Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 18 Tháng Tư, 2024, 03:16:11 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Nơi gặp gỡ CCB Mặt trận 479 – Quân tình nguyện VN ở Campuchia  (Đọc 223112 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.
trinhtodinh
Thành viên
*
Bài viết: 80


« Trả lời #560 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 01:34:18 pm »

mình tiếp quản pnompenh vớ được chiếc xe pobilet hết xăng vớ được bình dầu diezen đổ vô đủn ,trong khi đó xăm bánh sau bị lủng hết hơi mới khổ chứ, các đ/c ạ thế mà mình đủn đến nổ chạy được mới thôi, nhưng mỗi tội khói
Logged
phas
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1311


một thời trận mạc ....


« Trả lời #561 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 01:44:15 pm »

mình tiếp quản pnompenh vớ được chiếc xe pobilet hết xăng vớ được bình dầu diezen đổ vô đủn ,trong khi đó xăm bánh sau bị lủng hết hơi mới khổ chứ, các đ/c ạ thế mà mình đủn đến nổ chạy được mới thôi, nhưng mỗi tội khói
động cơ xăng mà đổ dầu diezen đẩy nổ là bác quá giỏi , đúng là trinh sát của bộ . về động cơ ' hội' và máy nổ thì bác phải gặp zinbacau .
có mấy cái kỷ niệm chương mà ông zinbacau mang từ mũi cà mau đến địa đầu móng cái , mang sang tận trời tây nổ tung trời
« Sửa lần cuối: 16 Tháng Sáu, 2015, 05:26:52 am gửi bởi phas » Logged

KRALANH ,CHOONGKAN, SAMRONG ,NÚI CÓC !   NHỮNG ĐỊA DANH KHÔNG BAO GIỜ QUÊN !
MỘT THỜI TRẬN MẠC !!!
huyphuh3
Thành viên
*
Bài viết: 380


Nguyễn Huy Phú


« Trả lời #562 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 02:16:34 pm »

các đ/c và các bạn hội viên hội hữu nghị  việt nam căm pu chia cựu quân tình nguyện mặt trận 479 khu vực hà nội kính mến.tôi cũng là  c cb cũng là hội viên hội hữu nghị và cũng là thương binh ( hai lần bị thương ) và cũng có thời gian tham gia lính bộ binh của e 429 gần 5 năm trên đất bạn ,tình cảm đ/c đồng đội đối với tôi là cao cả nhất,cho dù đã rời quân ngũ trên 30 năm nhưng lời thề thứ 7 vẫn luôn song hành trong cuộc sống và tình cảm của tôi.những việc tham gia vào các chương trình các hội và các ban liên lạc nhằm gắn kết tình cảm anh đồng đội đ/c một cách vô tư ,về quyền lợi các đ/c đồng đội tôi  mình sẽ cố gắng giúp khi có thể,nhưng cũng không vì thế mà nói sai sự thật và có ý hại ại.tôi tâm niệm thế này nhân vô thập toàn.ngón tay có ngón dài ngón ngắn bản thân ta nhiều khi còn chân nọ đá chân kia đôi khi còn cắn phải lưỡi của mình sông có khúc người có lúc...tôi luôn nghĩ cái gì đúng thì nên làm chẳng phải vf động cơ nào cả ,cũng già rồi về hưu rồi,đã đôi lúc phải ăn kiêng rồi,quá khứ hiện về thấy tốt đẹp hơn là hy vọng tương lai.do vậy những thông tin của tôi sẽ luôn cố gắng đúng và hợp với cái chúng ta hơn là cái tôi đáng ghét của mình
về việc ban chấp hành mặt trận thông tin tới các hội viên,tổng hợp lại những hội viên và gia đình chính sách gia đình có công với nước của mặt trận đó là công việc chung và thực hiện theo nghị quyết của ban chấp hành ,nhằm tổng hợp,kiện toàn để có những thông tin trong công tác quản lý để tri ân,vinh danh, động viên kịp thời vào những ngày lể lớn của đất nước.rất có thể ngày 27/7 tới ngày thương binh liệt sĩ ban chấp hành hội sẽ có những chương trình trì ân ,chúng ta cũng nên ghi nhận đó là việc làm đầy ý nghĩa nhân văn,và cũng nên cảm ơn dù sao có ban chấp hành có tổ chức đã có được những ngày gặp gõ kỷ niệm đáng nhớ đáng tự hào và cũng do mối quan hệ của ban chấp hành nên cũng kêu gọi được đông đủ các hội viên tham dự và đựoc sự ủng hộ rất lớn các cơ quan đoàn thể đã tài trợ giúp đỡ mới có tài chính duy trì để hoạt động.thế hệ của anh em chúng ta sinh ra khi đất nước còn chia cắt lớn lên trong chiến tranh và cũng đã trưởng thành qua chiến đấu biết bao gian khổ mồ hôi nước mắt đôi rét xương máu của thế hệ anh em mình đã bỏ ra vì đất nước vì sự tồn vong của dân tộc,đáng tự hào lắm đáng được vinh danh .trong chiến tranh chiến đấu mỗi người một nhiệm vụ mỗi quân binh chủng và các đợn vị cụ thể có những nhiệm vụ  khác nhau để tạo nên sức mạnh tổng hợp chiến thắng quân thù,ai dám quả quyết rằng chỉ có bộ binh mới là chiến đấu chiến tranh mà lạnh lưng thì hở sườn,tuyến trươc tuyến sau bên phải bên trái, hải ,lục, không, quân  cường tập mật tập quân y hậu cần đều quan trọng cả,việc đào hầm đắp lũy lấy củi anh nuôi đều nhiệm vụ cả,trong khi làm nhiệm vụ chuyên hy sinh mất mát và sơ sấy có thể sấy ra đó là thiệt thòi cho anh em đ/c của mình .nhà nước nhân dân và dân tộc đã ghi nhận và có chút bồi dưỡng an ủi cho hưởng một phần nào chế độ.anh em đồng đội đ/c mình ai có vinh hạnh được hưởng nên mừng và có thể giúp nhau để họ đỡ bị thiệt thòi.một vài tâm tư tâm sự với nhau,bầu ơi thương lấy bí cùng tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
Logged

Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay...
svailo
Thành viên
*
Bài viết: 1129



« Trả lời #563 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 04:04:19 pm »

mình tiếp quản pnompenh vớ được chiếc xe pobilet hết xăng vớ được bình dầu diezen đổ vô đủn ,trong khi đó xăm bánh sau bị lủng hết hơi mới khổ chứ, các đ/c ạ thế mà mình đủn đến nổ chạy được mới thôi, nhưng mỗi tội khói

************88
Ông trinhtodinh ơi BỐC PHÉT vừa vừa thôi .
Nhiều bài viết của ông đến trẻ con nó cũng thấy không ... lọt lỗ tai .
Logged
chaulien huong
Thành viên
*
Bài viết: 27


« Trả lời #564 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 05:35:07 pm »

Hởi các CCB  mặt trận 479 tôi là CCB thuộc mật trận 579 có một ước nguyện là làm sao có một chuyến về thăm chiến trường xưa theo trục đường của sư đoàn 307  tứ biên giới Việt nam đến chùa Prea.vihear  mà chưa có ai tổ chức để thực hiện nguyện vọng của minh đây dù là minh đã có 1 lần tham gia cùng với các anh em đoàn 5504  có tổ chức đi về thăm chiến trường xưa như mà đi từ hướng Phnongpeenh  lên nên mình vẫn còn ước nguyện làm sao có ai tổ chức đi theo hướng ấy thì mình tham gia .Phải nói mình rất cảm ơn những người có tâm để tổ chức các cuộc vui như vậy .đừng suy nghỉ gì hết cả mà hãy nghỉ  lấy cái tâm của mình là trong sáng
Logged
phas
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 1311


một thời trận mạc ....


« Trả lời #565 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 06:21:07 pm »

đây là hình ảnh anh em F 302 và F 307 tổ chức thăm đền prechvihia đây này .
những người CCB chân chính , những ký ức tuổi trẻ và trận mạc !  sau mấy chục năm họ khao khát được quay lại mảnh đất một thời họ sống và chiến đấu
đừng ai lợi dụng tình cảm thiêng liêng đó  của họ !
« Sửa lần cuối: 15 Tháng Sáu, 2015, 05:39:52 am gửi bởi phas » Logged

KRALANH ,CHOONGKAN, SAMRONG ,NÚI CÓC !   NHỮNG ĐỊA DANH KHÔNG BAO GIỜ QUÊN !
MỘT THỜI TRẬN MẠC !!!
chaulien huong
Thành viên
*
Bài viết: 27


« Trả lời #566 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 08:26:48 pm »

Trong trong cuộc đời lính tại chiến chiến trường campuchia ai cũng có tâm nguyện trở lại nơi mà mình đã trã qua những nơi mà mình đã phải trả qua những cuộc đời sống chết không ai nghỉ tới mà đến ngày hôm nay mà mình được sống đến hôm nay là vinh hạnh lắm rồi. Tôi có tâm nguyện rất cảm ơn các bạn đã có tâm huyết tổ chức những cuộc gặp mặt,hoặc các cuộc tham quan về chiến trường xưa, xin các đồng hương hãy suy nghỉ trong sáng, theo minh suy nghỉ không ai mà lợi dụng những nguyện vọng chính đáng của anh em mà làm những việc không hay lắm?

Logged
tuanb
Thành viên
*
Bài viết: 775


« Trả lời #567 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 08:55:48 pm »

Thưa bạn huynhphu3 sao hôm nay đọc bài của bạn tuấnb thấy cái tôi của bạn thật là phì nhiêu phas nói có cái đúng chứ như bạn nhìn đâu cũng thấy màu hồng thì thế giới đại đồng từ lâu rồi
Logged
thai60
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 833


« Trả lời #568 vào lúc: 14 Tháng Sáu, 2015, 11:50:06 pm »

                              

                               Kính chào các bác CCB mặt trận 479 - BGTN .

    Em là một CCB của mặt trận Vị xuyên - BGPB , nhập ngũ sau các bác , từng có vài năm tham gia chiến đấu ở một đơn vị bình thường , làm nhiệm vụ bình thường , thành tích chiến đấu cũng rất bình thường . Trên diễn đàn VMH này , em có nich là Thai60 . Đã từ lâu , dù chỉ viết ở chủ đề " Hà giang - Ký ức ..." , nhưng em vẫn thường xuyên đọc chủ đề này của các bác để - qua chính các bác , những nhân vật , nhân chứng hiện hữu - hiểu biết thêm về cuộc sống chiến đấu và những người lính BGTN .

    Thưa các bác . Ngay từ thời thanh niên chưa mặc áo lính , đến khi đã thành người lính , và cả đến tận bây giờ , em luôn có một ấn tượng rất tốt đẹp về những người lính BGTN . Hình ảnh anh lính tình nguyện sống , chiến đấu một cách vô cùng anh dũng , chí tình , chí nghĩa nơi chiến trường xa xôi của các bác luôn đẹp , lãng mạn , và luôn sống mãi trong em ( Và chắc chắn cả trong lòng rất nhiều người cả Việt nam và Campuchia khác nữa ) :

       " Em dịu dàng trong điệu múa Áp - sa - ra , anh là người lính Tình nguyện , mang theo câu hát dân ca , yêu nhau cởi áo cho nhau ... Anh từng đi vượt rừng sâu, qua bao mùa giông bão , cùng những người lính Campuchia anh dũng...Apsara... Những người lính đã cùng chiến đấu ... Anh nguyện mãi giữ màu nắng ấm ...cho em được múa dưới trời tự do... yêu nhau cởi áo cho nhau ..."

    Các bác ạ . Cái hình ảnh những người lính xa gia đình , xa quê hương , xa đất nước , tình nguyện chiến đấu , hy sinh cho đất nước mình , cho cả đất nước bạn ấy nó cao cả và đẹp đẽ lắm . Ngay với chúng em , những người lính đang lăn lộn nơi chiến trường BGPB tột cùng gian khổ ngày ấy , mỗi khi nghe những lời hát ấy về các bác cũng luôn cảm thấy rưng rưng rung động và ngưỡng mộ .

    Cảm xúc ấy , tình cảm ấy vẫn vẹn nguyên trong tâm trí em cho đến tận bây giờ .

    Thời gian vừa qua , đọc những dòng viết , tâm sự trong chủ đề này của các bác , em thấy buồn quá . Có nhất thiết phải nặng nề với nhau như thế không các bác . Cái nồng ấm " YÊU NHAU CỞI ÁO CHO NHAU " đã nguội lạnh hết rồi hay sao . Hay bởi vì đã hết "yêu nhau " rồi nên mới lạnh lùng khô khẳng phũ phàng riết róng đau xót như thế ...

    Toàn là những đồng đội với nhau , nên chăng , thấy bạn sai - ta chân tình  phê bình , thấy bạn phê bình đúng - ta nghiêm túc tiếp thu và sửa chữa . Hơn nữa , các bác cũng thiếu gì chỗ để dùng làm nơi gặp gỡ trao đổi , cứ gì phải chọn chủ đề "Nơi gặp gỡ CCB Mặt trận 479 – Quân tình nguyện VN ở Campuchia " trên trang mạng " DỰNG NƯỚC - GIỮ NƯỚC " này để làm việc ấy .

    Thực ra , việc đưa vấn đề lên trang mạng này cũng có ý nghĩa nhất định của nó , nhưng theo em , cũng chỉ nên ở một chừng mực nào thôi . Vẫn biết ngưới lính thì thường nói thẳng nói thật , cưa đứt đục suốt . Nhưng không lẽ chuyện nội bộ của đơn vị mà lại mang tất ra bên ngoài doanh trại để " chỉnh huấn chỉnh quân " hay sao ?.

    Các bác ạ . Đơn vị nào chả có chuyện này chuyện kia , mặt trận nào chả có việc này việc khác v.v...đòi hỏi phải giải quyết dứt điểm . Việc các bác thẳng thắn góp ý phê bình với nhau là rất đáng quý , đáng trân trọng . Nhưng , để cho việc đó có kết quả tốt nhất , thiết nghĩ , các bác nên trực tiếp gặp gỡ trao đổi , thậm chí đấu tranh gay gắt cho ra lẽ cũng không sao , nhưng là ở chỗ khác , chứ không phải trên trang mạng này .

    Hơn nữa , theo em được biết , các bác còn có rất nhiều đồng đội , chiến hữu ngày xưa từng cùng chiến đấu sinh tử bên nhau  , có nhiều người là những bậc đức cao vọng trọng , có nhiều người là cán bộ cao cấp vẫn còn đang công tác (  trong đó có cả những người bạn Campuchia ) . Và bây giờ các bác lại đang cùng đứng trong một đoàn thể lớn cấp nhà nước là " Hội hữu nghị Việt nam - Campuchia " . Vì thế , việc giữ gìn sự trong sáng và hình ảnh đẹp đẽ cao quý cho đoàn thể , đội ngũ của mình là cần thiết , nhưng lại phải khéo léo , tế nhị thì mới hợp tình hợp lý các bác ạ .

    Do đó , theo em , các bác nên kìm chế , đừng trao đổi với nhau một cách nặng nề như thời gian qua nữa .

    Xin các bác đừng để hình ảnh người Lính tình nguyện đẹp đẽ như huyền thoại trong lòng mọi người bị hoen ố , tổn thương mà chúng em và cả bản thân các bác cùng đồng đội của mình phải buồn .

    Là một người lính , với tất cả sự yêu quý ngưỡng mộ của mình , Thai60 em xin mạo muội chân thành tâm sự cùng các bác . Nếu có gì không đúng xin các bác chỉ dạy và lượng thứ cho đàn em .


    Cũng nhân thể đang  tâm sự chuyện trò  cùng các bác , Thai60 em xin gửi tới các bác đôi dòng tâm tư đã từng viết trên chủ đề " Hà giang - Ký ức ... " . Mong được các bác chia sẻ :

"... Mấy hôm trước , người ngợm Thai60 em lại dở chứng , đầu đau như búa bổ , mình mẩy ươn oải tê bì nhức nhối , ăn không ngon , ngủ không yên ,cả ngày cứ dở thức dở ngủ , mệt kinh khủng . Thầm đoán , chắc là lại trở trời đây .
      
      Đúng thế thật . Cái xác ẩm ương cũ mèm của 60 em thế mà vẫn " ổn " như cái phong vũ biểu dự báo thời tiết còn mới cứng ấy .

      Đêm hôm qua ( tức là đêm hôm thứ Bẩy ) trời nổi cơn giông lớn . Bác nào sống ở Hà nội chắc còn nhớ , lúc quá nửa đêm , mưa đổ xuống sầm sập , và sấm chớp đầy trời . Đã sang mùa thu rồi , vậy mà cứ như cơn giông mùa hạ , cả chục  trận sấm sét đùng đùng , mỗi trận đến vài chục tiếng nổ , kéo ran ầm ĩ từ cao xuống thấp , từ xa đến gần , dội xuống đầu ,thúc vào tai , cứ như tiếng nổ đề pa của những trận pháo kích của địch ngày xưa ở chiến trường ấy.

      Nằm trong phòng kín , cửa nẻo đã đóng chặt , thế mà nghe những tràng tiếng nổ ấy , vẫn thấy cứ giật mình thon thót . Có lúc , nghe mưa dội ào ạt , em đã thiu thiu thiếp đi , vậy mà khi nghe thấy những chùm tiếng nổ gầm vang trên trời vọng xuống , theo phản xạ từ ngày xửa ngày xưa mãi chưa quên được ,60 em lại quáng quàng ôm đầu lăn vội từ trên giường xuống đất . Cũng may là vướng phải màn ém kỹ nên vẫn nằm lại trên giường , chứ không thì cũng dễ gẫy xương vỡ đầu sứt trán lắm . Khổ thế đấy .
      
      Đáng lẽ ra , với mấy chục năm sống hòa bình rồi , những thói quen , cái phản xạ " có điều kiện " của người lính cũng phải giảm đi , thay vào đó là thói quen , phản xạ bình thường của " người dân " cho nó hợp với điều kiện sống chứ các bác nhỉ . Thế mà muốn  cũng chẳng được , mãi cũng chẳng quen , lạ thế chứ . Hay thế hệ chúng mình đã trở nên cổ hủ , dù có sướng đến mấy cũng không thể quên được lúc khổ , và nhất là không thể quên được những " NGƯỜI CÙNG KHỔ " .

      Và như thế thì có phải là bảo thủ , cổ hủ không các bác nhỉ , 60 em cứ băn khoăn mãi . Cho đến tận bây giờ .

      Đã rất nhiều đêm , kể cả cái thời còn đang sống ở bên Đức đủ đầy bánh mì , bơ sữa và bình yên , 60 em vẫn thường có những giấc mơ mà trong đó em lại thấy mình đang ở chiến trường cũ . Nhưng nó không đơn giản như cái hình ảnh ngày xưa mình vô tư hòa nhập trong cuộc sống người lính trẻ đang vô tư làm nghĩa vụ , nhiệm vụ của mình . Mà nó " phức tạp "hơn . Đại khái , theo một mô típ như thế này : Rõ ràng mình đang sống yên lành ở nhà , thế mà , chẳng hiểu tại sao , lại thấy mình lúc thì đang đi bộ ở trên đường QL2 lên hướng Thanh thủy , lúc thì thấy mình đang chạy hộc tốc hoặc đang cuống cuồng loay hoay tìm chỗ tránh pháo , tránh đạn .

      Nói thật với các bác , cái cảm giác trong những giấc mơ ấy của 60 em nó cũng phức tạp lắm .

      Có khi thì mình thấy vui sướng , háo hức , sùng sục đi tìm anh em , đồng đội cũ . Nhưng cũng có khi ( Mà có khi là...rất nhiều khi ) , mình toàn thấy lo lắng , sợ sệt , và ... bực bội và bất mãn nữa .

      Nào là lo rằng : bỏ mẹ thật , độp một cái , mình đi như thế này , bao nhiêu công việc dở dang ở nhà , ở chỗ làm , ai lo ... Nào là mình đi thế này , bố mẹ , vợ con không ai biết , mọi người lo lắng thì sao...Nào là sợ rằng : chết cha chưa , mình ở đây thế này , còn cái oto cũ rích nhưng mà tốt đang để ở hè phố kia , góc hẻm nọ  chưa cất , nhỡ có đứa trộm nào nó vặt mất đôi gương hay thằng nào thù ghét gì mình nó vạch cho một đường cạo bằng chìa khóa ...

      Đại khái như thế , có vui , có buồn , có háo hức , có bực mình , nhiều khi với những lý do to tát ,nhưng cũng ối lúc với toàn những chuyện vặt vãnh , dở hơi , trẻ con .

      Háo hức vì tự nhiên lại được về với đám bạn lính vô tư , vui vẻ , chân tình , lạc quan , tếu táo , hồn nhiên , luôn nhìn đời đầy hứa hẹn đẹp đẽ đáng yêu...

      Nhưng bực mình vì thấy ... bất công , vô lý quá khi tự nhiên lại thấy mình " được " trở lại sống ở cái nơi gian khổ và hiểm nguy ngày xưa, trong khi mình đã từng một thời nếm  trải ...đầy đủ lắm rồi .

      Nói thật với các bác , có nhiều  lúc , trong giấc mơ , em đã vùng vằng chày bửa gân cổ ngoác mồm cãi cự nhau chan chát với chỉ huy : Ơ , tôi đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự , tại sao lại bắt tôi đi nữa . Hoặc : Ơ...Không được , đưa tôi đi thế này thì phải báo cho cơ quan gia đình tôi biết  , để cơ quan khỏi đuổi việc tôi và nhỡ tôi có bị sao thì còn có người lo cho vợ con tôi chứ...

      Đại khái thế . Nói chung là có vui và có...buồn các bác ạ.

      Và nói chung , cái cảm giác trong những giấc mơ ấy là " không được thoải mái lắm " , nhất là khi hiển hiện trước mắt là khung cảnh ác liệt , tiêu điều đầy hiểm họa tàn khốc của chiến trường .

      Nào là những ánh chớp nhoáng nhoàng , những tràng tiếng nổ ầm ào đổ ụp xuống đầu...

      Nào là những hố đạn  toang hoác bốc khói khét lẹt nóng bỏng chi chít bên mình , trước mắt ...
 
      Nào là những thân người đang nằm bất động hoặc đang quằn quại đau đớn với máu me bê bết và những vết thương toang hoác đỏ loét hay xạm đen ...

      Nói chung , gần như " diễn biến " trong tất cả các giấc mơ ấy của 60 em  đều gần giống như ác mộng , với cái cảm giác chung luôn là lo , sợ , và...ấm ức .
    
      Thế nhưng , có một điều thật lạ , cũng trong những giấc mơ ấy  , ở đoạn kết  , bao giờ cũng là : Dù tâm trạng mình có bực bội, bất mãn , lo sợ gì gì đi chăng nữa , 60 em thấy mình vẫn cứ tiếp tục ở lại đơn vị , vẫn hỳ hục đi làm nhiệm vụ , vẫn bám trụ cùng với anh em ,vẫn chửi giặc ( và đôi lúc , do " chán đời " quá , cả chửi đời nữa ) như hát hay . Cũng có khi , trong giấc mơ ,em  thấy mình đã lăn tăn tính chuyện ... cáo ốm để nằm hầm .Thậm chí , có lúc , trong giấc mơ , em còn thấy cô vợ em  mang xe chở con đến khóc lóc định đón em  về nhà , và em thì đã xiêu lòng lắm lắm rồi ...Thế mà , cuối cùng ,cũng trong những giấc mơ ấy , em thấy mình  , sau những nghĩ suy trăn trở ,vẫn cứ cương quyết  ở lại với đồng đội , chỉ vì thấy không thể bỏ anh em để về nhà .

      Tóm lại , trong những giấc mơ ,dù buồn vui kiểu gì ,dù nhiều lúc  vẫn có cái cảm giác bực bội lo lắng bất an và...sợ đến " vãi mồ hôi " ấy , thì cuối cùng 60 em thấy mình vẫn cứ ở lại đơn vị và tiếp tục chiến đấu cùng anh em .

      Và , thường là sau những giấc mơ ấy , khi thức dậy ,  em lại thấy người mình ướt đẫm mồ hôi , như vừa trải qua một trận chiến đấu thật vậy . Để rồi , đến một hôm nào đó , 60 em lại mơ tiếp theo cái mô típ đã thành thói quen ấy . Lạ thế chứ lỵ .

      Các bác ạ . Thai60 em dám chắc rằng đã có rất nhiều bác CCB đã từng có những giấc mơ trở lại chiến trường kiểu ấy giống em , vì đã có nhiều anh em CCB cũng đã từng tâm sự với em như thế .

      Thực sự , Thai60 em cũng chả dám chắc rằng trong cuộc sống thực lúc tỉnh táo này , nếu có  hoàn cảnh như thế thật , liệu mình có  dũng cảm được như trong giấc mơ kia không .

      Và , sau những giấc mơ " khủng khiếp "  nọ ,khi thức dậy tỉnh táo rồi , em cũng chả hiểu tại sao trong những giấc mơ ấy mình lại " dũng cảm kiên cường " đến như thế ...

      Phải chăng , dù đã nếm trải đủ mọi vui buồn sướng khổ của cuộc đời , dù đã đến lúc tuổi đời nghiêng bóng , trong khí huyết thế hệ anh em mình vẫn có thiên hướng " thà chết vinh còn hơn sống nhục , thà sống khổ còn hơn sống hèn " như ngày xưa còn trai trẻ hăng hái .

      Phải chăng , dù thường xuyên phải quăng quật mình trong đời sống cơm áo gạo tiền đầy bon chen dành giật , thế hệ anh em chúng mình vẫn giữ được những phẩm chất đẹp đẽ đã một thời từng được rèn luyện thử thách trong quân ngũ , nơi chiến trường nghiệt ngã .

      Phải chăng , chính bản chất thủy chung , chân thực của tình cảm đồng chí đồng đội từng một thời gian khó oanh liệt  đã cho chúng mình nghị lực để có thể có được bản lĩnh , nghị lực sống để có thể sống một cách ung dung thanh thản  , tử tế , tỉnh táo , cương cường chỉ với những gì mình thực sự có mà không cần những thủ đoạn hèn hạ , lươn lẹo , thậm chí dùng tiền bạc để luồn lách , chạy chọt , vận động ...để đạt tới  vinh quang ảo tưởng ; tô vẽ thêm bớt , ngụy tạo bằng mọi hình thức  , mưu mẹo  hay cố tình  bày vẽ thời cơ , chộp giật cơ hội nọ kia để thỏa mãn ý đồ , lợi ích của mình , kể cả  trong những  ảo vọng  phù hoa , những giấc mơ êm ái , và ngay giữa cuộc đời thực trong cuộc sống hiện đại hôm nay .

      Và , phải chăng , với những người tử tế , không hèn kém , không lươn lẹo , ngay cả trong những giấc mơ đẹp đẽ nhất hay những cơn ác mộng nặng nề nhất của họ , họ vẫn luôn là họ , không hề biến chất ,để họ có thể đàng hoàng , hiên ngang  đứng thẳng , đứng vững , đứng kiêu hãnh bình đẳng cùng với những người tử tế không hèn kém , không lươn lẹo khác  giữa cuộc đời thật không huyễn hoặc , không  ma ảo , không dễ trí trá này ..."

    Ta đã từng mất những năm tháng tuổi thanh xuân tươi đẹp để đi cho hết một chặng đường chiến đấu để qua đó cảm nhận được chiến tranh và  nghĩa tình đồng chí đồng đội . Ta đã từng có mấy mươi năm để trải nghiệm cuộc đời đầy cam go nghiệt ngã . Nhưng có những điều thuộc về cuộc sống , về con người quanh ta mà với từng ấy thời gian ta vẫn chưa thể nào dám chắc là đã biết hết , biết đúng . Vậy thì chả việc gì phải vội vàng kết luận hay suy đoán các bác ạ . Và cũng không nên vội vàng , khi thời gian và thực tế cuộc sống rồi sẽ mang tới cho ta câu trả lời đúng đắn đầy đủ nhất .
    
    Chúc các bác luôn khỏe , vui trong cuộc sống , trên  VMH . Và luôn giữ gìn truyền thống tinh thần " Yêu nhau cởi áo cho nhau " đẹp đẽ từ những ngày tháng chiến trường gian khó vinh quang nơi xứ sở của cây Thốt nốt , điệu múa Ap- sa - ra , và trái tim Quân tình nguyện .

    Đàn em  CCB của chiến trường BGPB trân trọng chào các bác .

    
« Sửa lần cuối: 15 Tháng Sáu, 2015, 12:58:47 am gửi bởi thai60 » Logged
linh_8_78_88_68
Thành viên
*
Bài viết: 793

Chí làm trai dặm nghìn da ngựa....


« Trả lời #569 vào lúc: 15 Tháng Sáu, 2015, 06:08:37 pm »

Tôi đã kể chuyện thiệt, thiệt 100% (có thể do thời gian làm trí nhớ phai mờ) còn bị ném đá...đâu đủ can đảm "chế" chuyện? Những chuyện tôi kể không để cho bản thân (tôi chẳng đòi hỏi gì), đơn thuần như một thoáng qua, nhớ lại một thời...tôi có một thời gian khốc liệt, tôi được chứng kiến những cá nhân, những đơn vị Anh hùng.....Cạnh đó cũng không thiếu những cá nhân không xứng đáng mang màu áo của núi rừng....

Rời E 88, tôi về MT...tôi được phân công tác về Việt nam "kết hợp 1 tuần thăm nhà", cán bộ MT rất "cổ điển": ông chỉ giữ khẩu Carbin Mỹ, 1 băng đạn không hơn...Tôi thì đã trả khẩu B41 lại cho 88...Môt chi tiết nữa:Xếp này bật quẹt Zippo Mỹ cho tôi hút và chìa cho tôi xem lá cờ vàng 3 xọc đỏ và hàng chữ:"Tổng thống Việt nam Cộng hoà Tặng"...Ổng hỏi:"Ngạc nhiên chưa?". Cuộc đời vậy là đâu cần đòi hỏi gì hơn?

Tôi chưa vội về nhà, súng ống đầy đủ, khăn Kà ma vẵn vắt đầu, bụi bẩn đầy bao xe, AK, dao găm...vào quán bia đường Nguyễn Kim....gặp vài anh lính cũng mặc áo lính và họ kể chuyện huyên thuyên.....trận này...trận nọ...nhưng người ngồi cạnh tôi do hiểu quá rõ nên rút quả Mini trên ngực tôi cho vào ly bia có đá, hắn lấy tay xoay cho tan đá và...nốc! Đám lính kia đã đi từ lúc nào tôi không để ý.....

Sáng ra, thức dậy...sờ chung quanh.....Ơ kìa! Quả Mini còn dính chưa đến nửa chốt! Thì ra đêm qua ...Lấy dây cột tạm, treo tòn ten trước ngực....ra đến Mũi tàu, gặp trạm KSQS....

Về đến nhà....nhìn ảnh mình trên bàn thờ...
« Sửa lần cuối: 15 Tháng Sáu, 2015, 07:09:33 pm gửi bởi linh_8_78_88_68 » Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM