Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 03:12:29 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Hà Nội Tháng chạp 1972  (Đọc 39927 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #60 vào lúc: 17 Tháng Hai, 2016, 05:54:55 am »

        Ngày Nô-en, những chàng trai, những cô gái vai khoác súng, tay ôm từng bó hoa tươi. Họ chưa hẳn đã là người theo đạo, chẳng hề biết câu nói của chúa Giê-su : "Bình yên cho người dưới thế". Họ đón một ngày lễ vui lành, đù là chiến tranh đang diễn, ra ác liệt. Họ đâu chỉ là những nét chấm phá của bức trành hoành tráng, miêu tả cuộc chiến đấu của một Thủ đô anh hùng. Họ chính là nét đẹp của dân tộc Việt Nam, một dân tộc "có trọng lượng đối với lịch sử". Phóng viên Mỹ Rai-bâu sau khi đến Việt Nam năm 1972 đã viết trên báo Mỹ Tin nhanh "Những dân tộc nào có trọng lượng đối với lịch sử thì thường đức tính của họ thế hiện ngay trên nét mặt. Ở người Bắc Việt Nam, điều này là nét nổi bật làm tôi hết sức chú ý: Nét mặt của họ có một vẻ đẹp, một vẻ bình tĩnh thư thái mà tôi chưa từng thấy ở một nơi nào khác... Những trận mưa bom hiện thời có lẽ đã tiêu diệt một dân tộc khác thì trái lại nó làm cho người Việt Nam vẫn giữ vững đồng thời làm nảy nở những đức tính tốt đẹp nhất của con người. Trước sức mạnh khồng lồ của bộ máy chiến tranh Mỹ, chính con người Việt Nam đã chống lại và đứng vững».

        Rai-bâu kết luận: "Xưa nay chưa từng bao giờ có một dân tộc nào nhỏ như vậy lại có một trọng lượng như vậy đối với lịch sử".

        Bất kỳ ai có mặt ở Hà Nội vào những ngày tháng Chạp năm 1972 đều có nhận xét tương tự như phóng viên Rai-bâu. Hà Nội cao đẹp thêm sau những thử thách này. Cũng vào thời điểm ấy, Lầu năm góc choáng váng, nội bộ bộ chỉ huy không quân chiến lược (SAC) hoang mang vì bị thiệt hại quá lớn. Các nhân viên của SAC từ O-ma-ha Ni-bra-ska báo cáo về Mỹ thiệt hại B.52 lên tới 10 - 12% (trong số 150 — 200 chiếc B.52). Tất nhiên con số này thấp hơn thực tế.

        Điều đáng nói hơn là lũ giặc lái B.52 vốn nổi tiếng kiêu binh đã mất tinh thần, dao động đến cực độ. Da-na Dren-co-ski trong bài "Tấn bi kịch, của chiến dịch Lai-nơ bách-cơ 2" đăng trên báo Mỹ Những lực lượng vũ trang đã kể lại: "Từ ngày 22 tháng 12, tinh thần tại các căn cứ B.52 (Gu-am, U-ta-pao) xuống đến mức suy sụp. Một số phi công tưởng tượng hoặc thổi phồng các lý do để biện bạch cho việc các máy bay không hoàn thành nhiệm vụ, trong khi đó một số nhân viên khác cáo ốm. Các buổi giao ban về phi vụ hàng ngày trở nên những buổi tức giận, các phi công hồ nghi hoặc thất vọng cười mỉa mai, hỏi kháy các sĩ quan điểm tin.
Các thầy thuốc chuyên theo dõi sức khỏe phi công cho biết có một số lớn đã xin rút khỏi diện bay vi "lý do sức khỏe". Các thầy thuốc này đã phải dùng, đến từ "binh biến" để mô tả tình hình ở hai căn cứ. Đã có một số phi công đi gặp các nghị sĩ của họ hoặc không chịu bay... ".
*
*    *
Buộc phải kéo dài chiến dịch "Lai-nơ bách-cơ 2" sang hiệp hai, là điều bất đắc dĩ đối với đế quốc Mỹ. Chiến dịch ném bom tàn bạo này đã gặp phải sự phản đối công phẫn của búa rìu dư luận.

        Sự phẫn nộ của thế giới, của dư luận Mỹ lần này nhằm thẳng vào Ních-Xơn, Kít-xinh-giơ... mà phỉ nhổ, lên án. Chỉ cần một dòng tin vào buổi sớm 19 tháng 12: "B.52 đã ném bom Hà Nội !" đủ đề nhân dân thế giới hiểu rằng một Giéc-ni-ca, một Vác-sa-va mới lại tái diễn.

        Thật là khinh mạn, năm 1972, hội chữ thập đỏ  quốc tế vừa cho ra đời một nghị định thư cấm tiến công vào dân thường thì nay B.52 đang tiến hành những vụ nồi da xáo thịt ngay trên các khu phố đông dân, các khu tập thể, bệnh viện ở Hà Nội. Chính phủ Thụy Điển ra tuyên bố đã so sánh Ních-xơn với bọn Hít-le. Chính phủ Na Uy, Phần Lan,, thủ tướng Ốt-xtrây-li-a, ngoại trưởng Niu-di-Lân các thượng nghị sĩ Mỹ: Ken-nơ-đi, Men-xphin Phun-brai... đã dùng uy tín của mình lên án và đòi Ních-xơn chấm dứt cuộc tiến công phi đạo lý của hắn. Báo chí Mỹ, báo chí thế giới đã tắm gội cho Ních-xơn, Kít-xinh-giơ bằng những tính từ phỉ nhổ: lừa bịp, lật lọng, dã man, khát máu, phái xít...

        Tờ báo Pháp Thống nhất đã viết: "Nước Mỹ đã tự bôi nhọ mình và đồng thời làm cho mình trở nên lố bịch". Tờ Thời báo Niu-oóc còn nói chua chát hơn: "Trong hành động này, nước Mỹ có nguy cơ trở thành dã man, quay trở lại thời kỳ đồ đá, làm cho cả nền văn minh Mỹ sụp đổ".

        Chưa bao giờ đế quốc Mỹ bị cô lập trên trường quốc tế đến thể. Kit-xinh-giơ đă từng thú nhận: Đây là thời kỳ tệ hại nhất trong cuộc đời làm chính trị của y.

        Sau những ngày đêm tiến công ồ ạt vào Hà Nội, Ních-xơn không đạt được những mục tiêu chiếu lược. Bức "tối hậu thư" được gửi tới Hà Nội bằng máy bay B.52 đã không mang về cho Nhà trắng những "tín hiệu" khiếp nhược, đầu hàng như chúng trông đợi. Bị mất nhiều B.52, F.111 và nhiều giặc lái. Lại bị dư luận lên án chỉ trích, với tất cả những cái đó lẽ ra Ních-Xơn phải chấm dứt cuộc tiến công ở đây, đừng tiếp tục lao vào bức tường lửa ở Hà Nội. Nhưng  "tên giết người tàn bạo nhất" này đã không dừng lại !

        Lễ giáng sinh năm nay, ở miền Tây nước Mỹ Ních-xơn vẫn dẫn vợ đến nhà thờ. Đứng trước hang đá tượng trưng nơi chúa ra đời tên Giu-đa này vẫn lầm rầm đọc kinh Phúc âm. Để rồi ngày hôm sau chính y gây ra thảm sát ở khu phố Khâm Thiên mà cả loài người đã biết đến. Sau này, y đã viểt trong hồi ký: "Tôi đã đích thân ra lệnh mở một trong những cuộc ném bom lớn nhất vào ngày 26 tháng 12, năm 1972, với 116 lần xuất kích của pháo đài bay B.52 nhằm vào các mục tiêu ở khu vực Hà Nội, Hải Phòng ».

        Ních-xơn đã hành động đúng với bản chất của y. Ngay từ khi mới lên làm tổng thống (1969), y đã lần gửi thư cho Kít-xinh-giơ: "Tôi đã quyết định: Chúng ta phải đánh đến con bài cuối cùng !. Chúng ta có đủ sức mạnh để tiêu diệt khả năng chiến tranh của Hà Nội. Vấn đề cốt lõi là liệu chúng ta có gan dùng sức mạnh đó hay không? Điều phân biệt tôi với L. Giôn-xơn là tôi có thừa khả năng đó". Dã tâm đã ấp ủ trong tim đen Ních-xơn mãi đến dịp "Nô-en máu" này mới được y thực hiện.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #61 vào lúc: 18 Tháng Hai, 2016, 08:27:35 pm »

       
*
*   *

        16 GIỜ ngày 23 tháng 12, lân thứ ba chiếc máy bay AN.2 lại lăn bánh ra đường băng sân bay Gia Lâm. Sân bay tan hoang vắng ngắt. Cách đây mấy hôm B.52 đã rải thảm xuống đây.

        Mảy bay vẫn dừng lại trên đường cất cánh. Đồng chí phi công quay lại nói một câu :

        - Ta đi thôi, các đồng chí ạ!

        - Cứ lên đi ! Mặc mẹ cái tốp F.4 ấy! Biết bao giờ trên không hết địch mà chờ.

        Một trong bốn «hành khách» của chiếc AN.2 nôn nóng lên tiếng. Chiếc AN.2 nổ máy, cánh quạt quay tít, người phi công chỉnh lại tư thế ngồi. Trước mặt anh là một hỗ bom lớn "găm"  vào đường băng một hố sâu nham nhở.
Đây là chiếc "chuyên cơ" - như tổ lái gọi đùa, chở bốn trợ lý tham mưu của quân chủng Phòng không - Không quân do động chí Chu Thái phụ trách, xuống bộ tư lệnh phòng không Hải Phòng phổ biến kinh nghiệm đánh B.52 của Hà Nội.

        Đáng lẽ họ cất cánh sớm hơn, nhưng trên không liên tục có địch. Để bảo đảm cho chuyến bay, hai lần sở chỉ huy quân chủng tạm hoãn giờ cất cánh. Cuối cùng Chu Thái và anh em tổ lái quyết định xin cấp trên cho cất cánh. Vào giờ này các cán bộ quân chính của sư đoản 363 đang chờ họ. Nếu những kinh nghiệm đánh B.52 do các trợ lý quân chủng đem tới được phố biến trước trận đánh B.52 đèm nay chắc chắn sẽ giúp được nhiều điều bổ ích cho các đơn vị ở Hải Phòng.

        Đêm hôm qua B.52 ngừng tiẽn công Hà Nội. Chúng chuyển hướng xuống đánh thành phố Cảng.

        Các đơn vi tẻn lửa ở đấy đã đánh tiến bộ hơn hồi tháng 4, nhưng họ vẫn chưa bắn rơi tại chỗ máy bay B.52.

        Cũng như ở Hà Nội, các đơn vị ờ Hải Phòng đang vấp phải những khó khăn cụ thể. Làm thế nào phân biệt được B.52 và "Bê giả"? Vấn đề chuyển cách đánh, phát sóng bắt mục tiêu, đánh bồi v.v... là những điều Hà Nội đã trải qua, đã phải trả giá để vượt qua được và bắn rơi tại chỗ nhiều B.52. Những kinh nghiệm này cần được phổ biến và thực hiện ở Hải Phòng càng sớm càng tốt

        ... Chiếc AN.2 rùng nhẹ rồi lăn bánh chạy vun vút trên đường băng dài vắng tanh vắng ngẵt. Khi chiếc máy bay cất bổng lên, Chu Thái quay sang một người có bộ râu quai nón mọc xanh rì

        - Anh Minh nhìn kia, vệt bom B.52... "đi qua" làng Gia Thụy!

        - Có... có! Tôi cũng đang nhìn. Nhà của Đỗ Chung ở giữa, vệt bom ăy. Mất sạch cả rồi !

        - Hai người im lặng. Đỗ Chung biết tin bom B.52 đánh vào làng anh, nhà anh, khi anh đang trực ở sở chỉ huy quân chủng. Từ hôm ấy, cũng như bao người trợ lý khác, Chung bị cuốn hút vào cơn lốc dữ dội của trận đánh, chưa về thăm nhà được. Biết Minh đi Hải Phòng, Chung chỉ đặn với "Lúc về rẽ qua nhà mình một tý nhé, xem sao!"

        Chiếc máy bay càng lên cao nhìn vệt bom B.52 chạy tít tắp ở phía dưới càng rõ rành rành. Chợt Chu Thái vỗ mạnh vào vai Minh :

        - Lúc về chúng ta phải đề nghị "bác lái" lượn cho vài vòng để nhìn các vệt bom "bê" cho rõ.

        - Có máy ảnh đây, tôi sẽ chụp các vệt bom đó ! Người trợ lý quân báo đang dán mắt vào cửa kính nói gấp.

        Máy bay đã lượn vòng rồi theo đường số 5 xuôi xuống Hải Phòng.

        Đưa các trợ lý xuống phổ biển kinh nghiệm đánh B.52 ở Hải Phòng, đồng thời Thường vụ Đảng ủy và Bộ tư lệnh quân chủng đề nghị trên cho rút đi ờ đó một trung đoàn tên lửa để tăng cưởng cho Hà Nội. Rút lực lượng từ một nơi B.52 đang đánh phá đề đưa về một nơi không đánh nữa là một suy nghĩ táo bạo.

        36 giờ tạm ngừng tiếng súng vào dịp Nô-en năm 1972 đã là một khoảng thời gian vàng ngọc. Quân chủng Phòng không - Không quân đã không đã phí thời gian quý báu đó. Việc cử một tổ trợ lý đi máy bay xuống Hải Phòng cấp tốc phổ biến kinh nghiệm chiến đấu của Hà Nội cho các đơn vị ở đó là một trong nhiều việc làm khẩn trương, tích cực của quân chủng trong thời gian này.

        Không bị chi phối vì cách đánh "giãn ra" khỏi Hả Nội của kẻ địch, Bộ tư lệnh quân chủng vẫn xác định: Hà Nội vẫn là hướng chính của chiến dịch. Địch dứt khoát còn quay lại đánh mục tiêu chiến lược này. Những trận đánh ác liệt, quyết định sẽ diễn ra tại đây. Đối với mặt trận Hà Nội, quân chủng tập trung chỉ đạo làm mấy việc lớn:

        - Tố chức lại lực lượng. Đưa hai tiểu đoàn 71 và 72 từ Hải Phòng lên bố trí ở hướng đông bắc thành phố, phối thuộc với trung đoàn 261. Tiếp tục trang bị khi tài, đưa hầu hết các tiểu đoàn của trung đoàn tên lửa 274 vào chiến đấu.

        Chỉ để lại một trung đoàn cao xạ (220) ở lại bảo vệ các mục tiêu thuộc nội thành Hà Nội. Đưa hai mươi đại đội pháo cao xạ thuộc các trung đoàn 212, 234, 223 đi bảo vệ tên lửa. Bằng bất kỳ giá nào phải bảo vệ tên lửa để có thể chiến đấu trong điều kiện ác liệt nhất.

        - Tiếp tục rứt kinh nghiệm và luyện lập để nâng, cao hiệu quả các cách đánh.

        - Đây mạnh sản xuất đạn tên lửa.

        Khoảng tĩnh lặng nhất thời giữa hai đợt đánh là một cuộc chạy đua căng thẳng. Với tất cả kinh nghiệm tổ chức chiến đấu đã được đúc kết trong chiến tranh phá hoại, các cơ quan của quân chỏng đã làm được nhiều việc có chất lượng, có tác dụng trực tiếp nâng cao sức chiến đấu của bộ đội Phòng không - Không quân nói chung và của bộ đội Phòng không ở Hà Nội nói riêng.

        Chấp hành chỉ thị của Thường vụ Đảng ủy quân chủng, Cục chính trị đã chỉ đạo một đợt sinh hoạt chính trị rất kịp thời. Các chỉến sĩ được giáo dục lòng căm thù địch vả ý thức trách nhiệm đối với trận đánh bảo vệ Thủ đô yêu quý. Những gương chiến đấu và phục vụ chiến đấu thông minh, dũng cảm của cá nhân và đơn vị được kịp thời tuyên truyền trên các báo và đài phát thanh Tiếng nói Việt Nam, trên tờ "Tin Phòng không - Không quân".

        Sau ngày Nô-en. Hả Nội lại sẵn sàng chờ giặc đến

Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #62 vào lúc: 19 Tháng Hai, 2016, 03:38:35 am »

*
*    *
        Ngay từ trưa ngày 26 tháng 12, kẻ địch không thể giấu được ý đồ đánh trở lại Thủ đỏ Hà Nội của chúng. Chúng không thể lặp lại cái được gọi là "yếu tố bất ngờ" trong đợt tiến công đêm 18.

        Từ mười một giờ trưa, các máy bay trinh sát không người lái lại bắt đầu bằng những "thủ tục" muôn thuở. 13 giờ 15 các máy bay cưởng kích bắt đầu vào đánh các mục tiêu quen thuộc: Trạm biến thế Đông Anh, ga và các nhà kho đã tan nát vì bom. Đưa cường kích đi dọn đường, kẻ địch vẫn hy vọng các đon vị tên lửa bộc lộ lực lượng, tiêu phí đạn vì chúng. Các tiểu đoàn tên lửa ở Hà Nội vẫn im tiếng. Giữ đạn đánh B.52. Các đơn vị cao xạ cũng nổ súng thưa thớt hơn. Họ đã được lệnh chỉ khi nào máy bay địch "đụng" đến tên lửa mới nổ súng.

        Chiều 26, chỉ có một tiểu đoàn 72 mới từ Hảí Phòng lên phóng rơi một F.4. Khai hỏa lúc này là "phạm quy" nhưng 72 "ra mắt"  với các đơn vị bạn ở Hà Nội bằng một chiếc F.4 nên cũng nhẹ Sư đoàn vừa động viên vừa nhắc khéo tiểu đoàn: "Đêm nay đánh B.52 cũng phải giỏi như vậy». Chiều ngày 26, Bộ thông báo : đêm nay B.52 sẽ lại đánh vào Hà Nội (đêm 22 tháng 12 Bộ cũng thông báo sớm việc B.52 sẽ đánh Hải Phòng). Đêm nay địch sẽ đưa ra những thủ đoạn gì ? Chúng sẽ tiến công mấy đợt, từ hướng nào? Sau mấy ngày im lặng. dứt khoát kẻ địch sẽ có những mưu mô mới. Triển khai thêm lực lượng của 71 và 72 và các tiểu đoàn 88, 86, 87 của trung đoàn 274, Hà Nội gần như được bao kín bằng các trận địa tên lửa.

        Đêm ập đến. Một đêm tháng Chạp tối trời. Bóng tối mung lung. Không còn là cái gỉ mơ hồ, khó lường đoán như đêm 18 nữa. Ngồi trên mâm pháo, trong ca-bin tên lửa, trong các đài ra-đa là những người đã qua một đợt chiến đấu đầy thử thách Hôm nay những cán bộ, chiến sĩ ấy đã gày rộc đi, vì vất vả, căng thẳng. Nhiều người trong số họ đã sút dăm ba cân. Những đêm này tất cả mọi người đầu tỉnh táo, điềm tĩnh.

        Những đôi mắt sáng quắc vì căm thù, vì những dự định đang nung nấu trong lòng, nhìn lên bầu trời, nhìn vào các màn hiện sóng để chờ quân  giặc đến.   

        21 giờ 10 phút, có hai tốp F.4 đang bay vào thả nhiễu kim loại. Đám mây nhiễu kéo đài 25—30 cây số tạo thành những vệt trắng trên các màn hiện sóng. Thế là Ních-Xơn đã chính thức "báo động" cho các chiến sĩ Phòng không: B.52 sắp vào đánh đẩy (!).

        Đêm nay phó tư lệnh Hoàng Văn Khánh vừa mới trong tiền phương quân chủng ở quân khu Bốn ra. Đồng chí được cử thay phó tư lệnh Nguyễn Quang Bích, trực chỉ huy quân chủng chiến đấu.

        Sau này qua các bài viết của giới quân sự Mỹ, chúng ta được biết cuộc tiến công đêm 26 tháng 12 được SAC chuẩn bị rất kỹ càng. Sau những hoang mang, khiếp sợ vì những tổn thất ở đợt một, kẻ thù đã định thần trở lại. Mấy ngày "nghỉ" Nô-en SAC và lũ giặc lái B.52 đâu có được nghỉ, chúng cãi vã đổ lỗi cho nhau, rồi cuối cùng chúng cũng nhận ra những "ngu xuẩn" trong những đợt tiến công ở mấy đêm trước. Ních-xơn trực tiếp ra lệnh mở trận đánh lớn nhất vào Thủ đô Hà Nội, Hải Phòng và Thái Nguyên gần như đồng thời thành một đợt.

        Khác với những đợt đánh trước, SAC không cho B.52 vào đánh "nhỏ giọt" từng tốp, từng đợt một như các đêm 18, 19, 20. Lần này 66 B.52 liên tiếp tiến công Hả Nội từ bốn hướng (tây nam, tây bắc, đông nam, đông bắc) trong vòng một giờ với số lượng B.52 như đêm nay, đêm 20 tháng 12 chúng đã dàn ra đánh cho tới sáng.

        Cũng khác với những đêm trước, B.52 đêm nay chỉ nhằm vào hai đối tượng "ưu tiên": các trận địa tên lửa, các khu phố đông dân. Bản thân sự lựa chọn mục tiêu đó của SAC cùng nổi lên mục đích của trận đánh lớn nhất trong chiến dịch "Lai-nơ bách-cơ 2" là như thế nào rồi !

        Đêm nay, SAC còn ra lệnh cho B.52, F.111, F.105, F.4 mang theo bom CBU (bom bi) để sát hại dân thường và tiêu diệt các "sinh lực sống" ở các trận địa của đối phương.

        21 giờ 55 phút, các tốp B.52 số 595, 596 mở màn trận tiến công từ hướng tây nam đánh thẳng vào hai trận địa tên lửa ở M.L và Đ.s.

        Sau ba phút (21 giờ 58), tốp B.52 số 599 lại vòng lên Tam Đảo đánh thốc từ hướng tây bắc xuống. Tiếp sau đó, gần như đồng thời, các tốp từ hướng tây, đông nam. đông bắc ập vào đánh. Cái "mới" rất gian ngoan của kẻ thù như vậy đó.

        Các ra-đa nhìn vòng của tên lửa và các ra-đa của pháo cao xạ nhận phần tử của ra-đa tình báo đều phát hiện B.52 từ ngoài 50 ki-lô-mét. Tiểu đoàn 76 đã có kinh nghiệm chọn dải nhiễu B.52, "nhận mặt" kẻ thù khá nhanh. Để cho chắc chắn tiểu doàn trưởng Lê Văn Hệ cho phóng giả Pê-pờ-ca để phân biệt "ép" và "bê" thật chắc chắn. Dải nhiễu vẫn ổn định, mịn, gọn... Thẳng "bê" cứ lùi lũi tiến vào. Quả đạn thứ nhất, rồi thứ hai của 76 lao lên hướng tây bắc, chiếc B.52 dẫn đầu tốp 599 bùng cháy, rơi tại chỗ. Trận đánh mở đầu tuyệt đẹp xóa món nợ mà 76 đã mắc phải trong đêm 20 tháng 12.

        20 giờ 47 phút, một tốp B.52 ném bom rải thảm xuống phổ Khâm Thiên, một khu phố có một mật độ dân số vào loại đông nhất ở Hà Nội, gây ra vự thảm sát lớn nhất trong cuộc ném bom chiến lược này.

        Cho đến nay, nhiều bà con ở Khâm Thiên và các khu phố xung quanh vẫn còn nhớ và khẳng định với chúng tôi: Đêm 26 trước khi bom B.52 nổ trên khu phố của họ, nhiều nguời chưa xuống hầm hoặc còn đứng ở cửa hầm đễ "xem" tên lửa ta bắn. Trước lúc bom nổ chừng một hai phút họ đã nhìn thấy một chiếc B.52 bốc cháy rừng rực ngay trên đỉnh thành phố. Chiếc máy bay này rơi chúc xuống xã Đình Công (sát sân bay Bạch Mai). Đây là lần đầu tiên máy bay cháy to, rơi ngay trên thành phố nên bà con reo hò, nhảy múa hoan hỉ lắm.

        Ngay lúc đó, thảm bom ập xuống...

        Mới đây, khi kể lại chuyện cũ, có bà con hỏi tôi "Cái thẳng B.52 bị rơi xuống Đình Công có phải là kẻ đã đánh bom Khâm Thiên không ?". Tôi đã trả lởi thuận theo lòng mong muốn của người hỏi. Đêm 26 tháng 12 năm 1972, có năm máy bay B.52 bị bắn rơi thì bốn chiếc rơi tại chỗ. Đêm ấy tội ác của kẻ thù đã bị trừng trị. Ngay đêm ấy nỗi đau của nhân dân thành phố đã dịu bớt phần nào vì chiến công của bộ đội ta đã hiển hiện ngay trước mắt bà con.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #63 vào lúc: 20 Tháng Hai, 2016, 05:22:33 am »

        Chúng ta hãy dừng lại ở chiếc máy bay B.52 đã bị đền tội ở xã Đình Công. Trong danh sách lập công chiếc máy bay này được xác nhận cho tiểu đoàn 79, trung đoàn 257.

        Trong khi các tin vui từ các tiểu đoàn bạn cứ dồn dập báo về. Tiểu đoàn 77 đánh cách đánh P. "như xiếc". Họ "làm ăn" khấm khá. Ở các cuộc họp rút kinh nghiệm, tiểu đoàn trưởng Đinh Thế Văn và các trắc thủ của tiểu đoàn 77 vừa khiêm tốn vừa chân thành nói với mọi người: « Các dồng chí cứ thử bắt mục tiêu B.52 mà xem, đánh được đấy!».

        Liệu 79 có đánh được bằng phương pháp P. không? Tiêu đoàn trường Nguyễn Xuân Chiến và các trắc thủ Bùi Văn Lập, Bùi trọng Quý, Nguyễn Xuân Nhâm thường trao đổi vói nhau như vậy "77 làm được thì 79 cũng làm được!". Mọi người khẳng định vởi nhau như vậy.

        Thế là vỡ ra hướng đi. Đêm 26 tháng 12, Đỗ Xuân Thu phát hiện B.52 từ xa. Đây là cái mạnh của khí tài cũng là cái mạnh của Thu. Tiểu đoàn trưởng Chiến quyết định nâng cao thế đài điều khiển "tìm" B.52 để đánh bằng cách P.

        Nhâm, Lập, Quý "tìm" B.52 khá vất vả. Lúc ấy cả Hà Nội là một biển lửa. Súng, pháo, máy bay. Cái dữ đội, sôi sục dội vào trong xe điều khiển. Thỉnh thoảng tiêu đồ viên lại hỏi: "Được gi chưa?". Thu vẫn dẫn "bê" vào gần một cách kiên nhẫn. Quý nhin thấy B.52 đầu tiên. Nhưng ngay lúc đó Lập líu lưỡi hô "Bay ngang... bay ra !». Chậm mất rồi. Lúc ấy 88, 86 đã phóng. Mục tiêu chắc chắn đã ném bom nên mới vòng ra như thế.Sĩ quan điều khiên Đỗ Văn Bạch ra lệnh bám sát tự động. Ba màn "bám" rất êm. Tin hiệu về ngon quá. Đánh hay không đánh? Tiểu đoàn, trưởng quả đoán rất nhanh: Đánh!

        Địch dã bay ra cách 17 cây số. Chỉ kịp phóng một quả. Bằng phương pháp P. một quả đã trúng, thì "bê" giời cũng chết. Bạch sung sướng đến lặng người. Anh hoàn toàn bằng lòng với cách sử lý nhanh, dứt khoát của tiểu đoàn trưởng.

        Tiểu đoàn 78 lúc đầu đánh bằng cách T. sau Đinh Trọng Đức và kíp trắc thủ nhìn thấy tín hiệu B.52 chuyển cách đánh đối với họ không khó khăn gì. Mục tiêu tốt, đạn điều khiển tốt.

        Chiếc B.52 đã trúng đạn, cháy đùng đùng trên nền trời đêm của Hà Nội. Đêm ấy phóng viên nhiếp ảnh Xuân Át đã chụp được cảnh B.52 cháy tuyệt dẹp,

        Trận đánh duy nhất trong đêm 26 tháng 12 của 77 chiếc B.52 kéo dài hơn một giờ và kết thúc vào lúc 23 giờ 8 phút;

        Tin kẻ thù gây ra vụ thảm sát ở khu phổ khâm Thiên đến với các chiến sĩ Phòng không - Không quân ngay trong đêm hôm đó. Nhiều cán bộ, chiến sĩ mắt ngấn lệ ngồi lỳ trên máy, mâm pháo để chờ địch đến.

        Họ cứ nghĩ đêm hôm nay còn phải sống mái với quân thù vài hiệp nữa.
Có lẽ những người day dứt, bị vò xé nhiều hơn cả trong khi nghe tin đau đớn này là các cán bộ, chiến sĩ thuộc binh chủng Không quân. Cho đến hôm nay sau bao nhiêu lần xuất kích gian khỗ, quyết liệt, Mích của ta vẫn chưa bắn rơi được B.52. Lại một đêm nữa, đội bay đêm Mích-21 vẫn còn đang "mắc nợ".
*
*   *
        Ngày 27 tháng 12 năm 1972, mãi mãi khắc sâu trong tâm khảm những người đã chiến đấu và ở lại Hà Nội thời kỳ đó. Dường như cả Hà Nội đã dồn đến Khâm Thiên. Với tất cả sự cố gắng, thành phố cố vớt vát từ bàn tay tàn bạo của kẻ thù những nạn nhân dở chết, dở sổng còn sót lại sau vụ thảm sát.

        Mọi nơi nhắc đến Khâm Thiên trong tiếng nấc nghẹn. Thù này phải trả !
Những bức điện động viên chính trị đánh đi, gần như tất cả đồn vào nội dung tố cáo tội ác và kêu gọi trả thù cho Khâm Thiên. Bức diện tác chiến cũng nhắc đến Khâm Thiên... Người chuyền điện và người nhận điện đọc đến chữ Khâm Thiên mắt lại rưng rưng lệ. Những tin đầu tiên, hoàn toàn không có con số thương vong, nhưng mọi người đều suy ra cả. Khu phố ấy sao mà quen thuộc, dù chưa đến, anh hoặc tôi đều đã nghe nói ở đâu rồi Bây giờ bom B.52 đánh thẳng vào khu phố ấy.

        Ngày 27 cũng đầy vẻ căng thẳng, dữ đội. Trời nắng hanh chói trang. Mù khô quăn tụ trên đỉnh đầu, vàng ỏng như mật. Đêm 26, nhiều lần dùng cả B.52 và F.4, F.111 đánh vào các trận địa tên lửa. Ngày 27 chúng dùng hơn 50 lần chiếc tiếp tục đánh vào các trận địa T.S và C. Hai tiểu đoàn tên lửa bị mất sức chiến đấu. Trong trận chiến đấu bảo vệ trận địa T.S đại đội 61 pháo cao xạ và biên đội không quân Mích - 21 của Đỗ Văn Lanh và Dương Bá Khống đã dỉệt 2 F.4 bắt sóng giặc lái.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #64 vào lúc: 21 Tháng Hai, 2016, 04:20:58 pm »

        Trong các cuộc họp cũng như trong câu chuyện trao đổi với nhau. Bộ lư lệnh quân chủng đã lóe lên một nhận định : Cuộc tập kích chiến lược đang đi vào giai đoạn kết thúc! Thằng Mỹ không thể kéo dài những thất bại của chủng thêm nhiều ngày nữa...

        Với nhận định đó, các đồng chí trong Thường vụ Đảng ủy và Bộ tư lệnh quân chủng càng thêm băn khoăn, sốt ruột: Không quân ta làm thế nào để góp phần xứng đáng vào trận đánh lịch sử này.

        Sau đợt chiến đấu thứ nhất, Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã đến thăm quân chủng. Vào tận sở chỉ huy, đồng chí Thủ tướng đã chăm chú lắng nghe các đồng chí chính ủy Hoàng Phương và tư lệnh Lê Văn Tri báo cáo tình hình chiến đấu với B.52 của quân chủng. Hỏi đến không quân, biết binh chủng đã có nhiều cố gắng nhưng chưa diệt được pháo đài bay B.52, Thủ tướng đã động viên các đòng chí trong bộ tư lệnh không quân cố gắng ghi chiến công của binh chủng mình trong sổ vàng đánh thắng B.52 của dân tộc. Thủ tướng và các đồng chí trong Bộ chính trị chờ đợi tin vui của binh chủng Không quân.

        Ngày 25 tháng 12, binh chủng không quân tổ chức rút kinh nghiệm và bàn cách đánh B.52. Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã trực tiếp dự hội nghị này. Sau khi nghe các cán bộ lãnh đạo, chỉ huy của binh chủng báo cáo và các đồng chí cán bộ chiến sĩ ở các phi đội thảo luận, Đại tướng đã nói đại ý như sau:

        "Tôi biết các đồng chí không có vướng mắc gì về tư tưởng. Ý chí, quyết tâm đều rất tốt. Vậy các đồng chí còn có khó khăn gi cứ nói. Còn những vướng mắc gì về kỹ thuật, chiến thuật cứ bàn bạc, trao đổi cho thật kỹ... Không quân anh hùng của chúng ta nhất định phải có tên trong danh sách cáo đơn vị đã đánh rơi .B.52 !".

        Những ý kiến băn khoăn, lo lắng và những chủ trương tạo điều kiện cho không quân lập công để không bị mắc "món nợ" khó trả trong trận đánh lịch sử này cũng có thể là lời nhắc nhở chung cho các đon vị tên lửa ở Hà Nội, Hải Phòng... hiện nay vẫn chưa đứng trong hàng ngũ những đơn vị đánh thắng B.52.

         Đêm 27 thảng 12 là một cuộc chạy nước rút. Ai sẽ "về đích" hoặc không về đích trong trận đánh lịch sử này?
*
*   *
        23 giờ 5 phút đêm 27 tháng 12, giữa lúc cuộc chiến đấu của quân và dân Hà Nội đang diễn ra ác liệt nhất thì cả thành phổ lại được chứng kiến một cảnh tượng hào hùng: Một chiếc B.52 bốc cháy rừng rực lao tử trên cao 10 cây số xuống trung tâm thành phố. Đó là chiếc B.52 bị tiểu đoản 72 bắn rơi tại chỗ. Xác của nó rơi xuống làng hoa Ngọc Hà ngay bên đường Hoàng Hoa Thám. Tin vui ấy đến sở chỉ huy quân chủng giữa lúc cả sở chỉ huy còn đang sững sờ vui mừng và ngạc nhiên: Phạm Tuân từ trên không báo về anh đă tiêu diệt một mảy bay B.52 của giặc Mỹ!

        Trận đánh của tiểu đoàn 72 nhìn dưới góc độ nào đó cũng là một trận đánh đẹp. Bức ảnh đẹp nhất, mà ngày nay chung ta được xem với tư cách là một tác phẩm nghệ thuật về trận chiến đấu tháng Chạp năm 1972 là bức ảnh chụp chiếc B.52 bốc cháy, rơi xuống đường Hoàng Hoa Thám.

        Chiến thắng này lại đo một đơn vị từ Hải Phòng lên tăng cường lực lượng cho Hà Nội. Ngày 25, khi mới nổ súng trận đầu tiểu đoàn này đã bắn rơi một F.4.

        Đêm qua, đêm đầu tiên đánh B.52 ở Hà Nội, tiểu đoàn trưởng Phạm Văn Chắt và kíp trắc thủ của anh đã nhận ra những điẽm còn "non tay" của họ. Biết bao cái khó khăn, phức tạp trong bao nhiêu công việc mà các anh đã làm đến quen thuộc vẫn chưa hiểu hết, chưa làm chủ hết. Hình dạng nhiễu, tạp sóng trên dải nhiễu và tốc độ biến thiên trên hai mặt phẳng góc tà và phương vị ... Làm sao tất cả phải đúng và nhận chân ra nó và thao tác chuẩn xác.

        Có ai đó đã nói: "Đánh bằng phương pháp T. như thằng mù cầm gậy phang kẻ khác". Nếu không dày công rèn luyện, không thực sự nghiêm khắc kiểm nghiệm trong từng trận đánh của mình thì đánh phương pháp T. là như vậy đấy.

        Đêm 27, tiểu đoàn 72 vẫn đánh bằng phương pháp T. Sự hoàn hảo trong thao tác đã đem lại cho họ một chiến công tuyệt diệu. Chiếc B.52 vật xác xuống làng hoa Ngọc Hà, đã vung vãi ra một bãi bom chưa nổ. Tiểu đoàn 72 đã trừng trị kẻ thù ngay từ khi chúng chưa kịp ấn nút bom, chưa gây được tội ác.

        Sĩ quan điều khiển Nguyễn Văn Dựng, trắc thủ cự ly Nguyễn Văn Tuyến khi nói đến những "nét đẹp" của trận đánh vào giai đoạn cuối của chiến dịch này đã nhắc chúng tôi: «Lịch sử có những sự trùng hợp ngẫu nhiên lắm ! Tiểu đoàn chúng tôi được thành lập ở rừng Yên Thế quê hương cụ Hoàng Hoa Thám. Đêm 27 tháng 12 chúng tôi lại bắn rơi B.52 ngay trên đường mang tên vị lãnh tụ nghĩa quân ấy ở Thủ đô Hà Nội".

        Đêm ấy nhiều cán bộ của quân chủng đã được cử đến đường Hoàng Hoa Thám để nắm chắc tình hình về chiếc máy bay rơi ở nội thành. Các đồng chí kể lại, nhiều bà con có thân nhân bị B.52 giết hại cũng từ An Dương, Bạch Mai, Khâm Thiên đến đây. Đòn trừng phạt đích đáng của quân và dân ta đối với lũ máy bay B.52 lại làm nhẹ bớt nỗi đau trong lòng họ...
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #65 vào lúc: 22 Tháng Hai, 2016, 04:42:27 am »

*
*   *
        Mãi đến ngày 30 tháng 12 năm 1972, Ních-Xơn mới ra lệnh chấm dứt "tấm thảm kịch Lai-nơ bách-cơ 2", nhưng chúng tôi muốn dừng phần ghi chép của mình ở đỉnh cao đêm 27. Sau giờ phút chiếc B.52 rơi xuống đường Hoàng Hoa Thám, các đồng chi ở trong thường vụ và Bộ tư lệnh quân chủng đã nhận được mệnh lệnh của Bộ : « Phát huy chiến thắng, đánh mạnh thắng to hơn nữa, thằng địch sắp ngừng rồi ! ».

        Đồng chí cố vấn đặc biệt Lê Đức Thọ đã đi Pa-ri. Và ngay chiều tối đêm 28, khi những quả đạn được kéo từ Thanh Hóa ra chi viện cho Hà Nội vừa tới đích, Bộ đã chỉ thị: "Bắn hết, bắn đến quả đạn cuối cùng. Bộ sẽ tiếp tục cung cấp đủ đạn để các đơn vị đánh ».

        Phải chăng những tín hiệu từ Pa-ri đã bay về Hà Nội từ hôm ấy, báo tin "Kẻ dịch đã chấp nhận thất bại".

        ... 12 giờ ngày 23 tháng 1 năm 1973. trong ngôi nhà xây bằng đá từ thế kỷ thứ XIX, tại đại lộ Kè-lê-be đã diễn ra lễ kỷ tắt văn bản Hiệp định chẫm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam.

        Hàng trăm nhà báo, nhà quay phim, nhiếp ảnh đã tập trung ở phòng họp chính rất lộng lẫy của trung tâm hội nghị quốc tế này.

        "Việt Nam! Việt Nam chiến thắng!"

        "Điện Biên Phủ! Hồ Chí Minh...".

        Thế giới hân hoan, ngưỡng mộ trước những bước đi vinh quang, chiến thắng của dân tộc Việt Nam nhỏ bé mà anh hùng!

        Hai hôm sau, tại sân bay quốc tế Lơ Buốc-giê, Pa-ri tưng bừng đón bộ trưởng ngoại giao Nguyễn Duy Trinh sang để ký chính thức văn bản hiệp định. Sân bay rực rỡ cờ hoa, vang lên quốc ca Việt Nam. Mừng vui mà lại khóc. Nước mắt của buổi sáng hôm nay long lanh trên mát bao bè bạn và những người Việt Nam tại Pháp...
Ngày 27 tháng 1 năm 1973 là ngày ký kết hiệp định Pa-ri về Việt Nam.

        Nói về bản hùng ca tháng Chạp không thể không nói tới ngày vui lịch sử này.

THAY LỜI KẾT

        Mười năm đã đi qua kể từ tháng Chạp hào hùng ấy, trận đánh lịch sử chiến thắng cuộc tập kích chiến lược bằng máy bay B.52 của đế quốc Mỹ vào Hà Nội, Hải Phòng... tháng chạp năm 1972, đã được cả loài người biết đến. Không phải không có lý khi người ta gọi nó là trận "Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không". Chiến thắng ấy đã trở thành một chiến công hiển hách, một cái mốc lịch sử giữ một vai trò quan trọng trong tiễn trình lịch sử của dân tộc ta. Chiến thắng đó đã đưa dân tộc Việt Nam anh hùng, Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng lên những tầm cao mới.

        Chiến thắng tháng chạp năm 1972, không những giáng một đòn chí mạng vào đế quốc Mỹ mà bước đầu còn phá tan âm mưu "vứt phao bơi cho tên đế quốc đầu sỏ sắp chết chìm" của tập đoàn phản dộng Bắc Kinh.

        Đầu năm 1972, khi Nich-xơn bay đến Bắc Kinh công khai bắt tay cấu kết với tập đoàn phản động ở Truug Nam Hải, tên hung nô của thời đại càng thêm ngoan cố và tàn bạo. Nich-xơn đã sử dụng đến mức cao nhất sức mạnh của không lực Hoa Kỳ bất ngờ tiến hành cuộc tập kích chiến lược bằng máy bay B.52 vào Hà Nội, Hải Phòng... hòng thực hiện chủ trương thương lượng trên thế mạnh, đảo lộn cục diện chiến tranh, buộc nhân dân ta phải làm theo ý chúng.

        Nhưng dưới sự lãnh sáng suốt của Bộ Chính trị trung ương Đảng và Quân ủy Trung ương, với tinh thần cảnh giác, lòng căm thù,trí thông minh, lòng dũng cảm, với trình độ kỹ thuật điêu luyện, cách đánh sáng tạo và cùng với thế trận phòng không nhân dân vững chắc, quân và dân ta đã đánh thắng oanh liệt cuộc tập kích chiến lược bằng máỵ bay B.52 có quy mô lớn nhất, kỹ thuật trang bị hiện đại nhất, thủ đoạn tàn bạo và hiểm độc nhất, của tên đế quốc đầu sỏ.

        Ngày nay, ai cùng có thể nhận biết rằng, nhờ có chiến thắng đó mà hiệp định hòa bình về Việt Nam được ký kết ở Pa-ri. Hiệp định ấy đã tống cổ lũ xâm lược Mỹ ra khỏi miền Nam nước ta. Thực hiện được lời dạy của Bác Hồ kính yêu "đánh cho Mỹ cút..." để dân tộc ta nhanh chóng đi suốt chặng đường cuối cùng của cuộc cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân bằng chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử, "đành cho ngụy nhào..."

        Hòa bình lập lại, non sông thống nhất, nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa trên đường hành trình đến tương lai tươi sáng của mình lại phải đương ngay với kẻ thù mới: bọn bành trướng bá quyền Kinh.

        Đảng ta dù nhận biết giác mộng bá quyền của chúng từ những năm chống Mỹ và ngày càng , rõ hơn dã tâm của  chúng.

        Những người có lương trì, yêu hòa bình thế giới không thể thờ ơ với những sự kiện này.

        "Đả đảo Ri-gân", "Ri-gân đáng nguyền rủa", "Chúng tôi muốn hòa bình ! Chứng tôi không cần chiến tranh !",  "Chặn đứng địa ngục từ nước Mỹ đến !». Trong vòng một năm nay thể giới lại bùng nổ những cuộc đấu tranh mới. Nhân loại tiến bộ yêu hòa bình đã rầm rộ xuống đường biểu tình phản ứng gay gắt trước việc đế quốc Mỹ đang điên cuồng chạy đua vũ trang. Đồng thời biểu thị sự ủng hộ những sáng kiến hòa bình của Liên Xô Những sáng kiến quan trọng, đầy trách nhiệm, đáp ứng nguyện vọng hòa binh và những lời tuyên bố đanh thép của Liên Xô đã và đang tập hợp, cổ vũ cuộc đấu tranh của tất cả các lực lượng cách mạng vì hòa bình, chống chạy đua vũ trang, ngăn ngừa thảm họa của cuộc chiến tranh hạt nhân.
Logged

Giangtvx
Thượng tá
*
Bài viết: 25560


« Trả lời #66 vào lúc: 23 Tháng Hai, 2016, 09:11:00 pm »

        Chưa bao giờ nhân loại ý thức được sự cần thiết của hòa bình đối với cộng đồng thế giới như ngày nay. Cũng như chưa bao giờ loài người có nhiều điều kiện và tự tin ở khả năng bảo vệ, gìn giữ hòa bình như ngày nay. Loài người yêu chuộng hòa binh đang hướng về Liên Xô vĩ đại, quê hương của cách mạng Tháng Mười, tổ quốc của Lê-nin vĩ đại, không những là ngọn cờ hiệu triệu mà còn cỏ sức mạnh hùng hậu, bất khả xâm phạm, là thành trì của hòa binh thế giới, chỗ dựa vững chắc dáng tin cậy của tất cả các lực lượng cách mạng trên thế giới, để gìn giữ hòa bình.

        Dân tộc ta vừa mới đi qua cuộc chiến tranh dài đằng đẵng lại phải đương đầu ngay vởi hai cuộc chiến tranh xâm lược do bọn bành trướng bá quyền Bác Kinh gây ra, chúng ta hiểu rất rõ giá trị của hòa bình và cùng hòa theo thế tiến công của ba dòng thác cách mạng trên thế giới, chúng ta quyết tâm phấn đấu đề giữ gìn, củng cố hòa bình thế giới.

        Kỷ niệm 10 năm đánh thắng cuộc tập kích chiến lược bằng máy bay B.52 của đế quốc Mỹ, chúng ta càng nhận mặt những kẻ thù của chứng ta rõ hơn. Ngoan cố, hiếu chiến, xảo quyệt, tàn bạo, tráo trở. đó là bản chất của chủ nghĩa đế quốc Mỹ và kẻ tiếp tay cho chúng là chủ nghĩa bành trướng bá quyền Trung Quốc, kẻ đang bắt tay với đế quốc Mỹ tiến hành một kiểu chiến tranh phá hoại nhiều mặt đối với nước ta. Gần đây chúng đã thay đối thủ đoạn mới, ra vẻ kêu gào "thiện chí"; thu dấu kiếm gươm, bang giao bằng những lời nói ngọt, những nụ cười... ve vãn nước này, nước kia. Nhưng chúng vẫn hiện nguyên hình là kẻ thù trực tiếp nguy hiểm của dân tộc ta. Bởi vì Đảng ta đã giáo dục cho chúng ta hiểu đúng, hiểu sâu bản chất nham hiểm của bọn bành trướng bá quyền Đại Hán.

        Kỷ niệm chiến công 12 ngày đêm lịch sử, chúng ta càng thêm tự hào, tin tưởng vào Đảng ta, một Đảng Mác - Lê-nin kiên cường với đường lối đủng đắn và sáng tạo đã dẫn dắt quân và dân ta đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Tự hào, tin tưởng vào sức mạnh của nhân dân ta, sức mạnh của chiến tranh nhân dân do Đảng ta lãnh đạo, ở tinh thần bất khuất, ý chí quyết chiến quyết thắng, tư tưởrng tiến công và tinh thần mưu trí sáng tạo, vượt lên mọi khó khăn thử thách, vững vàng bước tới...

        Chiến công tuyệt vời đó đã và đang cổ vũ thôi thúc chúng ta quyết tâm biến những nghị quyết lịch sử của Đại hội lần thứ tư và Đại hội lần thứ năm của Đảng ta thành hiện thực. Đưa sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa thân yêu của chúng ta đến những thắng lợi mới góp phần xứng đáng vào cuộc đấu tranh chung của nhân loại tiến bộ vì hòa bỉnh, độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội.

        Là những chiến sĩ Phòng không, chúng ta phải thật sự cảnh giác với kẻ thù. Tinh thần cảnh giác đó phải được thể hiện trong từng giây, từng phút, sẵn sàng chiến đấu nghiêm mật, quản lý chặt chẽ bầu trời trong xanh của Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, thực biện bằng được quyết tâm "không để Tổ quốc bị bất ngờ" đánh thắng không quân Trung Quốc xâm lược ngay từ trận đầu, loạt đạn đầu, quả đạn đầu, ngay trên tuyến đầu, bảo vệ vững chắc các mục tiêu, bảo vệ an toàn cho nhân dân, bảo vệ công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội của nhân dân ta. Học tập và vận dụng sáng tạo những kinh nghiệm quý báu của trận chiến đấu oanh lỉệt mười hai ngày đêm tháng Chạp năm 1972, để không ngừng nâng cao sức mạnh chiến đấu của bộ đội Phòng không là một việc làm cần thiết của quân chủng ta trong giai đoạn cách mạng mới.

        Mười năm đã trôi qua nhưng với một chiến công có tầm vóc lịch sử như chiến công 12 ngày đêm thảng Chạp 1972 vẫn luôn luôn sống động cổ vũ thôi thúc chúng ta tiến lên. Ngày nay tình hình đã khác trước. Thế và lực của quân chủng Phòng không chúng ta đã mạnh hơn rất nhiều so với những năm đánh Mỹ. Nếu kẻ thù mới, bọn bảnh trướng bá quyền Bắc Kinh điên cuồng tiến hành chiến tranh xâm lược nước ta một lần nữa thì nhất định quân chủng Phòng không chúng ta sẽ cùng với toàn quân, toàn dân giáng cho không quân Trung Quốc xâm lược những đòn tiêu diệt lớn. Những trận "Chi Lăng trên không", "Bạch Đằng trên không" lại tiếp nỗi những trang sử mới hào hùng vào truyền thống vẻ vang của quân chủng Phòng không thân yêu của chúng ta.

MỤC LỤC

Chương một    Hòa bình – Chiến tranh   
Chương hai     Ngày và đêm 18   
Chương ba      B.52 - Hủy diệt   
Chương bốn    Tội àc - Trừng phạt .
Thay lời kết   

 
HẾT


Logged

Trang: « 1 2 3 4 5 6 7   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM