Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 19 Tháng Ba, 2024, 02:06:12 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: HÀ GIANG - KÝ ức và Tâm tình người lính bảo vệ Biên cương Tổ quốc - Phần 23  (Đọc 178811 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
loc85c5
Thành viên
*
Bài viết: 1361


Ai qua Căm Pốt mà coi. Pháo binh Khu 7 bắn "toi" c


« Trả lời #230 vào lúc: 09 Tháng Năm, 2015, 03:01:34 pm »

Xin chào các bác HG,chào bác trinh sát pháo pb47vp Grin. Cho loc85 hỏi vì lâu rồi nên quên.
Pháo 85li thực hiện khẩu lệnh bắn,bằng góc tầm hay thước tầm vậy bác pb47vp?
Lâu quá rồi nên loc85c5 quên tuốt tuồn tuộc  Grin  Tongue.
Logged
pb47vp
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1890


« Trả lời #231 vào lúc: 09 Tháng Năm, 2015, 03:46:53 pm »

chào bác trinh sát pháo pb47vp Grin. Cho loc85 hỏi vì lâu rồi nên quên. Pháo 85li thực hiện khẩu lệnh bắn,bằng góc tầm hay thước tầm vậy bác pb47vp?
Chào bác loc85c5, cảm ơn bác đến chơi nhà với anh em BGPB, bác hỏi thì tôi xin thưa, đúng hay sai mặc bác. Đối với loại 85 Đ44 ngày trước do LX viện trợ cho ta, trên bộ phận ngắm có 4 vòng: Vòng 1 là GT dùng bắn cho tất cả các loại đạn: Xuyên, xuyên vượt tốc, nổ. Các vòng còn lại là TT, trên đó ghi rõ: Xuyên là dùng bắn cho đạn xuyên, Nguyên dùng bắn cho đạn nổ liều nguyên, giảm dùng bắn cho đạn nổ liều giảm. Loại này bác " chơi" nó nhiều bên CPC rồi, tôi cứ thử " múa rìu" qua mắt bác coi sao? Nói chung với chỉ huy thì người ta hay dùng TT, ít khi dùng GT. Còn loại "Pháo VN" sản xuất, thì chẳng cần GT, TT vẫn bắn búa xua đấy bác Grin
Logged
nguyentac62
Thành viên
*
Bài viết: 379


« Trả lời #232 vào lúc: 09 Tháng Năm, 2015, 09:08:09 pm »

Em chào các bác
Buổi sáng nay em đang bận tý việc thì xếp gọi vào, khi vào đơn vị đã thấy một đoàn CCB ở phòng khách cùng xếp, em cùng trò chuyện và đi cùng các bác CCB thuộc d26, e24, f10, QĐ3, trước đây được tăng cường cho f31. các bác đầu tiên 30 năm mới lên đây nên đề nghị Bộ CHQS tỉnh cho người hướng dẫn lên chiến trường xưa, đương nhiên em cầm máy ảnh đóng vai luôn, đúng không chỉ hướng dẫn 30 năm rồi các bác cơ bản không nhớ nữa, các bác 100% đều ở Hà Nội, sáng mai còn ở Hà Giang chiều mai sẽ về Hà Nội. Sau khi hướng dẫn cho đoàn song em về vào ngay trạm sửa chữa tìm khẩu pháo được cẩu về từ trước để chụp ảnh cho các bác xem, vào đến nơi thấy không còn nữa, hỏi chú TBQK thì đã chuyển xuống kho cách đây 64 Km từ lâu rồi. em thành thật xin lỗi các bác nhé.....dưới đây là ảnh chụp của đoàn phía sau là đồi A6a và b
Logged
Mạnh1427
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 721


« Trả lời #233 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2015, 08:16:04 am »

Chào các bác
Sáng nay ngày nghỉ bác nào cũng dậy'' muộn'' hơn mọi ngày,nên cũng nghỉ tập thể dục luôn ,còn bác PB47VP thì thấy dậy tập thể dục rồi ,nhưng đang định hỏi bác xem có còn nhớ địa chỉ cô hộ lý ở viện 93 không ,cô hay hút chung thuốc lào với bác ấy  Cheesy,để gửi cho cô mấy ''chùm hoa gạo''nhưng bác lại bận việc rồi ,thôi cứ tạm gửi lên đây vậy. Bác PB47VP nhớ cho xin ''địa chỉ ''nhé  Kiss

CÓ MỘT MÙA HOA GẠO

'Anh đã ngỏ lời' thương
Giữa tháng ba hoa gạo
Đỏ đầu nguồn sông lô
Gửi về nơi yêu dấu

Những lá thư đã nhàu  
Vẫn ắp đầy nụ hôn                        
Có thêm mùi thuốc súng
Nơi chiến trường Vị xuyên

Đỏ bao mùa hoa gạo
Anh chưa về thăm em
Chiến trường đang nẩy lửa
Anh còn nơi chiến trận                                            

Chờ năm sau em nhé
Giữa mùa hoa gạo nở
Đỏ rực trời tháng ba
Chở yêu thương cùng về .
 
               Tháng. 4/2015
 
Logged
pb47vp
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1890


« Trả lời #234 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2015, 08:58:27 am »

Chào các bác, không biết các nhân vật ở khoa này bác Mạnh1427 có nhớ không? hay là bác..
...Gần đến giờ cơm chiều thì phòng tôi nhận thêm 2 bệnh nhân nữa, một bác đứng tuổi đeo quân hàm thiếu tá là TMT e của f nào, hay huyện đội nào đó, không phải của f313( vì nếu của 313 thì tôi biết) một bác trật tuổi tôi mặc quần áo sĩ quan. Dẫn xuống là bác Khôi trưởng khoa, bác bố trí cho hai bác mới đến nằm liền giường với tôi, nhìn bác TMT người gầy gò trông vẻ mệt mỏi, tôi hỏi thăm thì bác lắc đầu, giơ tay chỉ vào người ý nói:chưa nói chuyện được. Chẳng biết bác ấy bị bệnh gì, mà sáng hôm sau khi khoa khám bệnh xong bác này phải chuyển về viện tuyến sau điều trị.
Gần một tuần rồi, chưa được đánh răng, sáng nay tự nhiên có chú đứng ngoài gọi: Anh pháo ơi ra rửa mặt!
Từ hôm xuống viện vào khoa điều trị, hàng ngày tôi vẫn thường nhờ các chú lấy cơm, mắc và gấp màn hộ. Có lẽ bởi tôi có vẻ nhiều tuổi hơn cả, lại là đồng hương bác phó khoa, là trung tâm kể chuyện, lại cùng cảnh lính chốt cả, nên các chú giúp đỡ nhiệt tình vô tư. Cầm chiếc bàn chải, vắt chiếc khăn màu cháo lòng lên vai, tôi lò dò chống gậy ra trước hiên nhà, một chậu nước và một chiếc xô tôn đầy nước đã để sẵn, có mấy chú đang đánh răng bên cạnh. Cầm chiếc ca nhựa múc một ca để đánh răng, nước hơi lạnh nhưng cảm thấy dễ chịu. Đánh răng, rửa mặt xong thấy người thật khoan khoái, đưa tay ra trước miệng thử hà hơi xem có thơm không? ừ! thơm đáo để. Nếu hôm trước mà làm thế khéo chuối cũng chín chứ chẳng chơi Grin.
Cơm sáng xong là đến giờ tiêm và phát thuốc buổi sáng, hôm nay theo lệnh của em tôi phải lên phòng tiêm rồi. Chờ cho mọi người lên trước, tranh thủ lúc chờ đợi, tôi moi trong cóc ba lô ra chiếc lược làm bằng cánh đuôi B41 có từ hồi trên chốt, mông má tí " sắc đẹp" cho gọn gàng. Bác sĩ quan mới đến chiều qua ở giường bên cạnh thấy vậy hỏi sang: Này! ông quê, trước ở đơn vị nào đấy?
Tôi trả lời: Tôi ở e457
Bác này trợn tròn mắt hỏi tiếp: 457 ông ở d mấy?
Tôi đáp: ở d11, thế bác ở đơn vị nào?
Bác này phấn khởi ra mặt:Tôi tên Bình, ở d10 đây, thế quê về đấy từ bao giờ, sao tôi không biết nhỉ?
Biết là gặp người cùng e, biết bao câu hỏi để kiểm chứng nào là biết những ai trong đơn vị, quê quán ở đâu, về đơn vi ngày nào, có tham gia trận ...này không v..v
Sau khi biết chắc chắn tôi là người cùng e457, bác Bình vẫn băn khoăn: Quái, đơn vị quê tôi biết hết, sao mỗi mình quê tôi không biết nhỉ?
Tôi bảo: Tôi, bác Lai d10, bác Ích, bác Ninh học cùng nhau, ra trường tôi toàn đi đài, các bác ở trận địa không biết được đâu, thế bác bị sao mà phải về đây.
 Bác bình giơ hai bàn chân ra: Tôi bị tổ đỉa cả 2 chân, nay đơn vị rút ra mới có điều kiện xin đi chữa trị.
Bác Bình này dáng người gầy, dong dỏng, mặt hơi gẫy, là bt ở d10 không biết bác tv1509, phó cối, Trần Quốc Hùng có biết không nhỉ? còn tôi sau khi nằm viện cùng nhau đến giờ chưa bao giờ gặp lại.
Hai anh em đang trò chuyện thì mấy chú đã tiêm và nhận thuốc xong về giục: hai anh lên đi, các chị đang gọi hai anh đấy.
 Đi thôi quê, bác Bình đi trước tôi cứ thủng thẳng chống gậy lên sau, hôm nay bác Khôi và em Biển là người khám, cấp phát thuốc và tiêm. Nhìn thấy tôi hôm nay gọn gàng, sáng sủa hơn mọi hôm, em mỉm cười:Có mấy bước chân mà cũng phải để người ta giục.
Logged
Mạnh1427
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 721


« Trả lời #235 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2015, 09:42:35 am »

Chào bác pb47vp
Tôi nhớ hình như ở khoa này đang còn một cô tên là Hà thì phải ,vì thời gian tôi điều trị ở đấy cứ đến bửa ăn là cô này dẫn anh em khoa nội xuống xếp bàn ăn,lâu rồi không biết có đúng nữa không ,ở cạnh nhà ăn có một cặp vợ chồng chuyên bán hàng tạp hóa trong bệnh viện ,ông chồng hay bán máu mỗi khi bệnh viện cần đến,cũng lâu quá rồi ,mà cũng chẵng có kỷ niệm gì sâu sắc lắm nên cũng nhớ nhớ ,quên quên thôi.à mà bệnh của bác mãi mới đi lại được thì chưa biết ,và chưa quậy phá được là phải  Cheesy,ngày tôi nằm điều trị cũng phải mất mấy tuần tập mãi cũng mới nhúc nhắc đi lại được ,cái bệnh viêm khớp cấp là vậy đấy bác ạ.
Logged
pb47vp
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1890


« Trả lời #236 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2015, 10:29:35 am »

Chào các bác
Sáng nay ngày nghỉ bác nào cũng dậy'' muộn'' hơn mọi ngày,nên cũng nghỉ tập thể dục luôn, định hỏi bác xem có còn nhớ địa chỉ cô hộ lý ở viện 93 không ,cô hay hút chung thuốc lào với bác ấy  Cheesy,để gửi cho cô mấy ''chùm hoa gạo''nhưng bác lại bận việc rồi , Bác PB47VP nhớ cho xin ''địa chỉ ''nhé  Kiss
Chào bác Mạnh1427, hôm qua mát trời, lại là ngày nghỉ, các bác ấy tranh thủ súc những " 2 tấn than" lên còn lâu mới dậy được, mà có dậy được thì ruồi có đậu vào mép cũng không xua được Grin
 Ngày đó tôi chỉ nhớ mấy em này thôi, các em khác như " người dưng" lên cũng lơ mơ lắm. Cảm ơn " chùm hoa gạo" của bác, nhưng địa chỉ  thì tôi không cho bác đâu. Chiến tranh dã lùi xa rồi, cái gì qua thì ta cứ cho nó qua, theo suy đoán của tôi bây giờ chắc bác cũng chỉ " mở ra xem rồi đậy vào" thôi Grin. Vì vậy tôi mạo muội " khuyên" bác: cứ vui với con cháu, sống vui khỏe là được rồi, không lên " cố " làm gì Grin, cái khoản này nên để dành cho bác thai60 và "Ông trẻ" maianh bác ạ. Hôm nào tôi bảo chú linhquany gửi biếu bác bình ngọc cẩu để bác " tăng cường" sức khỏe, lúc đó tôi cho bác địa chỉ sau cũng chưa muộn, gì thì bác với chú quany cũng cùng ngành mà
« Sửa lần cuối: 10 Tháng Năm, 2015, 11:04:39 am gửi bởi pb47vp » Logged
thai60
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 833


« Trả lời #237 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2015, 03:01:32 pm »


                                Chào các bác và anh em .

    Nghe câu chuyện ở viện 93 của bác Pháo , lính VT Thai60 em thèm quá , cũng muốn thử một chuyến xem sao . Đợi mãi chưa thấy ông trẻ lính QY giúp cải trang cho trẻ lại thành thằng cu tý đang tuổi bú mớm để dễ "hoạt động" , sốt ruột quá , vậy là em cũng tìm cách mò đi viện luôn . Xin kể lại cùng các bác và anh em :

" Thai60- Re: HÀ GIANG -Ký ức của chúng tôi và đồng đội ! (Phần 13)
« Trả lời #172 vào lúc: 06 Tháng Chín, 2013, 06:23:46 PM » 

--------------------------------------------------------------------------------

                             
     
 "...Cái vụ em bị thương nhẹ vào mu bàn tay trái,vết thương bị xưng to,tưởng bị nhiễm trùng,tương vào người bao nhiêu kháng sinh vẫn không đỡ,phải xuống viện sư đoàn khám.Đêm,em đi bộ từ Nà cáy ra Hà giang,sáng sớm bắt xe khách xuống Đạo đức,vào viện F.

Sau khi liếc qua cái giấy giới thiệu của bác sỹ Tường quê Nam định chủ nhiệm QY E 14,ngó cái tay đang treo trước ngực của em,ông bác sỹ F ngoáy ngay cho cái giấy chuyển tiếp xuống viện 93.Lại còn giục đi nhanh ra đường không có hết xe.
     
OK.Vui quá.Ra đường luôn.Mãi mới có 1 cái xe Ba đình đang khật khừ ngật ngưỡng chạy đến,giơ bàn tay lành ra vẫy vẫy,nhưng nó không dừng lại,cứ chạy qua.Nhìn hóng theo nó vừa nuối tiếc vừa uất ức...Được khoảng 50m,chợt thấy nó dừng , rồi lùi lại,cửa mở ra ,mấy khách bảo lên xe.May quá.
     
Xe chật,người ngồi,đứng ngổn ngang.Có một ông già nhường chỗ,nhưng thai60 em không ngồi,chỉ nhờ ông ôm hộ cái ba lô lộn lép kẹp,trong có nhõn một bộ quần áo dài đã cũ và một cái phông Lào cũng đã cũ thằng em cùng C25 ở cứ  cho.Đến Bắc quang,xe dừng cho mọi người mua cam,mua quà.Túi chả có tiền,60 em đành vào hàng nước xin bắn nhờ điếu thuốc lào,chả dám xin chén nước chè đặc,dù thèm lắm.
     
Lên xe,lần này thì có chỗ ngồi do mấy bao tải hàng của ai đó xếp dưới sàn.Ngồi gần cạnh thai60 là những bà buôn,họ đang nói chuyện râm ran về giá cả,chiến tranh,hàng họ.60 em căng tai lên,háo hức nghe như đang ở chốn chợ quê nhà mình vậy.
     
Chợt có một bàn tay vỗ nhẹ lên bàn tay thai60,em quay sang nhìn thì thấy một bà to béo mặc áo nâu trong đám các bà buôn nọ.Cụ lần bàn tay phải của em,nhét vào giữa lòng bàn tay em một cuộn giấy ,khép những ngón tay của em lại rồi nói khẽ với em,hơi thở ấm nồng mùi cốt trầu :Bà cho con đấy,con cầm đi mà uống nước...
     
Thai60 em lặng người đi,định giúi trả lại cụ thì cụ cứ giữ chặt bàn tay em,mắt rơm rớm ướt,nói khẽ nhưng cương quyết :Con cất đi,đường còn dài lắm,đừng để bà buồn.Rồi cụ gỡ bọc giấy ra,đút vào túi ngực em,thấy đã mất khuy,cụ lần giở trong bọc của mình được cái kim băng,gài kỹ miệng túi áo lại.
     
Xe vẫn đang chạy,chả ai để ý đến cụ bà và em,mọi người vẫn chuyện trò râm ran,nhưng cụ thì chỉ ngồi lặng lẽ nhìn đăm đăm vào cái bao tải,thỉnh thoảng lại giơ tay quệt mắt. Thai60 em cảm động lắm,chẳng dám nói gì nhiều,chỉ lí nhí :  Con xin bà...
     
Một lúc sau,xe đến Vĩnh tuy,lái xe thả 60 em xuống,cũng chả thấy nói gì đến tiền nong. Đến lúc này,tự nhiên thấy đến 4-5 người ,có cả các bà buôn,bắt đầu đưa ra những túi,bọc nho nhỏ cho 60 em.Toàn là cam,kẹo bánh,thuốc lá ...
     
Vốn là thằng cũng nhanh miệng ,vậy mà do cảm động quá,60 em chưa kịp cảm ơn mọi người thì xe đã chuyển bánh,chỉ để lại những câu...mạnh khỏe nhé ...chóng lành nhé...chiến đấu tiếp nhé...
     
Nhìn đắm đuối theo cái xe khách đang chạy về phía Hà nội cho đến khi nó mất dạng,thai60 cho các thứ vào balo,xốc quai lên vai, đi vào cái quán nước bên cạnh để hỏi đường vào viện.Bà hàng nước chỉ qua bên kia,cách mặt đường mấy chục mét,nói đấy là phòng khám,phải vào đó khám trước đã.
     
Mới sáng sớm,trong phòng khám còn vắng,chỉ thấy có một ông bác sỹ còn trẻ,tóc hơi lượn sóng đang ngồi viết lách.
     
Nghe 60 em chào,ông ấy gật đầu chỉ chỗ ngồi đợi.Đang ngáo ngơ ngắm xung quanh,60 em chợt nhìn thấy trên vách có treo một cây đàn ghita còn mới cứng,nước vecny còn bóng lộn,bâng khuâng nghĩ bao giờ có tiền mà mua được một cái như thế mang lên trên kia thì lính mình sướng phải biết...
     
Chợt ông bác sỹ bỏ sổ sách sang bên,gọi 60 em tới,xem giấy tờ.Rồi lơ đãng hỏi,làm gì mà bị nhiễm trùng,đã tiêm phòng uốn ván chưa.Thai60 trả lời đã tiêm rồi,bị  nhiễm trùng chắc là do hôm trước tưởng là chỉ bị nhẹ nên vẫn đi khiêng tử sỹ,dọc đường về,trời mưa,cái võng bị bục,tử sỹ rơi xuống đất,lại phải vần vào võng cuốn lại rồi một thằng phải xé áo làm dây buộc lại thì mới khiêng tiếp được. Từ hôm ấy thấy xưng và đau thêm nhiều.
     
Ông bác sỹ chẳng cần cởi băng,bóp nắn thử bàn tay ,ngón tay em mấy cái rồi hý húi viết giấy.Đang viết giở,lại hỏi em quê ở đâu.Em nói Hà đông.Ông ấy nói anh ở Hà nội.Rồi xé xoẹt một cái,đưa cái giấy cho thai60,bảo đi nhanh ra đón xe đi,chỉ còn một chuyến thôi đấy.
     
Thai60 em đọc giấy,hóa ra là giấy giới thiệu chuyển viện về Viện 6 ở Đoan hùng.Ôi...vui quá...lại xuôi tiếp...về ...gần ...quê...Về gần quê...
     
Thái em vội vã chào ông bác sỹ,chaỵ ngay ra đường đứng đợi xe.Một lúc sau,thấy ông bác sỹ cũng sang,vào quán mua mấy điếu thuốc Sông cầu,ra đứng bên đường mời 60 em cùng hút.Cũng chả thấy nói gì,chỉ thấy nhìn ngó đi tận đâu đâu xa lắm.
     
Rồi xe cṹng xuất hiện .Lại một cái Ba đình cũ rích,ì ạch,phun khói đen xì.
     
Ông bác sỹ bước hẳn ra đường,vẫy tay,chỉ vào lề .Xe đỗ lại,cửa mở,một bàn tay thò ra nắm tay thai60 lôi lên.Ông bác sỹ giúi vào tay bác tài mấy tờ bạc,nhưng bác tài gạt đi không lấy.Ông bác sỹ đi vòng sang bên cửa lên,nhét vào cái túi ngực không có kim băng mấy tờ tiền ,vỗ nhẹ vai em,bảo : Cố giữ lấy ngón tay mà chơi đàn.Ngắm hộ anh Hà nội nhé.
     
Xe chạy đi,thai60 nhìn qua kính hậu,thấy ông bác sỹ với cái áo blu màu cháo lòng còn đứng nhìn mãi theo xe,cho đến khi khuất bóng.
     
Đến ngã ba Đoan hùng,xe dừng lại thả thai60 xuỗng.Bác tài còn chỉ hướng về xã Tây cốc,bảo ngồi đợi bên nhánh rẽ kia,sẽ có xe khách chạy qua,đi xe nào cũng qua viện 6.Rồi xe lại chạy đi.
     
Gần một tiếng sau,có một chiếc xe khách chạy đến,thả khách xuống,thai60 trèo lên.Khoảng 12-13 cây gì đó,xe dừng,ông lái bảo 60 em xuống,cũng chả thấy hỏi gì đến tiền vé.
     
Thai60 em xuống xe,rẽ vào một quán nước,bắn điếu thuốc lào,nhấp chén nước trà đặc nóng bỏng môi,hỏi đường vào viện.Em gái bán hàng trông khá xinh xắn khẽ khàng bảo anh cứ từ từ,viện có nhà khách,giờ đã hết giờ báo cơm chiều,đằng nào anh cũng phải ăn ngoài quán ,tối về đấy lĩnh chăn màn và nhận chỗ ngủ.Không phải vội.
     
OK em gái.Anh không còn gì phải vội vã nữa,không khí yên bình nơi đây và dáng dấp của em như làm cho anh thấy đang ở nhà mình rồi,còn vội đi đâu nữa.
     
Tối đó,sau khi chén hai cái bánh trưng nguội ngắt và 2 quả trứng vịt luộc nóng hổi,thái 60 đã vào trạm khách nhận chăn chiếu,đi tắm rửa,rồi phì phèo hút thuốc,nhớ lại một ngày đường sao toàn thấy may mắn và được người khác thương cảm,giúp đỡ.Trong cái túi ngực có gài kim băng,thái 60 thấy đến một trăm lẻ  mấy đồng , số tiền mà bà cụ trên xe khách đã cho,chợt nghĩ,suốt từ thời đi lính,chưa bao giờ mình có nổi một số tiền nhiều như thế...Số tiền ông bác sỹ người Hà nội giúi cho cũng đến vài chục đồng nữa...thai60 thấy lòng mình như tan ra trong nỗi rưng rưng cảm động...cảm động.
     
Nhìn số tiền lớn như thế,nghĩ tới cây đàn ghita lúc sáng,Thai60 lại chợt nhớ về chiến trường Hà giang phía trên kia,không biết giờ này anh em có phải đi đâu không,chẳng biết bữa tối ăn cơm với cái gì,có ai bị làm sao khi đi đường không...

Nước mắt ứa ra đẫm đầy khóe mắt,không muốn cho ai nhìn thấy,Thai60 em nằm úp mặt xuống tấm chăn mỏng người rung lên từng đợt không thể nào kìm được cơn nức nở khi nhớ về trên ấy...Hà giang.../
     
     


   
Logged
laoshan1234
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1474



« Trả lời #238 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2015, 03:07:11 pm »



  Những con người bình dị,nếu như bác nguyentac không giới thiệu và đưa hình ảnh này lên thì ta đâu biết ngày ấy có cả lính của F10 tham gia chiến đấu ở mặt trận Vị xuyên.

  Xem thông tin này,tôi nhớ có một lần,ở khu phố tôi có một người quê Nam định tới thăm người nhà,khi đến báo tạm trú anh ta tâm sự là trước từng tham gia quân đội,hiện đang là CCB.Khi được hỏi thời tại ngũ ở đơn vị nào,anh kể là trinh sát pháo binh của D703 Quân đoàn 1.Đặc biệt có thời gian từng theo 1 tiểu đoàn của lữ 45 (pháo binh) lên Vị xuyên-Hà tuyên,sau đó tôi chưa kịp kiểm chứng thì anh đã kể các địa danh nơi anh ta đến như:Cầu Mè,Phương thiện,TX Hà giang và Nông trường chè Việt lâm...v/v.Điều đó chứng tỏ,mặt trận Vị xuyên là nơi giao thoa của rất nhiều đơn vị để đối phó với nhiều lực lượng của quân Trung quốc.
Logged
pb47vp
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1890


« Trả lời #239 vào lúc: 10 Tháng Năm, 2015, 04:47:29 pm »

Tiếp nhé các bác!
..Đi thôi quê, bác Bình đi trước tôi cứ thủng thẳng chống gậy lên sau, hôm nay bác Khôi và em Biển là người khám, cấp phát thuốc và tiêm. Nhìn thấy tôi hôm nay gọn gàng, sáng sủa hơn mọi hôm, em mỉm cười:Có mấy bước chân mà cũng phải để người ta giục.
Hôm nay trên phòng tiêm, nên em phải mặc Blu, đeo khẩu trang, nhưng đôi mắt đen láy hút hồn của em thì không lẫn vào đâu được. Bác Bình ngồi trên ghế đối diện đang co chân lên để bác Khôi khám, bên này tôi ngồi quay mặt ra cửa, chủ động vén tay áo lên chống vào hông chờ đợi. Vẫn những động tác tiêm thuần thục ấy, vừa tiêm em vừa lấy ngón tay di di nhè nhẹ trên chỗ mũi kim, dù nói nhỏ qua khẩu trang, tôi vẫn nhận ra em hỏi: Có sao không anh? Tôi đáp: Không sao đâu, chỉ hơi buốt thôi.
Tiêm và nhận thuốc uống xong, hai chúng tôi đứng dậy chào để về thì bác Khôi nói: Về bảo với anh em, tát cả ở nhà, tí nữa tôi xuống sinh hoạt.
Lại một chế độ trong QĐ lâu lắm rồi nay được nhắc lại, tôi đáp: Vâng!
Khoảng 10 phút sau bác trưởng khoa xuống thật, bác tập trung tất cả bệnh nhân lại để sinh hoạt. Nôi dung đại để là: Chấp bành tốt các qui định của viện, của khoa, việc đi lại, thời gian khám bệnh, cấp phát thuốc, vệ sinh chiều thứ 6...Cái quan trọng nhất là cuối buổi sinh hoạt bác nói: Căn cứ vào tuổi quân, quân hàm bác phong cho tôi chức " Bạch mã ôn". Sướng quá tôi định reo lên nhưng may mà kìm lại được, từ thằng TS nay bỗng được phong chức quan Bạch mã ôn thì còn gì bằng Grin
Đợi bác nói xong tôi ý kiến: Báo cáo trưởng khoa,tôi vẫn còn yếu lắm, nay có Đ/C Bình nhanh nhẹn, khỏe mạnh hơn đề nghị trưởng khoa cử Đ/C ấy gánh vác việc này.
Bác dứt khoát: Không được, rồi Đ/c sẽ dần hồi phục, hàng ngày Đ/c nắm quân số, lên báo cáo trực khoa vào 21 giờ 30 tại phòng trực, Tí nữa khoa cấp tăng đơ vào kéo, hôm nay và ngày mai đồng chí nào tóc tốt tranh thủ cắt tóc đi,thế nhé!
Nói rồi bác đi ra khỏi phòng, lúc này cánh bệnh nhân quay ra châm chọc:Từ mai mất tự do rồi các quê ạ
đi chơi đâu lại phải xin phép anh pháo rồi,  đi...tắm thì thôi anh nhé!
Tôi sẵng giọng: Đi đâu mặc xác các ông, nhớ giờ mà về, mà có ông nào biết cắt tóc không đấy.
Đây là một nhiệm vụ hết sức khó khăn, bởi lính chốt ông nào tóc cũng tốt cả, ngoại trừ số ít đã cắt tóc từ đơn vị khi đơn vị rút ra. Đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc rễ tre chớm gần vai thế là sắp phải từ biệt nó, mình là bạch mã ôn phải gương mẫu chứ.
Anh pháo ơi, anh thay quần áo đi em giặt hộ, đứng gần anh cũng không thơm lắm đâu, một chú cùng quê đề nghị.
Ừ nhỉ, hơn 10 ngày rồi từ lúc còn nằm trên đài đến nay vẫn bộ này chưa thay? câu nói của các cụ đố có sai: Của ai.....vừa mũi người ấy Grin thảo nào em phải đeo băng khẩu khi tiêm Huh
 Tôi bảo: Chú mày ra cửa " cảnh giới" cho anh, để anh thay nhé.
 Chú này không những không ra mà còn cười: Úi giời, ai chẳng như ai, anh cứ thay ra đi, các em nó nhìn thấy khéo lại thích đấy chứ.
( anh thì anh không sợ, chỉ sợ tên linhquany hắn chớp được dưa lên mạng thì khốn Grin )
« Sửa lần cuối: 10 Tháng Năm, 2015, 08:32:03 pm gửi bởi pb47vp » Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM