Cần làm, vì anh đó đã phụ trách trưởng ban lâu rồi, tôi chỉ làm chuyên môn giúp anh Hiền và anh Cẩn thôi, làm Trưởng ban thì phải lo nội bộ nữa, mệt lắm! Cho tôi vẫn sinh hoạt Đảng ở Cục Tác chiến, cho đến khi tôi xong công việc tổng kết, nghỉ hẳn...”. Anh Đoàn Khuê nói: “Thế cũng được, cũng như anh Lê Ngọc Hiền vẫn sinh hoạt ở Văn phòng Bộ Tổng tham mưu, mà chỉ đạo tổng kết...”.
Tôi sang làm tổng kết của Bộ Tổng tham mưu và mấy ngày sau có quyết định do Đại tướng Đoàn Khuê Bộ trưởng Bộ Quốc phòng ký! “...Trung tướng Hoàng Nghĩa Khánh, Cục trưởng Cục Tác chiến nay sang làm nhiệm vụ Tổng kết Bộ Tổng tham mưu...
Bổ nhiệm Thiếu tướng Vũ Cao (khi đó là Thiếu tướng), Cục phó Cục Tác chiến làm Cục trưởng Cục Tác chiến...”.
Dưới sự chỉ đạo của đồng chí Tổng tham mưu phó Lê Ngọc Hiền và sự hợp tác của các đồng chí trong Ban tổng kết lịch sử Bộ Tổng tham mưu do đồng chí Phạm Văn Cẩn làm Trưởng ban, sau một năm, tôi viết xong bản dự thảo lần thứ nhất “Tổng kết Bộ Tổng tham mưu trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước...” và tôi nhờ bộ phận máy tính phòng sở chỉ huy (đồng chí Sơn), đồng chí Thân và cô Hạnh (Ban hành chính) Cục Tác chiến giúp đỡ đánh vi tính, in, đóng sách gởi các đồng chí lãnh đạo Bộ Quốc phòng, Bộ Tổng tham mưu và các đồng chí trong ban tổng kết để xin ý kiến sửa chữa và bổ sung.
Hoàn thành bước đầu bản dự thảo tổng kết Bộ Tổng tham mưu vào năm 1993, tôi xin nghỉ hưu (đã làm đơn gởi các đồng chí Lê Đức Anh, Đoàn Khuê, Lê Khả Phiêu, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Đào Đình Luyện, Tổng tham mưu trưởng, Bí thư Đảng ủy Bộ Tổng tham mưu cơ quan Bộ Quốc phòng và gởi đồng chí Lê Ngọc Hiền, Phan Văn Cẩn. Tôi nhờ cô Hạnh đánh máy vi tính của Cục Tác chiến đơn xin nghỉ hưu và nhờ bảo mật văn thư Cục Tác chiến gởi các thủ trưởng.
Mấy ngày sau, đồng chí Đào Đình Luyện gặp tôi hỏi: “Anh làm xong tổng kết chưa mà xin nghỉ. Đồng chí Lê Khả Phiêu hỏi tôi, đồng chí Khánh thôi làm tổng kết thì Bộ Tổng tham mưu bố trí công tác gì?”.
Tôi nói: “Tôi đã viết bản dự thảo lần 2 xong rồi và đã gởi cho anh một bản xin ý kiến chắc anh bận chưa đọc à? Tôi cũng xin nghỉ hưu như anh Phi Long thôi!”.
|
|
|
Logged
|
|
|
|
|