Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 28 Tháng Ba, 2024, 09:46:51 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Suy ngẫm chuyện đời  (Đọc 21797 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
namquanluc
Thành viên
*
Bài viết: 29


« Trả lời #20 vào lúc: 08 Tháng Sáu, 2014, 10:49:48 am »

Các giấy Tòa triệu tập trước khi thụ lý :





Logged
namquanluc
Thành viên
*
Bài viết: 29


« Trả lời #21 vào lúc: 08 Tháng Sáu, 2014, 03:50:19 pm »

tiếp theo :

Mấy đứa con của ông Đa đều đã lớn nhưng trước kia họ ỷ lại việc kiện tụng đã có Bố, Mẹ, nhất là đã có Bác Luật sư bạn thân của Bố lo liệu, đùng một cái bị thua kiện tức tưởi, họ bắt đầu cằn nhằn, gấu ó lẫn nhau khiến không khí gia đình càng thêm nặng nề. Ông Đa bắt đầu lao vào việc khiếu nại yêu cầu hủy bỏ Quyết định công nhận hòa giải thành, ròng rã 04 năm trời ngày nào ông cũng gò lưng, có khi thức tận nửa đêm để viết đơn kêu oan nhưng do ông không có kiến thức Luật nên không nêu được vấn đề hết thời hiệu và vi phạm nghiêm trọng về trình tự thủ tục tố tụng mà chỉ tập trung vào vấn đề bị lừa ký các giấy tờ thừa nhận có di sản và Biên bản thỏa thuận tại phiên tòa nhưng lại không chứng minh được. Làm sao chứng minh được khi toàn bộ chữ ký của vợ chồng ông đều là thật, còn chuyện ký vào xấp giấy trắng, chuyện phiên tòa đã dừng nửa chừng, chuyện bị lừa lấy lời khai thừa nhận di sản ..v..v.. chỉ là lời trình bày suông bởi ông biết lấy gì làm chứng cứ ? Vậy là vô số đơn từ của ông gởi đi đều được các Cơ quan có thẩm quyền phản hồi là không có cơ sở để xem xét.

Thời điểm 2005 số tiền 1,1 tỷ phải thanh toán cho bên thắng kiện không phải nhỏ, nó vượt xa khả năng của ông Đa, hơn nữa do bị oan nên ông kiên quyết không hợp tác với Cơ quan chức năng trong việc thi hành án. Vậy là một phần nhà 134 Lê Lợi bị kê biên, đấu giá để lấy tiền thi hành án và ông nhận được quyết định ngày 11/6/2009 sẽ bị cưỡng chế giao nhà cho người trúng đấu giá. Cả nhà ông lại bấn loạn, cô con gái út Mai Hạnh Đoan đang sinh sống và làm ăn ở Saigon bỏ hết công việc hàng ngày để lên mạng tìm hiểu Pháp luật với hy vọng tìm được cách cứu vãn chuyện bị cưỡng chế lấy nhà và nhờ vậy cô biết tôi thông qua www.diendanluat.com.vn Đoan vội vã về Vũng Tàu mang toàn bộ hồ sơ đến cho tôi xem, sau đó Đoan nhờ tôi đến Vũng Tàu để trấn an gia đình dùm vì hiện chỉ còn vài ngày là bị cưỡng chế, cả nhà cô đang hoảng loạn còn Bố cô thì thề sẽ “tử thủ” chứ không cho ai lấy đi căn nhà do mồ hôi, nước mắt của ông tạo dựng trong mấy chục năm trời được.

Trưa ngày 10/6/2009 tôi có mặt tại nhà 134 Lê Lợi – Vũng Tàu, bằng tất cả kinh nghiệm của mình, tôi đã xua đi được phần nào không khí nặng nề, u ám tại đây. Trao đổi toàn bộ nội dung vụ việc với ông Đa cho tới chiều thì hai bên gút lại chỉ có mỗi cách để dừng cuộc cưỡng chế vào sáng hôm sau là thuyết phục được bà Hiệp, bà Nữ tự nguyện rút đơn yêu cầu thi hành án. Một lần nữa tôi lại được nhờ làm “thuyết khách” nhưng không thực hiện được vì vừa thoáng thấy bóng ông Đa trước cổng là bà Hiệp, bà Nữ đóng sập cửa, không tiếp. Tôi chỉ còn biết an ủi ông Đa cứ để cưỡng chế rồi tính sau, ông Đa trả lời ráo hoảnh là ông sẽ có cách riêng khiến việc cưỡng chế phải dừng lại, tôi gặn hỏi cách gì thì ông không nói, tôi khuyên ông Đa đừng manh động vì “người còn thì của còn”. Ông Đa tha thiết mời tôi nán lại ăn với ông một bữa cơm chay, khi ra xe trở về Saigon, tôi còn dặn dò Đoan sáng mai nên đưa Bố, Mẹ đi lánh chổ khác để khỏi phải chứng kiến việc cưỡng chế.

Hơn 10 giờ sáng hôm sau, tôi nhận được cú điện thoại của Mai Hạnh Đoan gào lên “Anh Năm ơi ! Bố em tự thiêu chết rồi !”, tôi đứng lặng người vì không ngờ cách ông Đa chọn để dừng cuộc cưỡng chế là cái chết đau đớn của bản thân mình. Vọng trong điện thoại là những tiếng khóc ngất gọi “Bố ơi, Bố ơi…” xen lẫn với nhiều âm thanh hỗn tạp, Đoan cho biết vẫn chưa cưỡng chế xong nhưng vì được tin ông Đa tự thiêu trên Núi Lớn nên đoàn cưỡng chế bỏ ngang công việc, đang vội vã thu dọn rút quân.
(còn tiếp)
« Sửa lần cuối: 08 Tháng Sáu, 2014, 05:38:10 pm gửi bởi namquanluc » Logged
namquanluc
Thành viên
*
Bài viết: 29


« Trả lời #22 vào lúc: 09 Tháng Sáu, 2014, 12:59:18 pm »

Hình ảnh ông Đa tự  thiêu :









Thư tuyệt mệnh kêu oan :

Logged
linh f302
Thành viên
*
Bài viết: 259


« Trả lời #23 vào lúc: 10 Tháng Sáu, 2014, 09:28:00 am »


Chào gia chủ namquanluc@

Đúng là chuyện đời.. đáng suy gẫm.


Logged
Zin Ba Cầu
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1001



« Trả lời #24 vào lúc: 10 Tháng Sáu, 2014, 10:19:42 am »

             Chào LS  Namquanluc

 Chuyện buồn, thảm đắng lòng quá.  Chắc chưa hết đc phải không anh !
Logged
namquanluc
Thành viên
*
Bài viết: 29


« Trả lời #25 vào lúc: 10 Tháng Sáu, 2014, 10:39:05 am »

Chưa đâu các bạn ạ, vụ án tới đây mới gần 1/2 đường thôi, tôi sẽ kể tiếp...
Logged
NhưC7D2E876F356
Thành viên
*
Bài viết: 741



« Trả lời #26 vào lúc: 10 Tháng Sáu, 2014, 11:14:56 am »

ở quê em cũng có vụ án tương tự hiện đang xảy ra cách đây khoảng 1 tuần tòa án huy động hàng trăm công an có cả xe chữa cháy máy ủi, máy xúc ... để tiến hành cưỡng chế thi hành án. người kêu oan tử thủ trong nhà với gần 10 can xăng 6 bình ga cỡ lớn đấu sẵn điện ắc quy cùng nhiều đống rơn dạ khô chất xung quanh chỉ đợi cơ quan cưỡng chế là sẽ tự thiêu ...rất đông dân chúng đến xem một vụ tử thủ không khác vụ Đoàn Văn Vươn. Nếu trang này cho phép em sẽ xin kể câu chuyện này
« Sửa lần cuối: 10 Tháng Sáu, 2014, 11:51:57 am gửi bởi NhưC7D2E876F356 » Logged
namquanluc
Thành viên
*
Bài viết: 29


« Trả lời #27 vào lúc: 10 Tháng Sáu, 2014, 03:00:15 pm »

Tiếp theo :

Tôi chỉ gặp ông Đa vài tiếng đồng hồ, ăn chung một bữa cơm chay đạm bạc rồi vĩnh viễn không còn gặp lại, nhưng căn duyên giữa tôi và ông thì chỉ mới bắt đầu. Con ông Đa định dùng xác của Bố để gây áp lực với vài Cơ quan Nhà nước nhưng tôi ngăn cản, trước linh cửu ông Đa tôi khấn nguyện : “Chú cứ yên nghĩ nhưng chú có linh thiêng thì phù hộ cho cháu giúp chú giải oan”. Toàn bộ hồ sơ vụ án của ông Đa đựng trong 3 chiếc cặp học trò đầy căng. Trong đó có cả Hợp đồng dịch vụ pháp lý của 2 Văn phòng Luật sư nổi tiếng giúp ông Đa kêu oan nhưng đã thanh lý. Tôi chỉ chọn ra được vài tài liệu, trong đó có giá trị nhất là 3 giấy triệu tập trước khi Tòa thụ lý. Tôi còn phát hiện trước giải phóng ông Đa là lính thông tin và sau 1975 ông được giữ lại làm Công nhân viên quốc phòng tại C 17 - E 596, tức chung đơn vị E 596 với tôi, tình tiết này giúp tôi có thêm quyết tâm giúp ông giải oan. Tôi hướng dẫn bà Bích làm đơn yêu cầu Tòa án Tỉnh BR-VT cung cấp tài liệu, chứng cứ có trong vụ án để nghiên cứu, cũng vài lần lên xuống mới được cung cấp các tài liệu mà tôi đã gởi ở các bài trên. Tuy nhiên, biên bản làm việc trong 3 lần triệu tập trước khi thụ lý - chứng cứ rất quan trọng để kết luận ông Đa, bà Bích có bị lừa hay không - thì Tòa viện cớ hồ sơ đã giao hết về Tòa án tối cao nên không có để cung cấp !

Luật qui định thời hạn kháng nghị giám đốc thẩm (KNGĐT) là 03 năm kể từ ngày Quyết định công nhận thỏa thuận (QĐ 03) có hiệu lực (9/3/2005), tôi vào cuộc từ tháng 6/2009  nên dù có chứng cứ mạnh thì cũng phải đối mặt với thực tế cay nghiệt là đã hết thời hạn KNGĐT. Bao nhiêu Đơn khiếu nại thể hiện chi tiết việc vi phạm pháp luật của QĐ 03 được gởi đi nhưng không một hồi âm. Luật cũng qui định sẽ tái thẩm hủy bỏ Bản án, Quyết định đã có hiệu lực để xét xử lại nếu có tình tiết mới chưa từng có trong hồ sơ nhưng làm thay đổi cơ bản nội dung vụ án. Tôi đã đọc thuộc làu hồ sơ mà không tìm ra tình tiết mới. Vụ án rơi vào bế tắc.

Mùa hè năm 2011 tôi đưa gia đình đi tắm biển Vũng Tàu, như thường lệ tôi lại tới nhà 134 Lê Lợi để thắp hương và nhìn thật lâu di ảnh của Ông Đa. Trong câu chuyện với gia đình ông ngay sau đó, tôi được cho biết sinh thời ông Chương ngoài hai bà chánh, thứ ra còn có quan hệ với vài bà nữa ! Tò mò không biết “cụ” này thế nào mà được nhiều phụ nữ “mê” nên tôi muốn xem hình ảnh ông Chương, mấy cuốn Album được mang ra, tôi chú ý một thanh niên lạ mặt còn rất trẻ nhưng cũng mặc tang phục theo phong tục, tập quán dành cho con trai người chết. Hai em trai của ông Đa sinh 1957 và 1961 vượt biên năm 1980 thì năm 1991 làm sao về thọ tang ông Chương và còn trẻ như vậy được !? Tôi hỏi đó là ai, quan hệ thế nào với gia đình thì bà Bích trả lời đó là đứa con “rơi” tên Nguyễn Vũ Hiền của ông Chương, hiện vẫn đang ở với Mẹ tại Vũng Tàu. Cố gắng lắm tôi mới không hét lên vì mừng rỡ, thắp tiếp cho ông Đa một nén hương mới, tôi mĩm cười “Có lối ra rồi nghe chú Đa, chú linh thiêng lắm” !

Luật qui định con đẻ được hưởng thừa kế của Bố bất kể con trong hay ngoài giá thú, Nguyễn Vũ Hiền bị bỏ sót chính là tình tiết mới để xin tái thẩm hủy QĐ 03, thế nhưng đơn đã gởi đi mấy lần, Tòa tối cao đã về BR-VT xác minh, hy vọng bùng lên rồi chợt tắt vì vụ án tiếp tục rơi vào sự im lặng.
(còn tiếp)
Logged
namquanluc
Thành viên
*
Bài viết: 29


« Trả lời #28 vào lúc: 11 Tháng Sáu, 2014, 12:09:56 pm »

1- Quyết định cho thôi việc của ông Đa :



2- Hình ảnh đám tang ông Chương :



Ghi chú :
1 : Bà cả Nguyễn Thị Đáo
2 : Bà thứ Phạm Thị An
3 : Con trai Mai Viết Đa (Bị đơn)
4 : Con trai Nguyễn Vũ Hiền (bị bỏ sót)
5 : Con gái Mai Thị Hiệp (Nguyên đơn)
6 : Mẹ đẻ Nguyễn Vũ Hiền.
Logged
namquanluc
Thành viên
*
Bài viết: 29


« Trả lời #29 vào lúc: 12 Tháng Sáu, 2014, 10:53:14 am »

Tiếp theo :

Người dân bình thường ít ai dám mua nhà đất đấu giá bởi nó tiềm ẩn nhiều rủi ro bất ngờ, chí ít cũng bị chủ cũ ác cảm gây khó khăn. Mấy lần tổ chức đấu giá mà không có ai đăng ký mua, bà Hiệp bà Nữ cũng không nhận tài sản đấu giá, đáng lẽ theo Luật thì việc thi hành án sẽ khép lại, Ông Đa tự nhiên được hưởng lợi, nhưng Bà Nguyễn Thị Huệ nhà sát vách ông Đa, do buôn bán cùng ngành đồ gỗ nên từ lâu hai bên đã có hiềm khích, nhân dịp này đã tới đăng ký mua đấu giá vào giờ chót và mừng rỡ vì trúng đấu giá chỉ hơn 1,2 tỷ. Bà Huệ nhẩm tính, giá thị trường phần nhà đất đó phải hơn 4 tỷ, vị chi lãi gần 3 tỷ bạc, vậy mà thiên hạ không ai biết để chỉ mỗi mình bà đấu giá nên dễ dàng trúng giá rẻ ! Cứ nghĩ tới chuyện bày hàng bán tại phần nhà này như cắm 1 cái gai vào mắt đối thủ là bà Huệ lại hả dạ !

Với sức mạnh của mấy trăm người gồm nhiều lực lượng thì ai cũng nghĩ việc cưỡng chế phải xong nên bà Huệ không ngần ngại ký trước Biên bản nhận bàn giao nhà đất. Nhưng đâu ai ngờ ông Đa tự thiêu ! Đám tang ông Đa được tổ chức tại phần nhà đất bị cưỡng chế và sau khi hỏa táng, tro cốt của ông cũng được thờ phụng tại đây. Như vậy trên giấy tờ bà Huệ đã nhận nhà đất nhưng thực tế thì việc cưỡng chế chưa xong , bà chưa được một giây phút nào đặt chân vào ngôi nhà mà mình đã bỏ ra hơn 1,2 tỷ để mua đấu giá. Cuống cuồng làm thủ tục nhưng cập rập thế nào bà Huệ chỉ được công nhận QSDĐ chứ không công nhận quyền sỡ hữu nhà gắn liền ! Bà Huệ khiếu kiện yêu cầu phải được giao nhà đất trúng đấu giá nhưng Cục thi hành án dân sự Tỉnh trả lời không còn trách nhiệm vì đã giao xong có chữ ký nhận của bà Huệ trong Biên bản ! Tòa thì đình chỉ vì cho rằng không thuộc thẩm quyền ! Tố cáo nhà đất bị chiếm đoạt thì không chứng minh được đã ở trong nhà đó thời điểm nào ? Thủ phạm bẻ khóa vào hay đánh đuổi chủ nhà để chiếm ?! Cùng đường bà Huệ càng thêm cay cú, Bà Bích lắp thêm mái che trên mái nhà để tránh mưa tạt, lập tức bà Huệ làm ầm ĩ yêu cầu Phường phải cho người xuống tháo gỡ, nhưng bà Huệ không được công nhận QSH nhà thì không có tư cách khiếu nại về nhà nên không tháo gỡ được !

Bà Huệ làm đơn kêu cứu, tố cáo khắp nơi khiến lãnh đạo Tỉnh phải chỉ đạo giải quyết dứt điểm vụ việc. Bà Bích lại nhận được Thông báo phải tự nguyện giao phần nhà đất bà Huệ đã trúng đấu giá, nếu không  sẽ bị cưỡng chế ! Một lần nữa, cả gia đình ông Đa lại hốt hoảng, bấn loạn bởi 2 từ cưỡng chế. Tôi hướng dẫn bà Bích làm đơn xin gặp trực tiếp lãnh đạo TP Vũng Tàu, được đồng ý nên tôi cùng tham gia và đại diện Bà Bích trình bày chi tiết vụ việc với Chủ tịch UBND TP Vũng Tàu và đề nghị Chủ tịch cho tạm hoãn việc cưỡng chế để tránh tiếp tục gây ra hậu quả không thể khắc phục được. Quan điểm của tôi bị đại diện vài Phòng, Ban phản bác nhưng được đại diện Cơ quan Công an ủng hộ. Cuối cùng, Chủ tịch đồng ý tạm hoãn cưỡng chế để chờ kết quả giải quyết, đồng thời giao cho Cơ quan Công an soạn thảo văn bản kiến nghị Tòa án tối cao và Viện kiểm sát tối cao sớm giải quyết vụ việc để địa phương thực hiện. Bà Huệ lại lồng lộn vì không biết tới bao giờ mới được nhận nhà đất trúng đấu giá nhưng kiên quyết từ chối lời đề nghị để giữ gìn tình cảm láng giềng và hạn chế tối đa thiệt hại cho cả hai bên, bà nên bán lại cho Bà Bích phần nhà đất đó với giá bằng với giá trúng đấu giá. Bà Huệ nói bà không dại mà bỏ đi món lãi những gần 3 tỷ đồng.
(còn nữa)
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM