Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 12:40:33 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Trật tự đen  (Đọc 67039 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #200 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2016, 06:42:40 am »

       
*

*       *

        2 giờ 22 phút chiều

        Hai ngày sau, những khẩu súng trường bắn những viên đạn cuối cùng vào bầu tròi xanh, vang vang tiêng hoành tráng qua các dốc đồi xanh cỏ của Nghĩa trang Quốc gia Arlington. Ngày quá ư lá sáng sủa cho một lễ tang, ngày vinh quang.

        Gray đứng sang bên lúc đám tang kết thúc. Xa xa, nhìn xuống hai người đưa tang mặc com-lê, mọc lên Ngôi mộ Vô danh, tám mươi tấn đá hoa cương Yule lấy về từ mỏ đá Colorado. Ngôi mộ tưởng niệm những mất mát không tên tuổi, cuộc đời đã nằm xuống phụng sự tổ quốc.

        Logan Gregory là một trong những người vô danh đó. Ít người biết đến hành động anh hùng của anh, máu đã đổ để bảo vệ tất cả chúng ta.

        Nhưng vẫn có một vài ngưòi biết đấy.

        Gray nhìn theo đương kim Phó Tổng thống Hoa Kỳ trao một lá cờ đã gấp gọn cho người mẹ của Logan, mặt che mạng màu đen, người cha dìu đỡ bên bà. Logan không có vợ, không có con. Lực lượng Sigma là sinh đời của anh... là tử đời của anh.

        Từ từ, sau khi khắc tên, giữa những lời an ủi, tạm biệt, đám tang cũng tan. Mọi người đi về phía các xe ô tô đen.

        Gray gật đầu chào Painter. Anh đi cà nhắc chống một cái ba- toong, đã phục hồi khỏi suy nhược, khỏe lên hàng ngày. Bên cạnh anh, bác sĩ Lisa Cummings khoác tay anh, không phải là để đỡ mà để gần gụi anh.

        Monk bám theo khi bọn họ lê chân cùng nhau về chỗ dãy xe ô tô đang đợi.

        Kat vẫn nằm trong bệnh viện. Đám tang sẽ quá sức chịu đựng của chị. Như thế quá sớm.

        Lúc đến bãi đậu xe, Gray bước đến chỗ Painter. Họ có một số vấn đề cần giải quyết.

        Lisa hôn lên má viên giám đốc.

        - Em sẽ gặp anh ở đó.

        Cô bước lùi lại cùng đi vói Monk. Họ sẽ cùng đi một xe khác đến nhà của Gregory, tại đó sẽ có một cuộc liên hoan nhỏ.

        Gray ngạc nhiên khi biết rằng cha mẹ của Logan sống cách nhà cha mẹ anh chỉ mấy khối nhà ở khu Công viên Takoma. Để thấy là anh hiểu biết thực sự quá ít về người chiến sĩ ấy.

        Painter bước đến chỗ chiếc xe Lincoln Town và mở cửa. Họ trèo vào ghế sau. Tay lái xe nâng rèm chắn lúc y kéo núm rèm.

        - Gray này, tôi đã đọc báo cáo của cậu, - cuối cùng Painter nói. - Có một khía cạnh rất hay. Cậu cứ thế mà làm và bám cho sát. Nhưng nó cũng có nghĩa là một chuyến đi châu Âu nữa đấy.

        - Em cũng có mấy vấn đề riêng tư cần giải quyết ở đấy. Đó là chuyện em đã đến để thảo luận, để xin thêm một vài ngày nữa.

        Painter ngước lông mày lên vẻ xuề xòa.

        - Tôi không biết là liệu thế giới có sẵn sàng cho một kỳ đi nghỉ kèm công tác của cậu nữa không.

        Gray phải thừa nhận chuyện có thể là đúng thế.

        Painter chuyển mình, vẫn có chỗ còn đau.

        - Thế còn báo cáo của Tiến sĩ Marcia Fairfield? Cậu có nghĩ... tin rằng nòi giống nhà Waalenberg...?- Painter lắc đầu.

        Gray cũng đã đọc báo cáo này. Anh nhớ lại lúc anh và bà tiến sĩ người Anh đó lẩn trốn trong phòng thí nghiệm phôi tại tầng ngầm sâu nhất. Tiến sĩ Fairfield đã từng tuyên bố của càng quý giá thì càng được chôn sâu. Ta cũng có thể nói như thế đối với những bí mật, đặc biệt là những bí mật mà nhà Waalenberg cất giữ. Cũng như những thí nghiệm họ đã làm với lũ dã thú ngáo ộp, trộn gien gốc của người và vật trong não.

        Nhưng thậm chí điều ấy vẫn chưa phải là tồi tệ nhất.

        - Chúng tôi đã kiểm tra hồ sơ y bạ của doanh nghiệp này từ những năm năm mươi, - Gray nói. - Hồ sơ khẳng định rồi. Baldric Waalenberg bị bệnh vô sinh.

        Painter lắc đầu.

        - Không còn nghi ngờ gì nữa, lão chết tiệt này đã bị ám ảnh nặng với những chuyện lai giống và gien giống, tiếp tục trăn trở để bẻ cong tự nhiên theo ý chí của mình. Lão là người cuối cùng của dòng họ nhà Waalenberg. Nhưng những đứa con mói của lão thì sao... những đứa lão đã sử dụng trong các cuộc thí nghiệm? Điều đó có đúng không?

        Gray nhún vai.

        - Baldric đã dính líu mật thiết với chương trình Lebensborn của bọn Quốc xã. Chương trình nhân giống chủng tộc Aryan. Cùng với những dự án theo thuyết ưu sinh khác và những cố gắng sớm sủa lưu kho trứng và tinh trùng. Cuốỉ cuộc chiến Thế giới lần thứ Hai, dường như chương trình Xerum 525 không phải là dự án bí mật duy nhất rơi vào tay lão Baldric. Còn một dự án nữa. Dự án gồm các thứ ướp lạnh bên trong các ống nghiệm. Và một khi hết e dè, Baldric đã sử dụng các mẫu đó để cấy tinh vào bà vợ trẻ của lão.

        - Và cậu có tin vào chuyện này không ?
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #201 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2016, 06:44:59 am »

        Gray gật đầu. Nằm sâu trong phòng thí nghiệm ngầm dưới đất Tiến sĩ Fairfield đã xem xét gia phả thực của thị tộc mới nhà Waalenberg. Bà đã thấy cái tên ngay cạnh tên vợ của Baldric, Heinrich Himmler, lãnh tụ của Đội Trật tự Đen. Tên đồ tể Quốc xã này có thể đã tự sát sau chiến tranh, nhưng hắn đã có một kế hoạch tiếp tục sống, để tái sinh những siêu nhân mới của chủng tộc Aryan, một hàng mới những vị vua Đức, từ hạt giống đã thoái hóa này.

        - Với việc thị tộc nhà Waalenberg bị xóa sổ, - Gray nói, - con quái thú cuối cùng cũng phải yên nghỉ.

        - Ít nhất thì chúng ta hy vọng như vậy.

        Gray gật đầu.

-           Tôi đang liên lạc với Khamisi. Anh ta báo cáo cho chúng ta tình hình dọn dẹp khu đồn điền đó. Họ đã tóm được một số lính gác. Anh ấy e rằng vài con trong bầy dã thú của đồn điền có thể đã tẩu thoát vào rừng sâu, nhưng đại đa số bọn dã thu đã bị hủy diệt trong vụ nổ. Tuy nhiên, họ vẫn đang tiếp tục lùng kiếm.

        Khamisi cũng nhận chức danh lâm thời là Trưởng đồn Kiểm lâm khu bảo tồn Hluhuwe- Umfolozi. Anh cũng vừa được chính phủ Nam Phi trao quyền cảnh sát, giúp công tác điều phối hỗ trợ bộ lạc địa phương cùng với Trưởng tộc Mosi D’Gana. Hai bà tiến sĩ Paula Kane và Marcia Fairfield cũng trợ giúp kỹ thuật trong xử lý phản ứng của cộng đồng tình báo quốc tế đối với chiến tranh và bom đạn.

        Hai bà đã trở về nhà của mình trong khu bảo tồn, rất vui vì đã thấy mỗi người đều còn sống và khỏe mạnh, nhưng họ cũng phải mở cửa nhà để đón Fiona đến trú ngụ. Hai bà gián điệp này thậm chí còn giúp đỡ Fiona tham dự một chương trình đào tạo tình báo sớm tại Oxíbrd.

        Gray nhìn ra ngoài cảnh nhoáng nhoàng. Anh hy vọng Oxford đã có mọi thứ sắp đặt đâu vào đó rất chắc chắn. Anh nghi rằng tỉ lệ phạm tội vặt quanh khu vực sẽ bất thình lình tăng lên đáng kể.

        Cứ nghĩ về Fiona, Gray thấy mình cần kiểm tra thông tin qua Ryan. Với vụ sát hại cha của Ryan, cậu trai trẻ này đã rao đấu giá đồn điền nhà mình, quyết tâm mãi mãi tránh khỏi cái bóng đen của Wewelsburg.

        Cũng đành vậy thôi.

        - Thế còn Monk và Kat thì sao nhỉ? - Painter hỏi, lôi kéo sự chú ý. Giọng anh trong rõ hơn, tỏ ý buồn buồn vì mất chiến hữu, hoặc ít nhất thì cũng tạm phải gạt sang một bên.

        - Tôi có nghe nói hôm qua họ đã đính hôn.

        Gray thấy mình tự nhiên mỉm cười lần đầu tiên trong ngày.

        - Họ đính hôn rồi.

        - Trời giúp ta.

        Lại một lần nữa Gray phải đồng ý với người đàn ông này. Họ cùng vui chung cái hạnh phúc nhỏ nhoi đó. Cuộc sống cứ cuốn đi. Họ cứ thế nói chuyện với biết bao nhiêu chi tiết khác, và tay lái xe quẹo vào các dãy phố đầy hàng cây của khu Công viên Takoma, chuẩn bị dừng lại trước một căn nhà nhỏ màu xanh lá cây kiểu Victorian bằng ván ốp.

        Painter trèo ra.

        Lisa đã đứng đó.

        - Ta đến đây à? - Painter hỏi Gray.

        - Dạ vâng, thưa ngài chỉ huy.

        - Để tôi xem anh sẽ tìm kiếm cái gì ở châu Âu. Và ở thêm mấy ngày nữa.

        - Cám ơn ngài.

        Painter chìa cánh tay ra. Lisa lướt luôn vào vòng tay anh. Hai người quàng tay nhau cùng đi về phía ngôi nhà.

        Lúc Gray trèo ra, Monk đi cùng và gật đầu với người phụ nữ cùng vị giám đốc.

        - Có cá cược gì không nào?

        Gray theo dõi họ bước lên bục thang ngoài. Hai người hầu như xoắn xít bên nhau suốt từ lúc rời khỏi đồn điền nhà Waalenberg. Mụ Anna đã chết còn Gunther thì biến mất tăm, Lisa giờ đây là nguồn thông tin duy nhất về vận hành của Cái chuông. Cô dành nhiều tiếng đồng hồ tại sở chỉ huy Lực lượng Sigma, thẩm vấn. Ấy vậy mà Gray vẫn nghi rằng các cuộc họp mô tả sự kiện đó cũng là một cớ cho Painter và Lisa dành nhiều thời gian bên nhaụ hơn.

        Dường như Cái chuông đã làm nhiêu việc hơn là chỉ hàn gắn nỗi đau xác thịt.

        Gray lúc đó nhìn họ tay trong tay đi đến bậu cửa căn nhà. Anh đố Monk một câu. Có cá cược gì không nào? Vào lúc này có thể quá sớm để nói vậy. Nếu cuộc đời và lương tâm là một hiện tượng lượng tử, thì có thể tình yêu cũng thế.

        Yêu hay không yêu.

        Sóng hay hạt.

        Có thể đối với Painter và Lisa, nó là cả hai, một thế năng mà chỉ có thời gian mới giải quyết được.

        - Tôi không biết đâu. - Gray lầm bầm, trả lời thắc mắc của Monk.

        Anh đi về phía ngôi nhà, nghĩ về tương lai của riêng mình.

        Giống như bất cứ ai khác, anh có thực tại riêng của mình để đo lượng.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #202 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2016, 06:47:49 am »


Phần kết

        6 giờ 45 phút chiều

        Wroclaw, Ba Lan


        Anh bị muộn.

        Lúc mặt trời lặn xuống phía chân trời, Gray đi dạo qua chiếc cầu thép đúc màu xanh, cầu kiểu cổ bắc qua dòng sông Oder, một dải nước phẳng xanh, bóng như gương lung linh trong ánh mặt trồi đang lặn.

        Gray nhìn đồng hồ. Rachel đáng bây giờ phải đang hạ cánh. Họ dự định gặp nhau ỏ quán cà phê bên kia đường với khách sạn trong một khu phố đầy di tích lịch sử. Nhưng trước hết anh phải thắt nút nốt một sợi dây, một cuộc phỏng vấn cuối cùng.

        Gray tiếp tục đi ngang qua cái cầu dành cho người đi bộ. Bên dưới chân cầu, một đôi thiên nga đen lướt nhẹ nhàng trên mặt nước. Mấy con hải âu bay ngang tròi, soi dáng trên mặt sông. Không khí có vị biển, và mấy chùm hoa tím mọc bên bờ nước. Anh đã bắt đầu chuyến đi của mình tại một cái cầu ở Copenhagen, và bây giờ nó kết thúc tại một cái cầu khác.

        Anh ngước mắt lên nhìn thành phố cổ kính của những mái chóp nhà thờ màu đen, bọc mái bằng đồng đỏ và những tháp đồng hồ thời phục hưng. Thành phố Wroclaw đã từng có tên là Breslau, một thị trấn pháo đài trên biên giới Đức và Ba Lan. Những vùng rộng lớn của thành phố đã từng bị san bằng trong Thế chiến thứ Hai khi quân của Đức đánh nhau với Hồng quân Xô Viết.

        Đó cũng là lý do vì sao Gray lại đến đây.

        Phía trước là đảo Nhà thò lớn. Hai chóp tháp kiểu gô- tích có cùng tên với hòn đảo, Nhà thờ thánh John, bừng sáng lên khi ngày kết thúc. Nhưng nhà thờ không phải là bến đến của Gray. Có cả đến hai mươi nhà thờ nhỏ chen chúc trên hòn đảo này. Mục tiêu của Gray chỉ cách chiếc cầu vài bước chân.

        Đôi ủng của anh giẫm từ các tấm lát bằng thép sang mặt đường lát đá.

        Nhà thò thánh Peter và nhà thờ thánh Paul nằm khiêm nhường bên tay trái, rất dễ bị bỏ qua, chìa mặt sau bằng bức tường gạch phía sông. Gray phát hiện ra một cánh cửa kho than nhỏ dẫn từ kè đá viền sông đến sân sau nhà mục sư nhà thờ.

        Một đứa trẻ đã từng vẩn vơ chơi dọc theo con sông này ư?

        Một đứa bé tuyệt hảo.

        Gray biết qua những hồ sơ vẫn còn mở của người Nga rằng cậu bé không có mẹ ấy đã được nuôi dưỡng tại một trại mồ côi từng được nhà thò thánh Peter và nhà thờ thánh Paul điều hành. Có rất nhiều những đứa bé bị bỏ rơi thế sau chiến tranh, nhưng Gray đã khu biệt lại xác suất theo lứa tuổi, giới tính và màu tóc.

        Chỉ số cuối cùng của các thông số này là chắc chắn nhất, màu tóc hung trắng.

        Gray cũng tìm thấy hồ sơ tìm kiếm của Hồng quân Nga về thành phố, về các cuộc oàn quét của họ trên các dãy núi truy tìm các phòng thí nghiệm ngầm của quân Quốc xã, về những phát hiện của họ tại mỏ Wenceslas. Họ đã sắp bắt được tên SS- Obergruppenfủhrer Jakob Sporrenberg, ông nội của Anna và Gunther, lúc tên này sơ tán Cái chuông. Lisa đã được Anna nói cho hay rằng chính trong thành phố này, trên dòng sông này, mà Tola, con gái của Hugo, đã dìm chết đứa trẻ.

        Nhưng chị ta có dìm được không ?

        Chính vì giả thức chưa được xác minh này mà Gray và nhóm chuyên gia nghiên cứu lèo tèo của Lực lượng Sigma phải lặn lội tìm tòi trong các hồ sơ cũ, bám theo một dấu vết từ lâu đã nguội lạnh, ghép nhặt từ mẩu mảnh rơi vãi. Rồi đi đến phát hiện... cuốn nhật ký của vị tu sĩ, người đã cai quản trại trẻ mồ côi ở đây, kể về một cậu bé, lạnh lùng và cô đơn được người ta tìm thấy bên xác người mẹ đã chết. Chị ta đã được chôn cất trong trong một nghĩa địa gần đây, cho đến bây giờ cũng không có tên.

        Nhưng cậu bé con đã sống, lớn lên ở đây, vào học trường dòng dưới giám hộ của chính cha xứ người đã cứu cậu, có cái tên cha Piotr.

        Gray bước ngang qua chỗ cửa phòng mục sư. Anh đã gọi điện thoại trước để phỏng vấn vị mục sư sáu mươi tuổi này, trong vai phóng viên đi tìm trẻ mồ côi thời chiến tranh để viết sách. Gray nâng chiếc vòng móc gõ cửa treo trên tấm cửa gỗ khó phân loại lên và gõ.

        Anh có thể nghe thấy tiếng ca vang lên từ chính nhà thờ, đang buổi hành lễ.

        Một lát sau, cánh cửa mở ra.

        Gray biết ngay ai là người đón anh, nhận ngay ra ngươi trong những bức ảnh cũ với khuôn mặt đã già không nếp nhăn, tóc trắng bù xù rẽ ngôi chính giữa đầu. Cha Piotr ăn mặc xuềnh xoàng, quần vải bò, áo sơ mi đen, cổ La Mã trắng của dòng đạo ông theo, áo bên trong màu sáng có cài khuy.

        Ông nói tiếng Anh với chất giọng Ba Lan đặc sệt.

        - Ngài chắc là Nathan Sawyer.

        Gray không phải tên đó nhưng anh gật đầu, bỗng thấy mình khó chịu vì nói dối một vị tu hành. Nhưng điều lẩn tránh này là cần thiết, vì sự nghiệp của chính vị mục sư già và của. chính anh.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #203 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2016, 06:51:28 am »

        Anh hắng giọng:

        - Xin cám ơn mục sư đã dành cho tôi cuộc phỏng vấn này.

        - Không dám. Mời anh vào. Hân hạnh.

        Cha Piotr dẫn Gray qua sảnh phòng mục sư đến một buồng nhỏ có một cái lò sưởi than ở góc phòng. Ông có siêu nước trà sôi trên bếp. Ông kéo một chiếc ghế mời Gray ngồi. Yên vị, Gray lấy ra một cuốn sổ tay nhỏ có rất nhiều câu hỏi.

        Piotr rót ra hai chén, ngồi lọt thỏm vào một chiếc ghế bành đã sòn, đệm ghế hằn nếp theo dạng thân người đang ngồi. Một cuốn Kinh thánh nằm trên bàn bên cạnh một chiếc đèn có chụp bằng kính, cùng vói mấy cuốn tiểu thuyết thần bí rách tả tơi.

        - Anh đến đây để tìm hiểu về cha Varick à? - ông mục sư hỏi cùng một nụ cười. - Đó là một con người vĩ đại.

        Gray gật đầu.

        - Và về cuộc sống của chính cha tại trại tế bần này.

        Piotr nhấp trà và vẩy ngón tay ra dấu cho Gray tiếp tục nói.

        Các câu hỏi không đến mức quan trọng đến thế, chủ yếu là điền tin vào những chỗ còn trống. Gray đã biết hầu như mọi điều về cuộc đời của con người này. Người bác của Rachel, ông Vigor, trưởng ban tình báo của Vatican đã cung cấp cho Lực lượng Sigma hồ sơ đầy đủ và chi tiết về mục sư dòng Cơ đốc này.

        Kể cả y bạ của ông.

        Cha Piotr đã sống một cuộc đối khiêm nhường trong nhà thờ. Chẳng có gì đặc biệt đáng kể về những thành tựu của cha ngoài sự tận tụy không mệt mỏi mà cha dành cho bổn đạo của mình. Sức khỏe của cha rất tốt. ít ốm đau đến mức chẳng ghi gì nhiều trong y bạ. Khi còn thiếu niên cha bị gãy xương, do ngã xuống từ một tảng đá. Ngoài cái đó ra, kiểm tra sức khỏe định kỳ cho thấy cha là một người khỏe mạnh tuyệt hảo. Cha không to đùng như Gunther hoặc nhanh nhẹn như những người Waalenberg. Khỏe mạnh một cách điềm đạm thôi.

        Cuộc phỏng vấn chẳng có điều gì mới

        Gray gập cuốn sổ tay lại và cám đn cha đã dành thời gian tiếp anh. Để cho kỹ, đáng ra anh phải lấy mẫu máu và DNA khi mục sư đi khám sức khỏe định kỳ lần tới lại phối hợp thông qua bác của Rachel. Nhưng Gray không mong đợi gì từ những kết quả đó.

        Đứa trẻ hoàn hảo của Hugo đã trỏ thành một người đức độ, chu đáo, có sức khỏe tốt. Và có thể như vậy là đủ hoàn hảo rồi.

        Lúc Gray chia tay, anh phát hiện thấy một ván bài xếp hình chơi dở trên chiếc bàn trong góc phòng. Anh hất đầu về hướng đó:

        - Vậy là cha thích chơi xếp hình ạ?

        Cha Piotr mỉm cười vẻ có lỗi, nói phân bua:

        - Ấy, chỉ là trò giải trí cho đầu óc minh mẫn thôi.

        Gray gật đầu và bước ra. Anh nghĩ tới hứng thú của

        Hugo Hirszfeld với chính trò này. Liệu có phải một số tinh chất ít ỏi của nhà nghiên cứu người Do Thái đã chuyển giao sang cậu bé này, truyền lại qua Cái chuông? Lúc Gray rời nhà thờ và quay lại vượt qua con sông, anh ngẫm nghĩ về những mối dây liên hệ như vậy. Cha và con trai. Đó có phải chỉ là gien? Hay còn có gì hơn nữa? Còn có gì nữa ở cấp lượng tử?

        Câu hỏi không phải là mới đối với Gray. Anh và cha anh chưa bao giờ có mối quan hệ đẹp; mãi gần đây mới có những cầu nối thiết lập giữa hai người. Và rồi lại có những vấn đề khác, những mối quan tâm mệt mỏi. Giống như trò xếp hình đố chữ của Piotr, thì Gray đã thừa hưởng gì từ cha mình nhỉ? Chắc chắn là anh không thể phủ nhận nỗi sợ hãi của anh đối với căn bệnh lẫn cẫn, khả năng di truyền gien thực sự nhưng nó tiến triển sâu hơn thế, trở lại vối mối quan hệ nhọc nhằn của họ.

        Thế thì anh sẽ là loại ông bố gì đây?

        Dù bị muộn, câu hỏi này làm Gray đứng lạnh người trên chiếc cầu sắt.

        Trong một câu hỏi đó, thực tế bám đuổi anh. Anh còn nhó Monk thách thức mình trên chuyến máy bay đến Đức, về chuyện Rachel, về mối quan hệ của họ. Lời nói của anh ta quay trở lại với Gray lúc này đang đứng trên cầu.

        Tớ lưu ý là Kat có mang và cậu nên xem lại cái mặt mình đi. Đừng có mà sợ bị thua. Và đấy là chuyện tớ chòng ghẹo cậu đấy mà.

        Đây là gốc rễ của nỗi hoảng sợ của anh.

        Thế thì anh sẽ là loại ông bố gì đây?

        Anh sẽ bắt đầu lại là một ông bố như bố mình ư?

        Grayđã tìm ra câu trả lời tại nơi bất ngờ nhất. Một cô bé chạy ngang qua anh trên cầu, tay nhét áo vào quần khỏi gió bay. Anh thoáng thấy hình ảnh Fiona. Anh nhớ lại cái ngày kinh hoàng ấy, tay cô bé nắm chặt tay anh, cần đến anh, nhưng mãi mãi dằn vặt anh. Anh nhớ lại cảm giác ấy mới hay làm sao.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #204 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2016, 06:52:44 am »

        Anh bóp mạnh tay vào lan can cầu.

        Cảm giác tuyệt vời.

        Anh muốn có thêm nữa.

        Một tiếng cười bật ra từ miệng anh, chỉ là một gã điên trên cầu.

        Anh không cần phải là cha mình. Trong khi tiềm năng còn ở đó để theo bước bố anh, anh cũng còn ý chí tự do, một lương tâm có thể làm sập đổ thế năng theo hướng ngược lại.

        Cuối cùng lòng cảm thấy tự do, anh lại đi qua cầu, từ từ để thực tại này làm sập đổ những thế năng khác, đổ rầm rầm như những quân bài đô- mi- nô, cái này đổ đè lên cái kia, dẫn đến một thế năng cuối cùng bấp bênh đầy do dự.

        Rachel.

        Anh bước ra khỏi cầu và đi về nơi họ đã hò hẹn.

        Khi anh đến quán cà phê, nàng đã đợi anh sẵn sàng tại một bàn ngoài hiên. Nàng hẳn là mới đến. Nàng chưa phát hiện ra anh. Anh sững lại, choáng vì nàng mới đẹp làm sao. Lần nào với anh nàng cũng như mới. Cao, chân tay dài, hông cong khêu gợi, ngực và cổ. Nàng quay lại, thấy anh đang nhìn mình chòng chọc. Nàng mỉm cười. Mắt nàng màu hung sáng lên ánh lửa ấm áp. Nàng vuốt những ngón tay qua làn tóc đen nhu gỗ mun, hầu như đầy e lệ.

        Ai mà không muốn dành cả đời sống bên nàng?

        Anh bước sang, lấp khoảng trông ngăn cách, chìa tay cầm lấy những ngón tay nàng.

        Vào chính lúc đó, những lời thách thức của Monk lại quay trở lại với anh. Dường như là từ lâu lắm. Một thách đố về mối quan hệ của Gray và Rachel sẽ đi đến đâu. Một thách đố đếm trên ba ngón tay.

        'Vợ này, nợ cầm cố này, con thơ này.

        Nói một cách khác đó là cuộc sống thực tại.

        Một mối quan hệ không thể cứ để treo mãi mãi như một thế năng, cả hai đều đang yêu và không yêu. Tiến hóa sẽ không chịu điều đó. Cuộc sống thực tại phải đo lượng được nó.

        Và thế là nó đã làm giờ đây đối với Gray.

        Vợ này, nợ cầm cố này, con thơ này.

        Gray đã có câu trả lời. Anh đã sẵn sàng đón nhận thách đố của cả ba vấn đề. Và với hiện thực hóa này, con bài đô- mi- nô cuối cùng đã đổ nhào trong trái tim anh.

        Yêu hay không yêu.

        Sóng hay hạt.

        Gray cầm những ngón tay của Rachel. Anh nhìn bằng ánh mắt trong sáng, vậy mà kết quả vẫn làm anh ngạc nhiên. Anh kéo nàng về phía bàn, nhận thấy đã có một đĩa bánh nướng trên bàn và hai cốc cà phê bung bọt nâu đen, đợi sẵn dành cho họ.

        Tính chu đáo lẽ thường của Rachel.

        Anh kéo nàng ngồi xuống một ghế. Anh kéo ngồi một ghế khác.

        Anh nhìn vào mắt nàng. Anh không thể giữ được nỗi buồn và hối lỗi thể hiện qua giọng nói của anh, nhưng anh cũng mặc cho âm thanh của quyết định chắc chắn của mình rung lên.

        - Rachel em, chúng mình cần nói chuyện nghiêm túc.

        Gray lúc ấy cũng nhìn thấy điều đó trong mắt nàng.

        Thực tại. Hai nghề nghiệp, hai lục địa, hai con người với những con đường tách biệt từ đây.

        Nàng bóp chặt những ngón tay anh:

        - Em biết rồi.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #205 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2016, 06:55:04 am »

     
*

*       *

        Cha Piotr đã theo dõi người thanh niên trẻ tuổi vượt qua cái cầu. Ông đứng tại cánh cửa kho than dẫn vào hầm rượu vang của nhà mục sư. Ông đợi cho vị khách vừa đến của ông khuất bóng nơi cuối phố và ông thở dài.

        Một cậu thanh niên đáng yêu, nhưng u uất bao trùm.

        Cậu bé đáng thương còn nhiều chuyện buồn trước mặt.

        Nhưng chuyến đi trên đường đời là thế.

        Một tiếng meo meo làm ông chú ý nhìn xuống. Một con mèo mướp gầy giơ xương đang cọ lông vào mắt cá chân ông, đuôi cong lên cao, mắt ngước lên nhìn ông vẻ mong đợi. Một con vật nuôi lạc loài của cha Varick. Giờ đến lúc nó cần ăn. Piotr quỳ xuống và để đĩa thức ăn cân bằng trên một phiên đá. Chú mèo lang thang bên sông này cọ vào chân ông một lần cuốỉ và õng ẹo ăn.

        Cha Piotr khom người xuống nhìn ra sông, mặt nước bừng lên những tia sáng cuối cùng của ánh mặt trời. Ông nhận thấy có chút lông vũ gần chỗ gót chân mình. Một con chim sẻ nâu, nghẹo cổ. Một trong nhiều món quà mà mấy đứa trẻ mồ côi của ông đã để lại ở bậu cửa phòng ông.

        Ông lắc đầu, nâng con chim què quặt đó lên lòng bàn tay, đưa nó lên môi. Ông thổi phù phù vào lông nó, cho các sợi lông nhảy múa dựng lên, nâng một cánh, bắt nhịp không khí theo nhịp đập dập dờn đến kinh ngạc. Từ lòng bàn tay ông, con chim sẻ tung bay, lao vút và múa cánh trên bầu tròi.

        Piotr nín thở ngắm nhìn, cố đọc điều gì đó trên đưòng bay của con chim vạch trong bầu không khí. Rồi   sau đấy ông xoa tay và đứng lên vươn vai.

        Cuộc sống mãi mãi là một bí ẩn tuyệt vòi.

        Thậm chí cả đối vôi hiểu biết của ông.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #206 vào lúc: 27 Tháng Năm, 2016, 06:56:26 am »


Ghi chú của tác giả:

       
CHUYỆN THẬT HAY HƯ CẤU

        Cám ơn bạn đọc đã cùng theo tôi trên chuyên đi mới nhất này. Như thường lệ, tôi nghĩ rằng tôi sẽ dành giây lát cuối cùng đây để tháo dỡ cấu trúc của cuốn tiểu thuyết, để tiết lộ chỗ nào nghiên cứu đã kết thúc và chỗ nào trí tưởng tượng của chúng ta vẫn còn tiếp tục.

        Trước hết, về phía những chi tiết không đáng kể: DARPA đã triển khai được các loại chân tay giả sử dụng công nghệ cách mạng (mặc dầu tôi không nghĩ rằng họ đã nhồi thuốc nố lẫn với hợp chất nhựa tổng hợp).

        Giống với con linh cẩu dã thú ukufa, trường Đại học Tổng hợp Stanford thực tế đã tạo ra một giống chuột ngáo ộp mà não có chứa các tế bào thần kinh của người. Các nhà khoa học hiện nay đang tìm cách tạo ra giống chuột mà có não là 100% tế bào thần kinh của người.

        Một bé trai người Đức đã ra đời vào năm 2004 có đột biến gien theo thể chiến binh, kết quả đưa đến một tình trạng gọi là cơ đôi, tăng sức mạnh và cơ bắp. Liệu đây có phải là người Sonnekởnige đầu tiên trong đòi được sinh ra hay không?

        Vào năm 1998 người ta đã phát hiện ra Shangri La - một thiên đưòng trên trái đất nằm sâu trong những vùng núi của dãy Himalayas, một ốc đảo có nước và thảm thực vật phong phú hoang lạc giữa một vùng chỉ có những ngọn núi đóng băng. Còn những gì nữa còn ẩn mình trên đó?

        Chuyển sang những khái niệm lớn hơn:

        Như đã nêu ở phần đầu cuốn sách, Cái chuông tự nó là có thật, đưa ra chuyện thật nhiều khi lại lạ lẫm hơn là trong tiểu thuyết. Quân Phát xít đã chế tạo ra một thiết bị kỳ lạ chạy bằng một nhiên liệu tổng hợp có tên là hợp chất Xerum 525. ít người biết về chức năng thật của nó, chỉ biết rằng khi nạp năng lượng, một thứ bệnh kỳ lạ đã ảnh hưởng đến các nhà khoa học làm việc vói nó và còn ảnh hưởng đến các làng xung quanh khu vực để chuông. Vào cuối cuộc chiến tranh, Cái chuông biến mất, các nhà khoa học dính líu đến nghiên cứu này bị hành quyết, cho đến tận ngày nay, chuyện gì xảy đến với thiết bị đó vẫn còn là một bí mật. Nếu bạn muốn biết thêm về chuyện kỳ lạ này của lịch sử, về cuộc chạy đua trong các lực lượng đồng minh để truy tầm công nghệ Đức quốc xã, và đam mê của Đức trong nghiên cứu lượng tử, tôi xin giới thiệu với các bạn những bảo bối nghiên cứu để tôi viết tiểu thuyết này: đó là cuốn Săn lùng Điểm Không tuyệt đối của tác giả Nick Cook.

        Trong tiểu thuyết này, tôi cũng muôn dành thời gian đáng kể để mô tả đam mê nghiên cứu chữ Run của Heinrich Himmler, quyền lực huyền bí, và công cuộc của y tìm kiếm nơi sinh ra chủng tộc Aryan ỏ dãy Himalayas. Tất cả những điều đó đều dựa vào thực tế, kể cả phần Tòa lâu đài Đen trong mơ của Himmler (Black Camelot) ở vùng Wewelsburg. Để có thêm thông tin về những chủ điểm này xin gợi ý với các bạn đọc cuốn Cuộc thập tự chinh của Himmler của nhà văn Christopher Hale và cuốn Khối Liên minh mất thiêng của tác giả Peter Levenda.

        Cuối cùng, xin giới thiệu một cuốn sách là công cụ để khơi dậy cốt lõi cho cuốn tiểu thuyết này: Tiến hóa lượng tử của tác giả Johnjoe McFadden. Cuốn sách đó trình bày một luận thuyết hấp dẫn về cơ học lượng tử và vai trò có thể của nó trong đột biến gien và tiến hóa. Nó cũng nghiên cứu sâu vào tiến hóa của lương tâm ý thức, mà cuối cuốn tiểu thuyết tôi có đề cập đến. Để phân tích toàn diện hơn về những chủ điểm này, tôi trân trọng khuyên các bạn nên kiếm ngay cho mình cuốn đó.

        Nội dung nào đề ra giáo lý cuối cùng của cuốn sách: đó chính là vấn đề Thiết kế thông minh đi ngược lại với Tiến hóa thông thường. Tôi hy vọng cuốn tiểu thuyết này nêu ra nhiều câu hỏi cũng như nhiều câu trả lời. Nhưng trên hết tất thảy, tôi tin tưỏng chắc chắn rằng những cuộc tranh luận hiện nay không bị lạc lối. Thay vì tập trung có mục đích vào cội nguồn chúng ta đến từ đâu, một vấn đề lớn hơn đáng để tất cả chúng ta tập trung trí tuệ: Chúng ta sẽ đi về đâu?

        Để trả lời điều đó, theo con đường đó lại là một bí mật và một cuộc phiên lưu đủ hứng thú cho bất cứ người nào.

HẾT
Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM