Sau buổi lễ nhận Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng, tôi cứ đinh ninh trong lòng đó là kỷ niệm sâu sắc nhất đời rồi và tôi lấy buổi lễ đón nhận Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng là lời kết luận bản hồi ức của mình. Nhưng không được, vì niềm xúc động lại tiếp tục xúc động, đời tôi còn một kỷ niệm sâu sắc chẳng kém gì niềm xúc động khi nhận Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng.
Đó là ngày 27 tháng 1 năm 2002, Chủ tịch nước Trần Đức Lương đã ký quyết định phong tặng danh hiệu cao quý "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân" cho xã Cao Minh, Vĩnh Bảo, Hải Phòng vì đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp (1946-1954). Đây là quê hương yêu dấu của tôi, nơi tôi được sinh ra, lớn lên và có góp một phần nhỏ bé của mình vào sự tích anh hùng của quê hương.
Đúng ngày 2 tháng 9 năm 2002, ngày độc lập của dân tộc, xã Cao Minh tổ chức lễ đón nhận danh hiệu cao quý "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân", các đồng chí lãnh đạo xã mời tôi về dự.
Tại sân vận động của trường phổ thông cấp hai của xã được trang hoàng, bài trí trang nghiêm lộng lẫy, trên khán đài cao có tới 300 đại biểu đến dự, trước khán đài là đường hành lang to để các đoàn diễu hành, tiếp đó là các khối nhân dân, các đoàn thể, dân quân tự vệ và cựu chiến binh xếp thành hàng thẳng tắp, chỉnh tề.
Sau giây phút trang nghiêm, đồng chí Phó Chủ tịch thành phố, thừa ủy quyền Chính phủ trao bằng danh hiệu anh hùng cho xã. Đồng chí trong Ban tổ chức trịnh trọng kính mời Trung tướng Vũ Ba (bác Quyết Tâm) - cán bộ cũ trong kháng chiến chống Pháp của xã nhà lên phát biểu.
Hôm đó tôi bị đau cột sống, phải hai, ba người dìu mới lên được cái bục phát biểu. Đứng cạnh bục tôi trấn tĩnh lại tinh thần rồi phát biểu:
- Kính thưa đồng chí lãnh đạo Quân khu 3, lãnh đạo thành phc) Hải Phòng, thường vụ huyện ủy Vĩnh Bảo.
Thưa các đại biểu tân khách, thưa toàn Đảng bộ và nhân dân toàn xã Cao Minh.
Vũ Bá, Vũ Ba, Quyết Tâm cũng là tôi, trong kháng chiến chống Pháp tôi là xã đội trưởng thứ ba, Bí thư thứ năm của xã nhà, so với những người đi trước thì tôi là bậc đàn em, nhưng cũng là cán bộ cũ, được về dự buổi lễ long trọng này, tôi vô cùng xúc động, đại diện cho lớp cán bộ cũ xin có mấy cảm tưởng.
Chúng tôi phấn khởi, sung sướng, sung sướng thật sự trong kháng chiến chống Pháp, xã Cao Minh phấn đấu 9 năm gian khổ hy sinh, lập nên kỳ tích anh hùng. Khi Chủ tịch Trần Đức Lương ký quyết định phong anh hùng cho xã, tôi điện cho anh Dũng nói: Anh sang thắp một nén hương cho anh Ngọc, báo cho anh biết trên đã xét anh hùng cho Cao Minh rồi. Thế là hai chúng tôi sung sướng khóc trong máy điện thoại không nói được nữa.
Chúng tôi rất đỗi tự hào bởi mấy lẽ: Vì trong kháng chiến chống Pháp, Cao Minh mới có sáu chữ truyền thống "Cao Minh càng sáng càng cao". Nay Đảng, Nhà nước cho thêm hai chữ "Anh hùng” nữa để thành tám chữ vàng truyền thống "Cao Minh anh hùng càng sáng càng cao"; vì Cao Minh đất hẹp người đông, có lương có giáo, lúc kháng chiến địch đóng tới năm đồn bốt, chúng đánh phá ác liệt, nhưng có sự lãnh đạo của Đảng quang vinh, Bác Hồ kính yêu người Cao Minh đoàn kết phát huy truyền thống văn hóa, quê hương cụ Bảng Cõi thần đồng, phát huy truyền thống đấu tranh cách mạng, lập nên những chiến công hiển hách, có phong trào chiến tranh du kích điển hình, làng xã chiến đấu kiểu mẫu, có nhiều cách đánh giặc phong phú, sáng tạo, được cả nước đến tham quan học tập; vì truyền thống Cao Minh càng sáng, càng cao được giữ vững và phát huy mạnh mẽ trong kháng chiến chống Mỹ và cho đến tận hôm nay.
Chúng tôi hứa, mà hứa thì đồng chí Huân - Bí thư Đảng ủy đã báo cáo. Nói đúng hơn là chúng tôi xin thề trước Đảng, Bác Hồ, các thế hệ người Cao Minh, đời này qua đời khác, giáo lương đoàn kết, quyết tâm giữ vững và phát huy tám chữ vàng truyền thống "Cao Minh anh hùng càng sáng càng cao", cao toàn diện, sáng rực rỡ...
Đến đây, tôi hỏi bà con, cô bác có đồng ý thề vậy không, đồng ý thì cho một tràng vỗ tay.
Trời ơi! Thế là cả 4.000 người vỗ tay ầm ầm, tôi ra hiệu dừng mà mãi mới dừng vỗ tay.
Lòng tôi xúc động cao độ, tôi khóc thật sự, tôi sung sướng không chỉ vì kỳ tích của xã được công nhận mà còn vì các thế hệ người Cao Minh đồng tâm nhất trí rất cao.
Anh em dìu tôi xuống khỏi bục nói chuyện, mọi người ôm chầm lấy tôi, các cụ già nói "Sao ông nói hợp ý chúng tôi, từng câu nói của ông, chúng tôi cảm động không cầm được nước mắt".
Các đồng chí lão thành, đảng viên cũng hứa với tôi, nói với tôi: "Đồng chí là người trưởng thành tiêu biểu cho người Cao Minh, cố gắng viết một cuốn hồi ký để lại cho mai sau. Trong đó đừng quên buổi lễ đầy xúc động, sung sướng, vinh dự, tự hào hôm nay. Chúng ta phải mãi mãi phát huy truyền thống "Cao Minh anh hùng càng sáng càng cao"
1.
Đón nhận vinh dự 50 năm tuổi Đảng của tôi, đón nhận danh hiệu cao quý "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân" của xã Cao Minh, vinh dự của bản thân và của quê hướng gắn liền với nhau, vinh dự nối tiếp niềm vinh dự tạo ra những giờ phút xúc động mạnh mẽ, những âm vang sâu lắng trong lòng tôi mãi mãi.
Trước những sự kiện sung sướng và tự hào, tôi cảm nhận sâu sắc rằng: Ước mơ và khát vọng của đời tôi đã đạt được kết quả, kết quả mỹ mãn.
Đạt được như vậy, tôi cảm ơn sâu sắc với Đảng, Bác Hồ, Nhà nước, quân đội, nhân dân, gia đình, bạn bè, quê hương đã giúp đỡ, tạo mọi điều kiện cho tôi để có được như ngày hôm nay. Mãi mãi tôi không bao giờ quên công ơn sâu nặng ấy.
Hết
_________________________________
1. Sáu chữ: Cao Minh càng sáng càng cao là câu mở đầu bài thơ của cụ Cửu Rao hồi đầu chống Pháp, đến nay nhân dân ai cũng thuộc và rất tự hào.