Lịch sử Quân sự Việt Nam
Tin tức: Lịch sử quân sự Việt Nam
 
*
Chào Khách. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký. 29 Tháng Ba, 2024, 01:22:09 pm


Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát


Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Xuống
  In  
Tác giả Chủ đề: Quán chè chén 5 xu, kẹo dồi kẹo lạc... 4  (Đọc 186414 lần)
0 Thành viên và 2 Khách đang xem chủ đề.
mig21-58
Cựu chiến binh
*
Bài viết: 576

binh nhì


« Trả lời #280 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2013, 10:00:22 pm »

Với nhà bác chắc chắn không có vợ bé
nhưng ... bác đã biết và sẽ biết rất nhiều hàng họ của thiên hạ , không đếm hết  Grin không nhớ hết  Grin
chính xác chưa ?TRUẨN chưa ?  Grin

 Câu này thì BY xin khẳng định là bác đã "phán" sai. Grin

 Đối tượng mà bác đang xem bói cho thuộc loại: Ra đường không dám đánh trẻ con. Lý do: Sợ đánh nhầm phải con nhà mình. Bác "phán" hắn đứng nghiêm như cột điện khiến nhà em giật cả mình. Grin
Bác ơi vợ thì phải có cưới hỏi hẳn hoi chứ , dù là vợ thứ mấy  Grin có con với nhau  chưa hẳn là vợ
Logged
chiensivodanh
Thành viên
*
Bài viết: 383


MẶT TRẬN DÂN TỘC GIẢI PHÓNG MN-VN


« Trả lời #281 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2013, 10:47:52 pm »

Chuyện này có thật tại Hải Dương năm 2009 . bác nào yếu tim đừng có xem .

Cô gái mắc bệnh AIDS lây cho 71 người

 Thứ hai, 26/11/2012 10:51
Câu chuyện được viết lại dựa trên nhân vật có thật ở một trường cấp ba bán công tỉnh Hải Dương năm 2009.


   
Sau khi cô chết, trường bán công nơi cô gái trẻ theo học tiến hành xét nghiệm và phát hiện đã có 71 trường hợp kết quả dương tính với AIDS. Trong đó có những người bạn cùng học hay trên khóa của cô và cả những giáo viên trong trường. Không có con số thống kê nơi cô sinh sống đã có bao người đã lây nhiễm căn bệnh này theo cô. Và sẽ có bao gia đình mất chồng, mất cha, mất đi người yêu thương trong cuộc đời mình…

Đóng sập cửa. Nó sức sữa tắm đầy lên mình và chìm nghỉm. Nó muốn có một cái kết thơm tho cho cái thứ gọi là cuộc đời của nó chăng?

Nó vùng vẫy, bong bóng che đầy mắt nó cay. Trước mắt nó là khoảng không đục ngàu hay trong mắt nó đã phủ đầy tội lỗi. Làn nước dập dìm, nó đuối sức, nó muốn buông xuôi. Chợt trong mắt nó còn có một loại nước thật lạ đang ứa ra. Chua chát, nó mà cũng còn có nước mắt sao? Vùng dậy mạnh mẽ, nó cười phá lên như điên. Nó thở gấp, nó phải tiếp tục trả thù, tiếp tục việc mà cuộc đời đã dạy nó, đã biến nó thành ngày hôm nay…

Vươn mình lấy chiếc khăn tắm cuốn khắp thân thể trắng ngần của nó. Nó ghê rợn khi nhìn chính mình trong gương. Cái nhan sắc trời cho đủ cho nó dùng để quyến rũ những gã đàn ông mà nó muốn. Hàng mi dài che đi đôi mắt sắc lạnh như đúng cái cách mà nó đang nhìn cuộc sống này. Khuôn mặt cứng đơ, vô cảm kia dường như không thuộc về một đứa con gái 17 tuổi như nó.

….

Sầm!!!

-“ Mày làm trong đó gì lâu thế hả con kia! Y như con mẹ mày!”

Mùi rượu nồng nặc. Lông mày dựng ngược, người đàn ông cao lớn loạng choạng hất nó ra khỏi phòng tắm. Ông ta nôn ọe vào cái buồng tắm vừa được coi là nơi để nó đến với một địa ngục khác ngoài địa ngục trần gian mà nó đang phải chịu đựng. Ông ta là bố nó, là người mà nó coi là người thân duy nhất còn lại của nó hiện tại đây sao?

Nó gồng mình đứng lên, nó lại cười, nụ cười vô cảm đến nghiệt ngã…

Ngoài cửa sổ, màn đêm đã bắt đầu buông xuống. Cái dáng yêu kiều của nó nhẹ nhàng ngồi xuống bên gương trang điểm. Nó xoa phấn, kẻ mắt, bôi son thật hoàn hảo và chuyên nghiệp. Dù nó đã gầy đi rất nhiều và hơi thở của nó đang yếu dần thì nó vẫn là hoa khôi trong mắt của rất nhiều người. Thướt tha trong chiếc váy trắng tinh khôi, nó ngồi sụp trước cuốn nhật ký đầu giường nó. Lật sang trang mới, nó viết:

-“Thầy sẽ là người thứ 72 trong trường lây căn bệnh AIDS thế kỉ này, nếu thầy dám làm tình với em đêm nay!”



Đôi chân dài lạnh lùng bước ra cửa. Đất tỉnh lị nhỏ bé sẽ náo loạn vì nó sẽ là người tiên phong trong việc phổ cập kiến thức bệnh AIDS bằng cơ thể bao người mơ ước này. Nó nghĩ thầm và lại cười lớn… Tiếng cười xé nát màn đêm…

Thầy vẫn lịch lãm như nó thường thấy trên bục giảng “bụi phấn rơi rơi” mà ngày trước nó từng ngân nga.. Nó vân vê mấy cành liễu rủ bên mái tóc dài mượt của nó…Thầy kể chuyện cho nó về mối tình đầu đầy lãng mạn của thầy. Thầy kể về một thời thầy đã ước mơ thành kĩ sư hóa dầu rồi lại gắn đời mình với nghiệp gõ đầu trẻ. Nó hồn nhiên miên man theo những câu chuyện cuộc đời thầy. Lần đầu tiên có người kể cho nó nghe về cái gọi là thời sinh viên đầy mộng mơ. Thầy bảo nó phải học thật tốt, đừng trốn học nữa để được làm sinh viên như thầy. Thầy thật khác những kẻ cũng ngồi vị trí này những ngày trước. Thầy cười hiền còn lòng nó nhói xót xa…

Nó đã không dám định hình nổi một ước mơ trong tâm trí từ ngày nó ngả vai vào một người con trai cùng trang lứa trước những sóng gió đầu đời. Nó đổi cái giá ngàn vàng của người con gái để lấy tình yêu chân thành hóa ra lại là cái chết tử thần từ căn bệnh thế kỉ. Chữ tương lai với nó thật quá xa xỉ từ ngày định mệnh ấy. Và nó cũng đã biến gần trăm người theo nó mà sắp rơi vào quá khứ!

Bỗng nó lạnh lùng đứng dậy nhưng vẫn cố cười và kéo thầy nhõng nhẽo như một đứa con nít trên đường trở về. Kịch bản đã diễn bao lần, nó ngã nhoài và ôm chầm lấy thầy. Cơ thể quyến rũ tới khó cưỡng tì mạnh lên tấm lưng thư sinh ấy. Mắt chạm mắt, nó cắn và ghé bên tai đang đỏ ửng lên mà thì thầm thật nhẹ “Thầy ngủ với em đêm nay nhé,em lạnh lắm”. Trong vòng tay ôm chặt, nó cảm nhận được rõ tim thầy đang đập liên hồi. Thầy đứng lặng rồi cầm chặt tay nó, lôi nó đi. Nó nghĩ tới một nhà nghỉ hay một nơi chỉ có nó và thầy. Nó cười đau đớn vì thầy cũng chẳng khác những gã đàn ông đã qua tay nó.

Ở cái tuổi tưởng như ngây dại nhất mà nó đã nhìn thấy cả những vẩn đục cặn bã của xã hội này. Tất cả chỉ ở trên chiếc giường hay quan tài đóng cuộc đời nó. Trong con mắt nó, xã hội này thật xấu xa và lũ đàn ông thật đểu giả. Và nó phải giết, phải giết hết!!!

Trời tối om. Có chút ánh sáng cuối con đường. Nó sững sờ, đó là ánh đèn trong nhà nó đang hắt ra. Thầy cứng giọng nhìn nó cương nghị:

-“ Ở mái nhà của em, em sẽ thấy ấm áp hơn đó!”

Thầy không nói thêm một lời nào mà bỏ về khiến nó chết lặng giữa cổng nhà. Người đầu tiên từ chối nó, từ chối sự hấp dẫn về thể xác của nó. Nó ngồi sụp xuống và ớn lạnh. Trên thân thể nhỏ bé này, đã có bàn tay của bao kẻ ham muốn nó. Trong đó có cả những thằng bạn học, những gã cùng trường, những kẻ trong làng tăm tia nó. Và có cả những người thầy giáo mà nó đã từng hết mực kính trọng. Tất cả, tất cả chúng vồ vập, chúng mơn chớn lấy thân thể của nó. Chúng đã toại nguyện, chúng sẽ nhận được cả những gì, chúng cũng chưa hề hay biết…

Nó không vào nhà mà ngồi đó tới tận sáng. Một mình nó lạnh lẽo. Sương buông xuống, thấm ướt đôi vai gầy. Nó thấy khó thở vì căn bệnh viêm phổi đã vài tháng nay tái phát hay những tội lỗi và sự khinh bỉ chính mình đang đè nén nó. Nó thu mình, hàng mi ướt trĩu dần. Cuộc đời không cho nó mơ khi tỉnh, nó bước vào giấc mơ khi chìm trong giấc ngủ, trong chiêm bao.

Trong bức tranh hư hảo đó, nó mơ được làm họa sĩ khi mẹ nó mua cho nó một hộp chì màu vì nó được giấy khen cuối kì. Suốt ngày giả vờ ốm để bố nó chăm về nhà nhiều hơn vì vòng tay bố nó ấm áp lắm. Trên cánh đồng bát ngát, thơm mùi lúa chín, mấy con cào cào châu chấu nhảy tanh tách trên đôi chân loắt choắt nhỏ nhắn của nó và mấy đứa trẻ con cùng làng. Bỗng nó ngã, nó giật mình.

Nó tỉnh giấc và chỉ toàn bóng tối đang vây quanh. Không ai dạy cái gọi là bản lĩnh khi bố mẹ nó chia tay. Bởi nó thấy đến cả loài vật mới sinh sẽ chết dần nếu không còn sữa mẹ. Không ai dạy cho nó cái nghị lực chống lại số phận khi vướng phải căn bệnh AIDS giống như người yêu nó. Bởi nó không phải nhà tiên tri khi nó không được dạy về căn bệnh đang giết chết nó trên mái trường ngày ngày nó theo học.

Tay nó năm chặt cổng. Tiếng khóc pha cả lẫn tiếng cười suốt đêm. Cứ như vậy, ám ảnh đến dai dẳng nơi xóm quê nghèo.

Những hôm sau, bạn bè của nó không thấy nó tới trường. Nó bị ốm nặng. Sức đề kháng của nó đâu đủ cho một đêm dài ngoài lạnh. Nó nằm một mình trên giường, yếu dần trong tủi nhục và tổn thương. Bên giường nó, cũng có một cốc nước lạnh và vài viên thuốc trị cảm bố nó mua. Nhưng chúng đã ở trên đó mấy ngày nay mà không có một viên thuốc nào được đưa vào cơ thể đang chết dần của nó.

Nó không chịu hé răng một lời về căn bệnh của nó mang trong mình. Nó thà chết chứ không chịu được sự khinh miệt từ những người xung quanh nó. Bỗng nó thấy nhớ mẹ nó, mẹ nó đang ở đâu và làm gì nhỉ? Nó lại cười đắng. Bố nó thua bạc, say xỉn trở về nhà, mà không biết rằng khuôn mặt của con gái ông đã nổi những cái mụn nước to đùng…

Nó đang thấy khó thở quá, nó dùng chút sức lực cuối cùng đẩy cửa sổ nhìn ra ngoài. Đây là thế giới mà nó từ nhỏ đã ước mơ được tung tăng sao? Có chút ánh nắng chiếu vào đôi mắt đục của nó. Nó thấy một đứa trẻ đang được mẹ dẫn đi mua đồ, cười khoái trí lắm. Nó mải nhìn theo và nụ cười trên môi nó nở tự khi nào. Cơ thể nó đang lạnh dần, mắt nó tối sầm lại…

Nó đã chết một mình trong im lặng. Nó được mang đi khám nghiệm và được thông báo bị nhiễm AIDS mà chết. Tin này lan ra khiến cả trường, cả làng và cả huyện xôn xao và bao kẻ bàng hoàng, giật mình thon thót. Không ít người không biết AIDS là cái thứ gì, chỉ biết nó đáng sợ và kinh tởm như một con quái vật giết người. Rồi sẽ có không biết bao gia đình mất chồng, mất cha, mất đi người thân yêu nhất trong cuộc đời. Và sẽ có bao nhiêu những “nó” ra đời…

Lâu lắm rồi, trên khóe mắt người cha nó, có giọt nước mắt khẽ rơi…

Đám tang nó được làm nhanh vội vì mùi trên cơ thể nó thật khủng khiếp. Thân thể toàn mụn nở loét được một bà chuyên bốc mồ mả rửa sạch cho. Nó lại được tắm trong làn nước trong ngần, nó lại chìm nghỉm và lần này là nó được giải thoát thật sự…

Gió heo hút, lạnh lẽo. Nó nằm đó và phải chăng nó đang mơ về nơi có bố mẹ nó đang bên nó, có tình yêu của cả xã hội dành cho nó. Vì cũng từng có thời nó xứng đáng được như vậy. Nó ngậm cười…


Theo TTVN

nguồn :

http://2sao.vn/p0c1049n20121126105544199/co-gai-mac-benh-aids-lay-cho-71-nguoi.vnn


Logged

Quocngoaicu
Thành viên
*
Bài viết: 373



« Trả lời #282 vào lúc: 21 Tháng Mười, 2013, 11:04:41 pm »

Bài báo không thể kiểm chứng được đâu!
Các phóng tin viên, các thư ký tòa soạn, thậm chí là các cô các cậu tập tễnh viết văn... hay viết những bài như thế này lắm! Không tin hỏi cô Minh Moon xem! Smiley
Logged
chiensivodanh
Thành viên
*
Bài viết: 383


MẶT TRẬN DÂN TỘC GIẢI PHÓNG MN-VN


« Trả lời #283 vào lúc: 22 Tháng Mười, 2013, 08:38:57 am »

Những chuyện có thật ở khắp các địa phương trên cả nước về việc các cô gái xinh đẹp nhất làng ,khi chết vì căn bệnh si đa ,luôn để lại cuốn nhật ký ,trong đó ghi rõ quan hệ với ai trong xóm không phải là hiếm .
dưới đây là một trường hợp ở Đô lương -Nghệ an :

http://vietbao.vn/Phong-su/Nhat-ky-gai-ban-hoa-lam-nhieu-quy-ong-choang-vang/75308290/264/
Logged

Quocngoaicu
Thành viên
*
Bài viết: 373



« Trả lời #284 vào lúc: 22 Tháng Mười, 2013, 09:45:09 am »

Tôi nói bài báo này:
http://2sao.vn/p0c1049n20121126105544199/co-gai-mac-benh-aids-lay-cho-71-nguoi.vnn
không thể kiểm chứng được!

Cái phụ nữ to dầy kia không biết, không quan tâm! À, mà chỗ đó là chuyên gia về quân sự đấy, tham khảo ở đấy cũng đáng tin cậy!  Grin
Logged
thangbs
Thành viên
*
Bài viết: 35


« Trả lời #285 vào lúc: 22 Tháng Mười, 2013, 10:19:21 am »

Ước tính cho mỗi hành động có nguy cơ bị lây virus HIV

Truyền máu bị nhiễm virus:   9.000 lần /10.000 lần tiếp xúc. Tỷ lệ 90%
Sinh sản:           2.500/10.000. Tỷ lệ 25%

Dùng chung kim chích ma túy   67/ 10.000. Tỷ lệ 0,67%

Kim châm qua da   30/ 10.000. Tỷ lệ 0,3 %

Người nhận trong giao hợp qua đường hậu môn 143- 170/ 10.000. Tỷ lệ 1,4 - 1,7 %.

Người cho trong giao hợp qua đường hậu môn chưa cắt bao quy đầu (số liệu 2010)   62/ 10.000. Tỷ lệ 0,62 %.

Người cho trong giao hợp qua đường hậu môn đã cắt bao quy đầu (số liệu 2010)   11/ 10.000. Tỷ lệ 0,11 %.

Nữ truyền cho nam trong quốc gia có thu nhập thấp:38/ 10.000. Tỷ lệ 0,38 %.

Nam truyền cho nữ trong quốc gia có thu nhập thấp:30/ 10.000. Tỷ lệ 0,3 %.

Người nhận (nữ ) trong giao hợp âm đạo - dương vật:10/ 10.000.Tỷ lệ 0,1 %.

Người cho (nam) trong giao hợp âm đạo - dương vật:5/ 10.000. Tỷ lệ 0,05 %.

Quan hệ tình dục bằng miệng với một người đàn ông:1/ 10.000. Tỷ lệ 0,01 %.

Đàn ông để người khác quan hệ tình dục bằng miệng với mình:0.5/ 10.000

Các dữ liệu được hiển thị đại diện cho tỷ lệ lây truyền khi bao cao su không được sử dụng. Lưu ý rằng tỷ lệ rủi ro có thể thay đổi do các yếu tố khác như tiếp xúc với gái mại dâm, giai đoạn nhiễm HIV, bị nhiễm trùng hoặc có tiền sử loét bộ phận sinh dục, và mức thu nhập quốc gia.

( Nguồn từ WikiPediA).


Vậy những bài báo bố láo kia là phản khoa học vô căn cứ và làm tăng thái độ kỳ thị với người bệnh. Về một phía nào đó không có tính nhân đạo với người nhiễm virus SIDA và người mắc bệnh AIDS.

Bộ phim Gió qua miền tối sáng chiếu trên TV Việt Nam một thời đã vi phạm Đạo đức, vì tuyên truyền kiến thức lây lan bệnh bậy bạ và gây tâm lý sợ hãi trong toàn xã hội, cũng như làm cho những người vì nguyên nhân bất kể Bị Phơi nhiễm bệnh và bị mắc bệnh bị xung quanh kỳ thị tẩy chay, thậm chí gây bệnh nghi ngờ và sợ hãi trong cộng đồng. Có hậu quả rất xấu, ở các nước văn minh, và ở đâu cũng vậy, người bệnh bắt buộc phải được tôn trọng, vì dù sao đi nữa, họ cũng là con người.

Thêm chút ý kiến vậy thôi ah!


Logged
Quocngoaicu
Thành viên
*
Bài viết: 373



« Trả lời #286 vào lúc: 22 Tháng Mười, 2013, 03:15:03 pm »

Quản lý không được rồi ... cấm đê!

1 phụ nữ HN đi thẩm mỹ viện, xảy ra tai biến thiệt mạng ... nhân viên thẩm mỹ viện mang xác lên cầu Vĩnh tuy quăng xuống sông Hồng phi tang!

http://tuoitre.vn/Chinh-tri-xa-hoi/Phap-luat/575867/chan-dong-nghi-an-tham-my-vien-nem-xac-benh-nhan-xuong-song-hong.html
Logged
Quocngoaicu
Thành viên
*
Bài viết: 373



« Trả lời #287 vào lúc: 22 Tháng Mười, 2013, 04:25:17 pm »

Kinh hoàng 2 cháu bé bị chém chết trong nhà
Dantri.com.vn - Sáng sớm, khi người anh đi làm thuê vừa trở về nhà, mở cửa bước vào đã chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng. 2 đứa em nằm chết trên vũng máu.



http://dantri.com.vn/phap-luat/kinh-hoang-2-chau-be-bi-chem-chet-trong-nha-792724.htm
Logged
Quocngoaicu
Thành viên
*
Bài viết: 373



« Trả lời #288 vào lúc: 22 Tháng Mười, 2013, 04:28:03 pm »

Chủ thẩm mỹ viện Cát Tường là bác sĩ được đánh giá cao


Th.Bs Nguyễn Mạnh Tường – Bác sỹ Bệnh viện Bạch Mai – Giám đốc Thẩm mỹ viện Cát Tường. (Ảnh Dân Trí)

nguồn: http://www.baomoi.com/Chu-tham-my-vien-Cat-Tuong-la-bac-si-duoc-danh-gia-cao/82/12231998.epi

Làm việc với công an Bác sĩ Tường khai hút 11 ống 50cc mỡ ở bụng chị Huyền. Sau đó, bác sĩ và nhân viên bơm lượng mỡ trên vào ngực chị Huyền. Sau đó, chị Huyền có biểu hiện sùi bọt mép, người co giật. Bác sĩ Tường tìm các biện pháp cấp cứu nhưng chị Huyền không qua khỏi cơn nguy kịch.

Sau khi tử vong, bác sĩ Tường đã cho nhân viên cất giấu các tài liệu liên quan. Riêng bác sĩ Tường và một nhân viên bảo vệ mang xác chị Huyền ra sông Hồng phi tang.

nguồn: http://dantri.com.vn/su-kien/lam-chet-khach-hang-nhan-vien-tham-my-vien-nem-xac-xuong-song-hong-792744.htm
Logged
Quocngoaicu
Thành viên
*
Bài viết: 373



« Trả lời #289 vào lúc: 22 Tháng Mười, 2013, 04:37:57 pm »

Thanh tra Sở Y tế: cơ sở không được phép làm nhiều dịch vụ

Trao đổi với Tuổi Trẻ, Chánh thanh tra Sở Y tế Hà Nội Nguyễn Việt Cường cho biết hiện Phòng quản lý hành nghề (Sở Y tế Hà Nội) đang tới làm việc với đại diện thẩm mỹ viện.

Theo ông Cường, Thẩm mỹ viện Cát tường do bác sĩ Nguyễn Mạnh Tường làm chủ, tuy không đăng ký và được cấp phép thực hiện các dịch vụ như như bơm ngực, cắt mí mắt, hút mỡ bụng, mỡ chi… nhưng thẩm mỹ viện này đã quảng cáo và thực hiện nhiều dịch vụ ngoài phạm vi cho phép (chăm sóc da), với giá thành quảng cáo mỗi dịch vụ lên đến 30-60 triệu đồng.

Quảng cáo của cat tường:

http://cattuong.org/tu-van2/cach-lam-san-nguc.html
Logged
Trang: « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 »   Lên
  In  
 
Chuyển tới:  

Powered by MySQL Powered by PHP Powered by SMF 1.1.21 | SMF © 2006-2008, Simple Machines

Valid XHTML 1.0! Valid CSS! Dilber MC Theme by HarzeM